Tốt gỗ hơn
tốt nước sơn
Xấu hình tốt tính, Nam Quyền Ly Quy.
Tuyệt vọng, nhục nhã, ê
chề, Mộng Cầm muốn tự vận mà không được
?
- Hay cho con khỉ đột ?
Tiếng thét vang dội cả khoảng rừng, một bóng
đen từ rừng cây lao xuống tống một quyền như
vũ bảo vào lưng con khỉ già?bình?Bất ngờ
nó lãnh trọn quả đấm thôi sơn lăn cù xuống
bờ suối, lòm còm bò dậy con khỉ già tức muốn
nổ tung lồng ngực ? chỉ còn chút xíu nữa thôi?
vuốt dòng máu chảy dài bên mép, chớp ? chớp
hai mắt nó trợn tròn căm tức định xông tới
ăn tươi nuốt sống kẻ phá cuộc chơi. Trước
mắt nó, đứng sừng sửng trên khối đá lại
là kẻ truy đuổi nó mấy tuần nay, hoảng hốt nó
vọt lên bờ quay lưng phóng chạy.
- Mày chạy không khỏi tay tao đâu.
- Ư?ư?ư?
Tiếng rên ư ử của nạn nhân đã cản chân
chàng hiệp sĩ, dậm chân ấm ức, chàng quay lại.
Một tòa thiên nhiên lồ lộ trắng trinh nguyên,
hai chân nàng vẫn còn banh rộng chàng hãng, âm
hộ nhô cao đen mun tương phản một làn da trắng,
nhấp nhô hàng lông đen ướt đẫm chất nhờn,
lăng tăng vài giọt mồ hôi chảy dọc theo đôi
gò bồng đảo vẫn không ngừng nhấp nhô theo nhịp
thở dập dồn hổn hển, nàng con gái mở tròn
đôi mắt trân trân nhìn, biết ơn rồi thẹn thùa
đổi ra căm tức, tức vì hắn cứ nhìn thân
thể lỏa lồ của mình trân trối không chịu giải
huyệt cho nàng, tức vì nàng không sao mở miệng
được để chửi cho hắn một phen, cái thứ đàn
ông gì mà kỳ dzậy, bộ hắn mới thấy ? con
gái lần đầu hay sao dzậy, cái thứ đàn ông
vô duyên tệ, lại còn há hốc cái miệng nữa,
cái thứ ?cái thứ?, mở miệng được là
nàng chửi hắn cho tắt bếp luôn. Mộng Cầm đâu
có ngờ những điều nàng suy nghĩ đều là sự
thật, lần đầu hắn đứng gần một nàng con gái,
mà lại là con gái đẹp, mà sao áo quần hỏng
có, sao mà con gái ở truồng đẹp quá dzậy, càng
nghĩ hắn càng thấy nhột nhạt toàn thân, bất
chợt hắn nuốc nước miếng cái ực, hạ bộ
nóng bừng bừng ? Hoảng hồn hắn quay đầu nhìn
ra phía khác, miệng lẫm nhẫm tụng mấy câu kệ
của bài kinh Diệt Dục hắn vẫn đọc mỗi ngày,
hồi lâu hắn mở miệng hỏi:
- Cô nương bị điễm huyệt nơi nào vậy ?
- Ư ?ư? (cái đồ cù lần, hỏng thấy người
ta không nói được từ nảy tới giờ sao mà
ở đó còn hỏi.)
- Cô nương bị nó điễm á huyệt hả ?
- Ư ?ư? (tới bây giờ mới biết hả, cái
đồ cù lần lửa.)
Quay lại thật nhanh hắn phóng chỉ giải huyệt câm
cho Mộng Cầm.
- Còn huyệt nào nữa cô nương ?
Hắn làm nghiêm chửng chạc, nhưng trong bụng đang
réo lô tô, quay lại thật nhanh nhưng sao mắt hắn
cũng thấy rỏ ràng ràng cái mô đen đen u cao một
cục, bậy thiệt ?bậy thiệt ? hắn lại lảm
nhãm tụng kinh.
