| Bà Thoa bước ra mạnh như cơn lốc - Cánh cửa 
                  văn phòng được đóng kêu cái ầm - Thiếu Tá Vũ Hào ngồi phịch 
                  xuống ghế như thây ma không hồn. Mồ hôi ông tiếp tục vã ra như 
                  tắm, mặc dầu ông đang ngồi trong phòng lạnh. Đầu óc ông nghĩ hoang mang, loạn xạ đủ thứ. Ông nghe như cái lon 
                  bạc của mình không cánh mà sắp bay. Chuyện này mà báo chí biết 
                  được thì có Tổng Thống Ngô Đình Diệm cũng không cứu nổi. V, 
                  bất cứ anh nào có chân trong Đảng Cần Lao mà lạng quạng, là 
                  cuộc đời đi đứt, dưới luật Gia Đình của bà Ngô Đình Nhu.
 Vũ Hào bấm Interphone:
 - Mầy đó hả? Thấy bà đi chưa?
 - Dạ chưa - Bà còn ngồi trong xe nói gì với tài xê.
 - Hể xe bả khuất, là lập tức cho tao hay - Hoặc bả rời xe trở 
                  vô lại, cũng báo cáo, nghe rõ?
 - Dạ 5/5 thưa Thiếu Tá.
 
 Anh chàng ngồi đó, sắp đặt những câu trả lời sao cho suông sẻ 
                  về cái xì líp ác ông em Kim Hằng bỏ quên ra đó. Tm mãi không 
                  ra lý do. Sao trên bàn ông Thiếu Tá Trướng Ty Cảnh Sát, mà lại 
                  có cái xì líp, không phải của đàn bà, mà là của trẻ con tuổi 
                  thiếu niên? Cửa nhốt Kim Hằng được gõ thúc. Vũ Hào lại mở hé 
                  hé, nói nhỏ:
 - Lạy em, chịu khó ngồi trỏng chửng 10 phút - Đợi cho bả đi 
                  rồi hẵn ra.
 - Được nhưng anh làm ơn lại bàn lấy giùm cái xì líp của em - ở 
                  truồng lâu không quen, lạnh da lồn quá hà.
 - Bả... lấy bà nó cái của ác ôn đó rồi. Hết chổ để sao nhè bàn 
                  làm việc của anh mà em để. Nãy giờ anh lo muốn bể óc, bể ngực 
                  luôn - Nếu bả hỏi của ai, làm sao trả lời:
 Kim Hằng nhoẻn nụ cười như hoa - Em thông minh nói ngay:
 - Chuyện chỉ có vậy mà nghĩ không ra? Anh chịu đại ra là đêm 
                  qua, anh hành quân Cảnh sát, bắt được một con giao liên, giả 
                  làm đĩ đứng đường - Xong anh đem về, bắt lột truồng nó ra khám 
                  xét, tra khảo, rồi trước khi tống giam, anh cho nó mặc đồ lại 
                  - Nó đã để quên quần xì líp!
 
 Mắt Vũ Hào sáng rực như sao - Chàng mừng hết lớn nhờ cái mưu 
                  vặt của cô bé Kim Hằng. Chàng hỏi lại:
 - Nhưng nếu bả hỏi VC gì mà mặc xì líp của trẻ em?
 - Trời ơi, anh ngu quá thì thôi - Giao liên với. Đặc Công VC 
                  bây giở toàn là thiến niên, để mà mắt Cảnh sát!!!
 
 Vũ Hào ôm chầm lấy em bé hôn môi, nút lưỡi mê ly. Chàng thầm 
                  phục con bé thông minh tuyệt vời, xứng đáng để sau này chàng 
                  lấy làm vợ nhỏ. Interphone kêu:
 - Thiếu Tá, bà đi rồi.
 Vũ Hài dắt em bé Kim Hằng ra, và nói nhanh:
 - Anh gửi em 20 ngàn và cho người mang em về nhà.
 
 Cho anh số phone, anh sẽ gọi cho em biết kế hoạch của anh. Như 
                  anh nói, phải thật kín đáo, mình mới có hạnh phúc.
 
