| Trời vẫn tối đen như mực
                khi Tristan tỉnh dậy lần đầu trong buổi sáng hôm
                đó. Cơ thể nó bị gò ép và cứng đơ vì phải
                nằm yên một cách khác thường trong một thời
                gian dài. Nó cần phải di chuyển. Phải mất một lúc
                để bộ não vẫn còn đang mơ ngủ của nó nhận
                ra tại sao và nó rất vui sướng khi nhận ra điều
                đó. David ôm chặt Tristan như đang ra sức bảo vệ
                nó, cằm của David tựa vào đầu của Tristan.
                "Nó quan tâm đến mình quá!". Tristan nghĩ.
                Tristan hơi do dự khi nó định dịch chuyển một chút,
                nó không muốn phá vỡ sự gần gũi hiện tại với
                David. Ngực thằng David ấn nhè nhẹ và nhịp nhàng
                vào người Tristan mỗi khi nó thở. Tristan tự cười
                với chính nó và thưởng thức cái cảm giác
                được thằng David ôm trong vòng tay đến lúc nó
                không thể nào nằm ở vị trí như thế nữa. Cẩn
                thận, nó quay đầu về phía David và cọ cọ môi
                của mình vào ngực thằng David. Nó nói thì thầm
                rất nhỏ: "Cám ơn mày, David, vì đã quan tâm
                đến tao. Tao yêu mày!" 
                 David cũng nói lầm bầm gì
                đó trong giấc ngủ của nó và nó xiết nhẹ thằng
                Tristan trong vòng tay của mình. 
                 Một lát sau, Tristan rất nhẹ
                nhàng, từ từ gỡ người nó ra khỏi David và vươn
                vai, duỗi người đễ giải phóng cho những múi cơ
                đang bị ép chặt của mình. David cũng di chuyển chút
                xíu để tìm một vị trí thoải mái hơn ngay trước
                khi Tristan rơi vào giấc ngủ lần nữa với sự
                thoả mãn, toại nguyện. 
                 Cũng là Tristan thức dậy
                trước khi ánh nắng mặt trời bắt đầu chiếu vào
                mặt nó qua cái cửa sổ. Nó có thể nói ngay rằng
                nó đã cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều so với
                ngày hôm qua. Nó lại tự cười với chính mình
                khi nhớ lại David đã quan tâm đến nó như thế
                nào khi nó bị ốm, nhớ lại cái lúc David kéo nó
                sát vào người khi hai đứa ngủ và lại còn tiếp
                tục ôm nó cả đêm. Sự ham muốn mạnh mẽ
                được ôm David làm Tristan không dừng lại
                được. Nó thò tay qua ngực David và ôm thật chặt.
                David cựa quậy và mở mắt.
 "Mày thấy đỡ chưa?" David nói líu nhíu
                trong cổ họng.
 
 "Đỡ nhiều rồi. Cám ơn tất cả những gì mày
                đã giúp tao hôm qua. Lúc đó tao khó chịu quá".
                Tristan trả lời trong khi nó ghì chặt thằng David lần
                nữa.
 
 "Ừ, tao còn sợ mày sẽ bị ốm hơn thế nữa
                cơ."
 
 "Tao cũng sợ nữa! Nhưng mày không "làm
                gì" tao hôm qua đấy chứ?".
 
 Vừa nói Tristan vừa "tấn công" David, ôm
                chặt thằng này bằng một tay trong khi tay kia cù vào
                bụng David, rồi nó dịch chuyển tay xuống háng, tìm
                vùng nhạy cảm khác. Đó là khi ngón tay của
                Tristan cọ vào một vật, nó "khám phá" ra
                con cu nứng buổi sáng của David đang chống thành
                cái lều trong quần của thằng này. David cố cưỡng
                lại, không cho Tristan chọc lét nó và cù lại thằng
                Tristan cho đến khi tay của Tristan tóm chặt được
                con cu của nó.
 
