| Liên Tâm đi được vài bước
                  thì đứng lại, ngắm nhìn thằng Quân mình trần
                  trụi trong bóng tối lờ mờ của ánh đèn
                  đường hắt vào, từ cây cột điện trước sân
                  nhà. Tiếng mèo hoang động cỡn gọi nhau trong đêm
                  vắng cũng đã cất lên từ đầu ngõ như mọi
                  đêm vào giờ này. Liên Tâm chợt thoáng trong
                  tâm tư : Rõ ràng là một thân thể của một người
                  đàn ông chứ không phải là một cậu con trai
                  nào mới lớn, với những cơ bắp đã hoàn chỉnh,
                  và lúc nãy đây là sự cứng cõi của đấng
                  nam nhi đã chứng minh cho Liên Tâm là thằng Quân
                  là một người đàn ông thực thụ. Tính ra thì
                  thằng Quân cao hơn Liên Tâm cả cái nửa cái
                  đầu chứ ít gì . Liên Tâm thích đàn ông cao
                  lắm! Và thường tự nhũ rằng đàn ông cao thì
                  mới có dáng vẽ của đàn ông và sự đê mê
                  đằng sau cái chiều cao đó là chiều dài tương
                  xứng, cái chiều dài mà đêm đêm Liên Tâm
                  hay thầm kín và tội lỗi để mơ tưởng tới. Ôi
                  cái chiều dài đó đã bao phen làm cho Liên Tâm
                  ngất ngây điên dại với những cái kéo dài
                  ra không bao giờ dứt cà đi vào thật là xa xăm
                  như bất tận ! ... 
 Liên Tâm nhẹ nhàng ngồi xuống, vuốt lại mái
                  tóc còn hoen ? do xấy vội - ra phía sau gáy. Liên
                  Tâm cũng không ngờ kết cục lại như thế này,
                  như đêm hôm nay, với một cậu trai chỉ đáng
                  tuổi làm em út của nàng. Nhưng dù sao thì chuyện
                  cũng đã xảy ra rồi, nếu Liên Tâm có trách
                  thì chỉ trách số phận của nàng không được
                  may mắn, trách ông tơ bà nguyệt đáng lẽ gieo
                  duyên tình rồi nhưng lại nhẫn tâm bứt sợi dây
                  tơ hồng đi để tình yêu của nàng dang dỡ, rối
                  reng reng rối . Trách đàn ông phong lưu chỉ muốn
                  tìm hoa hút mật chẳng muốn một túp lều tranh với
                  mái ấm gia đình, để rồi Liên Tâm phải dang dỡ
                  chờ đợi. Phải chăng thằng Quân đến với
                  Liên Tâm là một sự bất ngờ có định sẵn từ
                  kiếp trước, hay ông trời đã xếp đặt cho Liên
                  Tâm một tình yêu ngang trái như thế để Liên
                  Tâm phải tranh đấu với mọi người chung quanh
                  và đấu tranh với chính tư duy bảo thủ của nàng.
                  Liên Tâm nhớ lại, cũng hơn một năm mấy thôi,
                  cũng trong căn phòng này, trên chiếc giường này
                  là một người đàn ông mà Liên Tâm nguyện
                  hiến dâng trọn con tim lẫn thân xác - là lần
                  đầu tiên trong đời của Liên Tâm, nhưng sau đó
                  Liên Tâm lại gặt hái là một sự bẻ bàng,
                  trống vắng để đáp lại tấm chân tình đó...
 Liên Tâm đặt nhẹ tay lên
                  vai của thằng Quân. Thằng Quân khẻ trở mình
                  ? cảm giác mát rượi ở bờ vai - giả vờ
                  như còn ngáy ngủ, nhõng nhẽo vùi đầu vào lòng
                  Liên Tâm . Liên Tâm vuốt lên mái tóc ngắn húi
                  cua của nó, những sợi con con cứng dựng đứng
                  đằng sau ót châm châm vào lòng bàn tay Liên
                  Tâm làm chộn lộn những cảm giác lâng lâng.
