Đang say mê vói những cuộc mây mưa sung sướng
ngất trời bên thầy Khoa thì một hôm thầy báo là thầy vừa được
Bộ giáo dục cấp học bổng cho đi du học úc hai năm về giáo dục.
Thầy chỉ còn dạy thêm một tuần nữa là phải về Sàigòn trình
diện để khám sức khoẻ và làm thủ tục.
Những ngày còn lại ở tỉnh chiều nào tôi cũng ghé nhà thầy và
quả thật những ngày đó là nhưng ngày thần tiên kỳ thú nhất
trên đòi của tôi về chuyện ái ân xác thịt. Thầy đã tận dụng
nhưng kiểu cách qua sách vờ qua phim ảnh mà thầy biết được để
đưa tôi dến tận cùng của lạc thú,.. qua thầy tôi đã đi từ ngạc
nhiên mê dắm này qua ngạc nhiên thích thú khác. Cho tói bây
giờ thì hình ảnh Thiện đã hoàn toàn phai nhạt, những cánh thư
của Thiện gởi về xếp từng chồng, có nhiều lá tôi chẳng thèm xé
ra nữa.
Chiều nay là chiều cuối cùng gặp gỡ thầy Khoa vì sáng sớm mai
thầy về Sàigòn. Để sừa soạn cho lần hẹn cuối này tôi đã phải
nhờ con Thúy bạn học chung lớp vói tôi giả bộ lại nhà xin phép
chú thím Tư cho tôi di về nhà nó ờ dưới quận dự đám cưới và
ngủ lại đêm. Hồi đầu chú Tư tôi còn ngần ngừ không chịu cho đi
nhưng con nhỏ Thúy nói đám cưới anh nó cần có ca sĩ vì có ban
nhạc ở quận xuống đờn nên chú Tư mới chịu cho đi. Trước khi đi
chú còn dặn:
- Hát xong là chị em phải lo ngủ ngáy đàng hoàng dừng theo ban
nhạc thức khuya chú không chịu đâu.
Quay qua con nhỏ Thúy chú dặn dò:
- Con ráng săn sóc và nhắc chừng nó nghe con, kỳ rồi đi thi
hát trên Sàigòn bị tai nạn tởi giở chú còn sợ…
Dặn dò thêm năm bảy điều nữa chú mới cho tụi tôi đi Ra tởi
đường thấy hãy còn sớm quá nên tụi tôi ghé quán chè ăn mỗi đứa
hai ly chè đậu đỏ bánh lọt rồi mới về nhà con Thúy chờ tới
chiều thật chiều tôi mới lại nhà thầy Khoa.
Khác với những lần hẹn hò mây mưa tnlớc, lần này vừa bưởc vào
nhà tôi đà thấy thầy Khoa bày sẵn một bàn tiệc thật thịnh soạn
trên bàn có cả bình hoa hồng nữa. Tôi ngạc nhiên hỏi:
- Hôm nay thầy mời cơm ai mà dọn bàn đẹp vậy thầy?
Nhìn tôi với đôi mắt thật trìu mến pha lẫn chút hóm hỉnh thầy
nói:
- Thầy mời một vị khách quý của thầy tôi ăn để ngày mai chia
tay...
Nghe vậy tôi hơi hoảng, nhìn thầy như cầu cứu:
- Vậy thôi nếu thầy có khách thì để em về nghe thầy…
Nắm tay tôi kéo sát lại ôm vào lòng, thầy cúi xuống hôn trên
môi tôi rồi nói nhỏ:
- Khách quý của thầy đến rồi đây thôi, thầy đâu có làm điều gì
để khách quý buồn mà đòi về vậy?
Nói xong thầy lại cúi xuống hôn tôi thật say đắm, rồi dìu tôi
lại bàn. kéo ghế cho tôi ngồi. Tôi nhìn thầy vói đôi mắt đầy
cảm động. Thầy kéo ghế ngồi đối diện tôi, nhìn sâu vào mắt tôi
nói:
- Hôm nay thầy ăn cơm vôi Mến đễ chia tay và để cám ơn Mến đã
cho thầy một tình yêu thật tuyệt vời thầy đi chuyến này có ít
nhất thì cũng phải hớn hai năm mới về nước để gặp lại em.
Nghc thãy nói tới đó nưôc mắt tôi bỗng dàn dụa lăn dài trên má.
