Và dĩ nhiên, sau mấy tháng, người ta thấy
những "bác Nguyệt mang bầu" rải rác khắp đó đây. Bấy giờ
chẳng ai trách ai, vì nó đã thành một cái dịch, thu hút
nhiều phụ nữ...
Lan đang nằm "ấp" rất kỹ bé Du. Lan đụ không biết chán, đụ
mải miết liên tục, mặc kệ bà Yến chịu thèm không nổi đã bò
vào sát cạnh giường, trố mất nhìn cho bằng được khúc gân
trắng nõn của bé Du. Lan ra hết một lần, nhưng cứ để thế đụ
tiếp.
Anh Lâm nằm ngửa, bà Yến ngồi trên, cho lồn vào dộng cừ. Mặt
bà kê lên thành giường để chiêm ngướng "thằng cháu ngoại".
Mê man qúa mà mặt bà trông khờ dại hẳn ra, Yến mong cho bé
Lan "thả " bé Du sơm sớm, để bà được "tiếp thu ". .
Nhưng Lan đang nhập mê hồn trận. Đâu phải
Lan đụ để thỏa mãn sinh lý. Mà Lan đang "ăn" một món lạ, qúy
hiếm. ăn lấy ngon chứ không lấy no. Bà Yến chờ dài cuống cổ,
mãi tới 4 giờ chiều, bà tự cởi một nhẫn xoàn, cầm tay Lan
đeo vào và nói :
- Chị van em! Em còn tré. Biết bao nhiêu cơ hội để hưởng.
Chị già rồi em. Em mang chiếc nhẫn xoàn, cho phép chị được
bú cặc Du một tí cũng được. Thèm qúa Lan ơi!!!
Lan cũng tạm đã thèm vì đã ra được hai cái trong khi nằm "ấp
trứng gà lộn" Du. Lại được đeo chiếc nhẫn xoàn hột lớn, sáng
ngời, Lan nhường Du ngay cho bà Yến. Bà Yến kề tai Du nói:
- Em yên trí là chị sẽ tặng cho em món qùa qúi gấp hai lần
chiếc nhẫn xoàn chị cho Lan. Cứ hết mình với chị, muốn gì có
nấy.
Gương mặt bà Yến già đặn hơn, son phấn hơn.
Nhưng nghe lời bà hứa hẹn, Du phấn khởi trong lòng. Hắn chỉ
mơ có một chiếc honda để khỏi cuốc bộ mỗi ngày sáu cây số đi
làm. Bà Yến nằm ngửa ra, phơi lồn, phơi vú, nhìn sửng bé Du:
Trời ơi, đời chị mà có ngưòi tình nhỏ bé như vầy chẳng còn
ham muốn gì hơn. Sao nhô xíu vầy mà em biết đủ thứ vậy?
Thằng bé nhà quê, thơ ngây khai thiệt:
- Dạ hồi đó có biết gì đàn bà đâu. Năm ngoái có bà bác tên
Nguyệt dụ khị, cho ăn bánh kẹo có tẩm thuốc nứng của Thày
Miên. Em phát nứng hết chịu nổi. Bả dè em ra bú cặc, dạy em
bú lồn, rồi cho lên đụ thử. Riết rồi cái gì cũng biết. Bây
giờ bả dang mang bầu với em dưới quê Vĩnh Trạch á!
- Cái gì em cũng biết hả? Biết thì làm thử chị coi nào? Đụ
làm sao cho chị có chửa như bà Nguyệt ở V nh Trạch đi.
Du đưa mắt ra ngoài cữa xem Lâm và chị Lan còn đứng đó không.
Nhưng hai người đó đã đưa nhau ra phố ngắm tết, nhường lại
căn phòng cho Yến và Du hưởng những phút thiên đàng.
- Con chị chấc lớn bằng em? Du hỏi.
- Con gái út của chị cũng lớn hơn em 4 tuổi.
Bởi vậy chị thích đụ với cậu bé nhỏ thua con út của mình.
Cái đó là điều chị khoái nhất. Biết cặc của em nhỏ, lông dái
mới chớm mọc, thân người em còn nhỗ. Vậy mà chị mê qúa! Hai
tiếng đồng hồ qua, nhìn Lan nằm ấp em, chị thèm khô nước
miếng...
