COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

TÌNH YÊU & CUỘC SỐNG

Tác giả: Lạc Hồng Bàng
E-mail: [email protected]
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5][Phần 6][Phần 7][Phần 8][Phần 9][Phần 10]
[Phần 11][Phần 12][Phần 13][Phần 14][Phần 15][Phần 16][Phần 17][Phần 18][Phần 19][Phần 20]
[Phần 21][Phần 22][Phần 23][Phần 24][Phần 25][Phần 26][Phần 27][Phần 28][Phần 29][Phần 30]

Phần 3

flower

Trang thứ hai của bạn gái, 18/04/03
Trong màn sương đêm dày đặc, anh đã đến với em. Anh trao cho em hơi ấm, lời tỏ tình đằm thắm. Chúng ta cho nhau một đêm vui. Và em sống trong giây phút ái ân, đê mê, được anh yêu, anh thương. Từ lúc ấy, em biết yêu, biết nhớ, và mộng mơ. Dòng đời muôn lối, đã ngăn cách đôi ta. Em đắng cay buông rơi cuộc tình, lìa xa anh. Ở một bờ bến lạ, bên em, chỉ còn là những mảnh vỡ kỷ niệm của mối tình đẹp giữa em và anh. Em khóc cho cuộc tình dở dang, khóc cho đóa hồng nhung nay đã tàn úa theo dòng thời gian......

*
*   *

Tôi thở phào nhẹ nhỏm vì đã hạ gục Ba Xường. Chỉ còn một tên nữa thôi là tôi sẽ cứu Xuân Thảo ra khỏi cảnh địa ngục này. Lúc đó, Cảnh đã chạy đến gần tôi, lo lắng hỏi tôi:
- Hùng, mày có sao không?
Tôi mỉm cười lắc đầu trả lời:
- Không sao đâu anh, còn sống nhăn răn đây.
- Mày làm tao hú hồn, viên đạn mà lệch một chút là coi như mày bỏ mạng rồi đó.
Tôi cười mỉm, phủi đích đứng dậy nói với Cảnh:
- Mình phải cứu Thảo ra trước khi thằng còn lại trở về.
Rồi, cùng Cảnh chạy về phía nhà gỗ, tôi thấy trong nhà Xuân Thảo bị trói chặt hai tay ra sau lưng, và nằm bất tỉnh ở một góc. Tôi để Cảnh chạy vô cởi trói cho Xuân Thảo, còn tôi đứng hấp hé nơi cửa sổ coi chừng động tĩnh bên ngoài. Cũng vào vừa lúc ấy, từ sau rặng cây, tôi thấy một bóng người chạy về phía chúng tôi. Đoán là gã này nghe được súng nổ đã phóng về. Tôi báo động Cảnh:
- Cảnh ơi, không kịp nữa, thằng kia nó quay trở về rồi, mình phải bố ráp sau cánh cửa, tập kích nó bất ngờ!!
Thấy gần đó có một bó củi khô, tôi lựa hai khúc cây to và chắc, thẩy một cái cho Cảnh, tôi và anh mỗi người núp sau một bên cánh cửa và chỉ chờ tên sói lang còn lại sa bẫy. Thời gian trôi qua nặng nề và hồi hộp quá. Tên Hắc Sói đã từng bước từng bước một phóng như ma đến căn nhà gỗ. Hắc Sói dừng trước căn nhà, quan sát chung quanh. Bốn bề im lặng, hắn đằng hắng giọng rồi hét lên:
- Thằng Tòng, thằng Xường, hai thằng bây ở đâu!!!