                  Liên Tâm thích nhất là được vuốt mái đầu
                  của người đàn ông, nhất là ở sau gáy vì
                  cảm giác đó tạo cho Liên Tâm một sự gần gũi
                  hơn, yêu thương trìu mến hơn, và cảm nhận sự
                  hấp dẫn của một người đàn ông hơn. Còn nhớ
                  năm trước Liên Tâm hay làm điều đó với Hùng,
                  người chồng sắp cưới của Liên Tâm. Đó là
                  những khi tàn cuộc ái ân, khi hai thân thể dã
                  dượi, trong lúc nằm ngắm ánh trăng vằng vặc
                  rót nghiêng qua mái ngói, trò truyện suốt canh
                  thâu. Giờ đây, người nằm trong lòng Liên Tâm
                  là một cậu con trai mới lớn, vừa mới ngấp
                  ngưỡng tuổi trưởng thành, đang hăng hái lao
                  vào sự bốc cháy. Phải chăng cái mà Liên Tâm
                  khao khát là một sự va chạm xác thịt bấy lâu
                  nay Liên Tâm thiếu xót khi vắng Hùng ? Thằng Quân
                  có phải là vật thế thân cho cuộc tình đã tan
                  rã ? Liên Tâm còn chưa rõ và lúc này càng
                  không muốn biết tới khi hạnh phúc ấy giờ đang
                  có sẵn trong tay. Nhưng rõ là Liên Tâm vừa làm
                  tình với một người khác phái, có lại cái
                  cảm giác yêu đương mà chính ra nhiều đêm Liên
                  Tâm trăn trở không ngủ được để mơ ước.
                  Những lúc như thế Liên Tâm thường thấy cơ
                  thể nóng bức, soi gương thấy mặt đỏ hồng,
                  Liên Tâm lại thấy nàng đẹp hơn bao giờ hết
                  ? đẹp như gái Hà Nội có nước da gay gay sắc
                  thắm, nhưng sắc đẹp tàn nhẫn đó lại làm cho
                  Liên Tâm đau lòng hơn trong căn phòng cô quạnh
                  thiếu bóng tình nhân. Những lúc thế - để xua
                  tan đi cơn xúc động đang cháy bỏng trong lòng
                  Liên Tâm - Liên Tâm thường hai ra ban-công trước
                  nhà vừa để hứng mát vừa để ngắm màn đêm
                  với ngàn sao lấp lánh, để thả hồn về một
                  cõi hư vô , ở đó chỉ có đồng cỏ xanh mơn mỡ
                  với những chú bê non ăn cỏ nhỡn nhơ không
                  hoài chuyện của thế gian, tình ái ...
 Liên Tâm ngã người ngang ra giường, kéo cái
                  mền lên và chui rúc người vào trong đó, nép
                  sát bộ ngực mềm mại sau lớp vải về phía lưng
                  thằng Quân theo tư thế hình cái muỗng, cảm giác
                  được sự ấm áp toát ra từ tấm lưng trần
                  của người đàn ông trẻ. Liên Tâm biết Quân
                  chưa ngủ, cậu chỉ vờ ngủ mà thôi. Liên Tâm
                  cười thầm trong bụng, nghĩ ngợi: tuổi trẻ thật
                  là háo hức và năng động, kể cả tình yêu
                  và tình dục, may thay cậu gặp được Liên Tâm
                  là một người tốt chớ không thì biết gì rồi
                  sẽ xảy ra...
 
 Cố xua tan đi dòng suy nghĩ, Liên Tâm bắt đầu
                  ra những ngón tay thon dài, quét đầu móng tay
                  chạy xuôi theo xương sườn của thằng Quân đi
                  sâu xuống tới xương khu, ở đó Liên Tâm xoa
                  tròn đầu ngón trỏ . Thằng Quân chợt co quíu
                  hai bàn chân lại cảm giác nhột nhạt khó tả
                  làm cho hạ thể nó thoáng chốc hóa thành đá
                  hoa cương, nhưng nó ráng thả lỏng, giả vờ như
                  còn ngáy ngủ. Nó vẫn còn ngại ngùng. Nhiều
                  khi vậy mà tốt : trong tình dục đôi khi sự ngại
                  ngùng là vấn đề cần thiết, sự tế nhị ở
                  hành động càng nên ghi chú, thằng Quân cũng
                  biết chớ! Nghệ thuật ái ân nó cũng có đọc
                  qua một lần, bây giờ mới có dịp ứng dụng
                  ...
