Mỹ Lan, Uyển My nắm tay chồng cùng rảo bước về phòng. Họ
chiếm căn đầu, gần bậc thang lên xuống cho tiện.
-Lan à, theo ý chị Hai Hoa, hôm nay có Thanh Hùng, em chú
bác ruột với chị, gia đình muốn em có chỗ có nơi, ổn định
cuộc sống. Còn chuyện em với anh Phong chị không hề ghen, có
ý phân rẽ, thương em không hết, nhưng cứ đà nầy vụng trộm
với anh hoài có bầu khó coi lắm, thiên hạ chê cười chung chị
em mình.
Chị biết Hùng, thanh niên học không cao, ra đời sớm nhưng
rất cần mẫn làm ăn, khá thành công hiện có xe tải nhỏ chuyên
giao mối rau, cải, hành.. cho các shop bán thực phẩm Á châu.
Chị Hai sẽ dẫn Hùng đến đây, hai em gặp nhau nếu hợp nhãn,
lo chuyện trăm năm cho rồi . Dù có chồng, hay chưa mà thèm
“của quý” của anh, em cứ tự nhiên. Đặc biệt khi chị sanh nở,
em nhớ cho anh hú hý như bây giờ, giải sầu chị an tâm hơn
người lạ sợ mang bệnh.
Có tiếng gõ cửa Quỳnh Hoa và Hùng bước vô, vì phòng ngủ nên
không ghế ngoài chiếc giường tầng và khoảng trống vừa đủ
chiếc bàn và tủ.
Cả bốn ngồi bệt xuống thảm, chỉ Phong nằm trên giường.
Quỳnh Hoa mở đầu. -Em Hùng à,
-Đây em Mỹ Lan gia đình cha mẹ chị bên chồng đều coi Lan như
em ruột, tánh tình nhiệt thành, không tham lam, vui vẻ. Hiện
làm công tải hàng cho chủ ở City.
-Chào em Lan, hân hạnh biết em, chị Hoa giới thiệu anh tin
100%, nếu em không đắn đo, khi đi chơi về gia đình hai bên
người lớn sẽ gặp nhau.
Lan bắt tay Hùng, em cảm động lắm, được vinh hạnh làm vợ anh,
bên cạnh hai chị có học thức lại tận tình giúp đỡ chúng ta
dễ thành công. Nhưng em khai thiệt để anh thương, nhà nghèo
nên làm công cho chủ, ông ta “cướp đoạt tấm tiết trinh” rồi,
ông giàu lòng từ tâm, tin cẩn giao việc tiền trăm, tiền
triệu, em không hề tham lam, do đó ông coi như con, Tài phú
nể trọng trong sự làm ăn mới quen chị Hai Hoa, chị My, anh
Phong, hai bác ở nhà.
Quỳnh Hoa chen vô, đời người nữ mất cái “ngàn vàng”, Hùng hễ
thương em Lan, cưới làm vợ thì việc gì cũng bỏ qua. Tình yêu
đưa đến sanh ra sự tha thứ, không chấp nhất thì hạnh phúc
bên nhau đời đời.
Phần trước tiệm điện anh Hai rộng, có thể mở tiệm bánh mì,
bán kèm nước ngọt, sách báo.. khu vực nhà chị chưa ai mở lại
đông khách di chuyển qua lại. Chị làm paté, bơ với hột gà
giúp em bán bánh mì giai đoạn đầu. Ít tháng My sanh nở ở nhà
phụ giúp em.
Chồng chạy xe bỏ hàng, vợ bán buôn nhỏ còn gì hơn.
Còn tiền bạc, má chị bà Thanh Nguyệt hứa sẽ giúp. Tiền ơn
nghĩa Lan cứu mạng má khi nguy nan, bà khẳng định rồi.
Uyển My chen vô, ở nhà chị từ chuyện nhỏ, tới việc to, khó
khăn đều do bàn tay chị Hoa sắp xếp, ai thấy chị hy sinh vì
công bình và dân chủ nên răm rắp tuân theo, do đó trên hòa
dưới thuận. Anh Hai của chị thật có phước, chỉ lo buôn bán
ít khi ghé mắt vào việc gì. Ba chị chọn chị Hai làm dâu tâm
tánh rất hợp với ông. Nên gọi ba con dâu quý
Lan cảm động ứa nước mắt. Hùng lấy khăn giấy lau như an ủi
...thôi để nghĩ cho khỏe. Anh mời Mỹ Lan và tất cả lên quầy
uống nước giải lao cho vui.
