| Mười giờ tối, tất cả các phạm nhân bắt đầu lục tục xếp hàng 
					trở về các buồng giam, theo như quy định ở trại, mười giờ 
					mười lăm phút tất cả các phạm nhân đều phải lên giường ngủ, 
					cửa buồng giam đều được khoá trái. Sau khi các quản giáo đi 
					kiểm tra một hai vòng qaunh các buồng thì đúng mười giờ ba 
					mươi phút, đèn đóm đều tắt ngấm, cả một khoảng đất rộng mênh 
					mông đều chìm vào trong bóng tối. Xung quanh im phăng phăng, 
					nếu có một người đặt chân vào chỗ này bấy giờ thì có lẽ nghĩ 
					mình đang lạc vào một vùng đất chết, chỉ có những tiếng kêu 
					nghe rợn người của những con chim đêm cùng với tiếng rỉ rả 
					của côn trùng. Trên ngọn đồi, đúng hơn có lẽ chỉ nên gọi nó là một cái mô 
					đất cao nhô lên giữa trại là nơi duy nhất đèn vẫn còn sáng, 
					đó là phòngcủa các quản giáo nữ.Có tất cả mười ba quản giáo 
					nữ, họ chia nhau ra ở ba buồng ngủ cạnh nhau. Hàng đêm 
					thường có hai người ở lại trực khu phạm nhân còn tất cả quay 
					về nhà và tận hưởng những giờ phút yên tĩnh còn lại của một 
					ngày. Trung dĩ nhiên là không thể ở chung với mấy bà cô quản 
					giáo kia, dù gì hắn cũng có cái của nợ ấy trong quần còn họ 
					thì không, hắn được bố trí một căn phòng khá rộng ngay cạnh 
					phòng nghỉ của ông giám đốc.Đó là ông giám đốc đích thân bố 
					trí như vậy, để tiện cho Trung trong việc đưa gái tù đến hầu 
					hạ cho lão hàng đêm. Căn phòng đó nguyên là phòng tiếp người 
					thân của phạm nhân nhưng vốn dĩ chả bao giờ Trung thấy có 
					người thân nào lết lên cái chốn hoang vu này để thăm tù cả. 
					Phần đông tù nhân ở đây đều chả có ai quan tâm thân thích, 
					nếu có họ đã được chạy chọt, đút lót để không phải bị giam ở 
					cái địa ngục này. Phậm nhân ở trại 16 là những kẻ mà ngay 
					đến người thân cũng không có, không chấp nhận thì dĩ nhiên 
					số phận cũng bị đối xử chả khác gì những con vật khi đã vào 
					đến đây. Khi đi ngang qua dãy phòng của mấy mụ quản giáo 
					đồng nghiệp, Trung từ dưng nghe thấy những tiếng cười khúc 
					khích kì lạ, những tiếng cười mà Trung nghĩ chỉ có thể nghe 
					thấy khi có một gã đàn ông và một ngừoi đàn bà mà thôi. 
					Nhưng bọn họ đều là đàn bà cơ mà, Trung nghĩ thầm, không 
					hiểu họ đang giở cái trò gì ra mà lại cười cợt vui vẻ như 
					vậy. Trung định ghé mắt qua khe hở cửa sổ để nhìn vào bên 
					tỏng phòn, chỉ vì tò mò, nhưng hắn lại thôi. Hắn thấy hơi 
					ngại vì không phải đi một mình, còn hai người đàn bà nữa lẽo 
					đẽo đi đằng sau hắn.Đó là hai người tù có nhiệm vụ phải hầu 
					hạ chuyện tình dục cho ông giám đốc trại đêm nay, họ được 
					Trung dẫn đi tắm rửa sạch sẽ từ chiều để chuẩn bị đến đêm 
					lên giường với ông giám đốc trại, tự dưng Trung cảm thấy có 
					một sự bực tức khó tả. Cho dù chính hắn là người bắt cả hai 
					cô gái này dẫn đến phòng ngủ của ông Tư giám đốc song chẳng 
					lẽ cùng làm con người lại có kẻ có thể bóc lột thân xác 
					người khác kiểu như thế này hay sao. Trung chợt thấy chính 
					bản thân mình cũng thấy bất công thay cho hai cô gái sắp 
					phải làm đồ chơi giải trí cho hết đêm với một lão già đáng 
					tuổi bố mình ở cái chốn heo hút khốn nạn này. Cô gái đi bên 
					phía trái của Trung tên là Vân, nếu Trung không nhầm thì cô 
					ta vào đây vì tôi lừa đảo, bị kết án năm năm tù, mới thụ án 
					hai, còn ba năm nữa. Cô ta là một trong những cô gái được 