Du nằm song song với bà Yến, chống khũyu. một tay. Tay kia
nghịch, se se đầu vú. Du ngấm bà yến để nhớ bác Nguyệt. Nó
không sao quên được ngưới đàn bà đã đụ nó đầu tiên. Nếu anh
Năm Thời" không phát giác nó nằm trần truồng đụ bác Nguyệt
sáng hôm đó, bây giờ chấc Du vẫn còn sống, ngang nhiên làm
chồng cúa bác Nguyệt, và hàng ngày nhìn cái bào thai lớn dần,
lớn dần. Trí óc thơ ngây của Du cảm thấy vui khi biết mình
14 tuổi mà sắp có con với bà bác 40. Chớ cậu bé hoàn toàn
không có chút khái niệm về trách nhiệm làm cha, về thị phi
dàm tiếu của thiên hạ. Cho nên, lòng Du vẫn mơ có một ngày,
khi có chút đỉnh tiền, sẽ bay về Vĩnh Trạch, nhìn lại bác
Nguyệt, nhìn cái bụng bác cưu mang, và làm sao được bác
Nguyệt cho nó vào phòng, bảo nó lên đụ bác một đêm đầy hứng
thú như đêm trời mưa năm ngoái... Hồi nãy nằm dưới, được chị
Lan ấp trứng, có đôi lúc Du thầm gọi tên bác Nguyệt. Không
biết có phải Du đã yêu bác hay không, mà sao gần sáu tháng,
kể từ khi xa Vĩnh Trạch, nhất là ban đêm, trước giấc ngủ, Du
vẫn tưởng đến hình ảnh trần truồng trắng bóc, dâm dật, tiếng
nói, giọng cười đầy quyến rũ của bác Nguyệt. Hình như đó là
tình đầu Một đêm ân ái da diết đã đưa đời Du qua khúc quanh
to lớn, cho trí óc Du những hiểu biết qúa sớm về đàn bà và
chăn gối.
- Sao em nhìn chị hoài vậy? Bà Yến hỏi.
- Tại chị làm em nhớ tới bác Nguyệt, người đã phá trinh em...
- Đụ lần đầu tiên với bà ấy, em có sướng không?
- Trời ơi, đụ mà không sướng, cái gì mới sướng, nhất là được
bú lồn bác. Bác dạy cho em bú cách nào cho đàn bà sướng.
Phải đụ làm sao cho đàn bà mê... Tiếc một cái là con cặc em
còn nhỏ qúa. Em mà 18 tuổi, em đụ chắc đàn bà phải khóc ngất
chớ hổng phải chơi đâu.
- Đừng nói nghe thèm qúa mình ơi. Rờ lồn em chút đi?
Du đưa tay xuống chạm chòm lông lồn dày rậm của bà Yến.
- Lông chị nhiều như tóc vậy? Còn nhiều hơn cả bác Ngúyệt
nữa.
- Chớ em không thấy cặp lông mày của chị sao. Đó, em ơi, se
se cái hột đó cho chị đã cái coi. Ui thánh thần ơi! Hai ngón
tay huyền diệu qúa. Chết con Trời Phật ơi? Ai con không mê,
mà nhè thằng cháu ngoại con mê nè . Chị đang tưởng tượng em
là con chị. Em là cháu ngoại chị, Du ơi. Đó, ngón đó trượt
lên trượt xuống cái khe lồn cũng sướng muốn chết rồi, con ơi.
Cả nhà đi vắng hết, hai bà cháu mình tha hồ đụ đéo! Ui? Du
làm cái gì đó? Ui nó đút vô lỗ lồn con kìa Trời? Một ngón ít
qúa. Đó, đúng rồi, hai ngón. Ui, anh làm em khóc cho coi. Đồ
khốn nạn, khi không. vô mò lồn, rồi còn đút hai, trời, hai,
trời, nó móc mòng đóc của con nữa kìa... Cặc anh đâu cho em
cầm cho sướng cái coi Đây hả? Đây là cặc hả? Dễ thương gì
đâu á. Có bê lớn vẩy mà đụ bà bác có thai hả? Lát nữa, Du
cũng lên đụ cho em có bầu nhen. Em muốn đé một đứa cuối cùng
nữa, rồi ngưng luôn. Em muốn có một kỷ niệm độc đáo, nhớ dời.
