| Đạt lái xe đưa hai chị em Vân Diễm
        đi sắm sửa cho những ngày sắp tới Vân mang thai đã sắp
        đến ngày sinh nỡ. Bác sĩ cho biết chính xác ngày sinh nên cả nhà kéo nhau
        đi mua sắm đồ đạc cho đứa con sắp ra đời. Vừa lái
        xe Đạt vừa huyên thuyên: -Con gái đầu lòng, được được. Sau nầy nó biết lo giúp
        đỡ cho cha mẹ.
 Vân cũng vui lây, nàng góp lời:
 -Ham lắm, hỏng biết lo cho cha mẹ hay là mới có 12, 16 tuổi mà
        đã có boyfriend rồi còn cuốn gói đi mất đâỵ
 -Diễm chen vào:
 -Chị nầy nói bậy nói bạ không biết kiêng cữ gì hết. Ăn thua mình giáo dục nó
        từ nhỏ chứ.
 Đạt kê Diễm:
 -Giáo dục vừa vừa thôi, giáo dục kỹ quá hỏng ai dám theo
        như...Diễm cũng buồn.
 Cả ba người phá lên cười một cách vui vẻ. Diễm kê lại
        Đạt:
 -Ai nói là Diễm hỏng có người theo, Thiếu gì nhưng Diễm không dám quen tại vì họ giống anh....Đạt quá.
 Vân vổ tay cười thích thú. Đạt cũng cười nhưng trong bụng cũng thấy nhột vô cùng. Bấy lâu nay cố
        đóng vai một người anh rể nhưng mỗi lần thấy Diễm là
        Đạt không khỏi có một ý tưởng so sánh với Vân. Dưới
        con mắt tinh đời của Đạt, chàng thừa biết là Diễm còn trinh,
        đã vậy tánh tình lại thùy mị kín đáo hơn Vân. Đạt
        cảm thấy hơi một chút tiếc rẽ cộng thêm một chút ham muốn.
        Đã có một đôi lần khi có việc cần, Diễm nhờ Đạt
        đưa đi. Nhiều người cứ tưởng lầm hai người là vợ chồng hay
        là tình nhân. Họ gọi Đạt và Diễm là ông bà hay cô cậu một cách
        tự nhiên. Trong lòng Đạt cảm thấy vu vui, chàng liếc mắt sang thấy Diễm
        đỏ mặt, Đạt càng khoái chí. Cũng đã có một vài lần
        Đạt có ý định "hoa thơm đánh  cả cụm". Có nghĩa là "chôm" luôn
        người em vợ xinh đẹp, để trả đủa cho Vân về cái tội .....'"mất trinh"
        trước khi
 đến với chàng.. Nhưng xét thấy Diễm nghiêm trang, đứng
        đắn quá nên Đạt không dám thả "dê". Được thì không 
        nói chi, lỡ không được mà lại đổ bể ra thì mất cả chì lẫn chài.
        Nhưng
 không phải vì vậy mà Đạt quên được hình bóng cô em vợ xinh xắnớ??lởn vởn
        trước mặt chàng được.
  Vân  đang loay hoay chọn lựa quần
        áo, khăn tắm tả lót cho đứ? con tuơng lai của mình, bỗng giật mình vì một giọng
        nói rất quen thuộc phát ra tù phía sau lưng nàng. -Vân mua nhiều để..đành sẵn cho đứa con thứ hai ra đời luôn hả
        Vân quay lạị Nàng kêu to mừng rỡ:
 -Ủa , anh Mạnh. Làm cái gì mà lẳng lặng theo dõi tui vậy, bộ tính....giựt bóp hả
        ?
 Hai người cười xòa vui vẻ. Mạnh là một thanh niên cũng trạc tuổi
        Vân. Chàng quen Vân, Diễm và cả dì Duợng Chín vì ngày
        xưa họ cùng đi di tản chung một chuyến tàụ Ngày đó Vân cũng có
        để ý đến Mạnh, vì chàng đẹp trai, siêng năng và tánh tình lại hòa nhã.
