COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

TƯ DUYÊN THẾ KỶ

Tác giả thường trực của Cõi Thiên Thai: Bùi Thơm Ngon
E-mail:
hhleemai***@hotmail.com (Remove *** để liên lạc tác giả)
Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai

Lời mở đầu:
Hoàn cảnh xã hội Việt Nam sau biến cố chánh trị, quân sự năm 1975, nhiều gia đình phải ly tán, phân ly.
Chị Đoan Hạnh và hai con được gia đình bên chồng đùm bọc, vượt thoát đến bến bờ Tự do. Nhờ vào chánh sách nhân đạo của chánh phủ Úc cưu mang, chị bỏ lại sau lưng quê hương và người chồng yêu quý đang cải tạo, với bao nỗi lo âu... Để hội nhập xã hội đa văn hóa chị Hạnh, phụ nữ gương mẫu chí công nuôi dạy con cái nên người. Chị cần mẫn, chăm chỉ như con kiến, miễn kiếm đồng tiền hợp pháp, hơn là ngửa tay “ăn xin” trợ cấp của xã hội Úc. Tuy nhiên, bên cạnh nền văn hóa đa nguyên chị Hạnh có những ham hố tình dục của nổi khát khao thầm kín riêng tư, nhưng chị có lối hành sử hiểu biết, thúc thủ an phận mình trong hoàn cảnh xa vắng chồng, đoan trang tự tiết dục...
Nhưng khi đoàn viên với chồng, để theo kịp trào lưu văn minh ngoài xã hội: phim ảnh, báo chí, tin tức Radio, truyền hình, bạn bè thân mời... Với sự pha trộn hai nền văn hóa Úc-Việt, với lối kiến trúc nhà cửa, phòng ốc, phong cách ăn mặc hoàn toàn khác hẳn ở Việt Nam. Ban đầu, một vài gia đình thân nhau mua đồ biển về làm “món khoái khẩu” theo hương vị quê hương: gỏi, cá nướng, bò bóp xổi chanh gừng, hủ tiếu... uống bia hay rượu mạnh rồi cùng nhau nghêu ngao nhạc tình karoke đến 2, 3 giờ sáng. Vui chơi trong ý tình tao nhã.
Đất địa nào, phong hóa nấy. Thói quen giao thiệp dễ bị tiêm nhiễm, cũng để hòa mình thâu nhận những yếu tố mới, vui lạ của bản địa mà hình thành, chị Đoan Hạnh đã cùng chồng tìm nguồn vui tham dự những đêm party -dạ tiệc, từng cập-swinger. Ai không thích ứng hoàn cảnh xem như bị lạc lõng, lúc mà tư tưởng Đông và Tây hòa hợp nhau...
Nói một cách chí tình, trong bất cứ hoàn cảnh khó khăn nào, con người vẫn tìm được nguồn vui để sống. Vì thế chưa chắc cuộc sống nào vui hơn, thỏa thích hơn cuộc sống nào là sa đọa!?.
Vì thế giới nầy đầy cả hạnh phúc vui.
Nhưng thế hệ hậu duệ thì lại đóng góp nhiều phát minh rất kỳ thú quanh chuyện tình dục...

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5]

