| Bây giờ, Chính đã thực sự trở thành một người 
                  lớn, chín chắn, đàng hoàng hơn, thong mẹ nhiều hơn. Chàng về 
                  nhà mỗi cuối tuần, tôn trọng những gì Nguyện và Tuyết đang 
                  hưởng. Để tránh sự doom ngó của thiên hạ, Nguyện cho phép 
                  Tuyết đưa Fred về nhà mỗi lần Tuyết cần làm tình. Hai mẹ con 
                  đã thoả thuận: “Hai người dùng một chiếc xe”. Không phải doây 
                  là lần đầu. Trước đây, Tuyết đã xin phép mẹ hưởng kép nhí của 
                  Nguyện như Vinh, Dũng. Cho nên chuyện đã thành thông lệ. Cứ 
                  thích, là hưởng chung. 
 Giữ đúng lời hứa, nên tối hôm qua đụ xong Fred, Nguyện gọi 
                  ngay cho bà Hải:
 - Aô, em. Nguyện đây chị. Xong cuộc là em gọi chị ngay.
 - Gớm, em gái của chị đụ một trận lâu suốt ngày thế à?
 - Là ít đấy chị. Có khi thâu đêm luôn. Đến sáng lại đụ tiếp. 
                  Sao ? Cậu bé 15 tuổi của em đâu rồi? Tiên gì, chừng nào gặp? 
                  Lúc sáng, nghe chị gọi, em đang bận đụ nhừ tử với chàng da đen. 
                  Nó làm đã quá, em quên bố nó hết các kép nhí v.v… Cho nên em 
                  trả lời cho có lệ. Chị đừng giận em nhé!
 - Không đâu em gái! Chị thông cảm mà. Đang đụ mà có ai gọi 
                  điện thoại đến làm như phá đám. Dễ nổi sùng lắm. Chị biết mà. 
                  Đây này, cậu bé tên là Cẩn, trẻ lắm, người Nam. Tuần rồi đi 
                  nhảy đầm ở nhà người bạn bất ngờ chị làm quen được với cậu ta. 
                  Chị thì có máu thích đụ trẻ con. Càng nhỏ càng tốt. Nó đụ được 
                  thì mình cho đụ. Còn không, mình bắt nó bú lồn. Xong mình lại 
                  bú nó, hút tinh khí trẻ con, mình sống lâu và khoẻ người ra 
                  đấy Nguyện ạ! Ông Đặng Tiểu Bình của Trung Quốc nhờ bú lồn trẻ 
                  em mà thọ đến 93 tuổi đấy! Bà Từ Hy thái hậu ngày xưa mỗi đêm 
                  bú cặc năm, sáu cậu bé mà thọ gần 100 tuổi. Chị mách cho em để 
                  em tìm mấy cậu nhí mà bú, mà đụ…
 - Thì em vẫn làm đấy chứ. Có đều chỉ mới bắt đầu có hơn tháng 
                  nay. Còn suốt 10 năm qua, em như đoá hoa không được tươi. Với 
                  lại tìm trẻ con đâu phải là chuyện dễ!
 - Em khỏi lo Chị sẽ cung cấp đầy đủ. Cứ chi ngọt như em đã làm 
                  cho bọn Dũng, Vinh, Lạc…là của nào cũng có. Nói thật, nếu em 
                  muốn, chị cũng có thể cho em hưởng bọn nhỏ có 12, 14 đang học 
                  trung học. Trẻ con ở Mỹ nó rành chuyện đụ đéo như ăn cơm bữa. 
                  Cuối tuần này chị dẫn Cẩn đến cho em hưởng. À này, weekend này 
                  cậu Chính con trai em, có về không vậy? Chị muốn thử cậu ta…
 - Dạ có. Và em cũng có nói qua với nó về chị. Cháu đang chơi 
                  chị đó. Với cháu, chị khỏi cần chi gì cả. Cứ đụ sao cho hay là 
                  được! Bây giờ cháu là “người lớn” rồi….À này, lúc nãy chị bảo, 
                  nếu em muốn, chị cũng có thể giới thiệu cho em những cậu 13, 
                  14 hả?
 - Chứ còn gì nữa. Chị có mấy bà bạn già trên 50, mê và thèm 
                  của này lắm. Chúng nó bú lồn còn sướng hơn mấy kép lão nhà 
                  mình nữa em ạ. Có khi lông lồn đã bạc, mà ngày nào cũng bắt 
                  chị dẫn đến cho bà ấy một cậu 13. Đánh đấm nhau suốt ngày, tối 
                  mới thả cho thằng bé về.
 - Mười ba, mười bốn thì cặc dái ra làm sao mà biết đụ? Em chưa 
                  tưởng tượng nổi mình có thể ôm một cậu bé 13 mà đụ, không phải 
                  là kỳ, mà nhỡ ngộ nó chả biết tí gì…
 - Lúc đầu, chị cũng nghĩ thế. Nó như cháu nội của mình chớ bao 
                  nhiêu. Thế mà đâu vào đấy. Kỹ thuật và kinh nghiệm trên giường 
                  của chúng nó mình phải gật đầu bái phục. Chị đang cặp một cậu 
                  14, tên Liêm. Nó dâm đến độ chị gần như bỏ chạy. Nó bú lồn là 
                  phải từ hai đến ba tiếng. Mình ra xong nó lại đòi bú. Còn đụ 
                  thì…thôi, càng nói càng chảy nước miếng, chịu không nổi. Nứng 
                  lắm rồi đây này.
 - Mười ba, mười bốn? Chúng nó đã có lông dái chưa?
 - Sao lại không? Nó không rậm rạp như cá kép lão. Nhưng thú vị 
                  là ở chỗ đó. Rau non mà em. Cặc còn dính da quy đầu, trắng 
                  phau. Nước khí còn loãng. Ứm, nói thèm qúa! Chị để em thử bé 
                  Cẩn này xong, rồi sẽ đưa đến em vài cậu nhí 13 cho em hưởng. 
                  Thôi nhé, gặp lại cuối tuần. Nhớ bảo Chính chờ chị. Bye!
 
