| 
                  Thấy nàng sắp khóc tới nơi, tôi 
                  vội sữa chữa lại sự sai lầm của mình 
                  - bậy, anh đâu có ý đó . Mà sao 
                  anh nỡ bỏ em được đúng không ? Đừng khóc, em khóc là cả thành 
                  phố này ngập lụt hết .  
                  - Không nghe 
                  - Thôi mà, lát anh dẫn ra tiệm 
                  kia quất thêm mấy dĩa bò bía hen . 
                  Nàng im lặng, nhưng đôi vai vẫn 
                  còn rưng rưng, mọi ngừơi trong tiệm bắt đầu dòm qua bàn chúng 
                  tôi với con mắt nghi ngờ khi thấy Hương khóc . Họ liếc nhanh 
                  về tôi với tất cả mọi nghi ngờ . Khỗ thân tôi! Cái miệng hại 
                  cái thân . 
                  Tôi đang đưa mặt tới gần khuôn 
                  mặt nàng để lau nước mắt thì bỗng thấy có gì đó nhô ra từ giữa 
                  hai khóe môi của Hương . Rồi đôi môi đó bỗng khép lại rồi thay 
                  vào đó là hàm răng trắng ngà của Hương . Nàng đang cười tôi . 
                  Lúc đầu, tiếng cười rất nhỏ nhưng về sau thì hai đôi vai nàng 
                  rung lên, mặt nàng đỏ ửng . Tôi phải mất vài phút mới hiểu ra 
                  sự tình là nàng đang chọc tôi . Tôi như dở khóc dở cười còn 
                  nàng thì cười nghiêng ngả . Và rồi tôi bỗng thấy hai ngón tay 
                  trỏ của nàng hợp lại tạo thành trái tim như tôi đã từng làm 
                  với nàng . Trong phút chốc, tôi chỉ biết lắc đầu chào thua 
                  người con gái đang làm điên đảo mọi thứ này . Hai đứa cứ thế 
                  vừa ăn vừa cười, mọi người trong quán thấy vậy cũng không biết 
                  nói gì hơn . 
                  Đưa xe về nhà thằng bạn rồi cùng 
                  nàng đi bộ .Trên đường đi, nàng vòng tay ôm tôi rồi khẽ hỏi 
                  - Khoa nè! Có giận em không ? 
                  - giận em cái gì ? 
                  - Thì em chọc anh trong quán đó 
                  - giận mà thương nữa . 
                   
                  - Thương ? 
                  - Thì anh giận có đúng ba giây 
                  nhìn em cười thì anh thương thêm . Mà em cũng xảo quyệt lắm, 
                  làm anh cứ tưởng là ..  
                  - Em khóc thiệt chứ gì ? Có vậy 
                  mới biết anh đâu nỡ bỏ em giữa chợ đúng không ? 
                  - Em đúng là ... trời ơi, số con 
                  sao xui thế này, gặp phải .. 
                  - Chằn chứ gì .. Cho chết nè, 
                  chết nè .. 
                  - úi , em tính làm thịt anh thiệt  
                  hả ? 
                  - ừ đó 
                  - Vậy thì biết tay nè 
                  Vừa nói tôi vừa vòng tay mà nhấc 
                  bổng nàng lên làm Hương hỏang sờ 
                  - Thả em xuống 
                  - Không 
                  - Tha cho em mà 
                  - phải có gì đó 
                  Nói rồi, nàng hôn lên má tôi nhẹ 
                  nhàng, mùi hương từ tóc cứ xộc vào mũi tôi . Tôi ôm ghì thân 
                  nàng, rồi nhẹ nhàng đặt vào môi nàng một nụ hôn . Hai cánh tay 
                  nàng vòng qua cổ, nàng cố ép sát người vào lòng tôi . Chúng 
                  tôi cứ thế hôn nhau trong sự ngọt ngào của tình yêu, cứ thế mà 
                  tận hưởng hương vị của nó . Tôi yêu nàng thực sự, chưa bao giờ 
                  tôi nghĩ có thể xa nàng ngay lúc này hay trong tương lai.   
                  **   *
 
