|  Mở mắt dậy, nó thấy nắng chiều đã
        vàng, chiếu nghiêng nhiêng qua cánh cửa trước                                      mở
        hé. Con Thanh và con Phượng đã dậy từ lâu và đi đâu
        mất. Nó nghe tiếng nước                                      dội trong phòng
        tắm,
        "ha ha ... ào ào như vầy chỉ có con Phượng thôi" nó nghĩ và hỏi                                      vọng vô
        "Phượng hả, con Thanh đâu rồi" 
 "Nó đi chợ với má nó đem mấy bộ đồ ra sửa
        rồi"
 
 "Trời, có biết cở của tao bao nhiêu mà đem đi"
 
 "Ha ha, lúc mày ngủ tao với con Thanh lấy thước dây ra đo rồi Ha ha
        ha" nó tiếp "mày                                      ngủ như
        chết, tao với con Thanh lột mày ra mà mày có hay gì
        đâu"
 
 "Con khỉ"
 
 Nó ngượng ngịu, dám lắm chứ, áo quần nó được cài lại cẩn
        thận, mà lúc đi ngủ nó                                      có vậy
        đâu. nghĩ một lúc nó mỉm cười ... "có gì đâu, của mấy đứa nó cũng như mình
        mà"
 
 Ngồi bần thần trên giường một
        lát, nó tò mò lấy cái cuốn sách hồi trưa con Thanh                                      đọc ra
        xem, lật mấy trang sách mà nó đã cảm thấy nhộn nhạo trong
        người. Mấy cái                                      tấm hình cứ đập vào mắt
        nó, không thấy gì làm rõ nhưng như vậy lại cànng kích thích                                      nó
        dữ. Rồi cảm thấy xấu hổ, nó gập mạnh tập sách
        lại, nhét vô hộc bàn cùng với                                      cái vật màu hồng
        kia. Vừa đi ra lan can, nó vừa hít một hơi dài khoan
        khoái. Nó nhìn vô                                      cái cửa sổ lá sách lúc
        nãy, thấy con
        Phượng đang lau tóc, bộ ngực căng cứng của nó                                      cứ nẩy lên khi nó dũ cái mái tóc dài ngang
        lưng. Bộ lông đen nhánh của nó sũng nước, bết lại. Con Phượng mở
        mắt, thấy nó nhìn vào, nhe răng cười tự nhiên. Nó cũng                                      cười
        lại, rồi cái hình ảnh sáng nay cứ chập chờn, nó nhớ lại cái vẽ mặt thèm khát                                      của ba con
        Thanh, nhớ cái bộ râu bị đẩm ướt khi ba con Thanh hôn nó ... đang miên man                                      thì con Phượng đã ra tới
        nơi, nó chỉ mặc quần lót và khoác hờ hững cái áo đồ
        bộ, tay                                      vẫn cầm cái khăn xoa xoa lọn
        tóc.
 "Ê, Dung mày có thấy cái chị đó không
        ?" 
 "Có ai đâu ?
 
 "Đó" theo tay con Phượng chỉ, nó nhìn qua khoảng trống giữa hai mái tôn xanh vào nhà
        bếp. Cái chị hồi trưa mang nước vào cho nó, tên Trang, nghe con Thanh nói là cháu của                                      bà người làm cũ mấy nay về làm thay - đang đứng xắt mấy trái dưa và cà
        rốt. Chắc                                      là tối nay má con Thanh làm món
        hầm. Nhìn cặp mông mủm mỉm đung đưa theo bước đi                                      của chị người làm từ bếp đến tủ
        lạnh, nó nói.
 
 "Cái mộng mày sao bằng bả được, thấy không"
 
 "Hứ, tại bả hơn tao cả năm sáu tuổi, với lại cái bản mặt quê thấy
        mồ, tóc lại ngắn ngủn, cột túm phía sau như cái cọ quét
        sơn" Dùng tất cả các lời chê bai, con Phượng ra                                      sức tranh hơn với cái chị dưới
        kia, nó tủm tỉm cười không phản đối gì ...
 
 "Mày có thấy ngực bả không ? nhỏ hơn của tao
        nhiều"
 
 "Tại bả mặc tạp dề chứ bộ"
 