Không một ai trả lời. Linh tính cho Hắc Sói biết là có điềm không hay xảy ra, hắn rút trong túi quần ra khẩu súng lục bạc màu, chỉa ngay vào căn nhà, từng bước một tiến đến. Càng đến gần cánh cửa, hắn càng bước chậm lại. Đùng!! Hắn nổ súng. Và viên đạn xuyên qua làn gỗ, chỉ cách người tôi bằng một ly mà xuyên vào thành gỗ khác. Hú hồn, nhưng tôi cũng rán nín thở chờ đợi. Gã Hắc sói quay người chỉa khẩu súng về phía cánh cửa mà anh Cảnh đang nấp sau, định nhả viên đạn thứ hai. Chợt cánh cửa ấy bật tung ra, đập mạnh vào Hắc Sói. Rầm.... Cánh cửa đập mạnh vào người của Hắc Sói, và Cảnh nhanh như chớp phóng ra, tay lăm le miếng gỗ định đập xuống. Nhưng Hắc Sói kịp bình tỉnh nhắm về phía anh Cảnh khạc lửa...Đùng...Cũng vào lúc ấy, tôi phóng người ra và che trước người Cảnh. Bả vai phải tôi nhói đau, viên đạn gim sâu vào bờ vai gần chỗ nách tôi. Tôi khịu xuống và Hắc Sói chỉa súng ngay trán Cảnh. Cảnh một phần vì sững sờ và một phần thì chết điếng người ra không biết phải làm gì. Tôi lồm cồm cố nhịn đau, ôm vào chân Hắc Sói miệng cầu khẩn:
- Tôi xin anh đừng hại chúng tôi. Anh muốn tiền thì chúng tôi sẽ đưa hết. Chưa đủ thì tôi đưa thẻ rút tiền cùng số mật mã cho anh rút hết. Xin anh, hãy tha cho chúng tôi!!! Tôi xin anh!!!
- Đồ chó chết!!...Đùng...
Một viên đạn nữa ghim sâu vào bắp đùi phải của tôi.... Sự đau đớn và nóng bỏng của vết thương cũ và mới đã làm tôi tê liệt cả bản thân... Đây là lần đầu tiên tôi được ‘ăn đạn’... và tôi không dám kêu lên vì biết chỉ làm cho máu hứng giết người của Hắc Sói lên cao. Bặm môi, tôi nhắm mắt lại chỉ chờ phát đạn cuối cùng của Hắc Sói kết liễu tính mạng tôi. Nhưng không, Hắc Sói đã rời mũi súng khỏi tôi và chỉa về Cảnh khạc lửa...Đùng....Á á...Cảnh rú lên và anh ta khịu xuống... Bắp đùi anh ta rỉ máu...và anh ta lăn lộn trong đau đớn...Hắc Sói nở nụ cười nham hiểm:
- Tụi bây muốn nói tiền với tao hả... Coi đây...Gã mở phuyẹt bua tuya của cái túi đen gần đó...Tôi thấy đâu nào là vàng vòng, châu báu, kim cương rực chiếu, nhẫm tính nếu đem bán ra cũng cỡ mấy triệu dễ như chơi. Chắc có lẽ là đồ ăn trộm, tôi nghĩ thầm.
- Vậy anh muốn sao?? Cảnh nhăn nhó hỏi.
- Tao muốn sao hả???? Hahaha...tao cũng chẳng biết... Ban đầu tao tính tìm kế giết hai thằng anh em cua tao. Dè đâu hai bây đã ra tay hộ tao...Hahaha...càng tốt...vậy giờ để tao giải quyết ba đứa bây một lượt luôn cho gọn....hahahah...
Cười đắc ý, Hắc Sói lấy hai sợi dây thừng trói gườm tay chân chúng tôi lại rồi đá hất chúng tôi về cùng một xó với Thảo. Xong, gã quay lại kiểm kê số hàng để trong những cái túi thể thao trên bàn. Gã này đồng thời lục lọi xác của hai thằng em xấu số, lấy hết những vật đáng giá trên người bọn nó. Xong, Hắc Sói hất chúng xuống con sông gần đó...Khi hoàn tất, hắn quay lại chỉa súng vòng quanh chúng tôi, miệng cười nham hiểm, lẩm bẩm:
- Một, hai, ba....Ba, hai, một....trong ba bây đứa nào chịu chết trước đây....
Tôi thấy Cảnh nhắm mắt lại chờ chết, còn Thảo thì vẫn còn đang bất tỉnh. Tôi ưỡn người ra nói:
- Anh giết thì giết tôi.... Hãy để cho cặp vợ chồng này sống... Tôi chịu lấy mạng tôi đổi mạng hai người họ....
Bốp....một cái tát như trời giáng vào mặt tôi...Còn đang ngất ngư....tôi nghe Hắc Sói chửi:
- Mày tưởng mày anh hùng lắm hả? Cho mày biết, không đứa nào còn sống sót rời khỏi đây đâu... Mày muốn chết trước hả....hahah...vậy để tao cho mày chết cuối...Mày sẽ chứng kiến cái chết của hai đứa bạn mày...mày sẽ thấy cái chết đáng sợ như thế nào con ạ....
Hắc Sói chỉa súng về Xuân Thảo và nhả đạn...Đùng...Viên đạn vừa phóng ra thì tôi đã vội nằm đè lên người Thảo...Á.... Lại thêm một viên đạn nữa cắm sâu vào người tôi, viên đạn xuyên sâu vào bả vai trái của tôi.... Đã trải qua hai lần bị găm đạn, lại thêm một lần nữa tôi bị đớn đau xác thịt, và sức ép nóng bỏng của viên đạn vào tận xương tủy làm tôi liệt ra không còn sức phản kháng.
Hắc Sói giận dữ hất tôi ra, đá vào bụng, vào mặt tôi những cú đá ‘đến nơi đến chốn’.... Tôi chỉ còn thấy được là máu...máu... tràn khắp người tôi... Tôi không còn sức phản kháng nữa, chỉ nằm đó chờ bị đánh, và chờ chết.
- Mày ngon lắm, đáng mặt máu anh hùng. Được....hahahah...mặt Hắc Sói lộ vẻ nham hiểm...tao thấy mày với thằng kia thích con nhỏ này lắm phải không....hahah...Được.... tao sẽ để cho tụi bây suốt đời không còn đụng đến con nhỏ này được nữa....hahahah....

Nói đến đó, Hắc Sói bế Xuân Thảo nằm lên giường, rồi lục lọi trong cái túi xách tay để ‘đồ nghề’ gần đó. Hắn lôi ra, nào ống kim, ống chích, dăm ba bao bịch thuốc. Rồi, Hắc Sói lấy năm, sáu viên thuốc xanh đỏ, banh miệng Thảo ra rồi đổ hết đống thuốc vào họng Thảo. Xong, Hắc Sói với lấy ly nước đổ tràn vào miệng nàng khiến những viên thuốc theo dòng nước xuống cổ họng và tan ra. Gã lấy ống chích, chích cho Thảo một mũi thuốc, mà tôi đoán cũng chẳng tốt lành gì. Rồi, hắn lại lấy ra một ống chích nữa, nhưng lần này, hắn lại ghim vào người hắn hút máu hắn ra.... Vì bất thình lình mất một số máu, người hắn liểng xiểng ngã về sau, và vô tình làm đổ bể ly nước từ trên bàn rớt xuống. Một trong những mảnh vỡ đã rớt gần bên tôi. Nhanh tay tôi thò lấy, và dùng nó, cưa sợi dây thừng trên tay ra. Hắc Sói không chú ý lắm về cái ly bị bể, hắn đắc chí cười nói:
- Tao vừa cho con nhỏ uống dăm ba viên kích dâm, rùi chích cho nó một mũi xì ke nữa. Kiểu này mà tới sáng, nó không được đụ là đứt dây nứng lồn rồi ứa máu ra mà chết thôi. Nói cho tụi bây sáng mắt, tao đã làm thử với gần cả chục con đĩ là cả chục con thiếu điều chết đi sống lại. Tánh thuốc hành đám đĩ cả đêm... Có con chưa được thỏa mãn, ứa máu chết, còn có con, chơi xong một lần là ‘lãnh cảm’ luôn... Con dâm lắm thì cũng ‘ngán gần cả tháng trời’ mới dám chơi tiếp... Ờ nãy tao cho con nhỏ uống gấp ba, gấp bốn lần số lượng tao cho con đĩ. Tụi bây cầu trời sao cho nó qua khỏi kiếp này là vừa...hahahah...

