Vợ chồng Thêm về nhà bà nhạc gia, họ tạm chia tay Nga.
-Nga, em ở lại chơi, Thêm mời đi nghỉ mát.
-Em bận shop may vá quần áo, xin chờ dịp khác. Bớt và
Thiên Nga đáp chuyến bay về lại Sydney, thủ phủ khá đông
người Việt sanh sống. Bảnh và Tùng ra đón bạn và vợ, mặc
dù đêm qua anh làm ca tối thức suốt đêm giờ khá mệt. Vợ
chồng Tùng ngồi băng ghế sau, dựa đầu vào vai vợ chàng lấy
hơi ấm ngủ thiếp, mặc cho xe chạy về nhà, Bớt và Bảnh mang
hành lý, xách tay vô nhà Nga mới đánh thức chồng dậy dìu vô
phòng ngủ tiếp.
Cả hai tắm rửa xong, ăn bát phở nóng do Bảnh mua, họ đánh
giấc ngủ ngon lành đến tối.
Bớt cảm nhận trách nhiệm nặng nề gắn bó sâu đậm với Cúc
Hương, từ đây lương tiền của chàng chỉ còn một nửa, lại phải
lo gánh thêm cho chị dâu đang bầu. Chị Dung là nửa mảnh linh
hồn, giọt máu hồng gửi gấm của người anh. Hương là nửa mảnh
linh hồn còn lại, nàng mang một phôi tinh cho mái ấm gia
đình thật sự. Cả hai đều là thứ mật ngọt được Bớt nếm trải,
trước khi giã từ kiếp sống độc thân. Ngôi nhà Bớt làm chủ
trả hết tiền vay ngân hàng, nên không lo âu. Bù lại còn anh
em cảm thông chia xẻ -share tiền thuê nhà hằng tuần, một lợi
tức phụ bù đắp vào cuộc sống mới của vợ chồng. Bớt liền
hốt chân hụi thay thảm mới, đổi tủ lạnh thật to, mua chiếc
Tivi mặt dẹp ở phòng khách, trang hoàng sơn phết nhà cửa lại
nghênh đón vợ. Nhà bốn phòng, bốn cặp thật vừa vặn, cứ tạm
tá túc với nhau như bấy lâu nay, đừng làm gì xê xiển tình
cảm mất đi khó tìm lại, đó là tâm đắc của Bớt trong cung
cách sống chung với bạn bè. Dĩ hòa vi quý, Bớt muốn chị
Thiên Nga đứng đầu hướng dẫn, đám đàn ông quá dễ, chỉ sợ phụ
nữ mấy bà ngột ngạt vì thay đổi nếp sống, khác biệt văn hóa,
thời tiết... đâm buồn tẻ gây mất đoàn kết. Bớt luôn cầu
xin ơn trên hộ trì cho chị Mỹ Dung qua Úc trước, vẽ vời sao
chị nghe vậy, chị Nga hứa sẽ hướng dẫn may vá là vô khuôn.
Cúc Hương đến, phụ lực cuộc sống sẽ an bình.
Còn vợ Bảnh có đoàn tựu cũng sắp sỹ cả năm, vì không có
gì ưu tiên. Âu cũng số Trời an bài như Sang an ủi Bớt khi
hai con tim hòa nhịp nhau...
Quay về Úc ba tuần sau, điện thoại Mỹ Dung cho Bớt hay, tòa
đại sứ gọi lên phỏng vấn, trình giấy tờ xong rồi. Anh chị
còn đang ở Sàigòn, gọi cho em hay chuẩn bị đóng tiền vé máy
bay chừng 8 trăm Úc kim, nên chờ thơ tống đạt tới nhà nay
mai. Cúc Hương có giấy hẹn cuối tháng nầy, tức sau chị hai
tuần. Hy vọng gặp em sớm. Bớt an tâm vì tiền hụi còn. Lòng
thầm cám ơn tên “cò” làm giấy khá uy tín. Bớt liền chia xẻ
niềm vui cho Thiên Nga. Khi chị Mỹ Dung qua phụ với chị ở
shop: đơm nút áo, lên gấu quần... khỏi chạy xe đưa người
ngoài, chị mừng chung.