 Liên Tâm vẫn đều đều
                  nhè nhẹ chạy ngón vòng quanh hai gò mông mát rượi
                  gô lên thành vòng của thằng Quân, cứ đi một
                  vòng to thì Liên Tâm dừng lại ở một vòng
                  nhỏ ở cuối xương khu và ngoáy tròn nơi đó .
                  Liên Tâm thừa biết rằng nơi đây là một
                  trong những yếu huyệt để kích thích dục tình.
                  Có lẽ sự hiểu biết đó là nhờ ở ba của
                  Liên Tâm. Ba chi ? là một thầy thuốc Tàu,
                  chuyên trị các chứng bệnh về tình dục, yếu
                  sinh lý ở đàn ông như triệu chứng xuất tinh
                  sớm, dương vật không cứng, đau lưng chóng mặt,
                  di mộng tinh, mệt mỏi sau khi giao hợp và ở đàn
                  bà là bệnh sản phụ, kinh nguyệt không đều,
                  giúp bổ khí huyết, bổ thận...Thằng Quân bắt
                  đầu ọ ẹ khi bàn tay của Liên Tâm rong chơi
                  ở dưới bắp đùi non, tiếng rên nghẹn trong cổ
                  họng phát ra nho nhỏ đủ thấy thằng Quân không
                  kềm chế nổi cơn dục tình đang cháy bùng trong
                  lòng. Liên Tâm thì quá rõ ràng điều đó, ít
                  ra sự chung đụng nhiều lần với người đàn ông
                  trước đã dạy cho Liên Tâm biết thế. Và Liên
                  Tâm còn biết phải làm sao cho phải lý nữa kìa,
                  nàng còn biết lòn tay ra phía trước bụng vuốt
                  ve vòng quanh khu nai bụng, cố tình tránh né cái
                  rướng theo của thằng Quân tìm kiếm sự đụng
                  chạm ở da thịt. Liên Tâm thừa biết là huyệt
                  này kích thích đàn ông khôn cùng nên Liên Tâm
                  mới làm, cố tình làm cho đêm nay - là đêm đầu
                  tiên với người tình bé bỏng, người tình trộm
                  mới quen không bao giờ muốn khoe khoang với ai cả
                  ? được trọn vẹn.
 Thỉnh thoảng Liên Tâm quét lơi năm ngón như người
                  ta quét lá, ôm theo hai bên cánh đùi non làm
                  cho thằng Quân không khỏi nấc giọng, hơi nâng
                  một chân lên cao như mời gọi bàn tay đó hãy
                  vào sâu bên trong, đừng có ngại ngần. Thằng
                  Quân muốn rên lên hết sức nhưng nó mắc cỡ
                  thiệt. Tâm lý của người Á Đông là vậy đó,
                  ít dám phô bày sự sung sướng của mình cho người
                  khác biết. Thằng Quân ? kinh nghiệm chiến trường
                  còn kém ? nên đâu thể tự chủ ở những
                  trường hợp mới mẻ như thế này!
 Thằng Quân chợt nhót người
                  khi hai quả ngọc hành bị thắt lại dưới bàn
                  tay mát rượi uốn éo điêu luyện, những lỗ
                  chân lông quanh đó trong phút chốc gom lại thành
                  đụm, tạo thành một bìu săn chắc. Năm ngón
                  tay đó cứ quấn riết lấy vòng đai chật hẹp cương
                  cứng của nó, không một khắc bỏ rơi. Theo bản
                  năng tự nhiên, thằng Quân trở mình dậy, quỳ
                  chống gối theo tư thế bò, mặt vùi vào trong gối.