 Đặt điện thoại xuống, Nguyện kéo chăn lên tới cổ nằm miên man 
                  với những gì bà Hải nói. Nàng vẫn thắc mắc làm sao con trai 
                  13, 14 biết làm tình? Nếu nó biết, chắc Nguyện sẽ mê lắm, vì 
                  nàng là bà chúa thích đụ trẻ em. “Có bà lông lồn đã bạc, mà 
                  ngày nào cũng bắt chị đưa đến cho một cậu 13”. Nguyện chưa thử 
                  qua, nhưng nghe bà Hải diễn tả, Nguyện lâng lâng, mơ hồ, tưởng 
                  tượng cảnh đụ, bú của một chị lớn tuổi với một trẻ em, chắc là 
                  thú vị lắm ! Nếu không thật sự khoái lạc thì nó cũng mang đến 
                  cho mình thứ cảm giác lạ. Tự nhiên Nguyện thèm quá. Thèm có 
                  ngay một cậu bé 13, Nguyện sẽ chính tay lột truồng nó ra, tắm 
                  cho nó, xức nước hoa cho nó và bắt nó bú lồn. Nguyện sẽ nhìn 
                  vào kiếng để xem, để sướng như cảm giác ăn một trứng vịt loan. 
                  Tuy non mà bổ vô cùng.
 
 Nguyện vặn tí nhạc Trịnh Công Sơn. Nhắm mắt lại tưởng tượng có 
                  một thằng bé 13 đang nằm ôm Nguyện. Rồi nàng tự cho tay xuống 
                  xoa lồn và bảo bằng giọng mơ hồ:
 - Em xoa lồn chị đi. Bú chị cho hay, rồi đút cặc vào đụ.
 
 Một ngón tay, chỉ một ngón thôi, Nguyện rà cửa mình rồi đâm 
                  vào nhẹ nhẹ, thụt. Nguyện cố hết sức làm đủ cánh mà sao nó vẫn 
                  không đạt được tuyệt đỉnh. Tức quá, Nguyện quay số bà Hải và 
                  phần trần:
 - Chị ác quá. Khi không gieo vô đầu em hình ảnh của những cậu 
                  bé 13, 14 tuổi, để em thèm nhỏ giải ra. Em dùng một ngón, 
                  tưởng tượng nó là cặc của một cu cậu….Mà sao vẫn không tới nơi. 
                  Có cách nào chị dẫn tới cho em một bé con tuổi đó, cho em 
                  hưởng ngay. Bao nhiêu cũng được. Em thèm lắm chị ơi!
 - Khiếp! Dâm thế là cùng. Bây giờ có thằng này, nó là của bà 
                  Phán Quỳ. Chị cúp cua của bà ấy một bữa, dẫn nó đến “hầu” em 
                  ngay. Nhớ chi cho đẹp nhen.
 - Chị còn lạ gì tính em nữa. Thích thì bao nhiêu cũng chi…
 - Xong, chị đến trong vòng 30 phút!
 
