Bớt vọt lên Saigòn lại nhà Bảnh, để đáp chuyến máy bay ra Hà
Nội du hý, khéo léo hơn trước khi rời Bớt đề nghị cả hai
cùng đến thăm người anh của Cúc Hoa chiếm cảm tình họ trước,
với thùng trái cây và chai rượu nho như quà giao tế để gián
tiếp nhìn mặt người đẹp Cúc Hoa.
Hướng dẫn viên công ty du lịch đón tiếp Bớt và Bảnh như
thượng khách- VIP- tại phi cảng Nội Bài và đưa về khách sạn
5 sao sang trọng. Ngày hôm sau cả hai chàng trai “độc thân” ra chốn Hà Thành
cùng đi ngoạn cảnh: dọc bờ hồ Tây, hồ Hoàn Kiếm, chùa Một
Cột- Nghê Húc-, Văn Miếu... những danh lam thắng cảnh, di
tích lịch sử ở thủ đô Hà Nội cổ kính vốn có nền văn hóa lâu
đời từ thời nhà Lý lập đế đô lấy tên Thăng Long đến nay ngót
cả ngàn năm mà vẫn còn trơ gan cùng tuế nguyệt... làm cho du
khách phải chạnh lòng hồi nhớ về dĩ vãng thời vàng son hào
hùng của dân tộc Việt một thời...
Phố xá, công lộ, xe cộ trong thành phố không tấp nập, nhưng
theo quy hoạch của nhà nước xây cất chứ không ồn ào sầm uất
kém mỹ quan như các đô tỉnh lỵ miền Nam.
Nhưng đối với Bớt và Bảnh ra đây tìm của lạ, -hành lạc- lòng
chẳng mảy may chạnh lòng chi ngoại cảnh, thêm ỡm-ờ lo toan,
hơn là thưởng thức cái thơm tho của mỹ nữ Hà thành. Hướng dẫn viên người Hà Nội nên giọng nói đúng âm điệu,
thánh thót dẫn dụ hai chàng độc thân ngoạn cảnh 36 phố
phường. Nhưng ăn phải chọn nơi. Chọi gái phải tìm địa điểm
kín đáo-“ cò” dẫn đường.
Thủ đô Hà Nội có vẻ cổ kính chứ không cảnh đèn mờ, cà phê ôm,
quán “nhậu ôm” tràn lan tưng bừng náo nhiệt cảnh về đêm dập
dìu “tài tử giai nhân” như Saigòn đô hội, tỉnh lẻ miền Nam.
Ăn chơi xả láng chả sợ thứ chi...
Không cảnh vỉa hè, bán bưng. Khách ăn phải vào nhà hàng dù
là: món bún ốc, bát phở... ở khu phố ẩm thực Tống Duy Tân,
khu Hồ Tây, chợ Dừa... Đến món “cầy tơ”- cũng trong Liên
hiệp thịt chó Nhật-Tân, chứ không bày la liệt như khu chợ
ông Tạ, Sàigòn; đặc biệt vào ngày Rằm, ba Mươi hàng thịt chó
đóng cửa.. Anh hướng dẫn viên du lịch còn cao rao, cái văn hóa bảo thủ
ở cố đô Huế: bác thợ hớt tóc mặc áo thụng đen, đầu chít khăn
đống; bà bán kim chỉ thôi cũng áo dài ngồi chễm chệ.. trong
thành Nội đấy các bạn ơi.
Dân sành điệu ăn nhậu hay tìm hương vị lạ, khoái khẩu không
thể bỏ qua:”Cơm-Lam Bắc-Pó”. Nhà hàng tuyệt chiêu món ăn độc
đáo nào: heo rừng, thịt nhím, dê rừng, gà rừng, nai... toàn
món quý hiếm mua từ mạn thượng du tãi về, uống với rượu cần
tuyệt hảo. Quầy hàng chưng bày từng chiếc bình thật to ngâm
rượu nguyên con gấu con hà-nàm, những chai rượu rắn hổ...
Lông công, mỏ chim hùng-hoàng trang trí trên tường, chứng tỏ
là tay chuyên nghiệp lão luyện săn lùng sưu tầm trong làng
ăn chơi Hà thành có một không hai. Bớt thấy các cô gái phục viên ăn mặc theo cung cách cô sơn
nữ thượng du tỉnh Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai...áo ngắn tay
với váy sặc sỡ đủ màu, tua ren tua tụi, duyên dáng tuyệt vời.
Nhìn rất hài hòa, đẹp lạ thường. Vui tai hơn là những tiếng
reo theo mỗi bước chân, từ những chùm lục-lạc đồng mang ở cổ
chân. Nàng bưng ra một bình sành -như chiếc thố to-, mở nắp
xong đổ nước suối trong chai vào- chờ men rượu dậy-, Cặm bốn
chiếc cần hút bằng trúc nhỏ uốn cong theo vị trí thực khách.
