Sau lần tìm gái phong sương để
thỏa mãn nhu cầu cần thiết đó, Hùng như ăn trúng
phải bùa mê . Thứ Sáu tuần nào Hùng cũng ra
"bãi" để rước một em lên xe . Lúc thì
em Mễ, lúc thì em Mỹ trắng, có lúc kẹt tiền quá
Hùng rinh luôn cả em Mỹ đen. Mỗi em mỗi vẻ : em
Mễ thì trẻ trung, da thịt săn chắc; em Mỹ trắng thì
nước da trắng hồng tóc vàng chóe nhưng thịt hơi
nhũng; còn em Mỹ đen thì được cái thổi kèn
siêu luyện, nhưng cũng kẹt nỗi l... em nhão nhề .
Tính ra cũng nhờ những cô gái làng chơi này mà
Hùng thấy đỡ trống trải cô đơn vào những
ngày cuối tuần.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hồ sơ đoàn tụ của
Lệ vẫn nằm ì không nhúc nhích. Hùng có phần
chán nãn. Những bức thư viết cho Lệ có phần
thưa thớt.
Dạo đó Hùng tình cờ quen với một người bạn
cùng sở , anh ta tên Zềnh Chính người Hoa. Hai người
độc thân có cùng một cảnh ngộ chẳng bao lâu
thì trở thành bạn thân. Zềnh Chính thường hay
dẫn Hùng lên phố Tàu để kiếm mấy em người
Hoa xinh như mộng, trắng như hoa bưởi . Tuy giá cả
hơi mắc, $150/cối, nhưng mấy em phục vụ tận tình
chu đáo . Hùng thích lắm, cuối tuần nào cũng rũ
Zềnh Chính lên shopping mấy em để hưởng thụ .
Một thời gian sau, Hùng cảm thấy nhàm chán với
những em người Hoa . Zềnh Chính lại giới thiệu
cho Hùng những nơi đấm bóp massage của mấy em Đại
Hàn. Hùng đi được đôi ba lần thì trở nên
nghiện cái trò massage của mấy em vùng khí lạnh.
Mấy em Đại Hàn vừa đẹp, lớn con, ngực to, mông
vun lại được có nước da trắng và cặp mắt hi
hí dâm tình ướt át. Mỗi khi trở ngón nghề thì
các em làm hết mình, phục vụ từ A đến Z không
làm khách thất vọng. Hùng thích nhất được mấy
em tắm. Mấy em kỳ cọ thật sạch từ trên xuống
dưới, nhất là của quí của Hùng được đặc
biệt chú tâm đến. Sau khi sạch sẽ các em dìu lên
phòng, đắp khăn nóng xoa bóp dầu toàn thân. Khi
đã thoải mái, các em bắt đầu nắm bắt dương
vật Hùng mà mút liếm một cách thèm thuồng. Thường
thường thì Hùng bảo ngừng, để giành cho lúc
hành lạc. Nhắc tới thức lối hành lạc thì xếp
các em đứng nhì thì không ai dám đứng nhất. Bởi
các em được huấn luyện kỹ càng các chiêu thức,
đủ các kiểu trụy lạc ăn chơi. Hùng có thể đề
nghị bất cứ điều gì, các em cũng chìu hết mức.
Nhiều lúc Hùng bỏ tiền gấp đôi, gấp ba để
cho các em kéo dài cuộc mây mưa hàng giờ . Đến
lúc xong xuôi, Hùng lại được tắm rửa và
được các em dìu ra tận cửa hôn hôn hít hít hẹn
ngày trở lại . Những lần như thế thì Hùng thấy
toàn thân rã rượi chỉ muốn về nhà ngủ vùi
để lấy lại sức.
Một năm sau Zềnh Chính lấy
vợ, Hùng coi như mất đi người bạn tâm giao . Kể
từ đó anh cũng không tới những động điếm tìm
hoa nữa . Hùng lại lao vào công việc, anh làm từ
sáng tới chiều tối, một tuần bảy ngày không
bỏ sót.
Dạo đó tình cờ Hùng gặp lại Loan. Được biết
Loan dọn về gần nhà Hùng, Hùng mừng rỡ vì có
cơ may giúp đỡ Loan để trả cái ơn ngày nào
Loan sponsor cho Hùng qua Mỹ . Hùng giúp Loan dọn nhà
. Qua lời đàm thoại qua loa, Hùng được biết
Loan vẫn ở vậy. Hùng có hỏi sao Loan không bước
thêm bước nữa . Loan cười nói, "tôi già
rồi anh ơi! Chồng con chi cho khổ ." Hùng hiểu ý
không hỏi han thêm.
