Phái đoàn đứng nối đuôi chờ check-in trước quầy hãng bay.
Phong thu gom passport chung lo thủ tục với chị dâu Quỳnh
Hoa cho mọi người, trong lòng ai nấy đều vui vẻ, trước khi
phái đoàn thật sự giã từ tạm biệt.
Ông chủ và Tuyết Lê theo vợ chồng Mỹ Ly lên tầng trên vào
phòng đặc biệt cho VIP, dành cho giới thương gia uống nước
giải khát, trao đổi. Dịp cuối cho đôi bạn sơ giao trao chiếc
hôn tạ từ... đạt kết quả làm ăn.
Họ mới có dịp ngắm phong cảnh chung quanh phi cảng Bangkok
khá rộng lớn bao la, phi cơ lên xuống nhộn nhịp không ngừng,
dù gần 21 PM. Du khách dập dìu qua lại trong từng dãy nhà
kiếng có thể nhìn thấy rõ ràng, thật đời sống văn minh con
người nối kết nhau khắp năm châu bốn bể, họ di chuyển bằng
khối sắt rỗng bay, bằng khối sắt rỗng nổi. Nhân loại ngày
hôm nay “gần bên nhau” không phân biệt sắc màu da, dù đen
hay trắng.. trong đó men tình mãi mãi được nuôi dưỡng, và
sanh sôi nếu trong mỗi người còn nhân tố: lòng thánh thiện
thuở ban đầu. Nhân chi sơ tánh bản thiện.
Cuộc đời có có không không
Trăm năm còn lại tấm lòng nầy thôi
Sau khoảng bốn giờ bay, phi cơ đáp Singapore cho Ông chủ Lý
Tế Thâm và Tuyết Lê, xuống về gia đình vợ. Tài phú, vợ
Janette và hai cô nữ đồng hành lẽo đẽo về nhà. Quê hương ông
bà ở đây.
Phi cơ tải nhẹ một chút, dễ lướt gió; nhưng lòng du khách
đặc biệt Thanh Nguyệt nặng trĩu vì lo âu, vì vắng ông Thâm
ngồi bên, thành nhung nhớ. Bà ngó nhìn mông lung qua khung
cửa hẹp cho đến khi máy bay rời phi đạo cất cánh cao, ẩn
trong mây đêm...
Sáng hôm sau, phái đoàn về lại phi cảng Sydney.
Cả gia đình ông Đông được xe bus ra đón như trước. Nhưng họ
đồng theo, ba mẹ con bà Tú Quyên về khu chung cư phía sau
biệt thư của ông Chủ và Tài phú ở gần thành phố cảng Sydney.
Trước thăm cho biết nơi ăn chốn ở của Tú Quyên. Do còn ban
ngày Mỹ Lan và Thanh Nguyệt có dịp nhìn lại, nơi từng “giam
hãm” đời họ.
Thật khó nhận định, vì dãy phố cũ xây lưng ra thông lộ dài
nhỏ tráng nhựa dành cho xe và người đi bộ dẫn đến bến cảng
ghe tàu đánh cá tấp nập loại nhỏ, chúng đang bỏ neo cột dây
thừng vào lõi cây.
Lọt hẳn vào trong là dãy biệt thự, đôi căn là biệt lập khá
đồ sộ nguy nga cao từng. Họ chỉ biết đoán lượng chứ không
xác quyết căn hộ nào của Tài phú và ông chủ Lý Tế Thâm.
Người qua lại như toàn ngư phủ, thủy thủ ăn vận lôi thôi như
người làm công, tài công sau chuyến hải trình; thỉnh thoảng
một đôi cặp ăn mặc tươm tất, rảo bước bến xe gần đó. Mùi
tanh nồng cá biển và sóng nước ập vào ngách mũi gây hăng
hăng như khó thở.
