| 
        
        
          
            | 
            COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK |  
            | 
            
             |  
            | Please click the banner to support Coi Thien Thai 
            ! |  
            | 
            
             |  
            | STORY CONTEST 3 |  
            | ANH EM CỘT LỖ |  
            | Tác giả: 20040002E-mail: N/A trong thời gian Contest
 Copyright © by CoiThienThai.Com. All rights reserved.
 Please keep the Author's name, e-mail & link to
            http://www.coithienthai.com 
            if you are going to use this story anywhere
 Cõi Thiên Thai xin cám ơn tác giả 20040002 đã dự thi
 |  
            | [Phần 
            1][Phần 
            2][Phần 
            3][Phần 
            4][Phần 
            5][Phần 
            6][Phần 
            7][Phần 
            8][Phần 
            9][Phần 
            10] |  
            | Phần 6 |  
            | 
             |  
            | 
              Đã mấy ngày rồi Phương thật… bực bội; Phương không biết 
				phải phản ứng với Trung như thế nào về chuyện xảy ra 
				hôm đó… Mắng ảnh ư? Mình cũng… có phần mà! Tránh mặt 
				ảnh ư? Sao được… ở cùng một nhà mà! Không nói chuyện 
				nữa ư? Cũng không xong, mọi người sẽ biết là giữa hai 
				người… có cái gì! Mà không nói ư? Ảnh làm… tới thì sao?! 
				Thật là tiến thoái lưỡng nan… 
 Chưa hết, có cái gì đó mâu thuẩn trong tâm tưởng của 
				nàng… sao cái cảm giác ngày hôm đó cứ đeo đuổi trong 
				đầu óc của nàng, nhất là khi nàng làm tình với Hưng… 
				Trong thâm tâm, Phương biết rằng… không đúng, là… loạn luân 
				nhưng Phương không cản được suy nghĩ của mình, so sánh 
				Hưng với Trung trong lúc Hưng đang… hì hục trên thân thể 
				nàng… nhất là lúc Hưng đã… thõa mãn rồi mà nàng thì 
				còn đang… thèm thuồng trong người!
 
 Còn nữa, mấy bữa nay cũng thật chán… không nói chuyện, 
				trao đổi với Trung, Phương cảm thấy như… mất mát cái gì 
				đó trong cuộc sống của nàng! Ba tháng nay, Trung đã đánh 
				thức lại cái cá tính của Phương… cái lí lắc, lém lĩnh 
				của cô gái tuổi đôi mươi mà khi sang đây, không có cơ hội 
				bộc lộ, đã bị Phương ém nhẹm vào trong xó kẹt của suy 
				tư… Phương đã ép mình chấp nhận cuộc sống, có thể nói 
				là nhàm chán bên xứ này… Phương đã chấp nhận lấy Hưng 
				mặc dù biết rằng Hưng không phải là Hoàng Tử Bạch Mã 
				như nàng từng thầm ước, Hưng cũng không phải là người 
				tâm đầu ý hợp như nàng mong đợi…
 
 Phương biết nàng đẹp… rất nhiều người đã khen nàng như 
				vậy… bạn gái của nàng cũng ganh tị với nàng vì nàng 
				vượt trội trên đám đông… có nhan sắc, có học, nói 
				chuyện có duyên… chỉ cần nàng mở lòng một chút, ngọt 
				ngào một chút thì thằng đàn ông con trai nào mà không 
				quỵ lụy dưới chân nàng. “Cái mặt nhìn thấy ghét!” 
				Phương lại nhớ đến Trung… “Cái đồ… dê!... Nhìn người ta 
				mà như muốn… lột trần người ta ra vậy,” Mặt phương đổi 
				giận… “Còn ăn nói thì kiêu ngạo… khi dể đàn bà con gái…Dám 
				hỗn với bổn cô nương! Hừm… Phải cho nhà ngươi biết tay… 
				Để coi nhà ngươi giỏi tới cở nào…” Phương nghĩ.
 
              Đã mấy ngày rồi, Trung tìm cách bắt chuyện nhưng Phương 
				cứ… tảng lờ. Nhà thì đông người, không có cơ hội để 
				gợi chuyện… bí mật của hai người. Lúc đầu Trung cũng 
				hơi khớp, sợ cô bé hở chuyện thì phiền phức, nhưng nghĩ 
				cho cùng, hôm đó chuyện xảy ra cũng chỉ vì… tình cờ, 
				hoàn cảnh đẩy đưa cho rơm với lữa lại gần với nhau… Sau 
				đó, Trung cảm thấy yên tâm vì trong nhà vẫn bình thường 
				ngoại trừ trong lòng Trung luôn nổi sóng…
 Đã mấy ngày rồi Trung… thèm chết được, mỗi lần nhìn 
				thấy cô bé, em dâu của vợ mình, là người Trung xốn xang… 
				Trung nhớ tới cặp vú trắng mền với hai cái núm xinh 
				xinh, cặp mông tròn trịa săn chắc, và nhất là cái cửa 
				mình căn phồng mà Trung chưa có cơ hội nhìn ngắm nhưng, 
				qua hôm đó, Trung biết là lông… của Phương mượt mà, rậm 
				rạp lắm… Ôi, cái thân thể của gái ba mươi, nẩy nở chín 
				mùi, sao mà hấp dẫn thế!...
 
