| Đó là chuyện xảy ra hai tháng trước, khi Khang đi cắm trại do 
                  trường tổ chức ớ Đà Lạt - Uyển ở nhà một mình - cơ hội bằng 
                  vàng để chàng Lộc thực hiện mưu đồ - Trước đó, nhiều lần, Lộc 
                  tạo cơ hội gần bé Uyển - Lộc kiếm cớ cầm tay, hay cọ xác người 
                  chàng vào người Uyển - Nhất là dẫn Uyển lên sân thượng vào 
                  những chìêu gần tắt nắng, nói những chuyện hoa tình có tính 
                  cách kích thích, xem Uyển có thíeh nghe không: - Uyển biết, bên ấn Độ và Pakistan, trẻ con 11 tuổi đã biết 
                  hết chuyện người lớn? Đôi khi đã thành vợ thành chồng.
 Uyển thơ ngây, hỏi lại:
 - Chuyện người lớn? là chuyện gì?
 - Trời ơi! Chuyện người lớn mà cũng không - biết à? là... cái 
                  chuyện trai gái gần nhau... hôn hít nhau... rồi, đưa nhau tới 
                  chỗ vắng vẻ tình tự, rồi họ cổi hết áo quần, "cho" nhau...
 - Áo quần ai nấy mặc không được sao, mà phải cổi ra cho nhau. 
                  Con trai làm sao mặc đồ con gái được?
 - Không, khổ quá (nhỏ giọng, xích gần vào tai Uyển) cho nhau 
                  đây có nghĩa là... mèm ơi khó nói quá. Cho đây có nghĩa là: 
                  trai gái cổi truồng hết ra, nằm bên nhau, ôm nhau nút lưỡi - 
                  Chừng nào thấy phê quá, người con tral sẽ lên nằm đè
 trên người con gái - Và ở dưới, hai cái chim dính sát nhau, 
                  chơi nhau, đã lắm!
 
 Không biết Uyển có hiểu không, mà mặt em đỏ hồng - Cặp mắt lờ 
                  đờ cách bất thường - Uyển cúi nhìn những đọt dừa, đọt xoài, ổi, 
                  mậm, trồng quanh vườn. Trong khi Lộc cầm bàn tay nhỏ nhắn của 
                  cô gái 13 lên, hôn bằng môi. Đó cũng
 là ìân đầu Lộc phóng một chiêu nhỏ, dể thử lòng em bé. Không 
                  chỉ dùng cặp môi, Lộc còn dùng lưỡi múy nhè nhẹ. Rất nhẹ - Rất 
                  êm đềm - Mắt chàng không rời theo giõi phản ứng cô em.
 
 Hmh như trong Uyển đang khởi lên một khoái cảm là lạ, nhẹ như 
                  tơ hồng, như gió thu, mà có mãnh lực làm chuyển động toàn bộ 
                  thân thể đang nở như hoa búp của Uyển. Tâm trí của Uyển cũng 
                  không nằm yên, đang muốn nổi loạn. Vì những gì Lộc vửa nói, 
                  sao nó hao hao giống với những giấc mơ tuổi dậy thì, những 
                  khao khát tự nhiên, những tò mò bộc phát như cành cây dang trổ 
                  trái.
 
 Nữ thập tam. Nam thập lục. Ông bà nói thế có nghĩa là tlai gái 
                  vào hai tuổi đó, có thể cưới vợ, gã chồng. Cũng có nghĩa là đã 
                  sẵn sàng chơi trò tình dục, nếu muốn. Cơ thể xác thịt thì thế. 
                  Mà tâm hồn đã khởi sự tìm bới, thám hiểm, tò mò. Đôi khi một 
                  mình lặn lội tìm hiểu, đôi khi với một người khác giống. Như 
                  Lộc với Uyển chìêu hoàng hôn hôm đó, trên sân thượng vắng vẻ.
 
 Trời mỗi lúc mỗi tối dần. Gió lạnh ban đêm bắt đầu làm hai đứa 
                  bé rùng mình. Chỉ dùng môi và lưỡi hôn trên mu bàn tay Uyển 
                  không thôi, cọng với những chi tiếc chuyện thiếu niên ở Ấn Độ, 
                  Lộc đã đàng hoàng đưa Uyển vào trận mạc:
 - Có khi nào em nằm mơ thấy... trai gái hôn nhau không? Lộc 
                  hỏi thế bởi cái lưỡi của chàng đang làm con bé mê ly sung 
                  sướng - Cái sướng rất nhẹ mà hình như đang làm lồn Uyển ướt 
                  nhẹt, ngứa ngáy, đòi hỏi một cái gì lạ lắm. Lưỡi Lộc đánh lăng 
                  tăng những khe giứa các ngón tay, nghe như ai lấy lông gà quét 
                  nhẹ trên da non bắp vế. Thỉnh thoảng Lộc lại ngậm một ngón trỏ 
                  của Uyển mà bú. Con bé im lặng nhìn Lộc qua ánh sáng đèn đường 
                  rọi lên. Uyển hỏi:
 - Hôn? Hôn bằng mũi hay hôn... như anh đang hôn tay em?
 - Dĩ nhiên là hôn bằng môi và lưỡi chớ!
 - Như mấy tài tử Mỹ trong phim, phải không?
 - Ừ đúng, đúng đó em? Họ kêu là nút lưỡi đó!
 Im lặng một lúc, rồi Uyển nói nhỏ, thật nhỏ:
 - Có Có một ìân. Em chiêm bao thấy thầy giáo em hôn em. Ông 
                  thầy dạy nhạc. ổng hôn em nhanh lắm, rồi bỏ chạy, vì sợ có 
                  người thấy - Em đứng lại, thèm chi lạ - Thèm dễ sợ. Em mới đưa 
                  lưỡi qua. ổng nút được có mấy giây, rồi thôi - Thức dậy, em 
                  trằn trọc, tự bảo: hôm nào gặp thầy một ìân nữa ớ chỗ vắng, sẽ 
                  mời thầy hôn lâu hơn... Quái lạ, chỉ mơ thấy hôn có mấy giây, 
                  mà... quần xì líp của em ướt hết - Không biết tại sao?
 - Anh biết tại sao quần xì líp của em bị ướt! Nghe anh hỏi, và 
                  trả lời cho thiệt, nhen? Như nãy giờ, anh hôn mu bàn tay của 
                  em ở dưới đó. có bị ướt không?
 