Nó phải thật giống anh! Có bầu với thằng bồ nhí 14 tuổi? Còn
gì dâm hơn nữa trời? Anh đang đụ em bằng hai ngón tay mà em
cũng sướng như đụ với cặc. Hai tay bà Yến bấu chặt vai thằng
nhỏ. Hai chân triển mạnh ra. Mặt bà ngây ngất như say rượu.
Mồm nói huyên thuyên đú chuyện để Du biết bà dang khoái lạc
dù Du đang đụ bà bằng tay. Yến níu Du xuống nút lưỡi chùn
chụt. Thằng bé quyết làm cho bà già sướng tuyệt cùng để bà
tặng cho nó số tiền lớn gấp hai lần chiếc nhẫn kim cương.
- Lên nằm sấp trên mặt chị cho chị nuốt trộng con cặc em cái
coi.
Du lên dặt cặc mình lên miệng bà. Bà ngoạm cả dái lẫn cặc
vào mồm nút như ăn gỏi. Hai ngón tay Du vẫn thụt đều đcu cửa
mình bà Yến. Hấn nhớ lại đòi hỏi của bà bác Nguyệt, nên
chẳng ngần ngại cho luôn ba ngón tay vào thụt ầm ầm. Bà Yến
ú ớ rên, vì bộ phận sinh dục của bé Du dang tràn miệng bà.
Pháo mồng một tết nổ vang trời. Lòng bà Yến cũng rộn rã như
không khí ngày xuân. Bà quyết bữa nay, bằng mọi cách, phải
cho Du xịt khí trong lồn bà, để bà tắt kinh vào tháng sau.
Bà đang thỏa mãn cái dâm dật đụ con nít. Bà thèm món này
không biết từ bao lâu rồi. Đi đường, vào một hiệu ăn, ra
ngoài phố, bất chợt gặp một cậu bé dễ thương, là Yến mơ màng
những ham muốn không thành hình. Mắt bà liếc liếc cậu bé mà
lòng bỗng vui rộn rã, thèm khát.. Hồi còn dạy học ở Đà Lạt,
đã một lần Yến yêu và đã làm tình với một học trò tuổi mới
17. Kỷ niệm đó to lớn, ám ảnh Yến hằng phút trong đời sống.
Nhưng chưa bao giờ Yến nghĩ mình sẽ được lên giường với cậu
bé mới 14 như Du. Du nhỏ qúa, mà nàng lại lớn qúa. Sự chênh
leach tuổi tác đó làm Yến đang chìm vào mê đấm lãng mạn.
Nàng nhắm mắt nút con cặc Du mà sướng hơn gấp triệu lần đang
được một người lớn dụ. Tâm lý làm cho Yến sướng chớ không
phải xác thịt.
Bé Du bặm môi thục lồn cách hồn nhiên như nó đá banh bười
ngoài sân dình. Dù cặc Du đang được Yến bú cách ân cần tha
thiết, thằng nhỏ vẫn thơ ngây phục vụ cho Yến như đang bưng
phở hầu khách ở nhà hàng.. Nhưng khi Yến thọc lư~i vào lỗ
đít nó, Du ngừng tay, la lên một tiếng. Nó nghe chiếc lưoli
nóng đang "đụ " lỗ đít nó. Cái này thì qủa là lạ ? Bác
Nguyệt, chị Lan, chưa ai đám làm cho nó như thế. Cái sướng
này cũng khác hẳn với khi nó đút cặc vào lồn. Bé Du úp mặt
lên chòm lông lồn quăn tít để thưởng thức món lạ mà Yến đang
cho. Lỗ dít? Chỗ tận cùng dơ bẩn mà chị Yến dám dút lưới vào?
Hai tay Du bóp mạnh bắp vế chị Yến, và bật rên lên :
- Chị thương em còn hơn bác Nguyệt nữa, chị Yến ơi ! Em đâu
có ngờ . Em hứa bữa nay sẽ đụ cho chị có bầu, nhen?
