Bây giờ thì cả chị, cả anh, chẳng ai còn thấy rụt rè, e lệ
gì sất. Người ta bảo đầu xuôi đuôi lọt, đúng vậy. Con người
chỉ giằng co, ngúng nguẩy, làm khó nhau lúc ban đầu, chứ khi
cả hai đã ở trong tình trạng “ tình trong như đã, mặt ngoài
còn e “, khi ả mái đã bằng lòng cho gã trống cưỡi lên lưng,
lên bụng mình một lần rồi, thì có thánh bảo cũng không dừng
được nữa.
Phương chi cái sự người đàn ông làm tình với người nữ đâu
phải chỉ ví như con gà leo lên lưng con mái, dãy dãy vài cái
xoành xoạch là hả hê leo xuống. Anh trai ve vãn chị gái đầy
nghệ thuật bài bản hơn nhiều, hễ càng khó khăn bao nhiêu thì
lại càng háo hức, càng mằn mò tìm cho hết mọi cách để chị nữ
khuất phục mới nghe.
Có chị mon men nghe lời phủ dụ của người tình, biết rằng
trước sau gì rồi hắn cũng đè nghiến mình ra mà địt, mà nắc,
cho nên chị nào nửa bứoc chân vào cuộc chơi, nửa vẫn cứ thấp
thỏm lo âu, mà nửa bỏ thì tiếc nên cứ ừ ập buông xuôi.
Có chị buộc giải rút quần đến dăm lần bảy lượt, nghiến răng
nghiến lợi thắt chặt thành nhiều nút rối tung, anh trai hứng
lên sờ sờ mó mó, cố tụt hoài mà lằng nhằng dây nhợ khó ra.
Vậy mà khi nghe anh thì rên khí tồn tại não, chị cứ cấm vận,
đầu anh đến nổ tung ra mà chết mất xác thôi; còn có anh thì
lại lôi tuột khẩu súng lục ra, lên cò cái rốp, rồi giao tận
tay chị : này đây em bắn chết anh đi, hay em la làng lên cho
mọi người kéo đến trói nghiến anh bỏ tù cho rục xác, chứ em
mà cứ khư khư cấm đoán anh thế này thì chịu sao thấu, hả
trời.
Thế là chị qui hàng, lăm lăm anh cầm ngay con dao xén toẹt
giải rút quần chị, rồi đằn ngửa chị ra mà hùng hục lăn vào
như lợn thấy cám. Cha mẹ ơi, chị quíu cả chân tay mà tự ái
cũng thấy được đến bù. Phải vậy chứ, để cho anh nếm cái mùi
khó khăn mới biết giữ gìn chất ngọc, chứ chưa gì đã chấp
nhận cho không thì chẳng hóa ra của rẻ, của ôi sao.
Tạo hóa sinh ra muôn loài, nhưng lại ban cho mỗi loài một vẻ.
Nơi giống vật, con trống nào cũng bảnh tọe, uy nghi. Trông
cái dáng đi cứ như anh hùng, liệt lãm, mặt vênh vênh như chỉ
có ta đây, nên khi anh sán lại chị mái nào là chị ấy cứ ngẩn
tò te ra như người e lệ. Anh xòe cái cánh, anh nhấp nhẳng
cái chân, phóc một cái đã cưỡi ngay lên chị, hích lấy hích
để, trúng trật chưa biết thì đã nhảy xuống xong rồi. Sau đó
là chị mái lỉnh đi, không còn thiết tha gì cho anh trèo leo
nữa.
Trái lại, nơi giống người thì tạo hóa giành hết cho phái nữ
những gì tốt đẹp nhất. Từ mái tóc, làn da, đuôi mắt, làn môi
đến cái răng, cái cổ, ôi chao nhìn người nữ nào cũng tỉ như
một bức tượng tuyệt trần. Vậy mà tạo hóa đã chịu ngưng đâu,
lại còn nặn cho mỗi cô một cặp vú thật là diễm tuyệt. Đứng
đắn cỡ nào mà cứ nhìn thấy cặp vú để trần là y như anh nào
anh nấy nghệt mặt đăm chiêu. Cho nên giới nam đành thân bại
danh liệt.
Các chị trưa nằm võng ngủ quên, gió lay lay thổi, xống áo
tuột ra ngoài hay yếm đào trễ xuống, chao ôi thấy đôi gò
bồng đảo của cô nàng vênh váo xổng ra, tôi dám chắc đố anh
nào bỏ đi cho được. Thế là đầu óc đâm ra mu mẫmï, tay chân
đâm lính quính giần giật, trí óc tưởng tượng đến muôn vàn
hình ảnh. Một trăm anh thì cả một trăm đều ao ước sao được
đặt miệng môi mình lên hai trái vú đó. Và cứ thế máu chảy
rần rật trong người, tai đỏ ửng lên như say rượu.
