“Thật là bực cái mình…” Phương lẫm bẫm, “Cũng là học bốn
năm như người ta mà hỏi cái gì cũng lơ tơ mơ… Trung, Trung,
Trung… cái gì cũng biểu hỏi ổng… Bộ không biết người ta…
không muốn nói chuyện với ổng hay sao chứ…” Phương không biết
phải nói thế nào với Hưng… không lẽ nói trắng cho Hưng biết
ổng đã… nút vú mình…” Đầu vú Phương săn lên khi nàng nhớ
tới cái cảm giác lúc môi lưỡi của Trung quấn lấy nó… cái
lành lạnh của nước miếng Trung để lại trên vú nàng… “Ổng
đã tuột quần mình… đã mò… chim mình… chỉ còn chút xíu
nữa thì đã… Ôi!…” hai đùi Phương chợt quíu lại… “Nếu như
ổng đút… vào… ôi!...” Tay Phương đè mạnh xuống bụng dưới
hòng ngăn chặn cái cảm giác đang dâng lên từ hạ thể…
Càng đè thì cảm giác lại càng dâng cao… Càng muốn quên thì
lại càng nhớ… Mà nhớ hoài thì lại càng ham muốn… Phương
cảm thấy cửa mình ngứa rân rân… hai đùi nàng khép khép chà
chà lấy nhau nhưng không giảm được chút nào… Liếc nhìn chung
quanh… thư viện cuối tuần vắng heo, không có ai… Nhìn kỷ lần
nữa, biết ngăn ngồi học kín đáo, không ai nhìn thấy phần
dưới chân mình, Phương khẻ vén cái váy lên cao rồi chà mạnh
vào đáy quần xì líp… “Uu… ui…” Phương banh chân ra cho bàn tay
dể làm việc…
Lúc sau này, những ngày gần có kinh, Phương cảm thấy mình
ham muốn nhiều hơn, chỉ cần nghĩ tới… chút thôi thì nước
nhờn đã vội ứa ra… Mà Hưng thì không để ý đến cảm giác
của nàng, vừa nhập trận, thấy nàng sẳng sàng là đút vào
mà thụt… Ngón tay Phương ép mạnh, chà vuốt dọc theo vào
lằn chẻ cửa mình… qua đáy quần lót mịn màng, đầu ngón tay
như làm dịu đi cái ngứa ngáy ngay cửa mình nhưng… không phải…
cái ngứa không phãi dịu đi mà hình như nó… di chuyển vào
bên trong người nàng…
Chịu không nối nữa, Phương vén nhẹ đáy quần xìlíp qua một
bên… “Ôi…” cửa mình nàng đã ướt rồi, Phương biết mình sắp
sữa có kinh, có lẽ vì vậy mà nàng cứ… ướt hoài… hai ngón
tay Phương chà dọc theo hai mép rồi… cái ngứa đi vào sâu hơn…
Phương thọt một ngón tay vào trong cửa mình nàng muốn gãi
vào chỗ đang ngứa… “Uhm…” Phương bậm môi, cố nén tiếng rên…
“Đã quá…” Ngón tay nàng thọt vào sâu hơn…
Phương thọt vào, thọt vào, thọt vào… Mỗi cái thọt làm cái
cảm giác chạy vào sâu hơn trong người… tích tụ trong tận
cùng âm đạo, trương phồng và… bùng nổ. Tay kia nàng nắm
chặc mép bàn học, người nàng rút lại như muốn đu lên bàn…
“Aaggg…” nước nhờn trong người nàng ào ra… ướt hết mấy ngón
tay đang thọt vào trong người…
Khi đã hoàn hồn, nhìn dáo dác xung quanh không thấy ai,
Phương thở phào nhẹ nhõm. Nàng đi vào phòng vệ sinh để
chùi sạch cái chất nhờn làm nàng nhột nhạt dưới háng.
Rồi, nàng thu xếp tập vở, rời thư viện đi đón Hưng…
*
* *
Sáng nay mấy mẹ con kéo nhau đi mua sắm mà không cần Trung đi
theo… Ở nhà một mình, đang thèm… mà gặp hai đứa xà nẹo
với nhau chắc đứt giây… nứng mà chết! Nhất là… hồi nảy,
khi xuống nhà, Trung nhìn thấy giỏ quần áo dơ của Phương
chưa kịp giặc, cái quần lót bằng ren trắng, mỏng tanh, bé
xíu, nằm vất vững trên giỏ quần áo làm Trung thấy nứng lên…
cái cảm giác hôm nào lại ập đến… “Em nầy sét si thiệt…”
Trung cầm cái quần lót lên, rờ vào cái đáy quần nhỏ xíu
nhưng phủ đầy một lớp bột khô, trăng trắng… “mà chắc cũng…
dâm nữa, khí dính đầy đáy quần…”
Trung đưa quần lên mũi, cái mùi hăng hăng của đưới đáy quần
xìlíp của Phương kích thích cái dục tíng trong người, Trung
hít hít… tay kia, Trung lại tìm ra thêm cái nữa mầu hồng
nhạt… “Ôi… quần lót của em thật… đã… em mặc kiểu nầy y như
là không có mặc… cái nào cũng nhỏ xíu… khêu gợi quá thôi!...”