                  Tận hưởng những nụ hôn ngọt ngào 
                  như thế cho đến khi cả hai đứa cảm thấy phải có gì sau đó . 
                  Chỗ chúng tôi đứng gần với bãi hoang vắng, ít người qua lại 
                  cách ngõ nhà nàng khảng còn rất xa , nơi đó rất nhiều cặp tình 
                  nhân tìm đến đẻ tâm sự với nhau, tôi và Hương cũng nằm trong 
                  số đó . Tôi bế xốc nàng lên với tất cả sự lâng lâng của tình 
                  yêu mà hai chúng tôi đang có . Nàng vẫn nhắm mắt và chúng tôi 
                  tiếp tục hôn nhau . Tôi đặt nàng lên thảm cỏ xanh mướt và lành 
                  lạnh, rồi nhẹ nhàng cởi đồ nàng và tôi ra . Một cơn gió buốt 
                  thổi qua khiến nàng khẽ rùng mình, tôi đặt nhẹ lên ngực nàng 
                  một nụ hôn, rồi dùng ngón tay trỏ xoa xoa nhẹ . Từ từ, tôi hạ 
                  người xuống phần bụng nàng, lưỡi tôi qúet qua làm nàng nhột 
                  nhưng đồng thời thích thú . Cứ thế, tôi cũng tới điểm cuối 
                  cùng, phần hang độn được che dấu bằng hai đùi thon thả và khu 
                  rừng đầy huyên bí . Thằng nhỏ trong tôi tới lúc này như đã 
                  chuẩn bị sẵn sàng cho một trận chiến đấu mới, dường như nó 
                  luôn trong tư thế khi tôi ở gần Hương . 
 Nhưng tôi không thể vì nó mà làm chuyện ái ân giữa tôi và 
                  Hương mất hứng được . Nàng sẽ nghĩ sao khi thằng nhỏ của tôi 
                  cứ xộc xộc như chỗ không người . Trước tiên, lưỡi tôi phải đi 
                  thám thính để tìm kiếm những dòng nước của sự khoái cảm . Thấy 
                  rồi, những dòng nước ấy đang bắt đầu rỉ ra từ hai mép hang và 
                  lưỡi tôi đang hứng lấy một cách cẩn thận, để chắc chắn mình 
                  không bỏ xót bất cứ giọt nào . Xong rồi, ngón tay trỏ tôi được 
                  phái đi để làm tăng những kích thích đang còn tiềm ẩn trong 
                  hang kia .
 
 Khi tôi nghe Hương bắt đầu chuyển động với tất cả sự rên rỉ, 
                  hai chân nàng đạp nhẹ vào người tôi, chứng tỏ nàng đang bị 
                  kích động dữ dội . Lúc này thì nhân vật chính bên tôi mới bắt 
                  đầu từ từ xâm nhập, hang động này nó đã từng vào nhưng như có 
                  một sự thu hút nào đó, nó vẫn thấy có cái gì đó huyền ảo . Hai 
                  đứa chúng tôi trần như nhộng đang cùng nhau lên thiên đường, 
                  và bóng tối ngoài kia đang giúp che giấu chúng tôi . Khỏang 
                  không bao la đó, sự im lặng được thay vào bằng những tiếng rên 
                  rất nhỏ, tiếng thở hồng hộc của hai đứa, của tôi và Hương và 
                  tình yêu .
 
