| Cả ba chúng tôi , ba , tôi và chị Hai đều 
                  phạm những sai lầm nghiêm trọng. Tôi sai vì tin tưởng ba sẽ 
                  không bao giờ hé răng . Chị Hai sai vì nghe lời tôi , cũng tin 
                  như thế . Nhưng cái sai tệ hại nhất là cái sai của ba . Cho 
                  đến ngày hôm nay tôi vẫn ngạc nhiên mỗi lần hồi tưởng . Một 
                  con người khôn ngoan như ba tại sao lại nông nổi và sơ hở đến 
                  độ đã báo cáo chuyện "động trời"với mẹ . Thế là bên trong ngôi 
                  biệt thự này mọi chuyện đều nát bét như tương , nhưng mà vì sĩ 
                  diện , vì tai tiếng , vì danh giá , vì địa vị xã hội .... 
                  Chúng tôi cố bưng bít không để lọt bất cứ một dấu hiệu khả 
                  nghi nào ra ngoài . Ngay cả lão bộc cũng chỉ biết một cách hữu 
                  lý là chị Hai nghĩ làm chỉ vì sắp đến ngày sanh nở . Thế thôi 
                  ! Chấm hết. Nhưng ba mẹ tôi thì chẳng thể chấm hết dễ dàng như 
                  vậy . Mẹ dọn qua ngủ một mình trong một trong 4 phòng trống . 
                  Nhìn mặt ngoài , ông bà vẫn được coi là 1 cặp vợ chồng tâm đầu 
                  ý hợp . Thỉnh thoảng có lễ lạc, tiệc tùng hai người vẫn đi 
                  chung nói cười vui vẻ . Chỉ khi cánh cửa biệt thự khép lại , 
                  là mỗi người về một cõi , mặt ai cũng lạnh như tiền . Với tôi 
                  bà có mểm mỏng hơn , nhưng tình thương vô bờ bà dành cho tôi 
                  lúc trước ít nhiều hao hụt . Ban đầu tôi có buồn , như dần dần 
                  cũng quen đi. Tôi tự tìm cho mình cho cách sống . Con heo lòng 
                  trong người tôi vẫn đang sung sức . Từ lúc chị Hai về quê , 
                  tôi không còn biết tiêu phí sức lực với ai , đành sử dụng cái 
                  xilíp của Tuyết , như một cái cớ để tự thỏa mản . Thỉnh thoảng 
                  tôi đến các động điếm . Tôi nói thỉnh thoảng vì tôi mới mười 
                  bảy , còn đang lệ thuộc vào gia đình , tôi làm gì có tiền để 
                  lui tới các lầu xanh thường xuyên được . Vả , đã quen với 
                  những trận giao hoan đến nơi đến chốn , cả hai cùng hưởng ứng 
                  , cùng nương đẩy để đưa nhau tới tuyệt đỉnh khoái lạc, tôi cảm 
                  thấy rất chán khi làm tình với bọn gái buôn hương bán phấn . 
