- “Anh ăn hiếp em!” Phương la lên và chồm theo 
				định giật lại cái đồ bấm tivi…
				Trung nhanh nhẹn đưa tay có cái đồ bấm ra xa… tay còn lại 
				chụp lấy cổ tay Phương:
				- “Ah… Ah… nói cho rỏ ràng à nha. Anh chưa đụng tới người 
				em làm sao mà… “ăn” với… “hiếp” em được?” Trung nhấn mạnh 
				chữ… “ăn” và… “hiếp em.”
				Phương… đỏ mặt, bàn tay còn lại, nàng cất lên, phát vào 
				vai Trung:
				- Anh này, nham nhở quá đi thôi…
				Trung ngã người ra sau để tránh, vô tình chung khéo Phương 
				chồm theo về phía mình. Phương buộc lòng rời ghế bước 
				tới… mất thế, nàng phải chống tay vào thành ghế để 
				khỏi đổ ụp lên người Trung nhưng một chân của nàng đã 
				gài vào giữa hai chân Trung… Phản ứng tự nhiên, Trung 
				khép đùi lại để bão vệ... thằng nhỏ đang hùng dũng 
				ngóc đầu đòi… chui ra khỏi quần…
				
				- “Ah…” Phương đỏ mặt khi cảm nhận được “cái cục cứng 
				ngắt” trong quần Trung chõi vào bẹn háng của mình, cùng 
				lúc… “Uhm…” Trung rên nhẹ khi cái ấm áp mền mại của đùi 
				Phương, xuyên qua cái quần lụa mõng, chuyền vào háng rồi 
				chạy thẳng lên trên óc… “Anh…” tiếng Phương bị đứt quãng 
				khi cánh tay Trung vòng qua lưng nàng ghì xuống làm háng 
				nàng cọ sát vào đùi chàng… Phương chống thẳng tay, chõi 
				người tìm cách đứng lên… “Anh… anh… bỏ tay em ra…”
				- “Phương… Anh… Anh…” Trung bỏ lững câu nói mà chàng cũng 
				chẳng biết phải nói gì vì… vì… ngay trước mặt chàng, 
				thật gần… Trung đã nhìn thấy cái núm vú đỏ hồng nhỏ 
				nhắn như hạt đậu phụng điểm trên bầu vú căng bầu trắng 
				trẻo qua cái cổ áo trể xuống… Không còn nghỉ ngợi gì 
				cả, Trung ủi mặt vào giữa ngực Phương… trong tíc tắc, 
				môi chàng đã tìm ra cái núm xinh sắn đó…
				
				- “Á! Anh…” Phương la lên… Qua làn áo lụa… cái núm vú bé 
				nhỏ cương lên giữa hai làn môi đang miết chặc lấy nó… 
				“Không được… không được… Ah…” Phương lính quính cố đẩy vai 
				Trung để đứng dậy khi Trung thả tay nàng ra… “Trung ơi!... 
				không được… Trung…” nhưng vòng tay rắn chắc của Trung trên 
				lưng nàng đang xiết chặc thêm...
				- “Phương ơi!... Anh… thương em…” Trung thì thầm đứt quãng, 
				“Em… em đẹp quá… đẹp quá… Phương ơi!...” môi vẫn không rời 
				ngực Phương… Bàn tay của Trung xoa vuốt cặp mông tròn 
				trỉnh săn chắc của người con gái vừa mới lấy chồng ở 
				tuổi ba mươi… cặp mông mà, mỗi khi nhìn thấy chúng, đã 
				làm Trung thèm khát được vuốt ve từ mấy tháng nay khi 
				Phương dọn vào sống trong nhà của chàng…
				- “Thả em ra… Trung ơi!... Thả em…” Phương lúng túng trong 
				vòng kềm tỏa của Trung, nàng vẫy vùng tìm cách thoát 
				thân… một tay vẫn còn chống vào thành ghế, tay kia nàng 
				cố đẩy vai Trung ra khỏi ngực mình… “Ah…” Phương bỗng trân 
				người… Cái cục cứng trong quần Trung chõi sát vào bẹn 
				háng nàng nãy giờ bỗng… xẹt ra luồn điện làm người 
				nàng tê dại…
				
				“Bựt! bụt… bựt!” Trung kéo vạt áo Phương, hàng nút bấm 
				bật tung, cặp vú săn chắc trắng trẻo của người con gái 
				mới biết hơi hám đàn ông phơi bày hoàn toàn trước mắt 
				Trung… hai cái núm vú săn cứng thách thức… Lưỡi Trung 
				lập tức đáp vào…
				- “Không được…” Phương cố dùng tí lý trí còn lại trong 
				người chống chõi với những cái cảm giác đang dậy lên 
				trong người… từ Trung chuyền qua… bằng môi, bằng lưỡi trên 
				da ngực nàng, trên cái núm vú nhạy cảm của nàng, và 
				bằng… cái cục cứng nóng đang chõi ngay giữa háng nàng…
				
				- “Phương ơi!...” Tiếng Trung đứt quãng… “Anh muốn!… anh… 
				muốn em…” hơi thở dồn dập… “Cho anh… cho anh… một lần… 
				một lần… nha em…” bàn tay Trung luồn vào trong lưng quần 
				của Phương, mông nàng mịn màng như làn vãi lụa nàng mặc 
				trên người… đầu ngón tay Trung dể dàng trượt theo đường 
				chẻ giửa mông, tìm xuống…
				