 "Bây giờ thì mày định làm gì tao? Mày đang
                tóm chỗ rất dễ bị tổn thương của tao đấy!".
                Nó hỏi một cách nhạo báng khi con cu của nó càng
                ngày càng to ra hơn trong tay của Tristan.
 
 "Ờ, tao đang tóm chỗ có giá trị nhất của
                mày phải không?" Tristan cười trong khi nó chà
                xát vài lần vào con cu của David qua cái boxer của
                thằng này và tự kéo người mình vào lại gần
                người David khi hình ảnh thằng David nằm bên đã
                gây vài ảnh hưởng nho nhỏ lên nó. Con cu to đùng
                của nó ấn vào đùi David. Tristan hạnh phúc nhất
                khi nó và David ở cùng nhau và khám phá những
                khoái cảm mà cơ thể chúng chứa đựng.
 Với một cú nhích người
                rất nhanh, David trượt người ra khỏi Tristan và tóm
                lấy con cu của thằng kia.
 "Hahaha, bây giờ tao tóm được mày rồi. Mày
                mà làm gì tao thì mày cũng tiêu đời!"
 David luôn thán phục con cu
                to vĩ đại của Tristan và không thể không nứng
                lên mỗi khi nó chạm vào con cu của thằng này.
                Con của nó đang rỉ precum ra, tạo nên một vệt lớn
                trên boxer của nó. Hông nó bắt đầu di chuyển một
                cách vô ý thức. Cơ thể nó như đang gào thét
                để được tận hưởng thêm những khoái cảm. 
                 Tự nhiên Tristan thấy đói
                khủng khiếp, nó đã không ăn gì để lấy năng
                lượng cho cơ thể từ chiều hôm qua. Bụng nó sôi
                lên, nó liền bỏ con cu của David ra và nhảy bắn
                ra khỏi giường.
 "Nghe thấy bụng tao nó réo không? Tao đang chết
                đói đây!"
 
 "Mày "làm" tao ra nông nỗi này rồi mày
                lại định bỏ đi đâu thế hả?". David rên rỉ.
 
 "TAO ĐÓI. Cứ coi như đây là cú trả đũa
                cho hôm nọ ở trong phòng tắm đi hehehe!".
                Tristan trả lời rất nhanh trong khi nó bắt đầu mặc
                quần áo, không hề ngần ngại, không hề muốn che
                con cu vẫn còn đang nứng và nẩy lên nảy xuống
                mỗi khi nó bước đi. Nó lục tung cái va li, lôi
                một cái boxer mới ra và mặc vào.
 
 "Nhanh lên, xuống ăn sáng đi!"
 David thực sự nứng. Con cu
                của nó đã đầy đạn và đã sẵn sàng để
                khai hoả. Nó xóc xóc vài lần qua cái quần lót
                trước khi trèo ra khỏi giường và bắt đầu mặc
                quần áo. Trong khi nó thay underwear thì thằng Tristan
                đứng đấy đợi và nhìn nó cố nhét con cu nứng
                vào cái quần lót với một ánh mắt "thương
                hại". Vừa nhét nó vừa cố nhìn hòn bi để
                xem xem có gì thay đổi không. Hòn bi của nó đã
                trở lại gần như bình thường. 
                 "Hahaha, mày đang thèm lắm
                phải không?". Tristan trêu.
 "Ờ đấy, sao mày không im mồm đi và mút cu
                tao hả?". David trả lời với vẻ tức tối.
 
