| Thứ nắng ấm dịu nhẹ buổi sớm mai xuyên qua 
					màn cửa đánh thức những kẻ còn say ngũ sau một đêm mệt nhọc, 
					ánh nắng trong vắt cộng hưởng với sự phản chiếu của những 
					chiếc gương tạo nên những vầng lung linh sắc màu rọi lên mặt 
					giường trắng muốt nhàu nhúm. Bình vươn vai khoẻ khoắn trong 
					tấm mền, cái thân thể mịn màng mát mẻ của người đàn bà như 
					trôi qua da thịt hắn thật dễ chịu. Bình cúi xuống hôn lên 
					vành tai Phấn gọi nhỏ: - Phấn…Phấn…Dậy đi em, sáng rồi.
 Phấn trở mình giọng ngái ngũ:
 - Em mệt lắm…Cho em ngũ thêm chút đi…
 - Vậy anh đi tắm trước nghe. Hôm nay mình có hẹn với bên 
					Đông Hà đó.
 - Ừ…hử…
 Khi Bình tắm xong trở ra thì Phấn vẫn chưa dậy, tấm mền xô 
					lệch lộ một bờ vai trần tròn trắng trẻo, hắn đến ngồi xuống 
					cạnh cô ngắm nét mặt xinh đẹp đang say ngũ một cách vui thú. 
					Đối với Phấn bao giờ hắn cũng thấy mới mẻ và hưng phấn, hắn 
					mỉm cười kéo nhẹ tấm mền ra, cơ thể tuyệt mỹ của cô loã lồ 
					nằm nghiêng hơi co lại trên nệm trông đẹp làm sao, cơ thể ấy 
					mang vẻ đầy đặn với những đường cong mềm mại mà chắc lẳn của 
					người đàn bà đang vào độ phát triển chín muồi rực rỡ. Dưới 
					cái mông căng tròn, chỗ đùi non khép chặt của Phấn, hình 
					dáng khe thịt dài cỡ hai lóng tay với đôi múi bầu bĩnh của 
					bộ sinh dục nổi rõ lồ lộ, hai mép thịt hồng như được phủ một 
					lớp màng mỏng xam xám của tinh dịch Bình con vương lại đêm 
					qua. Sau một giấc ngũ ngon giờ cơn hứng tình chợt trở về làm 
					Bình cương cứng lại, hắn cởi bỏ khắn tắm quấn quanh bụng, 
					nằm dài xuống sau lưng Phấn ôm vòng qua trước ngực cô mơn 
					vuốt hai bầu vú, hôn hít quanh cái gáy nõn. Phấn dùng dằng:
 - Đêm qua chưa đủ sao mà đòi sớm vậy? Anh đúng là con quỷ 
					háo sắc mà…
 - Với em anh không bao giờ thấy đủ cả…Để con quỷ này ăn thịt 
					em nè!
 Bình ghì xiết cơ thể Phấn vào lòng hôn vùi lên tấm lưng mịn 
					láng, bàn tay miết lấy ngấu nghiến bầu vú đầy nây nẩy. Phấn 
					co rúm lại vì nhột và bức rức, cô cảm nhận được cái đầu khấc 
					dương vật tròn nóng ngúc ngoắc dưới mông mình làm cô nhũn đi 
					đầy bản năng. Bàn tay Bình luồn vào trong đùi Phấn nâng nhẹ 
					một chân cô lên, dương vật hắn nhét vào cửa mình hé nở của 
					cô từ dưới mông, khi đầu khấc đã lọt vào khe cửa hắn hất 
					mạnh bụng lên đẩy lút vào bụng cô, cả người Phấn cong ưởn đi 
					trong tiếng rên chất ngất. Sự cọ xát da diết mút chặt của 
					hai bộ sinh dục mau chóng đẩy Phấn vào ngây ngất dã dượi như 
					chính bản chất dễ kích ứng của xác thịt cô, chẳng mấy chốc 
					thân dương vật Bình bóng nhãy ướt nhớp sau những cơn rùng 
					mình vật vã của cô…Dù nằm sau lưng Phấn nhưng qua những tấm 
					gương Bình vẫn thưởng thức rõ nét nhăn nhíu khoái cảm của cô, 
					thấy rõ cặp vú săn tròn núng nính theo từng nhịp thọc sâu 
					thúc nẩy của hắn, sự khoái lạc chiếm đầy trong tay, trong 
					mắt, trong nhục dục hắn…
 Hơn tháng qua Phấn không hề trở về nhà, cô không muốn trở 