                  Từ bên dưới Liên Tâm nhẹ nhàng như con mèo
                  mướp ỏng ẹo trườn đầu vào tìm ngay lấy đầu
                  núm của thằng Quân liếm nhẹ. Liên Tâm dùng
                  đầu lưỡi mình bơi lội vòng quanh bán đảo nhỏ
                  có hòn đá cuội nằm hiên ngang ở giữa làm
                  thằng Quân thấy chơi vơi lạc lỏng như An Tiêm
                  trôi dạc vào đảo hoang tìm mãi đường trở
                  về. Bàn tay thần bí của Liên Tâm không biết từ
                  lúc nào đã nắm gọn cái phồng to - thoi thoi những
                  miếng cao su và day day đàn hồi sự chất liệu
                  của nó - say sưa đùa giỡn. Quân ơi! Liên Tâm
                  biết cậu sướng rồi, Liên Tâm muốn làm cho cậu
                  sướng hơn nữa, cậu cứ hãy tự nhiên đừng
                  e lệ vì Liên Tâm đây đã không ngại ngùng gì
                  với Quân cả. Quân ơi! Quân cứ tự nhiên nhịp
                  mông theo bàn tay của Liên Tâm, Liên Tâm sẽ
                  không làm cho Quân đau, Liên Tâm chỉ làm cho Quân
                  tạm thời quên hết thế gian, quên hết không
                  gian, chìm vào hư vô . Liên Tâm biết khi nào phải
                  làm chậm khi nào phải làm nhanh và khi nào phải
                  phối hợp trên dưới mạnh và nhẹ để Quân
                  đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên nọ. Quân
                  ơi! Cậu cứ yên tâm hưởng thú vui chăn gối
                  vì đây là tất cả những gì âm ức bấy lâu
                  nay của Liên Tâm đi tìm người xứng đáng để
                  trao gởi, Quân cứ yên tâm thỏa mãn Liên Tâm
                  sẽ đem hết khả năng mình cống hiến cho Quân cũng
                  như Liên Tâm được thỏa mãn nhìn Quân được
                  chìm trong đê mê khoái lạc. Nhìn Quân gọi tên
                  Liên Tâm vừa êm ái vừa cuồng dại làm cho
                  Liên Tâm như thấy mình đang ở thế giới của
                  thiên đàng. Sướng như điên dại! Đây Liên
                  Tâm lại thụt người xuống mấy tấc, không dùng
                  tay nữa mà dùng miệng để chứng tỏ sự nồng
                  nhiệt đang bốc cháy trong người Liên Tâm . Đó
                  là những cái trân quí trong tình yêu, một sự
                  phô trương hết tất cả, sự hy sinh trao cho nhau
                  mọi sự sung sướng bất chấp rào cản phương
                  thức sinh hoạt dục tình truyền thống của Việt
                  Nam. Liên Tâm sẽ hôn nó đây!
 Quân ơi! Liên Tâm muốn Quân lắm! Quân hãy vào
                  thân thể của Liên Tâm đi! Vào đi Quân, Liên
                  Tâm chờ Quân đã lâu lắm rồi . Đây! tình yêu
                  của Liên Tâm đã ngửa bày sẵn cho Quân, Quân
                  hãy đón nhận một cách trân quí . Ôi ... Quân!
                  Quân làm cho Liên Tâm sung sướng biết bao nhiêu,
                  cám ơn Quân ... nữa đi Quân ... sâu hơn nữa
                  đi Quân ... để Liên Tâm thấy gần Quân hơn bao
                  giờ hết , như nhịp cầu nối liền hai thế giới
                  khác biệt, hòa hai thành một ... mạnh nữa đi
                  Quân để Liên Tâm thấy mình luôn yếu đuối dưới
                  sự lực lưỡng của Quân. Đây là tấm lưng
                  trần của Liên Tâm, Quân hãy áp sát ngực vào
                  ; đây hai đùi Liên Tâm đã dang xa, Quân hãy
                  mạnh dạn bước chân vào ngưỡng cửa ... Liên
                  Tâm đang mong đợi ! Hãy nắm lấy đôi bàn tay
                  Liên Tâm đi Quân, hướng dẫn Liên Tâm vào
                  cung mê lạc. Ôm Liên Tâm sát vào lòng đi Quân
                  ... sát nữa đi Quân! Liên Tâm sẽ thấy êm ái
                  lạ thường. Sung sướng kỳ cùng! Đây! Đôi mông
                  tròn mong ước, Quân hãy để hờ đôi bàn tay,
                  ngõ sau đang đón chờ, chúng ta sẽ đi vào quên
                  lãng ...