-Ủa sao chị Dung qua lẹ quá vậy?
-Chị ấy đang có bầu, cứu xét đặc biệt... Đúng rồi luật lệ
xứ Úc trọng con nít, người bệnh, cây cỏ... Sanh nở chánh phủ
trợ cấp 3 ngàn, không kể ưu tiên khác.
(Luật bảo lảnh vợ, con Úc thay đổi theo chánh sách chánh phủ,
trước đây đợi chờ chỉ một năm, nay có phần khó hơn...vì dân
số đủ 20 triệu; nên hơn sáu tháng không phải tác giả tự
phóng bút đâu! Độc giả Cỏi Thiên Thai xin dễ cảm thông..)
-Nhưng ai là tác giả bầu tâm sự, chị nghi Bớt quá?, bửa em
đè chị chơi bất biết trời thần đất lở, sức trai khá sung mãn
tinh trùng em hung hãn đầy đủ. Không mang condom giao hợp
chị dám dính lắm?.
-Không đâu, -ai chịu cha ăn cướp- nhưng trong nhà nầy thôi-
đừng nói tung ra ngoài nhen, bể mặt hết.
-Ừ, chị hứa giữ kín, chị em trong nhà thương nhau không hết,
chị còn mang ơn em giúp vốn làm ăn... *
* * Bob trở lại hãng điện làm sau hơn ba tháng
phép, bắt tay anh em gửi tiền chung vui đám cưới của mình.
-Về thăm bà con, cha mẹ bên anh mạnh hết hả?.
-Cám ơn sau thời gian xa cách gặp ai cũng mừng, cũng lưu
luyến, vui cười chẳng nghe ai than đau yếu gì đâu.
-Anh Bob, sức khỏe anh sung mãn em nghi cưới vợ là có bầu
liền, tướng ông ham chơi lút cán, tôi nghi đúng lắm?! Bảo
đảm, chịu thiệt đi tụi nầy góp tiền mua than cho chị gấp...
-Bạn đoán đúng quá, Chủ nhật ghé tôi mở tiệc vui, đến ăn,
uống chơi, tôi sẽ kể chuyện sex từ Nam ra Hà Nội. Giờ làm
cho kịp đợt hàng giao cuối tuần nầy. Bớt là supervisor- giám
thị –trông xem hơn 16 nhân công thuộc phân xưởng sản xuất
điện tử, ca trưa, thấy xấp giấy order: các “con chip”, các
mạch điện tử sẵn trên bàn mình.
-Tuần nầy “cày” overtime nhen?. Sure mà...
*
* * Buổi trưa nằm trong căn phòng nghĩ mệt,
sau một buổi dọn dẹp căn phòng cho khang trang lại. Bớt đang
thiu thiu ngủ thì điện thoại reo vang, giọng đầu dây Cúc
Hương nhỏ nhẹ:
-Anh đó hả? Mừng lắm anh ơi, em được thư tòa đại sứ mời lên
Sàigòn sẽ phỏng vấn vào cuối tháng Ba nầy.
-Vợ chồng chúng mình sắp xum hợp!. Bụng cưng, sức khỏe ra
sao?, ăn ngủ, thèm chua gì chưa?. Anh nhớ cưng lắm.
-Điện thoại ở nhà loại local kêu không được, phải ra Ty Bưu
điện đây..., nói nhiều... thôi chúc anh khỏe.
-Hôn anh nhiều. Bye. *
* * Bớt ra phi cảng Sydney đón Mỹ Dung với nổi
mừng khôn tả. Thời gian hơn 6 tháng vừa trông đợi vừa niệm
Phật...
-Chào chị Hai, Mỹ Dung còn ngơ ngác quang cảnh phi cảng
Sydney quá đồ sộ, nhộn nhịp du khách qua lại, xứ lạ quê
người bâng khuâng đẩy hành lý ra cổng. Giựt mình thấy Bớt
đứng chần ngần, cảm động ôm chầm lấy đứa em chồng ràn rụa
giọt ngắn giọt dài. Lau nước mắt cho chị dâu, như người
tình mới về nhà chồng còn vẻ bỡ ngỡ...choàng chiếc áo len
cho ấm. Mang hành lý ra xe, Bớt lái vào đường hầm freeway
với 4 lane, xe lưu thông như mắc cưởi khiến Dung trở nên
choáng ngợp, trước sự giàu có: nhà cửa, cao ốc, công viên
xanh mượt của xứ Úc; phút chốc xe về nhà ở thành phố
Bankstown.
