Cũng một bối cảnh đêm hôm ấy Bớt và Bảnh hai người ra thủ đô
Hà Nội, ngoạn cảnh chốn ngàn năm văn vật, cùng quay về khách
sạn nhờ viên quản lý gọi em “gái chọi” loại “hàng cao cấp”
về phòng ngủ –bãi đáp an toàn hơn. Bớt chiếm một phòng riêng, còn Bảnh đăng ký một phòng kế.
Chàng có duyên may gặp cô sinh-viên có mái tóc dài óng mượt,
ẩn chứa nét thư sinh còn mài miệt đèn sách, từ ánh mắt đến
nụ cười đều hồn nhiên tự tin. Ăn mặc gọn gàng, tay chân
không sơn lòe loạt, trang điểm ngoại mạo như nhiều thiếu nữ
diêm dúa ăn chơi khác. Nhìn ngón tay búp măng ấy khiến Bảnh
như muốn nắm lấy đi hết cuộc đời, che chở cho nàng. Khuôn
mặt Tuyết Nhung thanh tú rạng rỡ: môi đỏ, má hồng, bầu vú
căng tròn, thân thể mỹ miều săn chắc.
Trong bộ áo ngủ màu hồng thắt đai ngang lưng làm nổi bậc làn
da trắng nõn nà sẵn sàng hiến dâng, vì cần tiền đóng học phí
và chi xài, nên đem “vốn tự có” nàng thuộc loại xộp, hàng
xịn được “cò” khách sạn giới thiệu, chiêu đãi khách thập
phương về Hà thành thưởng ngoạn. Giọng nói, ngôn từ của
Nhung đối đáp có vẻ văn hoa mang tư chất người học thức, đầy
tính dịu dàng thành thật không sáo ngữ, dễ gây sự cảm mến
cho Bảnh tức khắc.
-Anh ơi, ra Hà Nội du lịch, hay là “chiên da” đi khảo sát cơ
xưởng xây dựng gì đây? Có thể giúp gì em không?
Em đang theo chuyên ngành về Thiết kế xây dựng. Quê nhà em
từ Hải Dương lên theo học mới gặp nghịch cảnh nầy. Tháng em
trốn bạn bè đồng liêu tìm chút “hào quang” của lớp trưởng
giả khối bạc lắm tiền, như chút “nghiệp dư” sống bất chánh...đấy
mà!. -Anh chẳng những “chiên da” mà “chiên thịt” em nữa. Bảnh vừa về Việt Nam nên tinh lực dồi dào, sung mãn như
thanh niên hiếu kỳ tìm của lạ- gái Bắc- để hành lạc nên luôn
háo hức. Chàng kinh nghiệm chơi “gái giang hồ”, các nàng
không mặn nồng- đến rồi đi- không có ấn tượng gì khác là
đồng tiền đổi lấy xác thân.
Nhưng đối với Tuyết Nhung hoàn toàn trái hẳn chàng có sự cảm
mến và thân thiện, da thịt thơm tho lừng tận ngách mũi, khá
tuyệt hảo cách đối thoại ngay từ phút đầu gặp gỡ.
Không thể có đóa sen ngát hương từ bùn đen?, mà cũng biết
đâu?! Chàng tự nhủ thầm:” Mình đang tìm ý trung nhân xây
dựng gia đình tương lai, nàng có thể lắm chớ? Ai có thể chối
từ khi biết “trắng đen” đời cô thiếu nữ đáng thương nầy.
