|  Về đến nhà, chẵng có ai, quăng cặp sách và gói quà của má nó lên
        bàn, nó thay                                      đồ trong tâm trạng vô
        thức, leo lên giường là nó không còn biết gì nữa. 
 Tiếng chó sủa ran ngoài ngỏ làm nó bừng
        tỉnh, đầu nó nhức như búa bổ, chung quanh                                      phòng nó tối
        mịt, nhìn lên đồng hồ có hàng kim xanh ánh lân tinh, đã hơn 8 giờ
        tối, nó                                      chợt cảm thấy
        đói. Dưới khe cửa, nó thấy phòng ngoài vẫn còn
        sáng. Mệt mỏi nó ra                                      mở
        cửa. Mẹ nó đang đọc sách, gập vội tấp sách và vơ mấy tờ
        báo, má nó hỏi:
 
 "Đói bụng chưa con ? có cơm sau bếp đó, ăn đi rồi
        ngủ, để đó má dọn cho" Nó liếc                                      nhìn má nó mỉm
        cười, nó chợt thấy má nó hơi xanh, mặc dù bóng đén vàng trên ban                                      làm việc của má còn
        sáng.
 
 "Má sao vậy ?" nó hỏi
 
 "Có sao đâu ?" rồi má nó ngập ngừng hỏi tiếp "Con làm gì bên con Thanh mà có vẽ                                      mệt vậy hả
        ?"
 
 "Có gì đâu" nó bâng quơ "bọn con vừa làm báo vừa
        giởn, con Phượng phá muốn chết luôn, lại ăn uống tùm
        lum, nhà nó vui lắm" vừa lần xuống bếp tìm công tắc
        đèn, nó                                      vọng lên "bác Nhân gởi mẹ cái gói quà con để trên bàn
        đó, bác dặn đưa tận tay má"
 
 "ừ, má thấy rồi, để lát nữa má coi" giọng mẹ nó run run ...
 