Phần 1: Tiết Hạnh Khả Phong

flower

Xe đang lăn bánh phom phom, Phương được điện thoại di động của thân phụ, tin chiều nay rước các cháu Nội, ngoại, còn dự xem soccer tại sân trường nên về trễ, không ai mở cửa cho cleaner lau dọn trong ngoài.
Phương về nhà lấy làm lạ thường cô Diễm Thanh có chìa khóa vào tự động clean-up, có vẻ người lạ lại thấy sân ngoài đã quét rác sạch sẽ, các thùng carton xếp gọn cho vào thùng rác to tươm tất trước sau. Hóa ra chị Đoan Hạnh- má của Thanh thay thế cô đang bận việc thực tập ở bệnh viện.
Cô Thạch Diễm Thanh đang theo học y-tá quốc gia- Register nurse-, thuộc viện đại học New South Wales để lấy bằng Bachelor of Nursing. Vừa được gia đình bên Nội tổ chức lễ hỏi, tác hợp với Quốc Lâm sinh viên ngành Therapy-Vật lý trị liệu, trưởng nam của một người bạn thân, vì bận thực tập ở bệnh viện nên mẹ cô thay thế phần việc dọn dẹp, lau nhà hằng tuần cho thân chủ quen.
-Chào người đẹp tưởng ai xa lạ?.
-Chị không có chìa khóa nhà cậu, đã lau dọn xong bên dì Duyên, mở cửa chị lau dẹp tiếp cho kịp giờ. Phương đưa remote bấm cửa cuốn lên và nhấn nút lần thứ nhì ổ khóa điện nới lỏng, mở toang.
-Bây giờ chị lên lầu, mở phòng lớn lau rửa nhà tắm, xong xả nước gần đầy bồn để chút tắm, rồi hãy dọn dẹp tiếp nơi khác.
Phương phụ một tay vô garage soạn thùng carton rỗng, xếp gọn vào thùng rác to, mang ra đặt ven lộ khuya xe rác council thu lượm. Hút bụi trong xe và lấy thêm hàng mới bỏ vào cốp. Phương bước vào nhà trong thấy chị Đoan Hạnh, gương mặt rất đàn bà đôi môi hồng mộng, sống mũi hơi cao, đôi chân mày cong cong, miệng tươi tắn, tóc bới cao, nhìn thấy phải mê ngay. Mặc quần short phơi cặp đùi thon thon, áo cánh ngắn trắng hở nách, hơi trễ cổ không áo lót, lồ lộ đầu vú đen mờ mờ khá hấp dẫn; tay đang mang bao cao su xanh lau sink-bể rửa chén-, càng nổi bậc đường nét khêu gợi, tình cờ nhìn thấy ai cũng phải... phát hứng.
Chị Hạnh là thợ gội đầu, giúp việc linh-tinh cho Viện uốn tóc và thời trang áo cưới Thái Thanh, bất cứ việc gì nhà của Duyên chị “bao thầu”, nên Phương biết tên và có thiện cảm người đàn bà chịu cực, năng nổ kiếm tiền nuôi hai con ăn học, tiếp tế nuôi chồng cải tạo suốt hơn 10 năm qua, bảo lãnh sắp đoàn tựu; chị vui vẻ tâm sự thà lam lũ phụ việc với người Việt cảm thấy vui và tự do hơn là đi làm công nhân trong factory thời giờ bị gò bó.
Phương rót hai ly nước apple juice, mời chị giải lao:
-Chị Hạnh có thích đi tắm biển hay du ngoạn không?.
-Nghe nói đi biển xa cả 80-100 km, chị không biết đường vả lại gia đình chưa mua xe, mãi lo hai cháu ăn học, ở chung với cha mẹ chồng muốn vui cũng không dám cậu à! Câu nói của chị an thân thủ phận, và chân thật của phụ nữ miền Nam.
Hai người vừa làm vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc xong.
-Chị xin phép tắm để đón xe bus không lỡ chuyến 17 PM.
Phương lòng thấy nao nao tội nghiệp, nở nụ cười thân thiện.
-Vậy chị tắm chung, chờ Loan làm về ăn cơm chung, rồi em lái xe đưa chị về nhà phải thuận ý hơn không?
-Tắm đứng trong nhà tắm sao gọi tắm chung cà!?
Hạnh không nghĩ những kiểu nhà mới thiết kế thường có bồn tắm lớn hay spa sauna chung. Chợt nghe Phương nói, chị qua đây thích mẫu áo tắm nào, chọn màu mặc vào lên bồn tắm trên lầu lúc nãy. Lần nữa Đoan Hạnh thấy rõ tấm thịnh tình của Duyên và gia đình Phương đối với ba mẹ con mình bấy lâu nay thật đậm đà như bào đệ ruột thịt, tiền bạc đến việc làm khác đều tín cẩn; nay cậu mời mình tắm chung nữa...lòng chị nảy sinh sự cảm mến nên không do dự.
Phương đưa xấp bikini chị ướm thử thấy vừa vặn, liền bước vào nhà tắm thay rồi cùng lên lầu. Phương lo hòa bubble với hương nước xã-lavander- pha loãng trong bồn tạo thành mùi thơm dễ chịu cho khứu giác, khuấy xà phòng nổi bọt vun cao. Lấy nón nylon trùm đầu cho chị.
Không gian thêm thơ mộng, ấm cúng, Phương bước vào ngồi trên bậc gạch men thiết kế sẵn, chỉ chỗ đối diện cho chị Hạnh; rồi tự choài người cho ngập hết mình, chị cũng bắt chước chìm người trong nước hơn 40 phút, bọt xà phòng phủ kín không nhìn thấy châu thân, thêm áp suất thổi phù thiết kế theo thành bồn tắm như massage, khiến chị Hạnh có một cảm giác thấy khỏe khoắn cách lạ thường, lâng lâng sướng khoái tăng dần, chị bắt đầu lim dim thả hồn mơ màng nghĩ Phương giàu: ăn uống, vui chơi, mua sắm đồ gia dụng toàn loại quý giá, nhà bếp dao muỗng, nĩa, ly chén loại ngoại quốc, cho đến nhà tắm cũng sang trọng thiết kế cầu kỳ, sân vườn tươm tất khác xa với giới bình dân. Phòng tắm thôi đã lớn hơn phòng ngủ của ba mẹ con mình rồi. Biết đâu “con chim” của “nhà giàu” cũng dám nạm bằng bạc chăng?.
