Trung mút nhẹ mu bàn chân của Phương… nàng cười:
- Ta cho phép nhà ngươi đứng dậy…
Nhưng Trung không muốn rời đôi chân của Phương, Trung tiếp tục
nút nhẹ đần lên cổ chân… Hàng râu mép của Trung quét vào da
làm Phương nhồn nhột…
- “Nữ Hoàng phải cho anh… tôn thờ chứ,” môi trung đang nút,
lưỡi trung đang liếm nhẹ trên bắp chuối của Phương.
Cái nhột từ dưới chân chạy lên tới háng… Phương kẹp chặc
hai đầu gối, chợt nghĩ ra nếu Trung tiếp tục đi lên nữa thì…
Phương đè mép váy, khum người đẩy đầu Trung ra khỏi chân
mình…
- “Không cần… Đủ rồi… anh… á…” Phương mất thăng bằng khi nàng
muốn né cái môi của Trung đang lấn lên phần da thịt trên đầu
gối của mình… nàng rớt người ngồi xuống đất vì hai gót
chân của nàng bị Trung nắm chặc.
- “Thả chân em ra…” Phương phụng phịu… “anh làm em đau rồi nè…”
Trung tiếc rẻ, thả chân Phương ra, chồm đấn gần:
- Xin lỗi nha, đau chỗ nào anh… xoa bóp cho.
- “Đừng có hòng… muốn bóp…” Phương bỏ lững câu nói, tự
mình xoa xoa bên mông ̣ít, mặt nàng đỏ lên… “của người ta
hả.”
- Anh chỉ muốn căm sóc cho em thôi mà.
- Sạo, muốn lợi dụng em thì có.
- Sao lại gọi là lợi dụng… anh chỉ xin Nữ Hoàng ban cho anh
một ân huệ thôi mờ…
- “Ân huệ gì…” Phương hơi ngã người ra sau vì Trung chồm đến
gần hơn.
- “Anh muốn được… hôn em… một lần…”
- Không, hôm bữa anh đã… hôn em rồi. Anh hứa là không…
Trung cướp lời:
- Hôm bữa không kể… Anh muốn em… tự nguyện… Em chủ động… Anh
muốn giữ làm kỷ niệm…”
- Không được! Anh… tham lam lắm.
- Em bắt anh làm chuyện… khó khăn vậy mà không… thưởng cho
anh à?
- “Em…” Phương lưỡng lự giây lát nhưng nghĩ đến hôm bữa đã đi
xa hơn, hôm nay chỉ hôn nhau một lần rồi thôi thì cũng chẵng
hại gì… “cũng được. Lần này thồi nha.”
Trung mừng rơn, chồm tới sát mặt nàng… Trung hít mạnh gần
cổ nàng để ghi nhớ lấy mùi thơm da thịt của Phương lần
cuối… Hơi thở của Trung phả ra làm nàng nhột nhạt, Phương né
đầu…
- “Anh,”
Trung cắt lời:
- “Sao tránh anh?... Em tự nguyện mà…” Trung cuối thấp đầu,
vẫn nhẹ nhàng hít hương thơm của nàng thật sâu vào lồng
ngực.
Phương rợn người, da gà nổi lên rần rần… nhưng nàng không
bảo Trung ngừng được bởi vì Trung chưa đụng đến người nàng
chỉ có hơi thở nóng hổi của Trung phả vào từng phân da
thịt... hơi nóng đọng lại ở đó, không tan làm nàng cảm
thấy hâm hâm trong người…
- “Anh, tới đây. Em… hôn anh cho xong…”
- “Anh nhớ nó…” Môi Trung đáp xuống đầu núm vú của Phương,
hai môi Trung ngậm nhẹ đầu vú đã căng lên qua làn vãi mõng…
- “Anh!” Phương đẩy đầu Trung, “chỉ hôn thôi mà.” Nàng mất tay
chống, ngã người nằm ra thãm… Trung chồm lên, lom khom trên
người Phương
- “Em phải cho anh giã biệt nó chứ,” Trung nắm lấy tay Phương
đẩy qua một bên, rồi tiếp tục nút vú nàng...
- “Không, em không muốn…” Phương muốn hất đầu Trung ra bằng
bàn tay còn lại…
Nhưng vô ích, hai tay nàng đã bị Trung nắm giữ…
Trung tuột người xuống thấp, Phương không thể co chân lên được
vì Trung đã gài người vào giữa hai chân nàng… hơi thở càng
lúc càng nóng của Trung phả vào mu Phương… Qua lằn vãi,
Phương cảm nhận được cái nóng đó… Người nàng bức rức…
nàng dãy dụa…
- “Trung ơi! Ngừng lại…” Nàng năn nỉ… “Thả em ra… Trung ơi!...”
“Thả sao được… Chỉ có lần này thôi…” Trung nghĩ rồi nhanh
nhẹ lòn một tay đẩy váy Phương lên cao… “Ôi,” Trung than thầm...
cái quần xì líp nhỏ xíu trắng tinh mõng dính chỉ đủ che
hai mép thịt vun đầy… những sợi lông đen mướt mượt mà dài
ló ra hai bên mép quần… Trung liếm một đường dài theo bẹn
của Phương, từ giữa hai đùi lên trên…
- “Anh…” Bàn tay vừa được tự do, Phương cố đẩy đầu Trung ra
khỏi háng mình nhưng anh chàng lì lợm, nhất định không rời
vị trí…
- “Cho anh nhìn… cho anh…” Trung nói đứt quãng vì môi lưỡi
đang bận bịu làm việc trên háng của Phương… “chuyện gì anh
cũng… chịu mà.”