- Còn huyệt ?huyệt ? huyệt Nhũ Căng nữa. Mà
ta cấm nhà ngươi không được quay lại nhìn ta nữa,
ngươi nhìn lần nữa ta móc mắt ngươi cho coi.
- Hỏng cho quay lại làm sao mà giải huyệt được
?
- Ta ?ta không biết, ngươi làm sao đó thì làm,
chỉ cấm không được quay lưng lại.
Hắn có học qua môn Bế
Mục Đả Huyệt nhưng chưa có bao giờ thực hành
trên người thiệt, bây giờ tim hắn đang đập
bình bịch tay chân run hết trơn thì làm sao mà hắn
dám đem ra thực hành, rủi lở điểm trật thì
sao. Nghĩ hồi lâu, chàng hiệp sĩ cù lần nhà ta
đi lùi dần tới thân hình bất động của cô
con gái, da gì mà trắng quá chừng chừng, nhìn
thấy bắp chuối rồi tới cặp đùi thon dài trắng
như bông bưởi, rồi tới khoảng giữa? hoảng
hồn hắn quay nghiêng một phía, quì gối rồi đưa
hai tay thò về phía sau chạm vào vùng ngực mềm
mềm?
- Ngươi ?ngươi ?nhà ngươi làm gì dzậy ?
- Dạ ?dạ, cô nương hỏng cho nhìn thì phải ?phải
?phải rờ rờ mới tìm ra đúng chổ mà giải
huyệt được.
- Bộ nhà ngươi chưa học qua môn Cách Không Giải
Huyệt hả ?
- Dạ có học rồi, nhưng chỉ có luyện tập với
hình nhân bằng gổ mà thôi, tại hạ chưa có thực
hành trên người thiệt.
Không biết làm gì hơn, Mộng Cầm lặng im nghe thịt
da nhột nhạt theo mười đầu ngón tay của thằng
cù lần lửa. Nàng nhột nhạt còn hắn cũng đang
run như thằn lằn đứt đuôi, đôi bàn tay có
thể đấm vở đá, đập nát vàng mà sao bây
giờ nó cứ run bây bẩy khi chạm vào da thịt vừa
ấm vừa mềm này, khuều khuều rồi hai bàn tay
cũng chạm vào một cục gì tròn trịa mềm như bông,
biết mình đã đụng tới nhũ hoa tim hắn đập
càng mạnh, nuốt nước miếng dằn lòng, bàn tay
trái mò dần lên tới chiếc núm, cái huyệt
giải chết dịch nó lại nằm bên dưới cái bầu
sửa tươi, hỏng vén nó lên hắn đâu có phóng
chỉ phong được, bậm gan tay trái hắn nắm chiếc
núm nho nhỏ bóp chặt rồi kéo lên trên để hở
góc thịt giửa vùng ngực và nhũ hoa, cái con
nhỏ này làm gì mà tim nó đập dữ dzậy, bàn
tay trái kéo bàn tay phải hắn lần mò đo ngang
đo dọc tìm cho ra chổ huyệt giải, thở phào hắn
vận công ấn nhẹ xuống?
Bình?chúi đầu hắn té lộn nhào xuống suối.
Lồm cồm bò dậy vuốt nước trên mặt và bực
tức hắn hỏi lớn:
- Tại sao cô nương đánh tại hạ ?
Lăn mình xuống nước, lấy vách đá che thân
thể lỏa lồ, Mộng Cầm ấm ức thút thít khóc,
da thịt gì mà cứng như da trâu vậy, muốn gãy
cả cổ tay rồi. Nghe hắn hỏi, nàng òa khóc rống
lên, bao nhiêu ẩn uất tuôn theo từng tiếng nấc.
- Cô nương bị đau ở đau dzậy ?