Thầy rút trong túi ra chiếc khăn tay thơm mùi dầu thơm đưa cho
tôi lau nước mắt. Thầy tiếp:
- Thôi đờng khóc nữa, thầy đi rồi thầy về chứ có đi luôn đâu
mà buồn... Mến ráng học đi... khi nào trở thành ca sĩ nhớ đừng
quên thầy, khi nào gặp thầy giữa đám đông nhớ chào hỏi để thầy
được hãnh diện với ngưởi ta nghe Mến...
Đang còn muốn khóc nữa nhưng nghe tới vụ ca sĩ tôi bỗng tức
cười nhìn thầy rồi nói:
- Em sợ quá rồi, chắc không dám thi hát nữa đâu, mới một lần
mà xém chết rồi còn gì nữa dâu mà ham!
- Em lo gì, kỳ tới đi thi hát thì nói chú Tư đừng đi Cyclo máy
nữa kêu Taxi mà đi cho chắc ăn...
Thôi, chắc em không dám làm ca sĩ tân nhạc đâu, chú em có quen
vởi một ông soạn giả cải lương nổi tiếng, chảc kỳ hè này em sẽ
theo ổng đi hát thử xem có khá không.
Thầy nhìn tôi vôi ánh mắt đầy lo lắng:
- Thầy thấy làm ca sĩ tân nhạc thì ít vất vả và ít nguy hiểm
hơn, còn đi bên cổ nhạc thì phải theo đoàn hát đi trình diễn
rày đây mai đó, ngủ đình ngủ chợ nhiều phức tạp lắm, thầy thấy
em theo không nổi đâu...
Nói dứt không đòi tôi trả lời thầy đưa tay chỉ những món ăn
trên bàn nói:
- Thôi chuyện ca sĩ để đó bàn sau, bây giờ ăn cái đã không
thôi nguội đồ ăn hết.
Vừa nói thầy vừa cầm chai nlợu tây lên rót vào hai ly thùy
tinh nhỏ xinh trong vắt rồi cầm lên đưa cho tôi một ly nói:
- Trước tiên uống một ly nlợu chát để chia tay cái đã có chút
niợu cho buổi tiệc nó ấm hơn.
Tôi rùn vai le lưỡi đưa tay cầm ly rượu nói:
- Em đâu có uống được rượu, say thì sao thầy?
Thầy nhìn tôi trấn an:
- Rượu này nhẹ lắm không say đâu, chỉ đủ làm cho má em hồng
hồng thêm một chút thôi.
Vừa nói thầy vừa gắp miếng đồ ăn bỏ vào chén tôi rồi tiếp:
- Thầy mua thức ăn này ngoài tiệm Huê Liên đó, toàn những món
hạng nhứt của tiệm đó, mình vừa nói chuyện vừa ăn không thôi
thức ăn nguội hết mất ngon.
Đồ ăn ngon kèm thêm ly niợu chát làm cho tôi ăn thật ngon
miệng. Câu chuyên trao đổi thêm một hồi nữa, thầy rót niợu
thêm cho tôi đôi lần thì buổi ăn tàn và kết thúc bằng hai ly
Càfè đen. Đẩy ly Càfe về phía tôi thầy nói:
- Em uống ly Càfe này cho nó tiêu những món hơi mỡ vừa rồi.
Cạn ly Càfê thầy đứng dậy dìu tôi ra phòng khách, để tôi ngồi
xuổng ghế salông rồi thầy vàn buồng đem ra đưa cho tôi một xấp
hình chụp những cảnh làm tình của ngoại quốc. Thấy xấp hình
tôi mắc cỡ không dám nhìn, thầy bèn ngồi xuổng kế bên lật ra
từng tấm xem chung với tôi. Sau một hồi tôi đã dạn dần và bắt
đầu bị thu hút bời những tấm hình khiêu dâm đầy nghệ thuật đó.
Thật khủng khiếp không biết bao nhiêu là cảnh chổng lên, ụp
xuống đè ngang ẵm ngửa, bú liếm, bò trtlờn đủ kiểu, đủ cách và
bao nhiêu là đồ phụ tùng tăng cường thêm cho cuộc chơi. Những
tấm hình cuối thầy đưa cho tôi xem là hình những người nam
dùng những đồ phụ từng, râu ria, lông tóc tròng móc vào con
cặc thấy mà phát ón. Xem những tấm hình này tôi bỗng nhớ thầy
Khoa có lần làm tình với tôi cũng đã mang những dụng cụ rương
tự như vậy. Nghĩ tôi đó mặt tôi đờ ra, người nóng rần lên, mắt
như muốn mờ đi... Tôi đang lùng bùng theo những suy nghĩ,
tưởng tượng từ những tấm hình đó thì thầy Khoa bèn cầm tay tôi
để lên con cặc nóng hổi cứng ngắc của thầy và luồn tay vào áo
tôi xoa nắn nhẹ nhẹ trên vú tôi rồi ghé sát lại hôn lên cổ,
lên môi tôi thật cuồng nhiệt. Tôi giờ phút đó ngưòi tôi thật
sự đã nóng nlc như cục than hồng rồi, mắt không còn nhìn rõ
hình ảnh gì nữa, tay thì rã rời mồ hôi ươn ướt.