        Nhưng tình cảm chỉ thoáng qua mất hút ngay từ cái ngày
        đến Mỹ. Mỗi người ở một nơi nên dần dà hình bóng Mạnh cũng mờ phai trong tâm trí nàng. Trái lại, Mạnh lúc nào cũng nhớ
        đến Vân. Cô gái có nhan sắc mặn mà và duyên dáng mà chàng
        chỉ đự?c dịp trò chuyện có vài lần trên đường đi lánh nạn
        đến  Mỹ. Mạnh vừa đi làm vừa đi học nên ít khi thấy xuất hiện trong cộng
        đồng người Việt. Nhờ siêng năng cần mẫn, chàng vừ? ra
        trường kỹ sư điện tử?là nhận được việc làm ngon lành trong một
        hãng lớn. -Vân lập gia đình hồi nào mà hỏng báo cho ...Mạnh biết vậy ?
 -Vân, có biết anh ở đâu mà báo tin. Hỏng lẻ nhắn tin hết...52 tiểu bang cho anh biết hả.
 -Ờ mà Mạnh ở tuốt trên miền Bắc lận, mới vừa được job
        dưới này nên mới "move" xuống đây chưa đầy một tháng.
 Vân hỏi thăm thật tình:
 -Qua Mỹ bao nhiêu năm rồi mà bây giờ mới được job. Vậy mấy năm nay toàn
        đi ăn chơi không hả
 -Đâu có. Mạnh học muốn chết luôn chớ......tiền ở đâu mà ăn chơị
 Vân chợt hiểi rạ Nàng cứ thực tình nghĩ là ai mới qua cũng....đi bỏ báo
        như nàng. Vân dò hỏi:
 -À, thì ra học hành đến bây giờ mới chịu đi làm. Vậy chắc cũng là Bác sĩ, hay là Kỹ
        Sư gì đây phải không nào?
 -Sĩ tượng gì Vân ơị, nợ ngập cả đầu đây nè. May mà mới nhận
        được việc làm, nếu không thì chắc phảị....vượt biên trở về VN để......trốn nợ
 Mạnh vừa nói vừa nhìn cái bụng đang "xé gió" nhô ra tới
        trước của Vân. Sực nhớ từ nãy giờ quên hỏi thăm
        chồng của Vân. Chàng lật đật hỏi:
 -Mà ông xã của Vân đâu? Nãy giờ Mạnh vô ý quên hỏi, xin lỗi nhé.
 -Ảnh với con Diễm đang lựa đồ bên kia kìạ
 Vừa nói Vân vừa hất đầu qua dãy quần áo phía bên kia, chợt trông thấy
        Đạt và Diễm cũng vừa đi tới, Vân tự nhiên nắm tay Mạnh kéo lại:
 -Diễm, còn nhớ ai đây không?
 Đạt và Diễm cùng trố mắt nhìn Mạnh ngạc nhiên. Bỗng Diễm kêu rú lên mùng rỡ.
 -Anh Mạnh, trời ơi! Lâu quá hông gặp anh. Bây giờ thấy có vẻ......bảnh
        dữ nhạ..
 Mạnh bối rối chìa tay ra bắt tay Đạt, Vân sực nhớ nên quay sang giới thiệu:
 -Anh Đạt, chồng Vân. Còn đây là anh Mạnh, một người
        bạn.đồng hội đồng thuyền với gia đình của em đó.
 Thấy Đạt còn lớ ngớ chưa hiểu kịp, Diễm chen vào nói ngay:
 -Anh Mạnh ngày xưa cùng đi chung một chuyến tàu với gia
        đình em rời Việt Nam.
 Đạt à một tiếng rồi bắt chuyện:
 -Anh Mạnh đi đâu mà lại lạc vô gian hàng bán đồ trẻ em
        vậy?