 "Để sau đi hehehe"
 Sau khi thay quần áo xong, 2
                thằng chạy xuống cầu thang để ăn sáng. Bà đã
                làm bánh kếp và xúc xúch cho hai đứa. Tristan chỉ
                có mỗi một việc là ăn ăn và ăn, nó đói
                quá! Bà nhắc hai đứa rằng hôm nay là chủ nhật
                và cả nhà sẽ phải đến nhà thờ vào lúc mười
                giờ sáng, sau đó sẽ có bữa ăn trưa potluck tại
                đó. Trong lúc đang ăn, chuông điện thoại reo, có
                người gọi cho ông. Đó là một cuộc nói chuyện
                rất ngắn và ảm đạm. Một người bạn thân với
                ông từ bé đã qua đời sáng nay vì căn bệnh
                ung thư. 
                 Ông quay lại ghế ngồi với
                một vẻ mặt rất buồn bã.
 "Obert mất lúc sáng, tôi được mời đi dự
                đám tang hôm thứ tư tuần sau". Ông nói lại
                với bà. "Có lẽ mình nên đến nhà Obert sau
                khi đến nhà thờ để thăm Martha"
 
 Bà đồng ý ngay nhưng hỏi lại:
 
 "Thế còn hai thằng này thì sao?"
 
 "Hai đứa sẽ về nhà nhé, các cháu không
                biết ông Obert, bà Martha nên có lẽ không muốn
                đến và đợi ở nhà của hai ông bà ấy phải
                không?"
 
 "Vâng". David trả lời trong khi Tristan gật
                đầu nhẹ.
 Sau khi ăn sáng, hai đứa có
                một chút thì giờ để "giết" trước khi
                thay quần áo đến nhà thờ. Chúng đi ra ngoài. Thời
                tiết ấm, rất dễ chịu mặc dù chân trời phía đằng
                xa đã trở nên mù mịt với sự ẩm ướt bên
                ngoài. Chúng chơi một lúc với hai con chó đốm,
                Fritz và Mabel. Sau đó chúng chạy đến chuồng ngựa
                để xem mấy con ngựa. Ace, con ngựa đen giống
                Clydesdale đang đứng yên trong chuồng mặc dù nó
                có thể đi ra ngoài bất cứ lúc nào nó muốn.
                Tristan đứng dựa vào cửa chuồng ngựa, nhìn con
                Ace. Nó vẫn còn bị mê hoặc bởi con Ace, bởi con
                cu của con ngựa này. Hình ảnh con Ace truyền giống
                cho những con ngựa cái khác làm con cu của Tristan
                nhúch nhích không yên trong quần jeans. Trong lúc nó
                tựa vào cửa chuồng ngựa, nó phát hiên ra tên
                của David được đục vào trong những thớ gỗ.
 "Ai khắc tên mày vào đây thế?". Tristan
                hỏi trong khi nó miết ngón tay của mình lên cái
                tên.
 
 "Tao đấy, tao khắc nó năm ngoái lúc tao đang
                chán đời"
 
 "Tao khắc tên tao vào đây được không?"
 
 "Ờ, tao sẽ đi lấy cái đục của ông cho mày.
                Đợi một tý nhé, tao quay lại ngay!"
 Cốp, cốp, cốp... Nghe thấy
                những tiếng động đó, Tristan quay đầu lại để
                nhìn con Ace, lúc này đang ngỏng đuôi lên và dõi
                theo một con ngựa cái. Nó gõ gõ móng xuống sàn
                chuồng. Con cu của nó nứng lên dài ngoằng làm
                con cu của Tristan cũng nứng lên theo. Đúng lúc đó,
                David quay trở lại.
 "Nhìn con cu của con Ace kìa, David. Trông thật
                kinh hoàng!"
 
 "Cứ nhìn thấy cu là mày nứng lên phải không
                hả Tristan?". David hỏi với một giọng điệu rõ
                ràng là nó đang mỉa mai Tristan.
 
 Tristan quay đầu lại và nhìn David.
 
 "Ừ, thì sao? Tao "ước gì" con cu của
                tao nó cũng uncut như mày"
 
 "Nhưng mày to hơn tao, tao "ước gì" con
                cu của tao cũng to như mày!". David thừa nhận,
                nó liếc mắt xuống cái đống đang phình to ở háng
                của Tristan, cảm thấy con cu của mình cũng bắt đầu
                nứng lên.
 