Quả thật vậy, tôi thấy Thảo đã rục mình cựa quậy. Nàng bứt rứt, quằn quại rên rỉ những tiếng a ứ không ngớt. Những mảnh quần áo lần lượt tự nàng cởi ra. Xuân Thảo lồ lộ cơ thể ngọc ngà mà trước giờ chỉ có nàng được phép chiêm ngưỡng nó thôi. Thảo có vẻ đẹp của một nàng công chúa cao sang, diễm lệ, và sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành đã làm cho bao kẻ đắm say, kể cả tôi.... Tôi đau lòng khi biết rồi đây cơ thể nàng sẽ bị dày vò bởi bàn tay thô nhám của tên tướng cướp này. Hắc Sói miệng cười đắc ý, gã lẩm bẩm nói ra mồm:
- Tao quên nói hai thằng bây, tao bịnh SIDA. Máu ở trong ống chích này, gã chỉa ống chích lên cho chúng tôi thấy, đã chứa máu lây của tao...Giờ, tao ghim vào con nhỏ này, thì coi như nó dính luôn...hahaha...tiếc cho cái sắc đẹp tuyệt vời này...cuối cùng chỉ để cho mình tao hưởng....hahahahah.....

Hắc Sói bắt đầu tiến bước về phía Xuân Thảo.Từng bước hắn tiến đến, là như từng nhát dao găm vào tôi. Tôi nóng lòng dùng mảnh vỡ cưa thật nhanh vào dây thừng, nhưng cọng dây dai như đĩa, cắt hoài không đứt. Ngó về phía Cảnh, thấy anh ta nhắm mắt, lắt đầu, bên bờ mi đã hoen những giọt nước mắt chua xót. Mỉm môi, tôi ghim sâu mảnh vở vào khúc dây buộc tay tôi, sâu đến nỗi nó đã ghim trúng và mạch máu của cổ tay tôi. Nhịn đau, tôi dựt dựt thiệt mạnh và cuối cùng sợi dây chết bầm ấy cũng đứt ra. Nhanh như chớp, tôi lao mình về phía Hắc Sói. Nghe tiếng động, Hắc Sói quay đầu lại, thì thấy tôi đang lao đến. Hoảng sợ, hắn rút súng chỉa về tôi bắn lia lịa. Nhưng tôi cũng đã tiến sát đến gần hắn, mảnh ly vỡ nhanh như chớp cắt ngang yến hầu hắn..... Bựt....Đùng...Hai tiếng động phát ra cùng một lúc, tôi đã cắt ngang yết hầu của hắn và viên đạn cũng bắn sâu vào trong bụng tôi... Tôi khịu xuống, kiệt sức nhìn Hắc Sói.
Hắc Sói mắt trợn tròng, tay buông súng, bịt ngang yết hầu, ngó tôi, rồi ngó lại Thảo. Hắn từng bước từng bước một lăm lăm bước về phía Thảo. Tôi cố lết theo Hắc Sói dù lúc đó, mình tôi đã ghim đủ năm viên, để cố níu ghót chân hắn lại. Nhưng, hắn đã sát bước đến Phương Thảo và ghim xuống lưỡi kim nhọn tử thần ấy. Nó cắm sâu vào da thịt Xuân Thảo làm nàng rú lên đau đớn, nhưng rồi Thảo vẫn mơ màng, quằn quại dày vò vì chất thuốc lan tỏa. Cũng cùng lúc ấy, máu từ cổ họng Hắc Sói xẹt xẹt tuôn ra, hắn thè lưỡi, mắt trân trân, rồi khịu xuống tắt thở. Thế là xong đời một tên tướng cướp. Lúc sống hắn chẳng đem lại lợi ích gì cho xã hội, mà lúc chết lại cố níu kéo cướp đi tánh mạng của một thiếu nữ ngây thơ vô tội.....

*
*   *

Lúc ấy, tôi cũng đã đến bên Xuân Thảo. Rút vội mũi chích ra, thì thấy máu nóng đã nhễu nhãi từ cây kim, không biết là của Xuân Thảo hay là của tên Hắc Sói. Lo cho tánh mạng của Thảo, tôi chẳng màng đến có nguy hiểm hay không, chu miệng vào chỗ vết thương, cố hút những chất máu ở chỗ cánh tay bị chích ấy. Nhả ra được miếng máu nào là tôi như bớt đi một gánh nặng, dù biết đó chỉ là một hành động ngu dốt, vì là máu theo dòng luân chuyển chỉ giây lát là lan tỏa khắp cơ thể, vả lại làm vậy chỉ làm tôi lây SIDA theo Thảo chứ chẳng cứu ích được gì. Nhưng chỉ có một tia hy vọng là tôi sẽ liều mình làm thử, bất chấp là ngu hay dốt, chỉ cần một tia hy vọng thôi....... Cả cơ thể tôi yếu dần......và tôi ngất đi..............

