Ông Trần Thế Đông, Trưởng phòng Kiểm soát
thực phẩm chế biến tư, có hai con: một trai và một gái,
chúng đều nên gia thất. Anh Thế Hiển là trai, chủ tiệm sữa
lắp ráp và bán phụ tùng Điện tử, thuộc khu đông cư dân người
Á châu, có vợ cô Quỳnh-Hoa làm phòng Thử-nghiệm Công ty chế
biến, chung với cha chồng ông Đông và em dâu cô Trần Uyển-My
thuộc phòng Sản xuất. Bà Thanh-Nguyệt vợ ông Đông làm Sở Bưu điện, gần đây đã lãnh
ra số tiền thâm niên khá lớn, nên trả dứt tiền nợ nhà, còn
lại bỏ ra đầu tư thêm cửa tiệm điện tử với con trai mình,
hầu để thay đổi cuộc sống và môi trường sinh hoạt. Hằng ngày
bà tiếp xúc với nhiều khách mua bán, các mối giao hàng quen
khác, do đó bà chọn được anh Phong làm con rể, tánh tình anh
hợp với bà thích giao du đi khắp đó đây, thích tự do không
chịu việc gò bó ngồi một chỗ suốt ngày. Kể ra cũng rất công
bình ông chọn con dâu, còn bà chọn chàng rể.
Quốc Phong là Trình dược viên cho các Công ty dược, ăn diện
theo mốt thời trang rất bảnh trai, nói năng ngọt ngào như
mía lịm, chuyên sống bằng nghề nhận lãnh quảng cáo hay giao
thuốc mẫu cho các cửa hiệu thuốc Tây, bịnh viện... trong
khắp thành phố. Bà Nguyệt để ý và tác hợp cho con gái mình,
hiện là chồng cô Uyển My; hằng ngày hai Mẹ con đi lãnh giao
các mặt hàng của các cửa tiệm buôn trong khu vực. Vào thời
buổi cạnh tranh, các Trình dược viên bị “cấm cửa” không cho
gặp trực tiếp bác sĩ, đến các bệnh viện, trường Nha, Y, Dược,
để giao các lọ thuốc mẫu... nên họ có ý chuyển nghề.
Nhờ vào tánh tình hai người rất tương đắc, người ta cứ nghĩ
là cặp tình nhân chênh lệch tuổi tác; anh nghĩ ra đường
hướng mới liền giới thiệu bà Nhạc mẫu cho các tay thương gia,
nhập cảng, buôn chuyến, buôn sỹ ở thành phố biết mặt trong
giao tế hằng ngày. Trong các thương vụ mánh mung mới, Phong
hướng dẫn Mẹ vợ tiếp xúc trực tiếp và họp kín chuyển tải
hàng hóa lậu thuế.
-Chào cô Thanh Nguyệt, mời cô lên lầu gặp ông Tài phú đang
chờ.
Hai Mẹ con anh Phong theo người hầu lên tầng trên gặp ông Hà
Mậu Ích, một Tài phú chuyên nhập cảng hàng hóa từ Singapore,
Hồng Kông và Thái Lan.
Ông vào câu chuyện làm ăn như lời giới thiệu của anh Phong.
-Khuya nay có hàng mới về, nếu thỏa thuận cô chịu hợp tác
chuyển tải hàng theo chúng tôi sẽ chia tam -thất; tức tôi
bảy còn cô ba, số hàng tổng cộng trên cả triệu. Tuần sau sẽ
hàng về tiếp, nếu trôi chảy sẽ thay đổi tỷ lệ trên. Để gây
tin tưởng nhau nên ông dẫn bà Nguyệt, anh Phong xuống dãy
nhà sau xem số mặt hàng mẫu. Đây dãy nhà thiết kế phòng ốc
chằng chịt nếu không người dẫn đường sẽ bị lạc ngay, như lọt
vào bát quái đồ không lối thoát.
