Một lát sau, Cha đứng dậy, tự cởi áo choàng ra. Trước mặt Sơ
Patty, Cha thật đẹp đẻ như một pho tượng đồng rắn chắc. Những
gì cần nhỏ thì nhỏ, những gì cần lớn thì lớn. Mặt Cha sáng,
bóng. Mắt Cha nheo lại nhìn nàng chăm ngắm. Rồi Cha đặt bàn
tay vào chỗ nhạy cảm nhất của mình. Patty nhìn theo. “Chúa ơi!
Lớn quá”, nàng buộc miệng thốt lên. Cha không nói điều gì, chỉ
bước qua ghế sofa gần đó, ngồi xuống, tay mân mê lên khúc gân
cương cứng. Sơ Patty lò dò bước theo như một người bị thôi
miên. Nàng quỳ trước mặt Cha một cách tẩn mẩn. Tay đặt vào tay
Cha, giành lấy cái vật kia từ trong tay Cha, và nàng nghiêng
mình xuống. Nàng ngước lên nhìn mắt Cha lần nữa, mắt nàng chợt
long lanh. Nàng vội cúi xuống, hở môi ra ngậm lấy cái “đầu rùa”
đỏ lửng. Cha rên khẻ như khuyến khích nàng. Patty liền dùng
lưỡi. Nàng cuốn rồi nàng xoa tròn, có khi bún, có khi quét. Cố
dồn hết nước bọt nàng có để bôi trơn lên đó. Hai tay nàng liên
tiếp hoạt động dọc theo thân, có lúc ở phía dưới gốc. Mỗi cái
kéo vuốt lên của nàng, là tiếng rên rỉ của Cha, và ông như
rướng mình theo. Khi vuốt xuống, mông Cha như nhíu lại, hai
gối kẹp chặt vào hông nàng như đang gồng chịu cái cảm giác tê
rần.
Lát sau, Cha đỡ đầu Sơ lên, ra hiệu cho Sơ ngồi lên đùi của
ông. Đương nhiên là đặt Sơ vào chỗ ông muốn. Hai tay vịnh vào
hông nàng, Cha ních ngược lên, cho từng centimet một của người
ông nhích vào giữa mông nàng. Mặt ông đang thả lỏng bỗng săn
lại, mắt ông trợn ngược lên. Rõ ràng cảm giác sướng đang bao
trùm, và ông rên. Sơ Patty cũng rên theo. Càng nhún, càng
nhanh. Mồ hôi đổ ra từ lưng nàng lan xuống đít, hai bên đùi
nàng nhễ nhại hòa với những giọt của Cha. Trán Cha bắt đầu đẫm
ướt. Hai tay ông quờ quạng trước ngực nàng, bạ đâu chộp đấy,
gần như nghiền nát nàng ra trong lòng bàn tay. Bên dưới, Sơ
thấy một áp lực hút vào, rồi kéo ra. Thỉnh thoảng, Sơ thấy như
rộng rịch, có khi như ôm sát vào màn nhầy. Những đường gân cộm
lên trên dương vật của Cha làm nàng chết ngất vì sướng.
