| Khi chị nghiêng người
                  qua để bới mái tóc lên thì tôi có dịp nhìn
                  thấy toàn bộ cái bầu ngực căn tròn hơi trề
                  xuống vì sức nặng của nó . Hai đầu vú của
                  chị vỏng ngược lên trên như là trái xoài vừa
                  mới chín đầu mùa, lớn hết cỡ , cái núm của
                  chị nhỏ xíu trông thật đáng yêu làm sao . Hồng
                  ơi là hồng! Nhỏ ơi là nhỏ ! Khi chị cuối xuống múc nước
                  . . . trời ơi tôi có dịp chiêm ngưỡng cái gọi
                  là tặng phẩm của trời cho , nó mới đẹp làm
                  sao, nhen nhúm một đám lông đen tuyền mọc lún
                  phún vòng quanh cái khe chẻ giữa hai miếng thịt
                  nho nhỏ vun lên kẹp vừa khít giữa hai đùi . Chị
                  múc nước , đứng lên rồi trút từ đầu xuống,
                  rồi chị cúi xuống múc tiếp, động tác đều đều
                  lên xuống làm cho tôi càng phấn chấn trong lòng
                  bởi tôi thấy rõ từ phía sau, ở dưới cặp
                  mông của chị, ở giữa hai đùi của chị là một
                  tòa thiên nhiên thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện,
                  lúc lên lúc xuống, lúc đóng lúc mở, lúc
                  khép lúc nở . 
                  
                   Khi chị đứng dậy thì nó
                  khép lại , khi chị cuối xuống thì nó xòe ra như
                  cánh hoa vừa chớm nở phơi bày rõ nét trái
                  phải hai bên . Và tôi có dịp tường tận những
                  sợi lông bóng tuyền ướt rũ xuống ở cuối
                  mép , xuôi theo dòng chảy của nước đọng lại
                  vài giọt, nhỏ rón rén xuống đất như chiếc lá
                  buổi sớm mai đọng lại giọt sương đầy ở
                  đỉnh lá. 
                  
                   Khi chị ngừng xối ngước
                  để quay qua kỳ cọ thì tôi không còn tin vào mắt
                  mình nữa, lần đầu tiên tôi mặt đối mặt với
                  vẻ đẹp của chị , một tòa thiên nhiên độ sồ,
                  một vẻ đẹp thướt tha phất phơ trước cơn gió
                  như một vệ nữ đứng hiên ngang, những nơi cần
                  lớn thì chị có lớn , những nơi nào cần nhỏ
                  thì chị có nhỏ . Ôi, chiếc lá đa của chị thật
                  nhỏ nhắn, thật xinh xắn nếu nhìn từ phía trước,
                  nó như một đóa hoa hướng dương mà những cánh
                  lá li ti xếp ngay ngắn mọc xuôi theo đường nước
                  rũ xuống, chạy dọc theo cái khe hơ hớ một miếng
                  thịt nhỏ bé màu hồng nằm giữa hai miếng thịt
                  to hơn trắng nỏn . 
                  
                   Hai
                  tay chị bắt đầu kỳ cọ từ cổ, xuống tới ngực,
                  chị xoa chung quanh hai đầu núm vú, chị kỳ hai bên
                  sườn, chị đặt hai bàn tay giữa hai đùi vuốt
                  lên vuốt xuống. Nhè nhẹ . Những động tác kỳ
                  cọ của chị làm cho tôi , là một thằng con trai
                  mới lớn, thật rạo rực trong lòng, tôi thấy
                  thân người mình nóng rang, máu bơm căng cứng
                  cả mình mẩy như muốn nổ tung ra tức khắc . Khi chị cúi xuống lấy xà
                  bông và bắt đầu thoa lên người . Động tác
                  thật nhuần nhuyển trơn tru như chính tính chất của
                  cục xà bông vậy. Khi chị cọ sát nó vào giữa
                  hai đùi của chị , tôi bỗng ước gì tôi là cục
                  xà bông đó , có thể được hôn hít những
                  chỗ kín đáo gợi cảm kia . Tôi muốn tôi
                  được bay nhảy khắp mình của chị, từ trên xuống
                  tới dưới, từ những khu đồi cao tới những
                  khe rãnh nhỏ xíu sâu hút vào bên trong. 
                  