Hai người quay lại bước vào căn hộ bà Tú Quyên. Mỹ Lan nhớ
lại đêm hôm tải hàng qua đoạn ngắn đến bến cảng, còn trong
chung cư lòng vòng, chẳng còn lưu giữ trong ký ức thôi đành
chịu thua.
Căn hộ của Tú Quyên, là phố trệt ọp ẹp gồm hai phòng. Nằm
trong chung cư đưa lưng ra bến cảng. Bà cho biết chồng là bà
con,- em chú bác với Lý Tế Thâm, chết vì nghiệp đánh cá. Là
người quản gia trông coi hàng hóa tải về lưu vào kho cho Lý
Tế Thâm tin cẩn trên hai mươi năm từ Singapore di dân sang
đây. Toàn khu ít nhiều liên hệ nhau như bà con xa. Do đó, kẻ
lạ hay người gian lọt vào họ biết ngay, cũng là nơi cất giấu
hàng an toàn.
Cả gia đình Ông Đông thấy cảnh sống của Tú Quyên thương thầm
trong lòng. Họ cáo từ ra về.
***
Sau hai ngày nghỉ ngơi hồi lực, tối hôm đó Thanh Nguyệt cho
gọi gia đình ăn chè đậu xanh nấu đường, sẵn bàn phân chia số
tiền 300 ngàn. Nguyệt tỏ ý biếu gia đình Triết 50 ngàn, Mỹ
Lan 50 còn lại hai mẹ con bà và Phong.
Quỳnh Hoa thấy mẹ chồng khá công bằng, nhưng xin mẹ bớt phần
của Mỹ Lan một chút, để sơn phết căn hộ và sắm bộ ghế salon,
làm đám hỏi cho bà với cha chồng, cho danh chánh ngôn thuận,
rỡ ràng với mọi người. Gia đình trực nhớ bà đang có mang,
nên càng thiết tha ủng hộ hơn.
Ông Đông người nặng tình nghĩa với Tú Quyên, vợ hờ- ngồi hơi
chột ruột, đành nín lặng vì tiền đâu lo cho nàng. Phong đề
nghị tiền sơn nhà và mua bộ salon hai mẹ con mình chịu như
quà đi đám hỏi cha. Nhất là Mỹ Lan cần tiền đám cưới và mở
hiệu bán bánh mì không nên bớt xén, vì chàng vốn ít nhiều có
cảm tình riêng tư với Lan.
Cả nhà đi đến quyết định lẹ, tiền đám hỏi đãi tiệc cha lo
trong thâm tình gia đình thôi, chẳng là bao nhưng bắt buộc
phải tổ chức sớm.
Quỳnh Hoa và Phong lãnh nhiệm vụ liên lạc lo cho dì Tú Quyên,
bà nghe cả gia đình đồng thuận, giúp bà mọi mặt. Tú Quyên sợ
họ chia phần trong mọi sự, sau nầy bắt con- là giọt máu của
ông Đông, bà chỉ có ước nguyện là single mum- lãnh trợ cấp
chánh phủ mà thôi -không cần ông Đông chu cấp. Quỳnh Hoa cho
biết gia đình không nghĩ gì về bào thai sau nầy của bên nào,
dì an tâm.
Tối hôm đó vợ chồng ông Đông, lên thăm Tú Quyên và xác quyết
ngày làm đám hỏi và mời ai cho thuận. Bà kể một hơi, toàn bà
con gần xa bỏ người nầy mời người kia mất lòng, thôi mời hết
trên 30 người nếu kể chung khoảng 50 người. Quỳnh Hoa vốn
cảm tình với cha chồng.
-Theo con mời tất ra nhà hàng đặt 6 bàn lớn. Tiền bạc cha
yên tâm, tụi con đứng sau lưng cha.
Ông Đông khá an tâm thật, vì còn cả 100 ngàn của Nguyệt thế
nào, vợ chẳng bỏ thêm ra khi thiếu, vợ chẳng giúp gì chồng
sao?
