Thanh Nguyệt bắt đầu hơi lo lắng, ông chủ cứ hăng say:
“đêm bảy ngày ba” vào ra không kể. Ông Chủ vì quá si tình,
ông quá mê mệt sắc đẹp của nàng; nên giao hợp quên thôi muốn
có bầu, có con với nàng. Nguyệt thâm ý không muốn “bận rộn”
,“lòng-thòng” thêm rắc rối, nhưng không cưỡng lại người
chồng hờ, phật lòng phật ý nhau.
Nàng bèn tìm Quỳnh Hoa và Uyển My, hai con để vấn kế, và tự
sự câu chuyện đầu đuôi. Ông chủ muốn chiếm đoạt mẹ làm vợ
luôn hai con ơi!?.
Uyển My không nghĩ ra phương kế giúp mẹ thoát hiểm. Nhưng
lòng thương mẹ nước mắt ràn rụa ra ở khóe.
Còn Quỳnh Hoa nàng ý thức, có con là niềm hạnh phúc miên
viễn lâu dài cho vợ chồng thật sự cần nối dõi tông đường,
nhưng trái lại đôi khi phiền phức, gia đình và mặt pháp lý...
-Thưa mẹ, theo con cứ để cha “hờ” chơi mẹ thả giàn. Nàng
ngưng hơi lâu, lấy giọng nói tiếp- làm Thanh Nguyệt như hụt
hẫng mất điểm tựa từ con dâu bấy lâu nay, nghĩ suy nó như
“think tank”, vạn ý kiến điều giải đáp thỏa đáng.
Để cha chơi mẹ cách thỏa mãn, giao hợp xong xả hết tinh khí,
hai người đều sướng khoái chớ gì? Chắc chắn mẹ cũng quằn
quại hưởng ứng. Cha mừng thầm như đạt ý nguyện ...
Nhưng sau đó, theo ý con đề nghị mẹ nên ngầm áp dụng phương
pháp Kergel là vận dụng cơ bắp trong âm đạo, bóp, vặn vắt
hết tinh khí trong âm đạo không cho tinh trùng xâm nhập vào
cổ tử cung, nó sẽ từ từ rịn ra cửa âm môn- miệng lồn, mẹ lấy
khăn chùi, dù có trăm lần giao hợp cũng vô hiệu quả.
-Ồ! mẹ nhớ ra rồi, thật cám ơn con.
Sáng kiến hay, tuy không phải thần kế, nhưng nhớ lần đầu mẹ
biểu diễn khiến cha con mê tới bây giờ là khi mình đang giao
hợp cho cơ vòng bóp chặt bộ phận sinh dục của nam giới.
Quả thật bài bản. Tuyệt chiêu, tối nay và về sau, mẹ áp dụng
có gì trục trặc mẹ gặp hai con sau.
Còn kế sách thứ hai mẹ à, tức “trì huởn chiến”, cho cha giao
hợp thả giàn rùng beng, tâng bốc một em, vợ hờ hay thứ thiếp
cho mang bầu thế mẹ, tạo duyên cớ rút- “tháo lui” êm thấm.
Còn nếu mẹ thầm thương muốn ăn đời ở kiếp. Mặt khác hai cha
dành chơi mẹ hoài, liệu mẹ sống nổi hay không?.
Thanh Nguyệt đứng lên ôm hôn Quỳnh Hoa như thầm cám ơn con
dâu quý, bày cho bà diệu kế thần kỳ. *
* * Thường buổi xế chiều Ông chủ lên boong tàu
hóng mát cho mời hết quây quần bên nhau, ngồi hai bên tả,
hữu là Nguyệt và Tuyết Lê. Ông lúc nào cũng coi trọng bà
Nguyệt, còn nàng khéo ăn mặc, trang sức, khéo nuông chiều
càng làm ông không rời nửa bước. Thỉnh thoảng ghé mặt cho
Nguyệt hôn. Chút lại cho Tuyết Lê áp má hôn nghe cái chụt,
làm ai ngồi chung cũng thèm như bắt chước làm theo. Rồi họ
đi xa hơn, khi người vợ nằm gối trên chân chồng dâng bộ ngực,
trời tối trăng sao tỏa lờ mờ bàn tay lông lá hành sự tự
nhiên.
Họ quây quần bên nhau như tập thể đại gia thật vui vẻ.
Ông chủ Lý Tế Thâm có ý cho mọi người đi du lịch Thái Lan
cho vui, trước tham quan khu sản xuất các loại đá quý, nếu
phái đoàn mua chỉ trả 50 %. Xong viếng và ngoạn cảnh, còn
ông sẽ ký hợp đồng làm ăn với Công Ty được họ mời và bao các
chi phí.
Tài phú đề nghị cho bà xã hiện sống Singapore cùng theo, và
nên thuê thêm hai em: một Tàu Singapore rặc, một Tàu lai gốc
Mã có nước da ngâm mang sang xứ người đãi khách.
Ông chủ thì nghĩ không thể bỏ gia đình Thanh Nguyệt, chồng,
con. Các người có công như Phong, Mỹ Lan, thợ máy. Nếu kể
hết khoảng 16 người. Không muốn mất lòng ai, ông cho Tài phú
book loại vé hạng sang- business- cùng ngồi chung phía trước.
Ông dặn Nguyệt và Tuyết Lê không ai được đụng hai em, vợ của
anh- là chủ, chỉ trừ chủ trau đổi với nhau giao tình, ngoài
ra không ai khác. Riêng Nguyệt có quyền gặp anh Đông, vì
thương nhớ chồng em phải xin phép anh...
Đoàn du thuyền chuẩn bị nhổ neo trạm chót quay về thành phố
Sydney, ai nấy trong lòng đều vui thỏa sau những ngày lênh
đênh sóng nước. (Hết Phần 17 ... Xin mời xem tiếp
Phần
18) |