                   Bọt xà bông phủ người
                  của chị , toàn thân trắng xóa, chung quanh hai đầu
                  vú, và ở giữa hai đùi chị phập phồng những
                  cái bong bóng trắng nhỏ ẩn hiện hòa lẫn những
                  sợi len ten bóng bẩy . Khi chị giơ một chân lên
                  bậc thềm được xây sát bên lu nước để xoa
                  xà bông vào giữa hai đùi thì tôi có dịp nhìn
                  thấy toàn diện những gì mà tôi hằng ao ước
                  . Lúc đó chị cho bàn tay vét từ dưới vét ngược
                  lên, bọt cũng theo tay chị đi hết, chỉ còn lại
                  tất cả là nơi đó, một ranh giới hẳn hòi
                  chia giữa đông tây, một miếng thịt nhỏ hồng
                  hồng nằm kín ở giữa nơi đó . 
                  
                   Chị đưa tay vào giữa và
                  kỳ cọ nơi đó thật là kỹ bởi chị là người
                  rất kỹ lưỡng, rất vệ sinh, tôi biết . Tôi
                  thấy rõ ngón tay giữa của chị xoa đều nơi đó,
                  chị để sâu hơn và sâu hơn nữa và điều đó
                  đã làm cho tôi giật bắn cả người, mồ hôi
                  rịn ra hai bên nách . Hai chân của tôi run rẩy nhưng
                  con ngươi của tôi vẫn tiếp tục mở to để dõi
                  theo mọi động tác của chị . Một tay chị kéo hai
                  miếng mạc nho nhỏ ra hai bên, một tay chị cầm ca
                  nước xối vào nơi đó, nơi mà chị vừa mới
                  xoa xà bông và kỳ cọ . Nước trôi hẳn những
                  gì vướng mắc đang che đậy sự tò mò của tôi
                  , để cho tôi trông rõ cái hồng hồng chung quanh
                  một cái lỗ be bé . Chị tiếp tục xối thêm năm
                  bảy ca nước vào nơi đó cho đến khi hoàn toàn
                  sạch sẽ thì chị bỏ chân xuống và bắt đầu tưới
                  nước lên mình để xả hết xà bông trên người
                  . Xong xuôi, thì chị lau mình . 
                  
                   Tôi
                  đợi cho chị mặc xong quần lót vào thì rón rén
                  khép miếng cao su lại và đi vòng ra phía trước
                  . Tôi trở lại giường và đắp mền trở lại
                  trước khi chị trở vào . Khi tôi nghe hơi thở
                  của chị bắt đầu đều thì tôi nhớ lại hết
                  những gì tôi thấy lúc nãy đem ra hết ôn lại
                  từ đầu tới cuối . Tôi bỗng thấy mình lại
                  phấn chấn vô cùng trước hình ảnh lõa thể của
                  chị trong trí óc, tôi lần lượt phơi bày từng
                  bộ phận trên người của chị ra trước sự tưởng
                  tượng của tôi. Không che đậy thứ nào hết . 
                  Khi đó tôi ôm chiếc gối ôm và xiết mạnh
                  và xiết mạnh hơn nữa, mỗi lúc một chặt hơn
                  và nhịp nhàng hơn nhưng cố gắng không gây ra
                  tiếng động vì sợ đánh thức chị tôi dậy .
                  Tôi rùn mình thấy sung sướng vô tận như đang
                  ôm chính chị mình ở trong vòng tay, tôi thấy giữa
                  hai đùi mình nóng và ẩm ướt, tôi thở phào
                  nhẹ nhổm và nằm yên ôm gối ngủ thiếp đi cho
                  tới sáng . Sau đó thì đêm nào tôi
                  cũng lén lút nhìn chị tắm và trở vào giường
                  liên tưởng tới chị . Càng ngày thì tôi biết
                  tôi đã lún sâu vào điều này mà tôi biết
                  tôi đã lỡ leo lên lưng cọp rồi thì khó mà
                  trở xuống. Tôi lại càng thương chị hơn bao giờ
                  hết . Thỉnh thoảng tôi có ý nghĩ được gần
                  gủi với chị để cảm giác thế nào là tình yêu
                  đam mê của tôi giành cho chị, nhưng tôi cố gắng
                  xua đuổi nó đi vì biết rằng điều đó không
                  thể nào xảy ra. Tôi bắt đầu hút thuốc và uống
                  rượu. Thuốc và rượu có thể làm cho tôi quên
                  đi hiện tại, quên đi cái cảm giác lạ kỳ đã
                  có trong mình của tôi. Đời không xử đẹp với
                  tôi , không xử đẹp với chị, vì nó đã cho
                  tôi một hoàn cảnh trái ngang như thế này thiệt
                  không công bằng cho tôi mấy. 
                  
