| Đó là lúc Lộc gồng mạnh cái lưỡi, dũa cái mồng đóc của Uyển - 
                  Em bé nghiếm răng, gồng mình chịu đựng - Đã thế, hai bàn tay 
                  Lộc cố vói lên, xe liên tục hai đầu vú to bằng hai đầu chiếc 
                  đũa con. Nước lồn túa ra như lũ lụt - Lộc tha hồnuốt, ăn, như ăn một bữa tiệc quý giá, đắt tiền.
 
 Bây giờ hai tay Lộc mới tụt cái quần đùi ra khỏi người chàng. 
                  Chàng ngửng bú lồn, trườn người lên hôn môi Uyển, nhưng không 
                  quên dùng đầu cặc cà cà hai ống quyển của cô bé. Chàng cho bé 
                  Uyển cái cảm giác sẽ được đụ. Cặc Lộc cà dần lên, đầu gối, bắp 
                  vế non, rồi mu lồn. Uyển nóng ruột chờ như người ta chờ đoàn 
                  quân chiến thắng về từ rừng núi xa xôi. Lộc kề tai Uyển nói 
                  khẻ:
 - Cái "ấn Độ" đang nằm trên mu lồn em đó! Mình ơi.
 - Rồi... em... phải làm gì? hả Lộc? Em đâu có biết.
 - Thì... em cầm nó, để vô lồn đi, em sẽ thấy sướng hơn bất cứ 
                  gì trên đời này! Sướng dễ sợ, sướng quên cả tên em là gì.
 - Sao anh khôn quá vậy. Cái gì cũng bắt em làm. Cổi hai cái 
                  quần cũng em; rồi bây giờ còn... biểu người ta cầm cái... cái 
                  cặc bỏ vô. Em hổng biết làm ba chuyện "tầm khào" đó đâu - Kỳ 
                  thấy bà. .Anh làm như hồi nào tới giờ em đã biết gần
 gũi đàn ông nhìêu lần, không bằng. Anh cầm bỏ vô đi Anh cũng 
                  muốn làm thế cho em, nhưng... hai cái đùi em kẹp cứng lại, "cửa" 
                  khóa, làm sao anh vào?
 
 Bé Uyển trở mình, lại thở ra - Nó hơi lo, không biết cái gì sẽ 
                  xảy ra? Vì những lần xem lén Lộc tắm, Uyển thấy con cặc của 
                  Lộc sao mà nó to và dài quá vậy? Khúc gân ngổ ngáo đó có thể 
                  chui vào lồn đàn bà sao? Nhất là lồn bé con của em. Nó có vào 
                  được không? Nếu được, miệng lồn em có bị rách không? Em có đau 
                  đớn thay vì sung sướng? Những nỗi lo vớ vẩn, làm Uyển nằm thử 
                  người, mặc dù muốn đụ lắmt Nhứt là khúc gân cứng của Lộc đang 
                  cà cà trên mu lồn làm chòm lông đứng dậy hết, đón chờ, và nước 
                  lồn lại ứa thêm ra.
 
 Một lúc khá lâu, bé Uyển hỏi thơ ngây:
 - Tại không biết, nên em muốn hỏi, nếu em banh háng ra, thì 
                  anh sẽ cho chỉ cái cặc vô, hay luôn cả đùm dái to tổ chảng vô 
                  trỏng nữa?
 - Người ta kêu bằng con cặc chớ không phải cái cặc Em có cho 
                  phép thì chỉ mình con cặc vô thôi, chớ hai hòn dái vô làm cái 
                  tích sự gì ở trỏng.
 - Mà, mà con... cặc của anh vô một chút thôi, hay hết nguyên 
                  khúc? Vô nguyên khúc dài thòng vậy em lũng ruột sao.
 - A, nó... nó... chỉ vô có một khúc ngắn thôi. Lẹ đi.
 
 Tim Uyển rung chuyển. Em biết phút quan trọng sẽ tới. Một là 
                  Uyển sẽ sướng ngất trời. Hai là sẽ đau đớn, máu tuôn, thịt 
                  rách có thể vào nhà thương. Đầu óe thì hoang mang như thế, mà 
                  hai bắp đùi Uyển đang dang dần ra, dần ra. Uyển lại nhắm mắt, 
                  trong khi tay mặt Lộc đang từ từ xuống, cầm đầu cặc quét nhẹ 
                  khe lồn. Chỉ mới có động tác nhẹ nhàng, sương sương như thế, 
                  Lộc thấy mặt em bé ngập tràn khoái lạc, đê mê, ngu khờ.
 