*
*   *

Khi tỉnh lại, thấy Cảnh đang băng bó cho tôi. Hỏi ảnh, chuyện gì đã xảy ra, thì anh kể cho tôi nghe là lúc tôi ngất đi, Cảnh đã trườn mình đến chỗ có những mảnh sành vỡ và cưa dây trói. Và anh ta đã giải phẫu lấy những đầu đạn và băng bó lại vết thương cho tôi. Thì ra Cảnh là một bác sĩ thực tập chuẩn bị ra nghề nên giải phẫu thành công như vậy.
- Cảm ơn anh Cảnh...không có anh, giờ này em xuống chầu diêm vương rồi...
- Đừng nói thế, mày vì cứu tao và Thảo nên mới ra nông nỗi này...tao phải cảm ơn mày lại là đúng hơn.
Nhắc đến Thảo, tôi mới sực nhớ, hỏi ảnh:
- Uûa, Thảo sao rồi anh?
Cảnh lắc đầu:
- Thảo bị thằng đó cho uống thuốc ‘kích thích’ lại thêm bị chích xì ke vô rồi, nếu bây giờ ở bệnh viện có đủ dụng cụ thì tao giải phẫu hút ra những chất thuốc đó, nhưng ở đây dụng cụ không có, tao....đành...đành bó tay....
Chúng tôi lặng thinh.....
Tôi chợt nhớ lại những gì Hắc Sói nói, nên hỏi Cảnh:
- Ờ...vậy những gì Hắc Sói nói có đúng không?
Cảnh hiểu tôi muốn nói gì, anh ngập ngà ngập ngùng trả lời:
- Tao....không...biết...nhưng có lẽ...có lẽ ...đúng...nhưng mà..
- Nhưng gì?
Tôi ngắt ngang câu nói ập à của Cảnh.
- Mày...mày còn nhớ...thằng đó chích mũi...mũi SIDA vô người...Thảo không?? Không biết...Thảo có bị nhiễm không...nhưng rủi....
- Nghĩa là anh không chịu làm tình với Thảo??
- Ờ...ờ...không phải vậy...nhưng...
- Không nhưng gì cả!
Tôi hét lớn
- Tôi đi ra để anh chị ‘có thời gian riêng tư một chút’. Trước hết là nên lo cho tánh mạng Thảo đã rồi hãy tính tới chuyện rủi ro gì đó...
Tôi đứng dậy, bước ra ngoài, nhưng Cảnh cũng đứng lên, đến gần bên tôi, nói nhỏ vào tai tôi:
- Tao biết mày cũng để ý tới con Thảo lắm phải không?
Tôi đỏ mặt, không biết trả lời sao. Nói không thì tôi tự dối lòng tôi thôi, nhưng nói có trước mặt người hôn phu của Thảo thì làm sao tôi nói ra lời. Lưỡng lự, nhưng tôi quyết định gật đầu, trả lời:
- Phải, tôi thích Thảo, nhưng đừng hiểu lầm vì sao tôi liều mình để đi cứu Thảo, nếu là một người khác, tôi cũng làm như vậy thôi.
Cảnh cười gằn:
- Ừ, quân tử quá, mẹ kiếp, mày giả bộ anh hùng cũng giống quá chứ, ai biết cái đám này có phải mày xúi tới bày trò ma quỷ để hại tao và Thảo....
Ngạc nhiên trước cái trở giọng của Cảnh, tôi nổi khùng mỉa mai lại:
- Ừ, phải, tôi đóng kịch, đóng kịch đến nỗi bị trúng bốn năm phát đạn, xém chút đi chầu trời????...Ừ, tôi đóng kịch, đóng sao cho tới nỗi thân tàn ma dại như thế này đây hả???
Cảnh ngập ngừng:
- Ừ, ừ thì tao mặc kệ, miễn là bây giờ mày có thích làm tình với con Thảo không??
Cảnh phớt tỉnh ăng-lê hỏi tôi tỉnh bơ. Tôi chỉ đành lắc đầu, không thể ngờ tình cảm của Cảnh còn ngắn hơn điếu thuốc hút nữa. Tôi chua chát nói mà xót thay cho Thảo:
- Xuân Thảo là bạn gái, là vị hôn thê của mày đó Cảnh...Mày…mày… mày hỏi một thằng lang thang tứ xứ như tao ‘đi làm tình’ với Xuân Thảo? Mày có điên nặng không Cảnh???
Cảnh lắc đầu, mặt chảnh lên:
- Tao mặc kệ mày làm sao thì làm. Tao với Thảo đã hết quan hệ rồi. Chiếc nhẫn tao cũng đã lấy lại rồi, giờ tao với Thảo chỉ là người xa nước lạ mà thôi.... Bây giờ tao rời khỏi đây, đi kêu cảnh sát..... mày thích thì đi theo tao, để Thảo ở lại đây để khi nào xe cứu thương đến đây khiên Xuân Thảo ra. Như vậy là trọn tình nhân nghĩa lắm rồi.Thôi tao đi đây!!