Nghe hỏi Mộng Cầm ngửng mặt lên nhìn thấy hắn
cũng đang lom khom dòm xuống, hoảng hồn nàng thét
một tiếng lớn rồi trầm mình xuống nước thật
nhanh. Hoảng hồn hắn cũng phóng mình xuống dòng
suối, hồi lâu mới dám ngóc đầu lên, cởi
nhanh cái áo đang mặc quăng qua, hồi lâu hắn mới
dám mở miệng hỏi :
- Cô nương đã mặc áo chưa ?
- Rồi ?ngươi ?ngươi đi tìm quần áo dùm ta đi.
Nghe lời hắn phóng lên bờ,
tìm kiếm khắp nơi, nhưng bộ quần áo đã lưu lạc
tận phương nào, thất vọng hắn lò dò quay về
nơi tảng đá, quay lưng nói trống không :
- Hỏng thấy đâu hết á .
- Tìm kỷ chưa .
- Kỷ rồi, hỏng có .
Mộng Cầm chưa biết tính sao thì hắn lại mở miệng
:
- Đi dzìa nhà tui, tui cho mượn thêm cái quần .
- Làm sao mà đi được .
- Bộ cô nương bi trặt chân hả, để tui cỏng
cho .
- Hỏng phải .
- Dzậy sao mà đi hỏng được .
- Ta ?ta ? ta hỏng có quần làm sao mà đi
được, thôi ngươi về nhà mang quần áo lại đây
.
Nảy giờ ngâm mình nàng đã bắt đầu thấm cái
lạnh của núi rừng, răng đánh bò cạp nói
chẳng ra lời .
- Hỏng được đâu, nhà tui xa lắm, vả lại bỏ
cô nương một mình ở lại rủi con khỉ đột nó
quay trở lại thì sao .
Nghe nhắc tới con khỉ, Mộng Cầm sợ hết hồn .
- Thôi tại hạ có cách rồi, cô nương đợi một
chút .
Hắn vọt vào rừng, hồi lâu mới trở lại,
quăng qua cho nàng cái quần đùi rộng thênh
thang, Mộng Cầm phải thắt gút mới vừa với
cái eo thon nhỏ của nàng. Lồm cồm bò lên dốc.
tay vịn lưng quần tay che cặp ngực nàng nhìn quanh
tìm hắn mà chẳng thấy đâu, hồi lâu mới nghe
trong lùm cây tiếng hắn vọng ra:
- Cô nương đi trước đi, tại hạ chỉ đường
cho.
Đoán rằng hắn đang trần trùi trụi nàng cũng
hết hồn quay mặt đi theo sự chỉ đường của hắn,
chỉ nghe có tiếng soạt soạt ở phía sau. Đi
được một khoảng nàng bổng nghe thấy hắn nói:
- Thôi tui đi đàng sau khó chịu quá, để tui dẩn
đường cho.
Rồi hắn vọt lên, quanh bụng quấn mấy mảng lá
chuối còn tươi, buộc qua quít bằng mấy cọng dây
cỏ dại, hai tay hắn vịn hai bên hông cho khỏi rớt,
thái độ lính quính, lưng cúi lom khom, chẳng biết
ngày xưa cái khố chuối của Trần Minh được bện
ra làm sao chứ cái khố này của hắn nhìn trông
rất tức cười. Mộng Cầm có biết đâu, bởi
vì nàng mà hắn phải đi lom khom, chẳng là đi
ở phía sau mỗi lần nhìn lên là hắn thấy cặp
đùi dài trắng muốt, hai gò đít bó sát vào
chiếc quần ướt uốn éo lắc qua lắc lại, hạ
bộ hắn có cái gì khang khác, toàn thân hắn bừng
bừng, tụng bao nhiêu câu kinh nó cũng không hết,
từ lúc theo thầy lên núi học võ công cơ thể
hắn đâu bao giờ bị tình trạng này.
o O o
Cách đó vài dậm
đường cũng có một bóng dáng đi lom khom như vậy.
