Bớt du hý hơn mười ngày ngoài thủ đô Hà Nội.
Cả hai chàng độc thân Bớt và Bảnh quay về xã Bình Lảng lo
việc tổ chức lễ cưới với cô giáo Hương, được chị dâu thu xếp.
Vợ chồng anh Thêm cũng đứng ra chủ lễ. Cúc Hương và Bớt
cùng lên Saigòn mua sắm cà- rá hột xoàn, theo ý thích của
nàng. Món quà liền trao kín cho anh chị Thêm trước-
như của hồi môn trình quan viên hai họ vào ngày vui. Cô dâu
chú rể cần khoen cà- rá vàng để sẵn trong hộp, đeo như nghi
thức đính ước của ngày cưới chung hai họ. Đơn giản nhưng
không kém phần trang trọng chung.
Gia đình nhà gái tề tựu khá đông, Nội, Ngoại vui vầy. Nhưng
miền quê, hễ khi có đám cưới, một cuộc vui, thường mọi người
kể cả bạn bè, bàng lân lối xóm góp một tay che rạp, nấu
nướng tưng bừng uống ăn, nam nữ vui chơi, ca hát suốt ngày
đêm vào ngày nhóm họ. Vợ chồng anh Thêm muốn làm rạng rỡ
gia đình nhà gái, nở mặt với xóm giềng chung, và nhẹ trách
nhiệm cho mình về sau. Biết Bớt dư bạc tiền nên đề nghi đặt
nhà hàng người Hoa ngoài tỉnh lo toan mọi sự, với ban ca tân
cổ nhạc giúp vui. Quan viên hai họ nhóm họp ăn uống, vui ca
xướng hát, rình rang, kẻ tặng quà, người chúc phúc nhau xong.
Đoàn xe rước cô dâu về nhà anh chị Bớt. Cúc Hương trong bộ
áo cưới hồng bằng xoan đắt tiền, đầu đội vương miện kết bích
ngọc trắng lấp lánh như ánh sao, song hành bên chú rể, bộ
veston sậm xem chững chạc, thật xứng đôi vừa lứa.
*
* * Đêm hôm ấy, tại nhà của anh chị Thêm. Bớt
động phòng hoa chúc, khai mở động đào của cô giáo Hương.
Nàng trong trang phục áo hồng bằng loại voan mỏng thật đắt
giá, phủ kín gần hết người như lộng kiến, quà do Bớt nhờ bạn
mua theo ý chàng để mừng vợ. Từng vùng đồi núi khe lạch ẩn
hiện rõ ràng, chàng ngắm nhìn mãn nhãn, dưới ánh đèn mờ. Một
bầu vú căng tròn hồng hồng nhô cao chạm sát vào áo của cô
tăng vẽ khêu gợi vô cùng.
Cúc Hương như một đóa hoa “đồng nội” còn đầy hương sắc,
29 xuân xanh còn khá xinh đẹp, sang trọng, ăn nói từ tốn
bước đi nhịp nhàng vào giường ngủ. Bớt nằm ôm ghì hôn Cúc
Hương mùi thơm ngát bốc từ da thịt, lâng lâng sướng khoái,
từng thớ thịt mịn màng liền lạc như pho thạch cao trắng
tuyệt tác sừng sững trước mặt mình. Chàng vén áo vò nặn đôi
gò bồng đảo, lòng miên man tràn ngập niềm hạnh phúc lứa đôi.
Khi cả hai đồng hưng phấn Hương chưa kinh nghiệm ái ân,
sẵn sàng chiều chuộng chồng, chàng ấn dương vật vào âm hộ
của vợ, nhưng cửa âm môn khá khít khao nàng cảm thấy đau
nhói, tự hơi nhón mình cao cho gượng bớt cơn đau phần nào.
Bớt hừng chí nắc mạnh, nàng tới la lớn:
- Chết em anh ơi!, nàng xoay mình rời vị trí.
Bớt dìu nàng ngả nằm ngửa người lần nữa, đưa con chim trở
lại chốn “Thiên cung” vừa thọt nắc thật mạnh nghe tiếng bực
“r.ắ.c.. r.ắ.c, thứ âm thanh khô khan nhưng đau buốt trong
âm hộ Cúc Hương. Nàng uốn người cho thoát cơn đau lần nữa,
nước mắt ràn rụa ướt khóe... Bớt rút dương vật thấy dính đầy
máu quanh đầu khấc cu mình đỏ lòm, như thứ hồng châu lợn cợn,
pha lẫn chút âm tinh và dương khí tanh tanh. Bên dưới âm mao
Cúc Hương cũng đỏ lòm đang rịn rỉ
Chưa được hoàn toàn thỏa mãn, nên con cu cứ bần bật ngẩng
đầu, quả đúng Bớt như chưa hạ cơn dục, chàng cứ tiếp vò bóp
cặp vú vợ cho thật hạ hỏa một lúc lâu. Khi thấy Bớt như hoàn
toàn muốn ngưng giao cấu và thôi thoa nắn người vợ đầu ấp
tay gối. Cúc Hương mới dám thỏ thẻ không ra lời như tiếng
nói tắt nghẽn trong miệng:
- Màng trinh em vừa bị rách. Anh ơi, em đau qua trời!, sẽ là
vợ anh miên viễn, nương tay thương người vợ hiền. Cúc Hương
có vẽ run rẩy và như muốn ngất người đi. *
* * Sáng hôm sau, Thêm và Cúc Hương phải về
nhà cha mẹ ruột nàng để hoàn trả cho hàng xóm các thững-
hộp quả bằng thiếc đựng bánh mức, trà, rượu... do đàng trai
mang lễ vật đến trong ngày cưới.
