SỐ LẦN XUẤT
TINH VÀ CÁC THUỐC TRỊ LIỆU
Hoàng Đế hỏi : "Nguyên tắc giao hợp theo Tố Nữ
là ái tinh, thương quý cái tinh khí của mình, mà tránh
xuất tinh, vậy thời khi muốn có con thì phải làm như
thế nào ?"
Tố Nữ đáp : "Người
ta thân thể cường nhược khác nhau , niên tuế cũng
trẻ già khác nhau cho nên người ta phải tùy theo khí
lực của mình mà giao hợp, không được cưỡng quyết
(bắt ép thân thể mình làm quá sức chịu đựng của
nó), cượng quyết tất tổn hại đến thân. Tốt nhất
là :
Ở vào tuổi 15 mà
khí lực dồi dào mỗi ngày giao hợp và có thể xuất
tinh lần, ốm yếu thì mỗi ngày một lần thôi.
Ở tuổi 20 cũng vậy,
không nên nhiều hơn, nghĩa là mạnh mẽ thì một ngày
hai lần, trong mình không được khỏe thì mỗi ngày một
lần.
Ở tuổi 30 mà khỏe
mỗi ngày một lần, người ốm yếu thì hai ngày một
lần.
Ở tuổi 40 mà khỏe
mạnh thì ba ngày một lần, người ốm yếu thì bốn ngày
một lần.
Ở tuổi 50 thì năm
ngày một lần nếu khỏe mạnh, ốm yếu thì mười ngày
một lần.
Ở tuổi 60 mà khỏe
mạnh thì cỡ mười ngày một lần, ốm yếu thì hai mươi
ngày một lần.
Ở tuổi 70 mà khỏe mạnh thì mỗi tháng một lần,
ốm yếu thì nên kiêng cữ không nên xuất tinh".
GHI
CHÚ :
Sách "Ngọc Phòng Bí
Kiếp" có ghi như
sau :
Người ở tuổi
20 thường
2 ngày giao hợp một lần.
Người ở tuổi
30 thường
3 ngày giao hợp một lần.
Người ở tuổi
40 thường
4 ngày giao hợp một lần.
Người ở tuổi
50 thường
5 ngày giao hợp một lần.
Người ở tuổi
60 thì không bao giờ nên xuất tinh.
Một chỗ khác của
kinh Tố Nữ có ghi :
Người 20 tuổi thường
4 ngày giao hợp một lần.
Người 30 tuổi thường
8 ngày giao hợp một lần.
Người 40 tuổi thường
16 ngày giao hợp một lần.
Người 50 tuổi thường
21 ngày giao hợp một lần.
Người 60 tuổi thì
nên bế tinh không nên xuất
tinh nữa. Nhưng là nếu thân thể quá mạnh khỏe, cường
tinh thì một tháng giao hợp một lần vẫn được. Nếu
đã đến tuổi này mà cò sung sức cũng nên giao hợp,
không nên quá kiềm chế. Con người thể lực khác
nhau không đều, nếu sung sức mà quá kiềm chế thành
ra mắc bệnh u uất, có hại hơn là xuất tinh khi giao hợp.
Ta thấy đoạn này có
những con số khác với đoạn trên. Sự khác biệt là
do qua các thời đại người ta viết nhiều sách, khắc
đi khắc lại mà ra. Đại khái các sách về thuật phòng
trung có : "Ngọc Phòng Bí Kiếp", "Thiên Kim Phương", "Ngự Nữ Chi Pháp",
"Tố Nữ Chi Pháp", các con
số nói trên đều tương tự như hai bản trên.
Sách "Dưỡng Danh
Huấn" của ông Bố Nguyên
Ích Hiên cho rằng một đời người chỉ được phép
giao hợp tối đa là 1.800 lần mà thôi. Con số này là
căn cứ trên quan điểm (2) của sách Tố Nữ.