 Vừa ăn nó vừa nghĩ, kể cũng lạ, má nó tối nay làm sao
        đó, chợt nó nghĩ đến cái                                      vật màu hồng hồi
        trưa, mà ba con Thanh kêu là quà tặng cho con Phượng, xì , nói vậy                                      chứ thừa biết là ổng cho nó chưa cho
        ai, nhưng ngại không dám nói. Con Thanh cũng vô tư, chẵng nghĩ ngợi
        gì. Rồi nó nghĩ đến món quà của má nó, khôngkhông phải gói                                      quà của má nó to
        hơn, lại nặng nữa khi ôm về nó không để ý nhưng hình như là mấy                                      cuốn
        sách. Rồi nó chợt ngớ ra ... lúc nãy đi ra nó thấy tờ giấy gói quà đã được xếp                                      ngay ngắn nằm trên kệ tủ vậy là má nó đã mở quà
        rồi, nhưng sao lúc nãy mà nó                                      lại nói để lát nữa
        coi. Có ai đời nào lại mở quà mà chỉ mở lớp giấy gói để coi quà
        sau bao giờ, vậy chắc là má nó không muốn cho nó coi rồi ... chắc phải là cái gì ... ha
 ha ha đặc biệt lắm. Cứ nhìn điệu bộ của má nó là nó biết
        ngay. Bỏ dỡ tô cơm, nó leo                                      lên bàn
        bếp, cố nhón chân nhìn ra phòng ngoài, nó thấy má nó đang lấy giấy báo bao                                      lại mấy cuốn tạp chí rất đẹp mà nhìn bìa cuốn còn lại má nó chưa bao xong là nó biết                                      ngay nội dung bên
        trong" nó còn thấy một cuốn album nhỏ rất đẹp trên
        bàn, không                                      phải của nhà
        nó, vậy cũng là quà của ba con Thanh.
      Leo xuống khỏi bàn bếp, cho tô cơm vào gác men giê, nó không còn thấy đói nữa mà                                      chỉ muốn biết là má nó có cái gì. Nó chắc hẵn không chỉ là sách vì gói quà còn
        có thứ gì lục đục bên trong. 
 "Con đi ngủ nha má", nó nói vọng ra, khi bước vô phòng, nó thấy má nó đang lấy mấy                                      tập giáo án ra soạn, nó mỉm cười nghĩ chắc má nó nghĩ nó còn nhỏ lắm. Khép cửa                                      phòng lại, nó kê ngay chiếc ghế cạnh giường vào sát tường, vẫn chưa đủ, nó lấy                                      thêm một chồng sách giáo khoa chập lại với nhau, bây giờ thì nó có thể thấy rõ cả                                      gian phòng ngoài vì nhìn từ trên xuống, trong phòng nó tối lắm nên nó chẵng sợ má                                      nó nhìn thấy. 
        Má nó cứ lật đi lật lại mấy trang giáo án, rồi gấp hẵn lại, đứng dậy đi về phía phòng                                      nó. Nó lập tức bay xuống ghế, trèo ngay lên giuờng kéo vộ cái chăn và quay mặt
        vô tường. Nhìn vào bóng má nó in trên vách, nó thấy má nó tần ngần một chút rồi                                      khép lại. Nó nằm im một lát rồi vùng ngay dậy. Nhìn ra ngoài nó không thấy má nó                                      đâu, nhưng lại nghe tiếng nước dội, vậy là má nó đi tắm. Nhanh nhẹn, nó hé cửa và
        lẻn ra phòng ngoài, cái tập tạp chí nó thấy má nó giấu dưới gậm bàn, nó lôi ra cả
 bộ, bốn cuốn cả thảy, lật vội mấy trang trong nó nóng cả người lên, dăm ba từ tiếng                                      anh đập vào mắt nó, tất cả đều trình bày về nghệ thuật làm tình, mỗi bài đều có                                      hình minh họa. Đóng vội mấy cuốn tạp chí, rồi lật vội quuyển album, nó ngớ cả người,
        hình ông Nhân, trần truồng như nhộng ở mọi tư thế, có cả tấm chụp với má con Thanh,
        có tấm chụp với mấy cô gái người nước ngoài, tất cả đều trần truồng và quấn lấy                                      nhau với vẽ mặt cực kỳ dâm đảng, có tấm chụp ông Nhân với cả ba bốn cô. Nó
        cảm thấy nóng ran cả người, mắt nó tối lại, tim đập loạn xạ. Gập cuốn album lại, nó                                      nhét tất cả lại như củ rồi phát hiện ra còn một cái gì nữa dưới ngăn bàn, trongmột                                      bọc ni lông hàn kín. Kéo ra tới nơi thì nó không khỏi sửng sốt, trong bịch có một chai                                      dầu nhờn, có vẽ nhớt lắm, hai cục pin tiểu, một tập sách nhỏ và một cái chắc là
 chức năng giống như của con Thanh hồi sáng nhưng to hơn nhiều, gần bằng cổ tay của
        nó dài cũng gần cở đó với cái đầu loe ra, màu nâu nhạt, có nhiều đường gân cứng                                      nổi                                      lên xoắn quanh. Tất cả dường như bằng cao su mềm bao quanh một lõi rất cứng. Phía                                      dưới có 1 cái công tắc màu xanh biển. Ngoài ra còn có hai phần phụ nhỏ hơn một vừa                                      một nhỏ, phần nhỏ có thêm một túm tua đen đen. Nó nghĩ mãi mà không biết hai cái                                      này để làm gì. Đang miên man thì nó chợt giật mình vì tiếng nước vặn trong phòng tắm                                      ngừng chảy, vậy là má nó sắp ra. Nhét vội vô học bàn, nó rút thật nhanh vào                                      phòng và leo lên giường. Đúng như nó nghĩ, má nó lại hé cửa xem nó đã ngủ yên              