- Hứa phải nhớ nhen mình? Chị chỉ mơ có chừng đó thôi! Có
bầu với em, chị sẽ cúng một con heo. Để chị bú đít nữa cho.
Thế là Yến lại cho lưỡi vào lỗ đít cậu bé "đụ". Thằng nhỏ
nằm ngây người ra mà chịu. Sướng qúa trời là sướng! Bỗng Du
nảy ra sáng kiến. Thay vì thụt lồn Yến bằng ba ngón, Du cho
một ngón vào lỗ dít Yến thụt. Bà Yến rút lưới ra la làng :
- Đồ khốn nạn. Chết tôi rồi trời ơi! Có ai biểu con làm cái
đó cho chị đâu?. Ui da, tôi cắn lưới tôi chết cho rồi. Ui,
trời, nó thụt một ngón lỗ đít, một ngón lỗ lồn kìa ông bà
đất nước? Đụ má anh đó Du. Anh định giết em phải không. Ui,
sướng, làm sao Du biết em thích món này vậy? Mạnh hơn đi anh
yêu của em? Tôi có tới hai nỗi sướng lận. Để chị ngậm cặc em
chị ăn, cho chị có tới ba niềm khoái lạc nhen Du?
Yến ngoạm vào cặc nút như hồi nãy. Thằng Du tăng cường thêm
ngón út vào lỗ đít, ngón trỏ vào lỗ lồn. Cứ thế, nó thụt
mạnh như thợ rèn thụt ống bệ :
-.Nước lồn của chị nhiều qúa xá lá nhiều. Ướt hết táy e m !
! !
- Làm mạnh đi. Chị sấp ra đó em ơi. Má sắp ra con ơi, con ơi!
Yến rút lưới ra khỏi lỗ dít, ngoạm vào cặc Du nút mạnh, cắn
nhần nhần trong khi Yến cho nước lồn tứa ra. Sướng một cái
đê mê chất ngất mà bé giờ Yến chưa hề có ! Thằng Du thấy hai
mép lồn Yến nhíp nhíp. Nước lồn chèm nhẹp. Nó sợ uổng, lấy
bốn ngón tay vét liếm sạch. Thơm qúa, trộn với mùi hăng hăng
cúa lỗ đít. Nhưng Du không cẫn, vì hắn nghĩ : Yến còn dám
cho lưới vào lỗ dít nó. Sá gì hấn nuốt mùi hăng hăng của lỗ
đít Yến. Và Du day đầu thuận chiều, le lư~i liếm quanh lồn
Yến thêm lần nữa cho bằng hết nước nhờn. Xong hắn bất đầu
đẩy dang hai đùi Yến ra, bú lồn bằng tất cả kỹ thuật mà bác
Nguyệt đã dạy cho.
Du bè cái lưoli ra không phải liếm lồn, mà liếm những khoảng
da thịt non gần lồn. Hắn liếm rất chậm rãi khoan thai để cho
Yến từ từ nghe cơn sướng xâm nhập. Bà chị chàng hảng ra,
nhấm mắt tưởng tượng đủ thứ. Hai tay chị gác lên trên cao,
đưa hai chùm lông nách rậm rì trông dâm không chịu được.
Liếm tới phần da non dưới hai bấp vế thì thằng bé dùng răng
cạp nhè nhẹ . Nước miếng và hơi nóng từ miệng nó làm bà Yến
quằn quại như con lươn mắc cạn. Đôi tay bà se hai đầu vú mà
la:
- Đụ bà bác có một đêm mà anh học nhiều thứ qúa vậy Du? Hồi
nãy sao không thấy anh làm như vầy cho bé Lan? Ui trời ơi!
Anh cạp đầu gối em. Coi cái dùi em nó giật kìa, giống như ai
dút điện vô tra tấn em vậy, Du ơi! Đâu có khác gì dụ đâu?
Anh Lâm với chồng em cũng chưa bao giờ cho em những cảm giác
thần tiên này đâu! Đích dáng qúa. Em có chửa với anh cũng
đáng lắm.