 Nguyện hạnh phúc, hồi hộp nằm chờ. Ba mươi phút nữa nàng sẽ 
                  được ái ân với cậu bé 13 tuổi! Nàng vướn vai trân mình, triển 
                  chân, tự khoái lạc với cảm giác lạ từ hồi giờ chưa có. Nó là 
                  của bà Phán Quỳ, như vậy có nghĩa là thằng bé đã sành sỏi kinh 
                  nghiệm phục vụ người lớn chớ không phải là tay mơ! Điện thoại 
                  reo:
 - Alô. Dũng đây Nguyện. Hai tuần rồi không gặp em, nhớ quá.
 - Em cũng nhớ Dũng lắm. Nhưng, nói thật, bận lu bù với một lô 
                  kép nhí, nên em quên không gọi thăm anh. Nhớ nhất hàm ria 
                  Clark Gable của anh…
 - Tối nay anh lại đón em đi Hyatt Hotel nữa, được không?
 - Tối mai đi. Vì hôm nay em lại “bận” với một em bé 13 tuổi, 
                  mới tinh. Xin lỗi nhen. Tối mai, đừng quên nhé!
 - OK! Chúc người đẹp hưởng một ngày vui. Tối mai!
 
 Đối thoại của Nguyện bây giờ với các nhân tình nhí hồn nhiên 
                  như gái mới lớn lên. Hồn nhiên và chân thật. Có sao nói vậy, 
                  không gian dối, lừa gait. Mà rồi tình nhân đến với nàng vẫn 
                  không ngớt!
 
 Chuông gọi cửa. Bà Hải đến. Nguyện choàng áo kimono ra đón. Bà 
                  Hải đưa cậu bé 13 tuổi vào, và giới thiệu:
 - Chị Nguyện, bạn thân, rất thân của chị. Còn đây là Lập, 13 
                  tuổi. Nguyên cho chị gửi Lập ở đây chơi, chiều tối chị sẽ đến 
                  đón. Em ở đây chơi nghe Lập. Coi chị Nguyện như bà Phán Qùy, 
                  và tự nhiên như người nhà….
 
 Vừa nói, bà Hải vừa nháy mắt tinh nghịch với Nguyện xong từ 
                  giả ngay. Nguyện mời Lập bước vào bên trong, xong khoá chặt 
                  cánh cửa. Bà Hải gửi Lập cho Nguyện giống như gởi con một 
                  babysister. Vì, Lập nhỏ quá. Nhỏ ngoài sức tưởng tượng của 
                  Nguyện. Sự trang hoàng sang trọng của phòng ngủ Nguyện, nhất 
                  là mùi nước hoa thơm ngát, làm thằng bé choáng ngộp. Lập chỉ 
                  bước được ba bước là đứng sựng lại, nhìn Nguyện không chớp mắt.
 
 Lập nhìn kỹ nhất là đôi bàn chân thon nhỏ, trắng ngần, sơn 
                  móng đỏ của Nguyện. Nàng không mang dép. Chân trần như thế mà 
                  bước lên tấm thảm màu rượu chát có thêu hoa. Nguyện cũng nhìn 
                  cậu bé. Cái nhìn của Nguyện bây giờ khác với cái nhìn khi nàng 
                  si mê, chăm chú trước một thanh niên cường tráng khoẻ mạnh như 
                  Fred, như Cường…Cảm giác của Nguyện bấy giờ như người vừa hái 
                  quả dừa xiêm chín tới, sắp chặt ra uống nước, ăn cơm non của 
                  nó.
 