Sau đó Hùng đổi việc, làm một tuần 5 ngày cho
một hãng điện tử. Cuối tuần Hùng thường qua
thăm Loan xem có giúp được gì . Thỉnh thoảng như
sửa máy giặt, sửa ống nước, hay là khiêng những
vật nặng. Bù lại Loan hay nấu những món ăn độc
đáo để đãi Hùng.
Trai đơn gái chiếc rồi sớm muộn gì cũng tới
chuyện đó . Hùng và Loan đều có chung một bối
cảnh cô đơn. Trai thì thiếu vợ, gái thiếu chồng.
Những sự thiếu vắng tưởng chừng không biết
bao giờ lấp đầy, tình cờ cả hai lại bù đắp
cho nhau những chỗ hụt hẫng một cách vừa vặn.
Tuy không nói ra lời bằng một sự yêu thương
nhau nhưng sự cần có nhau đã thể hiện ra bên
ngoài .
Dạo đó, trong một dịp Giáng sinh năm 1986, Loan mời
Hùng qua nhà đón mừng Chúa giáng sinh . Loan làm
rất nhiều món ăn mà Hùng thích. Cả hai rót rượu
mời nhau uống. Khi đã ngà ngà say, không biết vô
tình hay cố ý mà Hùng vấp chân ghế, té sấp lên
người Loan. Trong thoáng chốc cả hai nằm im , bốn
mắt nhìn nhau mà thấy rạo rực trong lòng, quên
đi hàng rào cản đạo đức. Hùng kề môi hôn
lên trán Loan làm cho Loan phấn chấn bất thần ôm
chầm Hùng vào lòng hôn một cách cuồng dại . Cả
hai vụt cởi áo cho nhau và lao vào trò chơi xác
thịt . Bấy lâu nay sự thiếu vắng của người khác
phái, người chết chồng và kẻ xa vợ, làm cho
hai người như điên dại như tìm lại cái quí báu
đã mất mấy năm qua. Hùng vội vã đi vào thân
thể Loan , anh nhấp mạnh những cú tưởng chừng
như dập nát người Loan, như người ta dùng búa
đập mạnh lên cánh hoa hồng. Nhưng Loan chẳng những
không đau mà còn sung sướng. Loan cong mình dan chân
rộng để hứng chịu những nhát đập từ mông
Hùng nện vào giữa hai đùi mình. Tiếng kêu phập
phật phát ra từ da thịt, tiếng nhoẹt nhoạt óc ách
từ hai bộ phậ? nam nữ . Hùng không kềm chế
được bản thân khi cơn sướng đang tăng dần lên,
anh rút người lên phóng những giòng đặt sệt
lên bụng Loan rồi thở hổn hển. Hùng cảm thấy
tiếc vì phút ái ân trôi qua nhanh chóng. Loan hiểu
được điều đó và thông cảm cho Hùng. Âu yếm
hôn lên trán Hùng.
Từ đó ngày nào Hùng cũng ghé sang nhà Loan cơm
nước. Cơm nước xong xuôi thì Loan tắm rửa trong
khi Hùng rửa chén. Lúc Hùng đi tắm thì Loan lo cơm
nước cho ngày mai . Khi Hùng tắm xong thì Loan đã
vào buồng, đèn vẫn còn sáng. Loan nằm sẵn chờ
Hùng trong bộ áo ngủ khêu gợi và mùi nước
hoa thoang thoảng.
Hùng vói tay tắt đèn, lôm khom dưới gầm giường
để lấy hộp condoms , cởi bỏ đôi chân giả rồi
leo lên nằm sát bên Loan. Loan nằm nghiêng, Hùng ôm
ngang eo cạ phần hạ thể, đã cương cứng ngay từ
lúc Hùng bước vào phòng, vào mông của Loan.
Hai tay Hùng xoa bóp đôi gò nhũ Loan giờ đã săn
mọng nhú cao hai đầu núm. Hùng kéo Loan quay trở
lại nằm úp lên người mình. Loan hôn Hùng trên
môi rồi rà dần xuống hạ thể để tìm c... Hùng.