Mới đây người
Nhật nghiên cứu trên con người thời đại mới thì
thấy rằng con số nói trên khác hơn nhiều. Bác sỹ
Kim Soai cho biết trung bình một người trải qua 55 tuổi
thì cũng đã trải qua 3.831 lần giao hợp. Tuy nhiên cũng
có người cho rằng con số này vẫn quá ít, họ cho rằng
khi một người đến 40 tuổi thì số lần giao hợp của
họ đã ngang ngửa với con số do ông Kim Soai đưa ra rồi.
Sự khác biệt của hai con số thật ra không sai và
cũng không khó hiểu. Người xưa giải quyết vấn đề
theo nguyên lý âm dương, tất cả do âm dương bảo tồn
tinh khí (xúc nhi bất tiết), từ đó có một con số về
lần giao hợp nhỏ, ít. Người thời nay theo nguyên lý
thực tế mà tính, vả lại người thời nay cường
tráng hơn người thời xưa, bệnh tật cũng ít hơn do
đó số lần giao hợp nhiều hơn. Một đàng thiên về "thể"
(cái bản thể, căn cơ của giao hợp); một đàng
thiên về "nhục" (cái thực tế, ước muốn của vấn
đề giao hợp) cho nên lý lẽ của bên là rất khác
biệt nhau.
Một người Nhật
tên là "Tiểu Lâm Nhất Trà" ghi trong nhật ký của
mình về chuyện phòng sự của ông ta vì ông ta cưới
vợ vào năm 52 tuổi.
...8/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
5 lần.
...12/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...15/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...16/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...17/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...18/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...19/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...20/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...21/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
...22/8...
Cúc Nữ về nhà, trời tốt, tối giao hợp
3 lần.
Cúc Nữ là vợ của
"Tiểu Lâm Nhất Trà" , nhật ký này ghi lúc ông 54
tuổi, nên nhớ lúc đó Cúc Nữ 28 tuổi.
Nhật Ký cũng ghi
lại rằng Tiểu Lâm Nhất Trà bị vô năng về tình dũc
(bất lực), nên ông dùng một thảo dược trợ lực.
Thảo dược đó gọi là "Dâm dương thảo" , thứ
này có hiệu lực thúc đẩy, tăng cường tính dục
và tạo ra tinh trùng cho nam nhân. Về tác dụng của thứ
thảo dược này ở Trung Quốc người ta cũng đã biết
từ lâu cho nên trong dân gian có câu tục ngữ :" kể
cả con dê ăn phải thứ thảo dược này cũng lập tức
muốn giao hợp ngay" ("Liên liên khuất liễu dâm dương
thảo, dã hội nhiệt trung ư giao tiếp") . Các kinh nghiệm
về thứ cây này cho biết tinh dịch sẽ biến thành đặc
nếu người nào được ăn loại cây này. Cho thỏ,
chuột ăn dâm dương thảo thì chúng hăng hái sinh hoạt
tính dục không biết mệt mỏi đêm ngày. Ngày xưa thứ
cỏ này là thuốc kích dâm hạng nhất cho các bậc vua
chúa.
Ở Nhật Bản, người Nhật Bản đã biết được
dược tính của loại cây này từ lâu, họ chế thành một loại thuốc trợ dâm
rất thông dụng.
Ông Thái Nhất Phan kể trong sách của ông về một
chuyện người chăn dê già một hôm nhận thấy trong
bầy dê có một con dê đực làm tình cả ngày hàng
trăm lần, theo dõi nó người chăn dê thấy nó ăn
một loại cỏ đặc biệt mà mấy co dê khác không ăn.
O?g ta mới ăn thử kết
quả là xuân tình ông trở nên phơi phới và đang yếu
về tính dục ông này bỗng trở thành một người mạnh
mẽ, chơi không biết mệt.
Tiểu Lâm Thất Trà
dùng dâm dương thảo để trị tính vô năng của mình,
nhưng ông cũng cho biết rằng dâm dương thảo cũng là
thần dược để trị bệnh già yếu suy nhược. Vì tính
chất đặc biệt của nó loại thảo dược này được
dùng để chế thuốc rượu đặc biệt dùng tăng cường
tính năng của người uống thuốc gọi là "Tiên Linh
Tì Tửu". Đây là loại rượu thuốc căn bản gồm
dâm dương thảo nên còn được gọi là "Dâm Dương
Tửu".
