Vừa đặt đít ngồi xuống, Trung đã nghe tiếng Nhi léo 
				nhéo trước cửa…
				- “Ba già ơi…” Nhi vừa mở cửa vừa gọi, “phụ đem đồ vô Ba 
				già ơi…”
				- “Ok, Ok…” Trung nhỗm dậy ra cửa giúp Nhi…
				
				“Cũng còn ngon cơm chán,” Trung nhìn vợ thầm nghĩ, “Ba 
				mươi mấy tuổi, ba con… Nhi nhìn cũng còn… mướt mát lắm. 
				Tướng người nhỏ nhắn, có vú, có mông, bụng phình mấy 
				lần mà eo vẫn còn…” Trung chép miệng nhè nhẹ dấu tiếng 
				thở ngắn, “không nhớ ngày xưa da thịt Nhi ấm mát như thế 
				nào! Hồi đó hai đứa cũng còn khờ khạo, xáp vào là 
				lụp chụp… không nhớ là hồi đó mông, vú của Nhi có săn 
				chắc như của… Phương bây giờ không?!...” Lại nhớ đến 
				Phương, “Ừ, Không biết cô bé đang làm gì trong phòng… 
				Phải chi Nhi về trể chút nữa… Chút thôi thì mình biết 
				được của Phương nó… bót cở nào, hhờờ!!!…”
				
				Trở về với cái TV, Trung nhớ lại ngày nào khi gặp 
				Phương lần đầu… cái bề ngoài e dè khi nói chuyện với 
				Trung không dấu được cái lém lĩnh lộ ra từ nụ cười, 
				phát ra từ ánh mắt… So sáng với Nhi, Phương cũng là bên 
				tám lạng, đàng nữa cân… có điều, hai người hai cá tánh, 
				hai kiến thức khác nhau vì lớn lên trong hai cuộc sống 
				khác nhau… Chỉ là ấn tượng mơ hồ trong những lần gặp gỡ 
				xã giao cho đến khi… sau đám cưới, Phương dọn vào ở chung 
				với Hưng… Khi đã quen rồi, có lần…
				
				- “Anh ơi… “Ba đồng một mớ đàn ông, mua về em thả… chạy 
				rông ngoài đường…” Anh tưởng đàn ông của các anh ngon lắm 
				à?” Phương đang đứng rữa chén nhưng ngứa ngáy quá phải 
				chen lời giúp Nhi, bà chị chồng, đấu với Trung.
				- “Ủa?” Trung khựng lại, quay sang Nhi… “Chỗ người lớn 
				nói chuyện sao con… nít lại xen vào?”
				- “Con nít cái… đầu anh,” Nhi cười khoái chí… “Hồi giờ 
				anh ăn hiếp em, bây giờ em có đồng minh rồi, coi anh giỏi 
				tới đâu…”
				- “Dĩ nhiên là tụi anh giõi rồi… làm gì thì tụi anh 
				cũng làm… cao hơn ngọn cỏ chứ đâu có dỡ như tụi em…”
				- “Làm gì?...” Nhi ngớ ngẫn…
				Phương đã rữa chén xong, nàng lưỡng lự như muốn nói gì 
				đó nhưng thôii, nàng lôi tay Nhi…
				- “Đừng thèm hỏi, chị Nhi… Đầu óc ảnh đen tối lắm… 
				Mình xuống nhà xem phim nhạc hay hơn…”
				- “Ừ,” Nhi theo Phương xuống nhà.
				
				Trung nốc một ngụm bia dài, khoái chí… “Đầu óc anh thì 
				đen rồi… Anh thấy… thân em thì trắng rồi đó, còn đầu em 
				thì trắng sao? Trắng thì đâu biết chuyện đàn bà… “đái 
				không qua ngọn cỏ” chứ. Kha… kha…” Nhưng đấu miệng với 
				nhau là chuyện nhỏ, chuyện lớn đối với Trung là cái 
				kích thích ngày càng dậy lớn trong người mỗi khi nhìn 
				Phương… 
				
				Hằng ngày, ở nhà, Phương bận những bộ đồ, giống như áo 
				quần bà ba, bằng satin hay bằng lụa… lớp vãi mềm mại 
				che chỡ thân hình gọn gàng của người con gái, không phải, 
				người đàn bà chưa con, làm tăng vẽ ẻo lã thước tha cho 
				người nó che chở… Nhìn xa đã làm Trung thấy nôn nao trong 
				lòng… mà nhìn gần thì Trung càng bấn loạn… Rỏ ràng là 
				cô bé nầy không mặc áo ngực… bầu vú còn săn chắc, hai 
				cái núm nhỏ xíu xìu xiu, e lệ chĩa lên, độn nhẹ làn 
				vãi mà lại thu hút hết cả tâm thần của Trung…
				