Phương xong lên trước sang phòng tắm đứng xã vòi hoa sen nước ấm cho sạch. Hạnh bước tiếp theo, cỡi bikini trần truồng cứ mải mê kỳ cọ như mọi khi ở gia đình chị.
Nhà tắm, bồn rửa mặt đều gắn kính ba chiều chung quanh tường. Tấm thân ngà ngọc “thần vệ nữ” phản chiếu lồ lộ cho Phương thưởng ngoạn, với vóc dáng cao thon vừa phải, bộ ngực như quả bưởi con lộ quầng thâm đen, đầu núm màu dạt dẻ, hiệp với làn da ngâm như của phụ nữ Nam Mỹ. Dưới lộ chùm âm mao đen đậm dựng đứng; chị tiết lộ mẹ là Triều-Châu cha người Miên rặc tức lai -kiểu “đầu gà đít vịt”, trông dáng người xinh xắn gọn gàng. Dù tuổi trung niên xong phong cách mặn mà dễ mến, trông nét mặt chị thật hồn nhiên không hề mắc cỡ, lại mang nụ cười bí ẩn. Còn Phương đang phơi bày “của quý” tung tăng cách nhởn nhơ nhưng chị chẳng màng quan tâm cớ sự chung quanh làm gì...
Phương trao khăn lông, chị tự lau khắp người xong quấn vào mình che phần dưới, chàng lại cửa lấy áo choàng của vợ, khoác vào người Đoan Hạnh làm chị cảm thấy ấm lại tận cõi lòng. Hai người cùng xuống tầng dưới uống nước và chuẩn bị cơm tối. Hớp vài ngụm nước trà vừa thấm ấm tỳ-phế, Phương háo hức lên cách kỳ lạ, “súng nước” chỉa thẳng đứng chín mươi độ, nhô cao chỏi giữa nép áo, Phương đưa hai tay như đón Hạnh và đi lại trong khi còn lau tóc, chàng ghì khuôn mặt hôn trên má, môi, cách liên tục tay massage da đầu trong vài phút để chị tận hưởng sự thảnh thơi, mùi da thịt càng đam mê, đầy dục vọng. Còn chị cũng ngây dại thẫn thờ trong niềm hoan lạc bất chợt đến thổn thức tâm can được “cậu” yêu kiều.
-Cậu làm chị lửa dục đang ngùn ngụt dâng cao, sợ “xáp chiến” vướng cái bầu, chị phải độn thổ chớ mặt mũi nào nhìn người quen. Thương chị rán nhịn chờ anh qua đoàn tựu, sau đó chị hứa cho cậu hưởng dài... dài. Câu nói chứa đầy sự ân tình chất phác, lời hứa như để thủ tiết chờ chồng, theo quan niệm xưa:”gìn vàng giữ ngọc”. Chị Hạnh con nhà khá giả ở miền Nam, có tri thức nhạy bén, từ ngày định cư chị không hề hưởng trợ cấp an sinh xã hội:”single mum” tự túc đi làm dù lương không cao nhưng để tạo kế sanh nhai hợp pháp, thật người phụ nữ tiết liệt đoan trang. Trong sự quý mến đó có sự kính trọng..., vì Đoan Hạnh chỉ hơn Phương hai tuổi. Vợ hơn tuổi chồng thế gian thiếu gì..!
-Chị đừng có ấy nấy, chúng ta đâu ”đi xa” mà sợ!.
Phương cảm thông muốn “ấy nhau”, hai tâm hồn phải đồng điệu vui thỏa mới tạo niềm hứng thú. Vì thiếu dương tính hơn 10 năm qua, phụ nữ chỉ cần Nam giới ôm hôn, thoa nắn vùng nhạy cảm đủ đưa lên mây xanh rồi.
-“Đi xa” là làm sao chớ không có “chuyện ấy” chị dò ý!
-Em muốn “du lịch” bầu sữa tiên của chị, hôn khắp chỗ gây kích thích má, mũi, vành tai, rồi bú mút “chỗ đó”. 10 năm xa vắng chồng là thập niên “tiết hạnh khả phong” thủ tiết an phận nuôi con, giờ đối mặt ân-nhân làm chị khó xử trí, nhìn Phương tướng cách khá phúc-hậu cao ráo trắng trẻo, ngôi sao đào hoa trực chiếu vẻ đẹp hiền thục của mình:”hồng loan phúc túc”; lại nói không “đi xa”, còn gì phải chần chờ, ái ngại làm chi nữa..!.
Phương đã mở toang buộc lưng, áp mặt vào bú bầu sữa, tay vân vê cái kia, khiến chị bấn loạn nhảy thót người lên phát ra thành tiếng ư .. hử... như dòng điện chạy rần rần tỏa khắp châu thân, dâm thủy chị tự động tươm ra theo hai bên háng của người phụ nữ giàu tình cảm.
-Cậu làm chị sướng tê người! Chị cảm tưởng như bay lên chín tầng mây, rồi bắt đầu thở hổn hển như thiếu dưỡng khí, giọng rên rỉ, thoải mái hưởng thụ, đồng lõa và dâng hiến; hai tay ghì sát đầu Phương vào ngực mình mặt ngửng cao đầy mơ mộng. Chàng quá háo hức cho tay “du lịch động tiên” cố chạm mồng đốc vuốt ve chị Hạnh nhảy cửng lên như đạp phải lửa.
-Chị hãy ngồi lại ghế cho chỉnh tề.
Bây giờ cho em thưởng lãm “kho báu” nhen?, Hạnh chưa trả lời Phương bành rộng hai đùi, vạch chùm lông phơi bày “con chem chép” như mép thịt đỏ choét, tươi tắn hấp dẫn vô cùng, chàng khom xuống liếm, mút thật tuyệt vời chung quanh âm môn, dùng lưỡi ngoáy sâu vào âm hộ, rà dài lên mồng đốc ngậm chấp chấp thập mạnh, kích thích dây thần kinh khiến dâm thủy tuôn thêm lênh láng, nếm thấy mùi vị măn mẳn hăng hăng qua chõm lưỡi, càng chấp nuốt chị càng phóng ra dạt dào thêm, ưỡn cong đít lên, xàng qua né lại, quíu tay chân ngụp lặn, chị đang say sưa trong bể tình cậu em ban tặng.
-Tuyệt quá, thật tuyệt quá! Cậu ơi sướng quá...
Thế rồi, Phương đứng lên mở nút quần, trao món quà hào phóng của “Thượng đế” chị tiếp nhận vưu vật hùng tráng cho vào miệng mút ngấu nghiến cho thỏa cơn thèm khát ái ân bấy lâu nay. Phương hoàn toàn tê dại đến bất động. Cuộc hành trình về “chốn bồng lai” mỗi lúc một đê mê, thật cực khoái, khẩu dâm sướng không thể tả, rồi chàng phóng dòng tinh đầy nhóc bà Hạnh nuốt không kịp.