					lại nơi đau lòng đó, cô không muốn ngũ trên chiếc giường vẫn 
					như còn mang hơi ấm của người chồng phản bội. Một tháng nay 
					trong căn nhà này Phấn đã hoàn toàn thay đổi, cô sẵn sàng 
					đến với những cuộc ái ân bất tận cùng người đàn ông mà cô 
					không có rung động tình yêu, với Bình cô không bị thứ ám ảnh 
					tội lỗi đã làm cô lãnh cảm như khi ngũ bên chồng, cô thấy 
					được sự thoả mãn tình dục đã mất từ lâu, nhưng thứ khoái lạc 
					đó chỉ là một thoáng chốc để rồi sau mỗi cuộc mây mưa nỗi cô 
					đơn u ẩn lại tấn công cô. Cô không phải loại đàn bà có thể 
					thoả mãn thứ tình yêu xác thịt đơn thuần, cô cần một đôi 
					vòng tay đàn ông nhưng là vòng tay tạo được sự rung động của 
					trái tim chứ không chỉ sự rung động của da thịt…
 Bình thêm một lần thoả mãn để lại trong Phấn tinh dịch của 
					mình, cô chõi tay xuống giường ngồi dậy rồi trần truồng đi 
					vào phòng tắm, cô có cảm giác những giọt tinh dịch đàn ông 
					nhểu lên đùi lành lạnh…
 **   *
 Bình căm lắm khi ánh mắt Tuấn không rời khỏi Phấn, hắn đã 
					quá quen thuộc với ánh mắt thèm thuồng mỗi khi thấy con đàn 
					bà nào vừa ý của thằng cha này. Nếu không vì sự lệ thuộc 
					trong làm ăn quá lớn với Tuấn thì Bình có thể đã đấm vào cái 
					mặt rỗ dâm tà kia rồi! Trước nay Bình chưa bao giờ thấy sự 
					căm tức như vầy, ngay từ cái lúc vào bàn là Tuấn đã kéo ghế 
					ngồi cạnh Phấn làm hắn thấy chướng mắt vô cùng, cái thằng 
					chẳng coi hắn ra gì, thái độ ve vãn lộ rõ trong từng lời nói 
					cử chỉ! Ông trời cố tình chơi hắn thật rồi! Đã tìm đến cái 
					nhà hàng kín đáo này ăn tối vậy mà cũng gặp thằng mặt rỗ đó 
					mới chết không chứ! Tưởng giới thiệu Phấn là “phòng nhì” thì 
					thằng đó nể mặt không dám rớ, nào ngờ nó chẳng thèm nể mặt 
					chút nào!Tuấn vẫn nói chuyện huyên thuyên, tay không ngừng cụng ly 
					với Bình như một cuộc gặp mặt vui thú nhất từ trước đến nay, 
					vậy mà Phấn chẳng nghe lọt được câu nào! Tất cả tâm trí và 
					xúc giác cô đều căng thẳng tập trung vào đùi mình, nơi đó 
					bàn tay to bè nặng trịch của Tuấn đang đè chặt vuốt ve nhồn 
					nhột. Ngay từ khi bàn tay ma quái ấy chạm lên đùi Phấn đã 
					muốn bật dậy làm dữ như mọi người đàn bà khác khi bị xúc 
					phạm, nhưng bản chất e dè hèn nhược lại bắt cô chịu trận, cô 
					xấu hổ sợ mọi người chung quanh chê cười mình, cô sợ ánh mắt 
					sâu thẳm sắc như dao đầy quyền lực của Tuấn. Tấm trải bàn đã 
					che dấu chuyện tồi bại bên dưới đó, chỉ có sự hổ thẹn và 
					giận dỗi làm mặt Phấn đỏ ửng, bàn tay Tuấn xoa nhẹ như một 
					cuộc dạo chơi bình thản, bàn tay ấy vén dần váy cô lên chui 
					vào dưới làn vải làm nóng hực bắp đùi săn chắc của cô, nó cứ 
					ngược lên dần thật chậm rãi, thật dịu dàng, nó bắt chân cô 
					run rẩy…nó bắt người cô run rẩy…hơi thở cô nén lại tưng tức 
					cả ngực. Dù Phấn cố che dấu bằng vẻ thản nhiên nhưng cơ thể 
					cô xúc cảm dữ dội không sao dấu diếm được.