Toa thuốc
cường tinh cường tráng của Thái Nhất Phan bao
gồm :
- Dâm dương thảo:
20mgr.
-
Phục Linh:
10mgr.
- Táo:
3 trái.
- Nước:
3 chén rưỡi.
Tất cả nấu trên lửa
riu riu cho tới khi còn lại một chén. Những thứ thuốc
khác một gốc như kích dâm, thúc dâm, tiên linh tỳ tửu
đều căn bản trên toa thuốc của Thái Nhất Phan với
chút ít gia giảm.
Tiên
Linh Tỳ Tửu :
Ba thứ dược liệu trên mỗi thứ được tăng
liều lượng lên gấp ba. Dùn lửa riu riu chưng cách
thuỷ cho tới khi ráo nước rồi đem phơi khô. Đổ nước
thêm vô rồi đem chưng như trước, đoạn đem ra phơi nắng
như trước. làm như vậy tới lần thứ 3 thì được
một chất khô quánh. Đem chất này ngâm trong rượu rồi
thêm độ 100mgr mật ong rồi niêm phong lại, cất vào tối
độ một tháng thì ta có loại tiên tửu nói trên.
TINH
LỰC MẠNH YẾU CỦA NAM NHÂN
Thái Nữ hỏi Bành Tổ rằng : "Tinh lực của
nam nhân mạnh hay yếu có những triệu chứng gì để
nhận diện ?"
Bành Tổ đáp :
"Khi nam nhân tinh thần sung mãn hoặc tinh khí đầy đủ
thì dương vật sẽ nóng bỏng, tinh dịch sẽ đặc kẹo lại,
trái lại khi tinh lực suy yếu rồi thì các triệu chứng
sau đây xuất hiện :
- Khi xuất tinh thì tinh thần bị thương tổn nghĩa là trong
lòng buồn bực không thấy sung sướng mà cũng không
thấy thích thú.
- Khi tinh dịch bị loãng thì nhục thể bị thương tổn, người
bải hoải, bần thần khó chịu.
- Khi tinh dịch có mùi hôi hám thì gân cốt bị thương
tổn,
sự bần thần trầm trọng hơn và kéo dài hơn.
- Khi xuất tinh nhưng tinh không thể xuất ra thì xương cốt
bị thương tổn.
- Khi tinh lực suy nhược đến nỗi không hứng nổi thì
thân thể đã bị thương tổn.
Ghi Chú :
Bình thường các tệ
trạng này sinh ra do sự giao hợp gấp rút, do tinh thần
không ổn định mà giao hợp xuất tinh. Trừ sự thương
tổn này không gì bằng giao hợp mà tránh xuất tinh.
trong một trăm ngày không xuất tinh thì tinh khí sẽ tăng
lên gấp bội.
Để cho thân thể không
bị thương tổn khi giao hợp phải từ tốn, chậm rãi
không cần phải mạnh bạo, cố duy trì thêm thời gian
giao tiếp để tăng thêm sướng khoái và tránh tổn
hại tới thân thể.
Giao hợp nhiều bị đau
lưng, nhức mỏi, sách "Bí Quyết Ngọc Phòng" có
đưa ra cách chữa trị như sau :
-
Đứng dựa lưng sát vô tường.
-
Gót cũng thật sát tường.
-
Mặt ngó thẳng về phía trước.
Tập
như vậy lâu ngày thì sẽ có kết quả.
Người xưa còn dùng
giao hợp để luyện sự tăng cường thị lực. Cách
thức như sau : khi giao hợp đã đến lức gần xuất
tinh thì :
-
Mặt ngước lên hít thở.
-
Thở ra một hợi dài.
-
Mắt ngó xung quanh.
-
Hít thóp bụng vào.
Luyện tập cách này thì tinh khí thay vì xuất ra
mất thì sẽ trở lại vào trong cơ thể chạy tuần hoàn
trong con người ta.