                   Tôi hút thuốc và uống rượu
                  để nghiền ngẫm cái sự đời đen như mõm chó
                  đã giành cho hai chị em chúng tôi , đã đưa tôi
                  vào thế kẹt là yêu thương chính người chị
                  ruột của mình. Tôi trách tôi, trách nhiều lắm,
                  nhưng tôi đỗ lỗi cho ông trời đã an bài như
                  thế. Tôi biết con người không phải là cỏ cây,
                  con người có tình cảm mà tại sao tôi lại có
                  tình cảm với chính người chị của mình thì thật
                  là một điều khó hiểu, khó giải thích. Tuy tôi
                  không thể yêu được chị của mình nhưng tôi đã
                  thề là không thương bất cứ người con gái nào
                  khác . Đối với tôi thì không có ai có thể
                  so sánh được với chị, chị hiền nhất, chị đẹp
                  nhất, chị là thiên thần, chị là tất cả ... 
                  
                   Mặt khác tôi ước gì tôi
                  được ôm chị trong lòng được thơm lên trán
                  của chị, lên môi của chị, lên bộ ngực trắng
                  ngần của chị, được vuốt bờ mông vun đúc căn
                  tròn. Được cảm giác những gì thầm kín của
                  chị và chia sẽ những gì mà tôi có được với
                  chị. Tôi mong ước được tắm chung với chị,
                  được ngủ chung với chị, được chị vuốt ve mơn
                  trớn dưới lòng bàn và được làm chồng của
                  chị, khi đó thì tôi và chị sẽ sống một cuộc
                  đời hạnh phúc chỉ bên nhau.
                  
                   Thời
                  gian trôi qua mau khi hoa cúc trong vườn bắt đầu
                  chớm nở , chị tôi đã lớn hơn một tuổi và
                  đẹp hơn trước nữa, đẹp như lán hoa cúc vừa
                  bình dị vừa đơn giản. Tình yêu của tôi đối
                  với chị càng chín mùi hơn . Nhưng tôi đã quyết
                  để sự chín mùi đó thối rữa dần theo năm
                  tháng, để chị tôi không bao giờ thất vọng khi
                  tìm ra sự thật phủ phàng, sự thật là người
                  em trai của mình đã thương mình, đã đau khổ vì
                  mình, và có thể suốt đời này của nó sẽ
                  không bao giờ có được tình yêu nào khác. Tôi hay ví chị như một loài
                  hoa cúc đáng yêu đó, tuy cúc có màu bình dị
                  nhưng cúc rất đẹp, đẹp như chính người chị
                  giản dị của tôi đó . Cúc nở xinh thật xinh ,
                  ấp ủ trong lòng tôi bao ngày tháng. Tuy ước ao
                  được gần gủi chị nhưng tôi biết rằng điều
                  đó chỉ là một giấc mơ thôi. Chính vì thế tôi
                  cố tình quen với Lan nhà kế bên. Lan là một cô
                  gái không xấu cũng không đẹp . Lan lớn lên
                  cùng thời với tôi, Lan không có gì đặc sắc
                  chỉ ngoài thân hình nở nang chỉ biết làm lụn
                  suốt ngày, nhưng tâm hồn Lan chan chứa một cơn
                  lửa dục cao ngất trời, chính vì thế tôi không
                  khó khăn gì để chinh phục được Lan. 
                  
                   Thế là tôi quen Lan, nhưng
                  đúng hơn là tôi lợi dụng Lan. Qua Lan tôi có
                  thể cảm giác được da thịt của người con gái,
                  qua Lan tôi có thể liên tưởng tới chị tôi,
                  cũng là một người con gái . Tôi ôm Lan trong
                  lòng như ôm chính chị của mình, tôi hôn lên
                  trán của Lan như hôn lên trán của chị, hôn lên
                  môi của Lan như hôn lên đôi môi của chị mà
                  thầm tưởng tượng tới sự ngọt dịu của nó,
                  tôi hôn lên cặp ngực đồ sộ của Lan để thấy
                  thế nào cảm giác thực sự khi tôi có thể
                  được gần chị. Chẳng những thế tôi bắt Lan
                  gội đầu bằng bồ kết để có mái tóc đẹp
                  như chị và có mùi thơm bùi kết tương tự như
                  chị . Tôi bắt Lan mặc đồ giống như của chị, tôi
                  kể cả bắt Lan mặc quần lót cùng màu với của
                  chị , khi đó tôi có thể liên tưởng những gì
                  trong vòng tay của tôi là chị . Là thật sự chị
                  ! Chứ không phải là Lan.
                  