Rồi Yến bỗng cười man dại giống hệt nụ cười bác Nguyệt khi
thấy Năm Thời ôm dầu tóc rối chạy xa dần cửa sổ, miệng la
những gì không rõ. Vừa cười Yến vừa nói lớn:
- Có ai trên đời này sướng bằng tôi không? Kể cả Giang Thanh
vợ Mao Trạch Đông, kể cả bà Nhu, bà Thiệu... Mấy bà có khi
nào được thằng con nít 14 bú lồn chưa? Bảo đảm chưa. Mấy bà
có khi nào được bú một con cặc còn múm da quy mào chưa? Nhìn
xuống mà coi nè trời cao đất rộng ! Nó cạp mạnh thì con đâu
nói làm chi. Đàng này nó rà hàm răng vô da non cúa con. ôi!
Bụng tôi nó giật như biển bão cấp năm vậy. Chết chớ sống cái
đéo gì nổi.. Tôi đang chuẩn bị nước lồn, lát nữa ra với Du
chồng tôi. Tinh trùng của anh sẽ vô tử cung em. Em dậu thai,
chồng em, con em, bạn bê em, có ai hỏi, em cũng hiên ngang,
can dảm nói thẳng là em có bầu với cậu bé 14. Đố ai dám làm
gì em!!!
Du liếm tới mu bàn chân rồi. Đã qúa, bà Yến cứ co rồi duỗi
cặp đùi. Hai tay Du phải đè mạnh, giữ lại mà liếm. Yến như
con điên, nhất là khi nàng nhìn cái mặt non choẹt của bé Du.
Yến không thể tưởng tượng được từng tưổi đó mà lại được một
nhi đồng ôm bú bàn chân của mình. Trông dâm thật. Dâm như
cảnh trong phim Võ Tắc Thiên, khi hoàng hậu họ Võ bắt chú
tiểu chùa Thiếu Lâm ở Yên Sơn bú lồn bà. Nhưng chú tiểu đó
còn lớn hơn Du dến 3 tuổi Chớ có đâu mặt búng ra sữa mà bú
liếm rành như người lớn vậy đâu.
Yến cứ ú ớ nói không ra lời vì sướng cực điểm. Cái sướng
lãng mạn bất bình thường. Cái sướng mà không phải ai muốn
cũng có. Qúy hiếm là chỗ đó. Cho nên Yến tận hường cho hết
niềm hoan lạc vàng ngọc này. Ngày mai biết có còn như thế để
hưởng không, mặc dầu Yến đang ngồi trên nhung lụa. Trong khi
liếm khấp người bà chị, Du rà rà con cặc non của em lên
những vùng đa thịt khác, cũng mỏng dánh của Yến. Khoái lạc
của Yến bây giờ mong manh như ảo ảnh, như giấc mơ chứ không
thật.
Có những nơi Yến muốn cậu bé cắn mạnh vào, đổ máu càng tốt,
cho đã cái dâm cuồng bạo của chị già 45 tuổi. Mà bế Du lại
thơ ngây lướt rất nhẹ như gió mùa thu lướt trên phiến cỏ.
Yến im lặng không nói, không đòi, cứ lâng lâng nằm nhấm
mắt như ngủ, chìm vào giấc mơ. Thỉnh thoảng Yến nói thì thào
chỉ đủ mình nghe : "Sướng qúa, con trai ơi? , Căn phòng qúa
im lặng, nên dù có thì thào, Du vẫn nghe rõ mồn một từng chữ.
Chính những chữ rên quái lạ đó làm thằng bé thêm hứng. Hắn
liếm không biết mệt dần trở lại điểm xuất phát : mu lồn. Hơi
thở Yến dồn dập, có lúc đứt quãng. Y hệt như phút đầu tiên,
trong đêm động phòng, chồng Yến dã làm nàng có lúc nín thở
vì chờ !
