| Sau khi nhận đuợc cú phone của trụ sở giám 
					nghiệm, Khang vội vã uống vài hớp cafe rồi phóng xe đi ngay. 
					Chưa kịp hút xong điếu thuốc, cái bánh đang ăn dở cũng quảng 
					xọt rác . Khang chỉ biết sáng nay anh đang có cái gì bồn 
					chồn, khác lạ trong nguời . Trụ sở giám nghiệm cơ khí trực 
					thuộc bộ giao thông chỉ mất khoảng hai muơi phút chạy xe. 
					Đuờng phố sáng nay cũng như mọi hôm ồn ào nghẹt khói bụi, nó 
					làm tăng thêm vẻ phức tạp của một ngày mới . 
 Vừa buớc vào văn phòng, ông Thắng truởng phòng đã quảng ngay 
					một câu: Có lệnh trên thành phố muốn chúng ta nhanh chóng 
					tiến hành điều tra hồ sơ C2811. Anh qua bộ hình sự tiếp xúc 
					với anh em bên đó xem vụ này bắt tay thế nào . Các linh kiện 
					mảnh vỡ, phụ tùng linh tinh đã góp vào trung tâm xét nghiệm 
					B2. Anh lên đó nhận hồ sơ giảm nghiệm cơ bản rồi đi ngay đi!
 
 Khang vuốt trán:
 - Nhưng có tin gì từ phòng X5 chưa bố ??
 
 Ông Thắng càu nhàu:
 - Biểu anh đi B2 thì đi sao hỏi X5 làm gỉ
 
 Khang đáp:
 - Thì không phải X5 đang nhận diện các thi thể sao? Mình cần 
					báo cáo những nạn nhân tử nạn trên phi cơ hôm đó đã xác định 
					đuợc bao nguời rồi để gia đình họ còn nhận xác chứ! Việc đó 
					em nghĩ gấp hơn, thưa xếp!
 
 Ông Thắng nhấn mạnh:
 - Nhưng bộ nội vụ muốn làm rõ nguyên nhân chiếc máy bay bị 
					rớt! Anh có biết trên máy bay có ông thứ truởng và một phái 
					đoàn bộ ngoại giao hay không!? Việc này liên hệ an ninh quốc 
					gia nên phải cẩn thận!
 
 Khang không dám phản đối, lại bàn gom hồ sơ rồi đi ngay. 
					Thoáng cái đã đến phòng B2, nơi đang phân tích các mảnh vụn 
					của chiếc phi cơ và bộ phận cơ khí quan trọng . Khang bấm 
					nút cửa, một chị nhân viên kéo cửa ô nhìn ra nhoẻn cuời thâm 
					hiểm . Khang dơ miếng giấy phép lấy từ văn phòng cho chị ta 
					coi. Chị ta liền đẩy chốt cho cánh cửa mở ra để Khang vào .
 
 Quang cảnh thật phức tạp, hàng chục nhân viên ăn mặc đồ 
					trắng đeo mặt nạ bốc từng quặng sắt một cho vào máy phân 
					tích . Mọi nguời làm việc im lặng, không ồn ào nhưng nhanh 
					nhẹn lắm . Khang đứng nhìn một hồi thì chị kia lên tiếng:
 
 - Anh đẹp trai! Có gì mới không?
 
 Khang cuời khểnh:
 - Mọi việc đang vào giai đoạn A đấy chị . Hôm nay ông Thắng 
					muốn mình mang hồ sơ phân tích sang bộ hình sự gặp bên đấy 
					xúc tiến thủ tục điều tra cấp 3.
 
 - Sao lại cấp 3? Chị kia hỏi .
 
 - Thì vì có một thứ truởng tử nạn trên chuyến bay nên đây là 
					vấn đề an ninh quốc gia đấy!
 
