| Ngày thứ
                ba Sau trận bão, càng dần về
                sáng, trời càng lạnh. Cửa sổ mở suốt đêm vì
                tối hôm qua, trước cơn bão, chúng phải mở ra vì
                nóng quá. Do đó, căn phòng lại càng lạnh. Nhiệt
                độ trong phòng đã từ từ giảm xuống còn 62 độ
                F. David và Tristan trần truồng nằm ngủ chỉ có mỗi
                một cái chăn mỏng, cái chăn lại gần như đã rơi
                xuống đất hết. Khi căn phòng trở nên lạnh, hai
                đứa không hề có chủ ý nhưng càng ngày càng
                nằm sát lại nhau cho ấm. Đến buổi sáng thì hai
                đứa không còn mỗi đứa nằm sang một bên nữa
                mà đã nằm ra giữa giường, cơ thể áp sát vào
                nhau. Ngực của Tristan áp chặt vào lưng của David. Mấy ngày qua không được
                "ra" một cách thoải mái làm cả hai đứa
                đều rất khó chịu. Thế rồi trong vô thức, sự
                thèm muốn trỗi dậy mà không hề có chủ ý của
                cả hai. Thằng nhỏ của Tristan nằm len vào cực kì
                hoàn hảo giữa mông của David. Nó cứng như đá.
                Trong tiềm thức, Tristan thấy thật sướng ở con
                cu của nó. Nó muốn được xuất tinh. Trong cơn mê
                man (nó mê nó và David đang làm tình với nhau),
                vẫn còn ngủ, tay của nó vươn về phía người
                David và chạm vào thằng nhỏ uncut của David. Tristan
                bắt đầu sờ mó, mân mê nó một cách vô thức. Lúc đấy, David đang ngủ rất
                say và thoải mái. Từ từ, nó nhận thấy con cu
                của nó đang gửi những tín hiệu khác thường
                lên trên não. Có một bàn tay ở đằng sau đang
                sờ vào thằng nhỏ của nó... Nó liền thay đổi
                vị trí, lùi về phía sau và ngay lập tức nhận ra
                có một vật gì đang tỳ vào mông của nó. Cái
                cảm giác đó mãnh liệt y hệt như cái cảm giác
                mà Tristan xoa thuốc chống nắng cho nó.
 Khoái cảm càng ngày càng dâng cao làm cho cả hai
                đứa choảng tỉnh, chúng nhận thấy ngay điều gì
                đang xảy ra. Tất cả mọi chuyển động dừng lại
                đột ngột. Tristan từ từ buông lỏng bàn tay, thả
                thằng nhỏ của David ra, để lại sự thèm muốn tột
                độ trong con cu của David. Trong khi Tristan rút tay lại
                một cách hối lỗi, thì bất chợt David thò tay ra
                đằng sau, kéo sát Tristan vào người mình và nói
                khẽ: "Đừng"
 Không chắc David định nói gì,
                Tristan hỏi "Đừng cái gì?" "Đừng dừng lại, tao
                sắp ra rồi, tao cần ra mày hiểu không?" David
                nói thầm. "Tay mày nắm con cu tao sướng lắm,
                tiếp tục đi!" Cảm thấy khó có thể tin
                vào tai của mình, Tristan tiếp tục xóc xóc con cu
                của David. Cả thân hình nó di chuyển theo những cú
                nó giật con cu David. David cũng chuyển động nhịp
                nhàng theo. "Tao... tao... ra... đây".
                David thở hổn hển trong khi nó bắn ra một đống
                tinh dịch. Con cu của nó bắn tinh ra đầy giường.
                Lúc này Tristan thèm muốn đến phát điên lên.
                Nó lăn khỏi người David và bắt đầu xóc con cu
                dài của mình. Chỉ sau một thời gian ngắn, tinh dịch
                của nó phóng ra như tên lửa, bắn đầy ngực và
                bụng nó. Khi đống tinh dịch của nó bắt đầu có
                vẻ như muốn chảy xuống giường, Tristan lấy tay
                chặn lại. "David, lấy cho tao cái
                quần đùi để tao lau cái này, nhanh lên" David nhảy ngay ra khỏi giường
                và vồ lấy cái quần đùi đầu tiên mà nó nhìn
                thấy và lau vội những giọt tinh dịch trên người
                nó trước khi đi về phía Tristan. Nó định đưa cái
                quần cho Tristan nhưng thằng Tristan lại có ý khác. "Khi tao bỏ tay nào ra, mày
                phải lau ngay trước khi nó chảy xuống giường đấy".