Khi vừa giáp mặt Thanh Nguyệt trong phòng lúc nãy, ông
Hà-Mậu-Ích quá ngỡ ngàng người phụ nữ trung niên, có nét mặt
đẹp tao nhã, mái tóc ngắn đen huyền ôm kín bờ vai, thêm làn
da ngâm mịn màng, khêu gợi hơn nữa bởi cả ba vòng của bà đều
được “hấp” lại, biến Thanh Nguyệt như thiếu nữ hai mươi hơ
hớ xuân tình, ông Ích hoàn toàn rung động, rạo rực trong
lòng tràn đầy bâng khuâng và rộn rã, làm cho đôi mắt như mờ
hẳn.
-Cô Nguyệt, em là mỹ nhân, duyên dáng tuyệt trần. Chúng ta
vừa xem mặt hàng xong, em có thể ngủ nghĩ ở đây với anh chờ
đến sẩm tối.
Còn Quốc Phong được cô Mỹ-Lan một thục nữ mời đi, hai người
phải qua hai dãy hành lang khác đến phòng riêng biệt của họ.
-Em có nhiệm vụ phục vụ anh thỏa tình và chờ tối chúng ta
cùng xuống con tàu, cả nhóm- như Tài phú giao trách nhiệm
tải hàng.
-Anh thay áo quần, cho em tắm sẽ quay ra; nàng chỉ vấn khăn
lông trắng quanh người nằm trên giường như chờ đợi. Mỹ Lan
thật quá trẻ so với Uyển My vợ mình ở nhà, mười chín xuân
xanh, như nụ hoa hàm tiếu, môi đỏ, má hồng chưa từng nếm
trải tình đời được ông Tài phú đãi cho “lấy hên” trước khi
xuất quân. Hai quả đào tiên nàng mun múp tròn như quả cam
non, đầu núm đỏ hồng nhô cao, Lan có thân hình thon cao đầy
vẻ hấp dẫn của nữ phục vụ viên được tuyển chọn. Phong từng
ra vào chốn ăn chơi, sục sạo khắp khu vực đô thành, nhưng
chưa từng gặp em nào thơm như múi mít đêm nay.
Rành rành, một đặc ân của nhóm thương gia: ăn- chơi vì thế
ai phản bội hay nghịch ý, giang hồ chắc là khó sống!?.
Chàng vòng tay ôm cô nhân tình bé nhỏ, đượm nét ngây thơ,
trao nụ hôn trên má như âu yếm, rồi tay đặt vào cặp nhũ hoa
căng cứng- nhiệt độ ấm áp đôi vú nguyên trinh -trái tràm bên
trong- tỏa ra tăng dần sự kích dâm, khiến Phong như lạc vào
chốn thần tiên đầy mờ ảo của căn phòng. Chàng dìu Mỹ Lan ngả
người xuống chiếc giường, đè ấp người mình lên ôm ghì xiết
cho hai người trở thành khối thịt.
Cho đến khi hai vùng da thịt tiếp cận hoàn toàn, tạo sự hưng
phấn trọn vẹn Phong lẹ làng đưa thỏi gân vào âm hộ Mỹ Lan,
nàng rướn người lên thành tiếng ự.. ự.., như đau thốn xuất
phát từ trong âm đạo.
-Đau em quá anh ơi!, thương em- mang ơn anh nhiều, sự thật
nàng vừa bị ông Chủ phá trinh khi đưa nàng về đây hầu hạ. Mỹ
Lan trẻ đẹp, vui vẻ, nhiệt tình lại thành thật nên Ông chủ
yêu kiều và tín nhiệm phái theo dõi sự việc, chính Phong và
bà Nguyệt không nghĩ ra, là tai mắt của Tài phú nữa- cứ thấy
gái đẹp thơm tho, mê hồn trận thụ hưởng cho thỏa lòng dục.
Phong tự cảm biết âm đạo Mỹ Lan còn khá khít khao, âm ấm bên
trong chim chàng không to, nhưng dài từng cú nắc đẩy sâu vào,
khiến nàng quằn quại như đau đớn hơn sướng khoái, làm Phong
cũng cảm thấy mất hứng thú lần; một dòng nước trong chảy
vòng theo khóe mắt của Mỹ Lan, nàng đau thốn thật sự; chàng
bèn rút chim ra chút máu đo đỏ như chu sa dính theo thân
dương vật mình. Ồ!, đúng Mỹ Lan vừa bị phá trinh chàng là
người thứ hai thừa hưởng. Thật tội nghiệp, chàng ngưng giao
hợp.., hai người ngồi dậy nói sang chuyện khác.