Trung thọt luôn cái quần mầu hồng vào trong quần mình… quấn
vào cái dương vật đã cứng lên… Cảm giác dương vật được chà
sát với quần sịp của Phương làm tăng thêm cái ham muốn trong
lòng… “Phương ơi…” Trung nhắm mắt lại…
Trung thấy Phương đang lum khum bỏ đồ vào máy giặc, mông nàng
ngó ngoáy trông thật hứng tình… Bỗng nhiên, Phương đứng
thẳng dậy, ngoáy đầu nhìn Trung mĩm cưới rồi móc tay vào
hai bên lưng quần, khum người tuột quần xuống… “Hơ… hơ…” Hơi
thở Trung nặng nề… tay Trung bắt đầu tăng tốc độ… đúng là
Phương đang mặc cái quần “thong” Trung đang cầm trên tay… chỉ
có một đường nẹp trắng nhỏ chạy dọc giữa hai cái mông
tròn trỉnh của nàng… Rồi vần còn khom lưng… hai tay chống
lên giỏ đồi, hai chân nàng dựng thẳng lên, bước chàng hảng
ra hai bên…
“U… u…” Trung như ngẹt thở… cái tư thế khiêu khích quá… rỏ
ràng cái mu của em u đầy lên giữa háng… cái đáy quần nhỏ
quá không đủ che đậy hai cái mép vun đầy… Trung muốn bò tới
úp mặt vào đó nhung chưa kịp có hàng động gì thì đã thấy
Phương thò tay… vạch đáy quần xì líp qua một bên, khoe cho
Trung thấy hai cái mép hồng hồng của mình… như mời mọc
Trung hãy thưỡng thức… Còn chần chờ gì nữa… Trung móc dương
vật ra khỏi quần, bước tới để… đút vào… nhưng, “Ah… ah…”
Trung rống lên và khí xịt ra khỏi người… Từng đợt… từng
đợt… khí Trung xịt vào đáy quần lót của Phương, đọng thàng
một bên lớn trắng đục, hòa lẫn với chất khí đã khô của
nàng…
Thở hắc ra, Trung để đồ lót của Phương về lại vị trí cũ
rồi lên nhà. Nhưng từ nảy giờ… đầu óc Trung không thể nghĩ
đến chuyện gì khác ngoài hình ảnh của Phương… Trung ao ước
được nhìn cô bé trong những bộ đồ lót khiêu gợi đó… Trung
thầm so sánh thân hình của Nhi, của Phương, và của những cô
tàu, nhật chuyên môn đóng phim người lớn… Trung nhớ tới cái
cảm giác khi ôm xiết Phương trong người… cái mùi thơm da thịt
của nàng khi Trung úp mặt vào ngực nàng… Dương vật của
Trung từ chối việc nghỉ ngơi hàng ngày… nó cứ ngóc ngóc
đầu tìm kiến cái gì đó…
*
* *
Phương thắng xe trước nhà, nàng hơi ngập ngừng vì nàng thấy
chỉ có xe của Trung đậu ở trước nhà còn xe của chị Nhi thì
không thấy… “Thiệt tình…” Phương chép miệng, “ổng ở trong đó
có một mình, rồi mình về cũng có một mình… Gặp ổng thì
làm sao đây?...” nàng nghĩ, “Cái anh Hưng nầy!… Đừng có ham
chơi ở lại thêm thì…” Ngừng một chút, rồi Phương quả quyết,
“Dù gì đi nữa thì cũng phải nói chuyện với nhau một lần…
Ở cùng nhà, làm sao tránh được…. Mà trở mặt thì cũng
không xong…” Phương tắt máy xe rồi đi vào nhà…
Nhìn thấy xe Phương ngừng trước nhà, Trung định bỏ vào trong
phòng, đang… nứng Trung không muốn nhìn “em, trong vòng tay
lạ… cho anh xót xa…” như những hôm hai cô cậu dẫn nhau vào
phòng đóng cửa kín mít… rồi, khi trở ra, mặt mày em tươi
rói như hoa mới được tưới nước còn anh chàng kia thì, khi
hỏi ra, đã ngủ khì. Nhưng, không thấy người ra Trung nán lại
chờ… Đến khi thấy chỉ có một mình Phương vào nhà, tim Trung
đập rộn lên… vừa mừng lại vừa hồi hộp… “Không lẽ trời
giúp mình… cho trai đơn gặp gái chiếc… cho trai tài với gái
sắc có cơ hội với nhau?...”
(Hết Phần 7 ... Xin mời xem tiếp
Phần
8)
|