                Tristan ra lệnh. David làm như Tristan nói nhưng
                nó tỏ vẻ không bằng lòng ra mặt. Sau đó nó
                quay lại và bắt đầu lau lau đống tinh dịch của nó
                đã bị bắn ra rơi xuống giường. "Gì thế?" Tristan hỏi
                vì nó không nhìn thấy. "Trong khi tao bắn đầy ra
                khắp cả cái khăn trải giường thì mày lại lo
                lắng về một tí tinh dịch của mày, sợ nó chảy
                xuống giường" "Ơ, tao chỉ không muốn
                nó tồi tệ thêm thôi mà". Tristan trả lời,
                sau đó nó nhe răng ra cười và nói: "Chả hiểu đấy có phải
                là bản năng không nhỉ, làm cho người khác ra sướng
                thật. Mày giúp tao lần sau chứ hả?" David nói ngập ngừng: "Tristan, tao không biết.
                Tao thấy làm như thế này nó cứ có vẻ gay thế
                nào ấy, tao không chắc là tao muốn thế. Gần đây
                ở bên cạnh mày tao cảm thấy không làm chủ
                được bản thân..." "Bỏ cái ý nghĩ gay giếc
                đi, tao không nghĩ, mày không nghĩ thì có làm sao,
                chỉ là giúp nhau một tý thôi mà. Mày nói là
                mày cảm thấy rất sướng khi tao sờ vào cu mày
                cơ mà". Tristan phẫn nộ trả lời. "Tao nghĩ
                tao với mày là bạn thân thì giúp nhau ra có gì
                là sai trái đâu?" "Oh yeah, thế cái cách
                mày ép con cu của mày vào mông tao thì sao hả?" "Ờ, ờ... Tao có cố ý
                đâu cơ chứ với cả mày chẳng tóm tao lại lúc
                tao định nằm xa ra còn gì nữa, mày thì có hơn gì
                tao đâu!" David câm mồm ngay lập tức,
                nó nhanh chóng mặc đồ vào vì cảm thấy hơi lạnh.
                Nó không biết phải nói gì về những cái mà nó
                cảm thấy. Trí óc của nó nói rằng điều này
                thật sai trái, thật ngu xuẩn nhưng cơ thể nó lại
                muốn gào lên rằng việc đó thật tuyệt và nó
                cần nhiều hơn thế nữa... Điều tồi tệ hơn là
                nó và Tristan chưa hề cãi nhau trước đây, bây
                giờ thì... Quay đầu về phía ngược với
                David, Tristan bắt đầu thay quần áo. Cái cảm giác
                sung sướng đã biến đi đâu hết cả. Nó không
                trông đợi một cuộc cãi nhau với David. Nó thật
                sự muốn nhảy lên giường và nằm cùng David như
                lúc trước. Nó thấy thật sự mãn nguyện khi
                được áp sát cơ thể của mình vào David, cái cảm
                giác ấm áp mà chỉ vừa mới xảy ra thôi. "HAI THẰNG, DẬY VÀ RA
                NGOÀI SƯỞI NẮNG ĐI". Tiếng ông la hét ầm
                ĩ ở dưới nhà. "ÔNG CẦN 2 THẰNG GIÚP CẢ
                NGÀY HÔM NAY NÊN MẶC QUẦN ÁO VÀO VÀ XUỐNG ĂN
                SÁNG NGAY!" Liếc mắt nhìn nhau, cả hai
                đứa kết thúc việc mặc quần áo một cách nhanh
                chóng. Tristan giấu cái quần đùi mà nó dùng để
                lau tinh dịch vào cái vali. Chỉ trong vòng 2 phút, chúng
                đã chạy xuống dưới cầu thang, lao ra ngoài cửa
                để xem cái cây bị sét đánh gẫy hôm qua. "Khủng khiếp" "Tuyệt!" Hai đứa bày tỏ cảm xúc
                của mình trong khi xem xét cái cây. Nó đã hoàn
                toàn bị chém đứt ngang thân. Phần trên rơi mạnh
                xuống, cắm cả vào đất. "HAI ĐỨA VÀO ĂN SÁNG
                ĐI". Bà gọi lớn từ trong nhà. "Chúng ta có việc phải
                làm trong ngày hôm nay đây. Cái cây kia phải
                được dọn đi và đàn ngựa phải được cho ăn.
