Ngày 4 tháng 4
Bạn có biết chuyện gì xảy ra bữa nay? Brandon trò chuyện với
mình những mười phút!!! Quả là rất đã! Mình biết là không
nên kích động vì chuyện cỏn con như vầy nhưng mình rất ngạc
nhiên khi tìm ra một con người rất dễ thương dưới lớp vỏ bọc
bên ngoài.Ý mình nói, thường thì cậu ấy hơi mắc cỡ, và không
nói nhiều cho lắm. Nhưng khi bạn đặt đúng câu hỏi, cậu thật
sự sẽ ... cởi mở và mọi thứ sẽ trở nên sâu sắc hơn. Mình
hoàn toàn không biết cậu lại là người sâu sắc đến như thế.
Bình thường, mình chỉ hỏi cậu ngày hôm nay ra sao, rồi cậu
sẽ chỉ nói "Tốt!". Hay mình hỏi cậu thấy thế nào, cậu cũng
chỉ nói...ừm..."tốt". Ý mình nói cậu chưa từng đi sâu hơn
vào vấn đề. Cứ như cậu không mong mọi người thật tình để tâm.
Nên cậu giữ hết mọi chi tiết cuộc sống của mình cực kì mơ hồ.
Mình lúc nào cũng xem như là cậu không có nhiều điều để nói.
Nhưng khi mình thật sự ngồi xuống bắt chuyện với cậu, cậu
thiệt tình làm mình bất ngờ. Cậu hơi thả lỏng sau một lúc,
mình đoán là cậu cảm thấy mình muốn biết về cậu nhiều hơn.
Rồi sau đó, mọi việc cứ thế mà tiếp diễn, cậu thư giãn và kể
cho mình nghe vài thứ đã gây ấn tượng cho mình từ đầu đến
cuối. Mình chưa hề biết cậu đi du lịch nhiều đến thế. Hay
cậu chơi thể thao ở trường cũ. Hay cậu muốn một lần được
đứng trên bục hát. Mình chưa hề biết cậu viết thơ, hay cậu
có thể vẽ, hay cậu ghiền film kinh dị. Những thứ này trước
giờ sao mình không thấy? Mình đoán từ trước tới nay mình
không hỏi đúng câu hỏi. Một phần nào đó của mình luôn quan
tâm đến việc cố làm sao cho bản thân mình trở nên thú vị hơn
dưới mắt cậu. Thành ra mình vẫn cứ chia sẻ chuyện này hay
chuyện kia trong cuộc sống của mình trong những cuộc nói
chuyện nhỏ với Brandon, và cậu cũng thích việc đó. Nhưng
mình không nghĩ mình từng đào sâu vào chuyện cậu ấy là người
như thế nào. Với mình, cậu chỉ là cậu trai dễ thương ngồi
phía bên kia phòng trong thư viện. Và mình vẫn còn nghĩ cậu
cực kì xinh trai. Mình có thể dùng hình ảnh của cậu để giải
trí. Thế nhưng không hiểu sao cậu quá tốt để dùng cho chuyện
này. Ở một cấp độ mà cả Jamie cũng không động vào được. Điều
gì đó từ Brandon làm mình thấy phấn chấn không rõ nguyên
nhân gì hết. Chỉ là việc cậu ở đó. Rằng cậu cũng có những
giấc mơ, nỗi lo sợ, niềm vui, và những chuyện khiến cậu cười
nụ cười dễ thương của cậu. Đấy là những thứ mình thích ở
Brandon. Không có liên quan đến tình dục chút nào. Cảm giác
đó chỉ...luôn luôn..ở đó. Nhưng, mình không phải đang yêu.
Mình có một nhân vật khác ở trong đầu dành riêng cho thứ
tình cảm đặc biệt ấy.
Mình đã thử mời Simon lại nhà hôm nay. Thở dài...ừm, bởi vì
mình đang cặm cụi viết lách vào cuốn tập này thay vì mân mê
cậu ấy trên giường (hahahaha!), mình nghĩ bạn có thể tự suy
ra là cậu từ chối lời mời. Không phải từ chối một cách thẳng
thừng, quyết liệt. Cậu chỉ có chuyện gì đó cần phải làm với
Câu lạc bộ "Khoa học trong xã hội" sau khi tan học. Nhưng
Simon tỏ vẻ vui khi mình mở miệng mời cậu. Đó phải chăng lại
là một ám hiệu khác không? Mình thắc mắc. Mình sẽ làm gì lúc
cậu lại đây? Mình tưởng tượng mình có thể cho cậu ấy coi
chung quanh căn nhà, kết thúc chuyến tham quan ở trong phòng
ngủ của mình, và rồi cậu ấy sẽ đóng cửa lại phía sau lưng
hai đứa. Rồi, khi mình quay người lại, cậu sẽ bước tới bên
mình, rồi ôm lấy mình trong tay, rồi bắt đầu hôn mình. Mình
sẽ giả vờ kháng cự, nhưng cậu vẫn tiếp tục, và mình sẽ e
ngại đầu hàng trong sự đam mê và hứng khởi của Simon. Rồi
cậu sẽ đặt mình lên giường mà nói "Tớ chờ đợi giây phút này
lâu lắm rồi. Tớ yêu cậu, Billy. Tớ vẫn luôn yêu cậu. Mọi
người đều yêu cậu". Rồi hai đứa sẽ làm chuyện ấy cho đến khi
không thể làm đựơc nữa. Đúng...mọi việc sẽ diễn ra như vậy.
Và đó sẽ là cảm giác ái ân tốt nhất mà cậu ta có thể có.
Được. Vậy mình sẽ sớm thử thêm lần nữa. Có thể là cuối tuần
tới. Để xem. Nhưng trước đó mình phải kiểm soát hormone
trong người tốt hơn. Mình tự nhiên lại 'chào cờ' khi chỉ mở
miệng rủ cậu lại nhà. Như thể mình cảm thấy rạo rực với đôi
môi nóng bỏng và thân hình quyến rũ của cậu ngay tại trong
lớp. Mình sẽ thật tốt với Simon. Cậu ấy sẽ không muốn bất kì
ai khác. Kẹo ngọt và hoa... Mình sẽ cố hết sức chiều cậu.
Phải đi đây! Sam và mình có hẹn ở trạm xăng đầu đường rồi
cùng tới khu đồi. Nên, mình gặp lại bạn lần tới vậy, hỡi
nhật kí vĩ đại của ta. Bảo trọng. Hy vọng nhật kí của ngày
tới sẽ 'thú vị' hơn nhiều.
(Hết Phần 8 ... Xin mời xem tiếp
Phần
9) |