Phương pháp luyện
thính tai cũng dùng các cách trên, chỉ thêm vào cách
cắn răng - cắn chặt hai hàm răng trên dưới với
nhau - làm cách này vì răng với Thận có liên quan tới
nhau. Khi Thận được luyện tập (không xuất tinh khi giao
hợp) thì răng được cường kiện.
Đa số nam nhân có
mặc cảm là mình bị bệnh tảo tinh (bắn khí sớm). Từ
mặc cảm sang lo âu và cảm thấy mình không làm tròn
bổn phận. Thật ra đó không phải là một chứng bệnh,
đó chỉ là một sự dai khiến không đồng bộ khi giao
hợp mà thôi. Không đồng bộ khi người nữ chưa đặt
được cao trào sướng khoái mà mình thì đã "thôi"
rồi. Trừ bệnh này thì cố gắng quan sát người nữ,
cố gắng theo, thương yêu vợ hơn, học thêm kinh nghiệm...
Khi giao hợp thì thời
gian hai cơ quan sinh dục tiếp xúc nhau phải là bao lâu mới
đúng không bị coi là "yếu", là bệnh ?. Vấn
đề này thật ra khó có chân lý. Lâu mau là tuỳ
theo người, tuỳ theo hoàn cảnh, thuỳ theo hoạt động
của đại não của người đàn ông. Căn cứ theo thông
thường thì thời gian ít nhất phải là một phút và
trung bình thì kéo dài ba phút. Người mạnh thì có thể
kéo dài đến 10 phút, thậm chí có người duy trì đến
nửa giờ.
Còn một điểm mà nhiều người mắc phải là tưởng
rằng mình tảo tinh khi thấy quy đầu tiết ra chất nước
nhờn. Chất này thật ra công dụng giúp cho việc giao hợp
dẽ dàng mà thôi, người Trung Hoa gọi là nước hứng
thú. Nữ nhân khi thấy nước này tiết ra thì phải
hiểu là chưa gì hết để không kết luận rằng bạn của
mình không làm ăn gì được. Không, anh ta vẫn hành sự
được như thường, hay hơn nữa là khác.
Da quy đầu của dương vật khi con trai mới sinh ra thì bọc
bao quy đầu lại. Từ lâu ở các nước Đông Phương
không có lệ cắt da quy đầu để trình quy đầu ra,
trong khi nhiều quốc gia khác có lệ này từ lâu. Đây
là vân đề vệ sinh mà cũng là chuyện tình dục nữa.
Nếu da quy đầu đã được cắt thì quy đầu lộ ra ngoài
cọ sát với quần áo thường xuyên, từ đó sự cảm
ứng "không dễ dàng" vì vậy khi giao hợp cần
phải kích thích tới một mức độ nào đó mới hứng
tình, sự tảo tinh như vậy không có dịp xảy ra. Cắt
da quy đầu là điều cần thiết. Thanh niên nào đã lớn
mà thằng nhỏ chưa mở mắt thì nên đến bác sĩ cắt
cho mở mắt để khỏi dơ và rắc rối khi giao hợp.
Sự tảo tinh nhiều
khi do vấn đề tinh thần. Hoặc nam nhân bị tật thủ dâm
khi còn nhỏ nên khi giao hợp thật sự với nữ nhân
trong lòng vẫn cảm thấy mình không làm tròn phận sự
hay là mình không thấy sướng khoái bằng khi làm một
mình với sự tưởng tượng về một người đàn bà
nào đó. Hoặc do nam nhân bị một ám ảnh nào đó
khiến anh ta sùng thượng quá mức nữ nhân hay quá
khinh thị phụ nữ. Cả hai đều làm cho người này không
thể có sự đồng bộ với nữ giới khi giao hợp vì
sẽ hứng tình cao độ hay sẽ bị dửng dưng.
Tảo tinh còn do nhiều
nguyên nhân khác. Có thể hoàn cảnh chỗ giao hợp không
thuận tiện sợ thiên hạ thấy phải làm cho gấp, sợ
thiên hạ nghe tiếng động... Sự lo sợ này ảnh hưởng
lên tinh thần. Có thể do sự lãnh cảm của người nữ.