Hùng đỡ Loan quay người ngược lại để cùng
phục vụ cho nhau ở hai nơi nhạy cảm nhất trong cơ
thể . Khi đã thỏa mãn màn đầu tiên, Loan quay người
lại, lấy một cái condom mang vào cho Hùng và tự
mình ngồi trên bụng Hùng. Hùng đưa tay đỡ lấy
c... cho Loan ngồi lên. Loan nhún nhẩy trên người
Hùng càng lúc càng nhanh làm cho Hùng thấy rân
người nhiều lúc tưởng chừng sẽ kết thúc cuộc
mây mưa ngắn ngủi . Nhưng Hùng kịp thời đổi tư
thế để chặn bớt lữa dục sắp phóng ra ngoài
. Hùng chọn kiểu mà anh thích nhất như khi làm tình
với Lệ, anh nằm lên lưng Loan cho dương vật vào
và nhịp nhanh. Trước khi xuất tinh Hùng đè sấp
Loan lại và hôn chặt lên môi Loan rồi nằm cứng
đờ thở dốc.
Những năm đầu tiên xa chồng,
Lệ tưởng chừng như mình là một người xấu số
nhất trần gian. Cũng như Hùng, Lệ thường tự
thỏa mãn mình những lúc nhớ chồng. Dần dà thời
gian chờ đợi định cư càng thấy dài lê thê.
Lệ đâm ra chán nãn. Số tiền Hùng gởi về thay
vì lo làm sửa sang nhà cửa thì Lệ mua son phấn,
vải quần, lo trau chia cho nhan sắc. Người trong vùng
ai cũng thấy sự đổi khác từ Lệ . Rồi những
tiếng đồn gần xa về Lệ: con đó nó sửa mũi,
con đó sâm chân mày, con đó cắt mắt, sâm môi,
càm chẻ ... Lệ bất cần những tiếng đồn đó
miễn sao nàng thấy hài lòng vui vẻ cho bản thân
bởi thế nàng thường hay nói: "Phải biết sống
cho bản thân chứ, đời có được bao lâu . Hưởng
được thì cứ hưởng." Và thiệt, Lệ bắt
đầu biết hưởng. Lệ quen với một Phó giám đốc
công ty phân bón Cò Bay . Hắn ta tên Oánh, ly dị
vợ hơn một năm ngoài . Chẳng bao lâu thì tình bạn
trở thành tình nhân. Lệ thường hay lén lút đến
nhà Oánh, có những đêm Lệ không về nhà ngủ
. Ba má chồng lúc đầu còn nghi ngờ lời đồn
đãi nhưng sau thấy con dâu mình lén lén lút lút
, chưng diện như con công thì tin lời đồn là có
thật . Nhưng rồi sao chứ, Lệ không màng tới điều
đó . Chính vì thế mà chuyện xích mích xãy ra với
mẹ chồng, Lệ tức tối cuốn gói dọn sang nhà
khác mà nghe đồn đó là nhà riêng của Oánh.
Má Hùng tức giận biên thơ mét cho Hùng biết nhưng
Hùng không tin bởi vì Lệ cũng viết thơ nói ngược
lại bị má chồng ăn hiếp, bị bên chồng chèn ép
. Hùng biết bẫm tánh Lệ thật thà hiền lành nên
cũng không nghi kỵ gì .
Từ ngày Lệ chính thức dọn sang nhà mới thì Oánh
có dịp thường xuyên tới ở chung với Lệ . Rồi
những đêm khuya tỉnh mịch lại phát ra những tiếng
rên rỉ của hai người . Oánh từng là người có
vợ nên dày dặn trong chuyện tình dục. Lệ như người
vợ chết chồng hoặc như có người chồng bị bất
lực đang thèm thuồng sự thỏa mãn của kẻ khác,
lao vào chốn nhục dục điên cuồng. Oánh là dân
làm ăn, buôn bán phân bón lậu quen thói chộp
giựt nên bản tánh bạo động, thích bạo dâm.