 Mạnh trả lời thật thà:
 -Tôi định kiếm một bộ nào đẹp đẹp cho đứa bé một tuổi
 Diễm xen vào:
 -Trai hay gái, anh?
 -Traị
 Mạnh trả lờị Diễm nãy giờ ra vẻ tự nhiên, nhưng thật ra trong lòng nàng cũng thoáng một chút xao xuyến khi gặp lại Mạnh. Cái ngày còn lênh đênh trên biển cả, Diễm chỉ mới 16 tuổị Nàng
        chưa có một ý niệm nào về tình yêu
        trai gái, nhưng Diễm vẫn thấy mến Mạnh vì tính tình hòa nhã,
        thương yêu hay giúp đỡ mọi người. Nhưng đó chỉ là
        tình cảm anh em không hơn không kém. Nay tình cờ gặp lại Mạnh, vẫn trẻ trung,
        đẹp trai, hào hoa và lại có vẻ trí thức, sang cả
        nữa, nên lòng nàng cũng thoáng một ước mơ. Giờ nghe Mạnh buộc miệng nói là tìm
        đồ mua cho một đứa bé. Tự nhiên Diễm thoáng nét thất vọng trên mặt. Vân cũng
        đồng tâm trạng với Diễm. Dù là đã có chồng và sắp sinh con. Nhưng gặp lại Mạnh, nàng cũng thoáng một chút xao xuyến.
        Nhưng nghĩ lại thân phận "ván đã đóng thuyền" Vân bùi ngùi cho chính mình. Nhưng nàng nghĩ đến
        đứ? em gái duy nhất của mình, Diễm cũng đang ở tuổi hai muơi, sớm muộn gì cũng có người
        yêu, nếu như Mạnh chiếu cố
        đến Diễm thì còn gì hơn. Nay nghe Mạnh nói như vậy. Vân cũng chẳng biết tính saọ Nàng đành nói một câu
        nửa trách nửa thương:
 -Mạnh tệ quá, cưới vợ mà không mời ai hết. Đợi tớị..có con rồi mới cho haỵ Vậỵ....chị ấy
        đâu, dẫn tới giới thiệu cho tụi nầy biệt mặt
        với. Mạnh nghệt ra mặt hỏi:
 -Vân nói ai cưới vợ?
 Diễm xen vô:
 -Anh Mạnh này lại hôn, có vợ mới có con mà cứ tính dấu tụi này phải hôn ?
 Mạnh trợn mắt hỏi lại:
 -Mạnh có vợ có con hồi nào, sao ...Mạnh hỏng biết.
 Từ nảy giờ Đạt mới xen vô câu chuyện:
 -Ủa , chớ nãy giờ anh Mạnh nói đi mua đồ cho con ai?
 Mạnh suy nghĩ một thoáng rồi phát bật cười dòn dã. Chàng ôn tồn giải thích:
 -Nãy giờ mà con hiểu lầm rồị Mạnh vẫn sống có một mình hà..Tại vì Mạnh mới về
        đâỵ đang share phòng ở nhà một người quen. Thấy họ có
        đứa con trai đầu lòng dễ
        thuơng quá. Nghe nói tuần tới là thôi nôi nên Mạnh tính
        mua chút quà biếu vậy mà. Nghe xong mọi người hiểu ra, ai nấy cũng phát
        cười cho cái ngây ngô của mình.
        Nhưngvui nhất có lẽ là Diễm, Đạt đưa ra một đề nghị đúng lúc.
 -Sẵn đây, thôi tụi mình mời anh Mạnh kiếm gì ăn đi.
 Mạnh mừng thầm, từ nãy tới giờ đứng nói chuyện với ba
        người nhưng đầu óc chàng nghì đến Diễm, người con gái thùy mị nết na mà Mạnh nghĩ rất là khó kiếm nơi
        xứ nàỵ Bây giờ nghe lời
        đề nghị của Đạt chàng không mừng sao được.
 -Anh Mạnh mà từ chối có nghĩa là.....