 Thấy Lập đứng nhìn mình chết trân, Nguyện khoát vài động tác 
                  vừa làm duyên, vừa gợi dục cho cậu bé si mê hơn. Như Nguyện 
                  chống một tay ở cạnh sườn. Tay kia thò vào áo, thoa thoa phần 
                  da ngực trên vú. Hay liếm môi cho ướt, mắt mơ màng, nhoẽn cười 
                  khêu gợi…Lập thấy Nguyện trẻ và đẹp gấp trăm lần bà Phán Quỳ. 
                  Bà Quỳ tóc đã muối tiêu, trên 50 tuổi, vú sệ, bụng phình ra vì 
                  đẻ nhiều. Lập đụ bà Phán Quỳ là để kiếm tiền, để thoả chút dục 
                  vọng thích làm tình với người già. Không ngờ bà khoái chi tiền 
                  nhiều quá, làm ngày nào Lập cũng phải đến “phục vụ”. Hôm nay, 
                  gặp Nguyện, Lập sững sờ, kinh ngạc trước nhan sắc chim sa cá 
                  lặn của Nguyện, đến nổi cất bước đi không muốn nổi. Vịn vai 
                  Lập, Nguyện hỏi nhỏ:
 - Em bao nhiêu tuổi hả Lập?
 - Dạ 13 tuổi 5 tháng. Nhưng chị yên trí là em “lớn” hơn tuổi 
                  mình có.
 Nguyện cười khúc khích vì thấy cậu bé lém miệng. Cậu sợ Nguyện 
                  chê nhỏ nên đã nói phủ đầu cho Nguyện yên trí.
 - Sao chị cười? Chị không tin em lớn hơn 13 tuổi hả?
 Nguyện hơi lắc lắc cái đầu mà dán sát vào Lập:
 - Chưa thấy, chưa tin. Chị có nghe bà Hải bảo em là bồ bà Quỳ?
 - Dạ bồ thì không đúng. Em là “thợ” thì đúng hơn. Làm sao em 
                  chọn một bà lớn hơn má em để làm bồ được.
 - Em là thợ?
 - Dạ không hơn, không kém. Em chỉ đến, làm cho bà ấy thoả mãn, 
                  lấy tiền. Như vậy là thợ chớ còn gì?
 - Thế hôm nay em cũng đến đây làm “thợ”?
 - Ban đầu em cũng nghĩ thế. Nhưng bây giờ thì không.
 - Tại sao?
 - Tại sao hả? Chị nhìn chị trong kiếng không biết Trời cho chị 
                  đẹp? Đẹp như chị thì đâu cần gì bọn thợ quèn như em. Cho nên, 
                  em biết hôm nay, nếu “có gì xảy ra”, chẳng qua chị muốn đổi 
                  món cho ngon miệng. Dầu sao, nếu được nằm với chị trên giường, 
                  em sẽ mang hết tài nghệ và kinh nghiệm , trong muôn mặt, làm 
                  hài lòng chị. Làm được chuyện đó, còn hơn “lãnh lương” thợ! Và 
                  nếu được, em tình nguyện làm thợ cho chị suốt đời, không cần 
                  lãnh lương.
 
 Nguyện dìu cậu bé lại ngồi trên chiếc giường Ý vì nàng chợt 
                  cảm động về lời lẽ chân thành của Lập:
 - Chưa gần em, mà chị đã khoái lắm. Nghe chị hỏi: emvừa bảo sẽ 
                  mang hết kinh nghiệm và tài nghệ để làm hài lòng chị. Như vậy 
                  em đã biết làm tình từ lâu?
 - Em nói chị đừng cười Em biết bú lồn năm 11 tuổi, còn đụ thì 
                  chỉ vài tháng nay thôi. Người đầu tiên em đụ không phải bà 
                  Phán Quỳ. Mà là dì Hải lúc nãy…Mà dì Hải là em bà con của mẹ 
                  em. Anh Quang, con dì Hải đụ mẹ em. Nên dì Hải dụ em qua nhà, 
                  đụ lại “trả thù”! Còn bà Phán Quỳ, thì em đụ để lấy tiền. Thế 
                  thôi.
 - Thế còn năm 11 tuổi em đã biết bú lồn. Mà bú ai?
 - Chuyện đó chết em mang theo. Sẽ không bao giờ nói cho ai 
                  biết. Trời cạy miệng, em cũng không nói. Xin chị đừng bắt em 
                  phải khai. Tội nghiệp em!
 - Thôi em không muốn nói thì thôi. Chị không ép.
 
 Rồi Nguyện liên tưởng: có thể nào Lập là một Chính thứ hai 
                  không? Có gì bí ẩn mà Trời cạy miệng Lập cũng không nói? Hèn 
                  chi lúc mới gặp Lập, Nguyện thấy đôi mắt cậu bé có cái gì buồn 
                  xa xăm, u ẩn, bí mật. Miệng Lập thì tươi như đoá hoa. Mà đôi 
                  mắt thì như trăng mùa thu…Và tình nhân của Lập lại là những 
                  chị già: Bà Hải, bà Phán Quỳ, rồi bây giờ đến Nguyện.
 
 Nguyện cầm hai vai Lập, quay cậu bé đối diện với mình. Nàng 
                  nhìn Lập nhu nhìn mộtđỉa bê thui, sắp được nàng cầm đũa gắp 
                  từng miếng, chấm tương, ăn ngấu nghiến. Máu dâm đang sùng sục 
                  dâng lên trong từng tế bào Nguyện. Nàng kéo Lập sát vào hơn, 
                  ôm mặt Lập, dùng mũi hôn như hôn một đó hoa mới nở vừa được 
                  hái ngoài vườn. Nguyện khoái trá đang làm chủ một búp măng 
                  tươi, mát, đầy sinh lực của tuổi 13. Mặt Lập hồng lên, không 
                  phải vì bẽn lẽn, mà vì máu dâm trong em cũng đang toả lên. Vì 
                  thật gần, Lập tận mắt nhìn nhan sắc khuynh thành của Nguyện. 
                  Tóc, lông mày, mắt, mũi, nhất là cặp môi, lúc nào cũng rực lửa 
                  tình dục, lúc nào cũng chờ sẵn ăn tươi nuốt sống bất cứ ai 
                  Nguyện đam mê, thèm khát.
 