Quen đâu với một số bạn hàng buôn lậu khác
chuyên nhập cảng những thuốc kích dâm từ Thái
Lan, Oánh cũng mua được một chai . Dạo đó Oánh
và Lệ mỗi người một viên uống thử . Trong phút
chốc thấy toàn thân nóng ran như có ai thiêu đốt
. Vội vã trút bỏ hết áo quần lao vào chơi với
xác thịt, bú liếm lẫn nhau . L... lệ tiết thật
nhiều dâm thủy, càng chơi càng sung và càng sướng
tưởng chừng như không còn biết trời và đất
ở hướng nào . Còn Oánh thì cương cứng như đá
vồ lấy Lệ như con thú khát dục làm tình một cách
mang dại. Cả hai xuất tinh nhiều lần, Lệ tám lần
còn Oánh bốn lần, nhưng không làm giảm sự ham
muốn lại quấn lấy nhau bú liếm và cố hút hết
những cái tinh túy nhất của đối phương.
Giữa năm 1987, Oánh bị bắt trong một vụ buôn lậu
và biển thủ tiền công ty . Lệ cũng sớm bán đi
căn nhà trước khi nội vụ bị đỗ bể . Số tiền
đó Lệ mua căn nhà nhỏ hơn để sống tạm chờ
ngày đoàn tụ với chồng. Ăn thì quen nhưng bỏ
không quen, Lệ không kềm chế được bản thân mỗi
đêm khi nghĩ về hình ảnh lõa thể của đàn ông,
nghĩ tới những đêm hoang lạc với Oánh mà bức
rức khó chịu. Lệ quyết định trả tiền để mua
vui . Số tiền Hùng gởi về cho Lệ, Lệ giành nó
cho việc chiêu dụ đàn ông ở trong xóm. Dạo đó
có anh Huy sửa ống nước hay thường đi ngang nhà
Lệ. Thấy bắt mắt, nên Lệ lân la làm quen và nhờ
Huy sửa dùm hệ thống nước cho nhà mình. Lệ cố
tình ăn mặc cho hở hang diện cớ là trời nóng
nực với lại ở trong nhà thì là đồ ngủ thôi
. Thấy Huy chăm chăm nhìn cặp ngực lồ lộ sau lớp
vải mousselin, Lệ biết con mồi đã cắn câu . Lệ
cố tình ve vãn Huy bằng những câu nói nhõng nhẻo,
những cái vuốt lưng thân mật, những cái cười
có vẻ đú đỡn và những cái "vô tình"
để hở bộ phận kín của mình ra cho Huy thấy. Huy
thừa biết là Lệ cố tình "chài" mình để
thỏa mãn sinh lý, hắn giả vờ từ chối để câu
độ cho cao . Cuối cùng, lời thật trong lòng cũng
nói thẳng ra. Huy đề nghị Lệ trả tiền hàng tháng
cho Huy để tới bất cứ lúc nào mà Lệ muốn.
Lệ đồng ý . Và từ đó Lệ được Huy thỏa mãn
xác thịt . Huy vốn có thân thể nở nang, vóc vạc
liền lạc và đặt biệt hắn có chiêu "xuất
tinh tùy hứng" nên rất được lòng Lệ . Lệ
càng đắm chìm trong nhục dục .
Đầu nằm 1988, chuyện của
Huy và Lệ bị đỗ bễ . Người nhà Huy bất thần
tung cửa nhà Lệ để bắt gặp tại trận đôi
"gian phu dâm phụ" đang trần truồng hành lạc
ở trên giường. Ba má Huy hăm he đòi giết Lệ,
Lệ cuống quít trần truồng bưng mặt chạy vào
trong. Từ sau hôm đó Huy không còn xuất hiện
trong đời Lệ nữa , nhưng có người thấy Huy ban
đêm leo nóc nhà để vào nhà Lệ . Giữa năm
1988, Lệ được giấy xuất cảnh. Mừng mừng tủi
tủi sau bao năm xa cách chồng, bây giờ sắp
được tương phùng. Tuy Lệ biết không còn mặn
nồng với chồng như trước nhưng dầu sao Lệ cũng
thương Hùng thật lòng.
Đầu năm 1989, Lệ được giấy khám sức khỏe thì
mừng rỡ vô cùng. Nhưng cái tin từ phòng khám
cho biết là đang mang thai làm cho Lệ bàng hoàng.