Chàng thoáng nghĩ sự đời lắm éo-le:”có đau khổ mới mau thành
nhân- cảm thương thân phận lẫn nhau- xứ người mình cũng lắm
đắng cay, nhọc nhằn tìm ra đồng tiền bát gạo, mới có cảnh ăn
chơi hào phóng trưởng giả, thì đời sinh viên có lúc cuồng
quay túng quẫn..!!. Đời là c'est la vie mà!. Hai người còn đứng tự sự tỷ tê khá lâu như cao hứng, Bảnh ôm
người Nhung đặt nụ hôn trên má trên môi, nàng lịch sự đáp
trả bằng chiếc môi cách nồng nàn. Ôi nó ngọt ngào có thể tan
chảy như thỏi chocolate. Nụ hôn lạ lùng có sức công phá mãnh
liệt khiến Bảnh ngây ngất, những sợi thần kinh môi chàng
rung lên vút cao:”Qua môi em, tôi thở biết bao đời”.
-Em ơi!, màn đêm buông xuống hơi lạnh, chúng mình lên giường
nằm, Bảnh dang tay cho Nhung làm gối, tay phải chàng mò mẫm
đôi gò bồng đảo săn chắc như sương còn ngậm buổi ban mai,
hơi ấm từ bầu vú tỏa ra làm chàng mơn man tiếc thương nổi
niềm... cô quạnh lâu nay. Bảnh chợt ngồi dậy cởi áo Nhung
ngắm nhìn khắp thân thể, làm nàng như sượng sùng, cuống
cuồng nhắm nghiền đôi mắt, cảm giác chạy nhanh trong châu
thân, chân lông nổi gai khắp người.
Rồi Bảnh cho tay banh nhẹ chòm âm mao đen kịt xoắn xoắn che
kín âm hộ, che hết khe lạch chốn đào nguyên ngàn năm bất
tuyệt của cô sinh viên. Chàng như khám phá, như tìm “động
Thiên Cung” hay “hang Đầu Gỗ” ..ở vịnh Hạ Long đang then
khóa động đào, mở toang cho Bảnh dẫn quân tiến vào... -Ôi! nó tươi tắn đỏ hồng, đầy nhụy-sắc của nữ sinh viên tuổi
đôi mươi, chưa nếm trải tình đời, dâm thủy nàng cũng ứa rịn
bóng bóng như ánh sao li-ti khi âm dương giao cảm. Cơn hưng
phấn dâng tràn, càng rạo rực thôi thúc Bảnh kềm chế-bế tinh
không được, “quân chàng” bèn len nhẹ vào chốn thâm cung.
Nhung tiếp cận, khiến nàng cong vòng người lên trong sự đau
đớn làm tình hơn hưởng ứng sự khoái lạc đồng nhịp. Bởi Nhung
không chuyên nghiệp lâu lâu “dù” một cú kiếm tiền chớp
nhoáng. Hơi ấm từ âm đạo lan tỏa e-ấp dương vật làm Bảnh cảm
nhận nàng đúng con nhà lành đáng thương, lương tâm chàng
chợt bừng tỉnh hẳn... -Anh ơi, dương vật anh to làm em đau, tê buốt thấu tận âm hộ,
anh nương tay từ từ thương em nhé!.
Bảnh càng sững sờ chàng nhịp nắc thật nhẹ theo sự yêu cầu
người bạn gái, khi thấy Nhung không rên la cảm nhận sự đau
đớn nửa. Chàng tặng cú nắc nhịp lần nữa tuy chưa đạt đỉnh
khoái lạc, chỉ cho con chim mình đủ vừa cương cứng bắn xã
dòng tinh dịch trong cơn khoái cảm rạt rào riêng tư. Chàng
bèn rút ra ngoài, xịt hết trên bụng cô gái tốt số.
Nhung thức dậy thật sớm chuẩn bị quay về ký-túc-xá, trước
khi đường phố nhộn nhịp. Bảnh đưa “thù lao” có thêm “tiền
boa” thật hậu hỹ.
-Anh thiết tha mời em ở lại cùng đi viếng vịnh Hạ Long cho
vui. Cung cách em thể hiện làm anh mến mộ không thể rời,
trong mắt anh:”em là người có học, viên ngọc quý”,..
-Cho anh xin phép xem giấy chứng minh hay thẻ sinh viên.
