| Màn đêm buông xuống từ lúc nào tôi không biết 
                  . Tôi vội tắt điếu thuốc đang cháy dang dở từ nãy giờ rồi lật 
                  đật thu xếp đống sách báo bừa bộn trên bàn . Tôi đang muốn tìm 
                  chút việc gì để giết thì giờ và để mà quên được Hương, người 
                  tình đầu tiên của tôi . Nhưng đống sách báo kia lại gợi tôi 
                  nhớ về em, em có biết không Hương ? 
 Nhìn những cô người mẫu xuất hiện trên những tạp chí chỉ với 
                  những áo ngực độn đầy màu sắc, tăng thêm sự tròn trịa, đầy đặn 
                  của bộ ngực, và những quần xì lồ lộ ra hai quả đồi núi, đầy 
                  khiêu gợi . Và các cô ở trong những tư thế khác nhau, cô thì 
                  ngồi dang hai chân ra, để lộ phần kín được che bằng chiếc quần 
                  xì màu cam, siêu mỏng . Cô khác với đôi môi đầy khêu gợi, có 
                  thể làm chết bất cứ thằng đàn ông nào, hai tay thì nâng bộ 
                  ngực tròn trịa, chắc nịch với chiếc bra đang được cởi dở chừng 
                  . Quì trước cô ta là một chàng trai với hai cánh tay lực lưỡng 
                  được vòng qua hai quả đồi núi tròn trịa, săn chắc, khuôn mặt 
                  anh ta gần như úp vào chiếc quần xì màu hồng, để lộ những lông 
                  đen thấp thóang . Bức hình đó được lấy tên là sự tôn sùng vẻ 
                  đẹp .
 
 Nói chung đó là những người mẫu, và giám đốc của họ muốn làm 
                  gì thì làm trên vẻ đẹp thiên nhiên ban tặng . Có thể nó sẽ thu 
                  hút được sự chú ý của bất cứ người đàn ông nào, có thể làm cho 
                  một ông lão ở độ tuổi 60 vẫn có thể phải nứng lên, và muốn lên 
                  giường làm một trận ngay lặp tức . Nhưng với tôi đó chỉ là con 
                  số không . Đưa tay sờ xuống thằng nhỏ, nó vẫn nằm im ngoan 
                  ngoãn . Tôi biết nó cũng đồng tình với chủ nhân là nó chỉ có 
                  thể thoải mái khi ở trong hang động đầy kì bí được che bằng 
                  những sợi lông đen nhánh của Hương.
 