Yến phải chờ vì lưới bé Du đã trở lại cái gò mọc dày cô của
Yến. Du ngừng đó, thật gần, nhìn chòm lông lồn rậm rì, quăn
tít. Hai ngón tay Du banh nhẹ mép lồn ra quan sát. Hộl le nở
ra như hột điều đỏ hồng. Du rà mũi vào, thở thật nhẹ rồi hít
vào, nghe mùi nước lồn thơm tho của bà Yến. Du hít như vậy
lâu cả '5 phút. Năm phút mà dài như cả tháng, vì Yến đang
chờ môi thằng bé ngậm vào. Nó không ngậm, lấy hai ngón tay
trỏ kẹp hột le cho lồi lên rồi dùng lưới ra cũng rất nhẹ,
nhẹ như một sợi tơ giăng qua một bông hồng.
Mênh mang như hư không. Mờ ảo như sương khói Khoái lạc thật
êm đềm, mà như cơn bão xoáy mạnh, đưa hồn Yến lên thượng
từng mây xanh. Yến chuẩn bị những câu la độc đáo để khen
thầng nhỏ 14 tuổi, nhưng nàng nói không ra lời. Mặt Yến méo
xệch vì những sợi gân sướng hằn lên chằng chịt. Lâu nay, vào
giường là Yến hưởng những động tác làm tình cuồng điên, dâm
bạo, những động tác mạnh gần như vũ phu. Chưa bao giờ Yến có
cái rung động ngào ngạt, êm ru như Du đang cho.
Khi thằng bé liếm tới cổ Yến, nút môi Yến, thì Yến tự động
cho tay xuống, cầm con cặc tí hon của Du đâm vào cửa mình.
Nàng phải kẹp hai đùi lại thật khít để nghe cặc Du chật hơn
giữa hai mép lồn. Hai tay Yến thì nhấn mạnh mông dít thằng
bé xuống và Yến hẩy lên tìm khoái lạc. Một đũa thịt không
đầy miệng, nhưng Yến có nhai thật lâu để hưởng những khoái
khâu. Không ngờ thằng Du bợ đít Yến lên, nấc ào ào. Nó biết
cặc nó chẳng ăn thua gì với lỗ lồn chị Yến, nhưng vẫn cố đụ
hết mình cho vừa lòng bà chị.
Nữa tiếng đồng hồ sau, yến la chí chóe:
- Em muốn ra Du ơi! Anh phải ra với em, dù một lần. Nhất
định em phải có con với Du. Chuẩn bị đi, em sấp ra đây?
Du tăng nhịp nấc.Với hắn, chuyện có con không thành vấn đề.
Hắn mê số tiền thưởng bà Yến hứa tặng để ngày mai Du sẽ mua
chiếc Honda mới toanh chạy khấp Sài Gòn. Cho nên khi nghe bà
Yến rủ , Du cũ ng la lên:
- Nghe nè Yến ơi! Em ra đó, hứng hết nhen.
Mấy tháng rồi, bữa nay mới được ra đó Yến ơi! Chị phải có
bầu với em!!!
Nằm dưới, Yến lắc mạnh hai cái mông, kẹp lồn chặt hơn, để
chắt cho hết nước khí của thằng bé... Khi Du ngừng nắc, nằm
trên bụng Yến để thở, thì Yến lại mỉm cười hạnh phúc:
- Con anh đã vào tử cung cớa em nằm rồi. Ra đời nó sẽ là
hoàng tử, là công chúa? Tài sản kếch xù của em sẽ thuộc về
nó. Chắc chắn sẽ rất nhiều người không thừa nhận đứa bé vì
nó là giọt máu ngoại tình. Nhưng em sẽ tưng tiu nó như đóa
hoa, như viên ngọc. Chiều nay, em sẽ dẫn anh vào hiệu ăn
sang trọng nhất Sài Gòn để giới thiệu hết với bạn bè em. ăn
xong mình lại về đây. Em muốn anh ra vài lần nữa trong em,
để bảo đảm em phải tất kinh vào tháng sau.
Đêm mồng một tết năm đó, Du đã trèo lên mình bà chị, ra thêm
hai lần, rồi ôm nhau ngủ tới sáng mồng hai. Yến đã tặng bé
Du số tiền qúa lớn. Lớn dến có thể mua chiếc xe hơi. Nhưng
cậu bé chỉ mua Honda. Số còn lại, Du đã bọc theo, lên xe gắn
máy chạy một mạch về quê Vĩnh Trạch. Việc đầu tiên, Du vào
nhà bác Nguyệt giữa lúc nhà bác đầy khách ngồi ăn cỗ ngày
mồng ba. Du đậu xe mới toanh trước sân gạch giữa mấy chục
cặp mắt ngạc nhiên của mọi người. Họ càng kinh ngạc hơn khi
thấy bà Nguyệt buông chén buông đũa, mang cái bầu lúp lúp
chạy nhanh ra ôm chầm lấy Du, hôn môi như dôi nhân tình xứng
đôi vừa lứa.