				Lần đầu tiên nhìn được vú Phương qua cổ áo, triền ngực 
				trắng bóc, thoai thoải chạy dài tụ lại ở hai cái núm 
				vú đỏ hồng, nhỏ xíu chỉ bằng nữa hột đậu phọng… Trung 
				hứng tình không tưởng, đêm đó, vừa làm tình, vừa nút 
				vú Nhi mà cứ nghĩ đến cái núm vú của Phương… Trung 
				quần Nhi tơi tả đến nỗi phải năn nỉ xin thua sau khi Trung 
				trút luồng tinh dịch thứ hai vào người Nhi…
				
				Còn nữa… không những lém lĩnh đấu thơ mà Phương còn cố 
				tình chọc ghẹo Trung nữa… “Chuyện này không thể bỏ qua 
				được…” Trung biết là Phương biết Trung cố tình tìm cách 
				nhìn vú, nhìn ngực nàng nhưng Phương cứ phớt tỉnh ăng lê… 
				Đôi khi cô nàng còn, nhất định là cố tình, lom khom 
				chỗng mông về phía Trung để khoe cặp mông thật tròn, 
				thật căng dưới làn vải lụa, và có lẽ là khoe cái lằn 
				của quần lót, nhỏ hẹp, chạy giữa hai mông đít… Nghĩ 
				tới cô nàng mặc “thong” như mấy em Mỹ trong phim người 
				lớn, cái của quí của Trung rục rịt dựng đầu ngóc dậy… 
				Đang khó chịu trong người mà nhìn thấy Phương liếc mình 
				bằng đuôi mắt với một nụ cười, kín đáo, nhưng đầy vẽ 
				tinh nghịch, Trung thật muốn chồm tới… phát vài cái vào… 
				mông Phương để thỏa mãn cái… bực tức trong người… “Anh ơi, 
				đi ngủ.” Tiếng Nhi kêu kéo Trung về với thực tại…
				
				oOo
				
				Nằm trong mền, Trung bắt đầu mò mẫm…
				- “Anh nầy… nhột!” Nhi oằn người khi bàn tay Trung lòn 
				vào trong cổ áo, xoa xoa hông vú… đụng vào nách của 
				nàng.
				- “Nhột này là nhột nhạt hay nhột… tê đây?” Trung mở cúc 
				áo của Nhi rồi vạch sang hai bên… 
				- “Làm gì có nhột… tê? Ưm…” Nhi bỏ lững vì Trung tuột 
				người xuống, nút nhè nhẹ vào núm vú của nàng… “Anh coi 
				chừng… ưm…” Nhi lại rên nhẹ khi mấy ngón tay Trung vuốt 
				vuốt, khẩy khẩy ngay trên bụng dưới của mình, “Con nó 
				vào… ưm… bất tử.”
				- “Thì… kệ tụi nó…” môi Trung chuyển hướng hôn dần lên cổ 
				của Nhi… “Ba đang kiếm… em bé… cho tụi nó mờ…” Bàn tay 
				dưới của Trung đang gãi gãi đám lông lưa thưa nhưng mịn 
				màng trên mu Nhi…
				
				Nhột nhạt trên vú và dưới háng làm Nhi rút người, co 
				chân… Thấy vậy Trung choàng đầu gối, gài vào giữa chân 
				Nhi, rồi tách hai chân nàng ra hai bên… hai ngón tay Trung 
				chà nhẹ nhẹ vào hai mép môi không phòng thủ giữa háng 
				của Nhi… Nhi oằn người…
				- “Anh làm… lẹ lẹ… ngày mai còn đi làm đó…” 
				- “Lâu lâu… phá lệ một bữa đi mà…” Trung vừa trả lời 
				vừa kéo Nhi nằm sấp lên người mình…
				
				“Ưm…” Nhi lại rên khi ngực nàng đè sát lên khuôn ngực rắn 
				chắc của chồng và nhất là dương vật của chồng đã cộm 
				lên như khúc cũi, cấn ngược lên mu nàng… Trung thọc hai 
				tay vào trong quần Nhi, vuốt dọc bên hông rồi ghịt chặc 
				mông nhi vào hạ bộ mình… Kéo Nhi lên cao một chút, môi 
				Trung lại ngậm vào núm vú của Nhi…
				- “Á, ông già…” Nhi la nhỏ khi Trung trịch quần nàng ra 
				khỏi mông… “anh cởi đồ hồi nào vậy?” Bây giờ Nhi mới 
				biết là Trung đã trần truồng từ lúc nào…
				