 Tôi vẫn không thể nào quên được Hương . Tôi đã từng như người 
                  từ trên thiên đàng cùng Hương với những khoái cảm cực lạc, giờ 
                  rớt xuống trần gian với con tim tan nát . Cho đến tận bây giờ, 
                  dù trải qua nhưng cuộc tình cùng lời ong bướm, được là kẻ đầu 
                  tiên lên giường với những tiểu thư kín cổng cao tường, nghe 
                  những tiếng rên rỉ yếu ớt của những cô gái khi tôi mút lấy hai 
                  ngọn núi nhỏ xíu ngự trị trên đôi vú tròn, mơn trớn của sự 
                  thanh xuân .. Tâm trí tôi vẫn dành cho Hương, trái tim tôi vẫn 
                  luôn ngự trị một nữ hòang với vẻ đẹp không phô trương như các 
                  modern khác mà trái lại, nó tiềm ẩn bên trong . Phải, Hương là 
                  người mẫu nhưng lúc tôi gặp Hương, thì em vẫn chưa được các 
                  ông giám đốc giàu sụ đeo đuổi như bây giờ . Tôi vẫn còn nhớ 
                  như in ngày đầu gặp gỡ em …
 Tôi vốn không phải là một thằng 
                  con trai từng trải cho lắm, nhưng cũng không phải là một anh 
                  chàng nhà quê . Tôi biết khối người con gái trong cái trường 
                  đại học này đang chết mê mệt vì tôi, sẵn sàng qua đêm với tôi 
                  bất cứ lúc nào . Đôi mắt tôi đã được chiêm ngưỡng biết bao 
                  nhiêu thân hình nõn nà với bộ ngực trắng, mơn mởn, những đôi 
                  chân thon thả, đầy gợi dục . Những thằng con trai khác cùng 
                  khóa nhìn tôi với con mắt đầy khâm phục lẫn ghen tị, tôi như 
                  là một ông hòang trên đường tình ái . Nhưng tất cả những cô 
                  gái và những thứ đó chưa hề để lại cho tôi chút ấn tượng như 
                  Hương . 
 Lúc đó đã là trời tối, sau một trận quần với con nhỏ ban B, 
                  không muốn đánh thức cô ta dậy, tôi vội mặc quần áo rồi ra về 
                  . Vừa lái xe vừa nhớ lại chuyện lên giường vừa diễn ra trong 
                  chớp mắt .. Cô ta nằm trên giường với đôi mắt vừa khiêu gợi 
                  vừa năn nỉ, khiêu gợi bởi vì cô ta vừa được mệnh danh là hoa 
                  khôi toàn ban B, vừa là dân chịu chơi, cô ta sẵn sàng cho bất 
                  cứ thằng con trai nào lên giường với mình miễn người đó là 
                  người cô ta thích . Và cô ta thích tôi , một thằng nổi tiếng 
                  đào hoa nhất cái trường đại học này . Chính vì tôi có quá 
                  nhiều cô gái đeo đuổi, nên cô ta biết tôi không hề để ý đến cô 
                  ta . Do vậy cô ta muốn tìm mọi cách được ngủ với tôi để chứng 
                  tỏ rằng cô ta cũng được tôi chiếu cố . Hôm nay, cô ta đã được 
                  thoả mãn .
 
 Nằm đó với tấm thân chỉ khoác chiếc áo ngủ mỏng manh nhưng hấp 
                  dẫn con mắt của bất cứ thằng con trai nào . Ẩn dưới lớp áo ngủ 
                  mỏng manh đó là 2 bầu sữa tròn trịa, nó căng lên rồi hạ xuống 
                  đều đều theo hơi thở của cô ta . Rồi cô ta đứng lên tới tôi, 
                  hai bàn tay cô ta đang từ từ kéo cái áo trên tôi rồi tới quần, 
                  sau cùng là underwear . Tôi nghe tiếng cô ta súyt xoa lên về 
                  thẳng nhỏ của tôi, nào là nó bự quá Khoa ơi v ...v Sau đó cô 
                  ta tuột luôn chiếc áo ngủ của mình, và từ từ kéo tôi lên 
                  giường . Tất nhiên tôi cũng theo cô ta bởi tôi nghĩ mỡ đã dâng 
                  tận miệng mèo rồi, chỉ có thằng ngốc mới không ham . Huống chi 
                  cô ta tự nguyện nữa . Tôi hôn đôi môi, cổ rồi từ từ xuống dần 
                  hai bầu vú trắng mơn mởn kia, tôi cứ mút, nâng niu nó . Hai 
                  bàn tay cứ xoa bóp đều và rồi tôi tuột xuống phần dưới, banh 
                  hai chân ra rồi liếm quanh vùng hán rồi mép lồn . cứ làm thế 
                  đều đều . Bất chợt, tôi ngước nhìn lên và thấy đôi mắt cô ta 
                  đã nhắm lại, cô ta cất tiếng rên rất nhỏ nhưng tôi có thể nghe 
                  rõ .. vào đi Khoa ơi, chịu hết nổi rồi .. Cơ thể cô ta rung 
                  lên, tôi biết thời cơ đã tới nhưng tôi muốn cao hơn nữa nghĩa 
                  là khoái cảm cực lạc phải đạt đến đỉnh điểm, nên tôi xoa đều 
                  hột le, nhẹ nhàng và cẩn thận . Chất nhờn từ hai bên mép lồn 
                  tiết ra rất nhiều. Lần này, cô ta chịu hết nổi, buông mấy câu 
                  chửi rất nhỏ . Tới lúc này thì thằng nhỏ của tôi mới được vào 
                  bên trong của cô ta để mà khám phá xem cái hang động của hoa 
                  khôi thế nào, có khác gì với những người con gái mà nó đã 
                  chinh phục không ? Cơ thể cô ta và tôi cứ nhịp đều lên xuống, 
                  rất bài bản ...
 