 Thời gian trôi qua và tôi cùng nữ thần ngự trị trên thiên 
                  đường nhìn xuống những cặp tình nhân khác bằng con mắt của sự 
                  hài lòng . Chúng tôi ôm nhau ngủ, quên đi mình đang ở đâu cho 
                  tới khi tôi cảm thấy lành lạnh . Giật mình mỏ mắt ra, bóng tối 
                  vẫn còn bao quanh chúng tôi và Hương . Nhìn đồng hồ giờ đã gõ 
                  3 giờ sáng, tôi vội mặc áo vào cho mình rồi tới Hương, nàng 
                  còn hãy say ngủ sau cuộc ái ân vừa qua . Tôi để đầu nàng gối 
                  lên đùi tôi cho dễ ngủ và cứ thế đợi trời sáng dần . Nhìn nàng 
                  nhất là lúc nàng ngủ, tôi như cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn 
                  sau những sự mệt nhoài trong học tập, cuộc sống, những giờ làm 
                  việc đầy gắt gao . Trí óc tôi giờ trống rỗng, chỉ còn một bónh 
                  hình mãi đọng lại, đó là Hương ngay lúc này . Nàng ngủ thanh 
                  thản quá, nàng còn ngây thơ quá, khuôn mặt nàng yên tĩnh lạ 
                  lùng .
 
 Trông nàng chẳng khác gì Hương của ngày trước, nhìn nàng khó 
                  ai mà có thể đoán ra Hương đã từng trải qua một cuộc sống 
                  không hạnh phúc . Hương ơi, ngay lúc đó anh đã tự hứa với lòng 
                  rằng sẽ mãi cùng em sánh bước trên con đường của cuộc đời, dù 
                  chông gai đi nữa, anh sẽ không bao giờ rời xa em . Và anh cũng 
                  nghĩ là em cũng sẽ như vậy với anh . Chúng ta sẽ mãi mãi là 
                  của nhau trong thế gian vốn chứa nhiều những bể khổ lẫn những 
                  niềm vui bất ngờ . Anh chỉ có thể nói thế này, đúng ba chữ anh 
                  yêu em, em là mối tình đầu của anh . Dù anh đã từng trải qua 
                  những cô gái có tấm thân ngọc ngà, hay kiều diễm đi chăng nữa, 
                  dù lời anh đã từng thề thốt vớ họ đó là mối tình đẹp đẽ và họ 
                  là người đầu tiên thằng Khoa này yêu . Nhưng tận trong sâu 
                  thẳm của anh, đó chẳng qua những lời khua môi của một thằng 
                  con trai chỉ muốn chiến thắng trong tất cả mối tình bằng mọi 
                  giá, để được hả hê nhìn những thằng bạn mình đang phải dang dở 
                  trong đường tình ái . Hương ơi, giờ đây anh chỉ muốn nói em là 
                  người anh thật lòng, là người mà khiến con tim vô tri vô giác 
                  nhận ra một tình yêu đẹp đẽ, em là mối tình mà anh cho dù bằng 
                  mọi cách cũng không đễ nó vỡ như những mảnh thủy tinh trong 
                  suốt .
 Tận trong sâu thẳm của đáy 
                  lòng, em là người mà anh muốn gắn bó suốt đời, không người con 
                  gái nào có thể sánh bằng em được . Nàng ngủ say quá, không 
                  biết nàng có nghe được con tim tôi đang thốt ra những lời thật 
                  lòng không ngay lúc ấy . Có thể không nhưng tôi tin rằng dù 
                  nàng không nghe thấy đi nữa thì cũng có thể cảm nhận được có 
                  một người sẵn sàng dâng hiến cuộc đời cho nàng . 
 Có ngờ đâu bây giờ, tôi phải ngồi hiu quạnh trong căn nhà nơi 
                  mà tôi đã từng muốn là tổ ấm cho hai đứa sau này . Nhớ không 
                  em, ngay lần anh dẫn em tới đây em đã súyt xoa rằng em sẽ 
                  trưng tủ ghế chỗ này, phòng của hai đứa ở đây, kia là phòng 
                  cho con chúng ta, chỗ nọ là phòng củ mấy nhóc ... Em thoăn 
                  thoắt như một cô bé, hết chỉ chỗ này tới chỗ nọ, lúc đó nhìn 
                  em anh phải buột miệng
 
 - Cô bé ơi, em làm anh đau đầu rồi nè
 
 Nếu lúc đó là một cô gái khác thì có thể sẽ nhõng nhẽo hay hứ 
                  một tiếng với tôi, nhưng với Hương nàng sẽ nhanh nhảu đối đáp 
                  lại
 
 - Ấy chết, ông chủ đau đầu huh ? Vậy để tôi giúp ông giảm cơn 
                  đau hen!!
 