*
*   *

Cảnh đi khuất xa khỏi rừng cây và tia ánh nắng bình minh đã he hắt rọi vào khung cửa sổ. Trong căn nhà, chỉ còn lại tôi, và Thảo. Cảnh đã chôn đi xác của ba tên côn đồ đó từ lúc tôi còn đang hôn mê. Tôi đến bên Thảo. Sờ tay lên trán nàng thì thấy nóng hừng hực. Dòm lại đồng hồ, thì tính ra Xuân Thảo đã bị thuốc hành gần bốn tiếng đồng hồ rồi. Tôi chạy ra sông lấy khăn nhúng nước về đắp lên trán Thảo. Nhưng nhiệt độ trên trán nàng còn nóng lắm. Tai tôi vẫn còn vang vẳng lời Hắc Sói nói: “Kiểu này mà tới sáng, nó không được đụ là đứt dây nứng lồn rồi ứa máu ra mà chết thôi.” Chợt, Xuân Thảo nắm lấy tay tôi, nói trong mơ:
- Cảnh ơi, em thèm khát lắm rồi, hãy để cho em sướng đi, em sẵn sàng rồi..... Làm tình em đi Cảnh...hãy cho em đến cực sướng nhé...Ư’

Xuân Thảo chợt nắm lấy cánh tay tôi lên ngực nàng. Cởi xuống chiếc áo nịt ngực, và tôi thấy rõ một cặp tuyết lê trắng nõn nà. Thảo kéo tay tôi rờ lên cặp vú khêu ngợi ấy. Núm vú Thảo hồng hồng nhô lên, và làn da rờn rờn săn lại vì chất thuốc kích thích. Tay nắm tay, Thảo dời tay tôi xuống vùng bụng thon thả và xuống tận đáy lồn của cô ta. Tay Xuân Thảo đè chặt ở cửa lồn. Tôi cảm thấy nhèn nhẹp ướt đẫm ơ vùng lồn. Ngạc nhiên, và tò mò, tôi rút tay lên định kéo ra coi thử là cái chất nước ẩm nhờn ấy ra sao. Xuân Thảo giật thót người khi cánh tay tôi di động đụng chạm tới những phần thịt ở âm đạo. Tôi cảm giác ra, có một dòng nước từ khe lồn chảy làm ướt nhẹp các ngón tay tôi. Xuân Thảo vịn chặt tay tôi ở đó như để hứng lại những dòng nước tuôn trào đó ra. Chiều Thảo, tôi để tay tôi ở đó và đút các ngón tay vào trong lồn Thảo sờ mó để cho biết thế nào là lồn đàn bà. Thảo nhăn mặt trân mình, miệng ú ớ rí ro, càng làm tôi chấn phấn vỗ vầy sâu vào lồn nàng. Chẳng bao lâu, lồn Xuân Thảo co giật mạnh và một dòng nước tràn ra. Các ngón tay tôi theo sự giao động ấy cuốn vô và nhả ra, chạm vào những phần thịt mềm mại thật thích thú. Xuân thảo bấy giờ mới thả tay tôi ra, và dòng nước ấy ướt đẫm đáy quần nàng. Trán nàng hạ bớt nhiệt độ đi. Tuy còn nóng nhưng đã giảm hẳn. Cả người tôi nóng lên, cu đã trổi dậy ở đáy quần. Nếu như Xuân Thảo còn tỉnh thì tôi sẽ hỏi nàng cho lên đụ, nhưng bây giờ nàng đang mê mang thì biết nàng có muốn hay không?? Nhưng tôi lại nghĩ, nếu Xuân Thảo còn tỉnh thì chắc gì tôi đã có diễm phúc sờ lồn nàng chứ nói chi mần tình nàng. Đang đắn đo, thì tay Xuân Thảo đã sờ mó ngay hạ bộ tôi, và vuốt xe. Chỉ bấy nhiêu đó thôi là tôi chấm dứt suy nghĩ, nhảy lên giường, cởi quần ra, chỉa con cu ngay bờ mu đang hấp hé chờ mong. Tôi ngó nhìn Xuân Thảo. Nhìn thấy nàng trần truồng, tôi mới hiểu rõ rõ tại sao tôi lại yêu nàng diết da như vậy dù mới lần đầu gặp nhau.

Xuân Thảo là một cô gái được kết đúc của dịu dàng, và sắc xảo. Cơ thể Xuân Thảo tỏa ra một mùi hương thơm của da thịt. Mùi thơm tự nhiên ấy lan tỏa khắp chung quanh, nửa mùi hương của hoa huệ, nửa của xạ hương.Hơi thở nhẹ nhàng, lúc thoảng lúc không. Cả cơ thể Thảo cũng theo nhịp thở mỏng manh ấy, nhẹ nhàng, yếu đuối. Nàng ta thật mỹ miều dù là trong lúc ngủ.

Tôi thúc dương vật tôi chậm rãi vào lồn Xuân Thảo. Cảm giác rần rật tích tụ tinh khí đã xuống tới cu tôi. Lần đầu tiên tôi làm tình với đàn bà, nên tiến vô được cửa lồn tôi thấy nao nức nôn nao lạ thường. Tôi nhích cu vao sâu thêm độ một tấc nữa thì như có một mảng da thịt chặn ngang. Tánh tôi hay liều, lỡ rồi là cán hết mức luôn, tôi nhích nhích cu cho đến thiệt gần, bậm môi thục cái rẹt vô trong luôn...Á...ứưú... Thảo ôm chặt lấy tôi, bờ mi nàng tuôn tuôn những giọt nước mắt trong suốt. Tôi kề sát bên má nàng, tay ôm chặt vào hông nàng mà tiếp tục thục đẩy. Tôi ru nàng, ‘Đừng khóc Thảo, đừng khóc nhe em, anh chỉ muốn giúp em hết bệnh thôi’ … Cứ thế tôi nói khẽ vào tai Thảo.
Cu tôi sau khi chọc thủng chiếc lưới da thịt đó đã đụng tới đáy tận cùng khiến tôi không dích thêm được nữa. Tôi cứ dí mạnh cu cà sát ngay tử cung của Xuân Thảo khiến cô ta ngây ngây dại dại... Ưúứ... Trời ơi đã quá...Thảo la to... lồn Thảo lại rung động mạnh. Thay vì lúc nãy, những ngón tay tôi bị đẩy đưa, lần này là con cu của tôi khiến nó tê tê dại dại. Chỉ sau vài cái lắc lư mạnh của Thảo, tôi đã chịu hết nổi và cu tôi sùi bọt mép ra...Ưuứứ...Cả tôi và Thảo rên to....Từ mé lồn Xuân Thảo, tôi dòm xuống thì thấy một dòng nước ba màu, ngầu ngầu, trắng sữa và đỏ máu. Tôi lấy khăn tay, lau lại vết tích ấy, tự nói với lòng:
- Cơn sướng của em, tình của anh, và trinh trắng của chúng ta.....