Có thể do sự mất lòng tin rằng là mình được chuyện.
Mặc dù vì lý do nào đó, sự chữa trị cần có
chuyên gia phân tích tìm ra nguyên nhân thì mới trị dứt
được. Nếu là nguyên nhân tự người trai thì chính
anh ta phải đặt kế hoạch để giải quyết, vì đó là
hạnh phúc gia đình của chính anh ta. Cần phải có ý chí
và tự tin để cho vợ chồng cùng đạt đến cao trào
một lúc. Nếu cần thì khi người vợ gần đạt cao điểm
nên báo cho chồng biết để anh ta tuỳ cơ mà hành sự
chậm hơn hay gấp rút hơn, nếu cần thì phải thay đổi
vị thế giao hợp hay ngưng nghỉ một chút.
Có người nghĩ rằng
để cho nữ nhân chờ đợi thì nàng sẽ mất hết hứng
thú, thật ra không phải vậy. Sự chờ đợi này càng
làm cho nữ nhân thêm hứng tình và bắt đầu lại dễ
dàng cùng đạt cao trào hơn miễn là đừng để cho sự
ngừng đó quá lâu.
Có cách trừ xuất
tinh sớm là "đâm nhẹ nhẹ vào, rút ra mau", cử
chỉ này cứ thế mà tiếp diễn, sự kích thích theo lối
này sẽ làm cho người vợ gọi hứng mạnh khiến cho
hai đàng cùng đồng bộ đạt đến khoái cảm. Rút ra
mau dễ trượt dương cụ ra khỏi âm đạo, tốt nhân nên
canh để cho chuyện này đừng xảy ra.
Cách
khác là dùng quy đầu kích thích nhẹ ở ngoài âm đạo
cho đến khi hai bên cùng sắp đạt đến hứng mới cho
thằng nhỏ chui vào "động tiên". Cả hai phương
pháp này tuỳ theo sở thích của ta mà dùng đều có
hiệu quả kéo dai thời gian xuất tinh tránh được tệ
nạn tảo tinh.
Bình dân Trung Hoa
có câu :"Nữ giới cần một nam nhân khi giao hợp
thì giống như dê, như chó con, như mãnh hổ thì mới
thật thoả mãn". Giải thích câu nói này là phải
làm đi làm lại nhiều lần như dê, phải thân mật như
chó để liếm chân nàng, phải hùng hục mạnh bạo như
mãnh hổ khi vào điểm cuối của cuộc giao hoan, nghĩa là
khi dứt điểm phải thật nhanh gọn.
Ngoài bệnh sớm xuất
tinh còn có bệnh chậm xuất tinh, đây là bệnh ít thấy
nhưng vẫn có. Người mắc bệnh này làm thất vọng nữ
nhân vô cùng. Khi nàng đang đạt đến cao trào, hy vọng
chàng sớm hoàn thành nhiệm vụ, bắn tinh để kết thúc
thì chàng lại không làm được. Nên nàng phải chờ,
từ chờ đến miễn cưỡng, miễn cưỡng tiếp tục nên
chán nản, chán nản nên thất vọng, thất vọng nhiều
lần sẽ thành đau khổ. Chậm bắn tinh quá cùng là một
mầm phá hoại hạnh phúc gia đình.
Nhắc lại là sự
chậm bắn tinh tuy có ít nhưng nếu ai gặp nên tìm cách
chữa trị ngay vì trước sau gì tình trạng này cũng đi
tới tình trạng vô năng (bất lực).
Sớm chậm bắn khí có thể dùng cách thế giao hợp,
kỹ thuật giao hợp mà chữa trị, nhưng phần lớn vẫn
là do sự điều khiển của đại não của người nam.
Khi thấy vật lộn đã lâu, độ một giờ mà nam nhân
chưa đạt đến cao trào hay cmả thấy sướng khoái mà
không thể bắn tinh ra thì nên nghĩ làm lại vì người
chồng đã bị chứng chậm xuất tinh.
