| Từ ngày anh Tư Xương qua đời, người vợ phải 
					giá lạnh suốt năm canh. Khi cậu Ba Hiếu sang đoàn viên, tơ tình nối lại tháng ngày 
					nồng ấm, nhưng khi người vợ chánh từ Việt Nam sang đoàn tựu, 
					chị Tư -Đoan Dung cảm thấy bị ” ra rìa” vì chánh thất.
 Bảo lảnh vị “hôn thê” anh ruột của Hiếu thủ tục hành chánh 
					rườm rà chưa chắc gì Bộ Di trú chấp thuận, khiến Dung bâng 
					khuâng. Đi làm quản gia được ông chủ cưng chiều, đã thất thân với 
					ông, lại được Steven săn đón, yêu kiều như cô tình nhân. 
					Tiệc tùng lại được ông Giám đốc Ngân hàng đoái tưởng mình 
					như đóa hoa “tầm xuân”. Sao cuộc đời đa đoan truân chuyên 
					lắm thế!
 Sau ba ngày về thủ đô, họ quay lại khu gia cư khỏang 2 giờ 
					chiều, xe ngừng cậu Ba Hiếu xuống. Linh thấy ba về mừng ôm 
					hôn, còn bé Thế Bảo đang ngủ.
 -Ba đói con dọn cơm,
 Chưa chừng nào gia đình ăn dọn chung giờ chưa cần. Ba muốn tắm trước cho khỏe. Vừa bước ra phòng tắm thấy Linh 
					đưa ly nước cốt ép trái cây: táo, strawberry, cam... Cậu 
					uống hơi, nước trái cây lạnh thắm tận tỳ vị khiến người khỏe 
					khoắn tỉnh mỉnh hẳn, tính vô giường đánh một giấc. Cô gái cứ 
					la cà, vì bầu sữa ngây ngấy nặng trĩu khó chịu, nặn bỏ thì 
					lâu và uổng. Nhưng nhà còn Nhung đang học bài trong phòng. 
					Linh sợ chị tìm mình, bắt gặp cha con “đang tiệc” thì bẽ 
					bàng, nên căn dặn rước thằng Út- Phước Toàn đang gửi nhà trẻ 
					và lo cơm cho nó ăn. -Em dọn phòng cho Ba vì chút tối Má Tư về nữa.
 Giả bộ dọn dẹp, cô gái hứng tình rạo rực vì bầu sữa căng 
					thúc giục.
					 Thấy người cha nằm, Linh xin ké lưng nằm kề bên, để nghe kể 
					tiến trình nạp hồ sơ. Cậu tin mừng đã hoàn tất thủ tục bảo 
					lảnh, luôn mua hai vé máy bay nạp bổ túc xong. Chỉ còn chờ 
					thơ trong vòng hai tuần của Bộ Di trú xác định chuyến bay ra 
					phi cảng đón. Con mừng ba má em sang nhà mình vui hạnh phúc chung!.
 -Ba à!, giải tỏa hai bầu sữa giúp con được không?
 Nó đang căng nặng tức tức ngực, thằng Bảo bú không hết.
 Cậu vừa giải lao cảm thấy khỏe, nghe sữa cũng thèm thèm vị 
					lờ lợ trong nốc họng, quay sang ôm Linh hôn, mùi da thịt con 
					gái gợi nỗi dâm dục như mảnh hổ “say mồi ngắm trăng” bên 
					ghành đá, khúc gân từ từ dựng đứng ngạo nghễ. Cậu liên tưởng 
					vợ sắp sang đoàn tựu, lâu ngày chơi thôi đã, sướng biết 
					chừng nào?! Vào nông trang nhóm đàn ông ăn trưa tán gẩu 
					trong giờ nghĩ: chỉ mấy bà di dân goá bụa, di chuyển cái 
					mông đít xàng xê qua lại, lâu lâu được “lau ráo” sướng không 
					bằng phụ nữ vừa sanh tròn ba tháng, cái âm đạo nó sượng 
					sượng, dai dai như ăn gân “ngầu pín” của tô phở béo không 
					thể thiếu!. Cũng như thửa đất lâu ngày bỏ hoang, cỏ dại mọc 
					um tùm, khi tái khai hoang chất phân đầy đủ làm hoa lợi tăng 
					thu, đang suy tư viễn vong. Cô gái chợt ngồi dậy chỉa đầu 
					nắm vú vô miệng, tia sữa bung toé tứ tung Ba Hiếu nhắm mắt 
					cứ nuốt ừng ực ngon lành. -Con làm nứng quá, cho ba xả dục vọng thèm khát?
