Lão Tư ban đầu để mặc cho Vân ấn đầu Nụ xuống
bắt bú cặc cho lão, có lẽ lúc đó cái cảnh mới lạ này gây cho
lão những hứng thú nhất định. Lão già khoái chí khi thấy hai
người đàn bà trẻ trung của mình ghen tuông ra mặt với nhau,
cùng tranh giàng nhau cái của quý của lão, nâng niu, chiều
chuộng nó bằng tất cả những bộ phận có thể trên người mình,
những ngón tay xoa vuốt dọc theo chiều dài, những cặp môi,
những chiếc lưỡi xoắn chặt lấy khúc gân thịt trong đam mê
nhục dục. Trong hoàn cảnh ấy, rõ ràng là Vân chiếm ưu thế
hơn hẳn Nụ, phần vì cô ả là người cũ, đã quen với những sở
thích khi hành lạc của lão Tư, hơn nữa cũng không thẹn thùng,
e dè như Nụ trong lúc bú lão. Vân cố gắng gạt Nụ ra để thay
thế mồm mình vào chỗ đó của lão già, cố há cặp môi dày đầy
gợi cảm xác thịt của mình bao bọc lấy cái vật gớm giếc ấy.
Mới đây thôi, Vân còn cảm thấy kinh tởm cái cảm giác phải bú
cái vật bẩn thỉu đó, nhưng giờ trong đầu cô ả chỉ còn có một
ham muốn tột bậc duy nhất, đó là dành lại vật đó từ mồm của
cô gái kia. Nụ thì dĩ nhiên là bị bắt buộc phải há miệng ra
nút cái mẩu thịt bầy hầy đó một cách miễn cưỡng nên khi Vân
ra hiệu nhè ra trả lại cái của nợ ấy để cô ta bú tiếp, Nụ
không ngần ngại làm theo ngay. Có điều việc làm ấy tuyệt
đối lại không được lão Tư thích thú hay đồng ý một chút nào.
Trong những cô nàng cũ đã qua tay lão ở cái trại giam này
thì lão thích được Vân bú cặc cho nhất. Bởi một lẽ rất dơn
giản, cô nàng là người rất có năng khiếu trong cái trò thổi
kèn, một là tận tình không ngần ngại tất cả mọi tư thế chỉ
cốt khi há mồm ngậm lấy cái vật ấy thì có thể mang cho lão
thích thú. Hai là cặp môi dầy dặn quá cỡ của ả khi bao một
vòng quanh cặc, mân mê khiến cho lão lúc nào cũng chỉ như
muốn vọt khí ra ngoài. Ba là Vân có cái kiểu vừa nút cu cho
lão, vừa phun nhè nước bọt từ trong cổ họng ra khiến nhiều
lúc làm cho lão chết lịm vì cảm giác nhầy nhầy trong miệng
cô ả. Cũng chính vì mấy cái trò đó mà tất cả các lần lão Tư
gọi Vân vào hầu ngủ, bao giờ lão cũng bắt cô nàng việc đầu
tiên là phải bú cho lão sướng đã rồi thì đụ đéo gì mới tính
sau.