Chạy thụt mạng hồi lâu, con khỉ già mới yên tâm
chậm bước, rồi dừng lại hổn hển thở từng
hơi dài, cái thằng đó da thịt cứng như con trâu
rừng nó đánh không có lại, mà sao hắn cứ
theo đuổi mình hoài vậy, lắc lắc cái đầu con khỉ
già tiếp tục rảo bước, chợt nó thấy quặn đau
dưới bọng đái, hai tay bụm dái con khỉ quị gối
nhăn mặt khỉ, đau quá là đau, nhìn hai hòn dái
đang săn cứng và dương vật vẫn chưa chịu xìu
xuống, nó biết đó là triệu chứng do hiện tượng?
tức dái? gây nên. Lẫm bẫm chửi một tràng
tiếng khỉ, nó cố nhịn đau lom khom đi tiếp.
Nghe tiếng rên nho nhỏ, ngửi thấy mùi thơm của
con người, con khỉ già dừng lại nghe ngóng, rồi
lần theo mùi hương nó bò chầm chậm tới nơi phát
ra tiếng rên rỉ. Ngồi dựa gốc cây một người
vận bộ đồ đen đang chống kiếm ôm ngực gục đầu
khò khè thở, con khỉ ngồi im nín thở, bóng người
áo đen chợt tháo khăn che mặt rủ mái tóc dài
nhìn quanh rồi yên tâm ngồi xếp bằng vận công
điều tức ? mệt mỏi cô nàng dựa lưng vào gốc
cây thiêm thiếp ngủ? nàng thiếp một giấc dài,
nghe thân thể bập bềnh trôi dạt,?, nàng giật mình
tỉnh giấc khi cả thân người bị con khỉ quăng cái
bịch xuống đám lá cây ở góc động, toàn thân
tê dại nàng áo đen mở miệng nhưng chẳng phát
ra được âm thanh nào, quanh nàng ánh sáng lờ mờ
chiếu từ những viên đá phát sáng được khảm
trên hai bên vách động, một con khỉ độc to lớn
đang quì lạy một một pho tượng đàn ông, râu
tóc dài đụng đất, pho tượng ngồi xếp bằng
theo tư thế tọa thiền như đang hành công, hai tay
bắt ấn để ngửa trên đùi, chính giửa sừng sửng
một khúc chày vồ dài ngoằn. Lạy xong, con khỉ đột
phủi bụi trên mặt hình nhân, bàn tay to bè vuốt
từng lọn tóc cho thẳng hàng, làm xong nhiệm vụ
con khỉ mới đi về phía con mồi đang quăng trong xó
kẹt, vì sợ thằng người phá đám lần nữa nên
nó ráng nhịn thèm vác con mồi về động cho kín
đáo, lâu ngày không bắt được gái lại thêm
vụ ?tức dái? hồi chiều con khỉ đột không còn
kiên nhẩn như với Mộng Cầm, giật mạnh cọng giây
rút nó kéo tuột cái quần đen, rồi thô bạo nó
xé luôn phầm yếm dưới hạ thể con mồi, hai tay
toẹt rộng hai chân, quì gối bẹt háng rồi tay cầm
dương vật tay banh hai mép lồn còn khô rang, nó
nhét cái đầu vào, vung tay giải á huyệt cho con
mồi nó ấn đít vô ?
- A? ?ái?
Nghe tiếng la con khỉ ấn mạnh cu vào hang cái ọt,
rồi rút ra nó dập bành bạch xuống mu lồn như
thể trả thù cho những ngày bị chay tịnh vậy, thấy
con mồi la oai oái nước mắt chảy dài trên má,
con khỉ độc khoái trá hai tay đập bình bịch lên
ngực miệng tru lên từng hồi, đít nó hảy mạnh,
còn dư khúc nào nó đảy vào cho bằng hết. Nó
đụ cái nào ra cái nấy, từng cái một lút hết
chân ga, đẩy thân hình con nhỏ trôi sát tới thành
động.