					coi là hoa khôi ở cái trại tù này, cũng vì vậy nên bị là một 
					trong những nữ phạm hay bị bố già gọi vào hầu hạ nhất. (Truyện 
					từ Cõi Thiên Thai) Có lẽ 
					Trung đã đưa cô gái này vào cái phòng ngủ của lão giám đốc 
					rất nhiều lần rồi, nhiều đến mức mà hắn cũng như cả cô ả 
					chẳng thể nhớ nổi là bao nhiêu. Nhưng có điều Trung vẫn còn 
					nhớ như in là cái lần đầu tiên hắn đưa cô ả này vào ngủ với 
					ông già - cái tên mà tất cả phạm nhân ở đây vẫn goi lão Tư 
					giám đốc, cô ả đã quỳ xuống chân hắn mà van lạy xin đừng bắt 
					cô ta phải ngủ với lão già kia. Đêm đó, Vân khóc hết cả nước 
					mắt, cô ả kêu khóc đến mức trung đã cảm thấy mủi lòng thương 
					dù biết chẳng thể làm gì được cho cô gái tội nghiệp. Tất cả 
					các tù nhân trẻ đẹp một khi đã vào đến đây đề không tránh 
					khỏi việc này, dù muốn dù không. Nói là dù muốn dù không vì 
					thực ra vào đến đây không hẳn tất cả mọi cô gái đều từ chối 
					hay không chịu làm cái bổn phận bẩn thỉu đó với "bố già". 
					Phần nhiều số này đều đã chinh chiến trên giường chán chê, 
					chẳng lạ lẫm gì cái trò làm luật này khi vào tù cả, hơn nữa 
					trung biết có những ả khó có thể sống nổi nếu không có cái 
					ấy đút vào lồn, họ như phát điên vì bị giam trong một môi 
					trường toàn những con mái vì thể, nhiều khi họ hạnh phúc khi 
					được ân sủng một đêm của bố già.Nhưng cũng không hẳn tất cả những nữ phạm vào đây đều dâm 
					đãng bất cần hay đốn mạt đến mức như thế. Trung biết nhiều 
					trường hợp những cô gái vào đây đã chống cự rất quyết liệt 
					khi bị ném lên giường của lão Tư, có cô khi bị hiếp cào cấu 
					quẫy đạp không ngừng khiến cho lão không thể làm gì được. 
					Những lúc như thế thì lão lại gọi một hoặc thậm chí là hai 
					nữ quản giáo vào phòng rồi bắt họ giữ chân giữ tay cô nàng 
					để lão hiếp. Đã lâm vào tình cảnh đấy thường là lão hành hạ 
					cô gái rất dã man để trả thù việc cô ta không chịu chiều 
					theo lão, những vết đánh đập cấu xé bầm dập là chuyện thường, 
					nhiều cô còn bị lão hiếp đến chảy máu đầm đìa, vậy mà sáng 
					sớm hôm sau đã bị bắt phải đi lao động không được nghỉ khiến 
					nhiều cô sống đi chết lại khổ sở không biết đâu mà kể. Thế 
					nhưng đó chỉ là chuyện của những lần đầu tiên, thường thì 
					sau đó tất cả những nữ phạm đều buông xuôi mặc tình cho lão 
					già chiếm đoạt xác thân. Không phải vì họ muốn hàng đêm phải 
					làm cái chuyện nhơ nhớp ấy, mà họ biết kiểu gì thì họ cũng 
					phải cởi truồng lên giường làm nhiệm vụ một khi lão già đã 
					chấm một ai, chẳng thể nào có cách gì cưỡng lại được. Hơn 
					nữa nếu họ hầu hạ lão chu đáo, đem lại cho lão sung sướng 
					khoái lạc trên giường thì cái họ nhận lại sẽ là những đặc an 
					không nhỏ. Thực ra thì đặc ân ở đây cũng chỉ là những chuyện 
					nhỏ nhặt vớ vẩn nếu so sánh với xã hôi bên ngoài, nhưng ở 
					trong cái địa ngục thu nhỏ này thì quả thực đó là những thứ 
					rất to tát và có ý nghĩa. Ví dụ như nếu một cô nàng làm cho 
					lão thấy thích, hoặc chiều lão già hết mình thì sáng hôm sau 
					đương nhiên cô ả sẽ được ngủ vùi đến tận trưa bù lại đêm 
					trước mất ngủ phục vụ, không phải đi lao động gì cả. Nếu cô 
					ta thường xuyên được gọi vào ngủ với bố già, coi như là vợ 
					nhỏ hay hầu gái của riêng lão thì lão sẽ cho bố trí cho cô 
					nàng làm những công việc nhẹ nhàng chư không bị làm lụng vất 
					vả như những tù khác.