Vậy nhưng đêm nay tất cả kinh nghiệm nhà nghề bấy lâu nay
trong việc này của Vân cũng không thể nào lại được với Nụ,
theo như đánh giá của lão già quá thừa lọc lõi trong chuyện
ân ái địt gái. Chính cái vẻ thẹn thùng cam chịu của Nụ khiến
cho lão thích thú hơn rất nhiều so với cái kiểu chiều chuộng
hết mình hăng say của Vân. Nụ gần như là bị ép buộc phải
khẩu dâm cho lão Tư nhưng trong cái cách "ấy" của Nụ, lão
già cảm nhận thấy cả sự ngây thơ non nớt chưa rành rẽ cách
bú mút, lại cả sự khôn ngoan, sáng tạo đến không ngờ mỗi một
lần con cặc của lão ấn vào lấp đầy cái mồm cô nàng. Những cô
nàng lần đầu tiên phải ngủ với lão, thường là ở hai loại,
một là chống cự đến cùng, kiên quyết không chịu chiều lão,
và cái loại này thường là trong đêm đầu tiên luôn phải đón
nhận sự hành hạ tình dục dã man của lão như một cách bị
trừng phạt. Loại thứ hai là loại ngay lần đầu tiên đã chẳng
ngại ngùng gì mà không giở hết mọi trò ra hòng làm lão vui
lòng, loại này thì không bị lão hành dâm khổ sở, nhưng
thường là bị lão chán ngay sau lần đầu tiên, thậm chí nhiều
cô sồn sồn cho lão thoải mái địt thì không được lão gọi lại
đêm thứ hai bao giờ cả. Đêm nay thì lần đầu tiên lão gặp một
kiểu như Nụ, cô nàng chẳng thuộc loại thứ nhất mà cũng chẳng
ở loại thứ hai. Có lẽ sau đêm địt Nụ hôm nay thì từ mai
trong cách phân loại gái của lão Tư phải xuất hiện thêm một
kiểu thứ ba, tức là vừa chống cự, lại vừa ngoan ngoãn nghe
theo lão khi cùng lão nằm chung một chiếc giường ngủ. Cái
cách Nụ hầu hạ lão từ đầu đến giờ thật kì lạ, mà cũng cực kì
không ngoan. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Lúc thì là sự e dè, ngượng nghịu khi lão già
ngoắc tay ra hiệu bắt cúi xuống vục mặt vào bú cho lão. Lúc
thì lại là một sự nồng thắm say mê khi không ngừng liếm nàng
liếm dọc theo cả chiều ngang chiều dài cái của nợ giữa hai
chân lão. Cái kiểu Nụ đang làm với lão chả trách lão Tư
nhiều lúc không thể nào hiểu nổi mình đang được chơi một cô
gái trinh hay là một con đĩ điếm trơ trẽn nhất. Chỉ có một
điều duy nhất trong đầu lão già bây giờ có thể biết, đó là
việc lão chẳng thể nào rút cặc ra khỏi cái miệng ẩm ướt của
Nụ được. Cái miệng ấy như có một mãnh lực hút chặt cái đó
của lão vào, khiến lão Tư trong cơn mê tình chỉ còn biết
nghiến răng cố kìm nén không cho tinh khí bắn vọt ra.
Vân lúc này thì chỉ còn biết ngồi yên một chỗ quan sát Nụ
bú cặc cho lão già mà không còn dám ho he tranh giàng việc
này nữa. Thực ra trông cô ả lúc này rất tội nghiệp, trên
người trần truồng không có một mảnh vải, nhưng cũng chỉ biết
cởi truồng mà ngồi ườn ra đấy như một thứ đồ chơi cũ chán
chê bị vứt bỏ thay bằng một thứ đồ mới lạ hấp dẫn hơn. Vân
ngồi co ro theo kiểu ngồi thường thấy của những cô gái Nhật,
tức là hai chân gập lại khép chặt, ngồi trên đầu gối, hai
tay đặt lên với vẻ chờ đợi một điều gì đó. trong lúc đó thì
lão già đã đè vật Nụ xuống giường và chồm lên ngồi trên ngực
của cô ả, hai chân của lão ấn cả vào cổ của Nụ trong lúc hai
tay thì giữ chặt đầu không cho Nụ có thể nhúc nhích nổi thân
trên. Dĩ nhiên là không chậm trễ lão già đã đút ngay con cu
vào miệng Nụ, từ trên ấn manh cái vật ấy xuống, kéo ra kéo
vào giống như là đang địt vào lồn đàn bà, phút chốc cái
miệng tươi tắn của Nụ đã trở thành như một cái lỗ lồn làm
nơi để lão già trút vào đó tất cả dục vọng bằng những động
tác thô bạo phũ phàng. Cái bụng dưới béo phệ của lão đập
mạnh vào cằm, vào cổ của Nụ mỗi lúc lão ấn cu vào miệng bắt
bú kêu lạch bạch, phụ hoạ cho những tiếng lép bép phát ra từ
mồm Nụ.