                        chưa rồi khép cửa lại. Cũng may là cái ghế
 nằm phía cuối giường sát tường trong tối                                      chứ nếu không má nó sẽ nghi ngay.
      Nó lại trèo lên ghế, đứng nhón hơi mỏi chân nên nó lại phải kê thêm mấy cuốn                                      tập. Nó thấy má nó đã mặc áo ngủ, bộ ngực phồng căng của má nó vun lên dưới                                      làn áo mỏng làm nỗi bật hai đầu vú cứng căng. Bình thường không căng thế kia đâu,                                      chắc là má nó đã xoa trong khi tắm nên mới vậy, nó nghĩ. Mà nó tới bàn, ngồi                                      xuống và ngồi vậy một lúc lâu, rồi mà nó đứng dậy, với tay kép ánh cửa sổ lại.                                      Trời không lạnh, thông thường má nó hay mở cửa để làm việc, sao hôm nay lại đóng,                                      chắc là ... chợt nó bật cười khi khám phá ra rằng nhìn từ phía sau má nó, nó d
ám ch
ắc                                      là má nó không mặc quần l
ót, vì với tư thế rướn người thế này mông đưa ra sau chắc                                      chắn phải in đường viền cái quần lót ở trong. Ha ha ha vậy là má nó có
        "mưu đồ" tối                                      nay rồi. Chợt nó chạnh lòng ... bao nhiêu năm nay má nó ở vậy, không biết đến thú
        vui tuổi trẻ vậy thì giờ này nó cũng nên để cho má nó ... mà cũng có sao đâu, chỉ
        mình má nó mà. Nó cũng tính thôi không tò mò nữa, nhưng nó cũng muốn xem cái                                      món kia dùng ra làm sao để nó còn có dịp kể cho hai đứa kia nghe.                                      Má nó đã lấy ra tập tạp chí và coi rất lâu, từng trang một, vì ở xa nên nó không thể                                      thấy viết gì, nhưng nó có thể thấy thoáng những cái hình chụp to. Coi được hơn 1 quyển,                                      má nó lấy cuốn album ra, nó thấy má nó đỏ mặt, miệng lẩm bẩm cái gì đó, rồi má                                      nó lại mỉm cười khi thấy hình má con Thanh chụp cận cảnh. Má nó coi hình này rất lâu                                      rồi đột nhiên mà nó xoay người lại, giống nó hồi sáng. Ha ha ha má nó cũng nhìn vàogương, thân người má nó rướn lên trên ghế trông thật hấp dẫn, má nó mở cái cột                                      tóc, xỏa mái tóc xuống ngang vai, trông má nó trẻ lắm, nếu không kể cặp mắt buồn                                      thì không ai có thể nghĩ má nó đã ngoài ba mươi. Rồi má nó lại quay lại, lật tiếp từng                                      trang, nó không coi album nữa vì có thấy gì đâu, nó chỉ xem xét từng thay đổi trên                                      khuôn mặt má nó. Càng coi cặp má của má nó càng ửng hồng lên. Má nó gập                                      cuốn album lại, nhắm mặt thật lâu như để trấn tỉnh, rồi má nó lại lắc mạnh đầu, rồi                                      lại từ từ mở ra coi, vừa coi, má nó lại vừa lấy tay xoa nhẹ lên ngực, vân vê hai đầu vú   
                                   quan làn áo mỏng, rồi lại xoa tròn, he
? bên này đến bên kia. Nó thấy mặt má nó đả                                      đỏ bừng lên. rồi lật đến trang cuối, mắt má nó như dán vào tấm ảnh mà từ xa nó                                      cũng có thể thấy, vì chụp gần lắm, cái phần trước bên dưới cua ba con Thanh, thật to                                      với cái đầu bóng đỏ hồng nổi lên giữa một túm lông đen rậm. Lúc nãy nó cũng đã                                      xem tấm này nhưng lại ngượng lật qua luôn. Hai tay má nó đã xát lên hai bên ngực, má                                      nó rướn người lên xuống trên ghế, đôi lúc má nó lại ngữa người ra sau, rồi lại dán                                      mắt vào tấm ảnh. Rồi má nó tụt nhẹ hai sợi dây đeo của chiếc áo ngủ, chiếc áo tụt                                      đến bụng rồi mà nó lướt nhẹ h
ai tay từ dưới tên tới ngực, ngữa đầu ra sau nó nghe má                    
                  nó cất tiếng rên khẽ, rồi má nó lại vuốt như thế, thật nhẹ, các ngón tay mơn man                                      trên da thịt, lướt qua đầu vú cứng căng, lên đến cổ, buông tay xuống và lại vuốt                                      ngược lên như thế, mông má nó ưởn ra sau rồi lại đẩy ra trước. được một lát, dường                                      như đã đủ nóng, má nó lấy cái phần mà nó chờ đợi ra khỏi hộc bàn. Nó thấy má                                      nó đọc rất lâu tập tài liệu, rồi má nó gắn hai cục pin vào phía sau. Mở nắp chai dầu
 nhờn, nó thấy mà nó rút từ phía sau cái vật đó ra một cái ống nhỏ, như ống xi ranh,                                      má nó hút đầy một ống chất nhờn rồi nhét trở lại rời gài như cũ. Cầm hai cái còn                                      lại trên tay, nó thấy má nó đọc rất lâu rồi mỉm cười, lại lắc đầu, má nó cất lại cái                                      phần lớn hơn, chỉ lấy cái phần nhỏ có tua và gài tiếp vào phần chính. má nó bật                                      công tắc nó cũng sững sốt và nó cũng thấy sự sửng sốt trong mắt má nó. Cái vật                                      mà nâu nhạt má nó cần trên tay đang uốn éo, cái đầu nâu bóng sậm mào đang ngo                                      ngoe, ngoáy tròn, còn cái phần có tua thì lại rung lên lên tục. Nó thấy má nó đỏ bừng