 Đang hồi tửong về thành tích mới của mình là đã được nhỏ hoa 
                  khôi cho lên giường, bỗng tôi nghe một tiếng rầm cùng với 
                  tiếng la thất thanh. Giật mình mở mắt ra thì thấy chiếc xe 
                  honda của mình đổ xuống, toàn thân tôi ê ẩm, bên cạnh là chiếc 
                  xe đạp với chủ nhân của nó . Biết là lỗi của mình nhưng tôi 
                  cũng trách thầm trong bụng là tại sao chủ nhân của chiếc xe 
                  đạp kia thấy tôi như vậy đáng lẽ ra phải né tránh chứ sao lại 
                  cứ nhè nhè đâm vào tôi . Rủa như vậy nhưng tôi vẫn chạy tới 
                  bên người đó mà hỏi với giọng đầy hậm hực
 
 - có sao không ?
 
 im lặng . Không nghe thấy tiếng nói gì, bao cơn tức lẫn những 
                  khoái cảm từ chuyện quan hệ vừa rồi tan biến . Thay vào đó, 
                  tim tôi đập mạnh lên, chẳng lẽ chủ nhân chiếc xe đạp bị thương 
                  gì đó bên trong rất nặng nên không nói được, có thể ở đầu thì 
                  sao ? Hoạc là tôi đã làm chết ngườ . Nếu thế thì tôi sẽ phải 
                  làm gì đây, vào tù chăng ? Không, tôi chưa muốn điều đó xảy ra 
                  đối với tôi . Tôi nhìn lấm lét ra đường, giờ đã khuya rồi nên 
                  ít có xe cộ qua lại, với lại tai nạn này xảy ra nằn trong một 
                  hẽm nhỏ vắng vẻ nữa . Tôi chờ mấy phút để người ta chạy tới 
                  rồi kêu xe cứu thương nhưng 5 phút trôi qua mà vẫn không thấy 
                  gì nên tôi dần dần bình tĩnh lại . Tôi quì xuống cạnh chủ nhân 
                  của chiếc xe đạp, thấy có gì đó giống máu nên tim tôi cứ đập 
                  liên hồi . Xoay khuôn mặt người đó lại, tôi mới biết đó là con 
                  gái . Thật là lạ! Khuôn mặt cô gái đó rất đẹp, nó chứa đầy sự 
                  phúc hậu, tỏa sáng như ánh trăng mặc dù cô trông rất xanh xao 
                  .
 Tôi cứ thừ người ra khi lần đầu tiên thấy khuôn mặt đẹp lạ 
                  lùng như thế, nó cứ như mờ mờ ảo ảo trước mặt tôi . Tất cả dập 
                  tắt ngay khi đôi mắt người con gái đó từ từ hé mở và kèm theo 
                  đó là tiếng la rất nhỏ
 - trời ơi, bịch súp củ dền của tôi
 
 - súp chứ không phải ... máu à
 
 Quá ngỡ ngàng trước khuôn mặt đẹp đang cất tiếng nói kia và 
                  cũng ngỡ ngàng khi phát hiện ra đó là súp chứ không phải là 
                  máu . Coi như tôi không phải bị tù vì tội trực tiếp làm chết 
                  người . Và cũng vì quá ngỡ ngàng trước một giọng nói đầy nhỏ 
                  nhẹ nhưng cũng cương quyết của cô gái và mừng vì mình thoát 
                  kiếp nên tôi mới buông ra một câu nói hết sức là ngớ ngẩn như 
                  trên . Nhưng cũng vì câu nói ấy mà cô gái mới phát hiện ra kẻ 
                  đâm xe mình đang đứng đó với khuôn mặt ngờ nghệch đến tội 
                  nghiệp . Cô gái ấy nhìn tôi với đôi mắt giận dữ . Tôi chỉ biết 
                  lắp bắp
 
 - ý tôi là cô không sao chứ ?
 