 Cũng vì tưởng nàng sẽ giúp tôi nhưng ai ngờ ... nàng đưa cho 
                  tôi một ly nước nói đó là ly nước thần kì, uống vào sẽ hết đau 
                  ngay . Bạn nghĩ sao ? Và tôi đã tin nàng đến một cách ngờ 
                  nghệch mà không ngờ mình bị trúng bẫy, đó là ly nước với muối 
                  mà theo như lời Hương nói là có bảy muỗng à .. chữ à của nàng 
                  sao tôi muốn ghét ghê ... Nhưng nhờ vậy mà tôi và nàng mới có 
                  những kỉ niệm thật đẹp về nhau ..Thời gian trôi nhanh thật, 
                  thấm thoát đã gần nửa năm và chúng tôi vẫn mãi ở bên nhau, 
                  cười đùa, chia sẽ những suy nghĩ của mình . Tôi vẫn thế, vừa 
                  đi làm vừa đi học, còn Hương thì vừa làm vừa biến ước mơ của 
                  mình thành sự thật . Phải nói là nàng rất chăm chỉ, kiên nhẫn 
                  chờ cho đến ngày nàng có thể hái được quả ngọt trên cành cao 
                  kia .
 
 
 Tận trong sâu thẳm của đáy lòng, em là người mà anh muốn gắn 
                  bó suốt đời, không người con gái nào có thể sánh bằng em được 
                  . Nàng ngủ say quá, không biết nàng có nghe được con tim tôi 
                  đang thốt ra những lời thật lòng không ngay lúc ấy . Có thể 
                  không nhưng tôi tin rằng dù nàng không nghe thấy đi nữa thì 
                  cũng có thể cảm nhận được có một người sẵn sàng dâng hiến cuộc 
                  đời cho nàng .
 
 Có ngờ đâu bây giờ, tôi phải ngồi hiu quạnh trong căn nhà nơi 
                  mà tôi đã từng muốn là tổ ấm cho hai đứa sau này . Nhớ không 
                  em, ngay lần anh dẫn em tới đây em đã súyt xoa rằng em sẽ 
                  trưng tủ ghế chỗ này, phòng của hai đứa ở đây, kia là phòng 
                  cho con chúng ta, chỗ nọ là phòng củ mấy nhóc ... Em thoăn 
                  thoắt như một cô bé, hết chỉ chỗ này tới chỗ nọ, lúc đó nhìn 
                  em anh phải buột miệng
 
 - Cô bé ơi, em làm anh đau đầu rồi nè
 
 Nếu lúc đó là một cô gái khác thì có thể sẽ nhõng nhẽo hay hứ 
                  một tiếng với tôi, nhưng với Hương nàng sẽ nhanh nhảu đối đáp 
                  lại
 
 - Ấy chết, ông chủ đau đầu huh ? Vậy để tôi giúp ông giảm cơn 
                  đau hen!!
 
