| Buông nhau ra cả hai người đều mệt nhoài. Mặc kệ chất nhớt 
					bám đầy trên mặt, trên người, chị và tôi đều lăn ra ngủ. 
					Chẳng kể việc cả hai đều còn trong tình trạng nguyên thủy 
					như ông A Dong và bà E Và. Tôi chỉ kịp thấy chị ngáp xái cả 
					quai hàm thì mắt chị đã lim dim khép. Còn tôi cũng không hơn 
					gì, mắt cứ ríu lại và muốn thăng. Tôi có hơi e dè ngữ này mà 
					bất chợt anh trở về thì tôi cũng chẳng còn hơi sức bò dậy 
					choàng cái quần hay bò về chỗ của mình. Thôi thì tung hê mọi 
					sự cho may rủi, dẫu có bị ăn đòn vì chàng ràng vợ người ta 
					âu cũng đành chịu chứ sao. 
 Lạ là ngủ thì ngủ mà thần thức vẫn tỉnh. Tôi vẫn nhớ như in 
					mọi chuyện với chị vừa qua. Bất giác, tôi không nhận ra 
					trong mơ tôi có cười vui hay chăng mà lòng thì thơ thới mở 
					rộng. Tôi thấy tôi đang nằm trở đầu đuôi trên mình chị, đang 
					đùa với cái vật thiêng liêng của chị.
 
 Tôi đã từng nâng niu, mò mẫm nó trong tay, đã nhiều lần vầy 
					vò nó đến không còn chút xa lạ, vậy mà sao lần nào cũng lại 
					thấy nó hoàn toàn mới, như chưa từng được nhìn, được sờ, 
					được hôn hít, được bú liếm oàm oạp. Tất cả vẫn chỉ là cái 
					dúm thịt xếp nếp bằng vành trong vành ngoài, với chùm lông 
					rậm như rừng sậy, với những gì mà thượng đế ban cho người nữ, 
					vậy mà nó lôi cuốn tôi vô cùng.
 
 Hai mu lum lúp, đầy đặn, dầy hum lên như đôi môi khêu gợi 
					của cô đào phóng túng. Dù nó không được thoa son mà khi bành 
					nó lúc nào nó cũng đỏ hây hây. Hai mu úp chặt lấy nhau như 
					hai múi bưởi song song, mòng mọng nước, được che bằng những 
					thửa lông đen nhánh màu huyền. Hai mu gọn gàng bám lấy chỗ 
					háng đẹp như con trai ngọc gắn vào người phụ nữ.
 
 Nếu dùng hai ngón tay vạch nó ra, tách như tách hai múi bưởi 
					thì cái khe trông thật xinh. Nó ướt át và long lanh như mắt 
					nai, mắt thỏ, nghĩ đến chỉ cần chạm nhẹ là chất nước sẽ ứa 
					ra ngay. Cái khe nằm dọc như một vết cắt ngọt, dưng dưng như 
					cái bánh quai vạc, lại trông như hai vỏ sò, vỏ he, cũng lại 
					trông như hai múi sầu riêng béo ngậy.
 
 Người đàn ông khi cầm giữ được sự nôn nao để chú tâm nhìn 
					ngắm hẳn sẽ gặp ở đó một vẻ đẹp vừa kín đáo, vừa khép nép, 
					vừa tuyệt vời. Bởi giữa cái khe lúc nào cũng lào xào đọng 
					giọt nước thì lại nhô lên một cục thịt, y hệt một ốc đảo 
					trồi lên giữa vạt biển xanh. Cái cục thịt tròn xoe như hạt 
					ngọc ẩn mình trong hốc đá, khoe bày vẻ lẫm liệt nhiều màu 
					sắc chen nhau.
 