 "Vì không đổi cho nhau được nên có lẽ tao
                với mày nên dùng chung hehehe..."
 Đúng lúc đó, bà đánh
                kẻng gọi hai đứa về để chuẩn bị đi nhà thờ.
                David đặt cái đục xuống, chỉnh lại con cu trong quần
                của nó và nói:
 "Lại để "mày" phải đợi nữa rồi,
                chúng ta phải về để chuẩn bị đi nhà thờ thôi"
 
 Với cái liếc mắt cuối cùng vào con cu của con
                Ace, hai đứa quay trở về nhà.
 Nhà thờ được sơn màu
                trắng nằm giữa cánh đồng cỏ với những mái
                nhọn vươn cao. Đằng sau nó là cả một nghĩa trang
                rất rộng, vô số bia mộ ghi tên những người đã
                khuất được chôn cất ở đây. Có lẽ phải có
                đến một tá ô tô đang được đậu bên ngoài
                khi ông lái chiếc xe chở bà và hai đứa đến nơi.
                Tất cả cùng đi vào sau khi ông đã tìm được
                một chỗ để đậu xe. Trong nhà thờ, mọi thứ đều
                rất tôn nghiêm và ấm cúng. 
                 Sau khi dự lễ, tất cả mọi
                người cùng xuống tầng hầm để ăn bữa trưa
                potluck. Tristan chưa bao giờ được ăn nhiều thứ
                ngon cùng một lúc như thế. Hai đứa ăn lấy ăn
                để và tất nhiên chúng cũng được giới thiệu
                với rất nhiều bạn và hàng xóm của ông bà đến
                mức chúng nhầm lẫn hết cả. 
                 Thời tiết nóng lên rất
                nhanh, vào khoảng 90 độ F khi ông bà chở hai
                đứa về nhà. Chúng phải kéo hết cửa kính ô
                tô lên để ông bật điều hoà nhiệt độ.
                Tristan rất khoái được ngắm nhìn khung cảnh rộng
                mở, khoáng đạt của những cánh đồng xanh thỉnh
                thoảng bị những cây cối hai bên đường che khuất. 
                 Hai thằng thay quần áo ngay
                khi chúng về nhà. Cả hai đều đã mặc t-shirt và
                quần short khi chúng chào tạm biệt ông bà. Bà
                nhắc chúng phải cẩn thận và ông bà sẽ về sớm
                để ăn tối. Ông không cho chúng lấy súng ra để
                bắn. Chúng chỉ được cầm súng khi ông ở nhà.
 "Chúng cháu có được xuống suối để câu
                cá không?". David hỏi.
 
 "Được, nhưng hai này phải trông đứa kia cho
                ông đấy". Ông trả lời. "Nào, nhanh lên
                bà, chúng ta phải đi thôi". Sau đó, ông bà
                lên xe và cùng nhau đi đến nhà bà Martha.
 "Tao với mày làm gì bây
                giờ đây?". Tristan hỏi khi xe của ông bà vừa
                khuất khỏi tầm mắt.
 "Lấy các thứ và ra suối". David trả lời
                với giọng hiển-nhiên-là-như-thế.
 
 "Mày có nghĩ là mày nên đem theo lọ kem chống
                nắng không? Có nhớ lần trước khi tao với mày
                ra đấy không hả? Hehehe". Tristan trêu.
 