Đột ngột lão già thích chí vật ngược người Nụ quay nằm
sấp lại trong lúc lão ngồi dậy, bàn tay của lão xoa xoa, lòn
vào mái tóc dài của Nụ như một cách tán thưởng việc Nụ bú
lão hay đến vậy. Lão già hai tay giữ lấy đầu Nụ rồi cứ thế
chủ động ấn vào kéo ra cho cái miệng của người con gái làm
đúng cái việc cần phải làm lúc này.Đột nhiên lão vẫy tay gọi
Vân lại gần, không phải là để địt cô ả mà chỉ đơn giản là
sai cô ả lấy cho lão một chai rượu. Vừa làm tình vừa uống
rượu là thói quen trước giờ trong lúc hành lạc của lão, Vân
hiểu lão đòi rượu có nghĩa là lão đã sắp sửa làm cái việc
chính kia rồi, đêm nay thì dĩ nhiên là với Nụ. Vân ngậm ngùi
cầm chai rượu, chỉ còn lại một nửa, là loại rẻ tiền, nó đục
đục, cái miệng chai đen kịt cáu bẩn đưa cho lão. Dường như
không để ý hoặc đã quen với những điều đó, lão cầm lấy chai
rượu đưa lên cổ nốc ừng ực. Rượu chảy tràn ra hai bên mép
lão, chảy xuống ngực, xuống cả phía dưới nơi Nụ vẫn đang cắm
cúi bú mút cái của nợ ấy. Lão Tư hứng chí trút ồng ộc cả chỗ
rượu còn lại trong chai vào mặt, vào mũi Nụ như một trò chơi
mới. Nụ định ngẩng lên phản đối thì lão đã dúi đàu cô ả
xuống bắt bú tiếp không được ngừng,khuôn mặt và mái tóc Nụ
giờ bê bết ướt đẫm và bốc nồng nặc mùi rượu, cái miệng chúm
chím giờ cũng chẳng khá hơn khi hai bên khoé miệng trào ra
rất nhiều nước miếng và nước nhờn con cặc già kia xuất khí
ra, mấy thứ nước ấy có cảm giác như đang sủi bọt quanh miệng
Nụ.
Vân đã nhiều lần được chứng kiến cũng như nhiều lần là
nạn nhân hay đồng loã của những kiểu làm tình quái dị bệnh
hoạn của lão giám đốc trại song đây là lần đầu tiên Vân thấy
lão làm tình với cái kiểu bẩn thỉu thú vật đến mức thế này.
Quỳ như phỗng trên giường, Vân thấy lão già giờ đã chốm lên
bụng của cô nàng trẻ măng kia, một tay lão banh lồn cô nàng,
tay kia lão cầm chặt cái của quý của mình dẫn đường cho nó
vào đúng cái lỗ bé xíu giờ đã bị mở to hết cỡ.
Hai chân của Nụ bị banh ra, cô nàng hự mấy tiếng rồi nằm im
không thốt thêm một tiếng nào nữa để mặc cho lão già chơi.
Lão ấn mạnh con cặc phát một vào lồn cô ả, hai chân lão duỗi
ra song song với hai cặp đùi non mở rộng của Nụ. Vân thì vẫn
dán chặt mắt vào cái chỗ đó, chính là cái chỗ mà từ đó phát
ra những âm thanh lạch bạch phát ra từ sự va chạm của hai bộ
phận sinh dục, những âm thanh hết sức vô nghĩa vang lên trơ
trẽn trong đêm. Đột nhiên Vân giật nảy lên, cả người gần như
ngã nhào về phía đằng sau, từ dưng cả người Vân lĩnh trọn
một cú đạp của lão già, cứ thế trên người không có chút gì
đắp điếm, Vân tụt xuống khỏi giường một cách miến cưỡng.