 Công việc cải tạo ở trại đối với tù nhân thì luôn là những 
					cô ng việc rất nặng nhọc, phải lên mấy cái đồi xung quanh 
					trại để trồng chè, hàng ngày phải cuốc đất gánh nước tưới 
					cây rất vất vả. Tuy nhiên cũng vẫn có những công việc khác 
					nhẹ nhàng hơn như việc quét dọn buồng giam, làm bếp, giặt 
					giũ quần áo cho quản giáo hoặc là làm tạp dịch ở khu văn 
					phòng trại tù,. Những công việc như vậy thường là dành cho 
					những nữ phạm ngoan ngoãn và biết cách chiều chuộng bố già, 
					và tất nhiên họ đều là những cô gái ưa nhìn nếu không muốn 
					nói nhiều cô trông chả khác gì những cô người mẫu ngoài đời. 
					Chắn chắn là tất cả các nữ phạm đều ao ước được làm những 
					việc này vì thế sau một vài lần bị hiếp, các cô đều ngoan 
					ngoãn thậm chí rất vui mừng và nhiệt tình mỗi khi Trung đến 
					đưa cô ta vào phòng của ông giám đốc hàng đêm. Nhiều lúc 
					Trung nghĩ thầm lão giám đốc này khoẻ thực, đêm nào cũng làm 
					tình với một hai cô gái mà hôm sau vẫn thấy tươi tỉnh như 
					thường, hơn chục năm làm ở cái chốn này, chả thể đếm được đã 
					có bao nhiêu cô gái khốn khổ rơi vào tay lão già dâm đãng 
					rồi. Ngay trong số hơn trăm phạm nhân hiện giờ thì cũng đã 
					có gần hai mươi cô ít nhất một lần đã phải lên giường làm 
					tình với lão, hiện giờ thì họ tranh nhau để được làm cái 
					việc ấy hàng đêm. Trung không bằng lòng với mấy cô đó, nhưng 
					hắn hiểu ở vào hoàn cảnh của họ thì họ đâu còn sự lựa chọn 
					nào nữa, chỉ phải dạng chân chổng mông cho lão già một đêm 
					là hôm sau thoát khỏi cảnh bị đoạ đầy, không có ai là không 
					bị cám dỗ, đành nhắm mắt đưa chân mà chịu đựng. Cô gái tên Vân đêm nay theo hắn cũng thế, ban đầu cũng chống 
					cự, cũng khóc, cũng phát điên vì bị hiếp, bị làm nhục, thậm 
					chí cô nàng đã từng tuyệt thực vì bị bố già cưỡng hiếp liên 
					tiếp cả một tuần liền không cho ngơi nghỉ, nhưng rồi dần dần 
					cũng quen, cũng chai sạn đi. Trung là người thấy rõ nhất 
					những chuyển biến về tâm lí của cô ta, mới đầu vào trại là 
					một cô gái với mái tóc thề tuyệt đẹp, khuôn mặt tuy là của 
					một cô gái rơi vào vòng lao lí nhưng vẫn rất bầu bĩnh trắng 
					trẻo và đáng yêu. Vậy mà giờ đây thay vào đó là mái tóc ngắn 
					cũn cớn ôm sát lấy mặt, cũng không phải không hợp với khuôn 
					mặt, song cái kiểu tóc ấy gợi cho Trung nghĩ về những cô gái 
					đứng đường gã đã từng chứng kiến. Làn da của cô ta cũng 
					không còn trắng ngần như lúc mới vào mà giờ đã bị nhuộm một 
					màu ố sạm của nắng gió, đấy là cô nàng còn không bị làm gì 
					nặng nhọc ngoài việc lên giường vạch lồn ra cho bố già chơi, 
					đủ biết sự khổ sở nơi này như thế nào. Trong lúc Vân đi ngay sát cạnh Trung, những bước đi dứt 
					khoát bởi cái hành lang dẫn đến phòng ngủ của lão Tư đã quá 
					quen thuộc với Vân thì cô gái bên cạnh hắn, một trong những 
					những nữ phạm mới nhập trại hôm nay lại tỏ ra rụt rè và sợ 
					hãi hơn rất nhiều. Cô gái nào lúc mới đầu cũng vậy, khi bước 
					vào phòng, bị lão già bắt phải cởi quần cởi áo ra cho lão 
					địt, cô nào cũng sợ rúm ró như một con gà con sắp bị cắt 
					tiết. Hồi chiều khi khám phụ khoa cho cô gái này, Trung đã 
					phải chuẩn bị trước về tâm lí cho cô ta nhưng có vẻ như vậy 
					cũng vẫn không đủ để trấn an cô ả. Trung thấy rõ những bước 
					chân ngập ngừng của Nụ, tên cô gái, mặc dù Trung biết cô ta 
					hiểu rõ việc mình đang làm có lợi với bản thân như thế nào. 
