| Tùng nhắm mắt nhưng vẫn nghe thấy Yến kể về 
					đời mình và lý do vì sao Yến vào nghề này. Thấy Tùng im lặng 
					Yến hỏi: - Anh ngủ rồi à?
 - Chưa, em cứ nói chuyện đi. Anh nghe đây
 - Nếu bây giờ Tuyết mà đến đây thì sao nhỉ?
 - Em hãy cầu nguyện cho điều đó không xảy ra. Nếu không cô 
					ấy sẽ cho anh một phát đạn là em sẽ sống một mình đấy
 - Nếu vậy em sẽ bảo cô ấy bắn chết em luôn để em đi cùng anh
 - Hi hi đi theo để đòi món nợ của anh ở Lạng Sơn. Đừng, anh 
					sợ lắm
 - Hi hi hi. Chỉ sợ cô ấy bắt em phải sống để khổ hơn chết 
					thôi. Không, nếu cô ấy không bắn em, em sẽ cắn lưỡi tự vẫn
 - Đừng vậy, nếu anh phải chết, anh muốn em sống hạnh phúc 
					với một người đàn ông nào đó với một nghề lương thiện nào đó.
 - Không đời em chỉ hạnh phúc khi có anh thôi. Đừng chết và 
					bỏ em được không? Hứa với em đi
 Tùng không nói gì chỉ siết chặt Yến hơn trong vòng tay của 
					mình, hôn nhẹ lên mái tóc của Yến. Yến thấy có một giọt nước 
					trên mái tóc của mình:
 - Anh khóc à?
 - Khô…ông
 - Giọng anh méo thế kia mà không à?
 - Khô…ông
 - Em biết anh khó xử với Tuyết đúng không? Em cũng vậy, em 
					cũng khó xử với Cường lắm. Cường là một tay ghê gớm. Hắn mà 
					biết chuyện này thì 2 đứa mình không có đất sống tại Hà Nội 
					đâu anh ơi.
 Tùng lại im lặng. Yến tiếp:
 - Chúng mình hãy vui vẻ hạnh phúc được phút nào hay phút đó. 
					Chỉ cần hạnh phúc với anh một ngày thì dù cho em có phải 
					sống tủi nhục với Cường cả đời em cũng chịu được mà
 - Anh đúng là một thằng đàn ông bất tài, phải ngủ với đàn bà 
					để kiếm tiền, không biết làm thế nào để giữ người con gái 
					mình yêu ở bên cạnh mình
 - Anh đừng nói vậy. Những gì anh trải qua trong đời, mấy ai 
					trên đời này có thể chịu đựng và sống đến tận bây giờ
 Tùng lại siết Yến trong vòng tay của mình một lần nữa. Giọt 
					nước mắt của Yến nhỏ xuống cánh tay của Tùng. Tùng không hỏi 
					gì chỉ hôn lên tóc Yến như là ra hiệu động viên cho Yến vậy. 
					Tùng và Yến ngủ thiếp đi trong giây lát. 4h sáng Tùng thức 
					dậy và gọi Yến dậy theo:
 - Dậy để về thôi em, mai người ta thấy người lạ ở đây không 
					hay đâu. Hội bọn anh làm luật rồi, không giao cấu, QHTD ở 
					chỗ trọ. Hôm nay anh phạm luật rồi đấy
 - Uh
 Yến uể oải dậy, Tùng hôn nhẹ vào môi Yến để động viên
 - Cố lên em
 - Không sao, lần sau chúng mình ra nhà trọ vậy
 - Uh miễn là Tuyết không nhìn thấy
 - Cường cũng vậy
 Tùng tiễn Yến ra cửa như mọi khi. Yến trèo lên xe máy của 
					Bình. Cơn gió thu buổi đêm thổi lạnh quá, như tâm trạng của 
					Tùng và Yến lúc này vậy. Một mối tình bấp bênh, chưa biết đi 
					đâu về đâu. Yến về đến Hà Nôi là 5h sáng. Yến làm một bát phở sáng ở một 
					cửa hàng bán phục vụ cho công nhân làm ca đêm, nhâm nhi một 
					ly cà phê ngẫm nghĩ về đời mình, ngẫm nghĩ về tình yêu với 
					Tùng rồi mỉm cười một mình khi nhớ lại cảm giác sung sướng 
					tối qua. Yến qua chỗ lấy quần áo và lấy cái váy 2 dây có mút 
					độn ngực tại cửa hàng may quen thuộc rồi mới về chỗ nhà trọ 
					mà 3 chị em Bình, Hạnh và Yến vừa thuê được. Không phải ở 
					lại quán của má mỳ nữa mất tự do quá. Về đến nơi, 2 chị kia 
					đã dậy và đang nấu bữa sáng. Yến vào nhà và không nói gì. Bình và Hạnh cũng không nói gì 
					vì đều đã hiểu chuyện gì xảy ra khi thấy Yến ôm gối và tự 
					cười một mình. Bình chỉ hỏi:- Mày định tính chuyện của Cường như thế nào?
 - Em không biết nữa. Nhưng ở bên chàng em thấy mình như mất 
					trí, không thể điều khiển được mình
 - Hey….., tao không biết phải ghen tị với mày vì mày đã tìm 
					được tình yêu thực sự của đời mình hay phải lo lắng cho mày 
					vì mày đang đùa với lửa đấy. Ông Cường mà biết chuyện này 
					chết cả đôi luôn
 - Em không biết nữa
 - Thôi đừng doạ con bé nữa. Nói chung là em hãy làm theo con 
					tim mách bảo thôi em ạ.
