|            Nhưng tôi hoàn
          toàn không ngờ là phải ra đi sớm và đau đớn đến
          nhường này, một ra đi vĩnh viễn, mãi mãi chia lìa vời
          đoạn đời thần tiên ngắn ngủi cũ , một ra đi chứng
          quyết cho cả cuộc đời còn lại , khi tuổi thanh xuân
          của tôi vừa mới trổ hoa nở rộ .
          
                      
          Một đêm tôi đang hành lạc cùng hai mẹ con bà
          Tướng , chợt có tiếng nổ chát chúa phía bên
          ngoài,
          ổ khóa vở tung, cửa phòng bật ra. Ông Tướng lao vào
          như một cơn lốc . Phía sau ông ta vài ba tên cận vệ
          thân tín. Ông Tướng đưa mắt nhìn hoạt cảnh trên
          giường.
          Cả ba chúng tôi đều trần truồng. Thằng lại cái dương
          vật chưa kịp rút ra khỏi lồn mẹ. Bà Tướng cũng chưa
          kịp nhả con cặc tôi đang nằm sâu trong miệng bà. Ông
          Tướng rống lên một tiếng như hổ gầm, nhào đến nắm
          tóc bà Tướng giật dậy, thọc mũi súng vào mồm bà
          ta bóp cò. Một tiếng súng chát chúa. Máu trộn lẫn
          với chất óc lầy nhầy văng bắn tung toé khắp mặt
          nệm  và bức tường
          phía sau. Bà Tướng dẫy dẫy vài cái, chết ngay. Thằng
          lại cái sợ quá tuột nhanh xuống, bò vào gầm
          giường,
          nhưng ông Tướng nhanh hơn, nắm chân nó kéo ra. Cũng
          bằng cách vừa áp dụng với bà Tướng, thằng lại
          cái chết toét miệng, vở toang sọ não.
          
          
                      
          Tôi điếng khiếp, lết đến bên giường, hai tay
          bụm kín phần hạ bộ, toàn thân lạnh toát run bần
          bật,
          đầu óc tê dại mụ mẫm. Ông Tướng thanh toán xong
          hai mẹ con thằng lại cái chậm rãi bước về phía
          tôi.
          Hai  mắt nhắm nghiền,
          hàm răng nghiến lại cố giữ để khỏi va vào nhau, tôi
          chờ đợi cái chết tất nhiên sẽ đến. O?g Tướng
          nắm tóc tôi kéo mạnh.
           - Đứng lên .
            
          Tiếng hét có lẽ cũng chát chúa không thua gì
          tiếng súng, hai chân mềm nhũn tôi không cách nào
          đứng nổi. Một thằng cận vệ bước đến xốc nách
          tôi dậy .
           -  Nhìn tao, thằng súc vật .
            
          Tôi nhìn khuôn mặt ôngTướng tròn vành vạnh nung
          núc thịt. Đôi mắt đục ngầu tóe lửa, vành môi dưới
          trề xuống tái nhợt. 
          
                      
          Ông dùng một
          tay bóp mạnh hai bên quai hàm cho tôi há rộng miệng,
          tay kia nâng mũi súng thọc vào, cái thọc mạnh quá
          chất thép cứng va vào mấy chiếc răng cửa đau buốt
          óc.
          
          
                      
          Bỗng tên sĩ quan cận vệ tên Kha kê miệng vào
          tai ông Tướng nói nhỏ một câu. O?g ta suy nghĩ một
          chút rồi gật đầu rút mũi súng ra.
           - Được, tao giao nó cho chú, cứ thế mà làm.
 Tên Kha đứng nghiêm chập hai chân vào nhau.
 - Tuân lệnh .
            
          Ông Tướng không thèm nhìn hai cái xác vừa
          được chính ông hóa sinh nằm co quắp trần truồng, một
          cái trên giường, một cái dưới đất quay người đi
          nhanh ra cửa.
          
          
                      
          Tên Kha hất hàm nói với hai tên lính đang đứng
          gần cửa ra vào .
           - Trói nó lại.
            
          Họ trói tôi lại . Mang vất vào một phòng trống
          , khóa chặt.
          