Qua cơn đau cô nàng áo đen bắt đầu thấy sướng,
cặc con khỉ đã bự lại còn thêm hàng lông mọc
dầy đặc dọc thân cu, nó đâm ngang dọc, nàng
thấy chật nứt tái tê, nó rút ra từ từ, nàng
nghe lồn tê tái sướng khoái làm sao. Đụ nằm
hồi lâu, con khỉ lại ôm nàng lên chơi đứng, nó
nắc cái nào nàng nghe ê phao câu cái đó, hết
đứng nó lật ngửa cô nàng, chổng đít, từ phía
sau nó nắc tới. Phần bị thương phần đã xuất
khí mấy đợt, nàng sát thủ áo đen bây giờ đang
bị con khỉ già sát thu,?bị cái vụ ?tức dái?
ban chiều nên con khỉ đụ dai hết biết, nó quần
cô nàng tơi tả, rủ rượi cả tứ chi, hết
đứng lại ngồi, hết ngồi nó chỏng đít, qua cả
canh giờ mà nó cũng chẳng chịu ra.
Mãi lo đụ tụi
nó đâu có thấy sự thai đổi của bức hình nhân,
trên bệ đá cao tròng mắt của pho tượng chợt
sinh động hẳn lên, thịt da như sống lại, rồi hơi
thở bắt đầu nhè nhè, làn da giựt giựt tái
sinh, sắc mặt biến đổi từ tái nhạt đến hồng
hào, rồi ửng đỏ dần theo tiếng rên của cô nàng
sát thủ và tiếng thở phì phò của con khỉ đột,
cái chài vồ bên dưới đã chỉa sừng sửng nay
mỗi lúc mỗi cương cứng hơn, tới chừng con khỉ
buông thân hình rủ rượi của cô nàng xuống đất,
hai tay đấm ngực miệng hú lên từng tràng khoái
trá dương vật giựt giựt bắn ra từng đợt, thì
bức tượng chợt thét lớn một tiếng vang trời
cái chày vồ bắn một dòng khí cực mạnh văng tới
thành động bên kia.
Hình nhân đứng bật dậy, ngửng mặt lên trời
cười lên từng tràng làm rung chuyển cả thạch
động.
- Ha?ha?ha?
Nhìn con khỉ đang vui mừng nhảy nhót líu lo, quái
nhân càng đắc chí cười ha hả, phất tay giải trừ
huyệt đạo cho nàng áo đen, hắn ra dấu cho cô gái
lại gần.
- Có phải ngươi là môn hạ của Bạch Liên Thần
Giáo ?
- Dạ, làm sao lão nhân biết.
- Ta thấy dấu hiệu hoa sen dưới hạ thể của người,
người bạn già Đông Phương của ta bấy lâu vẫn
mạnh đó chứ?
Giật mình khi nghe quái nhân xưng là bạn của tổ
sư, cô nàng thỏ thẻ giọng nói trở nên tôn kính
hơn.
- Dạ thưa Sư Tôn thất lạc đã lâu, bổn giáo
hiện dưới sự điều động của nhị vị sư phụ Dương
Tướng và Âm Nữ.
- Ngươi giữ vai trò gì trong Bạch Liên Giáo ?
- Dạ, tiện nữ đứng hàng thứ 10 trong Thập Nhị
Tiếu, đệ tử của nhị vị giáo chủ, chẳng hay tiền
bối danh xưng là chi ?
- Kha?kha?kha?ngươi nhìn đây này thì sẽ rỏ.
Theo ánh mắt của
quái nhân, nàng số 10 nhìn cây côn thịt cong cong
với cái đầu chù vù như trái trứng vịt, thân
côn nổi cộm lên 3 vòng tròn, nhìn kỷ nàng thấy
nó giống hệt vòng pháp luân, cố nhớ những
nhân vật thành danh cùng thời của sư tổ nàng
số 10 chợt sợ hải khi nhớ tới một người,
quì gối nàng sụp lại như tế sao :
- Dạ đệ tử có mắt mà không tròng đã mộ
phạm tới tiền bối, cầu mong ngài niệm tình sư
tổ mà tha cho đệ tử một phen.