					Có một điều mà Trung có thể quả quyết, chắc chắn cô gái này 
					sẽ đem lại cho lão Tư một đêm sướng mê người. Đàn ông ai 
					cũng vậy, có của mới, của lạ để mà địt, mà đéo thì ai chả 
					thích, hơn nữa ở cái trại này, gái mới cũng đồng nghĩa với 
					việc chưa bị chai sạn vì kham khổ, vì nhục nhã nên luôn là 
					những bông hoa xinh xắn tươi mới cho thú vui của lão. Hơn 
					nữa chiều nay khi khám phụ khoa cho cô gái Trung biết rất rõ 
					là cô nàng có một thân hình tuyệt vời hứa hẹn nhục dục, thừa 
					khả năng đem lại cho đàn ông sung sướng trong chuyện phòng 
					the. Vốn dĩ thì trại giam có một bà quản giáo già kiêm luôn 
					bác sĩ của trại nhưng bà ta đã về nghỉ hưu được hơn một 
					tháng rồi, vì thế Trung bỗng trở thành y sĩ của trại khi ở 
					trên chưa cử thêm người xuống - hắn là người duy nhất ở trại 
					có một số kiến thức y khoa, kể cả về phụ khoa để khám cho 
					mấy cô nữ phạm. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Vì thế chiều nay lão Tư đã bảo hắn khám cô 
					gái mới nhập trại xem liệu có mắc bệnh tật gì không rồi hãy 
					đưa đến hầu lão đêm nay. Lão già rất sợ những cô gái này mắc 
					bệnh kín rồi truyền sang cho lão, nghe đâu hồi xưa cũng đã 
					có trường hợp như thế khiến lão Tư phải sống dở chết dở chạy 
					chữa mất một thời gian dài. Khi khám xét chỗ đó của cô gái 
					tội nghiệp thực ra Trung chỉ cần bắt cô nàng cởi quần ra là 
					được nhưng đằng này hắn bắt cô ả phải cởi sạch không còn thứ 
					gì trên người. Vẫn biết làm vậy chả hay ho gì nhưng hắn cũng 
					chỉ là một gã trai đang sung sức đâu thể dễ dàng cưỡng lại 
					những trò vui vẻ ngay trước mắt , trong tầm tay của mình. 