 - là anh hả ? Anh đụng tôi rồi nói không sao hả ? anh làm đổ 
                  bịch súp tôi mua cho mẹ tôi rồi, anh tính sao đây ?
 
 - Nhưng tại sao cô không tránh tôi chứ ?
 
 - Anh tính chối tội mình hả ? Anh lái xe đâm qua hướng nghịch 
                  còn muốn chạy là sao ? Mắt anh để đâu hả ? Tôi đã kêu là coi 
                  chừng rồi, anh vẫn cứ đâm sầm vào tôi giờ làm đổ bịch súp thế 
                  này ? Anh tính sao hả ?
 
 Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng cương quyết của cô khiến tôi đuối lý . 
                  Cổ họng tôi khô đến nỗi cất không thành tiếng . Phải một lúc 
                  lâu, tôi mới nói được thành tiếng
 
 - Tôi xin lỗi, chỉ vì tôi hỏang quá nên mới nói vậy , sự thực 
                  là cô không sao chứ ?
 
 Giọng cô có chút gì thay đổi khi thấy khuôn mặt tôi đang 
                  chuyển từ thành màu trắng bệch . Cô vẫn nhỏ nhẹ :
 
 - không sao, nhưng anh phải đền cho tôi một thứ
 
 - là gì ? Tôi là sinh viên nên không có tiền nhiều nhưng tôi 
                  sẽ ráng trả nợ cho cô miễn điều đó đừng quá cao so với khả 
                  năng củ tôi
 
 - đơn giản thôi, bịch súp củ dền
 
 -hả ?
 
 Tôi như không còn tin vào tai mình nữa . Chỉ vậy thôi sao ? 
                  Chẳng lẽ cô gái đó coi thường tính mạng mình như vậy sao mà 
                  chỉ bắt đền một bịch canh củ dền thôi . Như nhấn mạnh lại lời 
                  mình nói, cô lên tiếng vẫn giọng nói từ từ
 
 - bịch súp củ dền cho tôi . Anh làm được không ?
 
 - tất nhiên nhưng cô chắc là cô không cần thêm những gì khác 
                  như tiền bồi thường vì tôi đã đụng cô
 
 -không cần , nhìn anh là tôi biết anh là sinh viên, nhưng đi 
                  đêm khuya thế này chắc anh vừa làm gì đó rất không tốt . Tôi 
                  thì không muốn dây dưa với những người mờ ám như thế, nên 
                  không muốn nói nhiều . Tôi chỉ yêu cầu anh là đền bịch súp cho 
                  tôi . Tôi phải năn nỉ lắm mới được bà chủ tiệm cơm cho tôi mua 
                  thiếu mà giờ thế này thì anh phải đền .
 
 Nghe cô gái nói mình là người mờ ám, tôi bỗng thấy hơi tức 
                  nhưng nghỉ vì cô ta là nạn nhân nên tôi ráng nhịn . Không ngờ 
                  đằng sau khuôn mặt đẹp kia là sự chanh chua đến ghê sợ . Nhưng 
                  giời tối thế này tôi tìm đâu ra quán cơm để mà có bịch súp cho 
                  cô gái đây .
 
 - Giờ tôi biết tìm ra chỗ nào để mà mua súp cho cô ? Hay là 
                  mai tôi tới nhà cô đem bịch súp tới trả được không ? Tôi hứa 
                  mà .
 
 Cô gái im lặng, không nói tiếng nào . chắc cô không thể nào 
                  tin một thắng sinh viên đi khuya thế này . Nhưng
 
 -ok . Đây là địa chỉ nhà tôi . 12 giờ trưa ngày mai .
 (Hết Chương 1 ... Xin mời xem tiếp
                  
                  Chương 2) |