Còn nói gì tạo hóa lại ban cho người nữ cái tam giác thịt
nằm lọt thỏm giữa cặp đùi. Đó chính là mồ chôn biết bao
trang anh tài đất nước. Cái khe nước con con tưởng là nông
cạn, vậy mà có đút đến ngàn lần cái mũi, cái mặt, cái miệng
vào cũng chẳng kín được đâu. Lông lồn đó, mép lồn đó, sao
trông mà ngon thế. Của này có mút mát đến già đời cũng vẫn
thấy thơm tho, trách chi các cụ bảo “ cơm nhà lồn vợ “ là có
ý nghĩa như vậy.
Thì đó anh mới chỉ địt chị có một lần thôi mà chị đã cuống
cuồng lên, tương tư như người xa nhau từ mấy kiếp. Chị phục
cái sức mạnh dai dẳng của anh, đâm cái nào cái ấy sâu tận
cùng tử cung chị, làm cho chị quờ quạng, vỗ tay bành bạch
xuống phản xin hàng mà nào anh có chịu. Anh càng hăng tiết
lên càng banh chân chị ra mà nắc liên hồi.
Còn anh thì thích cái uốn éo của chị khi được anh ôm ấp. Chị
vặn người khiến con cặc anh như bị vắt kiệt nước ra. Chị vừa
lăn lộn vừa rên lên vì sướng, chị vít lấy tóc anh giật tới
giật lui. Chị ưỡn người lên tiếp nhận những cú bổ như trời
giáng của anh vào cửa mình chị. Chị nhún nhún theo đà để
cùng anh đưa đẩy sự khoái lạc sâu hơn, dài hơn, lâu hơn. Anh
đụ chị lâu quá, nên lần nào buông nhau ra cũng như người vừa
bị xô xuống vực. Chị chẳng còn nhấc nổi cánh tay lên để che
sự lõa thể của mình, chị nằm đó mệt nhoài như con cá trên
cạn, ngáp ngáp, dãi chảy dài ra hai mép thỏa thuê.
Anh cũng mệt lử cò bự mà cái tật ham hố không bỏ. Tay vẫn
vần vò xoa bóp vú chị lăn tăn nên cái khoái cứ gật gù lui
tới. Anh chóng lại sức lắm, nhóc nhách đã thấy anh trườn lên
mút mát cặp vú chị lại liền. Cái miệng thì liên tu liếm láp,
nút bú còn tay thì loăn xoăn thọc mãi vào lồn chị móc máy
chi đâu. Rồi con cặc anh cứ cạ cạ vào đùi, vào mông chị gây
tưng tức. Anh lại nghịch tinh lấy tay ép chặt hai vú chị mà
đút chim vào nắc nắc không dừng. Dường như anh không muốn
bất cứ món gì trên người chị bị bỏ phí hoài thật uổng. Anh
địt chị thùng bất chi thình, như tằm ăn rỗi, nhai nhóp nhép
không ngưng.
Để khỏi đi tới đi lui bận bịu, dạo này chị bế con ruột của
mình sang ở nhà anh đến tối mới về. Giờ bọn nhóc ăn, chị nằm
phơi ra phản, cởi tung áo ra để hai trẻ lăn lên ngực mà mỗi
đứa bú một bên vú chị. Hai thằng bé ăn cũng dữ, bú lằng
nhằng mãi vẫn không xong bữa. Chúng ngậm đầu vú, giật cái
nào cái ấy như bọn lợn nhỏ nhay mẹ. Anh đứng chờ sốt ruột
gắt rối lên. Có lúc bực quá, anh la ầm lên : bú đéo gì lắm
thế, còn đến phiên tao nữa chứ.
Chị bật cười khành khạch khôi hài. Chị bảo anh : rõ dơ chưa,
đi tranh bú với trẻ. Vú là để nuôi con, chứ có phải giành
cho bố nó đâu mà nhận vơ thế. Chị nằm ườn như ả lợn sề mặc
cho hai thằng cún vần vò vú chị. Anh bảo : ừ thì vú là của
bọn nó, nhưng còn cái này thì tao cấm tiệt, thằng nào đụng
chạm vào là tao bẻ gãy răng.
Nói xong chưa dứt tiếng, anh vỗ cái bép vào lồn chị và đỡ
luôn mông chị lên lột phăng quần chị ra. Chị phải la bải hải
: cha nội, cửa nẻo để tàng loang mà làm bậy làm bạ. Anh nén
lòng tạm dừng, ra đá vội cái liếp rồi trở vào lột nốt chị
cởi truồng ra. Trên ngực là hai nhóc, dưới háng là bàn tay
anh, nó cứ rà rà, xoắn những sợi lông và móc móc vô cái khe
rịn nước. Chị vờ vịt để yên cho phải phép, nhưng trước ngón
tay bùa ngải của anh, chị dần dần nhích cả hai đùi ra.