                  Bú liếm thì chắc chắn không thể . Những lỗ lồn toang hoác thế 
                  kia , mỗi ngày hàng chục con cặc ra vào cho uống thuốc lú cũng 
                  chả dám kề miệng vào . Phần bọn họ nếu buộc phải trả đủ bài 
                  bản thì cũng qua quít cho xong , đôi em còn ca vọng cổ ong ỏng 
                  một cách hân hoan ngay khi tôi đang hì hục trên bụng . Đụ như 
                  thế thà đụ với cái xilíp của Tuyết có khi còn sướng hơn ! Quả 
                  thật lồn "dịch vụ" vẫn thua lồn "nhà" xa lắc! Ba dĩ nhiên vẫn 
                  quan hệ với dì Hoa . Từ độ câu chuyện đổ bể tùm lum , ba rất 
                  ít khi ngủ nhà . Đôi khi ông vắng mặt cả tuần lể. Trong một 
                  tuần biệt tăm đó, có trời biết ông đang làm những gì , ở đâu , 
                  với ai . Chỉ tội nghiệp mẹ . Suốt ngày bà ru rú trong phòng 
                  biếng nói biếng cười . Tôi có cảm tưởng bà như một cái xác 
                  không hồn , sống vật vờ nửa tỉnh nửa mê . Tình trạng lỏng 
                  chỏng của gia đình tôi cứ thế kéo dài, tôi không hiểu rồi sẽ 
                  đi về đâu . Một hôm tôi ra vườn dạo chơi , khi đi ngang qua 
                  căn nhà kho của lão bộc , tôi chợt nhìn thấy lão đang lom khom 
                  nhìn qua lổ khóa say mê đến độ tôi bước đến sát sau lưng lão 
                  cũng chẳng hề hay biết . Tôi gọi : " Bác Tư " Lão bộc giật nẩy 
                  mình quay lại. Mặt lão đổi sắc, tái xanh. Lão nhìn tôi lúng 
                  túng giọng nói run run : " Cậu Hai ... Cậu Hai đi dạo " Tôi 
                  hất hàm về phía cánh cửa . " Bác đang dòm gì ở trỏng vậy ." " 
                  À ... À ... Có gì đâu ..." Tôi bước lên một bước khom người 
                  xuống , lão bộc hốt hoảng kéo tay tôi . " Cậu Hai ... Cậu Hai 
                  ...." Nhưng tôi giật ra ghé mắt nhìn qua lổ?khóa . Trời đất ! 
                  Có tưởng tượng được không ? Trên chiếc ghế mây cạnh giường một 
                  thanh niên đang trần truồng ngồi dựa ngửa hai chân gác lên 2 
                  thành tựa. Quỳ ở dưới, cũng trần truồng, là một người đàn bà 
                  đang say sưa bú cặc gã thanh niên. Người đàn bà chẳng phải ai 
                  xa lạ: Mẹ tôi ! Tôi nhận ra gã thanh niên , hắn gọi lão bộc 
                  bằng ông ngoại , đang phục vụ trong 1 binh chủng tác chiến . 
                  Thỉnh thoảng sau cuộc hành quân hắn đến thăm lão. Đó là một 
                  mẫu đàn ông đúng nghĩa , cao lớn , đẹp trai , mình mẩy lông lá 
                  như con khỉ đột, giọng nói oang oang vang như chuông đồng. 
                  Những lần về phép trước hắn vẫn được ba tôi mời ra nhà thủy tạ 
                  cùng ông đối ẩm . Hắn uống rượu rất mạnh , đàn hát cũng hay . 
                  Có lần tôi nghe mẹ tôi hỏi hắn : " Chú Khang chắc nhiều đào 
                  lắm nhỉ ? " " Dạ ... cũng nhì nhằng thôi ." " Thế bao giờ lấy 
                  vợ đây ? Nói cho tôi mừng ." " Dạ ... Tôi chưa nghĩ đến chuyện 
                  đó. Lính tráng mà bà chủ, sống chết nay mai ." " Nói như chú 
                  thì đàn bà ở giá hết à ? Thời buổi này đàn ông con trai nào 
                  lại không ở trong quân đội ?" Gã cười ,nụ cười trắng bóng hai 
                  hàm răng đều . Mẹ tôi nhìn hắn , tia nhìn ướt rượt , có đuôi . 