- “Cái này… Không được, Trung ơi… không được!... Ah…” Phương
nấc lên…
Ở dưới, Trung đã vạch đáy quần xì líp của Phương qua một
bên… Không kịp thưỡng thức cái hình ảnh quyến rủ mà Trung
hằng ao ước được nhìn ngắm thật kỷ, Trung lè lưỡi ra hết
cở ép vào cái cửa mình đang thổn thức của Phương… Đầu
lưỡi ngọ ngoạy tìm cửa mình ấn vào… “Ah… Trung ơi!... Ah…
anh… Làm gì em?...” Phương thở hổn hễn, nàng đang tranh đấu
với chính bản thân mình… nàng biết Trung đang làm gì… nàng
không muốn… nhưng nàng cũng muốn… “Cái này là “bú… lồn”. Ôi!...
Trung đang bú lồn mình…” Tiếng nói như vang vang trong đầu
Phương… tay nàng muốn đẩy đầu Trung ra nhưng càng lúc càng
mất sức… ngược lại, mông nàng càng lúc càng nẩy cao…
Lần đầu tiên, Phương cản nhận thật rõ cái cảm giác êm ái
khi cái lưỡi mềm mại liếm láp trên hai mép thịt… Lưỡi Trung
quét lên quét xuống dọc theo cửa mình, rồi… cái tê tái khi
cái lưỡi cứng lên, banh cửa mình ra, thọt vào âm đạo, chọt
chọt, xĩa xĩa… Râu mép của Trung gãi tới gãi lui trên vùng
da thịt nhạy cảm làm Phương rợn người từng chập… Và… “ag…”
Phương nấc lên, hai tay ghịt tóc Trung ghì sát vào háng mình
khi Trung nút hột le đang căng cứng của nàng vào miệng, giữ
chặc rồi vờn lưỡi trên cái hột le đang muốn nổ tung vì áp
xuất trong miệng Trung… Cộng thêm, từ lúc nào, tay Trung đang
lòn vào trong áo Phương, chiếc áo ngực đã bị ̣đẩy lên cao…
hơi nóng từ bàn tay Trung lan rộng trên vú nàng… cái tê tê
trên đầu núm vú đang bị xe xe bỡi mấy ngón tay thiện nghệ
của Trung đã chận đứng tất cả ý chí kháng cự của nàng…
Phương thả hồn theo cảm giác đê mê mới lạ Trung đem đến cho
nàng… nước nhờn rỉ rả không dứt… từ khi biết làm tình đến
giờ nàng chưa bao giờ được cảm giác này… càng lúc nó càng
dâng lên… dồn dập… Nàng rên rĩ, thân người vặn vẹo theo từng
hàng động của Trung, hai chân banh rộng, mông nâng cao khỏi
mặt thảm, hẩy hẩy…
*
* *
“Ag…” Phương rên tiếng cuối cùng… yên lặng trở về trong căn
nhà… “Anh…” Phương chợt tỉnh vì Trung đã ngừng lại từ lúc
nào, kích thích trong người nàng vừa lắng xuống… Phương
bỗng giật mình, nàng phác giác ra nàng hoàn toàn lõa lồ
trước mặt Trung… ngực áo phanh rộng… váy nàng tốc ngược lên
tới eo… quần xì líp nàng đã không còn dính trên người nữa…
Ghê ghớn hơn nữa… Trung cũng đã cởi quần… cái dương vật to,
dài của Trung đang thẳng băng chĩa vào háng nàng… Trung sắp
sữa nằm phủ lên người nàng… “Không, Trung ơi… không!…” Phương
phản kháng khi một chút lý trí trở về với nàng…
- “Cho anh một lần… lần này thôi… một lần thôi… đi em…” Trung
áp háng mình vào háng Phương đang mở rộng không phòng thủ…
- “Không!… em không muốn!… không được đâu!…”
- “Em…” Trung ngừng lại vì cái cảm giác ấm cúng từ háng
Phương chuyền vào người… dương vật căng cứng thêm hơn… Trung
chõi chõi người ép mạnh dương vật lên mu Phương, nẩy nẩy…
“cho anh… đi em… anh chịu hết nỗi rồi…”
- “Không! anh phải ráng… mình hứa… rồi mà…” Phương ráng thức
tỉnh Trung và cả chính mình bởi vì cái khúc gân đang nhúc
nhích trên mu đang luy lay suy nghĩ của nàng…
“Đã tới lúc nầy mà bảo ngừng thì giết mình cho rồi… ”
Trung nghĩ rồi chụp lấy cây viết nguyên tử trên bàn, cài
vào tay Phương, Trung nắm tay Phương, chỉa đầu viết vào ngực
của mình…
- “Phương ơi!… Anh… Em…” Hơi thở Trung nặng nề… “Giờ nầy…em
không cho anh thì…” Mắt Trung long lên xòng xọc… “Em… đâm cho
anh chết đi!… em… giết anh đi!…” vừa nói Trung vừa chuyển
người xuống thấp, canh đầu khấc vào ngay giữa háng nàng,
đâm đâm, lừa lừa tìm lỗ vào…
Phương ấn đầu viết hằn sâu vào ngực Trung… Suy nghĩ, nàng
bậm môi, nhấn mạnh hơn… “Em… em…”
(Hết Phần 9 ... Xin mời xem tiếp
Phần
10)
|