 Trời bên ngoài đã hừng
                  sáng mà thằng Quân vẫn còn thao thức, đưa mắt
                  ngắm vầng trăng đã mờ nhạt, mưa bên ngoài
                  đã tạnh đi từ sớm chỉ còn đọng lại hàng
                  chuỗi long lanh từ những giọt nước. Cả đêm
                  nay nó đã sướng không biết bao nhiêu lần
                  trong vòng tay nghệ thuật của Liên Tâm . Nó thầm
                  cảm phục cái tài của Liên Tâm bao nhiêu thì
                  càng ngưỡng mộ tấm thân tuyệt vời của Liên
                  Tâm bấy nhiêu.
 - Ủa! Quân, chưa ngủ sao ?
 - Quân ngủ không được. Sợ ... sợ ngủ rồi
                  sẽ không thấy Liên Tâm nữa !
 - Sạo quá!
 - Liên Tâm?
 - Gì hả ?
 - Liên Tâm có coi Quân là người yêu của Liên
                  Tâm không ?
 - Liên Tâm mến Quân lắm! Sao Quân hỏi vậy ?
 - Bởi vì Quân thấy ... mình chẳng quen nhau bao lâu
                  ... sao Liên Tâm có thể ...
 - Quen bao lâu thì mới đủ hả Quân. Liên Tâm
                  đã quen anh Hùng 5 năm rồi nhưng kết cục thì
                  sao chứ, cũng là con số không . Lúc xưa Liên
                  Tâm không tin vào phận số, nhưng từ khi chia tay
                  với anh Hùng ? mà không bao giờ Liên Tâm nghĩ
                  là có thể xảy ra ? thì Liên Tâm mới thiệt
                  là tin. Đến khi gặp Quân ... như mấy ngày hôm
                  nay đây, Liên Tâm thấy như số phận mình dun rủi
                  vào con đường lầy lội, đầy chông gai . Liên
                  Tâm đã mến Quân mặc dù chẳng bao giờ Liên
                  Tâm muốn thế .
 Thằng Quân im lìm không trả lời câu sau cùng
                  của Liên Tâm. Nhưng chợt nó đổi đề tài:
 - Liên Tâm kể cho Quân nghe về chuyện anh Hùng
                  đi!
 - Chuyện dài lắm Quân ơi!, để hôm nào rãnh
                  thì Liên Tâm sẽ kể cho Quân nghe hết.
 - Tội nghiệp Liên Tâm quá! Chắc cuộc đời Liên
                  Tâm không may mắn như Quân. Nghe giọng nói của
                  Liên Tâm bao hàm sự bi quan nhiều hơn.
 - Hư! Quân này cũng tâm lý dữ chứ . Nhưng nè
                  Quân may mắn hơn Liên Tâm chỗ nào, nói coi!
 - Thì ... may mắn được gặp Liên Tâm . Được
                  Liên Tâm thương mến.
 Liên Tâm bịu lỗ tai thằng Quân, kéo vào và nói
                  khẻ:
 - Tưởng Quân khù khờ nào ngờ Quân cũng biết
                  nói chuyện nữa . Dễ ghét!
 Thằng Quân rút người lại, thấy nhột nhạt:
 - Liên Tâm ơi ?
 - Gì hả Quân ?
 - Quân có một thắc mắc nhỏ, Liên Tâm giải thích
                  dùm Quân.
 - Chuyện gì hả ?