                   Vậy đó... Lan chỉ là công
                  cụ của tôi , để cho tôi lợi dụng khi tình yêu
                  của mình nằm trong thế tuyệt vọng. Lan không biết
                  điều đó đâu, đối với Lan thì thiệt là không
                  công bằng cho lắm, tôi biết tôi là người ích
                  kỹ , nhưng tôi không còn cách nào hơn là chỉ
                  bù đắp cho Lan bằng những thứ khác mà tôi
                  có được: Tôi sẽ chăm sóc Lan hơn, tôi sẽ ân
                  cần với Lan hơn, nhưng những điều này không
                  phát xuất từ con tim mà phát xuất từ sự mặc
                  cảm tội lỗi đối với Lan.
                  
                   Tôi
                  đã biết ghen khi có người đàn ông đến tán
                  tỉnh chị, nhưng tôi càng tức hơn khi chị đã có
                  cảm tình với người đó, anh Lân tuy không phải
                  là hạng giàu có đẹp trai gì, nhưng bản tánh
                  của chị rất là an phận, chị không bao giờ có
                  ý trèo cao, không bao giờ có ý lấy một người
                  chồng giàu hay đẹp trai nào đó, nên chị đã
                  chọn anh Lân . Tôi biết rằng tánh nết đó của
                  chị sẽ làm cho tôi sẽ phải mất chị trong nay mai
                  . Anh Lân là người rất tốt, láng giềng ai cũng
                  thương, và nhất là đối với chị anh rất chu đáo,
                  ân cần. Anh Lân thương chị thật lòng và chị cũng
                  vậy . Tôi đã chứng nhận điều đó cho chị khi
                  tình cờ bắt gặp chị cùng anh Lân chăn gối . Tôi bỗng thấy giận chị
                  vô cùng, giận cho tình yêu của chị và anh Lân
                  sao mà suông sẻ tốt đẹp . Giận chị vì sau này
                  chị sẽ có một đời sống hạnh phúc, còn tôi
                  thì phải ôm mối tình câm nín chôn vùi nó ở
                  dưới đáy lòng.
                  
                   Kể
                  từ hôm biết chị có ý trung nhân, tôi không
                  còn giúp chị mang hàng ra chợ mỗi buổi sáng nữa,
                  tôi không còn tỏ ra sốt sắng với chị ở mọi
                  mặt nữa, tôi bỗng thấy hận chị đã đối xử
                  với tôi như thế . 
                  Tôi giận chị nhiều đến nổi đã quyết
                  định trao trinh tiết của mình cho Lan mặc dù trước
                  đó tôi có thề là chỉ giành cho chị khi nào chị
                  cần đến . Đúng vậy, tôi đã trao nó cho Lan
                  trong một lần khám phá ra chị đã quyết định lấy
                  anh Lân . Tôi khóc nhiều lắm, tôi bỏ đi suốt
                  cả buổi ngày hôm đó . Khi tôi trở về tôi
                  không ăn, chị tôi lo lắng, tôi tỏ ra bất cần,
                  chị tôi lấy làm khó hiểu, nhưng tôi không giải
                  thích . Tôi lại bỏ đi mặc cho chị kêu réo . Tôi
                  uống rượu nhiều, tôi cố tình kiếm Lan và rũ
                  Lan ra ngoài đồng, tôi ở với Lan gần như suốt
                  đêm đó. Rồi chuyện này tới chuyện kia, tôi
                  đã trút hết đồ của Lan ra mặc cho Lan từ chối
                  nói là, "Lan sợ quá, Lan chưa muốn có bầu".
                  Tôi như không nghe những điều Lan nói, tôi ôm
                  Lan trong lòng khác với những lần trước , tôi
                  ghị chặt Lan trong vòng tay rắn chắc như sợ Lan
                  bất thần vùng dậy thì tôi sẽ mất Lan như là
                  mất chị, tôi bỗng thấy hận chị rồi hận Lan vì
                  Lan chính là người thế thân cho chị. Tôi không
                  còn nâng niu Lan như những lần trước nữa, tôi
                  mặc kệ Lan có bỏ tôi sau này, tôi hôn lên ngực
                  của Lan có phần mạnh bạo và nhất là xé rách
                  chiếc quần lót của Lan ra mặc tình cho Lan kêu la
                  hoảng sợ giữa đồng vắng . Tôi dang hai chân
                  Lan ra và nằm áp chặt lên người Lan. Lan chống
                  chọi dữ dội nhưng Lan không đủ sức làm thế,
                  tôi đè Lan sát xuống đám lát khô, giật phăng
                  đi hàng cút áo trước ngực, tôi vùi đầu mình
                  vào đó để nếm những gì tôi thèm khát ở
                  chị bấy lâu. Lan như yếu dần và yếu dần cho tới
                  khi không còn một chút chống cự nào, Lan ngoan
                  ngoãn để cho tôi tự trút bỏ hết áo quần mà
                  nàng vẫn nằm im ... chờ đợi . Tôi đặt giữa
                  hai đùi Lan sự ấm áp lan tràn, Lan cong chân hứng
                  hết những đê mê chất ngất . Tôi bất thần
                  đâm Lan thật mạnh, Lan cào nát lưng tôi những
                  đường sướt máu . Thế là tôi hành lạc với
                  Lan một cách vội vã như là một sự trả thù
                  nào đó đối với chị tôi. Tôi muốn vứt bỏ
                  trinh tiết của tôi lập tức cho một người tôi
                  hoàn toàn không yêu, là Lan đó ! Sau khi đã
                  trút hết cơn giận xuống mình Lan, tôi mặc vội
                  áo quần và bỏ Lan lại giữa cánh đồng vắng
                  mặc cho nàng réo gọi tôi.
                  