THỜI
GIAN GIAO HỢP TỐT ĐỐI VỚI NỮ NHÂN
Hoàng Đế hỏi : "Có người muốn sanh con và
muốn có một đứa con thông minh mẫn tiệp, vậy có phương
pháp gì giúp đạt thành ý nguyện không ?".
Tố Nữ đáp : "
Có những nguyên tăc để được có con. Nguyên tăc
đó là thân thể nhẹ nhàng, thân tâm bình thản, không
lo âu, áo quần ăn mặc tề chỉnh, thành tâm trai lạt
trước thời kỳ có kinh. Khi kinh kỳ xong xuôi đợi ba
ngày sau thì là thời gian tốt nhất để giao hợp. Trước
tiên nam nhân phải rờ rẫm tạo hứng khởi tối đa
cho người đàn bà. Khi giao hợp thì cứ theo nguyên tắc
của việc phòng trung mà thực hành nghĩa là phải
"cộng đồng hưởng thụ", cuộc giao hợp không
phải là mua vui cũng không phải là miễn cưỡng làm
cho có.
Khi xuất tinh xong nam
nhân phải ngâm trong bộ phận nữ nhân, không được
rút ra liền. Sự kiện này ngoài khả năng làm thoả
mãn tâm lý nữ nhân còn giữ cho tinh trùng không
theo âm đạo thoát ra ngoài hay chạy xa ra ngoài đầu tử
cung. Theo cách này thì đứa con sinh ra sẽ thông minh,
đĩnh ngộ, mạnh khoẻ, sống lâu..."
GHI
CHÚ :
Ý kiến trên của Tố
Nữ phù hợp với lời dạy của Ông Bành Tổ :
"Đàn bà đếm từ ngày có đường kinh đến ngày
thứ 15 là thời gian tốt để thụ thai, đứa con sinh
ra do trường hợp này rất thông minh, sáng suốt lại
là người có nhân dáng cao quý". So với ý kiến
của Tố Nữ, ý kiến của Bành Tổ lại có ngày giao
hợp lý tưởng để thụ thai hơi xa. Y khoa hiện đại
cho rằng ý kiến của Tố Nữ khả dụng hơn.
Sách thuốc Trung Hoa
nhấn mạnh đến giờ thụ thai lý tưởng là giờ Tý
(mười một giờ khuya đến một giờ sáng) hay giờ Sửu
(từ một tới ba giờ sáng). Khoảng thời gian này Can
mạch (mạch liên quan tới Gan) hoạt động, trong các mạch
đó có mạch nối với cơ quan sinh dục làm cho sự
giao hợp dễ thoải mái và lâu. Can mạch hoạt động
lên đến tuyệt đỉnh là lúc hai giờ sáng, vậy nếu
có thể được nên canh vào lúc này mà xuất tinh.
Kinh Tố Nữ cũng có nhắc là khi giao hợp để
thụ thai thì dương cụ đâm vào âm đạo nên nhẹ nhàng
từ tốn sự thụ thai mới dễ thành tựu. Không thấy
Tố Nữ đưa ra lý do biện minh cho lời khuyên, rất có
thể là kinh nghiệm của người xưa trogn khi quan sát cuộc
phòng trung sinh hoạt chớ chưa đưa ra được nguyên tắc.
LÀM
SAO CÓ THAI TỐT
Tố Nữ nói : "Con người muốn phù hợp đạo
âm dương phải biết tránh những cấm kỵ và phù hợp
với đạo âm dương thì có được khí thế tốt nhất
để sinh ra con mạnh khoẻ sống lâu".
Ghi chú :
Khí thế tốt nhất là
Nam Nữ phải ở vào tuổi sung mãn, còn trẻ. Nếu lớn
tuổi thì dầu cho có thụ thai thì đứa trẻ sinh ra cũng
không mạnh mẽ sống lâu được.
Khí thế tốt nhất là
để giao hợp mà sinh ra con cái là kiện toàn, mạnh
khoẻ. Một cặp vợ chồng trẻ mà thân thể không khoẻ
mạnh khi giao hợp nếu thụ thai đứa con sinh ra cũng èo
uột, ốm yếu, người say rượu mà làm tình thì đứa
con sanh ra nhiều bệnh tật.
