| Xóm xẻo nằm dài theo con kinh nhỏ, xen đan bằng những cái 
					mương, chia ô từng căn nhà riêng cách nhau ra. Nhà cửa gồm 
					chừng vài chục căn, đều lợp lá và che liếp làm cửa đơn sơ. 
					Bà con chỉ có một dúm nên quen biết và thuộc lòng nhau như 
					bàn tay. 
 Vì quen biết rất rành rẽ, nên chẳng cần dùng tên cha sanh mẹ 
					đẻ để gọi nhau mà chỉ dùng thứ bậc. Thản hoặc, để tránh lầm 
					lẫn vì cùng chung thứ bậc thì người ta thêm nghề vào cho 
					phân biệt, thí dụ ông Năm Câu, cậu Tám Nề, cô Sáu Trầu, thầy 
					Ba Giáo. Có người đã thôi không còn làm nghề cũ nữa, nhưng 
					tên vẫn giữ để gọi vì quen rồi.
 
 Con kinh là đường duy nhứt nối xóm với sông lớn ngoài kia. 
					Bà con ai có ghe xuồng thì ra vô đi chợ, ai không có thì cậy 
					lẫn nhau để nhờ mua thứ này, thứ kia.
 
 Ông Năm Câu sáng nào cũng dậy sớm, đẩy xuồng ra sông quăng 
					lưới bắt cá rồi khoảng quá trưa lại về. Ông là nguồn thông 
					tin duy nhứt để chuyển đến bà con chuyện xảy ra phía ngoài 
					sông. Một bữa, ông mang tin về bọn giặc lập đồn bót bên kia 
					sông và tàu bè chạy xình xịch suốt ngày khiến ai cũng lo 
					ngại.
 
 Giặc đóng đồn, trước sau gì sẽ mở ruồng bố. Đạn sẽ bắn ồ ạt 
					làm sạt ngọn cây, rồi giặc dùng xà lan máy ào vô xóm lùa bắt 
					dân. Giặc gồm đủ thứ lính, tây, ta, thổ, lại còn bọn đen 
					thui gạch mặt thấy gớm òm. Thằng nào thằng nấy râu ria, lông 
					lá đầy, ở trần, da đỏ chét như gà chọi, hoặc đen nhẫy như lọ 
					chảo, hoặc xám xịt như màu tro.
 
 Tây đã dữ, lính đen đã hung, nhưng so lính thổ hay lính bản 
					xứ còn thua xa. Chính đám này bày vẽ đủ chiện cho giặc, bắt 
					đàn bà con gái hiếp rồi dưng cho chủ, lại còn bày trò chụp 
					bao bố vô người bị bắt, đi nhìn chỉ điểm bạn cùng hoạt động, 
					khiến hồn vía ai cũng thấp thỏm lo toan.
 
 Mỗi lần bố, giặc bắn phá xong xuôi, lính ùng ùng đổ lên xóm, 
					la lối om sòm, thấy đàn ông con trai là trói tay bắt hết, 
					đưa về tập trung ở một chỗ rồi cho " ông bố " ra nhìn mặt. 
					Có người ưng, có người oan, nhưng hầu hết là tại bị tra khảo 
					đau, nên " ông bố " cứ gật đầu đại cho đỡ bị đấm đá.
 
 Còn hễ bắt được đàn bà con gái thì bọn lính khả ố đùa vui. 
					Chúng bóp vú, lột truồng mấy bà cô ra, đùn đẩy nhau vọc phá 
					và một thằng đè ra chơi, mấy thằng khác ngồi ngó. Có cô bị 
					vồ ngay bồ lúa, giặc xển xển lôi và xé vội áo quần và đè 
					nghiến ra ăn thịt hấp tấp.
 
 Thằng nào tử tế thì còn gượng nhẹ vật cô, còn gặp thằng bất 
					nhơn thì nó vừa chơi vừa ngắt nhéo, chơi xong xả rồi mà mình 
					mẩy máu đầy, coi dã man hết mức.
 **   *
 Như mọi sáng, sau khi xách nước tưới mớ trầu và mấy liếp rau 
					xong, cô gái con ông Năm Câu chui rẹt vô buồng tắm định xối 
					nước cho mát. Kêu là buồng tắm cho gọn, chớ quanh ba bề chỉ 
					là ba tấm lá kết rộng chừng một người đứng vừa, còn bề cửa 
					là một tấm lá khác gác hờ, che không đủ kín. Phía trên đầu 
					trống hoác trống huơ, con gái đang tắm mà có cái máy bay ì ì 
					lướt qua, chắc là mấy thằng lái ở trển dòm không sót một mảy.
 Cô nhỏ cởi đồ ra, vừa xối được một, hai gáo thì tiếng ba cô 
					giựt ngược la lên rền ngoài kinh. Tiếng chèo khua hốt hoảng 
					xen lẫn tiếng hô " Tây bố " ầm ầm. Cô nhỏ quính đứng chết 
					trân. Ông Năm xẹt chiếc xuồng vô khúc đất cạn, phóng lên kêu 
					um : con nhỏ đâu, chạy mau, tây tới.
 