Hùng đứng dậy trước, đưa tay kéo Lan đứng lên theo, cả 5
người đồng hành cách vui vẻ thân thiện
***
Phòng bên cạnh, ông Đông đang hú hý với bà Tú Quyên, chị của
Tài phú. Thói quen ông giao hợp với vợ hay ai khác phải là
hai hiệp.
Tú Quyên trẻ hơn Thanh Nguyệt độ ba tuổi, vóc dáng hơi phốp
phát và cao lớn, nhưng “đồ đạc” không “được hấp” được “tân
trang” nên đôi vú hơi thõng. Ông rờ bóp, xoa nắn cảm giác
mềm èo làm tự nhiên mất hứng thú. Nhưng càng đi xa, ta càng
mê tơi...
Bù lại âm hộ bà khít khao vì chồng chết hơn 15 năm không tái
giá, chính ông khám phá “món hàng” “nhìn mặt mà bắt hình
dong, con lợn có béo thì lòng- “lồn” mới ngon”.
Tú Quyên à, dung nhan em không đẹp như vợ anh, nhưng hương
sắc cam đoan cái “nhụy đào” em còn thật tuyệt. Chỉ chuyên
tay qua một người- một đời chồng. Chiếc xe một đời chủ, tuy
cũ nhưng rập rình đâu cũng chạy đến- như cảnh làm tình háo
hức mệt nghỉ.
Nàng có bộ lông óng mượt xoăn xoắn dài che kín ngõ vào “động
Thiên cung”, ông lấy tay rờ vuốt ve nghe nhám sột soạt, rồi
lần vào giữa khe lạch, vuốt ngược lên chạm ngay mồng đốc,
Quyên như bị điện giựt bắn cả người lên co rúm lại. Nhột em
quá. Từ lâu bà mới được hưởng ái ân, giao tình mới có giây
phút thần tiên nầy.
Bà thầm cám ơn đứa em ruột Hà Mậu Ích,- Tài phú quá thương
chị ruột -đãi chị mình bằng màn giao hợp đầy lạc thú, lúc
đầu còn “dùng dằn nửa ở nửa về”. Thôi mình cứ bày cuộc mây
mưa để hưởng giây phút sảng khoái với người tình.
Lòng bà bắt đầu rộn ràng sôi nổi. Nồng nàn đầm ấm hơi hướm
đàn ông một bên... như còn mơ màng. Khi đã hâm nóng không
khí gợi dục hoàn toàn. Ông Đông nhét dương vật vào âm hộ
ghìm giữ ấn nhẹ từ từ vì biết Quyên lâu chưa từng giao cấu,
mình là người khai mở động đào trở lại. Ông nắc, thụt đã đời
nhè nhẹ cho lửa tình ngùn ngụt bốc lên cao, khi hai người
bắt đầu cảm thấy dâm thủy nhỉ ra, ông nắc dồn dã hơn, bà
Quyên sung sướng miệng thốt lên:
-Anh ơi thật tuyệt, ôi em thích cú nắc nầy lắm.
Ông Đông như muốn dành hiệp nhì, nên bắn xã một phần tinh
dịch, giữ lại hiệp sau.
Hai người vận khăn vào nhà tắm nữ làm vệ sinh, khi trở ra,
đã thấy ai bưng sẵn hai ly nước cam vắt, ông đoán con dâu
Quỳnh Hoa chứ không ai khác lạ.
Trở ra ông ôm Tú Quyên hôn thắm thiết, bây giờ người đàn bà
mới có giây phút sống lại với dục vọng, khoảnh khắc 15 năm
trước khi chồng còn sống, nó rần rần tự đáy lòng trở lại
cách mãnh liệt. Trong lúc đó ông Đông úp trọn bàn tay trên
chiếc mu vực dậy, sờ mó cho xuân tình rạo rực, dâm thủy nàng
rịn ra trơn ướt ngón tay. Con chim ông háo hức chào mời, ông
nương cho bà vịn thành giường nệm khom chút vừa tầm.
Ông Đông nắc như vũ bão, cho mưa gió tơi bời, bà Quyên giờ
chỉ còn biết rên la the thé trong họng nhịp nhàng theo nỗi
sướng khoái, để kích dục nhau lên tận đỉnh khoái lạc đồng
nhịp.
Ông bắn xã tinh dịch trong âm đạo bà Quyên hứng trọn, cùng
ôm nhau chìm vào giấc ngủ. (Hết Phần 11 ... Xin mời xem tiếp
Phần
12) |