 Chàng đưa cái đầu tròn, trọc lóc đó xuống ngay miệng lồn, 
                  ngoáy ngoáy như dẻ chùi ống cống - Hai đùi Uyển lại dang rộng 
                  thêm - Lộc thử nhấn vào, rồi lại rút ngay ra:
 - Thôi, chắc chỉ có vậy - Anh không dám đâm vô thêm. Sợ em đau, 
                  em la... rồi anh bị ngồi tù, vì em là vị thành niên.
 - Em nói rồi, đừng để em ức quá, em chửi lên cho anh coi. Bộ 
                  em hướng lắm hay sao, lên sân thượng nằm ngửa ra, banh lồn cho 
                  anh nhấn vô có chút xíu rồi, thôi? Muốn chửi không?
 - Được rồi, được rồi, khổ quá. Anh nhấn vô, hể đau thì la nhè 
                  nhẹ cho anh rút ngay ra. Đừng la lớn nhen?
 
 Lộc lại cầm đầu cặc ngoáy lỗ lồn thêm một hồi nữa - Uyển sốt 
                  ruột chờ phút thiêng liêng đến. Và đầu cặc Lộc đang mở đường 
                  máu xông vào cứ dịa. Cặp mắt của Uyển trợn ngược, chỉ còn có 
                  lòng trắng. Mồm há hốc thật to, nghe từng phần khúc gân đi vào, 
                  đi vào, sâu hơn, xa hơn. Uyển im lặng vì thiêng liêng quá. Lần 
                  đầu giao cấu với một người nam, có con cặc to quá khổ mà Uyển 
                  đã thấy. Uyển im lặng vì không thể ngờ lồn mình lại có thể đón 
                  nhận hết cái cù nự to khiếp hồn của Lộc. Phần quan trọng hơn, 
                  là Uyển đang chìm vào cơn sướng ngất trời, gần như không có gì 
                  có thể so sánh nổi. Nhất là lúc Lộc rút ra, rồi lại đâm nhẹ 
                  vào. Động tác đó được lặp lại nhìêu lần cho đến khi toàn bộ "quân 
                  ta" đã tiến vào chiếm trọn U Minh.
 
 Không ai dạy, mà Uyển cũng biết xàng qua xàng lại, hẩy lồn lên. 
                  Thấy em bé có vẻ hòa nhịp vào khoái lạc, Lộc táo bạo hỏi, như 
                  đã tửng hỏi chị Ba:
 - Anh đụ vậy, em có sướng không?
 - Cái cha này sao hay hỏi chuyện tào lao gì đâu không à.
 
 Ai có biết sướng siết là cái gì - Chiều anh, em cho anh, chớ 
                  để anh cứ đòi hoài, chịu sao nổi. Bộ... vầy... là đụ đây hả. 
                  Tụi con nít ấn Độ cũng làm vầy đây hả?
 
 Lộc cười thầm, vì cô bé làm bộ thơ ngây - Không sướng mà Uyển 
                  biết xàng lồn, hẩy lồn và nước ra như suối, mắt mở không lên, 
                  mồm rên hử hự mỗi lần chàng nắc tới.
 - Anh hỏi thiệt, nếu đụ mà em không sướng, thôi để anh rút ra 
                  cho rồi - Em không sướng, đụ làm chi??
 - Anh mà rút ra, em chửi, en la làng lớn lên cho anh coi. Bộ 
                  dụ khị người ta nửa chừng rồi bỏ phải không? Bộ anh muốn làm 
                  sở khanh, lưu manh phải không?
 - Ô, không phải, không phải? Tại em không sướng mà anh tiếp 
                  tục đụ làm chi? nên anh phải rút ra chớ!
 - Có... anh. Em đang sướng dễ sợ lắm mà không dám nói. Sợ anh 
                  cười - Nắc mạnh thêm được không? Sao nó đã lồn cách lạ lùng. 
                  Có lẽ tử bữa nay, mỗi ngày ưùnh phải lên sân thượng này đụ 
                  nhau một lần - Em mê quá mình ơi? Đụ em thật mạnh đi - Em 
                  không đau đâu!
 