 Hằng không nhận số tìên, rồi nói:
 - Em đã bảo với anh tử đầu, em không phải là đĩ mà. Ba cho em 
                  nhìêu tìên trong ngân hàng - muốn xài bao nhiêu cũng có. Chỉ 
                  một đìêu em thiếu thốn là tình dục, và tình dục. Còn đây là số 
                  phone của em - lên là gọi, em sẽ đến. Xe đưa Kim Hằng ra khỏi 
                  Ty Cảnh Sát, thì Thiếu Tá Vũ Hào lại thở ra lo cho những pha 
                  sắp tới. Chàng hoàn toàn không hề biết vợ chàng đến đây lúc 
                  trưa bất thình lình là vì có một việc quan trọng: Chả là đêm 
                  qua, Vũ Hào phải trực. Thằng nhóc Hạnh lại leo rào, bò qua sân 
                  thượng, xuống phòng ngủ, tìm mợ Thoa - Mợ than thèm một tràng 
                  nem nướng chỗ ngã tư Phan Đình PHùng - Anh chàng hào hoa bảo 
                  để anh lếch bộ lại mua về làm hài lòng người đẹp - Mới đi được 
                  hai trăm thước bị Cảnh sát tóm vì em đi trong giờ giới nghiêm. 
                  Em gọi về nhờ mợ lên lãnh, nhưng mợ cũng không dám vì không 
                  phép đi trong giờ giới nghiêm. Sáng sớm, mợ bay lên, thì em bé 
                  Hạnh đã được giải giao sang Quân Vụ Thị Trấn để đưa lên Quang 
                  Trung đi lính? Trưa hôm đó mợ đến sở, tính nhờ ông chồng can 
                  thiệp cho em Hạnh được về, tiếp tục leo rào hàng đêm, qua "bò 
                  hỏa lực" với mợ. Chuyện chưa đâu vào đâu, thì mợ phát giác cái 
                  xì líp của trẻ em nằm chình ình trên bàn làm việc của chồng - 
                  Mợ vờ ghen kiểu Hoạn thư - Không nói, mặt lạnh như tìên mà 
                  đanh như thép.
 
 Chìêu hôm đó, Vũ Hào bằng mọi giá phải về, tìm cách làm hòa 
                  với bà xã:
 - Lẽ ra anh phải nói ngay để em không hiểu lầm, nhưng bận quá 
                  - Bây giờ anh mới có dịp thanh minh.
 
 Cũng với thái độ lạnh lùng, mợ Thoa nói:
 - Anh có con bồ nhí để hú hí ngay sở làm trong những giờ trưa, 
                  thì em vui, chớ có buồn ghen gì đâu... Nhìn đầu tóc bù xù, 
                  nhìn đôi chân không giày, nhìn cái Zipper quên kéo lên của anh, 
                  nhìn giáng điệu bối rối bất thường của anh, nhất là nữa quả 
                  ehuối đã lột bị ướt nhẹt. Hình như có ai đã ngậm vào, dùng 
                  răng làm một khoanh tròn cho giống dương vật của đàn ông... 
                  Ngu như mọi trên rừng cũng phải biết - Có đìêu, em dặn: với 
                  gái nhà lành, không sao. Anh mà lang bang với bọn giang hồ, 
                  nhất là gái gọi, để nó truyền bệnh AIDS, rồi làm khổ vợ con, 
                  là em giết anh. Em chỉ cần bốc điện thoại gọi bà Cố Vấn Nhu ià 
                  anh tiêu?
 
 Vì tự kỷ ám thị, Vũ Hào giật thót người - "Gái gọi". Sao nàng 
                  biết mà nói chận đầu ngay chóc? Chàng nói tảng lờ dể vợ chàng 
                  đửng có cằn nhằn vấn đề này nữa:
 - A, có cơm chưa? Cho anh ăn đi - Đói lắm, mẹ nó.
 - Khoang, muốn em bỏ qua vụ này, phải giúp em một việc.
 - Bất cứ gì em muốn là Trời muốn, Anh sẵn sàng giúp. Vũ Hào sề 
                  xuống vờ ôm vợ hôn một cái và nói như thế.
 - Anh lên ngay Quang Trung lãnh giùm cháu Hạnh về. Nó đi trong 
                  giờ giới nghiêm và bị bắt lính rồi.
 
 Vũ Hào mửng thầm - Quân Cảnh đã đốn đi bớt cái gai mà chàng 
                  không làm sao có cách. Chàng nói:
 - Thì để nó đi lính giết giặc, giúp nước. Mười bảy tuổi thì 
                  cũng đúng rồi - Để ở nhà đêm đêm cứ trèo qua đây... Không có 
                  anh,,, em với nó đụ đéo tơi bời, có ngày...
 - … Có ngày để quên xì hp phải không? Rồi chuối nữa. Bữa đó em 
                  vì thể diện của anh nên không ớ lại - Nếu không, em lục lọi 
                  hết văn phòng, thế nào cũng tìm ra một con đ, mà theo cỡ xì 
                  líp này, nó chỉ 14, mười lăm tuổi là cùng. Như vậy, tội anh 
                  nặng hơn em nhìêu. Anh ngoại tình với gái vị thành niên có 15, 
                  còn em, em
 ngoại tình với Hạnh tới 17 lận - Em mà khai chuyện này, anh sẽ 
                  rắc rối...
 - Được rồi, anh sẵn sàng giúp em. Nhưng có thể nào cho anh 
                  biết em với Hạnh bắt đầu từ bao lâu rồi?
 - Em khai hết, anh cũng phải khai hết chuyện cái xì líp nhen. 
                  Vũ Hào mạnh dạng ôm vợ, hôn một cái thật lâu. Chàng sắp nghe 
                  toàn bộ chuyện mợ Thoa ngoại tình với Hạnh?
 