 Để yên cục thịt trông hiền hòa, nhu mì, e lệ mà lấy ngón tay 
					dí nhẹ vào thì nó nhậy còn hơn bẫy gài. Nó sẽ phồng cứng lên, 
					rồm rộp như chiếc bánh tráng nướng tới và nhăn nhở nhìn châu 
					chẫu vào người đối diện như thách thức, như mời gọi, như gạ 
					gẫm, như lôi cuốn. (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ai mà tò mò banh hai mu ra thì sẽ thấy 
					khe suối đó tuy hẹp mà sâu thăm thẳm, còn cục thịt như chiếc 
					khóa thần kỳ đóng chắn, chỉ những ai được cho phép mới có 
					thể mở cửa động đào nguyên này.
 
 Xê dịch một chút lên tận đầu ngọn của cái vũng thần tiên là 
					cái núm thịt khác thật kỳ diệu. Mới trông tưởng là cội cây 
					khô nằm dấu trong bụi cỏ và tí hon như cái hạt đỗ, hạt mè. 
					Nhưng hễ ngón tay chỉ va chạm sơ thì núm thịt sẽ săn lộ hẳn 
					lên, cường tráng như lực sĩ. Nó trở thành gồ ghề lên ngay, 
					cứng cáp như cựa gà đá, thòi lòi như nùi chỉ và gân guốc như 
					nút chai.
 
 Tôi nhớ như in lúc bú nút lồn chị, tôi đã thay đổi bằng 
					nhiều động tác khác nhau khiến chị quíu tít lại. Khi tôi 
					thấy cái núm như phao câu nhỉnh nhỉnh, lúc lại nhìn ra nó 
					loắt choắt như ngón tay đứa bé. Đặc biệt nhất là khi dùng 
					phía trong ngón tay cái khẩy nhẹ lên thì núm thịt như phản 
					xạ ngay tức khắc. Nó nức nở như bị chọc ghẹo, nó xa xầm như 
					bị véo tai, nó vùi vùi như viên bi lăn trong bàn tay nghịch 
					ngợm.
 
 Tôi có khều thêm thì nó chao chao như muốn bám lấy ngón tay 
					tôi giữ trịt lại. Chị búng cong người như cánh cung giương 
					căng và miệng hít hà dữ tợn. Tôi không kềm được có thè lưỡi 
					ra liếm lên núm thịt thì chị co người lại và kêu da diết : 
					chết tui, chết tui, anh ơi. Ôi, sao tiếng kêu nghe trầm 
					thống mà làm đứng tim những ai có mặt tại chỗ.
 
 Chả hiểu sao lúc đó tôi không thể ngừng lại. Tôi cúi rạp 
					xuống để khều được cái núm thịt vào miệng, nút hì hụp như 
					nút đít con ốc gạo, ôi chao nước nôi đâu mà phun ra tá lả. 
					Tôi biết chị bị kích ngất đến sướng lịm người đi nên tôi gia 
					tăng bú nút cho chị tới bờ tới bến. Chị quơ quào túm lấy tóc 
					tôi ấn chặt vào háng chị để vừa kêu thét lên lại vừa kẹp giò 
					lại cho tôi cắn nhay chỗ đó.
 
 Lúc đó thì cái núm thịt không còn thu nhỏ mà nó phình ra như 
					chồi cây lớn mạnh. Máu tụ xuống làm nó vừa dai vừa dòn dụn, 
					lẩn nhẩn như hạt na, hạt nhãn, lạo xạo trong kẽ răng, lầy 
					nhầy nơi đầu lưỡi. Tôi càng nút thì chị càng sướng đến tê 
					dại cả người, lăn lộn, đập phành phạch hai chân như đuôi con 
					thằn lằn khi giao hợp nhau trên vách.
 
 Tôi nhìn hai cánh chưn chị nhai nhai như cặp dao xắc thuốc 
					mà ớn ứa cả người. Nó gây cho tôi cảm giác như vừa ban ơn 
					cho chị, đồng thời lại thấy như chính tôi cũng được tham dự 
					vào sự nứng sướng của chị. Lúc đó, tôi thấy chị quờ quạng 
					rất tội, hai tay quơ quơ, chưa đưa lên đã hạ xuống, chờn vờn 
					như chụp hụt, miệng thì rên rít như rắn hổ.
 