                   Sau đó tôi tiếp tục hành
                  lạc với Lan, mỗi lúc một nhiều hơn, và Lan cũng
                  có phần đam mê trong chuyện xác thịt . Lan rất
                  thỏa mãn với khả năng làm tình của tôi, tôi
                  cũng rất thỏa mãn xác thịt với Lan nhưng hoàn
                  toàn không thỏa mãn về tinh thần . Tình yêu của
                  tôi đối chị lúc nào cũng còn đó nhưng sẽ
                  mãi mãi chìm sâu trong đáy tâm hồn của tôi .
                  
                   Một năm sau chị và người
                  láng giềng đó dọn ra riêng khi hay tin chị có
                  mang. Tôi buồn lắm vì từ nay không còn được
                  ở gần chị nữa . Nhưng dẫu sao tôi vẫn an ủi
                  được vì chị được hạnh phúc với gia đình mới
                  . 
                  
                   Lan bỏ tôi sau đó vì phát
                  hiện ra tôi có gì không ổn . Đúng vậy, tôi
                  "không ổn" đối với Lan, bởi vì tôi
                  chỉ muốn lợi dụng thân xác của Lan mà thôi .
                  Sau đó tôi thố lộ sự tình cho Lan hiểu và đề
                  nghị chia tay với Lan. Lan khóc xướt mướt và
                  nói là sẽ hận tôi suốt đời, Lan thề là sẽ
                  giết chết tôi nếu nàng có thể làm được
                  chuyện đó . Tôi chấp nhận sự thù hằn của
                  Lan và thật sung sướng nếu Lan có thể giết tôi
                  chết được, để tôi sẽ mãi mãi không còn
                  đau khổ với chính mình nữa . 
                  
                   Tôi sống bình yên trong căn
                  nhà ọp ẹp đó, những kỷ niệm của chị vẫn
                  còn đó , hình ảnh của chị vẫn còn đó vẫn
                  lo cho tôi từng miếng cơm manh áo, lo cho tôi ăn
                  học thành tài .
                  
                   Nửa năm sau được tin
                  Lan có chồng, tôi như trút đi một nửa gánh nặng
                  tội lỗi trên vai . Và nửa năm sau đó nữa,
                  khi được tin chị của tôi sanh được đứa con
                  trai đầu lòng, ca mỗ không được suông sẻ chỉ
                  giữ lại được đứa con. Chị đã ra đi như bông
                  hoa gạo đã rụng xuống, để còn lại tôi trên
                  cõi đời này cô đơn lặng lẽ khóc lóc trước
                  nấm mộ của chị.
                  
                   Tôi
                  đã xuất gia sau đó ... Hết Kinh
                Bích Lịch |