 "Cũng vậy à ... ê, ba con Thanh kìa"
      Nó thấy ba con Thanh bước ra từ sau cánh cửa nhà tắm sát bếp, chỉ mặc mỗi cái                                      quần đùi người sủng nước. Bây giờ nó với con Phượng mới thấy được đám lông xoăn                                      rậm đen trước ngực ba con Thanh. Ba con Thanh dừng tần ngần một lát rồi bước hẵn vào                                      bếp, tiến sát lại phía sau chị
        Trang, con Phượng và nó đều nín thở. Nó thấy tim nó đập                                      loạn lên, con Phượng cũng vậy, hai tay nắm chặt lan can ... nó nghe ba con Thanh nói cái gì                                      đó rối nghe tiếng chị Trang cười cười, lúc này ba con Thanh đã đứng sát sau lưng chị
        Trang, giật lấy con dao trong tay chị Trang. Nó thấy rõ một cú thúc từ sau tới của ba con                                      Thanh, rồi ép chặt chị Trang vào thành bếp, nó nghe tiếng chị Trang hốt hoảng
        "Đừng                                      ... đừng ông ..." rồi nín bặt, ba con Thanh đã gí sát cái dao làm bếp và cổ chị Trang rồi                                      gầm lên cái gì đó rồi nghe tiếng chị Trang lí nhí gì đó. Một tay ba con Thanh cần dao, tay                                      kia vòng ra trước và nó với con Phượng chỉ nhìn cử động của cái tay là thừa biết ổng                                      làm gì, ba con Thanh đứng vậy mãi một lúc lâu, rồi đưa tay xuống dưới tụt cả hai cái                                      quần của chị Trang xuống. Nó nghe rõ tiếng chị Trang khóc nấc lên. Cặp mông tròn                                      lẵn như thoát ra khỏi gò bó của bộ đồ, ngộn lên dưới sức ép của ba con Thanh rồi ba                                      con Thanh rút cái dao trên cổ chị Trang xuống, vừa buông dao ra là b
a con Thanh ấn ngay                                      đầu chị Trang xuống tha
?h bếp, tay kia tụt bỏ cải quần đùi rơi xuống gót
        chân, rồi lại                                      hí hoáy gì đó phía trước rối thúc mạnh.  "á
        ........." 
 Tiếng chị Trang thét lên, lại một cái thúc
        nữa, chị Trang oằn người lại nhưng ba con                                      Thanh đã đè cả người
        lên, hai tay nắm chặt cánh tay tì xuống bếp, dãy được vài
        cái,                                      chị Trang gục hẵn người xuống thành
        bếp, ba con Thanh mới buông cánh tay ra, một tay                                      đè lên gáy chị
        Trang, tay kia vung lên "chát ... chát ... " đánh ha cái liền xuống môngchị
        Trang, chị Trang lại hét lên rồi khóc thành tiếng nấc nghẹn ..., hai tay giữ chặt
        hông, ba                                      con Thanh bắt đầu nhịn đều ... nó và con Phượng chỉ thấy từ phía
        sau, cặp mông gân                                      guốc của ba con thanh dập nhịp nhàng và mạnh mẽ từng cái lúc đầu còn
        chậm, về sau                                      nhanh dần ... chị Trang đã hết
        khóc, hai tay nắm chặt thành bếp và ngước đầu lại, bây                                      giờ nó với con Phượng mới thấy vẽ mặt kỳ lạ của chị
        Trang, nước mắt giàn dụa nhưng,                                      nhắm
        nghiền, miệng há ra ... đột nhiên ba con Thanh dừng lại ... mấy giây trôi qua, chị                                      Trang dường như đã không còn tự
        chủ, vòng hay tay ra sau lưng ghì chặt lấy mông ba con                                      Thanh và ngoày tròn cặp mông
        "Chát" ba con Thanh lại đánh thêm một cái nữa vào                                      mông rồi vòng tay ra phía trước kéo bật người Chị Trang
        dậy, tai tay bóp chặt lấy cả                                      hai bên
        ngực, gân tay nổi lên cuồn cuộn, rồi ba con Trang thúc thật nhanh và
        mạnh, chị                                      Trang rú lên, hai chân đạp tung vào thành bếp làm cả hai người ngả ngữa ra sau
        "huỵch"                                      cả hai té thật mạnh nhưng dường như chẵng thấy gì đau
        đớn, ba con Thanh vùng dậy, cả                                      con Phượng và nó đều kêu lên ngạc nhiên khi lần đâu tiên trông thấy cái vật phía
 trước của ba con Thanh, đẩm ướt và đỏ những
        máu, ba con Thanh dùng cả hai tay túm                                      chặt lấy chổ đó rồi nó thấy một dòng nước bắn mạnh thành vòi thẳng vào miệng                                      đang há hốc của chị
        Trang, cái chất màu tráng đó dây cả lên tóc, lên ngực và
        cổ,                                      chị Trang chân tay co giật liên hồi rồi rú lên một tiếng nữa và ngã bật ra lịm
        đi, ba                                      con Thanh cũng gục xuống đè hẵn lên người chị
        Trang, rồi đột nhiên con Phượng cũng                                      bật rên và qụy xuống ... thì ra nãy giờ con Phượng cũng ...
 
 Quần của nó cũng đã sủng ướt từ lúc
        nào, để mặc con Phượng ngoài lan can, nó chạy                                      vội vào nhà
        tắm, vục đầu vào thau nước, nước lạnh làm nó tỉnh
        hẵn, vơ vội đồ đạc,                                      nó phóng ra
        cửa. Con Phượng cũng phóng vội vô nhà tắm, "chờ tao về
        với" nó thất                                      thanh ...
 
 Cả hai đứa ra khỏi nhà con Thanh mà còn run. Đứa nào cũng sợ bị như chị người làm                                      lúc
        nãy. Chẵng nói tiếng nào, hai đứa về nhà với mỗi tâm trạng khác
        nhau. Riêng nó, nó vẫn cảm thấy còn kích thích, các hình ảnh của ngày hôm nay cứ lẫn lộn mãi                                      trong đầu
        nó. Con Phượng có vẽ mệt mỏi, cặp mắt lờ đờ.
 (Hết Phần 3 ... Xin xem tiếp Phần
        4) 
   Xin các
          bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
          ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
                Stories)Last Update: Nov 19, 2000
 This story has been read (Since Mar. 25, 2000):
 
          Counter 
 |