          
                      
          Suốt đêm ngồi co ro trong góc tối, đầu óc quay
          cuồng khiếp hãi. Không biết tên Kha nói gì với ôngTướng
          và không biết số phận mình sẽ ra sao. Thật tình tôi
          mong được chết ngay cho xong chuyện , bởi tôi biết những
          hình phạt sắp nếm sẽ chẳng êm đềm chút nào. Vợ
          con ông ta còn đối xử như vậy, kể gì đến tôi ?
          
          
                      
          Tôi bị bỏ đói và khát thêm một ngày trọn.
          Tối hôm sau, tên Kha xuất hiện cùng với vài tên lính
          và viên y sĩ riêng của ông Tướng. Rồi dưới sự
          chỉ huy của hắn hai tên lính đè nghiến tôi ra "thiến"
          béng cái dương vật đã từng gây nên bao "sóng gió".
          
          
                      
          Tôi ngất xỉu ngay lúc bị thiến nên không còn
          biết gì về hình phạt tiếp theo, chiếc lưỡi "lợi
          hại" cũng bị cắt ngọt tận gốc .
          
          
                      
          Viên y sĩ được lệnh ông Tướng săn sóc thuốc
          men đừng để tôi chết .
          
          
                      
          Trong thời gian dưỡng thương tôi dần dần 
          hiểu ra. Tên Kha, sau ngày bị Bích cho ra rìa, đau và
          hận lắm, rắp tâm tìm cách trả thù tôi. Không ngờ
          tuy hắn hành lạc yếu nhưng khả năng tình báo hắn lại
          rất khá. Tên Kha đã âm thầm theo dõi thu thập tất
          cả mọi dữ kiện và bằng chứng kể cả hình ảnh, băng
          ghi âm (chẳng hiễu hắn chụp và ghi được bằng cách
          nào) về mối quan hệ bất chính vô luân giữa tôi ,
          bà Tướng thằng lại cái, Bích. Hắn cũng phăng ngược
          không sót chi tiết nào về cuộc đời tôi, gốc gác
          xuất thân, những biến cố một thời gây xôn xao dư
          luận .
          
          
                      
          Tất cả được hắn đệ trình lện ông Tướng.
          
          
                      
          Dĩ nhiên, với những bằng chứng đó, hậu quả
          phải đến cho chúng tôi như thế là điều tất nhiên.
          Đúng ý của tên Kha. Hắn mượn tay ông Tướng trả
          được mối thù một cách xứng đáng !
          
          
           
          
                     
          Nhưng hắn cũng đâu ngờ với nền y học tiến
          bộ việc nối ghép, cấy những bộ phận bị cắt lìa đã
          tiến xa. Và tôi sau khi được ông Tướng thả ra đã
          nối lại cái lưỡi và cái dương vật (Sau khi bị thiến,
          trong lúc dược tên y sĩ chăm sóc, tôi đã mua chuộc
          hắn ướp lạnh cái dương vật và cái lưỡi của tôi
          với số tiền hậu hỉ) và cấy ghép cho nó to và dài
          thêm. Sau mộ? thời gian để cho chắc chắn việc nối
          ghép thành công, tôi trở về nhà người đàn bà
          và lại tiếp tục cuộc sống tung hoành với những người
          đàn bà, con  gái mà bà ta
          giới thiệu. Và với cái dương vật mới , tiếng tăm
          tôi nổi lên như cồn, tên tôi luôn luôn được các
          bà, các cô trân trọng như một vị thánh...Nhưng dù
          sao, qua "biến cố" ấy, tôi vẫn chưa hoàn hồn lại
          và cũng hạn chế không dám "quậy ẩu" nhiều như
          trước đây.
           
          
          
                                                         
          Một lần thì tởn
          đến già,
           Đừng đi nườc mặn mà hà ăn chân...
 LỜI BÀN CỦA
          NGƯỜI CHÉP:
           
          
                                                   
          "Ai bảo chử Dâm là chử bậy?..." Phải nên nhớ việc đời nên
          giữ mức trung dung, vừa phải không thái quá mọi sự
          việc là tốt nhất. Thử hỏi ai có thể đạt được
          mục đích ấy ?  "Đi đêm có ngày gặp ma" là đáng lắm. Nếu
          dè dặt không ỷ y vào khả năng của mình thì còn cơ
          may  thoát được những
          tai họa do chímh mìmh gây ra. Mà 
          như vậy thì lại không thỏa mãn dục vọng của mình
          . Quả thật  "Làm
          người thật khó "
          vậy.
          
           
          Hết |