 Với Lập, Nguyện đam mê, thèm khát kiểu khác. Dĩ nhiên có tình 
                  dục, nhưng cộng thêm cái tâm lý một chị già tuổi đáng má, mà 
                  ôm trong tay một cậu bé con mới nứt mắt, mới biết đụ có vài 
                  tháng. Lập khỏi cần cổi quần, khỏi cần thoát y, Nguyện cũng 
                  đoán biết “trái ớt” của Lập nhiều lắm chỉ to hơn ngón tay cái 
                  một tí, và lông thì tượng trưng mọc cho có chất. Bà Hải, bà 
                  Phán Quỳ có thích thú, chắc chỉ trong khi Lập bú lồn là cùng.
 - Em cổi áo cho chị đi.
 
 Lập lần hai bàn tay hơi run run lên cổi một, rồi hai cúc áo 
                  kimono. Đến nút thứ ba, thì toàn thể hai trái vú căng cứng 
                  hồng hào của Nguyện lộ ra. Hơi thở Lập bắt đầu loan xộn. Thỉnh 
                  thoảng em thở hắt ra thật nhẹ. Hai trái vú nay không thôi, thì 
                  cả bà Hải và bà Phán Quỳ cũng chẳng ai có thể so sánh nổi. 
                  Nguyện để Lập hoàn toàn tự do, tò mò, táy máy, như một cậu bé 
                  bò vào phòng đồ chơi. Vú Nguyện đẹp quá đến độ Lập không dám 
                  sờ vào, chỉ nhìn sững sờ như bị thôi miên. Lập cho tay thấp 
                  xuống, kéo cái thắt lưng khỏi áo Nguyện, hai bắp đùi trắng 
                  tươi nằm hai bên chùm lông nâu đen rậm rạp, quăn tít.
 
 Tim Lập khua trống. Lông đó khác với lông muối tiêu của bà 
                  Hải, bà Phán Quỳ. Nguyện cố tình dang hai bắp đùi. Lập thiếu 
                  đường lọt hai con ngươi ra ngoài khi thấy cái lồn bum búp, no 
                  cao của Nguyện. Lập ngước lên, nhìn Nguyện như cám ơn bà chị 
                  đã cho cậu trọn quyền tự do ngồi ngắm toà thiên nhiên thiệt 
                  đẹp thần sầu. Chốc chốc, Lập lắc đầu và nói:
 - Đẹp quá chị Nguyện ơi!
 
 Câu nói thật giản dị, đơn thuần. Nhưng giọng của Lập là cả 
                  rừng yêu thong bát ngát. Nhan sắc trời cho của Nguyện đã thu 
                  hết hồn vía, tim óc của Lập mất rồi.
 - Em chưa cổi hết ra cho chị mà.
 
 Lập lại “kính nể” đưa hai tay lên, tuột cái kimono ra khỏi hai 
                  bờ vai trắng ngần, thon nhỏ của Nguyện. Mặt Lập lại hừng đỏ 
                  lên như mặt trời mới mọc. Tí mồ hôi đã vã ra trên trán, làm 
                  khuôn mặt non dại của Lập như đang chạy ngoài nắng mới về. 
                  Quái lạ, cái máu lãng mạn của Nguyện lại về, ngự trị, hành hạ 
                  Nguyện. Bất giác nàng bảo:
 - Con cũng cổi áo quần ra đi, rồi mình đụ….thật lâu…
 Thằng bé chăm bẳm nhìn mắt Nguyện. Mặt nó như thằng say, mắt 
                  nó bỗng mất hết thần sắc, môi run run, tay quờ quạng, nắm chặt 
                  hai vai Nguyện hỏi nhỏ, khẩn cấp:
 - Cái gì? Nói sao? Mình sẽ đụ hả? Chớ không phải chỉ bú lồn 
                  không thôi sao?
 
 Nguyện im lặng, mím cười thích thú. Thích thú như một gián 
                  điệp vừa phát hiện một điểm bí mật của địch quân, rồi nói rất 
                  chậm:
 - Con đã bú lồn má đâu. Hãy bắt đầu đi, ngay tức khắc.
 (Hết Phần 
                  19 … Xin xem tiếp
                  Phần 
                  20) |