                Hai thằng giúp ông chứ hả?" "Vâng". Hai đứa đồng
                thanh trả lời. Chúng lặng lẽ ăn bữa sáng của
                mình, chắc vẫn còn bị ảnh hưởng bởi vụ cãi
                cọ buổi sáng. Ông bà ngay lập tức nhận ra điều
                đó, họ nhìn nhau tỏ ý không hiểu. "Đi nào, 2 đứa có thể
                giúp ông lấy cỏ cho lũ ngựa ăn, sau đó chúng
                ta sẽ dùng chúng để kéo cái cây bị sét đánh
                gẫy kia đi." Ba ông cháu kéo nhau ra chuồng
                ngựa và cho mấy con ngựa ăn cỏ. Sau đó, ông
                vào và lấy ra một xô thóc từ một căn phòng
                nhỏ ở trong kho thóc. Ông bắt bọn chúng hứa là
                không được để cái cửa phòng đó mở vì nếu
                bọn ngựa ăn nhiều quá sẽ bị viêm khớp chân.
                Có nghĩa là lúa có thể làm cho những con ngựa
                ốm đến nỗi chúng bị què suốt đời nếu chúng
                không bị chết. (HSBFA chả hiểu tại sao ngựa lại
                ăn lúa (grain) ?!?!). Hai đứa trân trọng hứa với
                ông nhưng lại tỏ ra có vẻ hứng thú với việc
                lùa bắt mấy con ngựa cái hơn. Đầu tiên, ông đi tới chỗ
                con Nellie và vòng dây qua cổ nó. Sau đó, ông dắt
                nó ra khỏi chuồng và thả nó trong bãi vây của
                con Ace. "Chúng ta sẽ thả con Nellie ở đây, để
                con Ace có thể truyền giống cho nó. Ba con ngựa cái
                còn lại có thể kéo được cái cây đổ đi ra
                chỗ khác." Vừa đi ông vừa giải thích. Sau đó ông bắt lần lượt
                bắt 3 con ngựa còn lại, đóng những cái yên cương
                mà ông lấy từ trong nhà kho cho chúng. Sau đó, ông
                bảo Tristan mở cửa chuồng ngựa và nhặt mấy cái
                dây dùng để dắt lũ ngựa lại. "David, lại đây, đặt
                tay lên dây cương ngay trước tay ông đây này. Ông
                sẽ chỉ cho mày vài điều để điều khiển mấy
                con ngựa cùng một lúc". Ông tặc lưỡi mấy cái,
                rung nhẹ dây cương và nói cái gì đấy với mấy
                con ngựa. Ngay lập tức, chúng bắt đầu đi ra khỏi
                chuồng ngựa, lũ ngựa con ngay lập tức chạy bám
                đuôi theo mẹ của chúng. Khi tất cả đều đã ra
                ngoài, ông nhẹ nhàng kéo ngược dây cương lại
                và nói "Whoa". Điều này thật sự có hiệu
                quả, lũ ngựa đứng sững lại. "Bây giờ Tristan đóng
                hộ ông cái cửa chính của chuồng ngựa và mở
                cái cửa ở phía sau chuồng, chỗ dẫn đến chuồng
                của mấy con ngựa đực và lôi con Ace ra đây. Nhớ
                cẩn thận đứng ở bên cạnh cái cửa ấy,
                đừng đứng trước mặt con Ace không cẩn thận
                nó đang thèm mấy con ngựa cái quá là nó nhảy
                lên người đấy." Tristan cảm thấy mấy việc
                này hơi nản nhưng lại đồng thời thấy hồi hộp
                vì mình chính là người đã thả con Ace ra để nó
                làm nhiệm vụ truyền giống cho con Nellie. Tristan làm
                đúng những điều mà nó được bảo và đứng
                đực ra đấy nhìn con Ace chạy như điên ra ngoài,
                hướng về phía con Nellie. Con Ace không phí một phút,
                nó ngửi ngửi đuôi của con Nellie và con Nellie
                trông có vẻ rất hào hứng với chuyện đó. Giống
                y như những hôm trước, con cu vừa to vừa dài
                của con Ace ngay lập tức cửng lên, nhưng hình như
                vì quá nặng nên nó bị trĩu xuống đất. Quả là