Bảnh đọc dòng chi tiết trên tấm thẻ giọng như run run, ấp
úng muốn tỏ lời cầu hôn với Tuyết Nhung ngay lập tức, nhưng
còn ngập ngừng; nàng đọc được ý nghĩ của Bảnh.
-Em có lẽ không xứng đáng làm bạn trăm năm!!, vì nhơ nhớp
tấm thân; nhưng chính đồng tiền “kín đáo” em thanh sạch đổi
lấy đang chờ tương lai có hứa hẹn... Còn mình có việc làm vững vàng, không rượu chè, cờ bạc, có
tiền dư trong bank, xe cộ những gì sở hữu chính là điểm tựa
chung chớ?
-Em à, tình yêu đến người ta tha thứ cho nhau tất cả, tấm
tiết trinh nó chỉ nói lên mặt trái của mảnh đời?! Đôi ta
hoàn toàn thể hiện trọn vẹn hạnh phúc lứa đôi khi chúng ta
thật sự nắm tay nhau đi suốt cuộc đời... Hạnh phúc chánh là
sự bao dung đó. Hãy về sống chung mãi mãi với anh em nhé..?.
Anh sẽ chăm sóc em bằng tấm lòng cao thượng chân thật đó. Bây giờ, anh còn gặp người bạn đồng hành phòng bên. Bớt không thể để Bảnh hụt hẫng, người bạn thâm giao lúc nào
cũng cần nhau. Bảnh bị tiếng sét ái tình, chàng không thể
chờ đợi mối duyên tình nào khác?!- nên đề nghị cho xe đưa
Nhung về đại-học-xá nơi nàng trọ học. Bảnh trực diện sự thật:
mục-sở-thị, lại cương quyết xây dựng tương lai chính mình.
Thay vì nhóm người du lịch vịnh Hạ Long dùng tàu đò du hành
quanh các hải đảo.. lướt từng con sóng lăn tăn trong vịnh,
hưởng thú vui thiên nhiên với biển trời bao la, viếng động
Thiên cung, hang Đầu gỗ...ăn món cá biển trên boong tàu. Như
dự định xong ngủ qua đêm ở khách sạn tìm gái du-hý tiếp....
Bảnh rút ngắn thời lượng, bỏ quên sau lưng những thú vui
nhất thời. Yêu cầu xe chạy vòng về tỉnh Hải Dương, nơi gia
đình cha mẹ của Tuyết Nhung.
Cả nhà ngỡ ngàng lòng đầy vui mừng đón tiếp viễn khách từ
phương xa. Bớt thay mặt bạn chào kính, có lời với gia đình cha mẹ cô
Tuyết Nhung. Chúng cháu khách viễn phương về Hà Nội du lịch.
Do cơ trời đưa đẩy, thiện duyên tiền định sẵn dành em tôi
phải ý, phải lòng với cô Tuyết Nhung. Nếu nàng chấp thuận,
gia đình hai Bác không từ chối, chúng cháu sẽ nhờ người nhà
đến thưa chuyện trăm năm...
Chiếc xe Van bóng loáng đậu chắn ngay cửa. Nên đám trẻ nít
lối xóm, bàng lân, người hiếu kỳ bu quanh đông nghẹt, lao
xao ồn ào, nghe ngóng ngắm nhìn vì lạ mắt... Bố của Tuyết Nhung, thay mặt gia đình đáp lễ.
-Gia đình chúng tôi rất vinh hạnh tiếp quý ông; luôn mông
cháu có chỗ xứng đáng, tạo hạnh phúc nương nhờ lấy tấm thân
mai hậu. Nào dám chối từ, chẳng hay “quý ông” hay 'quý thầy”
là Việt kiều, hay là chuyên gia từ đâu về cơ à?!
-Chúng cháu từ Úc về đây, thân nhân ở Saigòn.