 Lộc cho hai tay xuống bợ mông đít em bé, dộng cặc xuống nắc 
                  như mưa tháng Sáu. Con bé rướn người, rên và nói bậy liên tục 
                  như con điên:
 - Coi chừng sập cái sân thượng này Lộc ơi. Ối, biết sướng vầy, 
                  em cho anh hồi em mới 11 tuổi. Tuổi đó lông lồn mới mọc, mu 
                  lồn ngứa còn hơn kiến cắn. Mỗi lần xem lén anh tắm, em nứng 
                  muốn bể lồn, ước ao làm sao được ôm thân hình ..
 truồng trần củ anh, cho anh đụ ầm ầm như bây giờ cho đã - Ui, 
                  nắc tới đi, mạnh chút nữa. Chết em Lộc ơi! Ngày mai đi học, em 
                  nhớ anh chết đi…
 
 Lộc nắc rất thần tình. Đôi lúc dồn dập như bão tố. Đôi lúc 
                  dìêu dặt, êm đềm. Đôi lúc rút hết cặc ra ngoài, rồi lửa lửa, 
                  đâm ngược vô. Chàng nhồi em bé như con búp bê - Uyển há miệng 
                  ra mà gào thét như giặc đến. Lộc hỏi:
 - Bộ em biết nứng hồi II tuổi lận hả?
 - Hình như trước đó nữa Lộc ơi ? Mười tuổi là em đã biết xả 
                  nước vào bồn, nằm sờ lồn một mình, tưởng tượng ông thầy Báu 
                  đang cúi xuống hôn lồn em. Một ngón, em chà nhẹ hột le. Chừng 
                  nào chịu không nổi~ em cho xuống khuấy khuấy miệng lồn - Cho 
                  đến năm 11 tuổi, thèm quá, em đánh bạo, đút thử ngón tay vào... 
                  và Trời ơi, em tìm thấy khoái lạc ngạt ngào dâng tới bằng thủ 
                  dâm. Khi thấy lén cặc anh, một hôm em ăn cắp trái chuối, để 
                  dưới gối - Tối ngủ em... em... đã cho nó vào. Vậy mà... trái 
                  chuối vào rất dễ dàng. Tử hôm đó, em nguyện, bằng mọi cách sẽ 
                  quyến rũ anh, và cho anh!
 - Hèn chi lúc nãy, cặc anh vào quá dễ dàng mà không sợ em đau. 
                  Em thủ dâm chuối bao lâu rồi?
 - Cũng lâu rồi anh. Hai năm rồi. Mỗi tuần vài lần. Nhất là đêm 
                  thứ sáu. Em phải làm sao cho ra vài lần, mới thôi. Nhìêu khi 
                  em phải dùng cà dái dê, hay dưa leo. Vì chuối mau dập và mềm, 
                  chơi không đã. Bữa nay anh làm ơn đụ sao cho em ra vài cái, 
                  được không? Hồi nãy anh bú lồn, làm em chịu không nổi, ra hết 
                  một cái rồi. Anh đâu biết
 - Có, anh có biết vì lúc đó, cả người em rung lên như hoa 
                  quỳnh đang nở. Tay em đè đầu anh sát lồn. Chắc là sướng tuyệt 
                  vời lắm, phải không Uyển?
 - Mê lắm mình ơi! Hồi nào giở, em chỉ đụ trong túởng tượng. "Đự' 
                  ông thầy Báu dạy nhạc. "Đụ, thằng bán cà rem - "Đự' ông Hiệu 
                  trưởng,.v.v... Nghĩa là ban ngày em bắt mắt ai, tối đến em "mang" 
                  vào giường, ái ân, có khi khuya lơ mới dứt? Còn anh? Có khi 
                  nào anh thủ dâm không?
 - Anh hả? Có chớ. Tuổi thiếu niên dậy thì mà. Nhất là... anh 
                  vô tình được lấy lén cuốn phim tình dục trẻ em của măng. Xem 
                  cuốn đó rồi ông Cha hay bà Xơ cũng phải tuột quần đụ. Để tối 
                  nay, anh mang qua phòng em. Hai anh em mình khóa phòng, vặn 
                  lên coi. Coi xong thế nào em cũng bắt anh đụ cho coi.
 
 Nói xong, hai đứa bé ôm nhau đụ như người lớn. Khoảng nửa 
                  tiếng, con Uyển đòi ra, và rủ Lộc:
 - Anh ơi, em sắp ra nè. Cố ra trong lồn em một cái xem nó có 
                  khác với lúc em thủ dâm không, đó em gần ra, đó...
 
 Lộc nắc tới tấp. Dồn hết sức lực để bắn một quả cho đáng với 
                  cái công chàng dụ khị Uyển suết cả tháng trời. Rồi cả hai ra 
                  cùng một lúc. Đã điếu. Ngất trời. Xong rút ra lau bằng áo của 
                  Uyển - Cả hai xuống tắm, ăn cơm, chuẩn bị cho đêm đố, ngay tại 
                  phòng ngủ của Uyển!
 (Hết 
                  Phần 22... Xin mời xem tiếp
                  Phần 
                  23) |