 Mạnh nhìn sang Diễm nhướng mắt:
 -Có nghĩa là gì cô nương?
 -Có nghĩa là....sợ cô nào thấy phải không?
 Vừa nói màmắt Diễm nhìn Mạnh có vẻ như là vừa khẩn cầu
        vừa thách
        đố. Mạnh vui vẻ:
 -Anh có muốn từ chối cũng hỏng được với cô bé
        này. Vậy thì anh
        đị thử coi Diễm còn điểm nào để bôi bác anh
        nữa không ?
 Từ sau cái bữa đó, cứ 1,2 ngày là Mạnh ghé nhà chơi, dạy Diễm học. Cuối tuần thì tụ họp lại bày ăn uống, xem phim. Vân không nói ra nhưng nàng rất vui vẻ như mặc nhiên chấp nhận chuyện Mạnh với Diễm. Chỉ có
        Đạt là bên ngoài thì bình thường, nhưng trong lòng Đạt không ngăn
        được một chút ghen tức
        như sắp sủa đánh mất một báu
        vật. Thấm thoát mà đã đến ngày Vân sinh đẻ. Đạt phải vào bịnh viện lo cho vợ Vân thì lần
        đầu sinh con nên nàng lo sợ đủ chuyện. Phần vì đa số nhân viên bịnh viện
        đều là người Mỹ mà Vân nói tiếng Anh thìkhông giỏi
        lắm nên đòi Đạt lúc nào cũng phải có mặt bên cạnh. Cả nhà bàn tính, kết cuộc
        đành phải nhờ Mạnh ban đêm
        đến để coi nhà. Diễm thì đi đi về về để lo cho chị và anh rể. Lần
        đầu tiên đến nhà người lạ ngủ,Mạnh cảm giác thấy không
        được tự nhiên lắm. Chàng ngồi xem tivi mà
        đầu óc cứ lan man nghĩ đến Diễm. Mạnh cứ mong Diễm gọi phone về như lời nàng đã
        hứa trước khi vào bệnh viện,
        nhưng chờ mãi chẳng thấỵ Mạnh mệt mỏi ngủ thiếp luôn trên ghế. Diễm cũng mang cùng tâm trạnh như Mạnh. Diễm biết là Mạnh yêu nàng và chính nàng cũng
        yêu
        Mạnh, nhưng không ai nói rạ Mối tình câm thật là đẹp. Ngồi trong bệnh viện
        nhưng Diễm cú nôn nóng nhớ tới người
        yêu đang mong đợi ở nhà. Ở lại thì cũng chẳng có việc gì làm, mà
        nửa
        đêm nửa hôm mò về nhà thì cũng kỳ với Vân và Đạt, Diễm đành cố gồng người đợi trời sáng. Trời
        vừa mờ mờ là Diễm
        đã lặt đặt xếp đồ lại, nói vài lời với anh rể rồi ra về. Cánh
        cửa vừa hé. Diễm lách mình vào thấy tivi vẫn còn mở,
        đèn vẫn còn sáng và Mạnh thì vẫn mặc nguyên bộ đồ khi tối,
        đang nghoẹo đầu trên ghế sô pha mà ngủ. Diễm cảm động vô cùng,
        nàng biết là Mạnh có ý chờ nàng. Buông túi xách
        đồ đạc xuống thảm. Diễm chạy đến bên Mạnh vừa lúc Mạnh cũng
        vừa giựt mình thức giấc. Chàng mở rộng vòng tay ôm lấy Diễm mà
        tưởng như trong mợ Diễm vừa sung sướng, cảm động
        vừa run bắn trong vòng tay Mạnh. Lần
        đầu tiên trong đời, nàng gần gủi một chàng trai mà lại là người nàng thầm yêu trộm nhớ. Làm sao Diễm không xúc
        động được. Diễm ấp úp nói:
 -Thương anh qúa, Mạnh ơi.