                một cái dương vật vĩ đại nhất mà Tristan từng
                nhìn thấy. Tristan chạy lại gần hơn để xem cho rõ,
                nó đứng không cách xa lắm chỗ mà con Ace đang cưỡi
                con Nellie, con cu của con Ace giã thật mạnh và nhanh
                vào lồn của con ngựa cái, chỉ vài phút sau, con
                Ace đã ra. "Thật may là sáng nay mình
                đã ra rồi". Vừa nghĩ Tristan vừa bóp bóp
                con cu của nó qua cái quần jean. Chợt nhớ ra rằng
                David và ông có thể nghi là tại sao nó lại đi
                lâu thế, nó liền ngay lập tức chỉnh lại thằng
                nhỏ tron quần và quay trở ra. Trong khi Tristan đi thả con
                Ace, ông dắt David và lũ ngựa đến nhà kho để
                lấy cái xe kéo. "David, cháu và thằng Tristan
                sáng nay có vẻ im thế, có chuyện gì à?". Ông
                hỏi. "Không, không có gì thật
                mà, mọi thứ đều tốt đẹp cả". David trả lời.
                Nó hi vọng ông không thật sự biết tại sao nó
                với thằng Tristan lại không nói gì trong bữa sáng. 3 ông cháu dành cả buổi
                sáng để cắt bỏ những cái cành to của cái cây
                bị sét đánh và chuyển chúng đến một bãi đất
                bỏ hoang ở gần trang trại. Hai đứa thay nhau thay ông
                điều khiển lũ ngựa. Hai con chó bám theo chúng
                ở mọi nơi. Tuy mệt mỏi nhưng cũng thật vui. Thời
                tiết buổi sáng do ảnh hưởng của trận bão đêm
                qua nên rất mát mẻ và còn có cả những cơn
                gió nhẹ. Đến bữa trưa, lũ ngựa cái lại
                được nhốt vào chuồng và vì thế lũ ngựa con
                có thể bú sữa chúng. Sau bữa trưa, ông cảm thấy
                khá mệt nên đã nằm nghỉ trên cái ghế ông vẫn
                thích và để mặc cho lũ trẻ đi chơi lung tung. Ngay
                lập tức chúng đến bãi vây để xem con Ace và
                con Nellie đang làm gì. Hơi thất vọng, con Ace chỉ đang
                đứng bên cạnh con Nellie, con cu của nó mềm oặt,
                treo lủng lẳng bên dưới. Trong khi hai đứa đứng
                đợi xem chúng có làm gì nhau nữa không, Tristan
                kể với David những gì nó thấy sáng nay một cách
                rất chi tiết. David quyết định không kể
                chuyện ông hỏi về chúng sáng nay cho Tristan. Nó
                vẫn không  biết phải nghĩ gì về chuyện đó
                giữa nó và Tristan lúc ban sáng nhưng nó thật sự
                muốn biết Tristan nghĩ gì sau trận cãi nhau nho nhỏ
                đó. Không nhìn Tristan, nó hỏi: "Ờ, Tristan, chuyện sáng
                nay ấy, mày tức tao phải không?" Tristan di chuyển ra xa hơn một
                tý để nó có thể nhìn thấy cả người của
                David "David, tao với mày là
                bạn thân mà, sáng nay tao có tức đâu, bây giờ
                cũng vậy. Tao chả thấy việc mình làm ban sáng có
                gì sai trái cả. Tao chỉ nghĩ là mày có thể giúp
                tao vài lần như tao giúp mày ấy" Ngước mắt nhìn lên, David
                trả lời: "Tao không biết phải nghĩ
                như thế nào Tristan ạ, tao cảm thấy lẫn lộn quá" "Chúng ta nên nói chuyện
                này sau, ông của mày đến rồi kia kìa" Chiều hôm đó bọn chúng
                làm việc rất vất vả, cưa cái cây ra thành những
                khúc nhỏ để mấy con ngựa có thể kéo được,
                thế mà vẫn còn rất nặng cho chúng. Đến lúc
                chiều muộn thì cái cây đổ đã được vứt hết.