Hai người mở tủ lạnh soạn thức ăn cho vào microwave hâm nóng, dọn dĩa, ly... vừa lúc Loan làm về, nàng tắm xong cả ba dùng bữa tối thân mật. Trong khi ăn cơm Loan hỏi bí quyết nồi nước lèo ra sao?.
-Có gì bí ẩn đâu mợ!, dì Duyên mua củ cải trắng, 5 ký xương heo với hai con gà già, nấu lâu cho đậm đặc. Củ cải làm trong nước lèo và đi vào đường can thận, thêm một tai đại hồi nướng cháy quăng vô, làm nồi nước lèo có màu vàng lợ thơm lừng. Khách ăn hủ tiếu, chấm thịt gan tim, húp nước vô kích thích thượng thận thành “cương”, còn nữ hăng say quên đường về. Dì Duyên còn khéo dùng tương xay làm nước xốt chấm, với tỏi ngâm bán mùi thịt cá không hôi miệng. Do đó, quý ông hăng hái xung trận cả đêm chớ gì, còn mấy bà ưỡn ẹo mê mệt...
-Chị diễn tả làm tụi em phát thèm ...muốn chết hà!.

Phương lái xe đưa chị Hạnh về nhà, còn Loan lại nhà nhạc phụ gần đó rước con về. Như tiếc nuối cuộc tình sôi nổi, xuống xe chị Hạnh ghé tai nói nhỏ -hẹn tuần sau đến clean-up nhà sớm hơn.

(Hết Phần 1 .... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: March 29, 2006
This story has been read (Since March 29, 2006):

flower

Copyright © by CoiThienThai.com - All rights reserved - Truyện có bản quyền của Cõi Thiên Thai
This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)