				- “Đừng! Trung ơi…” Phương năn nĩ… “Mình… không được… không 
				được… đâu… Trung ơi!... Ah…” Phương nấc lên khi cả đầu vú 
				nàng được đôi môi của Trung nút chặc, cái lưỡi nhám ướt 
				của Trung quấn quét đầu núm vú của nàng, và… “Ah…” 
				Phương rên lên lần nữa, cả cơ thể nàng quíu lại khi mấy 
				ngón tay của Trung ép mạnh chà sát vào hai cái mép 
				thịt đang bốc lữa ngứa ngáy dưới háng của nàng… Cánh 
				tay yếu đi không còn chống nỗi sức nặng của chính mình… 
				thân thể Phương đổ ụp lên người Trung, ngực nàng ép sát 
				vào mặt Trung… Hơi thỡ nóng hổi của Trung phả vào da 
				thịt làm Phương rùn mình…
				
				- “Ưhm…” Trung ấm ứ trong cổ họng, hai tay chàng đã trịch 
				được quần trong, quần ngoài của Phương ra khỏi mông nàng… 
				hai bàn tay chàng vừa xoa vừa ghịt lấy đôi mông trần của 
				Phương… Trung nẩy mông ép mạnh cái khúc cũi cứng ngắc 
				trong quần vào mu Phương… “Ôi!... Phương ơi…”
				- “Không được!... Anh ơi!... Không được…” Phương lãm nhãm 
				như người mất hồn… nàng không còn biết gì ngoài cái 
				cảm giác tê tái đang dâng lên vì nhũng vuốt ve trên da 
				thịt… mông nàng uốn éo, mu nàng trợt qua trợt lại trên 
				khúc gân của Trung như muốn tìm chỗ giải tỏa cái áp 
				lực đang bành trướng, muốn bùnh nổ nơi hạ thể… “Ah!...” 
				Phương rên dài , đít nàng quíu lại khi Trung chọt lóng 
				tay vào cửa mình của nàng, dâm thủy nàng đã rịn ra cửa 
				mình từ lúc nào… Hai tay nàng ôm ghì lấy đầu Trung… “Anh 
				ơi!... Ah…”
				
				- “Phương ơi!... Anh… thương em… anh… yêu em… anh muốn… anh 
				muốn… yêu em…” Hơi thở Trung nặng nề… Trung xoay sở trịch 
				quần giải thoát thằng nhỏ ra ngoài… “Ah!…” Trung rên lên 
				khi háng chàng cảm nhận được hơi ấm từ hạ thể Phương 
				truyền sang và cảm nhận được đám lông mịn màng của 
				nàng đang cọ sát vào hòn dái của mình…
				- “Không được!... Anh ơi!... Không được đâu…” Phương vẫn lãm 
				nhãm, “Em… em không!… em không… muốn… đâu!…” nàng ghì đầu 
				Trung chắc hơn… chân nàng chòi chòi… đạp đạp… nữa như 
				chống lại đôi bàn tay của Trung đang tìm cách tuột quần 
				nàng ra khỏi gối… nữa như giúp Trung hành động dể dàng 
				hơn…
				
				Chợt… Ánh đèn xe lóe sáng qua cửa sổ…. “ét!” tiếng xe 
				thắng lại ngoài sân… và… “bạch…” tiếng cửa xe đóng lại, 
				rồi… tiếng cười nói xôn sao của trẻ con ngoài sân kéo 
				cả Trung và Phương ra khỏi kiếp đam mê…
				- “Chết! Chị Nhi về!... Chết em rồi… Anh ơi!...” Phương 
				hốt hoảng… nét lo sợ hiện trên khuôn mặt… “Trung ơi, làm 
				sao đây?... Làm sao hả anh?...” nàng lụp chụp, một tay 
				túm vạt áo che ngực, một tay quýnh quáng kéo quần lên…
				- “Không sao đâu…” Trung bình tỉnh hơn, mắt vẫn tiếc nuối 
				nhìn vào hạ thể của Phương nơi, lần đầu tiên Trung nhìn 
				thấy, đám lông đen mịn, nổi bật trên cặp đùi thon trắng, 
				thoáng qua rồi bị che lại… “Em về phòng đóng cửa như 
				đang học bài… Ở ngoài này… để anh lo.”
				- “Anh… anh…” Phương ngập ngừng, xoay người, chân dợm bước 
				đi, mắt nàng liếc nhanh xuống cái dương vật còn đang 
				phùng mang trợn má chỉa lên trời…
				- “Chuyện gì hở em?...” Trung ngọt ngào.
				- “Anh… anh kéo quần lên đi. Nhìn… thấy ghê! Coi chừng 
				người ta biết đó…” mặt nàng đỏ lên, bẽn lẽn…
				- “Em đừng nói… thì ai biết được.” Trung đứng dậy kéo 
				quần, thằng nhỏ của chàng vẫn ngạo nghễ đội quần, 
				chỉa lên… Tiện thể, Trung áp sát vào người Phương, vòng 
				tay quấn lấy người nàng, thằng nhỏ được dịp chĩa vào 
				mông Phương lần nữa… Trung thì thầm… “Anh thương em lắm!... 
				Bé ơi!...” Bàn tay tham lam của Trung lại xục xạo trên 
				làn da bụng săn chắc của nàng…
				- “Ông già dê!...” Phương phát vào tay Trung, “Ghét anh quá 
				hà!…” Phương lắc người, thoát khỏi vòng tay Trung khi nghe 
				tiếng chìa khóa tra vào ổ và chạy biến về phòng…
				
				Trung hít một hơi dài, hớp một ngụm bia, đè nén những 
				háo hức hỗn độn trong lòng, lượm lại cái đồ bấm, Trung 
				tiếp tục coi tivi như chàng thường coi một mình nhưng, 
				trong đầu Trung không còn thấy gì hết ngoài cái thân thể 
				tươi trẻ của Phương và những rung động từ da thịt nàng 
				truyền sang… “Trời ơi! phải chi mình có thêm… vài phút! 
				Chỉ còn chút nữa thì mình đã… được rồi!...”