                Sau khi chúng giúp ông tháo yên cương cho mấy con
                ngựa và cất chúng đi, ông khen chúng hôm nay đã
                làm việc thật tốt. "Hôm nay cả 2 đứa làm
                được cả đống việc đấy nhỉ, tốt lắm. Ngày
                mai chúng ta sẽ đi vào thị trấn để mua vài thứ.
                Ông sẽ đi bảo bà chuẩn bị bữa tối và chúng
                ta sẽ ăn tối trong khoảng 1 giờ nữa." "Này, ra sông đi".
                Tristan đề nghị (Nó đang hi vọng một buổi bơi lội
                trần truồng nữa mà) "Không, trời lạnh lắm.
                Ra kia xây cái "pháo đài" bằng cành cây
                mình vừa chặt đi. Tao thấy mấy cuộn dây ở đằng
                kia kìa" "Hay đấy! Đi nào!" Việc đó giữ bọn trẻ gần
                như bận rộn suốt ngày, chỉ còn thời gian để ăn
                tối. Quả thật 2 đứa đã làm việc rất tích cực. Mệt và bẩn, chúng về nhà
                lúc mặt trời lặn để tắm rửa và ăn trước
                khi đi ngủ. Chúng nghe thấy tiếng ông đang ngáy
                ngủ. "Hai đứa giúp ông cả
                ngày hôm nay rồi nhỉ. Ông ngồi ở cái ghế kia
                sau bữa tối, đọc báo và ngủ luôn. Bà rất vui
                vì 2 đứa đã ở đây để giúp ông". Bà
                nói. Mặt của hai thằng rạng rỡ
                hẳn lên. Chúng thích được ngồi ăn snack và nhận
                lời khen ngợi của bà. Trời khá lạnh tối hôm đó
                khi chúng leo lên giường đi ngủ. Cả hai thay quần
                áo và trải một tấm chăn bông xuống dưới trước
                khi chui vào tấm chăn đắp ấm áp. 2 đứa nằm thức
                trong bóng tối. Cả hai đều nghĩ về buổi sáng hôm
                nay, không biết phải nói gì sau cuộc cãi vã nho
                nhỏ đó. David quyết định hạ mình nói
                trước. Nó bồn chồn, tim đập thình thịch và cảm
                thấy khá do dự. "Tristan, tao muốn kể cho
                mày chuyện này, nhưng mày phải hứa với tao là
                mày sẽ không kể cho ai nữa, được không?" "Ờ" "Mày hứa đi" "Tao hứa" David bắt đầu nói thầm: "Tao có một ông cậu tên
                là Robert, ông ấy bị gay. Khi tao lên 5 tuổi, bố mẹ
                tao để tao ở nhà với cậu ấy để đi có việc
                gì đấy vào buổi tối. Lúc đó, cậu ấy mới 18
                tuổi, tao rất thích cậu bởi vì cậu ấy rất vui tính.
                Tao với cậu Robert chơi linh tinh suốt buổi tối và
                cuối cùng cậu giúp tao tắm" "Rồi cậu ấy làm gì?".