 Mạnh cảm động không kém. Chàng trách yêu:
 -Diễm biết là anh nhớ em đến cỡ nào không?
 -Biết nên em mới về sớm như vầỵ
 Mạnh cúi đầu xuống, đặt một cái hôn đầu tiên lên bờ môi thơm ngọt của
        người yêụ Diễm nhắm mắt lạị, hai vòng tay trói chặt lấy nhau, hai thân thể áp chặt không rờị. Mạnh ngẩn
        đầu lên nói nhỏ với Diễm:
 -Anh yêu em.
 Diễm mỉm cười sung sướng, nói khẽ:
 -Em cũng vậy.
 Hai bờ môi lại gắn chặt vào nhaụ Bàn tay Mạnh tự động ve vuốt khắp nơi trên
        người Diễm. Từ cổ xuống đến ngực, rồi xuống bụng và
        từ từ tới cái mu lồn của nàng. Diễm nóng ran cả
        người. Nàng vừa sợ vừa sung sướng. Người
        con gái nào lại không thèm khát cái giây phút nàỵ
        Nhưng với phản ứng tự nhiên của con gái, hai đùi Diễm
        tự
        động khép chặt lại, kẹp dính bàn tay Mạnh ở đó. Mạnh vẫn
        để yên bàn tay nhưng mấy ngón tay chàng cứ thay
        phiên nhau gãi nhè nhẹ vào hai mép lồn Diễm như một nhạc sĩ
        đánh guitar classic. Diễm vừa đê mê vừa thẹn thùng
        nên úp mặt vào ngực Mạnh, để chàng được tha hồ mà sờ soạng, rồi hai chân Diễm
        từ từ?dang rộng ra. Từng hột nút áo Diễm
        được bàn tay Mạnh tháo gỡ. Hai vạt áo vừa bung ra, Mạnh ngẩn
        người trước cặp vú trắng ngần và hai đầu vú đỏ hồng của Diễm. Bàn tay Mạnh lần xuống mở bung sợi dây kéo rạ Diễm vẫn ngoan ngoãn nằm
        yên.
        Một cách nhẹ nhành khéo léo, Mạnh kéo chiếc váy nàng xuống dần, và rồi cuối cùng
        được tuột hẳn ra. Nước
        miếng Mạnh trào dâng trong cổ họng khi nhìn thấy cặp chân
        trường túc nõn nà của Diễm. Hai bắp chân thon tuyệt đẹp uốn khúc
        từ bắp chân đến bắp vế. Chiếc rún sâu nằm giữa chiếc eo thon giống y
        như đồng tiền trên gò má nàng. Chiếc quần xì líp trắng nhỏ bằng lụa mỏng
        vừa
        đủ để những sợi lông đen mịn màng mờ mờ ẩn hiện
        bên dưới làm người Mạnh nóng ra lên. Giữa cái lúc Mạnh hấp tấp
        đưa tay kéo chiếc quần lót mỏng manh ấy xuống thì bằng một phản
        ứng tự nhiên, bàn tay Diễm chụp lấy tay Mạnh giữ chặt lạị nàng nói
        như van xin:
 -Thôi anh, Diễm......sợ lắm
 Mạnh trấn an nàng:
 -Có gì đâu mà sợ, em yêu anh, anh yêu em. Mình cho nhau tất cả
        đi em.
 Diễm vừa thở hổn hển vừa nói như van xin Mạnh đùng phá trinh nàng.