Lệ thừa biết đứa con trong bụng là của Huy và
cũng là máu mủ của mình không nỡ vứt bỏ để
được định cư ở Hoa Kỳ . Tin tức đó được
phái đoàn báo cho Hùng biết, Hùng như té từ
trên cao xuống vực thẳm. Những tháng ngày lênh
đênh trên biển cả đói khát, con chết, bao nhiêu
nỗi nhọc nhằng phải chịu đựng trên đất lạ
quê người đã làm Hùng không chùn chí nhưng
sao cái tin Lệ mang bầu lại làm cho Hùng như người
sống sắp đi vào cõi chết. Hùng bị nhồi máu cơ
tim phải chở vào bệnh viện. Ca mỗ thành công cứu
vớt lại mạng cho Hùng. Khi tỉnh lại điều đầu
tiên anh nói với Loan là: "Nhắn cho Lệ biết,
phá cái thai đi thì anh tha thứ tất cả !".
Lệ hay tin chồng mình xuýt chết vì mình thì hối hận
vô cùng. Quyết định phá cái thai để tiến hành
thủ tục sum hợp với chồng. Huy hay tin bừng bừng
nỗi giận. Bao tháng nay ở chung với Lệ, Huy đã
trót lòng yêu . Huy không muốn xa Lệ lại càng
không muốn Lệ giết đi đứa con trong bụng. Trong
lúc dằn co xô xát, Huy vô tình đẩy Lệ xuống cầu
thang. Cái thai bị hủy . Lệ bị chết. Huy bị bắt.
Cuối năm 1993, Hùng làm lễ thành hôn với Loan
ở lứa tuổi 55. Loan mang thai và sanh cho Hùng
đứa con trai đặt tên là Mạc Cẩm Lê . Khi Lê
lên sáu tuổi thì Loan bị ung thư tử cung chỉ còn
sống thêm nửa năm. Cuối năm 2000 Loan chết để
lại đứa con cho Hùng nuôi dưỡng bằng số tiền
cấp dưỡng ít ỏi . Đầu năm 2001, Lê bị loạn đạn
của băng đảng Á Châu bắn chết. Hùng hay tin lên
cơn sốc lần thứ hai . Người ta chở anh vào bệnh
viện kịp thời cứu sống anh. Tuy thế từ nay anh bị
liệt nửa thân người .
Hay tin, người nhà Hùng bên VN gọi điện thăm Hùng.
Thấy Hùng vẫn còn nói chuyện được, họ cũng
đỡ buồn. Quyên đã lấy chồng khác và sanh một
đứa con trai . Má Hùng vẫn khỏe mạnh ở cái
tuổi gần 90. Con bé Lâm Yến Thơ ngày nào bây giờ
là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần. Hai năm trước,
trúng tuyển vào bán kết Hoa Hậu báo Tiền Phong.
Năm ngoái thì lập gia đình với một việt kiều Úc,
chờ ngày định cư .
Thời gian lẳng lặng trôi đi, cái lạnh mùa đông
dần dà bỏ đi để cho cái nóng tràn vào thay thế
. Ngày 18 tháng 4 năm 2001, Hùng loay hoay với xấp
thơ của Lệ , thình lình có tiếng chuông vang lên
ở ngoài ngõ . Hùng điều khiển chiếc xe lăn tới
mở . Bên ngoài là một người thanh niên trạc
tuổi ba mươi cầm lá thư trên tay .Người đó cao
lớn đẹp trai vừa thấy Hùng thì ngõ lời chào:
- Xin hỏi đây có phải là nhà của bác Hùng.
Hùng khẻ gật đầu .
Người thanh niên đó nói tiếp:
- Tôi tên là Thông. Má tôi trước lúc chết có
giao lá thư này cho tôi và nhờ chuyển dùm cho ông.
Hùng bàng hoàng không biết người đàn ông đó
nói gì nhưng vẫn ngờ ngợ trong lòng.
Xé thơ ra Hùng đọc vội:
Anh Hùng,
Từ lúc em bị ba má bắt ép em lên Sài Gòn để
xa rời anh. Em không cam lòng cho sự sắp đặt đó
. Em đã bỏ trốn mang theo cái bào thai trong mình chỉ
vừa tròn 4 tháng. Em đã sống khổ cực và chịu
biết bao nhiêu cay đắng để cho ra đời một đứa
con trai của chúng mình. Năm 1980, hay tin anh đã vượt
biên, em buồn não nuột tưởng đâu không còn có
cơ hội giao lại đứa con cho anh. Sau đó hai năm em
quyết định vượt biên tới đảo Pulau Bidong, mười
ngày lênh đênh trên biển cả và chịu nỗi nhục
nhả cho bọn hải tặc em suốt đời sẽ khóquên.