 -Dạ, Linh nói” Ba chơi con để nhớ mẹ sắp sang chứ g?”.
 Ba tuần trôi qua, từ khi Dung vào Nông trang ở ngủ qua đêm, 
					cậu Ba khao khát, rồi kế đi về thành phố Adelaide lo thủ tục 
					bảo lảnh. Giờ Linh nằm kề như âm tính bắt mạch thêm hứng. 
					Phụ nữ đập bầu xong, giai đoạn hậu sản 3 tháng những đòi hỏi 
					sinh lý như thôi thúc bởi chất kích thích tố tiết ra nhiều 
					trong niếu đạo, đang biến chứng nên đòi hỏi giao cấu nhất 
					thời chứ không vì dâm tính, nhưng chồng không ở nhà, phải 
					nhờ cha “cắm” đở cây chỉa gân vô. Nghe người cha nói, cô gái 
					như kích động liền nằm nghiêng, lưng áp vào bụng dở chân 
					cao, tay ôm mình con, tay kia cậu để nhẹ vô âm môn còn ướt 
					mẹp do Smith khai cử còn nhốc tinh dịch. Dương cụ Ba Hiếu 
					như bị khập khựng lại vài giây, mới chen được vào nội cung 
					ấm hiểm. Cậu cảm giác sướng ran chạy dồn về cột sống, thận 
					bàng quang... Cậu xỏ xiên tung hoành cả vài chục phát. Phụ 
					nữ mới sanh cơ vòng cổ tử cung ôm sát dương vật người Nam, 
					như râu con bạch tuột bám chặt, cảm giác ấm lạ kỳ cậu gia 
					tăng cường độ dộng bạo hơn khiến Linh sướng la lớn cậu phải 
					bụm miệng sợ Phi Nhung bên ngoài nghe-Ba ơi sướng quá.
 Ba Hiếu cảm nhận những lời đồng nghiệp nói đúng! Được con 
					tặng tinh túy “khai mở” âm môn sau khi sanh nở. Trong khi, 
					Linh thầm nghĩ tội nghiệp cha từ ngày lấy anh Đông nay hơn 
					năm, có chửa sanh nở được 3 tháng, mới được ông đoái hoài 
					cho sướng giải khuây, mình có lợi giải tỏa cơn dục vọng thèm 
					khát. Kỳ thật mình có thiếu thốn gì đâu, tối tối anh Đông ôm 
					ấp rồi “nhảy đực”, chỉ vắng ba hôm nay, thì sáng nay vừa 
					được Smith tặng cho “hai cú ” còn sướng râm rang, hễ có cơ 
					hội là muốn ăn thêm như món chè ngọt nóng pha với nước cốt 
					dừa lền lền ngon, quyến dụ khó tả. Cậu Ba ngồi dậy làm chủ thế trận phạng con gái, âm môn ướt 
					đẩm vú cũng thành luồng tràn ngập, cậu khom xuống nút cho đã 
					rồi hùng hục tặng con, tiếng cối chày trên “Sóc Bom Bo” sống 
					dậy nhịp gõ huyên náo, nắc dồn dã vang dội khiến chiếc 
					giường cũ đẩy đưa chấn động kêu nghe cành cạch dữ dội muốn 
					long cả đinh ốc, thêm một chập nữa; cậu cảm thấy thỏa dục 
					rút ra chờ cho “cờ” hạ xuống. Dành sinh lực tối quần thảo 
					Dung, vợ chồng vắng nhau lâu ngày.Trời bên ngoài cũng hơi xụp tối, Ba Hiếu bước lẹ vào nhà tắm, 
					trong khi chờ Dung và con rễ Đông từ Nông trang về.
