Tôi thực sự chán ngấy cái khoản đi nộp đơn xin việc. Vì đã
hơn chục lần, tôi cố lần mò tìm đọc lời rao trên các báo và
vội vàng chạy đến xin mẫu đơn điền nộp ngay tại chỗ với lòng
khấp khởi mừng. Có nơi vui vẻ nhận đơn và hẹn tôi đợi phỏng
vấn ngay, có nơi lại câu tôm bằng cách hẹn tôi về chờ sẽ
được gọi sau.
Có nơi tiếp nhận đơn của tôi là một nhân viên văn phòng quèn,
hẳn nhiên là vì lịch sự, anh/cô ấy nhỏn nhoẻn cười và nói
chắc như đinh đóng cột là tôi có rất nhiều hi vọng được nhận
việc vì hãng đang rất cần người.
Có nơi thì một vị nào đó khệnh khạng từ văn phòng bước ra,
cầm theo lá đơn xin việc của tôi. Oâng/bà đó khen chữ tôi
viết đẹp, rành rẽ, rồi ba hoa chích chòe hẹn tôi ngày hôm
sau sẽ gọi tôi đi làm.
Thế nhưng, tất cả đều chỉ là lời hứa cuội. Nó làm cho tôi
mừng như bắt được của lần đầu, rồi theo thời gian niềm vui
tan dần, nhanh hơn bọt xà bông gặp nước lớn.
Đến nay tôi không còn một chút tin tưởng gì về cái phép lịch
sự hay những nụ cười cầu tài như đã kể. Thét rồi tôi coi mọi
sự như là gió thoảng qua hay chỉ là chuyện nói cho vui, đâu
lại bỏ đó.
Thất nghiệp lâu ngày, lòng buồn như gỗ mục. Vợ chồng nhiều
lúc đã hục hặc với nhau. Cô ấy hẳn chê tôi là anh chồng vô
tích sự, người ta ai cũng có công ăn việc làm, mỗi tuần đều
có cái check gửi tận nhà để vợ chồng vi vút với nhau. Còn
tôi sao mong hoài cũng không thấy cái chi phiếu nào gửi tới.
Tôi chán nản đành rồi, mà bà xã thì lại nghĩ tôi lười chẩy
thây nên dịp may cứ trớt qướt trôi đi. Ngày ngày, đi ra đi
vô, người dài như que củi, muỗng rục như bị mối ăn, mặt chảy
thiểu não như bị sâu đục.
May sao, thằng bạn đang có cái “ rao “ cắt cỏ, hổng rõ từ
đâu hắn có được cái số tồ lô phôn của tôi. Một bữa, tôi đang
buồn thỉu buồn thiu như con mèo ướt thì nó gọi tới. Nghe
tiếng là lạ, tôi đã định cúp máy, nó nhanh nhảu chặn tôi : ê
thằng ông nội, nghe nói mày đã sang bên này mà chưa gọi được
cho mày. Mới rồi, thằng ông ngoại cho tao cái số nên bữa nay
mới réo đây.
Thế rồi, nó nói chuyện trên trời dưới đất, hỏi han tôi đủ
chuyện, giọng kênh kiệu đàn anh. Nó khoe nghề ngỗng của nó,
tôi xem ra mấy tay có tí tiền, cha nào cũng làm lớn. Cà kê
dê ngỗng một hồi, nó hỏi tôi có việc gì chưa, nếu không
xuống đi cắt cỏ cho vui.
Bà xã tôi nghe loáng thoáng vậy đã mừng húm. Tôi còn đang
phân vân chưa biết nhận hay từ chối thì bả đã nháy nhó tôi
nhận lời đi, kẻo bỏ qua rất uổng. Thế là cơm đùm, gói xách,
tôi từ giã nhà đi làm thử thời vận một phen.
Thằng bạn đón tôi tại bến xe đò, thấy bản mặt tôi nhăn nhó
như anh bị kiết lỵ, nó hổng nhìn ra. Còn tôi thấy nó là biết
liền nên a tới nắm tay nắm chưn lắc miết. Nó đưa tôi ra xe
mần nghề của nó, lỉnh kỉnh đủ thứ, máy cắt cỏ, máy thổi bụi,
cưa, kéo, vạt ni lông nhỏ to đủ cỡ. Nó giới thiệu với tôi
cái giang sơn kiếm ra tiền bỏ bụng mỗi ngày của nó.