 "Ý hay đấy, tao sẽ đi tìm trong tủ thuốc của
                bà. Lấy mấy chai sôđa trong tủ lạnh và cả mấy
                hộp bánh nữa trong khi tao đi lấy nó". Một lát
                sau David đã tìm thấy lọ kem và cả hai đứa đã
                sẵn sàng để đi.
 Trong lúc hai đứa đi ngang
                qua chuồng ngựa để xuống sông, chúng thấy những
                con ngựa cái đang đứng trong bóng râm của cái
                chuồng và vẫy đuôi nghỉ ngơi. Tất cả bọn chúng
                trừ con Bertha, nó trông có vẻ đang quan tâm đến
                con Ace hơn là đứng nghỉ. Ace đang đứng ở ngoài
                chuồng, bước nhịp nhịp đến và dừng lại ở gần
                con Bertha trước khi bắt đầu tiến sát tới một
                cách hưng phấn. Con cu của nó lúc lắc sang hai bên
                mỗi khi nó bước đi. 
                 "Mày có đang nghĩ đến
                điều tao đang nghĩ không hả?" Tristan hỏi trong
                khi hai thằng chăm chú quan sát từng cử chỉ, hành
                động của hai con ngựa.
 "Có, xem ra con Bertha đang muốn thì phải". Chỉ
                tưởng tượng đến cảnh hai con ngựa "làm tình"
                với nhau thôi mà con cu của David đã bắt đầu cứng
                lên đến mức nó phải thò tay vào trong quần để
                kéo con cu của nó về đúng vị trí. "Tao cũng
                đang muốn đây!"
 
 "Từ từ đã, để xuống suối đi. Tao hi vọng
                sẽ được xem chúng làm nhau, nhưng để sau đã.
                Mày đi lấy cái khăn ni-lon hôm qua tao nằm lên
                ở hội chợ đi, nhanh lên rồi còn xuống suối
                nhé!". Tristan đã có kế hoạch và nó khó có
                thể đợi thêm nữa để được bơi mà không mặc
                quần áo cùng David.
 Hai tay chúng ôm đầy các
                thứ. Chúng nhanh chóng đi xuống đồi, hướng về
                phía con suối. Chúng phải trèo qua hàng rào và
                trong khi hai đứa đi xuyên qua hàng cây dọc con suối,
                chúng thấy một đàn bò màu đo đỏ với những
                con bê đang đứng uống nước. Ở bờ bên kia
                chúng thấy một con bò đực rất to, nó đang
                đứng rất sát một con bò cái cũng rất to, trong
                có vẻ như chúng chỉ đang nghỉ ngơi.
 "Có khi tao với mày phải đi lên phía trên
                thôi, tao không muốn bơi cùng mấy con bò".
                David nói với giọng khó chịu.
 
 "Ừ, đi lên phía trên đi, nhưng đừng xa quá,
                tao muốn nhìn thấy con bò kia. Trông con cu của nó
                to chưa kìa, kinh khủng!"
 
 "Mày thôi đi!"
 May mắn làm sao, chúng tìm
                thấy một chỗ rất đẹp bên bờ suối không xa lắm.
                Chúng trải cái ni-lon ra, để đồ ăn và các thứ
                khác lên đó. Mặt trời chiếu ánh nắng chói
                chang và cũng không hề có một ngọn gió nhẹ nào.
                Tristan quệt mồ hôi trên trán nó.
 "Tao nóng quá, cởi bớt quần áo ra đê!".
                Nói xong nó lột cái áo ra, cởi luôn cả giảy
                và tất. Nó nhìn qua chỗ David:
 
 "Mày không nóng à?"
 David nhìn xung quanh và quyết
                định rằng cũng khá an toàn để cởi bớt quần
                áo. Nó làm theo Tristan, cởi áo, giảy và tất ra
                khỏi người. 
                 Đến lúc này Tristan đã cởi
                tung hết cả quần short và cả quần lót nữa. Nó
                lội dọc bờ suối với đôi chân ngập nước đến
                đầu gối.
 "Ahhhhhhh, sướng quá. Xuống đây nào
                David". Tristan giục. "Và cởi những thứ lỉnh
                kỉnh đó ra, đã lắm!"
 
                (Hết
                Phần 8 ... Xin xem tiếp Phần
                9) 
                   |