Cái lồn chị nó to như cái bánh bao hạng nhất. Những múi lồn
lớn như múi mít trộng, nhìn lom lom như sưng mọng lên. Anh
vuốt vuốt cái mép, ngoáy ngoáy vào cái lỗ có miếng thịt lồi
như đít con ong và chỗ nẻ như lỗ kim, anh day nhẹ lên đó.
Chị uốn éo theo tay anh, cứ thế anh xích dần ngón tay lên
xoe vào cái nút thịt ở phía trên lồn chị. Chị sướng oặt xà
lai nên vừa hơi khép đùi lại, vừa ưỡn xốc mình lên.
Anh dùng khuỷu tay tách hai đùi chị ra hết cỡ. Một bên bàn
tay, anh dùng hai ngón vạch hai cái mép lồn chị ra, hạt thịt
lồi ở chót đỉnh vươn ra do chị ưỡn người trông khiêu khích
tàn bạo. Anh lấy ngón trỏ nơi bàn tay còn lại day tròn tròn
trên cái hạt na đó. Chị oằn oại từ từ rồi càng lúc càng uốn
éo người lên. Hạt na lớn dần như hạt bưởi, thớ thịt ở đó khẽ
rung rung. Chị hít hà như con giun bị đổ vôi sống, cố ưỡn
mình lên như con đỉa bị nhổ bật ra.
Anh thích chí day thêm, trước còn nhẹ nhàng từ tốn, sau
nhanh dần như tàu lửa ra khỏi ga. Anh day chừng nào thì nước
ở lồn chị ứa ra chừng ấy. Nó bết bát vào lông lồn chị trông
mượt rúp dễ ghét gì đâu. Chị càng trân mình lên thì anh càng
vân vê núm thịt đó dữ tợn. Anh còn dùng ngón giữa đưa ra đưa
vào cái lỗ ngay cạnh hạt le, ngón tay như đầu con rắn ngúc
ngắc lên xuống, tả hữu, lúc lại cong lên chà miết vào các
hang hốc nào trong cửa mình chị.
Cha mẹ ơi, chị chịu đựng hết nổi. Cứ y như người sốt rét
từng cơn. Trước chỉ cho hai nhóc bú, chị chẳng cảm thấy gì
cả, bâygiờ có thêm anh tham gia vào nghịch chị, cái ngứa
ngáy, nhột nhạt nó diễn biến khắp nơi. Chị không sao nhận
đinh cho rõ rệt sự dị ứng đó đang diễn ra ở đâu nữa.
Chị vừa thấy ngứa ở gáy, thì nó đã lan sang cổ, rồi hình như
chân tóc dựng đứng lên, chưa kịp đưa tay gãi thì nó đã lách
sâu xuống ngực, sau lưng, giật giật trên cả hai đầu vú, rồi
ăn qua nách, tuột xuống rún, ngoáy ngoáy chỗ cái lồn, lép
nhép ở trong, rột rẹt ở ngoài, cao lên, cao lên nữa và bổ
nhoài xuống đâu đó. Mấy ngón chân chị nhúc nhích như bị ai
lấy kim châm vào đó, chị cố doãi nó ra mà cứ lăn tăn như có
cái lưỡi liếm láp không ngưng.
Trên sướng, dưới sướng, thật hả hê mà cũng như người chịu
tội. Chị ú ớ rên lên và vẫn không muốn ngưng. Anh cũng thích
nên đưa miệng vào bú tiếp ở lồn chị, ngón giữa vẫn cà cà
khắp các hốc lồn. Nước trào ra như lũ, chị lồng lộn như khúc
giò bị bó, vặn vẹo bên này vặn vẹo bên kia. Tư thế đó càng
làm cho cái lồn chị đưa hất lên cho lưỡi anh, mồm anh tha hồ
mút, liếm. Chị ngoáy đít, ngoáy mông lia lịa, hai nhóc tụt
cả vú ra, nhưng thằng nào cũng no nên chẳng gào chẳng thét.
Anh nhìn thấy cái vú chị được giải phóng là mắt sáng rỡ lên.
Anh đưa tay chộp luôn vào, bóp lia bóp lịa. Anh bóp, anh
bóp, hít hà liên hồi, rồi anh chồm lên tụt xuống, bú cái vú
này một tí, nút cái vú kia một tẹo và cũng không tha cái lồn
chèm nhẹp ướt mèm. Chao ôi, sao mà chị vừa khổ sở mà cũng
vừa thênh thang sung sướng thế. Chả trách người ta bảo “ lấy
kim chích thịt thì đau, lấy thịt chích thịt có đau được nào
“.
Có lẽ trong đời chị chưa bao giờ được biết cái sướng sâu đến
thế. Chị không còn chịu được nên cứ hất cái lồn lên nhứ nhứ
trước mặt anh
(Hết Phần 6 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
7) |