Rồi nó hỏi tôi ăn uống gì chưa. Tôi ngập ngừng thì nó đã đi
guốc vào bụng tôi : cha mày, đói nhăn răng còn làm bộ tịch.
Và không để tôi có ý kiến gì, nó hối tôi lên xe.
Hai đứa ghé mua ít bánh mì, bánh hỏi, thịt quay rồi về chỗ
nó trọ. Tôi ngạc nhiên chỉ có hai thằng mà mua gì nhiều thức
ăn thế, nó chỉ tủm tỉm cười để mặc tôi muốn đoán non, đoán
già sao cũng được.
Cái thằng làm ăn có tiền mà sống bó rọ. Đồ đạc chẳng có gì
nhiều, trên sàn chỉ một bộ nệm giường trải luôn nơi mặt đất,
loại king size to tổ bố. Nó bô lô ba la với tôi : ăn thì
nhiều, chứ ở có bao nhiêu, cần là có chỗ ngả cái lưng sau
một ngày lao động.
Nó bày thức ăn ra miếng ni lông lớn cạnh bộ nệm. Hai đứa
chưa kịp ngồi vào chỗ thì đã nghe tiếng con gái líu lo,
giọng hổng phải người Việt ta. Tôi chưa hiểu đầu đuôi tai
nheo thì con nhỏ đã tự động mở cửa chui tọt vào. Tôi định là
con nhỏ đi lộn phòng, nhưng thằng bạn đã biểu con nhỏ cứ tự
nhiên vô.
Đó là một cô gái Mễ, có vẻ cũng cao lớn đẫy đà và chắc là
thường tới lui nên thấy tôi lạ, cô có vẻ bẽn lẽn. Thằng bạn
phải giới thiệu tôi vừa nhập bọn làm ăn và bảo cô bé cứ coi
nhau như quen.
Cả bọn hòa nhập ngay. Bây giờ tôi mới hiểu tại sao tay bạn
mua lỉnh kỉnh nhiều món, thì ra mục đích của hắn là để con
nhỏ cùng ăn luôn thể. Tôi ngạc nhiên nhưng không hỏi. Thằng
bạn mau mắn giới thiệu ngay : đây là em Bonita ở ngay bên
cạnh. Thường trưa nào em cũng sang ăn và nghỉ lại với tao,
nay có thêm mày cũng vui thôi.
Cô bé cũng xua nhanh cái ngượng và chỉ giây lát đã tía lia
góp chuyện, coi như tôi cũng từng ở cạnh từ lâu. Chuyện của
cô em lờ mờ cho tôi thấy là vốn thường bị đói nên cứ giờ ăn
là bò sang đây.
Chỉ cần anh bạn đưa tay chỉ chỗ là cô bé ngồi ngay xuống.
Anh bạn ngồi một bên và tôi một bên kia. Cô bé ăn các món
Việt ngon lành. Anh bạn vừa ăn vừa hỏi tình hình bên nhà cô.
Tôi lờ mờ hiểu cô hiện đang sống với bố ghẻ và mẹ ruột.
Bố ghẻ cô là một tay nát rượu, thường cung cấp ma túy cho mẹ
cô để bắt bà tùng phục tuyệt đối vào hắn. Chẳng những hắn
hành hạ bà mà còn bắt buộc bà phải để hắn làm chuyện loạn
luân với cô, nếu không ưng sẽ bị hắn đánh đập tàn nhẫn.
Cô bé rất khiếp sợ hắn. Hắn là một tên dâm dục vô đạo, hành
hạ cô cho thỏa mãn thú tính mà chẳng mấy khi thân hình cô
tránh không bị những vết bầm tím hoặc cắn xé đau đớn.
Hắn có những ý nghĩ hết sức thú vật. Khi làm tình với cô,
thằng bố thường cắn rứt vú, lồn cô thậm tệ để cô phải kêu la
lăn lộn thì hắn mới thích. Hắn làm tội làm vạ cô, bắt cô
phải thỏa mãn mọi yêu cầu của hắn.
