Mặt trời vừa xế, hơi nghiêng nghiêng chếch bóng, ông chủ,
Lý Tế Thâm- hướng dẫn bà Thanh Nguyệt theo sau là thục nữ-
nàng hầu Tuyết Lê. Đứng trên boong tàu chỉ vài địa điểm bí
mật sẽ tải hàng, tuy xa nhưng vùng nầy an toàn hơn là nhánh
sông gần Thành phố dạo nọ.
Thanh Nguyệt quá nhớ chồng nên xin phép, cho gọi ông Đông
đến, lịch sự ông Chủ vừa lòng người đẹp.
Họ cùng ngồi ngắm nhìn mây trời phần sau boong tàu, được
ngăn bởi phên chắn, không cho ai khác đến gần. Thức ăn và
uống bày sẵn gần đó.
-Ông chủ bèn cho gọi Mẫu Đơn và Ngọc Phượng cả hai người đẹp
trong bốn nữ duyên dáng theo trên tàu để phục vụ sinh lý nam
giới, ngụ ý ông chiếm giữ riêng Mẫu Đơn, nên Tài phú biệt
đãi cho ở căn phòng cạnh bên với ông chủ khi cần.
-Cám ơn anh Đông, ông Chủ ngỏ lời, thật Thanh Nguyệt quá
tuyệt vời anh có phước quá. Trời ban cho Nguyệt là phụ nữ
đẹp, chiều chuộng và làm tình đầy nghệ thuật, anh muốn hú hý
hay còn nhường cho tôi thêm.
-Ông bà cứ tự nhiên vợ chồng với nhau tại đây. Liền thấy các
phục vụ viên kê ghế nhựa dài đến gần. Tài phú ra lệnh không
ai đến gần phần boong sau từ giờ nầy.
Lúc nào tôi cũng mến mộ Nguyệt, có ý sau chuyến nghỉ mát
cùng tôi sang Thái Lan gặp các chủ xuất cảng các loại đá quý:
Cẩm thạch, Hồng thạch, Bích ngọc, Mả não... anh cho phép em
Nguyệt du lịch sang Thái Lan cho biết, nhất là gặp giới
thương mãi với nhau.
Thói quen của giới thương gia, hễ “muốn trót lọt” thương vụ
thường phá trinh một nữ, dựa màu ”huyết dụ” tươi thắm quyết
định sự thành bại chuyến hàng; nếu anh chịu tôi nhường Mẫu
Đơn, hay em Ngọc Phượng cả hai đẹp, nói hai ba ngôn ngữ hiện
diện đây chốc lát.
-Thanh Nguyệt thúc hối chồng cứ hưởng ứng, nàng như ngầm
bằng lòng đừng để Chủ phật lòng. Còn ông Đông cứ lưỡng lự
nghĩ suy trong đầu, hai nữ đáng tuổi con cháu không đành,
giao hợp nó không hứng làm sao “cưỡi ngựa”- phí uổng đi.
Thanh Nguyệt thấy chồng cứ ỡm ờ, nàng nói ông Chủ cho mời
Quỳnh Hoa, trong gia đình nhà tôi, ông nghe lời con dâu quý
hơn hết, bàn gì nó giúp ý kiến là xong ngay.
-Chào ông Chủ, thưa cha mẹ cho gọi con.
-Ông chủ đãi cha con một trong hai nữ lấy hên, mẹ thúc hối
cha thuận cho rồi. Hoa hiểu ý cha, không ham gái trẻ, ghé
tai nói nhỏ, cha nên đóng kịch cứu em Phượng nó sẽ vợ thợ
máy đó. Nói xong nàng bước lại nắm tay Ngọc Phượng về hướng
ông Đông, cha chị bảo làm gì cứ tuân hành.
-Con hãy ngồi vô lòng bác,.. ý cha. Ông lấy tay úp lên bộ
ngực cô Phượng, làm ra vẻ vò bóp, rồi đẩy Phượng đứng dậy,
con theo cha về phòng mình.
-Thanh Nguyệt, -Em cứ vui với ông Chủ, anh có Ngọc Phượng
đêm nay, bà Nguyệt cứ ngỡ chồng phá trinh gái tơ.