Bước vô phòng dành riêng cho Dung, lại sững sờ lần nữa,
em ưu tiên lo cho chị đủ thứ vậy? Giường lớn có lót mền điện
bên dưới, tủ áo, bàn phấn, đèn trần, đèn ngủ đầu giường,
đồng hồ báo thức điện tử... khá sang trọng, nhà cửa, nội
thất khác lối trang hoàng ở Việt Nam. Nàng nhớ lại những
ngày tháng trọ học ở Trường Sư-phạm Thực-hành thì đây kỷ
niệm làm sống dậy thay đổi cuộc đời lần thứ hai. Bớt quay
sang đưa ly trà ấm pha sẵn trong phích, mời uống. Ôm chị dâu
hôn cho vơi nổi nhớ nhung.
-Chị Hai ở đây ai cũng có phòng riêng, dù to hay nhỏ cố gói
ghém, sống đùm bọc với nhau.
-Diễm phúc lắm rồi, còn niềm vui nào hơn em ơi!.
-Chị thay đồ đi tắm cho khỏe, Bớt phụ mở nút áo, hướng dẫn
vào nhà tắm, vặn nước ấm rồi đưa vòi cho chị, bước ra chờ.
Những tia nước ấm từ vòi hoa sen tưới lên khắp thân thể mỹ
miều của Mỹ Dung như thư giản, xua cơn mệt mỏi. Nghe tiếng
nước ngưng Bớt bước vào choàng khăn lông lau khô. Da thịt
chị dâu hơi căng thẳng, vú đít cũng tươi hồng cuồn cuộn, hấp
dẫn lạ kỳ càng làm chàng hưng phấn, nhưng lòng phân vân chị
còn mệt mỏi, chỉ ôm hôn lần nửa thật lâu.
-Ủa sao nhà sao vắng teo không ai hết, vậy em?.
-Anh em đều đi làm, vợ chồng chị Nga ở shop. Em nghĩ việc để
rước chị.
-Chị ăn cháo rồi hãy ngủ cho khỏe, hành lý soạn sau. Em ở
phòng bên, có gì kêu kiếm em nhen.
Cơn lạnh hây hây mùa Thu đầu tháng Tư, khiến Dung tắm xong
hơi se se lạnh làn da.
-Chị muốn em ôm nằm ngủ chung được không?
Bớt khóa cửa leo lên nằm trước, Dung nằm trong, ôm nhau
kề môi hôn như truyền hơi ấm để giỗ giấc ngủ. Mỹ Dung như
thiếp đi không hay biết vì bị cơn say sóng vượt chặn đường
dài, thức giấc thấy Bớt biến đâu mất, tứ bề vắng lặng lòng
đâm hoảng sợ. Mở cửa thấy Bớt đang sơn phòng mình bên cạnh;
nàng cảm động thương em chồng quá hào hiệp và chu toàn.
-Chị soạn đồ qua cho vui, có quà của em. Mở hộp, khoen
cà-rá vàng 18- năm chỉ, như của lưu niệm, em đưa tay chị đeo
vô của Má gửi cho em. Má nói nhiều, nhưng chị mệt chỉ còn
nhớ: ai săn sóc lo toan hạnh phúc là ân nhân, má không bài
bác và dặn chị săn sóc, nuông chiều em!! Em chánh là người
tái tạo cuộc đời, chị sống hiện thực...
-Cám ơn má đọc được ý tưởng của em. Nhưng em không thể là
chồng của người chị kính yêu. Chị cũng không thể vợ của đứa
em chồng. Quan hệ chăn gối là sự tự nguyện của chị và em
trước mặt anh Hai, chúng mình không lén lút, không loạn luân,
lãng mạn đúng hơn. Chị thích em không vì tiền bạc, nhà lầu
xứ người, đơn giản là chị cần em... Em có tiền lương công
nhân kỹ thuật năm trên 60 ngàn, không thể bỏ trách nhiệm sau
lưng khi hay tin chị có bầu, giọt máu của họ Vũ...