Lồm cồm ngồi dậy, vẫn còn cảm thấy ê ẩm sau cú đạp của
lão, Vân ngước nhìn lên thì thấy lão già sau khi đạp nàng
xuống giường thì chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại mà cứ thể thì
thụt trên bụng của cô gái kia. Có lẽ lão già cảm thấy sự có
mặt của Vân trên giường vào lúc này là hoàn toàn vô nghĩa
nên vừa như vô tình, vừa như hữu ý mà xô Vân xuống đất. Cả
cuộc đời mình, chưa bao giờ Vân cảm thấy ê chề, cảm thấy
mình đang tụt xuống đáy cùng của xã hội như lúc này. Ngay kể
cả lúc bị bắt vào tù, ngay cả lúc đứng trước toà án nghe lời
tuyên án, Vân cũng không có cảm giác nhục nhã đến tột cùng
như vầy, bởi đơn giản, kể cả trong những lúc đó Vân vẫn có
cảm giác mình là một con người và được người khác coi là con
người. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn lúc này dường như từ con người quá đỗi xa xỉ để
nói về Vân vì ngay bản thân nàng cũng cảm thấy mình chỉ như
một con vật, một thứ mua vui cho một lão già dâm dật. Đàn bà,
dù là trắn nết đến đâu cũng luôn có giá trị của một con
người, còn một con vật mua vui thì giá trị của nó giảm dần
sau mỗi đêm bị lôi ra làm trò tiêu khiển. Đến một lúc nào đó,
với Vân thì chính là lúc này đây, khi ông chủ của nó chán
chê với thân xác mà nó dâng hiến thì sẵn sàng đã văng nó
không thương tiếc lấy chỗ cho một thứ đồ chơi mới hấp dẫn
hơn.
Cái giường nhàu nát ố vàng đã trở nên thật rộng rãi vì
trên đó lúc này chỉ còn có lão già và một người đàn bà duy
nhất đang nằm bên dưới. Lão Tư thoải mái dồn hất sức già của
mình lên thân thể nõn nà trắng ngần tươi mới, thả sức diễn
những kiểu làm tình mà lão thích nhất. Hai chân ngắn ngủn,
to như chân voi của lão quẫn đạp co thúc liên tục như đang
bơi , loã lòn tay xuống dưới lưng Nụ ấn mạnh, ép cho cả thân
hình con gái ấy dính sát chặt vào lão. Hai thân thể trần
truồng trơ trẽn quấn chặt nhau như đôi sam biển trong vũ
điệu của tình dục. Đối với những kẻ khốn cùng mạt vận ở cái
chốn địa ngục này, không gian, khung cảnh chẳng có chút ý
nghĩa nào trong chuyện hành lạc. Chỉ cần ở đó có một người
đàn bà và một người đàn ông, cả hai không mặc gì trên người
là đã có thể xảy ra cảnh ái ân, không cần biết nó diễn ra ở
đâu, ngoài bờ cỏ,trong bụi rậm hay trong một căn phòng, trên
một cái giường ọp ẹp bẩn thỉu nhầy nhụa.
Trên giường, cô gái tên Nụ nấc lên từng đợt vì những động
tác liên tục không ngừng nghỉ của lão già hành hạ cái lỗ
khốn khổ giữa hai chân của cô gái, có cảm giác như có một
nỗi đau đớn không thể mô tả bằng lời đang xé đôi người Nụ ra,
vừa sợ hãi, vừa đau khổ nhưng cũng sướng đến lịm cả người.
Đứng ở bên cạnh giường, hai bàn tay khép chặt trước bụng như
che đi cái lỗ đàn bà đang rỉ nước, cố che dấu tâm trạng tha
thiết muốn được tham gia vào hoạt cảnh ái ân trên giường,
vừa cảm thấy tủi nhục khôn cùng, hai hàng nước mắt của Vân
như nhoè đi khiến chẳng mấy chốc Vân đã không còn thể nào
quan sát được rõ ràng những gì xảy ra bên cạnh mình nữa rồi.
Vân đứng đó như đui mù câm điếc những hình ảnh mà với bản
thân Vân đã quá đỗi quen thuộc.
- Thôi, ở đây không có việc gì của cô nữa đâu, cô cầm quần
áo đi ra đi.