Viên Tài phú, em của bà đi phép chung Chủ còn ở Singapore
chưa về, mọi việc trong khu, nhà trên nhà dưới kẻ hầu hạ
quyền uy thuộc về Tú Quyên. Ai cũng kêu bà “Má chín” tức ám
chỉ ngang hàng như Tài phú, bà ra lệnh ai cũng răm rắp dạ
rân.
Nghe vợ chồng và đám con ông Đông khá tử tế, có tư cách coi
mình như dì nói năng đầy sự kính trọng.
Phải rồi mình là nhân tình, do duyên tiền định. Anh Đông
đáng tấm tình chung với mình- thiên duyên định đoạt.
Quý khách tới nhà, không rượu thì thịt. Đối với bà, loại cá
chình, lươn biển, cua biển loại quý hiếm muốn ăn kêu thủy
thủ, dân đánh bắt cá từ tàu đem lên đóng góp rất dễ. Nấu
nướng ở bếp nhờ ngay tay thiện nghệ đãi chồng, đãi các con
cháu nhân tiện xem ai là người nhiệt tâm, đồng chí hướng mà
mở đường làm ăn chuyện khác.
Nấu ăn nhà bênh cạnh bưng sang, ổn nhất.
Rượu Mai quế lộ của chủ có sẵn, uống cứ để vỏ chứng minh
không ai ăn cắp hay bán ra, bà là quản lý. Tú Quyên chả tốn
kém gì, ngoài tiền mua gia vị xào nấu, có con trai Triết bắt
cua biển hoán đổi rồi. Tiệc tùng khoản đãi tổ chức thật dễ
dàng.
Cả nhà như vui vẻ, ai cũng cho dì ghẻ mình “dân xịn”, sành
điệu ăn chơi ở thành phố chứ nào bỏ đâu. Đừng khi nhà nghèo,
nhưng có tượng Phật bằng vàng bên trong.
Cả nhóm 5 người ngồi chờ khá lâu, chả thấy bàn ghế dọn ra
gọi ăn cái gì?, chút lại thấy mỹ nữ trẻ măng chừng 14, 15
chậm rãi ngang qua, hai chân đi túm túm như gà bị cột chân,
cô thì đi như nhón- nhón.
Xin lỗi anh chị và các cháu nhà đơn chiếc, thành hơi lâu..
-Mời anh chị và các cháu ăn món:”noãn sào”.
Tiếng ro ro của motor kéo bức hoành phi: “Hổ say mồi ngắm
trăng” sau lưng, sang một bên- mọi người đứng dậy chờ cho
chiếc hoành phi thứ hai mặt bên kia in hình: “Vạn lý trường
thành”, là vách ngăn hai phòng, ngụy trang khéo léo. Họ đồng
bước sang phòng mới, ngồi trên chiếc ghé xếp nhỏ đủ hai mông
đít, trước mặt chiếc bàn nhỏ cao ngang tầm rún. Tất cả sáu
người mới hiểu ăn kiểu có “người hầu” bưng từng món đến mời
gắp bỏ vào đĩa chớ gì?. Vì nhà hẹp.
Cả sáu người còn đang ngẩn ngơ, chờ món ăn vì ai cũng hơi
đói, bị cào ruột. Chợt thấy một thiếu nữ độ 15 tuổi vận quần
áo xẩm- kiểu Tàu, gài nút trước ngực. Từ từ bước ra nhón
nhón như sợ rớt món gì trong người, dừng trước mặt ông Đông,
nàng cuối đầu bái chào rồi vén áo lên, như khoe hạ bộ -nàng
nói tràng tiếng Quan thoại làm ông nghe thêm lúng túng.