				Hơi nóng từ cái dương vật cứng ngắc của Trung hầm hập 
				truyền trực tiếp qua đùi nàng... Mông Trung nẩy nẩy, 
				dương vật bị kẹp giữa hai người chà chà chõi chõi trên 
				đùi, trên mu Nhi làm nàng thấy hứng lên… Hai tay Nhi ôm 
				lấy đầu Trung… Trung nhắm mắt lại… cái cảm giác hồi 
				chạng vạng tối lại trở về… hơi thở của Trung trở nên 
				gấp gáp…
				
				Hai tay Trung mạnh bạo tuột quần trong, quần ngoài của 
				Nhi xuống đến đầu gối… “Oh…” Trung rên lên, cả thân người 
				mềm mại ấp áp của Nhi phủ lên da thịt chàng… Mông Trung 
				càng chõi mạnh như tìm chổ cho dương vật thọt vào… thọt 
				vào… nhưng, vô vọng.
				
				Như cuống lên… Trung vừa co chân móc mép quần Nhi đạp 
				xuống tới cổ chân, vừa thò tay lôi hai đầu gối của Nhi 
				co lại hai bên hông… cửa mình Nhi mở rộng… “Ah…” Nhi rên 
				lên lúc khi ngón tay Trung, vòng sau đít Nhi, tìm được 
				cửa động, quệt quệt chút nước ngờn rồi trây trét xung 
				quang mép hang… Dương vật của Trung nở lớn… Trung nắm lấy 
				dương vật, lừa lừa cho đầu khất gài vào cửa mình của 
				Nhi rồi… nẩy mông.
				
				“Ah…” Nhi bấu chặc hai vai của Trung… Hôm nay nàng cảm 
				thấy dương vật của Trung… lớn lạ hay, tại hai bàn tay 
				Trung đang… bóp mông, ép đùi nàng lại với nhau? … mới 
				đút vào mà nàng đã thấy… sướng rồi, bụng Nhi thót lại 
				vì dương vật của Trung đâm vào thật sâu... âm đạo nàng 
				xiết dương vật chặc hơn…
				
				“Ah…” Trung nắc mạnh, mắt chàng vẫn nhắm… “Em ơi… Em…” 
				Trung kêu lên… Lâu lắm trung mới có lại cảm giác mạnh như 
				vầy trong lúc làm tình… Lâu lắm Trung mới cảm thấy cái 
				của mình… chật chội trong… người của Nhi… Nhi gục đầu 
				vào vai Trung, mông nhỗng lên… Hai tay Trung đan lại sau eo 
				của Nhi, không cho nàng trốn chạy, ghịt mu nàng cào sát 
				mu mình… Trung vẫn nắc ngược lên ào ào… 
				
				Người Nhi muốn rút lại, hạ thể bị Trung ghì chặc… nàng 
				chống tay, ưỡn người, gồng cứng thân thể chống lại cái 
				tê tái mà Trung chuyền qua người nàng, cố ngăn tiếng rên 
				thật lớn chực chờ thoát ra cổ họng…
				
				“Ah… Ah… Ah…” Ba tiếng kêu, Trung như đu treo dưới bụng của 
				Nhi… ba cái giật người thật mạnh… Ba luồng khí nóng phun 
				vào trong người của Nhi… Rồi, yên lặng trở về đêm tối 
				trong thoáng chốc… cho đến khi Trung thả tay rớt người trở 
				xuống nệm và Nhi đổ ập xuống người chàng…
				
				Thật thỏa mãn, Nhi tình tứ…
				- Anh ăn cái gì bữa nay vậy?
				- “Thì… chắc là…” Trung co tay bóp bóp vú Nhi… “núm xôi 
				đậu phọng của em nè…”
				- “Anh quĩ… Hay là hồi nãy anh lén… coi phim bậy?”
				- Đâu có… mà nếu có thì cũng là phim… người lớn mà, 
				đâu phải phim bậy đâu.
				Nhi tát yêu Trung…
				- “Cái miệng anh lúc nào cũng dẽo nhẹo à…” Nàng nhỗm 
				dậy… “boócc!” dương vật đã mềm của của Trung bị hai mép 
				dưới của Nhi kéo dãn ra, rồi thun trở lại khi môi dưới 
				vừa rời khỏi nó… “Em phải đi rữa người đây…” Nhi xuống 
				giường đi vào phòng tắm…
				
				Nhìn theo cặp mông trần truồng của Nhi trong bóng đêm… 
				Trung tưởng tượng đến Phương… “ước gì…” Trung nghĩ… “thôi 
				tới đâu tính tới đó…”