Khi đến đảo, em dò la tin tức của anh nhưng không
thấy. Năm 1983 em định cư ở Boston. Những ngày
tháng đó thật là một trở ngại lớn cho em và
con: sinh ngữ và cuộc sống vất vả đầy thử thách,
nhưng mẹ con ráng đùm bọc nhau mà sống. Để tìm
anh.
Sau đó hai năm em quyết định dời về California để
mong tìm gặp anh trong biển người đồng hương tị
nạn. Cách đây 2 năm em tình cờ gặp anh trong siêu
thị, em mừng tưởng như mình chết đi sống lại .
Nhìn thấy anh già hẳn đi, mái tóc đã muối tiêu,
khuôn mặt khắc khổ hằn hộc bao vết thương chiến
tranh và đời sống. Em thấy tội và thương anh vô
ngần, định chạy lại ôm anh kể bao nổi đắng cay
mà em đã gánh chịu . Nhưng hỡi ôi! Người đàn
bà đi cạnh anh đã làm cho em chùn bước. Em thừa
biết mối quan hệ này không tầm thường. Sau đó
em nhờ thằng Thông điều tra và biết được bà
ta tên Loan, đã là vợ của anh từ mấy năm trước.
Anh Hùng! Em gặp lại anh tưởng chừng như chết đi
sống lại nhưng cái tin anh đi thêm bước nữa làm
em thật đắng cay . Em không hề trách anh, thấy anh
vui vẻ là em đã mãn nguyện rồi . Em vẫn âm thầm
theo dõi anh ...Cuối năm ngoái hay tin Loan bị ung thư
chết, em buồn cho anh nhiều nhưng ích kỹ nghĩ từ
nay mình có cơ hội . Nhưng ông trời thiệt bạc đãi
em, tháng Hai năm nay em hay tin em chẳng sống được
bao lâu . Chứng bệnh tiểu đường em đã vướng
phải từ nhiều năm trước bỗng nhiên bộc phát.
Em vẫn cắn răng chịu đựng không báo cho anh biết
vì sợ anh đau lòng. Cách đây hai tuần, người
ta đưa em vào bệnh viện, em biết em không qua
được hơn 1 tuần nữa nên mạo muội viết thư
cho anh. Mong anh nhận lấy đứa con mình. Tội cho nó
đã thiếu vắng hình bóng một người cha mấy chục
năm qua .
Cầu mong anh bình an, sống mạnh sống khỏe ...
Em,
Xuân
Hùng đọc xong lá thơ, nước mắt ràn rụa như mưa
. Tay run run chợt như muốn té . Người thanh niên
vội vả đỡ Hùng dậy .
Hùng nghẹn ngào nói:
- Cậu có phải là con của Xuân, Đoàn Thái Xuân
?
- Đúng rồi, thưa bác . Má con chết hồi tuần trước.
- Cậu họ Mạc ?
- Dạ đúng ! Má con có nói ông chính là ba ruột
của tôi đã thất lạc nhiều năm.
- Trời ơi! Con của tôi . Ông trời cho tôi còn
sống để chờ ngày này đây mà!
- Ba ! Ba ...
- Con ! Con ...
Hết
Vài lời tâm sự: câu
chuyện thật bi thương đúng với lời tựa của
nó: Thảm cảnh chiến tranh, người chết, kẻ bị thương,
người tật nguyền, kẻ điên khùng, vợ mất chồng,
con mất cha, người yêu bỏ trốn mang theo cái bào
thai còn non; thảm cảnh ly tán, chồng "cải tạo",
vợ thăm nuôi; rồi chết chóc trên biển, bọn hải
tặc hãm hiếp, con đói khát mà chết; cuối cùng
là thảm cảnh xa quê hương, xa vợ con, thời thế
thay đổi, con người thay đổi, tình yêu phai nhạt
theo năm tháng, ngộ sát, tù tội; cái chết đột
ngột của người vợ để lại cảnh gà trống nuôi
con...Dẫu sao kết thúc vẫn là sự đoàn tụ thiêng
liêng mà kinh bích lịch tôi cố tình dàn dựng.Tôi
xin cám ơn các bạn đọc và chia sẻ .
Mời
các bạn tham gia bàn luận truyện trên trong diễn
đàn, nhấn
chuột vào đây! |