Bảnh nghe những đối đáp lòng đầy vui thỏa. Xin Bác cho em
Nhung lên đây được không?. Có tiếng gọi chuyền..
-Thưa bố cho gọi con,
-Ừ có “thầy đây” muốn dạm hỏi con đó, có bằng lòng không nào?!
-Thưa bố tùy gia đình, nhưng con đã lớn... Hướng dẫn viên du lịch mua sẵn cá biển tại khu Hạ Long, các
thứ cần thiết thêm trái cây bày bán dọc theo trục lộ trên
đường về. Bánh hộp làm quà biếu “nhạc gia” như ra mắt theo
nghi lễ người miền Bắc, nên gia đình Tuyết Nhung không bị
lúng túng lo toan món ăn, thoáng đã “đầy cổ” trên bàn. Như
lễ sơ giao làm rạng rỡ nhà gái.
Ăn xong, cả đoàn vội về thủ đô Hà Nội.
Bảnh nhờ uy thế đồng đô vung mạnh tay chi phí, nhờ bạn bè
người lo một việc, hướng dẫn viên du lịch thành thạo và
nhiệt thành nên thời gian ngắn họ tiếp xúc Tòa đại sứ đăng
nạp giấy tờ, lo thủ tục bảo lãnh người yêu xong.
-Tuyết Nhung ơi, em là bạn trăm năm của anh, những nhu yếu,
học phí của em anh sẽ trang trải dù tiền trăm, tiền triệu.
Biết sinh viên thường cần một computer laptop- loại xách tay
với phụ kiện.., để nàng tồn trữ bài vở làm luận án tốt
nghiệp hơn là chầu chực ở thư viện đại học mỗi lần làm bài
mất khá thời gian. Số tiền khá to nếu không có người yêu,
đầy lòng hào hiệp và ý thức xây dựng như Bảnh thật khó tìm
ra.
Đêm hôm ấy tại khách sạn đôi nam nữ yêu nhau, họ trao duyên
gửi phận màn làm tình cụp lạc long trời lở đất và hy vọng
ngày đoàn tựu không xa. Bảnh ung dung cởi áo người tình, họ
thỏa thuê trong thâm tâm hai con tim. Bây giờ tay trong tay,
lòng thuận lòng như đã chọn đúng đối tượng. Ôm nhau hôn thắm
thiết, Bảnh mân mê hai quả đào tiên, trái tràm bên trong vú
vẫn còn cứng ấm hiểm bàn tay, đầu núm vú hồng hồng nhô cao
to bằng hạt đậu càng hưng phấn hơn.
Tuyết Nhung cảm động tấm lòng nghĩa hiệp của lữ khách, trở
thành đôi bạn duyên tình trăm năm, nên hơi rươm rướm đôi
dòng châu nhạt nhòa quanh my. -Anh ơi, cuộc đời em giờ trao trọn cho anh. Em hứa cố học để
tốt nghiệp và về phục sự anh lo tương lai ở xứ người.
Bảnh bắt đầu kích thích âm vật, vuốt ve chiếc mu nhô cao của
Nhung như muốn đếm hết từng cộng lông của người vợ tương
lai. Họ sẵn sàng chỉ còn biết bên nhau, âu yếm trao nhau
những ân tình, những nhịp cầu yêu thương ngút ngàn. Chàng
đưa dương vật trước âm môn đang mời gọi.
-Ôi kìa!, một thiên đàng tô điểm trần thế, con chim chàng ấn
sâu chút cho âm dương giao cảm, cho trời đất ngã nghiêng
bằng cú nắc của thanh niên cường tráng, trước sự chịu đựng
gan lỳ của Tuyết Nhung trẻ trung.
Bảnh bắn vọt dòng tinh dịch tích lũy, ấm hiểm vào tận cùng
cổ tử cung người con gái Hà thành vừa kết ước xe tơ. (Hết Phần
8 ... Xin mời xem tiếp
Phần
9) |