                Tristan thì thầm hỏi lại. "Ừ, cậu tắm cho tao và
                rõ ràng là ông ấy có vẻ rất quan tâm đến cu
                của tao. Cậu ấy nói là con cu nhỏ của tao có da
                qui dầu mà cậu ấy không có. Điều đó thật mới
                lạ đối với tao và tao nói cậu ấy cho tao xem" "Rồi chuyện gì xảy ra?" "Cậu ấy quì xuống bên
                bồn tắm, cởi khoá quần và cho tao xem con cu. Trông
                nó to lắm và không có da qui dầu, lại có lông
                nữa. Tao hỏi cậu xem về sau con cu của tao có to và
                có lông như thế không. Cậu trả lời có và hỏi
                tao có muốn sờ thử nó không?" "Oh wow, mày sờ chứ hả?" "Ờ, tao chả nghĩ gì mà
                cũng không thấy có gì sai vì đó là cậu của
                tao mà. Đầu tiên tao chạm nó bằng đầu ngón tay
                sau đó tóm cả vì cậu bảo tao làm thế xem nó nặng
                như thế nào. Nó bắt đầu to ra và chĩa lên thẳng
                đứng" "Rồi sao nữa" "Cậu ấy nhét nó vào
                quần và bảo là cả hai đứa nên thôi" "Thế thì có gì đâu nhỉ?" "Không phải chỉ có thế,
                ngày hôm sau mẹ tao hỏi tao tối hôm đó 2 người
                làm gì. Trẻ con có biết gì đâu nên tao nói hết.
                Mẹ tao cảm thấy khó chịu và bảo tao như thế là
                không được, về sau không được để thằng nào
                chạm vào người trừ khi đó là bác sĩ và tao
                ở trong phòng khám của ông ấy. Mày thấy không,
                đấy chính là lý do tại sao tao cảm thấy rất bối
                rối về chuyện sáng nay" "Ờ, chả có gì phải
                bối rối cả. Thế về sau mày có gặp lại cậu
                Robert không?" "Cậu ấy đến California
                sau đó. Tao chỉ gặp lại cậu ấy có mỗi một lần
                trong một đám tang của gia đình. Hầu như chả ai nói
                chuyện với cậu và họ thì cứ nói hoài về
                chuyện cậu ấy bị gay và điều đó thật tồi tệ.
                Tao muốn chào cậu nhưng không dám. Trông cậu ấy
                thật buồn bã. Tao không muốn bị gay và bị gia đình
                đối xử như đối xử với cậu Robert" "Ừ, khủng khiếp thật
                nếu bị gia đình xử xự như thế. Nhưng biết làm
                sao được. Mày có thấy không hay về việc cậu ấy
                chạm vào người mày khi mày còn bé không?" "Lúc đấy thì có, tao
                nghĩ tao thấy điều đó tồi tệ vì gia đình tao hầu
                như không công nhận cậu ấy nữa" Tristan với tới, đặt tay
                lên người David và nói: "David, tao hiểu. Tao sẽ
                không nói với ai về chuyện này đâu. Tao tin mày
                và tao hi vọng mày cũng tin tao. Bởi vì tao với
                mày là ban thân nên tao không xấu hổ khi chạm vào
                thằng nhỏ của mày và mày cũng không cần phải
                xấu hổ khi chạm vào thằng nhỏ của tao vì đối với
                tao chuyện đó chả sao cả!" "Tristan, điều đó không
                làm tao bị gay phải không?" "Ờ, tao nghĩ thế" "Mày là bạn thân nhất
                của tao vì thế tao có thể nói điều này: Khi những
                người quá nứng lên như tao với mày thì chả
                có gì sai trái khi tìm cách để "ra" cùng
                với bạn cả. Tao nghĩ mày là gay chỉ khi mày không
                hề có hứng thú với lũ con gái. Mày có thế
                không đấy?" "KHÔNG!" ("Mẹ nó chứ!".
                Tristan nghĩ. "Đây lại chính là điều mình thấy") "Ờ, thế thì việc gì
                mày phải lo lắng nữa? Ngủ đi và chấp nhận những
                cái gì đúng đối với mày!" Tristan khuyên,
                ra vẻ rất thông thái và khôn ngoan. "Thôi được rồi. Tao
                ngủ đây. Tao tin mày. Ngủ ngon nhé!". David nói
                thầm và sau đó nó quay sang một bên và ngủ. "Ngủ ngon". Tristan cũng
                quay sang bên kia, nhưng nó không ngủ, nó cứ tự
                hỏi làm thế nào nó có thể nói với David rằng
                nó bị thằng bạn thân của mình cuốn hút đến độ
                nào. (Hết Phần 4 ... Xin xem tiếp Phần 
                5)
                   |