- Đứng dậy đi, nhờ ngươi mà ta thoát cơn Tẩu
Hỏa Nhập Ma lại hoàn tất tầng cuối cùng của môn
Thái Âm Hầu Công, ta không hút chân âm của ngươi
đâu, nhà ngươi đang bị thương hãy mau vận công
điều trị đi, ta giúp cho một tay.
Mừng rở, nàng đứng co chân trái lên, bàn chân
dựa vào đầu gối chân phải, tay phải chỉa thẳng
lên trời, tay trái vòng qua ngực, theo tư thế Thánh
Hỏa vận công điều tức. Quái nhân đưa bàn tay
to bè thô sạm úp vào hạ hộ, lòng bàn tay dần
dần đỏ lên như lửa truyền công vào hạ thể
nàng số 10, hồi lâu mới rút ra.
- Nhà ngươi theo ta đi tắm gội, chút nữa cho ngươi
thưởng thức cây Đảo Chuyển Luân của ta.
- Dạ, tiện nữ xin vâng lời.
Vui mừng nàng con gái để nguyên tấm thân trần
truồng oảng ẹo theo quái nhân đi ra ngoài.
o 0 o
Qua từng lời đối đáp nhát gừng của chàng da
trâu, Mộng Cầm biết hắn tên là Ly Quy mồ côi từ
tấm bé, lên 7 tuổi hắn theo một nhà sư lên chùa
Thiếu Lâm học võ, biết hắn không có duyên cùng
cửa Phật nên trước khi viên tịch sư phụ cho hắn
xuống núi, về lại làng xưa thì vật đổi sao dời,
xóm làng bị tàn phá bởi một con khỉ đột, không
ai đánh lại, gái làng bị nó hãm hiếp rất nhiều.
Ly Quy truy đuổi con khỉ ngày này qua ngày nọ, thời
mai mà cứu được Mộng Cầm.
Lo sợ đường rừng bất an, Ly Quy hộ tống Mộng
Cầm về đến tận chổ quan quân rồi mới chịu
quay trở lại, tiếp tục công việc truy lùng con khỉ
đột.
o O o
Vuốt ve cây gậy
Đảo Chuyển Luân dài hơn gang tay, lại bự chần
dần, Tiếu Lan năn nỉ :
- Nhu Tình Công của đệ tử chỉ mới luyện tới
tầng thứ hai, không biết chịu nổi mấy khắc giờ,
mong Hầu gia thương tình mà nhẹ ?nhẹ cu một chút.
Nằm gối đầu lim dim ngỏng cu cho bàn tay mát lạnh
ve vuốt, Phong Luân Hầu Quân ậm ừ cho qua chuyện,
chứ mấy chục năm về trước đâu có mấy nàng
chịu nổi cây gậy của hắn ta. Thuộc sáu nhân vật
lừng danh võ lâm, Tam Ma Nhị Tà Nhất Tăng, hắn vừa
dâm vừa ác, chuyên hút tinh khí đàn bà bồi bổ
mà luyện Hầu Công, tội ác hắn ngút trời đến
tai Vô Danh Tăng, người hẹn hắn đến đỉnh Thất
Chỉ Sơn tìm lời khuyên giải, lời qua tiếng lại
đưa đến việc tỉ thí võ công, bị đại bại hắn
mang thương tích trở về thạch động quyết chí rèn
luyện cho thành tầng cuối cùng của bí pháp Thái
Âm Hầu Công rồi mới xuất sơn phục hận. Vì nôn
nóng nên hắn bị Tẩu Hỏa Nhập Ma tinh khí uất
nghẹn, hóa đá nữa thân người, hàng ngày sống
nhờ vào vật thực con khỉ hầu cận mang về, hôm
nay tình cờ nhìn tên hầu cận hành dâm mà dòng
tinh khí uất nghẹn bao lâu nay có cơ hội luân lưu
trở lại giúp hắn đạt thành công phu vô địch,
từ nay không cần phải hút tinh khí mỗi ngày như
xưa.