 Điện thoại reo, Yến nhấc máy:
 - Má mỳ à? Con vẫn chưa hết kỳ kinh nguyệt mà (Yến nói dối 
					thế chứ còn hết 2 ngày rồi). Chỉ đi dự tiệc với ông Cường 
					thôi chứ không phải đi khách chứ gì? Vâng được rồi, má nói 
					với Cường là con nể ông ấy lắm đấy nhé, con mệt lắm ấy. Vâng, 
					tối nay con ra chỗ má. Má bảo ông ấy đón con ở chỗ của má 
					nhé
 - Tối nay lại đi với Cường à? Hãy cố gắng mặn nồng với Cường 
					nhé
 - Dạ vâng, em biết mà
 Tối hôm đó, Yến mặc chiếc váy mới may xong hôm nay. Bộ ngực 
					của Yến được miếng mút độn lên trông thật sexy, kèm với cái 
					mông cong cớn không thua gì J.Lo của Yến làm mọi người phải 
					suýt soa. Yến lại phải cười đến đau cả miệng như mọi lần tại 
					những bữa tiệc sang trọng như thế này. Yến đã đóng vai bồ 
					của Cường khá là tốt cho đến khi Tùng xuất hiện cùng bà 
					Tuyết. Yến bỗng cảm thấy ruột gan mình thắt lại khi nhìn 
					Tùng đang thân mật tay trong tay với mụ Tuyết. Dù Yến biết 
					Tùng chỉ giả vờ. Nhưng nhìn người đàn ông của mình tay trong 
					tay với người khác một cách hợp pháp là điều không dễ chịu 
					tý nào.- Em sao vậy?
 Câu hỏi của Cường làm Yến giật mình. Yến lúng túng đôi chút 
					rồi đáp lại:
 - Em không sao
 Yến có thể nhìn thấy bên kia Tùng cũng đang thảng thốt như 
					vậy trong giây lát rồi lại tươi cười với Tuyết. Cả hai đều 
					thầm mong bà Tuyết sẽ không đến chỗ ông Cường như vậy Yến và 
					Tùng đỡ lúng túng hơn. Nhưng điều họ mong muốn đã không xảy 
					ra. Dù đã cố gắng nhưng cuối cùng thì họ vẫn để lộ sự lúng 
					túng của mình. Nhạc nổi lên, Cường nói với Yến và Tùng:
 - Hai bạn hãy để cho mọi người ở đây thấy hai bạn nhảy đẹp 
					như thế nào đi
 - Hôm nay….. em mệt. Anh biết …..tại sao rồi mà
 Tuyết nói một cách lúng túng. Cường nói:
 - Vậy em cho phép anh nhảy với Tuyết nhé. Có được không cậu 
					Tùng?
 - Dạ….vâng…anh cứ tự nhiên
 Tùng cũng lúng túng không kém gì Yến. Tùng ngồi cạnh Yến, 
					hai người cầm cốc rượu và nước hoa quả trên tay uống liên 
					tục để che giấu sự bối rối của mình mà không nói một câu nào 
					dù chỉ là xã giao. Tất cả những dấu hiệu vụng về đó đã không 
					qua mắt được 2 cáo già là Cường và Tuyết. Cường nói với 
					Tuyết trong khi đang khiêu vũ:
 - Hai chúng ta bị 2 đứa nhãi ranh đó cho cắm sừng rồi
 - Ý ông là chúng nó ăn mảnh với nhau
 - Người tinh ý như bà mà không nhận ra sự lúng túng của 
					chúng nó khi đối mặt với nhau hay sao?
 - Ông định tính sao?
 - Đó là một sự sỉ nhục. Chúng ta nên cho chúng nó biết chúng 
					ta không phải là 2 con bò bị chúng nó xỏ mũi dắt đi. Phải 
					bắt chúng nó trả giá
 - Kế hoạch của ông là gì?
 - Yên tâm tôi sẽ có cách
 Hai con người bất hạnh của chúng ta không hề hay biết điều 
					tồi tệ gì sắp xảy ra. Chỉ biết là mọi chuyện đều đang thuận 
					lợi với cả hai người. Yến ngày càng nhiều khách hơn do Cường 
					giới thiệu. Tùng cũng được Tuyết giới thiệu cho nhiều khách 
					hơn. Sự giúp sức của Yến và Vương, món nợ của Tùng đang ngày 
					càng bé lại. Hai bạn trẻ của chúng ta vẫn âu yếm vẫn ái ân 
					vẫn vui vẻ vụng trộm với nhau trót lọt (đấy là họ nghĩ vậy).
 Một tối thứ 6 thảm kịch của đôi bạn trẻ của chúng ta đã diễn 
					ra. Tùng lên Lạng Sơn để trả dứt điểm món nợ, cả gốc lẫn 
					lãi. Còn Yến được Cường giới thiệu phải “lên giường” phục vụ 
					một cán bộ cấp cao trong ngành Công An - bạn thân của Cường. 
					Hai sự kiện xảy ra cùng một lúc làm cho 2 bạn trẻ của chúng 
					ta tiếp tục rơi vào vòng xoáy của cuộc đời để rồi rơm tõm 
					xuống tận đáy của xã hội đúng lúc bọn họ đã chuẩn bị mọi thứ 
					đâu vào đấy để bắt đầu một cuộc sống mới. Họ định bỏ trốn 
					khỏi Hà Nội, mở một quán cà phê nhỏ tại một thị trấn nào đó 
					để làm ăn lương thiện từ đồng vốn kha khá mà cả hai tích góp 
					được mấy năm nay. Vậy mà…. Bạn muốn biết chuyện gì đã xảy ra 
					thì hãy chờ ở phần sau (Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp
					Phần 7) |