        mặt, tắt công tác rồi ngồn thẩn người ra. Rồi dường như bị cái tấm hình trên bàn                                      thôi miên, má nó đứng dậy và tụt cả cái áo xuống đất, bây giờ nó mới thấy đầy
 đủ tấm thân lồ lộ của má nó. Eo má nó không con nhỏ như mấy đứa bọn nó, nhưng                                      vẫn còn giữ được các đường cong mượt mà. Lớp lông phía dưới không xếp lại như nó
        nhưng có lẽ do nãy giờ má nó chà trên ghế nên rối tung cả lên. Với cắp mắt mơ
        màng, má nó đổ một chút dầu ra tay rồi xoa lên ngực, lên bụng và xoa dần xuống                                      dưới. Má nó rên lên và rướn người lên khi luồn tay xuống. Một cách vô thức, má
        nó bật cái công tắc cái vật kia, ngã người nằm xuống cái ghế xài, đầu về phía                                      tường, chân quay về phía nó nên nó có thể thấy rõ toàn bộ
        phần dưới của má nó,                                      đẩm ướt chất nhờn, của dầu xoa và cả của mà nó, má nó xoay cái vật kia lại, cái                                      đầu tua rung rung về phía trước, phần chính với cái đầu loe ra, ngo ngoe ... má nó ấn nhẹ                                      vào
        Má nó bật lên một tiếng rên từ cuống họng và bật ra cửa miệng chợt há ra. Mắt
 nhắm nghiền tiếng rên nghẹn lại má để cái đầu ngo ngoe ngoáy quanh cửa vào của                                      má nó, lúc này đã đẩm ướt, chất nhờn liên tiếp từ trong người má nó phụt ra, ướt                                      cả ghế, nhiểu xuống sàn nhà, đột nhiên má nó bật dậy rồi ấn tuốt đến hơn nữa                                      vật đó vào trong, rồi lại chồm dậy, miệng há ra   rồi lại ngiến răng vật xuống ghế,                                      nảy mông lên liên tiếp mấy cái. Cất tiếng rên to hơn, rồi má nó má nó lại bật dậy                                      lần nữa, nó có thể nhìn thấy phần phần phụ của của cái vật kia đang rung cái sợi tua                                      vào cái chổ phía trước của má nó, cái chổ mà sáng nay ba con Thanh đã nút nó một
                                      cái thật mạnh. Má nó khép chân, kẹp ch
ặt cái vật đó giữa hai dùi, ưởn ngực lên hai                                      tay má bóp chặt đôi ngực, chà xát rồi giữ chặt lấy thành ghế, má nó rướn cong thân
 hình trên ghế, đôi môi hé ra để lộ cặp rắng nghiến chặt. Các cơ bắp trên người má                                      nó căng ra như sắp vỡ tung rồi đột nhiên má nó chồm dậy gập mình xuống bàn,                                      mông đưa hẵn ra sau, một tay má nó nắm cạnh bàn, tay kia vòng ra sau nắm lấy cái vật                                      kia, má nó dạng chân và thúc một cái thật mạnh từ sau ra trước, há miệng ra, bộ                                      ngực má nó đè lên cuốn album với cái hình của ba con Thanh. Cái thúc thứ hai, mãnh                                      liệt hơn, nó thấy rõ tay má nó cầm cái vật đó xoáy mạnh vào. Lần này, má nó                                      không còn giữ được cạnh bàn nữa mà má quơ tất cả đám album và tạp chí văng                                   
   xuống đất
        "a a a .........." má nó hét lên mà không còn sợ nó thức dậy nữa, vã lại với                                      buổi tối sóng biển rì rào thế này, mà nhà nhà lại cách nha khu vuờn nên nó không lo                                      có ai nghe được" má nó kẹp hai chân lại, hai tay nắm chặt cạnh bàn miệng há ra và má                                      nó gục xuống bàn buông lỏng chân rồi ... nó thấy cái vật đó từ từ tuột ra rớt xuống                                      ghế. Cái chất nhờn từ trong cái ống lúc này, đã bơm hết vào người má nó, giờ đây                                      trộn lẫn với dòng nước sệt sệt của mà nó, chảy dài theo hai bắp chân, tuôn tràn ra                                      sàn nhà ... Má nó nằm vậy thật lâu, dưới ghế cái vật kia vẫn không ngừng ngọ                                      nguậy
...
 
 Nó tụt xuống ghế, bây giớ nó mới biết đáy quần nó đã ướt đẩm. Nhẹ nhàng và                                      nhanh chóng dọn cái ghế và đám sách lại chổ củ. Nó nhảy lên giường, trùm kín chăn                                      vì toàn thân nó hiện đang run lên, tay chân lạnh ngắt, chỉ có một nơi là đang nóng
        bỏng. Cái quần ướt làm nó khó chịu, trong chăn, nó khẻ kéo cái quần đồ bộ katê                                      ngắn tới đầu gối xuống, nhét cái quần trong đã sủng nước xuống dưới nệm rồi kéo                                      quần lên, nó thiếp đi ...
 (Hết Phần 4 ... Xin xem tiếp Phần
        5) 
   Xin các
          bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
          ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
                Stories)Last Update: Nov 15, 2000
 This story has been read (Since Mar. 25, 2000):
 
          Counter 
 |