Tay ve vuốt miệng
khẩu dâm, Tiếu Lan cứ thắc mắc về công dụng
của ba vòng đạn lộm cộm xoay vòng quanh thân cây
gậy mang cái tên thần kỳ Đảo Chuyển Luân, bự
thì có bự nhưng nàng đã từng hành dâm với
nhiều dương cụ còn to lớn hơn. Thật ra trên giường
nàng đâu có sợ gì đâu, với Nhu Tình Công của
bổn giáo âm hộ của nàng muốn cứng như vách
gổ mun hay mềm như tàu hủ, muốn co dản rộng hẹp
đều như ý muốn. Là nghé non cô nàng đâu biết
sợ nên cây côn vừa cứng là Tiếu Lan choàng
chân đưa âm cung ngoạm chặt cái đầu ấn mạnh
vô, vừa nhấp nhô cô nàng vừa vận công nhu tình
mơn trớn cái đầu cây côn, ai ngờ nàng càng
nhấp ba vòng tròn càng luân chuyển, xoay vòng vòng
mỗi lúc một nhanh, cây côn càng lúc như càng to
lớn hơn, âm cung nàng nới rộng chừng nào cây
côn như lớn ra chừng ấy, hết hồn Tiếu Lan nhỏng
đít định rút ra nhưng hai chân bất động không
theo ý muốn của nàng, cặp mắt lão Hầu Quân lúc
này đầy tràn dục vọng, từ dưới lão dộng ngược
trở lên, ba vòng tròn như cái dùi khoan nóng bỏng
xoái tròn trong âm cung của nàng, nơi hang động lạnh
lẽo tiếng rên ư ử đã bắt đầu vang lên?kéo
dài ?âm thanh dâm dật vang dội mở màn cho một
trang sử mới của võ lâm Trung nguyên.
(Ghi chú về Cặc vô bi: Ngày còn trong trại tị nạn
tui đã có vài dịp thấy qua về các con cu được
vô bi, và cũng có dịp thấy cách vô bi, thấy sao
kể dzậy, biết gì viết đó, chỉ nhằm mục đích
góp vui, sư huynh nào muốn thử có sao ráng mà chịu
nha, đừng có chửi tui à.
Bi được mài ra từ đít chai (cho đủ độ dầy),
đập cái đít chai ra từng mãnh nhỏ, lựa mãnh
nào tròn trịa nhất rồi đem mài tròn dưới nền
gạch xi măng, mài càng tròn càng tốt, rửa thật
sạch rồi đem ngâm vào ăng - côn để sát trùng.
Dụng cụ vô bi: lưỡi lam, đít cây lược chảy
đầu (loại dài và nhọn hoát đó) vót mỏng và
nhọn, bông gòn và thuốc sát trùng.
Cách vô bi: kéo tuột bao qui đầu vào trong cho đầu
ban lú ra, phía dưới đầu khất có một lớp da
mỏng, dùng lưỡi lam cắt một vạch theo chiều con
cu, càng nhỏ càng tốt, rồi dùng đít cây lược
khều vết cắt cho lộ ra, nhét viên bi vào, rồi lận
dần dần vào. Đừng bôi thuốc sát trùng lên vết
cắt, cứ để như vậy nó sẽ mau lành miệng hơn.
Trước khi vết cắt lành, không được nhìn gái,
cấm coi hình và phim sex, sư huynh nào đã có vợ,
phải xin phép Cao Ủy li dị bà xã vài tuần, không
thôi cương bậy cương bạ, vết cắt không chịu lành
là hư bột hư đường hết trơn hết trọi.
Thời giá lúc đó theo tui biết là khoảng 10 đô
Mỹ một viên. )
(Hết Hồi 6 ...
Xin xem tiếp Hồi
7)
Mời các bạn vào diễn
đàn bàn luận, cho ý kiến truyện trên, nhấn
chuột vào đây! |