 - Thế anh vào phòng để nhận hồ sơ nhé . Chị kia nói lại kèm 
					theo ánh mắt lẳng lơ. Khang biết cái cuời đó, nó ẩn chứa 
					nhiều thứ lắm . Đã làm ở đây hơn muời một năm, anh đã trải 
					qua nhiều chuyện "phức tạp", lại phức tạp, ở đây rồi .
 
 Trong phòng chỉ có cái bàn và hàng chục cái tủ sắt, một bộ 
					sa lông gia đen bóng loáng . Khang ngồi xuống ghế . Chị kia 
					hỏi mời:
 
 - Uống cafe nhé ?
 
 - Khang đáp: Ừ! Đen vào nhé!
 
 - Đen cỡ nào cơ chứ ??
 
 - Thì đen không đuờng đấy! À mà này chị Tuyết, ở đây sao lại 
					lắm tiểu thuyết thế này ?
 
 - Thì của em đấy! Lúc rảnh rỗi lại ngồi xem đấy mà!
 
 - Chị cứ hay mộng mơ, rõ phiền đàn bà các nguời!
 
 - Sao lại phiền? Khang chưa có vợ nên không hiểu đàn bà là 
					gì đâu!
 
 Khang càu nhàu:
 - Gớm các bà lại có gì mà khó hiểu đâu chứ!
 
 Tuyết cuời khúc khích:
 - Anh thật nghĩ vậy sao? Đàn bà có nhiều cái hay lắm đấy!
 
 Khang thắc mắc:
 - Chắc lại hay làm nũng chứ gì!?
 
 Tuyết đủng đỉnh pha cafe vừa nói: Có nguời nhìn ngây thơ 
					nhưng lại rất độc ác! Có nguời rất lạnh lùng nhưng rất nóng 
					bỏng bên trong! Tạo hóa sinh ra đàn bà chúng em khiến chúng 
					em có cái kỳ lạ rằng hễ càng đẹp bao nhiêu thì lại càng ...dâm 
					bấy nhiêu! Nguyễn Du đã chẳng nói rằng: "Trời xanh quen thói 
					má hồng đánh ghen" là gì!
 
 Cafe đến tay, Khang vừa định cầm lấy thì Tuyết như...vô tình 
					làm sóng tràn ra đổ cả vào bấu quần của Khang một ít . Tuyết 
					hối hả:
 
 - Chết! Em xin lỗi! Anh có bỏng không?
 
 Khang chùi nhẹ làu bàu:
 - Bỏng thì không chết, nhưng cái quần mới mua gần cả nửa 
					tháng luơng đấy!
 
 Tuyết lóm lỉnh hỏi:
 - Thế em đền cho! Làm gì than tội nghiệp thế!!
 
 Khang hỏi như đố:
 - Đền thế nào đuợc!? Không lẽ lại bảo chị mua một cái khác à!
 
 - Không! Đền thế này này ...
 
 Vừa nói xong Tuyết đã ngồi sụp xuống đưa tay kéo phéc mơ 
					tuya quần Khang xuống, lòn bàn tay mềm mại vào tận trong 
					đũng quần rờ rờ cái duơng cụ của Khang. Thật bị bất ngờ, 
					Khang hơi thẹn nhưng lại hít mạnh hơi thở để lấy bình tĩnh 
					lại . Khang cúi xuống nhìn Tuyết .
 
 Tuyết có guơng mặt trái xoan bầu bầu, mắt phuợng nhừng đeo 
					kính trắng nên trông rất qúy phái . Khang bỗng dưng thấy 
					thích thích cô bạn đồng nghiệp mình ở tư thế như ngồi, như 
					quỳ giữa hai chân mình đang vọc tay vào trong quần mình . 
					Khang chẳng biết có phải Tuyết đang giỡn hay đang thử mình 
					nên làm bộ hỏi:
 
 - Đã đền thì đền cho đáng nhé ??
 
 Tuyết nguýt Khang một cái thật sắc rồi bóp mạnh tay một cái! 
					Khang xém chút la lên, rồi đỏ mặt ngồi im. Tuyết mỉm cuời:
 
 - Thế có ai thổi cái này cho anh bao giờ chưa?
 