 
					**   *
 Lái xe về Nông trang, Stevan vội lên nhà trên tìm Dung, ôm 
					nàng hôn say mê như kiểu vợ chồng trẻ xa vắng nhau lâu ngày. 
					Hưng phấn tột cùng, lửa dục đã ngùn ngụt bốc cao không thể 
					đè nén nổi.-Anh tắm rửa em đến phòng ngủ anh liền nhen.
 Steven rời gót, Dung rót ly trái cây tổng hợp bưng sang 
					phòng ngủ, ngồi chờ người tình. Đang loay hoay trên ghế:
 -Anh hỏi thiệt anh Brown có “chấm mút” với em chưa?
 Đoan Dung hơi giật mình vì câu hỏi chận đầu, đã bị ông chủ 
					“nhấm nháp” thất thân với chồng con ở nhà là sai quấy hay 
					sao?, như bị phát giác bí mật phòng the, hay Steven lên cơn 
					ghen gì đây?!. Nàng ngập ngừng rồi thú thiệt, tưởng Steven 
					nổi trận lôi đình, nét mặt đổi ra vui hẳn vì phong tục của 
					họ chấp thuận, bất cứ nữ: chị dâu, em dâu được quyền “xài 
					láng”, lúc nầy Dung yên tâm, không còn run sợ.
 -Anh Brown sung mản, tinh lực dồi dào không?,
 Anh chỉ đè chơi em như “thử hàng” không khạc đạn bắn máy 
					bay- xả bỏ tinh lực cử trưa-làm sao đoán định tinh lực?! 
					Nhưng ngay tối thứ Bảy hôm đó nhà có tiệc, chị Emma nhờ em 
					tiếp khách, ông Giám đốc Ngân hàng, nhập cung em thêm cú nữa. 
					Ông khách “bóp cò” súng đạn đủ đầy, bắn phá cày nát âm cung. 
					Thật của lạ bao giờ cũng thú vị làm em say đắm nói ra giờ 
					nầy còn dư vị sướng sướng tận trong âm đạo!.
 -Em nói thật anh có phiền hà gì không?
 -Không chúng ta chưa là gì.
 Nhưng không ai sai trái cả. Anh tin cưng vì “hàng” còn xịn, 
					đàn ông mới mê say, lòng ông trổi lên muốn chiếm độc quyền:
 -Em đồng ý chung sống với nhau không?
 Mình tổ chức đám cưới cho rạng rở đôi bên. Khi Dung là đóa 
					hoa có chủ không ai dám động đến được, ngoại lệ anh em trong 
					gia đình. Dung hơi khép nép e thẹn chưa dám quyết định liền, 
					vì muốn về gia đình bàn thảo kỷ với Ba Hiếu và các con: lợi 
					hại thể nào?!, mới tính đi thêm bước nửa.
 -Cho anh nựng cưng chút nhen!.
 Mới xa nhà vài ba ngày, anh Steven đứng ngồi không yên, nhốn 
					nháo... khác thường. Dung thầm đoán. Khi cưới mình làm vợ 
					chắc một tuần vướng bầu. Sản xuất khoẻ cho đủ 12 con giáp, 
					thêm Út một, Út hai... chạy giởn đầy nhà.Dù không đáp trả việc tương lai, nhưng chuyện gió trăng bây 
					giơ,ø nàng không chối từ. Dung ra áo quần thật nhanh, Steven 
					chỉ mặc áo thun, quần đùi tuột khỏi châu thân, hai người 
					hăng say nhập trận, tặng “vợ” liên tục hết cú nắc thượng 
					đẳng, hết bên nọ sang kiểu kia, rập rình như thèm khát lâu 
					ngày, từ từ khom xuống ôm hôn, Dung nồng nàng ghì chặc tấm 
					thân bồ tượng đè ập trên người mình, lâng lâng sung sướng, 
					tơ vương ấm áp. Ngửng người cao, Steven xoa bóp cặp đào tiên 
					mát rượi, cơn dâm dục tạm vơi thỏa, vì cơn mệt mõi và buồn 
					ngủ đang kéo về.
 -Anh dưởng sức tối chơi tiếp nhen!?