 Mợ cổi hết quần áo ra. Giống hệt mọi lần, là mợ giang hai chân 
                  rộng ra, dùng hai ngón tay với những ngón búp măng, vuết vuốt 
                  bộ lông lồn đẹp độc đáo, rồi kể: .
 "Hồi Hạnh 16 tuổi, em đã thập thò có tà ý, rủ nó, đêm nào đó, 
                  ở lại ngủ với em. Em sợ mang tội loạn luân. Nhưng thằng nhỏ có 
                  những cứ chỉ kỳ cục lắm. Nó tìm đâu được những cuốn sách dâm 
                  tiếng Mỹ, có hình đụ đéo rất khêu gợi - Lựa những lúc không có 
                  anh ở nhà, nó cầm tay em, kéo lên phòng này hỏi:
 - Mợ Thoa. Bộ đàn ông với đàn bà khi lớn lên họ cổi truồng vật 
                  lộn nhau như vầy hả?
 
 Nói thật với anh, là đàn bà đã có con, nhìn những tấm hình dâm 
                  dật nầy, nước lồn em còn tuông ra ướt nhẹt - Nói chi tuổi 16 
                  như Hạnh. Bàn tay nó nắm cứng tay em, năn nỉ giải thích. Biết 
                  đây là phòng ngủ của mình, nhưng nói đến vấn đề dâm dật cho 
                  đứa cháu vị thành niên nghe, em... em sờ sợ, hồi hộp - Nên em 
                  đã tự động đóng kín, khóa chặt cánh cửa phòng... rồi trở lại, 
                  ngồi sát bên thằng bé. Em lật tiếp vài trang báo xem nốt các 
                  tấm hình đụ đéo hấp dẫn Mắt em xem mà đầu óc hoa lên vì máu 
                  dâm trong người làm đảo lộn hết suy nghĩ - Liếc liếc, em thấy 
                  bàn tay Hạnh đè chỗ con cặc đang bung cứng trong quần, và mắt 
                  nó thì nhìn chăm chăm lồn em, vú em.
 
 Bàn tay kia của Hạnh lại bất thình lình sờ nắm, bóp mạnh tay 
                  em, giữa lúc em mơ hồ một hình ảnh: Có thể nào em với Hạnh sẽ 
                  truồng trần, bắt chước giống hệt một trong những tấm hình của 
                  cuốn báo dâm này không? Vì, anh biết gì không? Có một tấm hình 
                  chụp một eô Mỹ lớn tuổi đụ với một cậu bé. Không biết có phải 
                  vì tấm hình đó mà Hạnh muốn em xem cuốn báo không? Hai mợ cháu 
                  đã cùng ngửng trang báo lại, xem thật lâu. Lâu đến độ, nói 
                  thiệt, lồn em nóng như muốn bật lửa.
 
 Nếu không có Hạnh ngồi đó, có lẽ em cũng phải cổi quần ra như 
                  bây giờ, mà dùng tay thủ dâm cho ra vài ba cái mới đã mình ơi? 
                  Nghe vợ nói tới đó, Vũ Hào bỗng cũng cổi vội áo quần ra, chổng 
                  con cặc cứng ngắt cho bà rhóa cầm, vọc. Hào nhìn bàn tay đẹp 
                  của vợ với những ngón búp măng sơn đỏ đang nựng khúc gân nóng 
                  của chàng. Chàng quên hết ghen tương - Và hình như chính câu 
                  chuyện loạn của mợ Thoa đã gợi lên cơn dâm dục trong chàng - 
                  Mợ nói tiếp:
 - Trời ơi, lúc đó mà Hạnh nó bạo gang dám cổi truồng ra như 
                  anh bây giờ, chắc em... em... em phải bú một mách cho đã cơn 
                  thèm tình dục. Nghe Hạnh hỏi, em trả lời: cái này không phải 
                  đàn ông đàn bà vật lộn, mà là họ làm tình đó cháu, Bàn tay 
                  Hạnh lại bóp mạnh tay em lần nữa. Nó hỏi (có lẽ vờ thơ ngây).
 - Làm tình? là sao? Tại sao phải làm tình?
 
 Em nhìn nó để xem cặp mắt nó có phải đang vờ vĩnh hỏi để em 
                  phải nói thật hết cái dâm cho nó nghe? Hạnh thấy em nhìn nó 
                  hơi lâu, nó cũng nhìn lại. Nhãn điện của hai cặp mắt hút nhau, 
                  ghì nhau khá lâu. Cuối cùng cả hai gần lại, thật gần, và em 
                  hôn nôi Hạnh...
 (Hết 
                  Phần 7 ... Xin mời xem tiếp
                  Phần 8) |