-Chị khỏe chưa, cho em “khai trương” giường mới nhen? Dung
hơi ngơ ngác không nghĩ Bớt háo hức muốn làm tình
Bớt tiến lại khóa trái cửa cho an toàn. Mỹ Dung vội đứng
dậy cởi bỏ y phục, nằm ngửa xuống giường, lập tức Bớt xáp
chiến. Chồm đè lên người chị, đón nhận cuộc ái ân: môi kề
môi hôn, nút lưỡi nghe chùn chụt. Trời ơi sướng gì đâu!. Bớt
tự tiết dục hơn 6 tháng chờ ngày tao ngộ, đoàn viên; giờ
chàng như con hổ đói, nhét dương vật vô nắc thọt tưng bừng,
không bỏ phí một khoảnh khắc thần tiên gần gũi nhau. Dung có
bầu chất hormone dư thừa tươm rịn ướt khiến cuộc mây mưa
càng hưng phấn đồng nhịp. Nàng liên tưởng đêm trước, vợ
chồng chia tay Thêm dành giây phút riêng tư cho nhau, nhưng
không tưng bừng ướt át, khoái lạc tột đỉnh như bây giờ,
khiến Dung nhắm nghiền đôi mắt để miên man thụ hưởng... Nghe
tiếng Bớt nói nhỏ bên tai.
-Chị ơi!, em muốn ngưng bế tinh để khuya mình giao hợp tiếp
nhen, vì chàng suy đoán gần đến giờ anh em sẽ về nhà.
-Cám ơn chị. Chúng mình mừng nhau chút là đủ... Rồi Bớt gọi
trực thoại về Việt Nam bằng thẻ -16 PM ở Úc khoảng 12 giờ
trưa Việt Nam-, báo tin Mỹ Dung đến Sydney an toàn, trao
điện thoại cho chị dâu nói tiếp với Má và anh Thêm đang nóng
lòng chờ tin vui vợ, con...
Chợt có tiếng gõ cửa, đúng rồi, anh em làm ca sáng tan hãng
ghé lại viếng thăm Bớt.
-Chào chị Bớt, vợ chồng em chúc mừng anh chị.
-Ồ! -Đây chị Hai- Mỹ Dung chị dâu anh. Còn Madame Bớt-Cúc
Hương, sắp sữa sang tới.
-Thôi chết!, xin lỗi, -ông xã em làm chung với anh Bớt,
không biết vóc dáng chị không dám mua áo quần mùa Thu. Biếu
tiền mặt chị nên mở sổ bank ở ngân hàng, có số account rút
xài từ từ, ở đây ít người xài tiền mặt, toàn thẻ tín dụng...
Tụi em xin phép về lo cơm nước, rước các con gửi nhà trẻ...
Bảnh làm về ghé thực phẩm Á châu mua rau cải, trái cây, thức
ăn nấu chín sẵn ở tiệm về dùng liền, hôm nay phiên chàng
phục vụ theo phân công người ngày. -Chào chị Hai, đi máy
bay mệt không? Nghiêng má cho em hôn chúc mừng chị?, có mua
trái cây chị giải lao.
Lịch sự Bảnh đưa mặt hôn má Dung, dương tính lạ làm nàng
sướng rùng mình đến són tinh trong quần. Rồi bốc lôm chôm
đưa mời chị Dung ăn...
-Em phải lo cơm nước các anh chị về dùng chung, tối nói
chuyện nhiều. Cuộc sống ở đây mọi người phải chạy rượt với
thời gian, với nhu cầu, với công việc hằng ngày... xem ai
cũng tư thế vội vã. Dung mới sang Úc chưa cảm nhận điều đó.
Sẩm tối anh em tụ hội về ăn cơm chung. Tùng làm ca đêm, chỉ
có Thiên Nga, Bớt, Mỹ Dung và Bảnh.
Những gương mặt sống chung hài hòa, thân thương như huynh
đệ trong nhiều năm qua. (Hết Phần 18 ... Xin mời xem tiếp
Phần
19) |