                  Tôi nghĩ đàn bà kể cũng lạ yêu chồng là thế mà khi thấy bọn 
                  con trai khôi ngô đỉnh ngộ vẫn không đừng được sóng mắt lả lơi 
                  , thảo nào đàn bà dễ dụ . Gã thanh niên đã đụ mẹ tôi (hoặc 
                  ngược lại) từ lúc nào ? Tôi tự hỏi và tự trả lời . Chỉ có thể 
                  sau khi câu chuyện giữa ba , tôi , chị Hai xảy ra . Bà đang 
                  buồn và cô đơn . Trong khi đó ba vẫn đi bắt nhân tình với dì 
                  Hoa . Vào thời đó , chuyện ly dị đâu có phổ biến như bây giờ , 
                  Nhưng sức chịu đựng của con người có hạn, mẹ chắc cuối cùng 
                  nhìn ra điều bất công nếu mình cứ tiếp tục âm thầm chịu đựng 
                  dày vò mình mãi . Sao ông ăn chả bà lại chẳng ăn nem ? Tội 
                  tình gì phải ép xác chay tịnh . Mẹ còn trẻ , sinh lực còn ngồn 
                  ngộn . Sau này do kinh nghiệm tôi biết đàn bà vào lớp tuổi như 
                  mẹ - băm bốn băm lăm - là lớp tuổi tình dục phát triển mạnh mẽ 
                  nhất , chín muồi nhất , đam mê nhất , và sẵn sàng phá vở tất 
                  cả mọi ràng buộc đạo đức để lao vào khoái lạc nhất. Bên trong 
                  cánh cửa,mẹ vẫn say sưa ngậm cặc gã thanh niên . Bà mút, thụt 
                  không ngừng . Bàn tay bà xoắn xuýt hai hòn dái gã , miệng bà 
                  phát ra những tiếng gầm gừ khoái lạc. Phía trên gã thanh niên 
                  nhắm nghiền đôi mắt , hắn cũng rên rỉ xuýt xoa,vò rối mái tóc 
                  mẹ trong hai bàn tay . Bỗng mẹ ngẩng lên , mỉm cười âu yếm hỏi 
                  hắn : " Khang sướng không ?" " Sướng ... Sướng ... Sướng lắm 
                  ... Bú nửa đi..." " Vậy đâu có công bình . Khang phải bú chị 
                  nữa chứ ." " Ừ Khang bú ." Gã nói xong cúi xuống bế mẹ lên . 
                  Tôi thầm phục sức mạnh của gã . Mẹ tuy không lớn con nhưng 
                  thân thể thuộc loại đẫy đà nặng ký , vậy mà gã nhấc bỗng mẹ 
                  khỏi mặt đất nhẹ như chơi , lại còn xoay ngược đầu bà xuống , 
                  chổng hai chân lên trần nhà trong tư thế trồng chuối ngược . 
                  Mẹ dang rộng háng , âm hộ nung núc với hai mép lồn lồi ra ướt 
                  nhẩy . Hắn kê miệng vào mồng dóc , đưa lưỡi liếm quanh rồi 
                  ngậm mút chùn chụt . Phía dưới mẹ tiếp tục đẩy sâu con cặc hắn 
                  vào cuống họng , con cặc to và dài nhất mà tôi từng thấy từ 
                  trước tới giờ. Nó cũng tương đương, thậm chí coi mòi còn hơn 
                  của ba tôi (có lẽ vì bộ lông hắn rậm quá mức tưởng tượng). Một 
                  tay hắn vòng quanh ôm eo ếch mẹ siết mạnh , một tay dùng ngón 
                  cái ấn vào chổ xương cụt của mẹ , xoáy xoáy rồi vuốt chậm theo 
                  đường rãnh cột sống . Hắn lặp lại động tác này nhiều lần , 
                  cùng với chiếc lưỡi mềm mại uyển chuyển trên chiếc âm hộ có lẽ 
                  đang nở lớn và co giật đê mê . Tôi thấy mẹ rùng mình liên tiếp 
                  , bà nhả con cặc hắn ra , bật kêu hoảng loạn : " Á ... Á ... 