*
*   *

Cơn sướng vừa mới trôi qua thì ở những chỗ vết thương mới băng bó, do cử động mạnh nên bể ra, và máu lại trào ra như suối. Tôi tự cười bản thân mình:
‘mẹ kiếp, lúc đi kiểm tra sức khỏe thì báo cáo nói thiếu dinh dưỡng, mà sao suốt cả ngày, trào ra gần cả lít thế. Kiểu này chắc không biết sống đến ba mươi không nữa đây!!! Aáy dà dà!!!’.
Tôi nhăn mặt đau đớn.Dù năm nay chỉ 19 tuổi, đường đời tương lai còn dài, nhưng tôi chỉ ước mong trước ba mươi tuổi, sẽ đi chu du khắp năm châu bốn bể, mỗi nơi tôi đến, sẽ chơi độ chừng 2-3 con đĩ cho thỏa chí bình sinh. Nào là bệnh sida, gà, v.v tôi đéo có quan tâm. Tôi tin tưởng vào số mệnh. Tới số là ngồi trong nhà cũng khó sống, còn có thời thì dù cho trời xập xuống, mình vẫn sống an lành.
Đang suy nghĩ vẩn vơ về dòng đời thì bàn tay Xuân Thảo đặt lên đùi tôi vuốt ve. Nàng nói thỏ thẻ như chỉ để cho tôi nghe tôi:
- Chơi em nữa đi Cảnh.... Em...em thèm quá...ối....đụ em nữa đi..... hãy vắt cạn hết những giọt khí trong người em. Hãy hút hết cái âm tính 19 năm trời em đã ấp ủ....Hãy bẹp lồn em đi....em xin anh....địt em đi...địt em đi.....
Tôi ngó lên nhìn Thảo. Thấy cô ta còn đang say mê trong giấc mộng mị. Xuân Thảo trước đây một đêm mà tôi quen biết là một thiếu nữ đoan trang, thùy mị, và Xuân Thảo bây giờ tôi thấy là một người con gái dâm dục, tà mị, cuồng điên với nhục dục của xác thịt. Có lẽ đây là sự phát tác còn sót lại của chất thuốc hay là bản tánh thèm khát xác thịt của nàng chăng?? Tôi không biết. Nhưng tôi phát ghen khi nàng nhắc đến tên ‘Cảnh’. Tôi nâng Thảo ngồi dậy, để đùi nàng đè lên đùi tôi, tôi kề cà con cu đang ‘nửa sống nửa chết’ vào trong âm đạo của Thảo mà dập liên tục....
- Ứ...ứ...chết em....sướng quá Cảnh ơi....Cảnh.....Cảnh...anh làm em sướng quá, Cảnh ơi, em sắp ra... rồi...ối...Cảnh ơi...em ra nè...a a a... Chơi em nữa đi Cảnh...chơi cho đến lúc không còn một giọt khí nha!! Ưưư....Cảnh, Cảnh, á á...đã quá!!!
Tôi thò tay qua túi áo, móc điếu thuốc châm lửa. Mùi khói lan tỏa khắp căn phòng làm dịu lại tâm hồn tôi, cũng như cho tôi lại chút hơi sức...
- Anh hút hả Cảnh?? Sao em chưa hề thấy anh đụng khói thuốc bao giờ mà??? Oâi, anh đụ em sướng quá..... Cảnh....á....đừng hút thuốc nữa anh nhé...không tốt cho sức khoẻ đâu!!! Á á...chết em rồi...
Tôi cười thầm, không biết Thảo đang mê thiệt hay đang ‘giả mù sa mưa’ nói chọc tôi đây... Lẩm bẩm, tôi tự nói cho mình nghe:
- Cô hai, tôi đã là ‘thân tàn phế dại’ rồi.... mà còn phải ‘gồng’ gần cả tiếng đồng hồ chứ ít gì đâu... không có hơi thuốc, tôi đâu còn ‘sức khỏe’ nữa mà nói tốt với xấu.... Ráng chịu đi nhé Thảo, đợi ra luôn lần này, là Thảo sẽ không còn hửi thấy ‘mùi khói thuốc’ này nữa đâu!!!
Tôi vừa nắc Thảo mà vừa hít thở cái điếu ba số 5. Mẹ nó, chứ hàng ngày, rít vài hơi là khỏe rồi, mà bây giờ tôi hít hì hà liên miên mà chẳng những không lên sức mà còn ‘sụt’ nữa là khác. Hơi nào vô là tôi lấy sức đó dập vào lồn Thảo, khiến nàng ta đê mê dại dại. Mùi thơm nồng nàng của da thịt lẫn với mùi thuốc làm tôi phấn chấn. Tôi ôm sát Thảo vào người tôi, cánh tay vuốt ve lên xuống cái lưng nàng. Da nàng trắng bóc, mịn màng đến nỗi tôi tưởng là đang sờ lên gấm nhung chứ không phải da thịt con người. Mái tóc xõa ngang vai, mày liễu mi thanh giờ đang che lắp cặp mắt liến thoắn thường ngày của Thảo, mũi dọc dừa, đôi môi đỏ mộng làm tôi muốn hôn lên nhưng không dám. Tuy Thảo đang nửa mê nửa loạn, nhưng bản chất tự nhiên đòi hỏi nàng lên xuống theo từng nhịp đập của hai bộ phận truyền giống. Tôi nhấp mạnh lên thì nàng kéo người nàng lên khiến cho tôi không thọc sâu vô, và khi tôi rút ra thì nàng lại ép xuống khiến cặc tôi không rời khỏi lồn nàng, dính chặt, ép bó, và liên miên làm tôi sướng ngây ngất. Lồn Thảo đã ướt đẫm dâm thủy, chảy nhèm nhẹp hai háng. Aâm đạo cũng nhờ đó mà trơn tru hơn.