 Ham muốn thì nhiều, nghĩ bậy cho lắm nhưng Trung cũng 
				không dám… làm bậy. Có điều Trung thắc mắc, không biết 
				cô bé nghĩ gì, tính gì… Cô bé vẫn như mọi ngày, vẫn 
				không che đậy khi biết ánh mắt Trung nhìn xăm xói… vẫn 
				kiêu hãnh ưỡn ngực, nẫy mông, khoe hết cái dáng kiêu kỳ, 
				gợi cảm của mình… “Cô bé cũng muốn… không phải, nếu 
				muốn sao lại tảng lờ thế kia? Cô bé không muốn… thì 
				cũng không phải, đã không muốn thì sao lại… ỏng ẹo khiêu 
				khích mình kiểu nầy?...” Trung cũng điên đầu không biết 
				phải làm gì…
 
              Đến hôm cuối tuần, cơm nước xong, Trung đang ngồi ghế sa 
				lông, ngâm nhi chai bia, lững tững solo vài bản tình ca, 
				Nhi đang rữa chén, còn Phương thì đang chơi với mấy đứa 
				nhỏ dưới sàn nhà…
 Cũng cái kiểu nữa ngồi, nửa quì, rồi khum khum tới 
				trước… cổ áo Phương trể xuống kheo bầu ngực trắng ngần… 
				Trung ngồi xa xa nhưng mắt không rời được vùng đất thần 
				tiên đó… cho đến khi, thằng con của Trung cắc cớ, đu trên 
				lưng Phương… Cô nàng ngồi thẳng người lên nhưng bị sức 
				nặng của thằng bé kéo ngữa người ra sau…
 
 “Ôi…” không gian và thời gian như ngưng đọng… Trong cái thế 
				quì chàng hảng, ngữa người ra sau, ngực Phương căng ra, 
				thấp thoáng qua khe hở giữa hai vại áo là bầu vú vun 
				đầy… áo nàng bị kéo lên, phơi bày làn da bụng phẳng lì, 
				trắng hếu, điểm giữa là cái rốn nhỏ xíu, xinh sắn, 
				lưng quần cũng bị trịch xuống một chút, đủ để khoe một 
				phần bụng dưới, và nhất là khoe cái mu… căng đầy sức 
				sống, cộm đầy lên một cục ngay giữa háng…
 
 “Ôi” Trung ao ước mình có thể chồm tới để úp mặt mình 
				vào đó… Giấy phút nầy, Trung sẳn sàng quì mọp trước 
				mặt người đẹp miễn sao nàng ban cho Trung cái ân huệ 
				được nâng nui, được chăm sóc cái… hạ thể hấp dẫn của 
				nàng… “Ôi, nếu mình được quì vào giữa chân nàng… ép 
				háng mình vào đó, ôm lấy cái eo thon gọn của nàng, 
				ghịt nàng ngồi trên đùi mình, rồi mình chỉ cần hẩy 
				mông… Ôi…” Dương vật Trung giựt giựt…
 
 Phương gỡ người khỏi thằng nhỏ, ngồi thẳng dậy, nhìn 
				thấy Trung đang… đực mặt ra. Trong tích tắc, Phương chợt 
				hiểu cái tư thế đầy gợi dục của mình… nàng hơi đỏ mặt 
				nhưng rồi nàng, kín đáo, mĩm cười đắc chí… “Đáng… đời… 
				anh chưa…” nàng chợt nhớ tới câu hát của cô ca sĩ nhí 
				nhãnh, “Cho nhà ngươi… thèm nhõ rãi… cho nhà ngươi tức… 
				điên người luôn…”
 
 Nếu không cuộc chơi không ngừng kịp để kéo Trung ra khỏi 
				dòng tưởng… loạn thì chắc Trung đã xịt khí ra quần… 
				Nhìn ra được cái cười đắc ý của Phương, Trung lắc đầu… 
				“Cái cô bé nầy… Cố tình khiêu khích mình…” Trung tự nhủ, 
				“Đàn bà con gái… khiêu chiến hả? Muốn thử hả? Để coi ai 
				thắng ai thua cho biết…” Trung quyết định… “Phải thử một 
				lần cho ra lẽ…”
 
              (Hết Phần 6 ... Xin mời xem tiếp
				Phần 
				7) |  
            |  |  
            | Xin các bạn vui lòng nhấn 
            chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai! |  
            | 
			 |  
            | (CONTEST 
            STORY 3)(VIETNAMESE 
            STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)
 |  
            | Join Cõi Thiên Thai's 
            Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who 
            live in Viet Nam) |  
            | 
             |  
            | Last Update: April 10, 2004This story has been read (Since April 10, 2004):
 
  |  
            | 
             |  
            | This page is using Unicode 
            font - Please
            
            download Unicode Font here to readCopyright © by CoiThienThai.Com. All rights reserved.
 Web site: http://www.coithienthai.com
 E-mail: 
            [email protected]
 |  |