 Khang vừa mắc cỡ, vừa hồi hộp vì truớc giờ Khang chưa có bạn 
					gái nên có biết gì thổi hay hít là gi đâu! Chỉ biết sơ sơ 
					qua phim khiêu dâm đại khái . Khang phập phồng nói:
 
 - Có ai lại dám hy sinh cho ngườii dưng bao giờ ?
 
 Tuyết phụng phịu:
 - Thế mà đòi làm thám tử! Chuyện gì cũng ngốc hết! Để em đền 
					cho anh nhé ....
 
 Vừa nói xong, Tuyết đã gần như cởi phăng cái quần Khang đang 
					mặc xuống tới đùi . Ở tư thế ngồi trên sa lông, Khang chỉ 
					còn biết ninh hơi thở đợi cái gi đó kỳ lạ mà anh chưa biết 
					bao giờ .
 
 Tay Tuyết đã cầm hẳn con cu của Khang, cô nàng khẽ cúi xuống 
					hé miệng ra rồi chầm chậm mút lấy vào trong.
 
 Không gian như ngừng thở theo nhịp tim của Khang. Cảm giác 
					một cái miệng uớt uớt đang mút cu cho mình làm Khang sung 
					suớng tột đỉnh! Chưa bao giờ đuợc có thứ cảm giác tê tê buồn 
					buồn đến thế!
 
 Tuyết không chậm rãi nữa, nàng gia tăng tốc độ dần theo nhịp 
					mút . Tiếng chóp chép từ cổ họng nàng phát ra và hơi thở 
					nàng gần như cũng nhanh dần! Tuyết nhả con cu của Khang đang 
					nút trong miệng ra nguớc mắt hỏi:
 
 - Đền như vậy đuợc chứ ??
 
 Khang chỉ ú ớ ầm ừ rồi nhắm mắt lại mà mơ màng trong cực lạc 
					. Tuyết lại cúi xuống nút cu vào miệng mình . Một cảm giác 
					nong nóng chạy rân khắp đầu luỡi nàng, một thứ cảm giác nhờ 
					nhợ đang dần dần chảy ra mỗi lúc một mặn thêm. Tuyết bú thật 
					lâu, cái đầu nàng không ngừng nhô lên xuống . Một tiếng chép 
					thật kêu vang lên!!
 
 Tuyết tách luỡi mình để liếm lấy duơng vật Khang. Rồi lại 
					nút nút liên hồi . Khoảng hơn muời phút trong im lặng của 
					không gian căn phòng, bỗng Khang bật kêu:
 
 - Ôiiiiiii!!!
 
 Tuyết vội vàng nhả cu Khang ra. Từ miệng nàng một bụm nuớc 
					trắng đục phọt xuống đất! Khanng nhắm nghiền mắt lại, cảm 
					giác như đứt hơi. Một trận tinh trùng vãi ra ào ạt khắp quần 
					. Bất chợt Khang dang hai tay ra ôm ghì lấy đầu Tuyết kéo 
					lại gần . Tuyết như hiểu ý, cô nàng gồng mình một chút rồi 
					hả miệng ra đớp lấy con cu của Khang trở vào .
 
 Nàng cảm nhận thêm một trận phóng tinh tràn thẳng vào cuống 
					họng mình, chảy manh qua cổ! Nàng "Ực" một cái, rồi hai cái! 
					Huơng vị lờm lợm khiến nàng nheo mắt cố nuốt cho trọn một 
					bầu tâm sự của Khang bắn sang.
 
 Khang ngã bật ngửa ra ghế, Tuyết rút lui đứng dậy chùi mồm 
					mép hai bên và sửa lại cái kính mắt vừa nói:
 
 - Đền như thế, em lỗ to!!
 
 Khang cuời như mếu:
 - Ai bảo làm hư...quần nguời ta!!??
 