                  Chết ...Chị chết ... Khang ơi ..." Bà lại vục mặt xuống , kéo 
                  con cặc hắn qua một bên , ngận gọn hai hòn dái , nhai nhai , 
                  đồng thời gầm gừ luôn miệng. Tôi biết gã thanh niên chẳng phải 
                  tay vừa . Kinh nghiệm của hắn chắc chắn vượt xa tôi . Nhìn 
                  cách hắn điểm huyệt, vuốt lưng, sử dụng đường lưỡi, tôi hiểu 
                  mình còn phải học hỏi bao nhiêu năm nữa mới hòng theo kịp . Mẹ 
                  cứ thỉnh thoảng lại rùng mình bần bật và la hoảng . Có lẽ hắn 
                  đã đưa bà đến cưc điểm khoái lạc nhiều lần . Đến nỗi khi hắn 
                  đút cặc vào lồn bà, bắt đầu nhắp thì tôi thấy mặt mẹ đã tái 
                  mét, thất thần như một xác chết. Hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục 
                  nhắp , không hùng hục ngay từ đầu như tôi , mà rất từ tốn có 
                  phương pháp. Hắn từ từ rút cặc ra xa ,cho đến khi qui đầu vừa 
                  chạm 2 mép thì dừng lại, bất thần đóng mạnh vào, đóng đến tận 
                  gốc . Mỗi lần hắn đóng một phía, khi giật lên , khi chúc xuống 
                  , khi bên phải , khi bên trái . Rồi giữ con cặc trong vị thế 
                  sát tận gốc , hắn xoáy tròn hai mông đít như người ta sàng gạo 
                  . Tay hắn cũng chuyển động không ngừng , ngón cái như một mũi 
                  khoan , chà xát chỗ xương khu , cột sống , hai nách , hai bên 
                  hôn mẹ. Miệng hắn cũng không chịu để yên, cúi xuống ngậm môi 
                  mút lưỡi, cắn hai trái tai, liếm quanh gáy, thọc vào lỗ nhĩ, 
                  ngoáy . Từ trên đụ xuống một lát , hắn nâng một chân mẹ gác 
                  lên vai đụ nghiêng . Lật bà qua , còng tay kéo mẹ chồm hổm , 
                  đụ từ phía sau đụ tới . Chưa xong , hắn đứng thẳng dậy , hai 
                  tay cầm hai ống quyển mẹ bành rộng háng , đưa cả thân thể bà 
                  lên xuống như cử tạ . Mặt mẹ chà trên nệm , tay bà xoắn tấm ra 
                  trải giường , bà há miệng thở hồng hộc như thổi ống lò rèn . 
                  Cho đến khi chán chê mọi kiểu , hắn mới vừa cười vừa nói với 
                  mẹ : " Đã chưa . Muốn Khang ra chưa ?" Mẹ gật đầu lia lịa , 
                  hỗn hễn : " Ra đi ... Trời ơi ... Á...Á... Khang ơi ... Khang 
                  đụ sướng quá ... Sướng quá Khang ôí !! Ôi..." Hắn quỳ xuống , 
                  hai tay vẫn nắm 2 chân bà , lật ngửa bà ra rồi kéo mạnh vào , 
                  đồng thời nắc dồn dập . Mẹ lại hét lên . Bỗng hắn trân mình , 
                  mọi bắp thịt trên người nỗi lên cuồn cuộn . Hắn rên : "Ra ... 
                  Khang ra ... Sướng quá chị ơi ... Sướng quá chị ơi ..." Mẹ bật 
                  ngồi dậy , chụp lấy con cặc đang thẳng cứng bóng nhẫy ngoạm 
                  vào miệng tay bà thụt lia lịa , dồn tinh khí từ 2 hòn dái ra , 
                  mút sạch . Tôi rời mắt khỏi ổ khóa . Cặc tôi cũng cương cứng 
                  như một khúc củi , một chút nước trong rỉ ra , ướt lạnh bên 
                  háng . Lão bộc nảy giờ đứng cạnh không dám hó hé nửa lời . Khi 
                  thấy tôi thăng người lên , lão nhìn tôi vẻ sợ hãi . "Cậu Hai . 
