Chuẩn bị trước khi về Việt Nam du lịch, Bob đã có biên
thư hẹn với gia đình Giàu, và nhắn gặp Sang- người tình xưa- tại nhà anh chị Hai Thêm. Đi cả phần tư trái đất về đây chỉ
gặp Giàu còn Sang thì biền biệt, biết là ở Mộc Hóa chứ đâu
phải xa xôi gì!. Đang miên man suy nghĩ vẩn vơ, có tiếng
Honda ngừng ngoài ngõ:
- Nhà thầy Thêm đây phải không? Ai nhà không?.
- Thầy Thêm đi làm rồi, có người em là.. Bớt
- Ồ, chào cô Sang em đẹp quá? Nhớ ai không?,
- Mời em bước vô nhà, đúng rồi. Rạng rỡ bằng nụ cười lộ hàm răng trắng xinh, với ánh mắt dịu
hiền như ngày nào. Em đã rời nhà từ 3:00 giờ khuya tới giờ
qua hai ba chặn đường: tàu đò, chuyển đổi xe đò, tới Honda
ôm, may nhờ gặp anh xe ôm biết nhà cô giáo Mỹ Dung nên nhanh.
- Em đem biếu con vịt xiêm cồ, ít lít nếp, gạo lúa mới cho
anh, và thầy Thêm trong xách lác đây. Xứ người làm sao tìm
ra hương vị đậm đà nầy phải không anh?.
Còn con vịt kia biếu Bác ruột em sau.
- Cám ơn em,- để anh ra tiệm mua hủ tiếu, bánh, trái cây gì
lót lòng. Em cứ vào tắm trước cho khỏe.
Hai người ăn uống mừng rỡ, kể nhau nghe những “đoạn trường”- biết bao mùa trăng đã qua... mới đó đã 15 năm.
- Em có chồng con đã lớn 13 tuổi.
Bớt liền trao phong bì biếu Sang 1.000 đô món quà dành riêng,
nửa lố xà bông Dove, dầu xanh, dầu cù- là...nàng hé mở.
- Trời ơi!, số tiền lớn lao cả 100 triệu, anh Bớt dành cho
Sang. Thật ưu ái quá!, anh còn nhớ đến em, nàng như ứa lệ- nghĩa cử người tình năm xưa: hồi tưởng mối tình đầu như sống
lại, đêm đêm hẹn nhau trao nhau nụ hôn, cởi áo cho nhau để
rờ mó ngực vui hưởng xác thịt trong chớp nhoáng, đứa nào
cũng rạo rực sướng sướng gì đâu...
- Cám ơn anh có tấm lòng hào hiệp cho người tình: 100 triệu,
giá trị bằng 4- 5 lượng vàng, ai khéo sử dụng sẽ nên sự
nghiệp lâu dài. Nhưng cho em thưa:
- Anh nên dùng tiền nầy cho anh Giàu, anh ruột của em khích
lệ anh về ngoài nầy sanh sống, mua xe ôm chạy, mở tiệm bán
buôn gì... Anh hiện làm hồ, mộc khi có việc lúc không, 15
năm nay vẫn nheo nhóc, vợ con bữa đói bữa no, sanh tật vợ bé,
vợ mọn ăn chơi đàn điếm nữa, hễ thấy đàn bà gái đẹp thì mết
lắm...
Em chỉ nhận quà là quý hóa rồi. Xin anh hiểu thông cảm. Vì
em có ruộng nhà chồng cho, trâu đôi cặp, lúa thóc đầy bồ,
mắm cá đầy lu hũ, lại có sạp bán tạp phẩm ngay chợ quận Vĩnh
Hưng. Nhà vườn vậy là sung túc, còn tấm lòng em đối với anh
trước sau như một: mình có tình mà không duyên. Gặp mặt hâm
nóng tình yêu là mừng. Ai cũng có số phần Trời sẵn dành, còn
sống về đây tìm nhau, thăm nhau là quý hóa. Không phải chốc
lát mà mãi mãi dài trong tim nhau hén anh.
- Thế còn anh sao, kể cuộc sống xứ người đi?.
- Em ơi, từ đêm trốn theo nhóm người xuống ghe, nguy hiểm
giăng tứ bề, chết chóc trước mặt, nghìn đắng vạn cay mới tới
xứ định cư xứ người. Anh độc thân, sở học hạn hữu nên chỉ
làm công nhân như trăm ngàn người khác. Xứ sở kỹ nghệ nên
lao động tay chân họ rất quý mà kiếm công ăn việc làm dễ
dàng, nhờ làm thêm ngoài giờ- overtime, cuộc sống sung túc...
Nhờ đồng đô có giá về đây sống kiểu trưởng giả. Khi con người có tiền họ tìm về quê hương bản quán, thôn
làng là thỏa nổi niềm nhớ nhung, thăm gia quyến, thăm em cho
biết sự tình. Em bây giờ như cá cắn câu, như chim bị nhốt
trong lồng- là vợ người. Bên cạnh sự hạnh phúc đó, em nghĩ
đến hạnh phúc của anh- tình xưa nghĩa cũ, giới thiệu một bạn
gái tháo vát như em, học lực trung bình, anh lo gây dựng
tương lai xứ người. Chuyện nầy em nghe nhiều Việt kiều ở Mỹ, Canada, Úc.. về đây
cưới hỏi dẫn sang bển sống khá hạnh phúc.