Phong nghe dịch lại: cha cứ ngồi, cô sẽ lấy “nho ngâm” mời
cha dùng. Cha xè hai bàn tay ra đi, cô sẽ hứng nho ngâm từ
đêm qua trong âm đạo đặt vào lòng bàn tay, mời cha nên bỏ
vào mồm nhai, nhâm nhi như thường. Mọi người đều theo dõi và
lắng nghe Phong và cô hầu trẻ. Nàng cởi áo hẳn áo ra, trần
truồng không cần che dấu, rồi dạng hai chân rộng như thế võ
đứng tấn, đầu gối hơi chùn cho cứng không ngả. Chòm lông đen
hạ bộ là tâm điểm món ăn đặc biệt đãi khách.
Mặt nàng hầu hơi đỏ vì rặn cho 2 “trái nho ngâm” trong âm hộ
từ từ lọt ra ngoài; khi quả nho gần cửa âm môn, -cửa mình,
tay nàng đặt sẵn chờ hứng lấy. Quả nho đã đổi màu xanh
nguyên thủy, vỏ thấm thấu tinh khí, thành đỏ sẫm như màu
trái hồng quân đều đặn và bóng lưởng, rồi chuyền ngay cho
ông Đông, bỏ ngay vô miệng cắn nghe “bụp”, mùi khí tinh
nguyên của nữ rút hết vào trong ruột trái nho, nồng lên mũi,
ông Đông ăn vào như uống chánh tinh khí nữ nguyên trinh,
tăng dương lực gối chăn và thêm mập mạp thể chất sau nầy.
Mọi người lần lượt thưởng thức hai trái nho, cho đến người
cuối là Phong, vừa về chỗ ngồi. Cô hầu khác lại bưng ra chén
canh cá chình, hầm thuốc bắc ngủ quả- loại giống cá trê đen
nhưng dài như lươn, đuôi dẹp, rất tanh nhưng ăn tăng sinh
lực, sanh dương khí. Nam, nữ ăn đều tốt, nhưng Uyển My có
mang ăn không lợi vì dư kích thích tố, bắt buộc giao hợp,
làm tình ảnh hưởng thai nhi. Nàng được mời ăn trước món cua
biển xào X.O tuyệt hảo, vì thêm calcum cho thai nhi. Tuy
nhiên, Phong cũng múc đưa vô miệng vợ một muỗng canh nhấm
thử cho biết hương vị, sợ trẻ sơ sinh thèm mà chảy nước
miếng sau nầy...
Khi mọi người ăn món cua bà Tú Quyên xuất hiện ngồi gần
chồng, rỉa từng càng cua đút ông ăn, bà đưa mời Thanh
Nguyệt, cả ba ăn nói vui vẻ cách tâm đắc như vợ chồng, cảnh
sinh hoạt đầm ấm hơn lúc nào hết. Bà mời rượu Mai quế lộ
ngâm với trái cây thập cẩm, độ say giảm hạ- giúp tiêu thực
hơn say sưa, đủ tỉnh táo làm tình hơn cho chó ăn chè dọc
đường.
Bà quay sang Uyển My, gom càng cua, đưa cho nàng còn thân
giao cho quý ông. Khi mọi người có trên tay ly rượu do hầu
nữ mời, bà phân chia từng muỗng gạch cua đỏ ngế vào dĩa,
cùng nâng ly rượu trước dứt phần khai vì sang cơm chiên
Dương Châu với lẩu cá đuối. Thực khách no nê, thỏa chí thì
hứng tình, rạo rực..; căn hộ bà không đủ phòng; còn trải
chiếc tập thể cảnh cha con, chồng vợ sao coi được?!
Họ bèn cáo từ rút lui sớm, về xài đồ nhà...
Đêm hôm đó, ông Đông thắm rượu vào tỳ vị, vợ chồng ông làm
tình tưng bừng, vợ chồng Quỳnh Hoa giao chiến không mệt suốt
đêm. Chỉ tiếc cho Phong dựng cờ khởi nghĩa nhưng ba quân
không đông đủ tại quảng trường vì mưa ướt sũng, vợ mang
bầu...trở ngại (Hết Phần 24 ... Xin mời xem tiếp
Phần
25) |