        Nhưng tự trong thâm tâm. Diễm tự biết là mình đang dối lòng. Thật
        sự thì đêm nào trước giấc ngủ, Diễm cùng thao
        thức mơ mộng và thèm khát một bàn tay vuốt ve, trìu mến đưa nàng vào lạc thú ái tình. Vậy rồi
        từ ngày gặp lại Mạnh, có dịp gần gủi với chàng thì Diễm vẫn ao
        ước bàn tay đó sẽ là của Mạnh, một
        người mà nàng yêu thích. Bàn tay Diễm nắm chặt lấy tay Mạnh làm chàng thoáng một chút ngạc nhiên. Nhưng rồi chàng
        chợt hiểu Diễm dù sao cũng là gái mới lớn, còn trong
 trắng nên chàng phải đưa nàng đi từng bước để đến thiên
        đàng. Mạnh nhìn lên, Khuôn mặt Diễm đỏ như một trái gấc chín. Hơi thở nàng
        đứt quảng từng hồi. Toàn thân bốc hơi nóng
        như đang lên cơn sốt. Nhưng bàn tay
        nàng vẫn cứ giữ cứng lấy tay Mạnh không cho chàng tuột nốt chiếc quần xì líp, mảnh vải mỏng manh còn sót lại
        trên người nàng. Mạnh bình tĩnh lại, Chàng đã hiểu là
        phải làm gì giữa giờ phút này
        để người yêu quên đi sự sợ hãi trong giây phút
        đổi đời nàỵ Mạnh buông tay ra khỏi
        lưng quần xì líp. Nhưng bàn tay chàng xòa rộng ra, xoa xoa
 trên lớp lụa mềm mỏng manh trên chiếc mu nóng hổi của Diễm.
        Đồng thời chàng cúi xuống hôn khắp nên trên mặt nàng. Bờ môi tham lam của Mạnh vòng qua mang tai Diễm. Chàng liếm
        vành tai và thổi nhè nhẹ vào
        đó làm Diễm nổi da gà co rúm người lại, Diễm cố gắng bậm môi để ngăn tiếng rên rĩ sung
        sướng đa sắp sủa tuôu ra nơi của miệng. Đến lúc Diễm chịu hết nổi, nàng xoay đầu né tránh, Mạnh mới hôn xuống chiếc cổ cao trắng ngần của
        nàng.?
        Diễm ngước cao để hưởng thụ. Bờ môi Mạnh hôn dần xuống. Bộ
        ngự? Diễm
        chưa được nở nang như Vân nhưng nó thật tròn lẳn và săn
        chắc làm chàng say sưa hôn hít, hết vú bên này rồi lại tới vú bên kiạ Diễm
        đã quá kích thích. Nàng ưỡn cao người và bắt đầu rên xiết khi Mạnh dùng chiếc
        lưỡi nham nhám mà mân mê trên
        đầu vú nàng. Thấy Diễm càng lúc càng oằn oại, Mạnh biết là chàng
        đã xử dụng đúng chiêu nên chàng cứ liên tục ngậm
        và nút hai đầu vú nhỏ xíu đỏ hồng của nàng. Bàn tay Mạnh cảm nhận
        đuơ.c chất nước nhờn âm ấm từ trong lồn Diễm đang tiết ra làm
        ướt đáy chiếc quần mỏng manh của nàng. Thấy Diễm
        đã quá nứng tới mức độ sắp nổ tung ra thành
        từng mảnh vụn. Mạnh mới từ từ đưa bày tay lại
        lưng quần nàng và cuộc chiếc quần lót nàng
        xuống thấp dần. Lần này Mạnh không gặp phản ứng như lần
        trước nữa, Diễm đã tự động nhỏng cao đít để Mạnh dễ dàng kéo nó xuống tới đầu gốị và cũng chính Diễm dùng mấy ngón chân mình kéo tuột chiếc quần xì líp ra khỏi đôi chân nàng. Trên người Diễm đã hoàn toàn không còn một mảnh vải che thân.