Phòng trên lầu Thanh Nguyệt, đang được ông Tài phú cởi bỏ áo
quần xem xét món hàng mới “tân trang”, hàng “hấp lại” là sản
phẩm của Thẩm mỹ viện hiện đại, nhưng khá hấp dẫn. Từ cặp
nhũ hoa độn silicon to vun tròn đầy ấp, phơi bày với làn da
ngăm ngăm đen mướt rượt, một vòng eo thon đẹp càng lộ bộ
ngực mỹ miều thêm hơn, nhưng Tài phú đầy kinh nghiệm tình
trường, liếc qua chiếc mông to mộng, lòng chàng rộn rã, rung
động sướng khoái tăng dần, con chim cũng bần bật ngổng đầu.
Tài phú không dám hành sử, liền điện thoại báo cáo chủ mình,
mời ông thưởng thức “hàng đầu mùa”. Chàng nghĩ trong lòng
còn giao dịch qua lại, sẽ hưởng tấm thân ngà ngọc của Nguyệt
không khó, phải nhường cho Chủ không mang tội thất lễ cấp
trên.
Còn ông Chủ qua màn hình Tivi đã thấy hết mọi hành động, cử
chỉ chẳng những của hai người, mà nguyên các phòng ốc khác
chung quanh...
Thanh Nguyệt được đưa sang gian phòng kế, thiết trí tiện
nghi hơn của người trưởng thượng giàu có, một người đàn ông
trạc tuổi ngũ tuần béo phệ bước ra.
-Chào em, rồi ông ôm hôn Thanh Nguyệt như nhập cuộc liền;
nàng lịch lãm hôn trả lại cho lưỡi múa may, tay chân làm
việc mỗi lúc năng động hơn, trong chốc lát nàng hoàn toàn
làm chủ tình hình. Ông Chủ lòng quá tự mãn, liên tiếp hưởng
thụ của lạ: phá trinh Mỹ Lan trẻ trung, mơn mởn như cánh đào
tơ; giờ thêm Thanh Nguyệt chững chạc, mời chào đều do Tài
phú sắp đặt.
Ông đỡ nhẹ cho nàng nằm ngửa, nhét dương vật sung mãn vào
tận cổ tử cung, thọt vô, thọt ra đều đặn cách êm ả, nàng vẫn
bình tĩnh hưởng thụ bỗng chốc ông ngưng, Thanh Nguyệt dù
ngoại mạo tân trang, nhưng “nội cung” còn nguyên vẹn. Nàng
biết phương pháp gây phấn kích là vận động “híp” hai bờ mông
bên ngoài cho cơ vòng âm hộ bên trong bóp sát, ôm lấy cơ
quan sinh dục ông chủ từng chập, làm ông sướng khoái liên
hồi, tưởng đã lên tận trời xanh, hay chu du lạc vào hành
tinh mới lạ nào khác.
Lần đầu tiên, ông Chủ bị người nữ áp đảo, làm chủ tình
trường, khi nàng ngưng, thì ông nắc tiếp như đáp trả cách
điên cuồng. Rồi ông vừa ngưng tiếp, thì cơ vòng của Nguyệt
bóp như vắt hết tinh lực ông, bầu tinh dịch bị kích động tột
độ không điều khiển được, ông liền bắn xã tinh khí đầy ấp
trong âm đạo, miệng la lớn:
-Ôi! s.ư..ớ.n.g quá em ơi. Tay chân như rũ rượi bị kích ngất
bởi máu chạy dồn trong châu thân chưa về kịp con tim, để
hoàn hồn. Thật tuyệt vời, thật thỏa mãn...
Ông liền vỗ tay, lại thấy Tài phú, và cô hầu xuất hiện hướng
dẫn Thanh Nguyệt về lại phòng cũ bên cạnh.
(Hết Phần 1 ...
Xin mời xem tiếp
Phần 2) |