Dọc đường về phòng, Hoa cho nhắn gọi thợ máy lên phòng số 5
gấp. Vừa mở cửa bước vô bà Tú Quyên hết hồn, hớt hải cứ sợ
ông Đông lên tâu rỗi, mếch với chủ, bà không chịu ăn nằm
thêm đêm nay. Anh có nói gì về em với chủ không? Em chịu
đừng thêm bớt.., quả cảnh ông lo “chuyện gà”, bà sợ “chuyện
vịt”, tựu trung toàn chuyện ăn nằm, sinh lý lằng nhằng của
nhóm nầy người , với cá nhân kia...
Triết, chàng thợ máy bước vào thấy Mẹ đang ngồi cứ ngỡ có
chuyện gì quan trọng, ngó qua lại. Quỳnh Hoa lên tiếng:
-Em lại nắm tay Ngọc Phượng, Tài phú tức cậu dành cho em,
đây vợ tương lai. Hai đứa qua phòng số 6 của anh chị tự do
tình tứ, phải nhớ lấy khăn nhỏ “hứng lại tinh khí có dính
chút máu hồng” -phá trinh Phượng.
Chàng thợ máy như vớ được của, em thơm như mít.
Phượng có vẽ đẹp mặn mà, đôi má đỏ hồng như cánh phượng ở
sân trường- tiếc thương màu áo thư sinh sớm bụi trần quến
đục. Nhưng duyên hãy còn may, không bị bẻ “nhụy đào” trước
khi gặp người tình chung muôn thuở.
Cậu có ý gã em cho anh, chúng ta sẽ nên duyên chồng vợ, giờ
anh cứ mặc nhiên thưởng thức,- nhưng phải lưu dấu làm bằng-.
Phòng của anh chị Quỳnh Hoa mình hoàn toàn tự do, Phượng
nhanh tay cởi bỏ để lộ hai trái đào tiên hơ hớ, núm hồng
hồng khiến Triết chú ý như mất tự chủ. Chàng cũng hưởng ứng,
trần truồng đáp lại tấm thịnh tình nam nữ, sau hồi nhào nặn
cặp nhũ hoa, mặt áp mặt trao nhau nụ hôn nồng cháy, hai
người như rạo rực máu chạy mỗi lúc càng mạnh hơn.
Triết có chút kinh nghiệm làm tình với Thanh Nguyệt, đôi lần
nên bạo dạn tay rờ mó xuống vùng cấm địa. Kích thích âm vật,
vuốt ve chiếc mu nhô cao, như muốn đếm từng cọng lông người
vợ tương lai.
Nàng như mắc cỡ, co rúm người lại cách mất tự nhiên.
-Em xin phép nằm sao người run quá anh à!.
Trong tư thế sẵn sàng hai người chỉ còn biết bên nhau, trao
nhau những ân tình, những nhịp cầu yêu thương miên viễn.
Chàng thợ máy đưa dương vật trước âm môn đang mời gọi. Ôi
một thiên đàng tô điểm trần thế, chim chàng thọc sâu chút
cho âm dương thuận lý giao hòa, cho trời đất ngã nghiêng
bằng cú nắc của thanh niên cường tráng, trước sự chịu đựng
gan lỳ của Phượng trẻ trung đáp trả.
Ôi tuyệt quá đi!, anh từ từ em cảm thấy đau đau anh ơi.
Nhưng Triết trong cơn hứng tình, lại thiếu kinh nghiệm làm
sao kềm chế, tiết dục ngưng ngang cuộc giao hợp. Chàng ấn
mạnh chút, màng trinh rách toát khiến Phượng la to:
-Chết em rồi, em nói đau mà anh không ngưng.
Nàng co người khiến dương vật tuột khỏi vị trí, những giọt
máu hồng trinh nữ, biểu hiện trên thân con chim còn cương
cứng ngổng lên. Phượng nhớ lời dặn chị Hoa lau và giữ như
“bửu vật” đời người thiếu nữ chỉ có một lần.
Triết nằm ôm người tình, thịt da trinh nữ có khác với phụ
nữ, lòng mơ tưởng chân trời xán lạn đón chờ hai con tim, trở
nên một thịt...
Khi ngày cưới nhau tổ chức thật linh đình, đầy đủ quan viên
hai họ vui vẻ xiết bao. (Hết Phần 14 ... Xin mời xem tiếp
Phần
15) |