        người nàng lã đi như một người
        kiệt sức để mặc cho Mạnh muốn làm gì thì làm. Mạnh biết chàng
        đã chiến thắng. Chàng cúi xuống, lòn hai tay nhấc bổng người Diễm lên, thư thả
        bước vào phòng. Đặt Diễm nằm xuống chiếc giường nệm êm ái xong. Mạnh
        tự
        cởi bỏ hết quần áo rồi leo lên giường, chàng liếm
        từ gót chân nàng dần lên tới
        đầu gối, rồi dừng lại chỗ hột le đang cương
        cứng và bóng lưỡng của Diễm mà nút một cách thật say mệ Giờ phút này, Diễm
        như một người nằm đó mà hồn lìa khỏi xác tự khi nàọ Nàng muốn van xin Mạnh hãy
        đến với nàng ngay tức khắc nhưng lời
 nói đã không thốt đuơ.c tới của miệng nàng nổị Mạnh kiên nhẫn dùng
        lưỡi vét ngược từ dưới hậu môn Diễm lên tới âm hạch nàng.
        Lưỡi của Mạnh kéo tới
        đâu thì người Diễm giựt giựt theo tới đó. Một lần
        nữa
        Mạnh hé miệng ngậm lấy cái hột le của Diễm, chàng nút thật mạnh thì
        người nàng giựt bắn lên. Người Diễm uốn cong như đang bị phong đòn gánh
        giựt, đồng thời từ cửa miệng xinh xắn của Diễm liên tục thoát ra tiếng rên xiết cực kỳ sung
        sướng.
 -Uzm....uzm......uzm........uzmmmmm
 Chờ cho đến lúc khí trong lồn Diễm tuôn trào ra dầm dề làm
        ướt nhẩy hai bờ háng, chảy dài xuống tới kẽ đít nàng, lúc đó Mạnh mới chồm người lên, cầm cặc mà xoay xung quanh lồn nàng mấy vòng, rồi mới
        từ từ
        bài "Thắng bé âm thầm đi vào ngỏ hẹp". Diễm là gái mới lớn, lần
        đầu tiên được bàn tay đàn ông ve vuốt, bú vú, liếm lồn, nút hột lẹ....nên nàng sung
        sướng đến mức ngất ngây trong khoái lạc, lại còn
        được cho ăn chuối thịt nũa, chắc lần này nàng phải điên lên vì
        sướng. Tuy vậy, khi con cặc đang cương cứng của Mạnh
        vừa lọt được khúc đầu vào âm đạo nàng, mặc dù đang sung
        sướng điên người nhưng nàng vẫn cảm thấy đau rát, Diễm
 rên rĩ không ngớt. Chẳng biết vì đau đớn hay vì sung
        sướng. Mạnh đã dứt khoát tư tưởng từ lâụ Chàng
        yêu
        Diễm, muốn lấy Diễm làm vợ và tự nghĩ phương pháp hay nhất là chiếm
        đoạt được trinh tiết của nàng càng sớm càng tốt. Nay cơ hội đã đến thì còn chần
        chừ làm gì. Thấy Diễm uốn éo rên rĩ có vẻ hơi
        đaụ Mạnh ngưng lạị Chàng lòn hai tay dưới nách Diễm ghịt lấy hai bả vai nàng. Rồi chàng
        ưỡn người, và từ từ đẩy con cu
        đang cương to cứng ngắc của chàng ngập sâu vào trong lồn Diễm và
        cứ thế mà nắc, hai
        duơng vật ra vào cùng với những chất nước nhờn và chạm vào nhau tạo thành
        những âm thanh nghe chèm chẹp...Diễm ngất lên một tiếng
        thật đau đớn, xô bật Mạnh qua một bên rồi khóc
        nức nỡ. Mạnh cũng có vẻ hơi hối hận. Chàng không ngờ lại gây đau đớn cho người yêu đến
        mức độ đó. Nhìn Diễm
        đang mếu máo hai bàn tay bụm chặt lồn. Mạnh biết là Diễm
        đau rát thật sự. Mạnh cúi nhìn lại cu chàng đang rỉ rỉ tùng giọt khí trắng
        đục như sữa, và nơi đầu cu, một chút khí trắng hòa với máu của người trinh
        nữ vẫn còn hồng hồng nơi
        đầu khất.
 (Hết Phần 5 ... Xin xem tiếp
          Phần 6) |