Hắn đụ cô mà cứ nhè vú cô mà vặt, mà giựt như muốn ngắt các
đầu vú cô ra. Có khi đang đút cu vào chơi cô thì hắn rút ra
và sà vào cán véo lồn cô một cách tàn nhẫn. Chơi cô cho đến
khi xuất tinh nhầy nhụa, hắn bắt cô phải ngậm cả con cu của
hắn vào miệng để hắn đụ tiếp. Cô nghẹt thở mà hắn cứ ghịt
đầu cô vào lút buồi hắn đến muốn ói và cứ phải cố nuốt hết
chất khí ấy vào ruột thì hắn mới chịu.
Bất nhân nhất là hắn bắt hai mẹ con cô phải phục vụ hắn theo
đúng sự đòi hỏi. Hắn vừa chơi mẹ xong thì đè nghiến con gái
đụ tiếp. Hắn vừa xuất tinh xong nên chơi cô lâu lắc, cô vùng
vằng là hắn đập, hắn chửi.
Hắn luôn bắt hai mẹ con nằm chung chỗ với hắn, tất cả phải ở
truồng để hắn nghịch ngợm. Hắn bắt bà mẹ bú cặc hắn, trong
khi buộc đứa con gái ngồi dạng rộng chân ra trước mặt hắn để
hắn dùng ngón tay ngoáy vào lồn cô. Hắn cấu cái nào cái ấy
đau điếng, rồi cắn nghiến răng vào mép lồn cô mà giựt như
người ta giựt miếng thịt dai.
Hắn cắn đã rồi hắn bú lồn con bé, cho ngón tay ngoáy thô bạo
vào chỗ hột le và thọc cho đến khi cô xuất nước nhờn ra thì
hắn bú cô tới nỗi cô rùng mình xuất hết tinh trong người,
hắn vẫn không chịu nghỉ.
Hắn nghịch cho tới khi cặc hắn cứng lên lại là hắn đè con bé
ra đụ và bắt bà mẹ phải trố mắt ra nhìn. Hắn hành hạ bất
nhân thế, nhưng cả hai mẹ con sợ một phép. Hắn dọa không cho
thuốc để bà mẹ hạ cơn ghiền, còn cô gái mà la hay thưa gởi
thì hắn sẽ giết.
Những chuyện này con bé thường sang học lại với bạn tôi. Anh
bạn đã khích động cho cô can đảm lên mà gọi 911, song cô có
dám đâu. Cô bảo cứ nghe còi xe cảnh sát đến nhà là hắn đốt
nhà và giữ rịt cả bọn chết luôn.
Mỗi lần anh bạn tôi bảo để anh báo với cảnh sát thì cô bé
hốt hoảng lên. Cô chắp tay lạy anh và van xin đừng làm thế.
Trưa nào thằng cha ghẻ cũng đụ cả mẹ lẫn con rồi mới lăn
quay ra ngố. Con bé bụng đói phải sang xin ăn chực.
Aên xong con bé lăn ra chợp mắt một lúc. Cô ngây ngô nằm
luôn trên tấm đệm của anh. Có lần va chạm thân hình con bé,
anh bạn cũng hứng tình định địt cô ta một phen nhưng cô năn
nỉ anh tha cho.
Anh muốn làm gì con bé cũng chịu. Bóp vú, sờ lồn hay liếm
láp, mút sao cũng được, thậm chí có lấy ngón tay móc kích
thích lồn cô, con bé cũng ưng. Nước nhờn ra nhầy nhụa, đầu
vú cương cứng lên, vậy mà anh bạn đưa cu vào là cô hoảng hốt
đứng lên.
Cô bảo : thằng tía ghẻ dọa là cô lén lút cho thằng nào đút
buồi vào lồn cô là hắn ngửi nhận biết ngay. Hắn sẽ lấy dao
cắt đầu vú, xẻo lồn con bé, thọc chày vào khoắng cho tét bét
cửa mình cô ra và châm lửa đốt rụi lông lồn cho đến chết.
Anh bạn tôi nghe bật cười về cái sự khoác lác của chả, nhưng
cô bé vẫn cứ đoan quyết là hắn dám nói dám làm nên khiếp.
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần 2) |