Cuốn kinh Tố Nữ không
nói thẳng rằng tuổi tác là một vấn đề trong việc
sinh con mạnh khoẻ nhưng cuốn "Bí Kiếp Ngọc Phòng"
cho rằng nam nữ luống tuổi thì sinh con ra yểu mệnh.
Một trong hai người
còn trẻ thì vẫn sanh con được. Nam nhân dẫu 80 tuổi
cưới vợ 18 tuổi vẫn sanh được con như thường. Nữ
nhân dầu đã hơn 50 có chồng sung sức, trẻ mạnh vẫn
thụ thai và sinh con như người còn trẻ.
Tài liệu còn ghi một vị quản trường ở Nhật
vào năm 76 tuổi lấy một cô vợ trẻ mới có 23 tuổi
tới khi ông ta được 86 tuổi thì người vợ sanh con
đầu lòng.
TẠI
SAO SẮC ĐẸP LÀM NGƯỜI SAY MÊ ?
Hoàng Đế hỏi : " Tại sao sắc đẹp nữ nhân
làm cho nam say đắm? Yếu tố gì trong đó làm cho con người
đắm say ?"
Tố Nữ nói :" Các
yếu tố để làm say đắm nam nhâ? do trời phú riêng
cho nữ nhân đó là :
-Tiếng nói ngọt ngào
.
- Tính nết dịu hiền
.
- Đầu tóc trơn láng
, đen huyền .
- Thịt da trắng , mềm
.
- Xương cốt yểu điệu
mãnh mai .
- Thân hình thon dẽ vừa
tầm .
- Âm hộ không có
lô?g dài mà tinh dịch dồi dào .
Các nàng có những
điều kiên này mà ở vào tuổi chưa quá 30 thì gọi
là đầy đủ các yếu tố hấp dẫn nam nhân .
Ngoài ra trong khi giao
hợp nữ nhân nào có nước nôi linh láng. Thân hình
biết uốn éo chuyển động. Mồi hôi đượm ra và biết
để cho nam nhân chủ động dìu vào cuộc hoan lạc nam
nhân không bị mệt nhọc khi giao hợp thì rất được
ưa thích.
GHI
CHÚ:
Các điều Tố Nữ đưa ra về một người con gái
thu hút nam nhân quá rõ ràng ta không thể thêm thắt
gì nữa. Nếu thêm vài yếu tố nữa thì cũng là thêm
vào vài chi tiết mà thôi .
Kinh nghiệm người xưa
thường nói, đàn bà có nhiều dâm tính, thì âm hộ
có lông dài không thì xem lông và lông tay lông chân,
các thứ này có quan hệ song phương với nhau. Hễ ngoài
dài thì trong dài.
Trung Hoa xưa thường
điều tra lông âm hộ bằng cách coi lông nách của nữ
nhân. Nếu lông nách mịn màng không xoắn tít thì ta có
một người đàn bà cao sang.
Tóc cũng là yếu tố
quan trọng. Nếu tóc nàng hun hun đỏ thì giao hợp sẽ
tổn hại tinh lực của nam nhân.
Âm thanh của giọng nói cũng là yếu tố khác.
Tiếng nói ngọt ngào, êm dịu nhẹ nhàng là điều làm
cho nam nhân đạt được sung sướng khi giao hợp mà
không bị mệt mỏi ốm yếu, không hao tổn tinh khívà còn
được sống lâu.
Sách "Tạp sự bí
tân" có ghi các tiêu chuẩn chọn phi tần của vua Hậu
Hán , ghi cả kích thước lý tưởng của tất cả các
bộ phận từ mông, đùi, tay, chân, vai đến ngón chân
ngón tay. Tất cả thước tất này thiết nghĩ ngày nay
người thường chúng ta không thể nào chọn lựa
được nên dịch giả miễn không ghi chép lại đây.