 Cũng vì tưởng nàng sẽ giúp tôi nhưng ai ngờ ... nàng đưa cho 
                  tôi một ly nước nói đó là ly nước thần kì, uống vào sẽ hết đau 
                  ngay . Bạn nghĩ sao ? Và tôi đã tin nàng đến một cách ngờ 
                  nghệch mà không ngờ mình bị trúng bẫy, đó là ly nước với muối 
                  mà theo như lời Hương nói là có bảy muỗng à .. chữ à của nàng 
                  sao tôi muốn ghét ghê ... Nhưng nhờ vậy mà tôi và nàng mới có 
                  những kỉ niệm thật đẹp về nhau ..Thời gian trôi nhanh thật, 
                  thấm thoát đã gần nửa năm và chúng tôi vẫn mãi ở bên nhau, 
                  cười đùa, chia sẽ những suy nghĩ của mình . Tôi vẫn thế, vừa 
                  đi làm vừa đi học, còn Hương thì vừa làm vừa biến ước mơ của 
                  mình thành sự thật . Phải nói là nàng rất chăm chỉ, kiên nhẫn 
                  chờ cho đến ngày nàng có thể hái được quả ngọt trên cành cao 
                  kia .
 Nàng chính thức nói tiếng 
                  chính thức chia tay trong một lần tôi kêu nàng từ bỏ nghề 
                  người mẫu . Phải nói là tôi phone cho nàng nhiều lần để dành 
                  được buổi hai đứa đi chơi với nhau . Nàng cũng đã nhận lời . 
                  Chúng tôi la cà hết quán này tới quán khác, tôi ngồi gợi lại 
                  biết bao nhiêu kỉ niệm giữa hai đứa nhưng Hương luôn mơ màng 
                  tới một chuyện khác .Giọt nước tràn ly, chịu không nổi nên tôi 
                  đã buột miệng yêu cầu nàng
 - Anh muốn em từ bỏ cái nghề người mẫu này . Nó không hợp với 
                  em
 
 Nàng quay lại nhìn tôi với đôi mắt tròn xoe ... Đó không còn 
                  là đôi mắt mà tôi một thời say mê nữa, nó đuợc thoa lên lớp 
                  phấn rồi rắc vào một chút kim tuyến .
 
 - Sao ? Anh muốn em từ bỏ người mẫu hả ? Anh không thấy em 
                  đang được các công ty săn đón hay sao ?
 
 - Anh không cần biết, em từ bỏ nghề này đi rồi về với anh . 
                  Anh sẽ lo cho em và các em nữa .
 
 - Anh nghĩ sao ? Đảm bảo là anh lo được cho em không hả ? Thân 
                  anh còn chưa lo .... Á
 
 
 
 Nghe nàng nói mà mặt tôi như nóng bừng lên, nàng giờ ngự trên 
                  khung cao với biết bao người săn đón, có tiền, có thế nên 
                  trong mắt nàng không còn tôi nữa sao ? Chao ôi!! Hương của tôi 
                  có thể thay đổi chớp nhóang như vậy sao ? Đã từng có một Hương 
                  sống trong nhung lụa nhưng không hề giống như bây giờ, chạy 
                  theo những danh vọng đời thường mà quên đi những thứ mình đang 
                  có trong tay . Trước khi nàng cất ra những lời mỉa mai đó, tôi 
                  vẫn còn hy vọng là nàng sẽ vì tôi, vì tình yêu của hai đứa mà 
                  quay đầu lại, nhưng đến nước này thì tôi biết đó chỉ là ảo 
                  huyền . Tôi đã không kìm lòng lại và tát vào mặt nàng, nhưng 
                  rồi sau đó khi thấy khuôn mặt nàng nhăn lại vì đau, tôi cảm 
                  thấy hối hận, bởi tôi biết tôi đã yêu Hương nhiều lắm, yêu em 
                  nhiều lắm, em có biết không Hương .
 
 - Anh xin lỗi, thực sự anh không muốn làm thế với em
 
 - Anh ... dám tát tôi .. anh là ... thằng đàn ông tồi
 
 - Kìa em, anh đã nói là anh thực sự không cố ý . Chỉ qua vì em 
                  đã thực sự xúc phạm anh nên anh không kiềm được cơn nóng của 
                  mình
 
 - Xúc phạm anh ? Nực cười, tôi nói đó là nói rất nhẹ lắm rồi
 
 - Em .... Hương
 
 -Đã bao lần, tôi nói với anh là tên tôi là Lilly Nguyen chứ 
                  không phải là Hương mà anh quen ngày trước đâu .
 