Còn nhóm thợ xây cất của Giàu lo thu dọn trong nhà, các thân
cây chuối, lá đủng- đỉnh dựng làm cổng tam quan ngày vui:
“Tân hôn” ngoài ngõ. Mỹ Dung đưa tiền biếu và dặn họ ăn uống
ngoài quán cà- phê để nàng đang lo việc khác đừng vào quấy
rầy.
Nhà chỉ còn hai người. Bớt như quá rạo rực đòi hỏi xác thịt
chị dâu, vì họ vắng làm tình hơn hai tuần.
- Chị Hai ơi!, nhà vắng, em muốn hú hý chút?
- Chị cũng đang đứng ngồi không yên, lòng xốn xang vô cùng,
nãy giờ chờ đám thợ xong việc về mới an tâm.
Hai người dìu nhau vào phòng, đêm qua Bớt gần gũi vợ –đêm
hợp cẩn- chưa thật sự sướng khoái, thỏa dục vì âm hộ
nàng khít khao giao hợp đau dương vật. Tinh lực còn sung mãn
ấp ủ trong hai tinh hoàn gây tức tức. Bớt quan sát chõm vú
chị dâu núm nhô cao đỏ hồng hơn ngày trước, hạch sửa liền
lạc mướt rượt chàng cuối hôn nhũ hoa Mỹ Dung.
- Em ơi chị đang đau âm ỷ bên trong.
Mỹ Dung thụ tinh, da thịt như nồng ấm thêm chàng banh khe
âm mao đỏ hồng, như con chem chép hé miệng- dâm thủy
tươm ướt ướt, nàng hưng phấn ưỡn cong hạ bộ lên cao, hai
chân banh rộng đưa “mép lồn” một thẹp thịt dầy đỏ hồng. Bớt
le lưỡi liếm từ dưới lên tận mồng đốc, dòng âm tinh măn mẳn
của chị dâu kích thích vị giác, Dung giựt mình cảm nhận sự
sung sướng miên man; bất chợt Bớt liền đưa dương vật vào nắc
tới tấp cho thỏa cơn thèm khát từ đêm qua. Con chim chàng
thoăn thoắt ra vô trơn tru, khiến Mỹ Dung sướng khoái, như
lạc lối vào động đào tiên.
- Em ơi, hãy nắc mạnh thêm nữa, chị thích cú nắc tuyệt vời
nầy quá đi.
Nàng liền ôm ghì lưng Bớt, chàng gò lưng khom xuống nắc
thọt thật sâu vào tận cổ tử cung, Dung phát ra tiếng rên ư..
ự.. đầy nổi hoan lạc, vừa lòng chị dâu với âm hộ ấm đầy kích
dục. Bớt liền xoay người chị dâu nằm nghiêng gác chân lên
vai, dương vật xâm nhập sâu hơn, chàng nắc thọt tưng bừng
càng làm Dung mê man sướng khoái bất tận. Rồi hai tay chàng
vò bóp đôi gò bồng đảo, nọng vú dồn nghiêng về bên thật đã
bàn tay chừng chừng. Hai người cứ vui thỏa, họ đưa nhau
lên hết đỉnh khoái lạc nầy sang niềm khoái lạc khác không
thể ngưng.
Bớt cảm thấy như hơi lo lắng, nhất là sợ Cúc Hương quay về
bắt gặp cảnh trái mắt loạn luân, nên bắn xã bầu tinh dịch
đầy nhóc trong âm hộ chị dâu, tâm sự tiếp:
- Chị Hai ơi, em dành sức để chúng mình đi nghỉ mát giao hợp
tiếp nhen!,- em dự định tổ chức hưởng tuần trăng mật
vào tuần sau. Em lúc nào cũng không muốn rời chị nửa bước.
Chị tha thứ cho em, mê mệt chị như là vợ, cái âm hộ chị ấm,
hương nhụy ngạt ngào muốn kết hợp sống chung luôn.
- Cám ơn em đã giúp anh chị biết bao nhiêu bạc tiền, nhu yếu,
còn tặng “bầu tâm sự”- chị cảm thấy vui thỏa vô ngần,
nào dám ước mơ gì xa hơn. Nên dừng ý tưởng lại....lúc nào
chị cũng là chị dâu trong trái tim của em.
- Chị ơi chúng ta có nên thú thiệt cho Cúc Hương biết không?
- Ừ phải, em rất hữu lý vợ chồng không dấu nhau điều gì mới
hạnh phúc, nhưng phải tùy lúc, tùy thời mới được...
Hai người vừa thỏa dục với nhau xong, liền lấy Honda chở
nhau chạy về xã Tân Túc - nhà nhạc gia thăm ông bà,
phụ lo công việc với Cúc Hương, cùng mời đi du lịch Đà Lạt,
Nha Trang... (Hết Phần 9 ... Xin mời xem tiếp
Phần
10) |