Sách về thuật phòng
trung hiện đại đưa ra lý thuyết rằng các phép tu tiên
ngày xưa chẳng qua các phép về hưởng lạc trong nghệ
thuật giao hợp của người xưa mà thôi. Sách tiên đạo
có nói rằng nam nhân có một loại dương khí đó là
"biến một mỹ?nhân thành một nữ nhân khi nữ nhân
đó được ưa thích." Không được nam nhân ưa thích
người đàn bà chỉ là người tầm thường . Theo cổ
thư thì người xưa khi chọn đối tượng giao hợp họ
dựa trên những tiêu chuẩn sau :
- chân mày xanh (mi
thanh).
- cặp mắt đẹp (mục
tú).
- đôi mi đỏ (thân
hồng).
- hàm răng tră?g (xỉ
bạch).
Bàn về chân mày
cổ thư có nhiều ý kiến thú vị :
- Đàn bà có chân
mày hình chữ rất kém cõi trong sự giao
hợp , kỹ thuật của họ tầm thường không đem
lại sự khoái lạc cực điểm cho người giao tiếp .
- Đàn bà mà có
chân mày mà hai đầu có khoé nhăn thi thể lực không
còn mạnh mẽ nữa
nếu không nói là suy yê? .
- Đàn bà có chân
mày rậm là người thiện nghệ trong viê? phòng the,
đem đến cho sự hoan lạc khô?g cùng, đàn ông chết
mê chết mệt vì những người đàn bà như thế này.
Mày đậm được gọi là mày xanh (thanh mi).
Mắt:
Mắt đàn bà mà con ngươi hướng lên , cặp mắt
làm cho nam nhân nhìn vào tiê? hồn lạc phách thì kêu
là mục tú là những người là cho thân thể nam nhân
suy nhược , cần phải cẩn thận khi giao tiếp .
Môi:
Môi đỏ như huyết
hay đỏ tía là những người đàn bà làm cho đàn ông
si mê , tâm hồn dễ rối loạn không tự chủ được
. Nữ nhân có cặp môi hồng là cường kiện dồi dào
sinh lực .
Răng:
Răng trắng là người
có nhiều dương khí . Răng và mông có liên hệ với
nhau . Răng trắng thì mông nở . Người phụ nữ răng
không đẹp chứng tỏ tình trạng sức khoẻ suy, bệnh
hoạn và việc phòng trung không dồi dào nữa .
Sách "Nhục Bồ Đoàn
" (*) trái lại không chú trọng mấy đến các chi tiết
mi , mắt... kể trên mà chỉ là những người bình thường
nhưng trẻ trung tươi mát là được (bình phàm nhi tân
tiển). Điều cần thiết là thông thạo những kỹ xảo
của thuật phòng trung .
Có một người nữ
rất thông thạo việc phòng the, tương truyền nàng thụ
đắc chân truyền từ Vị Ương tiên sanh một câu châm
ngôn : " Trước tiên phải xem hình (Vẽ sự giao hợp),
sau đó vừa thực hành đạo lý âm dương giao tiếp (nam
nữ ), vừa đọc sách vừa nghe những tiếng động (do
giao hợp phát sinh ra)" .
Phải xem thật nhiều
hình ảnh để hứng nổi lên thật cao, không nên thượng
mã ngay, chỉ lên khi thật hứng không còn kềm chế nổi
. Trong khi đâm rút cũng đọc sách và nghe những âm
thanh tính dục để đến khi hứng tràn mới vận động
thật sự . Nhiều khi phải nghỉ trên lưng ngựa, cứ để
nó ngâm trong âm đạo và tiếp tục đọc sách.
Chuyện của Vị Ương và Hoa Thần chỉ là chuyện trợ
thêm cho việc giao hợp hứng hơn mà thôi .Hiện đại
người ta sử dụng thêm phim ảnh, dụng cụ kích thích
, âm nhạc tiếng động cũng trong nhiều hướng của Hoa
Thần
(Hết
Phần 6 ... Xin xem tiếp Phần
7)
Xin các
bạn vui lòng nhấp chuột vào các bản quảng cáo để
ủng hộ Cõi Thiên Thai! (Vietnamese
Stories)
Last Update: Nov 15, 2000
This story has been read (Since Oct 4, 2000):
Counter 
|