Cả hai ôm hôn nồng nàn gần năm phút. Một hình ảnh táo bạo mà
dân làng Vĩnh Trạch chưa từng thấy. Một chị già, tuổi lớn
hơn mă, có bầu, ôm hôn thằng "chồng" nhí 14 qủa là chuyện
kinh thiên động địa, chuyện long trời lở đất. Bàn tiệc trong
kia bỗng chẳng còn ai. Họ đã âm thầm lũ lượt ra về, để không
nhìn thấy cảnh chướng tai gai mất. Nhưng bác Nguyệt không
cần, bác vẫn ôm cứng ngươi tình tên du nút ngon lành cặp môi
hồng của cậu bé. Du cũng thế. Nó chằng cần biết ai thương ai
ghét. Nó cứ quấn lấy bác Nguyệt ngửi cho hết mùi thơm chùm
kết trên tóc, mùi hoa lài trên má. Vì Du, sau sáu tháng xa
quê, đang tìm lại hình ảnh xưa, hình ảnh một đêm mưa nằm ân
ái lần dầu tiên với bác Nguyệt. Hắn không thể nào xa V nh
Trạch lần nữa.
Nhìn cái bầu lúp lúp bác Nguyệl đang mang, bỗng Du bị cái gì
thiêng liêng lấm nấm giữ chân hắn lại. Vì bác Nguyệt qủa là
mối tình đầu của Du. Du mường tượng mấy tháng nữa trong nhà
này sẽ có tiếng trẻ thơ khóc. Giọt máu của Du chạy lủm đủm,
quấn quýt bên Du... Du thương bác Nguyệt hơn, vì bà ta dã
chịu cô đơn gần 6 tháng từ ngày Du xa Vĩnh Trạch. Điều làm
Du yêu bà hơn là bác Nguyệt đã đi khấp xóm khoe tác giả cái
bẩu chính là Du. Vì tình yêu, bà đạp lên cả thị phi, dê bỉu
của thiên hạ.
Tối hôm đó, Du đàng hoàng thay đồ ngủ, bước vào phòng chững
chạc như ông chủ nhà, như chồng của bác Nguyệt, leo lên
giường ôm chặt bác Nguyệt. Báe vặn đèn mờ mờ, thoát y cho
chồng nhí, cho mình. Xong bác leo lên người Du, cho cặc vào
lồn, ngồi lái phi thuyền. Nhìn cặp vú căng to, cái bụng vun
lên của bác Nguyệt lòng Du hạnh phúc cách lạ thường. Chỉ còn
cách làm tình này là duy nhất vì bác dang mang thai.
Gà gáy canh một rồi canh hai... Toàn thề căn nhà im lặng,
trữ tình. Chỉ nghe tiếng rên tuyệt cùng sung sướng của một
già, một trẻ, hòa nhập. Lồn bác Nguyệt ra cả thảy 4 lần. Bác
không rút ra, cứ thế tiếp tục đụ với người yêu bé bỏng đến
gần sáng. Du hứa với bác Nguyệt sẽ không trở lại Sài gòn,
mặc dù trên đó bà Yến cũng đang mang cái bầu mà Du là tác
giả.
Sau đó mấy tháng, người ta thấy bé Du, chiều chiều bế con đi
xóm dạo chơi. Bên cạnh là bà Nguyệt với gương mặt bình thản,
đầy hạnh phúc. Trong khi Năm Thời, cha của bé Du, đã bỏ làng
di biệt tích, từ lúc nào, không ai biết./.
Viết xong tại Cái Vồn 1967
Hoàng Thị Thu Cương.
HẾT
(Các bạn vừa xem xong quyển tiểu thuyết dày 291 trang) |