Xinh phủ phục trên mình tôi như chú cóc bám vào tảng đá. Hơn
nữa lại còn là con cóc bị đóng nọc chết cứng tại chỗ. Hôm
nay tôi dành cho Xinh quyền làm chủ nhân ông, nên nàng ngả
gục lên người tôi như tay nài. Hai chưn xếp lớp thành dáng
nửa ngồi nửa quì, điều này khiến XInh muốn nhún nhảy chà lết
thế nào cũng được. Lúc thì cô nàng lắc hông, vẹo háng lúc thì cô nàng chà lết
cái lồn, tôi nhận ra sự khít rịt từ lâu mà cô vẫn không chịu.
Cô nói em nứng quá, em muốn được đâm sâu vào hơn. Tôi nhăn
nhó : cây gậy của anh lút cán rồi em còn đòi dọng thêm vào
thì lấy đâu ra.
Túng thế Xinh phải chịu vậy nên bò lết, bào ủi cốt gỡ gạc đè
nén sự rạo rực của nàng. Tôi vói tay lên vò hai cái vú, cặp
lôi mấy cái núm và phụ xe lên cục thịt nở tròn của Xinh. Em
hít hà kêu thông thốc : ôi đã quá. Nàng nắc và hối tôi nắc
theo, người giập người hẩy, loi choi như múa rối.
Được một lúc, Xinh đổ ụp xuống thở. Tôi biết em mệt nên lật
xoay em, tôi nạnh hai giò em lên, cái lồn Xinh đùn một đống
nhọn lểu, tôi nắc đùng đùng. Cây chày của tôi quết món chả
kêu bịch bịch, mỡ váng vung tóe ra, Xinh la nhoi : đã quá,
cưng ơi, em chết tới nơi.
Tôi nghe cái xào, nóng ấm dài theo gậy thịt. Tôi hỏi em :
cưng ra hả. Xinh nhỏn nhoẻn gật đầu. Tôi xốc bưng giò Xinh
lên mà đâm rầm rầm cho tới bờ tới bến. Xinh ọp ẹp như tấm
vải bị vò. Tôi nắc tới tấp mà vẫn không ra.
Đợi Xinh nằm nghỉ một hồi cho lại sức, trong khi cặc tôi vẫn
giúi trong lồn em, chỉ thỉnh thoảng lắc lắc cho không bị xìu.
Rồi tôi lôi em dậy, đẩy em bò quì ra và từ phía sau tôi xài
em huỵch huỵch. Xinh ríu cả lại, hai tay chờn vờn đưa ra sau,
tôi kéo thẳng tay để chơi em cho lợi.
Lồn em nhầy nhụa khí, tôi nắc thon thót chỉ nghe tiếng lách
chách kêu vang. Xinh nghển người lên, hai mắt vụng daị như
người rồ. Vậy mà đít cứ luôn nhỏng cao, vai hạ thấp xuống để
đón trọn vẹn những cú đâm tác hại từ sau tới.
Tôi nắc một hồi, cái chất men bia vừa tới không làm tôi say
nên cường dữ tợn. Tôi vác Xinh lên, uốn người em thành một ụ
và nắc uỳnh uỳnh. Em chới với nhưng có vẻ thỏa mãn.
Khi tôi rút gậy thịt ra thì lồn em như một hố keo đặc sệt,
dính lem nhem ra cả lông. Tôi hỏi em : vậy được không. Em
bíu lấy tôi : em đã nhưng còn muốn được dọng nữa. Tôi trố
mắt ngạc nhiên, nàng ỏn ẻn nói : chỉ mới có em sướng, nhưng
mà anh chưa ra, anh cố cho ra đi để khỏi đau đầu. Tôi cám ơn
Xinh, thì ra cô ăn no mà vẫn nghĩ nhớ tới người đói.
Tôi khiến nàng nằm ngửa xuống, gác một giò đứng thẳng như
trụ điện và nhét gậy vô giập bừng bừng. Ở thế này tôi nhìn
rõ lồn Xinh phọp phọp khi bị tôi đâm lút và cũng nhìn thấy
con cặc tôi lem luốc chui vô ra. Lại thêm đụ kiểu này, tôi
cũng lợi được ăn có bóp vú em nữa nên tôi rất thích.
Tôi cũng cố tới cho xong mà dạo này đụ Xinh nhiều quá dường
như khí không tạo ra kịp. Có đêm tôi nắc XInh tới ba bốn lần
mà cặc dái vẫn lì lì. Em trách, tôi cáu bảo : anh đụ em toái
loái còn khí đâu mà ra nữa.
Thét rồi tôi cũng oải, chỉ muốn dùng mồm thay thế cho cặc mà
chơi em. Tôi bú hả hê, lồn em muốn róc cả thịt, nhưng em bảo
sướng có sướng nhưng không hết nứng. Tôi đụ dữ đến gầy rộp
đi, ba nhận ra ngay, lưu ý : mày coi chừng giữ sức, đừng ỷ
trai tráng mà vung phí bên ngoài.
Rồi bất đồ ba chặn hòng tôi : tao thấy mày với con nhỏ thư
ký bám nhau như đỉa. Có yêu thương tính chuyện đàng hoàng,
đừng ăn vụng quẹt miệng, tao mang tiếng. Tôi cun cút như mèo
bị cắt tai.
Một bữa tôi đang đụ thì Xinh hỏi giựt ngược : anh đã thưa
với ba chuyện hai đứa chưa. Hổng lẽ tụi mình cứ hà rầm mình
ên rồi để trôi qua trớt quớt. Tôi ậm ừ nói thư thả vì chờ
học xong đã. Xinh cười kháy trêu tôi : hồi này có thấy anh
đụng tới sách vở gì nữa đâu mà học.
Tôi đổ tại nàng, nàng trút tội cho tôi, chung qui cũng bị ba
thứ cặc lồn ám ảnh mà chẳng ai ăn nên làm ra gì ráo. Nói nào
ngay, chơi Xinh cũng thấy khoái, có cô vợ mạnh cui cui, nắc
tới nắc lui cũng không sợ. Nhưng cái lối em nhiệt tình khi
hai đứa vật nhau, tôi hơi ớn.
Lờ mờ tôi nghĩ em quá dâm, chơi bao nhiêu cũng còn thèm, lỡ
ra lấy nhau em lại mò đi cho thằng khác đụ thì ể mặt. Tôi
chần chừ là vì vậy chớ nào phải thuộc loại sở khanh chỉ muốn
chơi mà trốn tiếp sau.
Xinh đẹp, khôn ngoan, vú vê phình nở, lồn rộng trơn mềm,
miệng lưỡi dẻo dai, rất xứng với người chồng kinh doanh,
giao thiệp. Nhưng phụ nữ quá lanh lợi cũng đáng sợ vì xưa
nay “ khôn ngoan lắm oan trái nhiều “, em giỏi mà lại lắm
người giỏi hơn. Liệu em có sa đà mà nếm mùi đau khổ.
Tôi hẹn lần hẹn lữa với Xinh. Địa vị của ba khiến em tin
tưởng mà không dám cựa quậy. Em nhẫn nại theo ý tôi mà chỉ
mượn lúc nắc nhau làm trò giải trí. Vì em nghĩ trước sau gì
em với tôi cũng về sống chung dưới một mái nhà, còn không
thì em la toáng lên cũng không muộn.
Đúng là hai địch thủ vờn đấu trí nhau. Chưa biết mèo nào cắn
mỉu nào, nhưng cả hai đều thấy thoải mái vì những dằn vặt
đều sẵn có nhau để giải quyết nhanh, lẹ.
Hết |