 - Hôm tới giờ Quân đã được sung sướng
                  ... tính ra đã bốn lần rồi mà sao Quân vẫn không
                  thấy mệt mỏi .
 - À ra thế! Chuyện đó là do ly nước sâm của
                  Liên Tâm đưa cho Quân uống từ sớm.
 - Ly nước sâm gì ? ? thằng Quân quay người trở
                  lại, ngạc nhiên hỏi .
 - Là ly nước sâm của ba Liên Tâm bào chế,
                  thuốc tráng dương loại thường thôi .
 Thằng Quân nhíu mày, ra vẽ thắc mắc ghê gớm:
 - Loại thường ? Loại thường! ... sao ... sao
                  Quân thấy còn ...
 - Còn sao ? ? Liên Tâm cười mỉm.
 - Còn ... khó chịu nè, chớ sao!
 - Liên Tâm biết ngay mà! Thanh niên uống vào
                  có công hiệu khác hẳn.
 - Liên Tâm nói sao ? ? thằng Quân còn chưa
                  dám tin.
 - Liên Tâm nói rằng ly nước sâm của Quân
                  uống từ sớm đó là một loại sâm được
                  bào chế từ bạch quả, nhân sâm và củ tỏi .
 - Vậy hả Liên Tâm! Bạch quả hả, từ đâu
                  có vậy Liên Tâm ?
 Liên Tâm choàng tay qua, đặt lên ngực thằng
                  Quân và bắt đầu nói:
 - Bạch quả là có ở vài nơi nào trên trái
                  đất từ nhiều triệu năm nay, từ hồi có con
                  khủng long lận. Bạch quả thì cao lớn , là loại
                  sống lâu năm, trồng khoảng 20 thì trổ hoa, có
                  cây thì chỉ có hoa đực, có cây thì chỉ có
                  hoa cái . Hai đóa hoa kết hợp thì mới sinh ra
                  trái . Bạch quả ngoài tác dụng làm bổ phổi,
                  tăng sự vận chuyển của máu huyết, tăng trí
                  nhớ và làm cương cứng ... ? xin lỗi là
                  cương cứng dương vật. Hồi xưa thì người ta
                  dùng bạch quả để cho đầu óc minh mẫn, sau
                  này thì chế biến ra các loại thuốc. Còn nhân
                  sâm thì dùng như là thuốc bổ, dùng cho người
                  làm việc mệt nhọc, tâm thần uể oải . Chất
                  liệu lấy từ sâm rất tốt cho hệ tuần hoàn,
                  hệ thần kinh và hệ miễn nhiễm.
 - Hèn chi Quân uống vào thấy khoan khoái lạ
                  thường. Liên Tâm ơi! Liên Tâm chẳng những
                  xinh đẹp mà còn hiểu biết cao xa .
 - Tại Liên Tâm nhờ có ba làm thầy thuốc nên
                  biết chút đĩnh. Ba Liên Tâm còn có nhiều
                  loại thuốc khác độc đáo hơn nữa kìa .
 - Thiệt hả Liên Tâm, vậy hôm nào Quân phải
                  thử qua cho biết.
 - Nghe nói thì ham lắm. Liên Tâm không cho Quân
                  xài nhiều đâu, xài nhiều sẽ có hại cho thân
                  thể lắm. Bây giờ ngồi dậy đi, uống hết ly
                  nước này cho Liên Tâm, Liên Tâm đã pha cho
                  Quân từ lúc nãy rồi đó .
 - Nước gì vậy Liên Tâm ? Có đắng không ?
 - Lớn rồi bộ như con nít sao mà sợ đắng.
                  Thuốc đắng dã tật Quân không nghe nói sao .
                  Đây là loại dược thảo Hoang kỳ, có tác
                  dụng bổ khí chống lại mệt mỏi sau khi quan hệ
                  sinh lý . Liên Tâm muốn Quân khỏe khoắn, mai
                  còn phải đi học.
 - Liên Tâm thiệt chu đáo cho Quân quá!
 (Hết Phần 43 ... Xin xem
                  tiếp Phần
                  44) |