 Tuyết đứng đấy nhìn Khang đang kéo quần lên mà nói:
 - Em chỉ đổ một ít cafe lên quần anh! Còn anh lại đổ một lít 
					tinh trùng vào bụng em!
 
 Khang đỏ mặt làm kên:
 - Ráng Chịu!!
 
 Đứng dậy Khang theo sau Tuyết lại chỗ tủ sắt để nhận "hồ sơ" 
					khám nghiệm . Từ sau, Khang chăm chú nhìn dõi theo Tuyết 
					đang lom khom với mớ hồ sơ trong tủ. Cặp mông sao lại bỗng 
					dưng đầy đặn đến thế ?? Có lẽ Khang chưa có vợ nên anh nhìn 
					phụ nữ từ những khía cạnh "nhạy cảm" nhất!
 
 Đôi chân dài đuợc bọc bởi một lớp vớ gia nâu khiến cho Khang 
					càng thấy hai chữ "phức tạp" rất đúng ở phụ nữ! Khang nhìn 
					như bị thôi miên! Mắt dán chặt vào cặp mông tròn lẳn ấy . 
					Tuyết vẫn tiếp tục thu gom từng ngăn một bất chợt nàng cảm 
					thấy rupe mình bị kéo cao lên!
 
 Từ phía sau Khang đang tuốt nguợc cái rupe của Tuyết lên qúa 
					đùi . Khang như con hổ đang đói đứng truớc con nai tơ. Tuyết 
					không ngờ Khang lại xỗ sàng như vậy . Chưa kịp hoàn hồn thì 
					Khang đã tuột truồng nốt cái quần lót màu hoa cà cua Tuyết 
					xuống tới đầu gối rồi .
 
 Chỉ còn cách vịn tay vào cái tủ sắt để đứng . Tuyết bị Khang 
					chiếm lấy từ phía sau. Như không còn kịp giờ nữa, Khang hối 
					hả móc cu mình ra khỏi quần nhắm thẳng phía mông của Tuyết 
					mà nhấp vào . Thấy uơn uớt mềm mại như thạch, một ít lông 
					xoăn không đủ cản đuợc lối vào của Khang. Tuyết đành hạ thấp 
					lưng xuống đón nhận lấy cu Khang đâm thẳng vào chim mình một 
					cách êm ái ...Tuyết rên khẽ một tiếng "Haah" thì thấy trời 
					đất như xoay mòng mòng xung quanh. Duơng vật cứng ngắt của 
					Khang đưa vào thậm thụt như cái kim máy đang xuyên qua lớp 
					vải mong manh.
 
 Da thịt Tuyết trắng phau! Từ sau Khang vòng tay ôm chặt lấy 
					eo cô bạn mình mà nhấp như điên. Chỉ đuợc khoảng dăm bảy 
					phút thì Khang phụt một cái rồi ghì xiết lấy nguời Tuyêt.
 
 Tuyết cảm nhận một thứ nong nóng chạy thẳng vào tử cung mình 
					. Một giòng nuớc nhờn thoát ra chảy nguơc xuống hai bẹn háng 
					làm nàng rùng minh bất giác đẩy mạnh Khang rạ Tuyết nhăn nhó:
 
 - Anh không đeo bao lại bỏ vào nguời em. Em có thai thì chết!!
 
 Khang bị đẩy ra lúc đang cao điểm nên làm hụt mất một ít 
					tinh dịch vãi ra khắp sàn đất!
 
 Kéo quần mình lên, Tuyết quay lại nem phịch một đống hồ sơ 
					vào nguời Khang rồi nói:
 
 - Gớm! Cứ như đói cả năm rồi vậy!! Sao ra nhiều thê?
 
 Khang đứng tần ngần một lúc rồi ôm cái xấp hồ sơ đi ra...
 (Hết Phần 1 ... Xin mời xem tiếp
					
					Phần 2: Phát hiện cuốn nhật ký) |