 Tôi càng bú nút thì nước càng xổ ào ào, cái thứ nước bôi lem 
					lên mớ lông và bám ướt nơi hai mu làm cho cái hố mật của chị 
					lúc nào cũng đầy ắp chất keo ngọt ngào và thơm tho. Chị giãy 
					nảy như anh lính bị phạt kỷ luật phải nhảy ngửa mà bị ngứa. 
					Tôi suýt phì cười mấy lần khi thấy chị líu ríu khắp nơi.
 
 Bây giờ trong giấc ngủ còn thấy chị nhảy độp độp khi bị tôi 
					cắn vô cái núm thịt đó. Tôi nghiệm ra chính chị đã dạy cho 
					tôi phương cách làm thỏa mãn chị, nhờ đó càng lâu tôi càng 
					cho chị được đền đáp nỗi đòi hỏi của xác thịt. Chị thường 
					khen tôi rối rít :anh cho tui nhiều quá, hơn cả sự mong đợi. 
					(Truyện từ CõiThiênThai.com) Ơn này biết bao giờ tui trả hết. Tui buồn khi phản bội chồng, 
					nhưng thú thiệt chính anh mới làm tui cạn khô nỗi thèm khát.
 
 Tôi bụm tay che kín miệng, không cho chị nói tiếp. Tôi nói 
					nhanh để lấp nỗi tức tưởi của chị : đừng nói thế, chính tui 
					cũng biết ơn chị. Nghĩ lại thời gian sống cô độc, tui thấy 
					tui như cây khô giữa trời. Chị là cơn mưa to tưới cho mầm 
					cây sống dậy, sanh lá, sanh hoa. Tui thú thiệt tôi mết chị 
					từ ngày cùng gia đình chị ngồi ăn chung, điều làm tui lính 
					quính chính là cái áo hở vạt của chị làm tui xấc bấc xang 
					bang vì kẽ vú chị bày hàng ra đó. Chị có biết khi chị cho bé 
					bú, nhìn cái vú của chị tui đã thầm ao ước giá có phép thần 
					nào được thay nhỏ ngậm vú chị bú một bữa thì sướng biết bao.
 
 Chị nghe tôi nói nấc lên, miệng cứ tấm tắc : chèn ơi, anh mê 
					gì bất nhơn vậy. Nhè mê cái vú mà đòi làm con tui, tội quá. 
					Sao anh không nói thiệt để tui tìm cách cho anh nhìn một 
					chút. Tôi phụng phịu : nhìn thì ăn thua gì, phải bú mới đã. 
					Chị mắc cỡ đỏ hồng mặt, nhưng lại nói huề vốn : thì mấy bữa 
					nay anh bú ngậm hà rầm rồi còn gì. Tôi sẵn trớn nói theo : 
					bởi bú chùn chụt nên bữa nào ảnh dzìa tui mới chết. Chị lại 
					che che dấu dấu cái vú thì tui còn thèm ứ hơi luôn. Thà 
					không biết, còn đã ngậm nó rồi mà bị cất đi thì ấm ức lắm 
					chị. Lời tôi làm chị buồn lây.
 
 Thấy tôi quơ tay quơ chưn khi mơ ngủ, chị choàng tỉnh và lay 
					tôi. Tôi mở mắt ra, ngơ ngác, chưng hửng vì giấc mơ. Tôi 
					thẹn thò bằng chết, chị nghe tôi nhắc lại những điều mơ thấy 
					nên vói tay kéo tôi lại, đưa vú ra nói : anh bú chút đi cho 
					đỡ thèm. Tui hứa dù ãnh dzìa, tui cũng sẽ tìm cách để lâu 
					lâu cho anh ngậm chút đỉnh, anh tin tui, đừng tủi thân, tui 
					buồn lắm.
 
 Tôi từ từ ngả xuống ngậm vú chị và tay kia thì úp lên bóp 
					nắn cái vú kế bên im re.
 (Hết Phần 7 ... Xin mời đón 
					xem tiếp
					Phần 
					8) |