Chơi được một lát, tôi đè Xuân Thảo nằm xấp xuống giường và nằm lên người Thảo thọc từ phía sau lên....
- Oái trời mẹ em, sao anh ác độc thế, vậy còn gì là lồn em...Ứ ứ...á...chết em....oọc.. oọc...
Cu tôi như một con rắn uyển chuyển đục phá sâu trong lồn nàng. Lúc lạng quạng ở hai bên lề, lúc rúc mình, lúc xuyên thẳng như hỏa tiễn vô tận cùng đáy lồn của nàng. Không hiểu trời sinh một cặp hay sao mà chiều dài của tôi vừa đủ khít khao từ cửa lồn lên tận tử cung. Nằm trên tấm lưng ngọc ngà thon thả, tôi được dịp hít thở hương thơm trinh nguyên của con gái thoang thoảng xuyên qua mũi tôi. Nó nhẹ nhàng nhưng phá tan đi mùi thuốc lá dày đặc quyện quanh người tôi. Tôi cạp vào cần cổ trắng ngần hấp hé sau làn tóc đen mượt.
- Aáy...ấy ..... Thảo trân người lên, hai tay bấu chặt xuống giường, cả người nàng rung động, Xuân Thảo ngẩng đầu lên, để tôi thấy rõ nét đẹp lộng lẫy khiêu ngợi của nàng, từ hai háng Thảo xuân khí chảy dầm dề, cả cơ bắp lồn co giật mạnh làm tôi tê tái cả người. Tôi cũng ráng hảy người dích mạnh những cú ‘trời giáng’. Không lâu, Xuân Thảo đã phẹt ra một bãi nhờn dịch... Nàng đã ra. Tôi thở phào... Lại xong một đợt...

Tôi đặt Xuân Thảo nằm ngửa để có dịp chiêm ngưỡng tấm thân vẫn đang bừng bực lửa tình. Tay tôi vuốt ve cặp vú Xuân Thảo cho thỏa dịp bình sinh. Vú cô ta tròn trịa, cân đối, và sờ vào như hai cặp bông gòn độn dày lên. Tôi tinh nghịch, để đầu lên giữa hai cặp vú và nhắm mắt cảm giác sự tuyệt diệu. Cặp ngực theo hơi thở đều nhịp lên xuống, tôi tựa hồ dựa trên một cụm mây hơn là da thịt của loài người. Thoang thoảng, mũi tôi lại ngửi hương thơm của Xuân Thảo tỏa ra làm tôi thấy bình an, ấm cúng khiến tôi không muốn rời bỏ cương vị hiện tại.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Xuân Thảo bất chợt xoè tay nắm lấy cu tôi và vuốt nhẹ một cái. Giật mình, tưởng Thảo đã tỉnh, tôi quay lại dòm thì thấy Thảo vẫn đê mê trong mộng. Vẻ mặt nàng hồng ửng, hơi thở gấp dần. Tay cô ta không ngừng vuốt vẫy sục cặc tôi làm thằng em tôi ‘xém chút nhịn không nổi mà ói sữa ra rồi’. Tôi vùng dậy, lấy ra điếu thuốc hút cho nó lên sức. Nhìn Thảo lăn lộn vì chất kích thích, tôi chỉ đành lắc đầu chắt lưỡi:
- Mẹ kiếp, thằng Hắc Sói chế thuốc kiểu nào mà độc quá!! Giá mà nó còn sống, ta phải bái thằng chả làm sư phụ để chỉ cho cái cách làm thuốc này... Đụ má nó, chơi gần ba cú rồi chứ có ít gì đâu...kiểu này đéo biết còn sức để gồng không nữa. Oâng trời ơi, ráng phù hộ cho con qua luôn đợt này nha!!!