                  Cậu thông cảm cho già . Mợ cấm lão không được tiết lộ chuyện 
                  này với ai . Lão đâu dám không tuân lời " Tôi vỗ vỗ bàn tay 
                  lên vai lão bộc , gật đầu : " Tôi hiểu " Rồi tôi kéo lão về 
                  phía hồ sen , cốt để mẹ đừng biết tôi có mặt quanh đây .Vừa đi 
                  tôi vừa hỏi lão : "Chuyện xảy ra từ bao giờ " "Dạ , khoảng nửa 
                  tháng " " Bác kể tôi nghe đầu đuôi đi " " Dạ , hôm đầu tiên 
                  thằng Khang định lên thăm ông chủ , nhưng ổng vắng nhà . Mợ 
                  tiếp hắn . Chẳng hiểu 2 người làm sao mà 2 ngày sau mợ xuống 
                  đây cho tôi 4 nghìn , nói mỗi lần thằng Khang tới mợ sẽ sử 
                  dụng nhà kho để hắn giúp một số công việc riêng . Tôi nghe vậy 
                  , để bụng , chớ đâu có ngờ " " Mẹ tôi với anh ấy ... mấy lần 
                  rồi ?" Lão bộc gãi tai : "Dạ ... Tôi thiệt không nhớ . Thằng 
                  Khang kỳ này dưỡng quân dài ngày , nghe đâu hết mùa mưa . Bữa 
                  nào nó cũng tới ." " Nghĩa là ngày nào mẹ tôi cũng xuống đây 
                  ?" " Cũng có khi không vì thầy ở nhà ." " Ba tôi không biết 
                  chứ ?" Lão lắc đầu : " Làm gì , cậu Hai . Ổng mà biết , tôi 
                  chắc phải nhảy vô hòm ." " Tốt , đừng nói với ai chuyện này 
                  với bất cứ ai nhé ." " Dạ .. Cậu không dặn tôi cũng hiểu ." 
                  Tôi trở về phòng . Chợt nhớ mấy tuần gần đây mặt mày mẹ bỗng 
                  tươi tỉnh hẳn ra . Bà đã chịu ra khỏi phòng hỏi han chuyện học 
                  hành của tôi . Bà còn hứa cuối tháng sẽ đổi cho tôi chiếc xe 
                  mới. Thì ra âm dương điều hòa có khác . Đúng như lão bộc nói , 
                  gã thanh niên nghỉ dưỡng quân khá lâu . Gần một tháng từ ngày 
                  tôi nhìn thấy 2 người ân ái bên trong lổ khóa , hắn đến với mẹ 
                  thường xuyên . Vô hình chung tôi và lão bộc trở thành 2 tên 
                  gác cửa . Mẹ càng lúc càng bị gã thanh niên hớp hết hồn vía . 
                  Bà mê hắn như một tín đồ cuồng tín mê tôn giáo của mình , và 
                  phục vụ hắn như mô? tôi tớ trung thành phục vụ chủ . Nếu nói 
                  theo ngôn ngữ kiếm hiệp thì công lực hắn có lẽ đã đến mức 
                  thượng thừa , hắn đáp ứng một cách trọn vẹn những đòi hỏi của 
                  mẹ . Lúc đầu tôi nghĩ , mẹ đến với hắn nhằm mục đích trả thù 
                  ba . Nhưng dần dà qua chung đụng xác thịt , mẹ mới khám phá ra 
                  đâu chỉ có ba . đàn ông lắm kẻ còn tuyệt vời gấp bội . Một lần 
                  hắn hỏi mẹ : " Khang làm chị sướng bằng ông chủ không ?" Mẹ 
                  vừa vuốt ve con cặc hắn vừa bĩu môi : " Lão già đó mà làm gì . 
                  Chỉ nhờ ngoại khoa không à ." " Ngoại khoa cũng đã vậy ." " 
                  Nhưng cái chính mà yếu xìu thì coi như vất đi ." Tôi thấy mẹ 
                  bất công . Tuy ba không bằng gã thanh niên thật nhưng "yếu xìu 
                  " như mẹ nói thì oan quá . Tôi nhớ cái lần đầu tiên nhìn trộm 
                  hai người quần nhau , mẹ cũng chết lên chết xuống vậy, và theo 
                  lời chị Hai thì ba rất có nhiều ngón nghề , dâm đãng như chị 
                  Hai còn nghiền ba như nghiền thuốc phiện nữa là mẹ . Gã thanh 
                  niên đưa tay búng búng đầu vú mẹ nghịch ngợm : " Hôm trước 
                  Khang thấy ổng đi với bà nào trông giống chị lắm " " À ... Con 
                  em gái khốn nạn của chị đấy . Lúc trước chị buồn lắm nhưng bây 
                  giờ thì hết rồi , còn mong lão già nghiện nặng con nhỏ như chị 
                  đang nghiền Khang." " Nghiền thật không ?" Mẹ chồm lên hôn say 
                  đắm đôi môi hắn . Giọng mẹ thiết tha : " Còn phải hỏi , Khang 
                  mà bỏ chị , chắc chị chết ... Anh ơi . Anh gọi em bằng em đi 
                  ." " Khang nhỏ hơn chị cả con giáp ." " Đâu cần tuổi tác ... 