 Vừa hạ hỏa rút dương vật nằm ngả sang bên, chị Tư ngồi dậy 
					chụp lấy của “chồng” bú mút, nuốt những con lăng quăng con 
					con bám theo thân cục thịt xâm xoi trong hang sâu, chị mút 
					cho anh cương cứng, cho người tình thỏa dục chứ không cho 
					xịt. Được hơn 20 phút gần bên nhau, chị đâm lo giờ nầy Ba 
					Hiếu đang chờ nữa, thật nổi truân chuyên dậy lên trong tâm 
					can, xao xuyến vừa nhớ chồng, nhớ con da diết ... trong khi 
					cái dương cụ còn mấp máp ở bờ môi chưa thoát hẵn ra:-Anh nằm nghĩ, cho em ra lo cơm nước kẻo trễ.
 Khoảng 17 PM ông chủ về, chị giao nhà bà Emma và nhờ đánh 
					thức Steven ăn cơm giùm. Bưng dọn tạm xong, chén đĩa và món 
					ăn; tiếng xe của thằng con rễ Đông ngừng ở sân sau, rước chị 
					về gia đình đang mông chờ.Về nhà cơm nước Linh và Nhung lo sẵn sàng mọi thứ.
 Chị ngồi ăn chung hàn huyên thăm hỏi việc ăn học của con, 
					của cháu, và nhất là tin tức bảo lảnh “hiền thê” của Ba Hiếu 
					ở Việt Nam. Thức ăn ngạt ngào hương vị quê hương, bù lại 
					những ngày làm quản gia ăn thịt nướng, bánh mì và rau quả. 
					Nhưng chị cảm thấy không ngon miệng chút nào cả, Dung chỉ 
					nghĩ đến cái dương vật- chỗ ân tình của Ba Hiếu nó không to, 
					không sừng sỏ như của Steven và của Brown Gabriel nhưng là 
					chỗ dựa nghĩa tình, mặn nồng như thể nước mắm nhỉ Rạch Giá 
					pha chanh, tỏi, ớt đường đậm đà có trước có sau. Chị chỉ mong cho mọi người ăn cho mau, đừng nói hỏi lòng 
					vòng nửa, nhất trời mau tối chị Tư Dung bươn bả nhập cuộc 
					với cậu ba Hiếu đang rập rình trong giường. Chị vừa bị 
					Steven giao tình lúc nảy vội về chưa rửa, âm đạo còn ướt mẹp. 
					Cậu Ba Hiếu gần cả tháng vắng nhau, sinh lực sung mản để vào 
					cảm thấy trơn tru, như chiếc xe boong boong trên xa lộ, êm 
					êm mát mát. Chòm âm mao đen đậm, che lấp mép cửa âm hộ dài 
					nhô phồng lên đang ngậm dương vật, lông dái hai bên như lão 
					hề hoá trang râu nghạnh trê, cửa lồn nó hồng bóng láng bởi 
					dâm thủy như suối chảy ra... Tôi tiếp tục cuộc hành trình, nắc dồn dã, nối dòng dâm thủy 
					người tình Steven còn vươn lại, bắt đầu cọ kỳ, thọt ngoáy 
					lia ngoáy lịa trong âm đạo trơn tru tới lui khiến Dung khoái 
					quá:
 -Mình ơi, s..ư..ớ..n g quá thưởng thêm!.
 Lòng vui mừng thỏa dục, chợt tôi xuất tinh bắn ra mau, cổ tử 
					cung mở đón nhận dòng nước trắng đục sệt sệt ấm ấm vào tận 
					bên trong. Dù tôi phụt hết bầu tinh lực nhưng cơn hứng còn 
					dây dưa, thằng nhỏ ngững đầu, cương cứng bạo, nó ngoa ngoe 
					như con rắn bò qua lại một chập, nòng “ súng” mới chịu xuôi 
					cò gập xuống. -Thật là tôi sướng muốn điên dại!.