 Ông hốt hoảng khi thấy con nhỏ vắng mặt. Tiếng súng giặc đã 
					nổ bằng bằng, máy xà lan rào rào lướt khắp chỗ, có cái đã 
					đậu rẹt vô bờ mương, rồi tiếng chưn chạy rầm rập kiếm tìm 
					người. Ông Năm hổng dám lình xình ở lại, nên nhủi vô cái hầm 
					che bằng đám sậy trốn.
 
 Cô gái run bằng chết, tay chưn gì điếng đặc, hổng dở lên nổi. 
					Như phản xạ, cô ngồi thụp xuống che bớt sự lõa lồ của châu 
					thân và nín thở để giặc khỏi phát giác.
 
 Bọn lính túa lền khên, chưn xục xạo chỗ này chỗ nọ. Loáng 
					thoáng nghe tiếng giẫy đạp và la lói của một hai cô gái bị 
					tóm được và tiếng cười khả ố của bọn lính rần rần.
 
 Cô gái con ông Năm hoảng lên khi nghe tiếng vải bị xé mạnh. 
					Cô nhắm mắt không muốn tưởng đến cảnh lính hiếp người bị bắt. 
					Cô nghe rõ như sự việc xảy gần đây vì cô nghe tiếng lạy van 
					của bạn lẫn tiếng cười man rợ như đười ươi nắm được tay 
					người bị bắt.
 
 Còn đang hoang mang, thì chính tấm vách che của buồng tắm đã 
					bị đá văng, rồi một cái đầu thằng lính thổ lăm lăm chĩa súng 
					ló vào. Thấy cô gái, thằng thổ cười đắc thắng. Hắn buông 
					lỏng khẩu súng và nắm lấy tay cô lôi đứng lên. Cô gái cố rị 
					lại, nhưng thằng thổ đã dí lưỡi lê làm cô chết đứng. Nó 
					khượi khượi đầu lưỡi lê vào gần da thịt cô và cười nhăn nhở 
					với đống răng lổn nhổn vàng khè.
 
 Thằng thổ lịnh cho cô đứng lên, cô vẫn rị mọ cãi lại, thằng 
					thổ phát bực xáng cho cô một cái đau điếng. Cô đưa tay chùi 
					má, vú cô lộ hẳn ra, thằng thổ thò tay núm vuốt ve lên đó, 
					có vẻ khoái.
 
 Thằng lính xoắn tay vào tóc cô gái lôi xệch lên, cô gái phải 
					theo đà đứng phắt dậy. Cả thân hình cô gái bày trọn vẹn. 
					Thằng lính trố mắt nhìn không chớp. Nó xăm xoi nhìn vô cái 
					lồn đen òm lông của cô gái và lụp chụp đưa tay mân mó.
 
 Cô gái nhột dúm người lại, thằng thổ hất tay ra rồi ôm ngang 
					hông cô gái, dở hổng lên lôi đi. Cô gái vừa giận vừa tức, 
					nhưng bàn tay thằng thổ cứng như sắt, cô không vùng ra nổi. 
					Hai chưn cô khua lệt xệt trên đất, cái vú bị kẹp vô bên hông 
					thằng thổ khiến cô ngộp thở.
 
 Thằng thổ bưng cô đi mà cố tình xục xịch thân hình cô vô cái 
					mình ở trần của nó để nó thưởng thức cái vú cô cạ quẹt vô da 
					hắn. Mặt cô gái đỏ rần, hai giò khua lung tung. Thằng thổ 
					trầm trầy trầm trật bị tuột tay mấy lần. Nổi sùng, nó xáng 
					cho cô gái thêm cái nữa, rồi xốc tay vô giữa háng cô mà na 
					đi như con mèo tha con.
 
 Bàn tay hắn cù cưa ngay cái lồn cô nhỏ làm cho cô thấy đau 
					mà thấy tức. Thằng thổ càng xốc xốc liên hồi, đám lông trợt 
					qua trợt lại gây cảm giác thích thú tăng lên. Hắn cứ rền 
					tiếng khmer the thé như dao đâm, như lưỡi hái nhọn, cô gái 
					có hiểu gì đâu.
 