Thấy tôi đã chín muồi, thầy bèn ẵm tôi đi thẳng vào phòng ngủ.
Chẳng kịp khép cứa phòng lại nữa, thầy nhào vào leo lên người
tôi cởi từng hột nút trên áo, tháo giây nịt ngực và hối hả
tuột quần ra khỏi đôi chân tôi. Khi tôi không còn mảnh vải nào
trên người thầy bỗng đứng dậy rời khỏi giường đưa tay bật đèn
sáng lên rồi kéo tôi đứng dậy theo.
Mặc cho tôi ngạc nhiên thầy không nói lời nào dìu tôi lại đứng
gần vách tường rồi lùi ra xa ngắm nhìn thân thể tôi vởi đôi
mắt thật mê đắm. Miệng thầy xuýt xoa:
- Mến ơi! em có biết em có một thân hình tuyệt vời không...
những người mẫu trong nhưng tấm hình kia không có ai có một
thân hình tuyệt hảo hấp dẫn bằng em hết.
Tôi mắc cỡ quá tay chân thừa thãi, hết đưa lên thủ ngực lại
xuôi xuống thủ phần dưới. Thầy thấy tôi lúng tứng thì trấn an:
- Em đừng che làm gì, cứ đứng yên cho thầy ngắm một chút cho
đã mắt... thiệt tình chỉ nhìn thôi cũng đã đời rồi cần gì nữa
đâu...
Thấy tôi còn đầy vẻ e ngại, thầy bèn lấy chai rượu vào rót hai
ly đầy rồi đưa ly cho tôi nói:
- Mình cụng thêm ly này nữa người nóng lên là hết e ngại
ngượng ngùng gì hết trơn.., nào uống đi em, uống hết như thầy
này.
Thầy nâng ly lên uống một hơi ngọt sớt, thấy tôi còn ngần ngừ
thầy lại gần dẩy tay tôi đưa ly lên miệng và nói:
- Em làm y như thầy là khỏe rẻ nào uống đi ..một hai, ba...
Theo với dà tay và những lời thúc hối tôi ngửa cổ ra sauvà
cũng làm một hơi hết trơn ly, thầy khoái quá vỗ tay khen rùm
beng:
- Ngon thiệt... làm một hơi luôn, đó em thấy người nóng lên là
quên hết thôi.
Quả thật men rượu đã làm tôi rực nóng trong người và chẳng còn
thấy e ngại gì nữa - tôi dã đứng thẳng, ẹo nghiêng ẹo ngửa,
nghiêng qua nghiêng lại đủ tư thế và không biết thầy đã lấy
máy hình ra từ hồi nào, ông bấm lia bấm lịa đèn máy hình nhá
lên nhá xuống liên tục làm tôi chóa cả mắt. Tới giờ phút đó
tôi thật sự không còn biết gì nữa mặc cho thầy muốn chụp gì
thì chụp.
Chụp hình một hồi hình như thầy chịu hết nổi nên đặt máy xuống
lại gần tôi quỳ xuống úp mặt vào lồn mà bú mà liếm, thầy gác
một chân tôi lên vai cho lồn rộng miệng ra và đẩy thẳng lưỡi
vào trong mà ngoáy, nạo. Miệng thầy bú, nút chùn chụt như
người ta nút ruột vú sữa vậy làm tôi thót ruột lên vì sung
sướng. Tôi chịu đời không nổi miệng rên từng hồi, tay ôm cứng
lấy đầu thầy mà ưỡn ẹo. Bú, liếm thêm một hồi nữa thầy ngừng
lại đứng thẳng người lên để con cặc gắn lông lá tùm lum chỉa
ra thấy ớn. Thầy bưôc lại ẵm đứng tôi lên hỏng mặt đất đưa hai
chân tôi ra sau và đâm thẳng con cặc lông lá vào lút sâu trong
lồn tôi rồi thầy nhảy ngựa chạy lui chạy tởi trong phòng làm
tôi sướng muốn điên luôn, miệng ré lên từng hồi. Chạy nhd vậy
thêm một đỗi nữa thầy chắc đã mệt nên ngừng lại kê đít tôi vào
bàn viết trong góc phòng và cứ thế thầy chồm tôi thúc ngược
con cặc vào lồn tôi kêu ạch ạch nưôc nôi nghe chèm nhẹp. Tiếp
tục cảnh này thêm một hồi nữa thầy ngùng lại ẵm tôi qua giường
và leo lên nhồi nhắp tưng bừng như người ta giã chả, nhịp độ
nhồi nhắp của thầy thay đổi khi thì nhanh khi thì chậm, khi
thì như gió bão khi thì êm như sóng ru làm tôi như bay bổng
tới chín từng mây khói. Và khi tôi đã thật sự mê sảng không
còn biết gì nữa thì cơn bão tình cuối cùng đã dổ xuống, bao
nhiêu cường độ của cơn giông bão đều đổ vào hiệp cuối cùng này...