Nhưng không phải các cô là “đội ngũ phục vụ viên” kiểu
bia-ôm như Saigòn, rờ rẫm loạng quạng bị khẻ tay...sanh sự
phiền phức. Món nhím xào lăn lên đầu, ăn với bánh đa nướng- bánh gạo
tráng dầy trong Nam-, đưa cay với rượu cần, tiếp theo là nai
nướng cuốn lá lớp mùi thơm ngào ngạt rất hấp khẩu vị dù gặp
ai khó tánh đến đâu cũng gật đầu khen ngon. No lòng sanh rậm rật!, muốn ấm cật- du khách không nên ghé
các quán bia ôm, dù em út ở đây thơm tho mướt rượt như muối
mít, thiết tha mời gọi. Các phòng massage các em luôn nghênh
đón, người ta luôn sợ vấn đề “an toàn xa lộ”. Hướng dẫn viên
cho biết “phi vụ mua dâm” có thể 5 trăm đô loại mặt hàng cao
cấp, dành cho khách xịn, bậc trưởng giả, nhưng “khiếp” bị an
ninh “xờ gáy”, nên về khách sạn mình ngụ. Bớt và Bảnh thấy cần cảnh giác vì họ sắp vào ngả tẽ cuộc đời-
qua lời anh hướng dẫn đầy uy tín-, họ đành quay về khách sạn,
nhờ viên quản lý là an tâm. Có lẽ Bớt cảm thấy cuộc tìm lạc
thú- làm tình không mặn mòi bằng các cô gái Saigòn hay đô
thị miền Nam hay sao?, mà hướng dẫn viên có sự chọn điểm,
chọn nơi giữa chốn đô thành hoa lệ?!.
Em “gái chọi” Hà thành được khách sạn gọi. Bớt kinh nghiệm lão luyện tình trường, xoay lưng cô gái chọi
cho áp vào ngực mình, tay thoa nắn cặp nhũ hoa mun múp như
quả cam đỏ mọng, cho mông đít nàng hoàn toàn cọ xát vào
dương vật mình bất chợt ngẩng đầu lên cao, chàng hôn lên mái
tóc, sau gáy, vành tai kích thích vùng da thịt nhạy cảm.
Hưởng hít mùi da thịt nồng nàn cô gái Bắc tươi trẻ mát mẻ,
đầy thích thú hơn, trước khi bày cuộc mây mưa ngắn ngủi. Bớt cả tháng nay dành tinh lực cho cuộc tình loạn luân với
chị dâu, khi ra Hà thành có phần thấm mệt, không còn nô nức
như lúc mới về, chàng nằm ngửa để cô gái chọi trường lên
mình nhét dương vật vào âm hộ -kiểu cỡi ngựa phi đường xa-
làm chủ thế trận nàng nhún nhảy liên hồi, cho Bớt thỏa dục. -Anh ơi có thích kiểu làm tình nầy không?! Em đang sướng tơi
người ra!... Quả đúng âm điệu Bắc nghe êm tai lạ, thỉnh
thoảng Bớt từ dưới ưỡn mình nắc mạnh lên như đáp trả, hồi
lâu, chàng phấn kích bắn dòng tinh thẳng vào âm hộ, cứ nằm
yên cho nó trào ra.
Sáng dậy Bớt đánh răng rửa mặt xong cô “gái chọi” Hà thành
vẫn nằm ngủ chênh hênh, không có chút gì dịu dàng chút gì
mộng mơ, anh như động lòng trắc ẩn, đoạn anh cuối xuống đánh
thức cô gái, rồi nhét vào tay xấp bạc hơn 200 ngàn, cô
choàng tỉnh dậy. Giọng nói nghe õng ẹo miền Bắc dễ mến lạ. -Anh ơi, thanh niên miền Nam hay là Việt kiều về du lịch vậy?!
Anh ở với em thêm nửa đi em sẽ chiều anh các thứ... Kiếm cô
nào thì cũng thế thôi.
Đoạn cô cao giọng:”Cùng một lứa bên trời lận đận, kiếp giang
hồ nào dễ gặp nhau”. Cô gái có lẽ bị lay động máu nghệ sỹ
ngân nga từng ấy thôi. Hình như cơn mệt mỏi kiếp gái giang
hồ làm cô lười biếng không muốn hơn thua, cô ta ngồi dậy hôn
Bob Vu một cái chia tay, không quên cầm xấp bạc trong lúc
trần truồng. (Hết Phần 7 ... Xin mời xem tiếp
Phần
8) |