Lão già trong lúc đổi tư thế làm tình quay mặt lại nhìn
thấy cái cảnh Vân đang đứng như trời trồng, vừa khóc vừa nấc
có lẽ lão ngứa mắt mà muốn nàng cút cho khuất mắt. Thường
khi đã chán chê một cái gì đó mà trước đây người ta thích,
chả có lí do gì để không tống khứ nó đi càng nhanh càng tốt,
nhất là khi trong tay đang có món khác tốt hơn nhiều.Vân
nghe lới lão nói mà vẫn như kẻ mộng du, nàng chỉ kịp hiểu
một điều là mình bị đuổi, phải rời khỏi cái phòng này để lại
thế giới riêng tư hạnh phúc cho lão già và người mới. Vân đã
gần như định bước ngay, gần như là chạy thật nhanh ra khỏi
phòng ngủ của lão song đột nhiên mới nhớ ra là mình vẫn chưa
kịp lấy quần áo, vẫn loã lồ. Quay lại Vân nhìn thấy hai bộ
quần áo nữ tù đang vứt ở trên sành nhà thành một đống hổ lốn,
một bộ rất mới, còn bộ kia cũ hơn. Vân biết bộ tù mới không
phải là của mình, là của cô gái đang bị lão già địt trên
giường kia nhưng cô ả vẫn cớ vơ lấy ôm thành một đống trước
ngực, để lại bộ đồ cũ của mình cho cô gái kia. Nụ và lão già
đang mải làm trò hay ho, đâu hơi sức đâu biết, ngay cả lão
Tư chỉ để ý Vân lấy quần áo mà cút đi cho mau chứ đâu để ý
mấy cái vặt vãnh đó là gì. Vân nghe thấy lão thở hồng hộc
như đang chạy leo dốc trong lúc cô ả cúi xuống gầm giường để
nhặt cái quần lót màu hồng nhạt, bé xíu cũ rích của minhg
khi nãy vứt vội xuống. Khi đến ngủ với lão già Vân không mặc
nịt vú vì thế chỉ như vậy là đủ, cầm cái quần lót mà mấy cái
viến đăng ten xung quanh đã rách bươm cùng với bộ quần áo tù
không phải của mình Vân chạy vội ra khỏi cái địa ngục này.
Khi Vân đóng cửa phòng bước ra, vẫn còn kịp nghe thấy
những tiếng rên rỉ của cô gái kia cùng những tiếng hự hự
quen thuộc khi xuất khí của lão Tư.Để lại cánh cửa đóng sau
lưng, Vân hít một hơi dài để cảm nhận được sự tự do hiếm hoi
bởi lúc này chỉ có mình nàng giữa một không gian rộng lớn
xung quanh. Không buồn mặc lại quần áo, Vân ngồi thụp xuống
ngay cái hành lang trống trải bên ngoài phòng ngủ của lão
già, bên tai vẫn nghe được văng vẳng những tiếng nói, tiếng
cười của hai kẻ bên trong. Không chịu nổi hơn, Vân ôm chặt
lấy quần áo rồi cứ loã thể, chạy thục mạng dọc theo cái hành
lang dài tối đen. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Giờ này không thể nào có thể quay trở lại
buồng giam với những phạm nhân khác, cũng không thể trở về
phòng lão già, Vân chẳng biết mình sẽ đi đâu nữa, chỉ biết
tìm một chỗ để trốn chạy, để ẩn nấp. Gió đêm thổi mạnh làm
Vân thấy rùng mình, vội lấy cái áo tù khoác lên thân thể
trần truồng của mình cho dỡ lạnh, nhưng chỉ khép cái vạt áo
mà không buồn cài lại khuy, cũng không mặc lại quần lót hay
quần dài mà bên dưới cứ để truồng. Vân núp vào một cái hốc
tường nhỏ như một cái tổ, hai chân cố khép chặt để gió đỡ
luồn vào chỗ kín giữa hai chân, ôm lấy hai cái quần trong
tay, Vân đưa lên lau tạm nước mắt không ngừng chảy trên mặt
vì tủi nhục.
Vân thụp xuống như kiệt sức, tại sao dù là một người tù
thì nàng cũng vẫn là con người,vẫn là một người đàn bà tại
sao lại khốn khổ đến thế này. Chả nhẽ một khi trót mắc sai
lầm, trót phải vào tù thì bị mất hết tất cả quyền làm người
như thế này sao, tại sao xã hội lại bất công, lại khinh rẻ
những người như nàng đến vậy. Vân run lên, muốn khóc nhưng
phải cố bịt miệng không để cho những tiếng nức nở từ cổ họng
vang xa, sợ những quản giáo khác biết mất giấc ngủ sẽ cho
nàng một trận thừa sống thiếu chết. Cô đơn, ê chề, bơ vơ
không biết sẽ đi đâu, sẽ ngủ ở đâu cho hết đêm dài, chợt Vân
bỗng cảm thấy có một bàn tay rắn chắc đặt lên bờ vai thon
gầy của mình.
(Hết Phần 4 ... Xin mời xem tiếp
Phần
5) |