 - Hương,em hãy tỉnh ra dùm anh . Em đang tự đánh mất tình yêu 
                  của hai đứa mình.
 
 -Đánh mất ?
 
 - Em không thấy sao ? Em luôn tránh mặt anh và luôn ở cạnh 
                  thằng đó . Em không thấy mình đã đi quá xa rồi sao
 
 - Chỉ có anh mới suy nghĩ như thế . Anh Thắng là người tốt, 
                  ảnh không như anh nghĩ, anh đừng có ăn nói hồ đồ như thế
 
 - Em ...
 
 Làm sao tôi có thể nói gì được nữa, khi mà nàng một Thắng, hai 
                  cũng Thắng . Tôi sao có thể chỉ rõ cho nàng thấy hắn là con 
                  người như thế nào khi nàng cứ cả tin như thế . Hắn có thể có 
                  cái mã ngoài cộng với sự chiều chuộng từng li từng tí đã thu 
                  hút, làm chết biết bao nhiêu cô gái, trong đó có cả Hương . 
                  Nhưng đằng sao bộ mặt hào hoa ấy, là một con người xảo trá, 
                  lọc lừa . Một lần vô tình, tôi nghe được cuộc nói chuyện của 
                  hắn với đám bạn . Lúc ấy hắn đang khua môi múa mép về chuyện 
                  thiết kế của mình, rồi tự nhiên đã động về chuyện tình ái . 
                  Hắn nói
 
 - Tao hiện giờ đang nắm trong tay một con rất dễ thương
 
 - Con đó ngon không mày ?
 
 - Rất ngon nữa là đằng khác, nàng sẵn sàng chìu tao 24/24 . 
                  Lúc nào tao cần là nàng có mặt .
 
 - Chắc con đó có bồ rồi chứ gì
 
 - Tất nhiên, nhưng là một thằng khờ, nó chẳng biết giữ được 
                  con bạn gái gì hết .
 
 - Nhưng con bạn gái của nó cũng đâu có vừa gì
 
 - Thì tao có khen con đó đâu, đồ hám danh đó mà, nó đeo tao 
                  cũng vì tao là nhà thiết kế nổi tiếng, nó tưởng nhờ tao có thể 
                  nó lên được những bậc minh tinh nổi tiếng trên sàn diễn . Mơ 
                  đi, thiếu bao nhiêu em còn đang chờ tao nữa kìa, ở đó mà mơ 
                  được tao cho thành tiên .
 
 - Đúng là con khờ
 
 - Nó tên gì mày ?
 
 - Con đó tên là Hương, nhưng giờ nàng nghe lời tao răm rắp . 
                  Tao kêu đổi tên nứơc ngoài lỡ mốt có ông tây nào gọi dễ hơn, 
                  nàng nghe liền . Hiện giờ thì lấy tên là Lilly Nguyen nữa chứ 
                  .. Nực cười
 
 Lúc tôi chưa nghe đến tên nàng, tôi cũng đã mặt nóng bừng bừng 
                  lên rồi . Tôi thầm rủa hắn dùm cho người con gái tội nghiệp 
                  kia . Nhưng đến nước này, tôi không còn nhịn được nữa, hằn dám 
                  nói về Hương, sỉ nhục nàng đến thế là cùng . Cho đến giờ tôi 
                  vẫn không nhớ là mình đã đập vào mặt hắn bao nhiêu cái, tôi 
                  chỉ biết là hôm sau Hương rất giận tôi, nàng tránh mặt tôi hơn 
                  hai tuần liền chỉ để vào bệnh viện chăm sóc cho hắn .
 