 Còn Dung suy luận từ ngày biết mùi vị ái ân các loại súng 
					Tây, cục nợ đời của Ta, chị đều hưởng qua ráo trọi. Củ nừng 
					của Tây phương bao giờ cũng to dềnh dàng, dài thược, nên 
					nông muốn tét cái lỗ lồn chị đến tanh banh, nhưng trong cái 
					đau kèm theo nổi sướng tăng tăng, mà chị vẫn gồng mình rán 
					nín lặng vì khoái cảm của chính mình quên sự đau đớn, chỉ vì 
					cái chân hạnh phúc, chọn một bến bờ cho yên cuộc đời. Nhưng đêm nay gần xác thịt với Ba Hiếu chị đâm thương thương 
					tủi tủi cho thân phận, cuộc đời sao lắm truân chuyên của phụ 
					nữ chân yếu tay mềm tạm dung thân xứ người như mình. 
					**   *
 Phước đức tiền đường để lại cho con, cháu. Từ khi được quen 
					biết Phi Nhung qua sự giới thiệu của Linh, Smith thường lui 
					tới nhà tâm sự, trò chuyện, ăn uống. Chàng đâm say mê vì 
					nhìn cô gái đậm nét Á châu, khóe miệng thật duyên, lộ nét 
					thông minh trên vầng trán, ước ao nắm tay nàng kết tóc se tơ 
					và thuận lý hơn vui thú xác thịt với cô em-Linh, bất chánh 
					quá. Chàng thầm nghĩ, mình mời về gặêp cha mẹ ở thành phố, 
					Nhung vui ưng thuận.
					 Từ đó, Phi Nhung-Angela- hằng ngày được Smith săn đón ân cần, 
					cứ tan học mọi người và sinh viên bươn bả rời khỏi Sở Giáo 
					dục Đào tạo, một chiếc xe bóng loáng đậu sẵn rước cô giáo 
					sinh trẻ đẹp, thông minh học xuất sắc trong khóa, nổ máy 
					chạy về hướng cuối Thị trấn, để lại nhóm sinh viên còn chậm 
					bước, lòng đầy ngơ ngác và thèm thuồng ghanh học để lọt vào 
					mắt xanh của “đấng trượng phu” có chức vị trong Thị trấn 
					Hunter Valley nhỏ bé thưa người. Lần lần theo ngày tháng, 
					rồi sinh viên phát giác anh chỉ huy Cảnh lực trồng cây si 
					trước sân trường.
					 Tình cảm nẩy nở, hai người thay vì về nhà ghé quán giải lao 
					hay trao đổi những tâm tư, dù mê thích Smith lịch lãm, học 
					thức thật; nhưng Nhung cứ giữ đúng giờ về chăm chỉ gạo bài, 
					giữ phong độ học chăm chỉ, cô năn nỉ yêu nhau cho cô thư thả 
					trải những học thức trên trang giấy nọp cho Ban giám hiệu 
					đúng kỳ. Con tim em có bóng hình anh rồi, nàng gửi nụ hôn, 
					để gây sự tin tưởng. Cuối năm Phi Nhung tốt nghiệp thủ khoa, mang niềm vinh hạnh 
					cho ông bà Brown Gabriel- người bảo trợ và Smith Ballack hôn 
					thê đứng kề, trong bức ảnh tốt nghiệp giáo sư đội hia mão, 
					áo thụng chễm chệ. Mẹ và chị Loan vui mừng. Ước mơ của Nhung 
					muốn dạy trường Thị trấn được toại nguyện vì muốn gần gia 
					đình và mọi người thân. Nhưng Sở Giáo dục tuyển thêm 3 giáo 
					sư tốt nghiệm điểm cao, học về Quản trị và điều hành: Giám 
					thị và Giám học cho ngôi trường Trung học mới sắp khai mở ở 
					thôn -suburb Green Valley kề bên Thị trấn. Khối di dân và tỵ 
					nạn Việt theo chánh sách của chánh phủ thu nhận nhân đạo đổ 
					xô về tìm việc, an cư ngày càng đông nhu cầu: nhà cửa, 
					thương mãi, di chuyển và sự giáo dục... cũng theo với nhịp 
					phát triển nhân sanh. Vì thế Nhung học thêm năm lấy bằng cao học, đám cưới sau đó.
 Smith Ballack nhìn Angela-Nhung giống như quả táo mộng thơm, 
					trinh nguyên, đầu mùa trong vườn ông bà Brown Gabriel chỉ có 
					chàng xứng đáng hái xuống. (Hết Phần 4 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					5) |