                  Anh ... Gọi đi ." " Ừ ... Em ơi ..." " Em đây ... Anh ơi ... 
                  Đụ em ... Em thèm ." Mới xong đấy thôi ." " Nữa anh ơi ... Anh 
                  đụ sướng , em không biết chán ước gì anh với em sống mãi cạnh 
                  nhau , để mỗi lần thức giấc dơ tay ra là đã có anh ... Anh ơi 
                  ... Em yêu anh ... Đụ em đi ..." Gã thanh niên lại đè mẹ ra , họ lại giao hoan cuồng loạn . Hắn 
                  chơi mạnh thật , chơi dai sức thật . Hắn còn biết cách " bế 
                  tinh " muốn ra lúc nào thì ra. Mẹ chết mê chết mệt hắn cũng là 
                  điều hợp lý. Tôi mong muốn cũng có được con cặc to và dai sức 
                  như hắn . Tôi nghĩ năm nay mình mới 17 tuổi vật chất dư thừa 
                  sung túc , thì đến khi tôi bằng tuổi hắn thì chưa chắc ai đã 
                  lớn hơn ai và ai mạnh hơn ai. Mấy tháng trời "chay tịnh" tôi 
                  thật vô cùng khổ sở . Tôi thủ dâm liên miên , đến nỗi nhiều 
                  buổi sáng thức dậy chân tay rã rời nhấc không muốn nổi . Phải 
                  tìm nhanh một cái lỗ , nếu không tôi trở thành một "Ngọa triều 
                  " chứ chẳng chơi . Tán gái ? Nếu chịu kiên nhẫn một chút kể 
                  cũng không khó . Trông bề ngoài tôi thuộc loại đẹp trai , sáng 
                  sủa , lại con nhà giàu, tán, làm gì không dính một hai em. 
                  Nhưng khổ nỗi tôi đâu thể tán những em lớn hơn , mà bằng trang 
                  lứa hoặc nhỏ thua thì ... Chán như cơm nếp ! Em nào cũng ngờ 
                  nghệch lãng mạn kiểu mực tím đề thơ , ép hoa , ép bướm , chép 
                  lưu bút ngày xanh. Mới đụng đến bàn tay đã đỏ mặt tía tai đem 
                  ông bà già ra làm lá chắn. Tôi đâu cần loại tình ái "Tự lực 
                  văn đoàn" đó. Yêu đương theo quan niệm của tôi phải đi kèm với 
                  cái giường, với sự cọ xát giữa hai bộ phận sinh dục, phải lênh 
                  láng dâm thủy, phải tung tóe tinh trùng, phải rên siết cao độ 
                  cào cấu, phải nấc nghẹn giật nẩy. Bọn con gái mới lớn thuộc 
                  nòi nhà lành coi như chẳng đủ tiêu chuẩn, tán làm gì thêm phí 
                  thì giờ. Chỉ có một loại hợp với tôi là những em đã rách , 
                  những em nửa đường gãy gánh, những mợ sồn sồn thèm của chua. 
                  Tìm loại đó ở đâu bây giờ ? Tôi e mình phải lớn thêm vài tuổi 
                  như gã thanh niên, mới mong có điều kiện thuận lợi để thi thố 
                  tài năng. Quả là một ước mơ : Chở bao nhiêu "ghệ" thuyền không 
                  khẳm Chơi mấy trăm em "củ" chẳng tà. Tôi suy nghĩ muốn bể đầu 
                  , cuối cùng đành quay trở về với "Cây nhà lá vườn" Tuyết .
 (Hết phần 
                  3 ... xin mời xem tiếp
                  Phần 
                  4) |