người tôi như tan vỡ ra, mê sảng la hét như người điên rồi đón
nhận những tia nước ấm từ thầy xoáy sâu vào tận cùng sâu thẳm
trong tôi làm người tôi tê dại đờ đẫn trong nỗi thống khoái
tận cùng...
Dứt cơn bão tình thầy quay ra nằm thở hào hển, mồ hôi tươm ra
ướt đầm cùng người. Sau một hồi ngơi nghỉ thầy quay qua ôm sát
tôi vào lòng thủ thỉ:
- Mến ơi ! em thật là tuyệt vời, anh yêu em lắm em biết không?
em ráng đợi anh về nghe Mến.
Lần đầu tiên nghe tiếng xưng hô anh em giữa thầy và tôi, tôi
hơi ngỡ ngàng nhưng qua dó cũng cảm thấy một nỗi sung sướng
thật khó tả vì rõ ràng qua cách xưng hô này khoảng cách thầy
trò giữa tôi với thầy Khoa đã biến mất và một tình yêu đôi lứa
thật sự đã bắt đầu.
Nằm gối đầu lên tay nhau thủ thỉ tâm sự thêm một hồi nữa thì
thầy than ntic và rủ tôi cùng đi tắm. Tôi mắc cỡ từ chối:
- Anh tắm trước đi rồi em tắm sau...tắm chung kỳ lắm.
Thầy chẳng nói chắng rằng ngồi dậy kéo tôi lên rồi ẵm tôi
thẳng vào buồng tắm, tôi vùng vằng mắc cỡ thì thầy nói:
- Gì đâu mà mắc cỡ, bộ anh chưa thấy gì trong người em hết hay
sao mà còn mắc cỡ.
Thầy vặn vòi nưởc phun mạnh vào hai đứa, nước mát làm người
tôi tỉnh táo hẳn ra. Thầy lấy xả bông thơm xoa lên khắp người
tôi, tay thầy xoa tôi đâu người tôi nhột nhạt ưỡn ẹo theo tôi
đó, thấy vậy thầy càng xoa nắn nhiều hơn và cười nói:
- Em làm gì giống con rắn quá vậy, đứng im để anh thoa xà bông
cho thơm.
Xoa nắm móc rà thêm một hồi nữa thầy vói tay vặn vòi nưôc để
xả xà bông cho sạch rồi quỳ xuống úp mặt trong lồn tôi mà bú
mà liếm quanh háng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật
đứng quanh rốn làm người tôi run lên bần bật đứng không muốn
nổi nữa phải ôm cứng lấy đầu thầy mà chịu trận.
Lục cục lạc cạc trong phòng tắm chật hẹp thêm một hồi nữa thì
thầy tắt nước bồng tôi ra giường rồi leo lên nhồi nhắp tưng
bừng, cày đẩy lung tung làm chăn mền đổ tháo vung vãi tứ tung
như một bãi chiến trường. Khi thầy ngừng lại thì tôi đã như
muốn đứt hơi, tay chân buông thỏng nằm bất doing như người
chết rồi...thầy cúi xuống hôn nhẹ trên môi tôi rồi lăn ra ngủ
vùi.
Đêm đó tụi tôi đã thức dậy và mây mưa sập giường sập chiếu
thêm hai lần nữa. Tới sáng thức giậy trưởc khi chia tay tụi
tôi còn điểm tâm thêm một trận mê tơi nữa rồi mới chịu chia
tay. Thầy Khoa đi rồi hai ba ngày sau người tôi còn rêm, ê ẩm..,
mãi tới năm sáu ngày sau tôi mới trở lại bình thường.
(Hết Phần 7 … Xin mời xem tiếp
Phần
8) |