Chợt Cha bồng Sơ lên, đặt ngửa nàng lên ghế. Cúi xuống liếm
vào nhũ hoa nàng, Cha bắt đầu nhịp nhàng vùng xương chậu. Sơ
thả lỏng thân thể, thưởng thức cái cảm giác đê mê mà Cha đang
ban xuống cho nàng. Đầu Sơ lắc sang trái, rồi sang phải. Bỗng
nhìn sang tấm kiếng bên cạnh, Sơ chợt giật mình. Trước mắt
nàng, một vị Sơ trang nghiêm trong bộ áo dòng đang nằm một
cách trần tục, hai chân dang ngang, đưa lên trời, và một vị tu
sĩ trần trụi đang hì hục. Thật là không ra thể thống nào! Sơ
chợt vói tay đặt lên ngực Cha, để ngưng Cha lại. Nhưng tay
chân nàng thật yếu đuối để làm chuyện đó. Cảm giác tê dại
chiếm hữu con người nàng. Ma quỷ đã làm mắt nàng mờ đi, trong
thâm tâm nàng chỉ còn lại sự van xin: “Chúa ơi, hãy tha lỗi
cho con!”. Và nàng xuất (truyện của Kinh Bích Lịch – Email:
[email protected]) tinh trong vội vã, khó kềm chế. Mồ hôi
nàng rịn ra hai bên háng. Cơ bụng nàng run lên. Sự co bóp của
âm đạo đã chiến thắng sức bền bỉ của Cha. Làm cho mắt ông long
lên. Chân tay ông đờ ra, cứng ngắt, những ngón tay quắm chặt
hai cổ chân nàng như muốn bứt chúng ra. Một chuỗi dài nóng
bỏng từ đâu đó trong hang cùng ngõ hẹp của thân thể Cha ào ạt
đi vào người nàng. Sự co giật tiếp theo như vuốt ve vài cơn
sướng sau cùng như một con vật giẫy chết. Rồi ông nghiêng
người xuống, bên hông nàng, thở gấp. Trước mắt ông, bầu vú của
Sơ thộn qua một bên. Cha đổ gục lên đó, dường như ông đã thấy
thấm mệt …
Quỳ trong nhà nguyện, Sơ tập trung cầu kinh. Nằng xin được tha
thứ, chuyện mà nàng đã hứa nhưng không thực hiện được. Đã
không biết bao lần nàng cầu xin như thế này rồi. Nàng thật
thấy xấu hổ vô cùng. Lại một lần nữa, nàng xin xỏ một nghị lực
để nàng vượt qua sự cám dỗ. Trở về phòng, nàng không sao xua
được hình ảnh của Cha Thomas trong đầu. Dục vọng cứ xâm chiếm
cơ thể nàng, thật bức rức khó chịu. Nàng rưng rưng ngấn lệ
nhìn lên bức ảnh Chúa, cầu xin. Rồi nàng thiếp đi …
Sáng nay, nàng thức dậy thật sớm vì ngày này nàng phải đi rước
lễ. Ngồi trước mặt Cha Thomas, nàng cứ nhìn Cha chằm chằm.
Thật không ngờ, một người nghiêm nghị, giàu lòng đức tin như
thế mà có thể làm những chuyện gì ngày hôm qua với nàng. Và
suốt buổi nàng không thể nào tập trung cho việc nghe giảng.
Cuối cùng, nàng phải bỏ ra ngoài trước khi buổi giảng kết thúc.
Nàng thấy nhẹ nhàng hơn. Tự giận mình sao vẫn còn những ý nghĩ
đen tối. Đi dọc trên hành lang trở về phòng, nàng bắt gặp một
cuốn kinh sách ai để rơi trên mặt đường. Nàng nhặt lên, lật
vào trang đầu tiên. Nàng thấy có tên Cha Henry. Nàng định cất
vào tay áo, nhưng chợt nghĩ qua một điều gì đó, nàng đi vội về
phòng Cha.
Cửa phòng mở, Cha Henry đón chào nàng bằng một nụ cười thiện
cảm. Cha có ý mời nàng vào trong. Nàng đoán Cha muốn gì ở nàng
qua cái nhìn như nuốt trọn nàng vào dục vọng của Cha. Nàng từ
chối khéo, nhưng trong lòng vẫn không thể kềm chế được một ma
lực siêu hình đó. Lại gặp Cha kiên quyết mời mọc. Nàng “buộc”
phải nghe theo. Lý trí không thể kềm chế những gì đang chiếm
hữu thân thể nàng giữa hai đùi !
Bước vào phòng Cha Henry, Sơ Patty không ngờ Cha Johnson đã có
mặt đàng sau cánh cửa. Điều đầu tiên nàng thắc mắc, “Sao ông
lại có mặt ở đây đúng lúc, đúng chỗ”. Biết nàng có ý dò hỏi,
Cha Johnson buộc miệng: “Hôm nay Cha rãnh, sang đây trò chuyện
với Cha Henry. Con không ngại ?”. “Đương nhiên là con không
ngại”, nàng đáp. Nhớ lại lần trước, cùng một lúc với hai Cha,
nàng như đạt được điều mong ước. Thế là cánh cửa khép lại với
hàng chữ “Xin đừng quấy nhiễu”. Và điều gì sắp xảy, đã biết sẽ
xảy ra đúng như là ý nguyện của ba người …Một điều nàng chưa
thể ngờ là dụng ý đánh rơi cuốn kinh thánh ở trên hành lang
của hai Cha, cũng giống như dụng ý nàng bỏ lại tấm hình trên
hành lang cho Cha Thomas bắt gặp.