Hút hơn nửa điếu, đã có chút hơi sức, tôi nhảy lên chơi Thảo liền. Để nàng nằm sấp, khép hai chân lại khiếng Xuân Thảo nửa nằm nửa quỳ, tôi đụ kiểu chó. Tôi rè rè kéo thằng em ra vô chầm chậm để nó quen thuộc với cửa lỗ và cũng để dưỡng sức cho những phút chót. Từ khi có cặc đâm vào miệng lồn, cả người Xuân Thảo dịu lại. Nàng đã không còn run rẩy, quằn quại rên siết nữa. Cả cơ thể Thảo nóng bừng, mồ hôi đỗ nhuễ nhại,mặt mày hây hây ửng hồng, và cửa lồn cứ ứa nước dâm ra làm cổ họng tôi khô khan vì thèm khát. Cứ dăm mười cú đụ vô thì tôi cúi xuống liếm cho sạch dòng nước dâm chảy ra. Lưỡi tôi liếm từ vùng lông đen vuốt lên mang lồn rồi lên chót vót tới lỗ đít nàng, và thọc lưỡi vào hột le nhỏ xíu ấy. Cứ mỗi lần như vậy là Xuân Thảo chu miệng lại rên rỉ. Kỳ này vì muốn Thảo ra cho thỏa mãn tận điểm khoái lạc, tôi dùng đủ cả tay, lưỡi cặc để kích thích Thảo một lượt. Muốn vờn Thảo để nàng rã rời, tôi cố tình di chuyển con cặc thật chậm trong lồn nàng. Một tay vuốt ve tấm lưng mịn mà của Thảo để ép đẩy những khí xuống phần hạ bộ, tay kia thì vỗ về mông đít Xuân Thảo. Rồi tôi dừng không nhúc nhích con cặc nữa. Xuân Thảo mặc dù bị hôn mê, nhưng đòi hỏi xác thịt của nàng vẫn còn đó. Nàng nhúc nhẫy phần eo bụng, để sự cọ sát liên tiếp. Tôi vẫn điềm nhiên ngồi theo dõi động tĩnh. Một lát sau, tựa hồ Xuân Thảo chịu không nổi sự gò bó lắng động, nàng bắt đầu nhún nhẩy lên xuống nhanh dần. Cả người nàng nhễu nhại mồ hôi, làm cho da thịt nàng như được bôi lên một lớp mỡ trông thật bắt mắt. Tôi cuối xuống hôn lên mang tai phải của nàng. Chiếc lưỡi xoắn vào bờ tai, cà cà ở bên lỗ tai, và tay tôi sọc vào lồn nàng, sờ lấy cái hột le, nơi chứa đầy hứng cảm của phụ nữ, tôi búng nó một cái....Aáy ấy.. oh oh....chết em.... Xuân Thảo rú lên, cả người vùng vẫy. Tôi biết nàng đã nứng lắm nhưng không thể nào xả hết ranhững âm tình đang dày vò bứt rứt trong cơ thể. Chỉ chờ phút giây đó, tôi ghì chặc người nàng xuống, nắc thật nhanh, đụ lia lịa vào lồn nàng..... Oái chết em, chết em rồi....má ơi, má đến cứu con.....con bị dày vò quá...ối ơi, từ địa ngục này qua địa ngục khác.....con chết quá...em sướng quá anh Cảnh. Cả đời em đây là phút giây sướng và khổ cực nhất đó anh.....Á á á.... sướng lắm rồi....cực sướng lắm rồi.... oọc ....oọc oọc.... Á chết em...

Một bãi nước đục trào ra hai bên háng Thảo. Nàng chợt giơ tay lên đẩy chận tôi không cho thục vô nữa. Nhưng lúc đó tôi đã điên tiết lắm rồi. Tôi dở tay nàng ra, bang rộng cửa lồn Xuân Thảo, tôi thọc 1, rồi 2, rồi 3 ngón tay vào rồi quẫy lia lịa phụ trợ cho cái tiến lên của cặc tôi. Ôi....Trời....ứ ưú ưúa á....Phực....Xè xè xè.... một dòng nước vàng bắn xối xả ra từ phần hạ bộ của Thảo. Dòng nước đó vàng nhạt, hơi bốc mùi nhạt nhạt. Chết cha rồi, tôi là thầm, Thảo bị chơi đến té đái luôn rồi. Dòng nước đái băn ướt đẫm phùng bụng và hạ bộ tôi, nhưng đó chỉ làm tôi hăng say hơn trong thời gian chung cuộc này. Tôi không thể kiềm hãm lại sự đòi hỏi của tôi nữa, chỉ còn đành ráng đến tận phút chót mà thôi. Tôi địt vào lồn nàng với tốc độ nhanh nhất tôi cố gắng.... Aùá á.... tiếng la Thảo phát lên đầy khủng hoảng sợ sệt, khiến tôi không thể hiểu nổi.... Thảo chợt bật khóc nức nở, tiếng rú tiếng la kêu thật não nùng...... Và bỗng...phẹt....Bụp....một tiếng vỡ nhỏ vang lên.... Một làn nước dâm đổ ra như suối. Quyện lẫn với nó, có cả máu dịch, và huyết loãng.... Nhiều quá, gần nửa lít là ít. Thôi rồi, Thảo bị bể bọc nước... tôi hoảng hốt nhưng cũng vào lúc đó, cả người tôi chết trân, các nhịp máu trong người tôi căng đầy, triệu chứng của xuất tinh đây, tôi đoán thầm. Và cặc tôi cũng vào lúc đang tiến sâu vào tử cung Thảo đã khạc sữa. Cặc tôi rung động mạnh đến nỗi cả lồn Thảo cũng co rung theo nó. Và 1 đợt, hai đợt, ba đợt, 4 đợt dòng sữa phóng ra, nó theo dòng nước dâm chảy ra bờ háng Xuân Thảo. Tôi ngã xập lên người Thảo, các bọc vết thương do nhưng cử động mạnh quyết liệt hồi nãy vỡ tan, máu chảy dầm dề. Vậy là xong, cuối cùng, Xuân Thảo đã được thoã mãn cùng cực rồi!! Tôi ngó xuống dưới giường, tàn thuốc rơi vãi khắp nơi, tôi đếm, 1,2,3,...8 điếu thuốc để làm Thảo thỏa mãn... Oâi chao.... Đầu óc tôi choáng ván, và dần dần tôi lịm đi.

(Hết Phần 3 ... Xin mời xem tiếp Phần 4)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: September 15, 2003
This story has been read (Since September 15, 2003):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail: [email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)