 Lộc hỏi ngay chóc, vì kinh nghiệm nhiều lần với chị Ba. Nhưng 
                  bé Uyển gục đầu, thẹn thùng. Rồi nó ngước nhìn xa xa.
 - Ai biết dâu - Anh... anh hỏi kỳ thấy mồ à. Anh hôn tay. Còn 
                  thầy... thầy Báu thì hôm môi, hôn lưỡi em - Hai cái đó khác 
                  nhau chớ. Anh này kỳ thiệt à nhen. Hổng thèm nói chuyện với 
                  anh nữa đâu. Hôn tay người ta lâu thấy mồ... làm ở dưới... .
 - . Ướt hết phải không, em? Lộc nói tiếp ngay.
 - Không, không? Đâu có? ở dưới đâu có ướt, anh kỳ quá hà.
 
 Lộc kéo Uyển sát vào, thật sát - Hai gương mặt chỉ còn cách 
                  nhau bằng sợi chỉ. Hơi Lộc thở vào Hơi Uyển thở ra thơm như 
                  hương vị một đóa hoa lài, hay chùm nhãn. Lộc bưng mặt Uyển 
                  bằng hai tay. Đầu chàng hơi nghiêng - Mắt nhìn xuống - Và cặp 
                  môi Lộc cà nhẹ lên môi Uyển - Em cũng nhắm mắt, đôi môi nở nhẹ 
                  ra. Hàm răng trắng tinh lộ dưới ánh đèn đường. Lộc sà, đáp 
                  xuống. Lưỡi Uyển chuyền qua. Thế là ngất, nồng, say, như đang 
                  uống rượu sa kê. Hai đứa ôm nhau gắn bó.
 
 Uyển tự động nằm ngửa ra trên xi măng sân thượng. Toàn bộ thân 
                  thể em đang rung động từ chân tóc đến móng cẳng - Đầu gối của 
                  Lộc lại gác dè lên mu lồn Uyển, nhúc nhích. Uyển cung những 
                  móng tay bấu vào tóc Lộc, không còn biết gì chung quanh nữa. 
                  Rượu tình đang đưa Uyển lên cung trăng! ! ? Một đỗi lâu, Lộc 
                  đưa lưỡi qua cho Uyển - Cô bé học nút, bu, Chỉ thoáng chốc, 
                  Uyển "trả bài" không sót một chữ. Hai đứa bé hôn môi nhau lâu 
                  gần năm phút. Vửa nhả ra
 nhìn nhau được một giây, lại ôm nhau hôn nữa - Lộc đã nằm lên 
                  người cô bé 13, cố tình tạo cho cô bé cái cảm giác đang làm 
                  tình như trẻ con ấn Độ Lộc cà cà khúc gân cứng ngắt lên mu lồn 
                  Uyển. Vửa hôn, Uyển vừa thớ khó chịu lẫn tiếng
 rên âm ư thật tội nghiệp:
 - Tụi mình đang làm gì vậy hả Lộc. Bộ... bộ... anh với em đang 
                  làm chuyện vợ chồng như bên ấn Độ hả?
 - Không, em! bên ấn Độ tụi nó "làm" nhau hồi mới có ll tuổi. 
                  Còn cái này, em đã 13, mà anh thì 17. Mmh làm mới đúng - Còn 
                  tụi nó, đôi khi lồn, cặc, chưa mọc lông... à, này, nghe anh 
                  hỏi. Em... em... đã mọc lông chưa vậy?
 - Kỳ quá hà - Hỏi cái gì thanh bai chút đi. Sao anh cứ hỏi 
                  toàn chuyện... khó trả lời không. Làm sao em dám…
 - Em không cần trả lời, anh cũng biết em đã mọc lông? Đúng 
                  không?
 - Ê? Xạo sự? Bộ anh có rình coi em tắm hay sao mà biết?
 
 Thật ra, Lộc chưa bao giờ dám rình xem Khang hay Uyển tắm - 
                  Chàng biết được bời vì, nãy giờ đầu gối chàng đang trịn, cà 
                  mạnh mu lồn cô bé. Chàng nghe xào xạc, nham nhám, thì tất phải 
                  biết. Nhưng Lộc không dám khai việc đó ra. Mà phải phịa chuyện 
                  khác:
 - Anh biết em đã mọc lông. Nhìêu, nhưng ngắn - Đúng không?
 (Hết 
                  Phần 20... Xin mời xem tiếp
                  Phần 
                  21) |