 Tôi căm tức hắn,nhưng tôi cũng giận cho sự cả tin của Hương . 
                  Sao nàng có thể để hắn sai khiến được như thế ? Nàng đã từng 
                  nói với tôi rằng không ai có thể điều khiển được lí trí của 
                  nàng kia mà . Thấy tôi im lặng, nàng bỗng nói tiếp
 
 - Nếu anh cảm thấy khó chịu khi thấy tôi với Thắng như thế thì 
                  ... hai ta chia tay . Từ nay đường ai nấy đi
 
 - Chia tay ? em nghĩ chỉ hai chữ đó mà có thể xóa hết tất cả 
                  những kỉ niệm mà ta đã từng có với nhau sao ?
 
 - Anh không muốn chia tay thì coi như tôi tự chia tay vậy . Từ 
                  nay anh không cần chờ tôi nữa, đã có Thắng lo cho tôi rồi . 
                  Hôm nay, tôi nhận lời đi chơi với anh cũng chỉ vì muốn nói với 
                  anh đều này thôi . Tiền nước tôi trả . Chào anh
 
                  Nói rồi, nàng đứng thẳng lên, 
                  bước ra khỏi quán cóc ấy mà không hề ngỏanh đầu lại . Hết thật 
                  rồi! Sao mà nàng có thể tiếng chia tay ấy đơng giản thế sao ? 
                  Không hề bận tâm suy nghĩ rằng nàng và tôi đã từng có bao 
                  nhiêu kỉ niệm hay sao ? Tại sao trái tim nàng có thể lạnh lùng 
                  và tàn ác đến như vậy ? 
 Gia đình thì nàng vẫn thường lui tới nhưng với tôi thì không . 
                  Những lúc bất chợt hay cố ý đi chăng nữa, thì tôi đều nghe "chị 
                  Hương vừa mới về đó anh" của mấy đứa nhóc . Hương không nói 
                  hay kể cho gia đình mình biết mình đang làm gì để mà ngày nào 
                  nàng cũng mang tiền về hay lâu lâu là những món ăn ngon mà 
                  ngày xưa nàng đã từng có dịp thưởng thức . Nàng chỉ bảo " Các 
                  em phải cố học, học thành tài để giúp cho gia đình mình, cho 
                  bản thân mình và chị nữa hãnh diện " . Xét về gia đình thì 
                  nàng không hề thay đổi tí nào, trong mắt mấy đứa nhỏ thì vẫn 
                  là "chị Hương dịu dàng, vui tính, nhưng cũng không thiếu đi sự 
                  nghiêm khắc của người mẹ " , chăm sóc cho các em, nàng cũng 
                  không quên bổn phận làm con của mình, bác gái thì vẫn nằm 
                  trong giường. Tự tay nàng nấu chén thuốc, tắm cho mẹ . Lúc đi 
                  làm thì không quên căn dặn các em để ý cẩn thận về mẹ cho mình 
                  .
 
 Hồi trước, khi mà nàng với tôi vẫn còn là một cặp trời cho thì 
                  thỉnh thỏang tớI nhà nàng, tôi vẫn thấy nàng cười nói huyên 
                  thuyên với các em, lẫn mẹ và bà lão trong khi dọn nhà . Nhưng 
                  .. giờ đây khi mà nàng nói tiếng chia tay thì tôi như một con 
                  thiêu thân không biết đâu là lối về nữa . Nàng đi thì tôi tới, 
                  chưa bao giờ tôi có cơ hội được nhìn nàng lần nũa kể từ sau vụ 
                  quán nước . Nàng trách tôi quá nóng tính khi đánh Thằng, nhưng 
                  hắn có tốt gì với nàng đâu cơ chứ . Tôi đâu phải bù nhìn như 
                  Hương để cho hắn muốn gì thì muốn . Đánh hắn coi như tôi tát 
                  dùm hắn cho Hương, nhưng nàng thì nghĩ tôi đã không kiềm được 
                  cơn nóng của mình .
 