Sau màn làm tình tay ba cuồng vội, nhưng không thiếu sự thỏa
mãn nào. Trở ra, Sơ thấy thật thấm mệt. So với hôm trước, lần
này hai Cha có vẻ hùng hổ. Phải bao lần nàng dùng khả năng của
mình có để đưa họ đạt được mục đích. Về phòng, nàng muốn tắm
nước nóng cho thoải mái. Hơn một tiếng đồng hồ, nàng ngâm mình
dưới vòi sen. Thỉnh thoảng nàng phải tranh đấu với lý trí để
khỏi phải thỏa mãn mình dưới làn nóng, để khỏi nghĩ về Cha
Thomas, về cái cảm giác mà nàng khó lòng cưỡng chế. Rồi nàng
suy nghĩ rất nhiều về mối quan hệ bí mật này. Cuối cùng, nàng
quyết định tạm thời quên đi nó, và cứ để nó xuôi theo ý Chúa …
Tắm xong, nàng trở ra ngoài. Nàng muốn ngủ một giấc dài để lấy
lại sức. Đang lim dim, nàng chợt choàng dậy, ai đó đang ôm
chặt lấy nàng. Quay lại, Sơ thấy Cha Thomas đang kề cận. Trên
người Cha không một mãnh vải che thân. Nửa mừng, nửa sợ, nàng
thốt lên: “Sao Cha vào đây được”. Cha mỉm cười, kéo ghì đầu
nàng xuống hôn lên môi, rồi nói vào tai nàng, “Miễn sao Cha có
cách”. Sơ Patty như nhũn người ra. Cơn buồn ngủ chợt tan biến.
Nàng thấy trong lòng sôi lên một sức sống cuồng si. Chợt ôm
chặt lấy người Cha, nàng đáp lại nụ hôn thật đắm đuối. Rồi Cha
lòn lách những ngón tay trên người Sơ. Chiếc áo choàng được
lột ra nhanh chóng. Cha đặt vội bàn tay lên chỗ kín của nàng.
Sơ rên khẻ. Rên như chính hai mép âm thần của nàng run lên.
Cha hỏi nhỏ, “Có nhớ Cha không ? Chỗ này con có đợi Cha không”.
“Có … có …”, nàng đáp ỡm ờ. “Con thơm quá, Cha muốn hôn da
thịt con. Cả nơi đó nữa … nghen con!”, Cha vòi vỉnh, xin xỏ.
Sơ bé con dưới tấm thân Cha, gật đầu vội vàng, chìu theo bản
năng sinh dục của nàng. Rồi Cha bò xuống. Đặt đúng ngay vị trí,
Cha thực hiện bằng chính cái miệng của mình. Hai chân nàng
dang xa, nâng cao, các cơ bắp chợt run lên, khi chiếc lưỡi
thình lình xọc vào giữa vét sạch những gì vừa tươm ra, thơm
phức.
Sơ hào hển. Thở qua cánh mũi không còn đủ để làm ống thông,
nên nàng phải dùng miệng. Nhưng ngón tay của Cha cứ thọc vào
trong đó, làm nàng muốn nghẹn đi. Nàng chợt thấy thèm thuồng
một cái gì đó ở trong miệng. Đặt tay xuống đùi Cha, nàng tìm
ra nó, nàng kéo nó ra. Nó đã sừng sững từ lúc nào, đầu đã hoen
ướt. Gân guốt. Kéo về phía nàng, dùng bằng cả hai tay, nàng
nghiêng mình đón nó vào miệng. Cha rên khẻ như đã đúng chỗ yếu.