- Dạ, Em có hai người chị con Bác ruột:
- Chị Cúc Hương tốt nghiệp Sư phạm, hiện Hiệu phó trường cơ
sở Tiểu học ngoài xã Bình Lãng, tuổi dưới 30, khá nghiêm
nghị, ít giỡn hớt. Anh hỏi chị Mỹ Dung rõ hơn. Còn chị Cúc Hoa chừng 22 tuổi, đã tốt nghiệp phổ thông, tánh
tình phóng khoáng, cười nói huyên thuyên gặp ai cũng sở lở,
em thân thiện chị Hoa hơn. Em nhờ người bác giúp vốn mua bán
nên rất mang ơn. Anh nên lựa chọn ý trung nhân, biết rõ gia
thế, chọn một trong hai người đó. Nếu nên duyên anh lúc nào
cũng là anh, mình còn dịp gần nhau hoài.
Còn trái lại anh đi ngoài phố, trong lúc dạo xóm, ai môi
giới gặp người đẹp nào đó hợp nhãn, thuận tình vừa ý cũng
đành cam?..
- Còn người đẹp năm xưa ngồi đây thì sao?.
- Đối với anh đến giờ nầy Sang vẫn in đậm nét trong trái tim
anh, thì em có nhiệm vụ đáp trả người tình từ phương xa về.
Người tình cũ không rũ cũng đến mà. Em chỉ “giúp vui”- chứ
không thay thuyền “chuyển đổi bến bãi” nữa?!, Năm, tháng,
ngày giờ nào bất luận, anh về nhớ ghé bến. Chủ đò sẽ đưa anh
sang sông: con đò tình dập đình lai láng như hôm nay.
- Sang em ơi, hai đứa mình như đôi trai gái ý hiệp tâm đầu.
Tâm hồn em vẫn đẹp, cao thượng như ngày nào, em vẫn diễm
kiều bất biến trước phong sương. Cho anh mở nút áo em, sưởi lại tình nồng ấm, ôm ghì em tìm
hơi thở nồng nàn bên nhau. Vú em vẫn còn xinh xinh, mái tóc
còn thướt tha, gói lọn trên đầu. Mùi thịt da nàng gây bao
nỗi nhớ. Sang hơi nằm choài người vì mệt, để người tình xưa
ngắm nhìn mân mê vú mình thỏa thuê. Bớt đặt nụ hôn, nàng bèn
đáp trả nhiệt thành. Duyên tình hoàn toàn sống lại. Anh à!
Hai đứa còn sống, hễ gặp nhau nam nữ thì phải có sự gì...
Bớt đưa Sang vào giường mình, ôm nhau tỷ tê khi cả hai đồng
hứng thú. Chàng chủ động đưa “vưu- vật” ấn nhẹ ngoài âm môn,
dòng dâm thủy cũng tuôn ra nghênh đón, chàng đưa sâu hơn vào
âm đạo.
- Ôi! nó thật ấm khít khao, bởi con chim hơi quá khổ làm Sang
ngây ngất. Nàng hứng tình dạng đôi chân rộng hơn đón nhận
đầy sự hả hê. Bớt nhìn âm hộ Sang- “cố thổ” của cô gái năm xưa, hoa lá
xanh tươi vẫn ngạo nghễ đón chào chàng.
- Em Sang ơi:”tấm nhụy đào” còn thật tuyệt vời. Nàng có bộ
lông đen óng mượt xoắn xít dài che kín ngõ vào “kho báu”,
Bớt vuốt ve cảm thấy nham nhám sột soạt, ngón tay lần mò lên
đụng ngay chởm mồng đốc, Sang như bị điện giựt bắn cả người
lên co rúm lại.
Chàng nắc thụt nhè nhẹ cho lửa tình ngùn ngụt bốc lên cao,
khi hai người bắt đầu cảm thấy dâm thủy nhỉ ra, chàng nắc
dồn dã hơn, Sang sung sướng liền miệng:
- Anh Bớt ơi! Em nhớ mãi cú nắc thật tuyệt vời nầy hoài. Bớt muốn dành hiệp hai, nên chỉ buông lỏng bìu dái cho tinh
dịch bắn ra một phần mà thôi. Tắm rửa trở ra, Bớt ôm Sang hôn thắm thiết, bây giờ cả hai
có giây phút sống lại với dục vọng, khoảnh khắc 15 năm trước
nó rần rần tự đáy lòng trở lại cách mãnh liệt. Bớt úp bàn
tay trên mu vực dậy, sờ mó cho xuân tình rạo rực, dâm thủy
Sang rịn ướt ra theo ngón tay. Con chim Bớt háo hức trở lại,
nương cho nàng vịn thành giường khom vừa tầm, chàng nắc như
vũ bão, Sang chỉ còn biết rên la the thé trong họng nhịp
nhàng theo nổi sướng khoái, rồi Bớt bắn tinh trong âm đạo
Sang hứng trọn vẹn. Cảm giác sung sướng khoái cảm trào dâng
ngập tràn trong lòng hai người, một buổi trưa hoan lạc ngắn
ngủi đáng nhớ trong cuộc đời. (Hết Phần 3 ... Xin mời xem tiếp
Phần
4) |