					Hắn há hốc mồm khi trông thấy cả thân hình của cô nữ tù, 
					trắng trẻo, mỡ màng và hứa hẹn những nhục dục không ngờ. Cô 
					ả chắc không còn khờ dại gì trong chuyện gối chăn nhưng cái 
					cửa động thiên đường của cô nàng rất đẹp. Trung thầm đánh 
					giá cái lỗ ấy khi bàn tay của hắn chạm vào chính giữa hai 
					mép thịt để khám xem liệu cô ả có mang bệnh phụ nữ hay không, 
					có đủ phẩm chất để được hầu hạ bố già không. Nói là khám đấy 
					nhưng Trung cứ kệ, chẳng thèm mang găng tay hay áo blu làm 
					gì, cứ thọc tay không vào lồn cô ả, da thịt chạm vào da thịt 
					thì mới thú, mới dễ khám. Dù sao hắn cũng thấy khoan khoái 
					vì mình, chứ không phải bố già là người đầu tiên được chạm 
					vào lồn của mấy cô nữ tù mới nhập trại. Trung biết trong 
					thâm tâm mình cũng rất muốn được làm giống bố già, được đút 
					cái đàn ông của mình vào trong lồn một cô nàng để tha hồ mà 
					vùng vẫy, nhưng dù gì, ở đây, nguyên tắc cũng là nguyên tắc, 
					bố già chưa xơi thì hắn cũng chả dại mà xơ múi gì, kẻo chuốc 
					hoạ vào thân. Có điều cái lồn màu hồng tươi, hai mép lồn màu 
					trắng hồng rất quyến rũ của cô nàng mới vào trại tên Nụ cũng 
					khiến Trung cứ lởn vởn cái ý nghĩa muốn được địt cô ta từ 
					chiều tới tận giờ.Trung gõ cửa, tiếng của bố già bên trong gọi giật vào, hai 
					cô gái bước vào ngay sau Trung, cả hai đều biết mình sắp 
					phải làm gì.
 - Hôm nay chị Liên trực ở trại nên cháu đưa hai cô này đến 
					cho chú. Chú cứ thoải mái, cháu nghỉ ngay phòng bên cạnh, có 
					gì chú cứ gọi cháu một tiếng. Thôi cháu ra đây ạ.
 - Ừ được rồi, đóng cửa lại cho chú Trung nhé. - Lão già nháy 
					mắt với hắn rồi khi cánh cửa phòng khép lại hoàn toàn cũng 
					là lúc con mắt lão lướt trên khắp thân thể của hai cô gái, 
					nhưng chủ yếu là lão nhìn Nụ vì thân thể của Vân thì lão đâu 
					có còn lạ lẫm gì nữa.
 Lão già chỉ nằm ườn trên giường, chỉ mặc trên người duy nhất 
					chiếc quần xà lỏn, cái bụng phệ của lão phơi ra với cơ man 
					những nếp mỡ đến phát tởm. Lão đăm chiêu nhìn chăm chú vào 
					hai cô gái đang đứng trước giường chờ đợi, cô gái mới đến 
					mặt cúi gằm xuống đất, có lẽ là xấu hổ với những việc mà 
					mình sắp phải làm. Quá biết những thói quen khi ở trong 
					phòng kín của lão, Vân cất tiếng trước, cũng để cho cô gái 
					mới vào biết mà làm theo khỏi bỡ ngỡ- Chúng em cởi quần áo ra bây giờ luôn anh nhé... kìa Nụ 
					cũng cởi ra đi chứ, đừng để anh Tư phải chờ đợi lâu. - Vân 
					nói, vừa bắt đầu cởi bộ đồ áo tù màu xanh nước biển kẻ sọc, 
					vừa ra hiệu cho cô gái mới vào làm theo ả.
 Lão Tư cười khanh khách khi trông thấy hai người đàn bà đang 
					cùng cởi cái bộ quần áo tù ra khỏi người để đến với lão, Vân 
					vừa cởi vừa dành cho lão một màn uốn éo gợi dục khiến cho 
					chưa gì mà con cặc trong cái quần cộc của lão đã phồng lên 
					một đống lớn.
 - Hay lắm, hai em cởi tiếp ra cho anh xem nào, cởi đến cho 
					bằng hết thì anh mới cho lên giường của anh đấy. - Lão vừa 
					nói vừa nuốt nước bọt ừng ực, căn phòng sáng choang nổi bật 
					giữa cả màn đen kịt, không có một chút ánh sáng nhỏ nhất. 
					Trong căn phòng ấy, một cảnh làm tình dâm ô lại diễn ra như 
					thường lệ hàng đêm nơi này, cả hai cô gái tội nghiệp giờ đã 
					không có gì đắp điếm trên người. Hai bộ quần áo nữ tù giờ 
					đều đã bị tụt xuống tận gót chân, để lộ ra hai cơ thể đàn bà 
					đầy nhục cảm. Đêm ở chốn này hơi lạnh dù đang là mùa hè 
					khiến cho cả hai cùng rùng mình, chỉ có lão Tư trên giường 
					là cười khả ố, hai tay lão già vươn tới kéo cả hai cô gái 
					trần truồng ngã xuống cái giường bẩn thỉu bốc mùi lờm lợm 
					của lão.
 (Hết Phần 2 ... Xin mời xem tiếp
					Phần 
					3) |