Rồi nàng hôn, hôn ngáo nghiến như kẻ đang đói khát, làm cho âm
thanh xột xoạt, nhem nhép phát ra. Mắt nhắm lại, nàng như đang
bơi trong dòng sông khoái lạc, các nhịp sóng cứ tưng tưng trên
mòng đóc …
Đang miên man, chợt có tiếng gõ cửa. Cả Cha và Sơ nhìn nhau
ngơ ngác. “Ai mà tới trong giờ này, hy vọng là không phải Sơ
Mary”, nàng nói rồi nhanh mặc quần áo vào. “Cha phải làm sao
?”, Cha nói. “Cha hãy đứng vào sau vách cửa. Con nghĩ không có
chuyện gì đâu …”
Cha Henry xuất hiện trước cửa với bộ mặt hớt hãi. “Cho Cha vào
có được không”, ông nói. “Đã khuya rồi, Cha còn đến đây, không
sợ …”. Chẳng nói chẳng rằng Cha Henry xô mạnh cửa vào, dù cho
Sơ Patty có cản lại. “Vô rồi mới tính … Cha sợ có người thấy”,
ông nói. “Sao đang đêm … Cha tìm con để làm gì”, Sơ nói. “Để …
để … tại vì Cha nhớ con”, Cha nói. “Nhưng hôm qua con đã ở lại
với Cha một buổi rồi mà”, Sơ phân trần, cố tình đuổi khéo Cha
Henry đi. Vì nàng biết nếu để Cha ở lại đây sẽ “đụng” với Cha
Thomas. “Hôm qua khác, hôm nay khác. Hôm nay Cha chưa gặp con
mà !”, Cha cũng phân bua. “Thôi lẹ lên, cởi hết đồ ra. Cha
không có thời giờ nhiều. Tới đây!”, Cha nói tiếp. “Khoan đã
…”, Sơ ghịt tay về. “Hay là con có chuyện gì khó nói … thấy
con có vẻ lạ lùng”, ông nhìn quanh quất nói tiếp, “Hay là Cha
Johnson cũng có tới đây mà con dấu Cha”. “Thưa không, không ai
hết …”, Sơ chối phăng. “Vậy chứ cái quần đùi đàn ông này của
ai. CỦA AI ?”, Cha nói lớn có vẻ giận dữ, “Đừng nói với ta là
của con!”. Bỗng một giọng đàn ông thốt ra từ sau cánh cửa,
“Của ta!”. Và Cha Thomas từ trong bước ra. Sơ Patty biến sắc
nhìn Cha Thomas như dò hỏi. “Còn đừng lo, không sao cả. Cha
Henry cũng là bạn thân của Cha”, Cha Thomas nói, tay chìa ra
bắt tay Cha Henry. “Cha cũng tới đây à, chúng ta có cùng ý
nghĩ vậy!”, Cha Thomas nói và cười ý nhị. Đến bây giờ Cha
Henry mới vỡ lẽ ra là Cha Thomas cũng có vụng trộm với Sơ
Patty. Ông chìa tay ra bắt, nói: “Điều là những bức bách của
con người khó kềm chế, Cha cũng biết đó. Hy vọng đây chỉ là
những biện pháp tạm thời”. “Không sao cả, một khi đã làm rồi,
thì không còn đường trở lại. Cha cứ yên tâm. Mọi chuyện xảy ra
trước đây, ngày hôm nay, và mai này cũng đều nằm trong vòng bí
mật của hai ta”, Cha Thomas nói. “Và còn Cha Johnson nữa”, Cha
Henry chợt nói. “Cả Cha Henry cũng có phần à, thật không ngờ!”,
Cha Thomas nói, “Bây giờ ông ấy ở đâu, có theo Cha tới đây”,
Cha Thomas tròn xoe đôi mắt, nói. “Lát nữa Cha Johnson sẽ tới
sau … còn bây giờ …”, Cha Henry nói rồi bỏ lửng giữa chừng để
nhìn quanh, nhìn Sơ Patty đang ngơ ngác, như có một ý đồ gì
đen tối. “Có nên tiếp tục… Ý Cha muốn hỏi vậy phải không?”,
Cha Thomas nói. Cha Henry khẻ gật đầu. “Thưa hai Cha … con …
con … chưa sẵn sàng”, Sơ chợt lên tiếng. “Tại sao ? Với Cha
Johnson và Cha con đều chấp nhận. Có gì khác đâu”, Cha Henry
bước tới, đứng cạnh Sơ, nói. “Con chỉ sợ … ở nơi đây không
được tiện …”, Sơ nói. “Con sợ gì, có các Cha ở đây bảo vệ cho
con rồi”, Cha Thomas đặt tay lên vai Sơ, nói. Nghe cả Cha
Thomas là người Sơ quý mến nói vậy, Sơ Patty thấy yên tâm hơn.
(Hết Phần 4 ... Xin mời xem tiếp
Phần
5) |