 Thằng thổ khiêng cô gái ra khoảng đất gần bờ mương trống 
					trơn. Nó liệng cô gái xuống cái uỵch, dựng cây súng vô cây 
					cọc gần bên rồi lần tay mở nút quần tây đang bận. Cô gái 
					nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn vô chỗ hiểm của hắn.
 
 Cô quính lên vì biết mình sắp là nạn nhân của hắn. Cô mơ hồ 
					nghĩ tới lời mấy bà già kể về bọn lính hiếp đàn bà con gái 
					khi đi ruồng. Mấy bà nói có cô gặp thằng đồ quá bự bị chảy 
					máu dầm dề, lính rút rồi đau lên đau xuống cả tuần mới hết. 
					Ngặt nữa là có cô bị bọn lính dắt đi luôn, hổng ai biết ra 
					sao hết.
 
 Cô nhẩm tính đời cô tới đây coi như hết. Bị thằng thổ chơi 
					thì coi như rồi đời, sự trong trắng của cô ai dè gặp thằng 
					cô hồn cướp mất. Nó hiếp rồi được thả còn đỡ, nó mà vác cô 
					đi luôn rồi đêm nào cũng sục thì cô chịu sao thấu. Phương 
					chi mấy thằng lính thằng nào cũng dâm tổ mẹ, nó hành đàn bà 
					chỉ có nước chết cho xong.
 
 Nhưng cô chống cự thì làm sao mà chống. Mới cự nự sơ đã bị 
					nó xáng hai lần rồi, giờ nó leo lên mà bày đặt hất đẩy ra là 
					nó lụi cho một lê chết tuốt. Còn để nó đè nó nhét đồ của nó 
					vô thì có bị đâm thấu ra sau mông hôn. Đầu óc cô quay mòng 
					mòng, lóa lóa bởi những hình ảnh bạo tàn ớn ợn.
 
 Thằng thổ nạt cô gái nằm ngửa ra. nó xục xục trong quần, cặp 
					mắt đỏ ngầu như con nọc gặp con cái, miệng rên ư ư rất tục 
					tĩu. Nó dòm lom lom vô chỗ lồn cô, tay xục càng mạnh hơn, 
					tới khi con cu nó cứng cồng giống khúc củi, nó trật quần 
					xuống coi dữ dằn.
 
 Nó chụp hai giò cô bẻ dạng ra và sắp sửa ập vô làm bậy. Cô 
					gái nhắm tịt hai mắt lại phó mặc cho thời thế xoay vần. May 
					đâu nghe lốp rốp tiếng tây như bắp rang, rồi tiếng thổ đứng 
					bật dậy đưa tay chào. Quần hắn chưa kéo lại nên thu lu một 
					đống gật gù khiếng thằng tây bắt tức cười hổng nín được.
 
 Cô gái hé mắt dòm, thấy thằng tây da đỏ lửng, râu dầy dưới 
					cằm, ngực lông mọc đen um, cũng ở trần, nhưng đầu thì đội 
					cái nón bẻ giựt một bên vành lên, gài bởi một hột nút. Thằng 
					tây cũng dòm vô giữa háng cô mắt hổng chớp, nói xì xào gì 
					đó. Cô thấy hắn cởi quần ra trao cho cô. Cô gái trổi rột 
					dậy, quơ nhận lấy mặc vô người. Cũng may thằng tây có mặc 
					cái quần lót bên trong nên cũng hổng tới đỗi tục như thằng 
					thổ.
 
 Thằng tây dáo dác tìm thêm coi có thứ gì để cô gái che được 
					phần ngực mà hổng có nên đành để cô cứ bày thẽo thện vú mớm 
					y nguyên. Nó lăng xăng nói gì đó, thấy thằng thổ thông dịch 
					lại : ông lớn biểu đưa cô xuống xà lan máy rồi chút theo về 
					đồn.
 
 Thôi rồi, cái xóm xẻo chắc là hết còn thấy bóng dáng cô nữa. 
					Cô sụt sùi nước mắt chảy quanh và cứ ngửa mặt trông lên trời 
					cao như cầu xin một ơn cứu nạn chợt tới. Cô vun hai tay che 
					cái vú vừa lớn của mình, đầu vú cạ vô da bàn tay nghe nhồn 
					nhột.
 
 Từ khi thằng tây ra lịnh thì thằng thổ không dám bờm xơm gì 
					tới cô gái nữa. Nhưng thoát ô mồ lại gặp ô mả, có hơn gì 
					đâu. Làm thân con gái thới loạn đa đoan sao mà đau thương 
					quá lắm. Hổng biết ông già cô có biết nạn tai này mà thương 
					cảm cho cô.
 
 (Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 
					2)
 |