 Tôi vừa làm vừa học nhưng hồi đó còn Hương thì được nghe những 
                  lời thương yêu, động viên nên tôi có thể đứng vững chải cho 
                  đến giờ ... không chính xác là trước khi nàng thay đổi thái độ 
                  với tôi . Tôi cứ ngồi lì trong phòng sau khi đi học và làm về 
                  . Không màng gì đến thế giới bên ngoài nữa . Thấy tôi như thế, 
                  tụi bạn cũng lo lắng . Tụi nó có lần kéo cả đám tới gõ cữa ầm 
                  ĩ nhưng tôi lúc đó như người đã chìm vào thế giới khác . Cứ 
                  thế tụi nó nó réo gọi, bàn tán trứơc của như hi vọng tôi sẽ 
                  thay đổi
 
 - Mày nên ra khỏi căn phòng tù túng dùm tụi tao một cái
 
 - quên con nhỏ đó đi mày
 
 - Phải, nó không phù hợp với mày đâu . Làm gì có con nhỏ nào 
                  có thể giữ phẩm chất khi bước vào nghề người mẫu như mày mong 
                  muốn chứ
 
 - Tụi bây đừng nói . Để cho thằng Khoa từ từ hồi phục chứ . 
                  Mõi đứa cứ thêm chê nữa thì nó sống sao nổi
 
 - Nhưng đó là sự thật . Nó phải chấp nhận chứ, bao nhiêu cô 
                  lụy vì nó mà nó cũng đâu có như vậy . Giờ chỉ vì con đó mà 
                  sống không được, chết cũng không xong là sao ?
 
 - Khoa ơi là Khoa, mày ở trong lên tiếng dùm tụi tao .
 
 - Khoa, mày có nghe tụi tao nói không ?
 
 - Mày giận tụi tao nói không hay về bạn gái của mày hay sao ?
 
 - Khoa .. Khoa
 
 - Hay là nó không có ở trong phòng ?
 
 - Cũng có thể, tụi mình kêu réo như thế, có điếc cũng phải 
                  giật mình chứ .
 
 - Nó ra ngoài thì cũng mừng cho nó, có không khí một chút .
 
 - ừ thôi, tụi mình đi tìm nó ở mấy quán gần đây coi có nó 
                  không ?
 
 Nói rồi, cả lũ kéo đi hết . Tìm tôi ư ? Để giúp tôi quên Hương 
                  ư ? Làm sao tôi có thể quên được nàng cho được . Bao nhiêu lời 
                  yêu thương được thốt qua đầu môi, những ái ân giữa hai đứa, kỉ 
                  niệm vui buồn của hai đứa . Đầy ấp như thế sao tôi có thể quên 
                  trong môt ngày nhan như thế được . Cũng có thể quả báo như 
                  Hương đã từng nói với tôi khi thấy tôi cứ hết cố này tới cô 
                  khác . Nếu thế thì tôi chấp nhận mình tôi chịu chứ không thể 
                  nào tôi dằn lòng được khi thấy nàng như một con rối trong tay 
                  của hắn, để cho hắn muốn làm gì thì làm . Anh chấp nhận mình 
                  anh đau chứ không muốn em khổ thêm nữa!!! Em có biết điều đó 
                  không Hương ? Khóc trong luc này thì có ích gì cơ chứ . Anh đã 
                  không còn những giọt nước mắt hay sự tức giận vô cớ nữa, anh 
                  giờ đã bình tâm rồi Hương ạ!
 
 Thật kì lạ! Thời gian như biến con người từ một cái gì rất cũ 
                  kĩ thậm chí tầm thường nữa thành một gì đó mới hẳn lên . Anh 
                  quên em không được thì anh sẽ sống với những kỉ niệm đó, với 
                  hình dáng em trong tâm trí của anh .
 
                  (Hết Chương 4 ... Xin mời xem tiếp
                  Chương 
                  5) |