 - Em không có gì chứ Phấn? – Bình ngờ ngợ.
 - Không…có lẽ món ăn này cay quá - Phấn gượng chống chế.
 - Cay mới ngon chứ! À này ông Bình! Chuyện mấy lô hàng hôm 
					trước ông đã thu đủ tiền chưa vậy? – Tuấn khôn khéo lái sự 
					chú ý của Bình đi.
 Vạt váy đã tốc cao quá bụng, bàn tay xoa đều quanh cái bụng 
					phẳng lì mềm mại, lả lướt quanh cái eo thon rồi lại trở về 
					bộ đùi non chắc lẳn. Bàn tay điệu nghệ và chèn ép cho đến 
					khi hai đùi khép chặt của Phấn phải vô thức hé mở ra, bàn 
					tay mau chóng vuốt tròn vào vùng cấm kỵ làm cô phải giật 
					thót sượng sùng trong tiếng nấc khẽ không kìm nén được, cái 
					nĩa suýt rơi xuống, Phấn vội cầm ly rượu vang uống một hớp 
					như mình bị nấc cục. Bàn tay ôm trọn bẹn Phấn tha hồ vuốt ve 
					sờ mó thật hổ thẹn, thật dậm dựt, thật nhột nhạt…bao nhiêu 
					cảm giác nôn nao trộn lẫn thành mớ hỗn tạp làm cô choáng 
					váng, hai chân co quắp bức rức…Sự tiếp xúc nơi vùng sinh dục 
					bao giờ cũng là đỉnh cao kích dục, sự khều móc của những 
					ngón tay bên ngoài làn vải của quần lót có tác động còn dữ 
					dội hơn, nó làm Phấn không còn cầm nổi cái ly, nó làm hai 
					bầu vú cô như căng lên muốn bứt tung áo nịt, nó bắt cô váng 
					vất, nó bắt cô cắn chặt vành môi kềm nén tiếng suýt soa…
 - Em sao vậy Phấn? – Bình lờ mờ đoán ra điều gì đó không ổn.
 - Có lẽ cô ấy không quen uống rượu thôi! Phải không cô Phấn? 
					– Tuấn cười mỉm.
 Mắt Phấn nhoà đi, cô gật đầu đại gượng cười lắp bắp:
 - Rượu này nặng…quá làm em thấy…hơi chóng mặt…không có gì 
					đâu…
 Ôi! Phấn đã không còn chịu đựng nổi…cả người cô căng cứng…những 
					cơn rùng mình lâng lâng ập đến lạnh toát cả sống lưng…cả 
					người dã dượi…
 - Em…vào…nhà vệ…sinh một lát…
 Phấn loạng choạng đứng lên khi bàn tay Tuấn thả cái váy 
					xuống cho cô, chiếc quần lót trở nên chật chội nơi bụng và 
					ướt sũng…
 **   *
 Ngoài trời nắng đã dịu, khu chợ bớt ồn ào hơn nhưng vẫn đông 
					người, chủ yếu là những công nhân của mấy xưởng may nhỏ 
					trong thị xã đi làm về tranh thủ ghé qua mấy hàng thịt, rau 
					còn thừa từ phiên sáng mua về nấu bữa cơm đạm bạc. Mặc kệ 
					thứ thịt đã bốc mùi hay những trái bầu bí bầm dập…Đối với 
					những người lao động đó việc chắt mót từng đồng để gửi về 
					nhà, về quê, để trang trải bao thứ chi phí quan trọng khác 
					có quyết định sống còn hơn là thứ vệ sinh thực phẩm hàng 
					ngày báo đài kêu gọi. Cái nhà này tuy nhỏ nhưng nó nằm ở vị trí gần khu chợ, lại 
					có gác gỗ có thể ở được. Nhưng quan trọng nhất là giá thuê 
					thật phù hợp túi tiền. Nụ tính cả rồi, giá thuê nhà là 1,5 
					triệu tháng bao điện nước nhưng phải đặt cọc trước ba tháng 
					tiền nhà, chi phí mua sắm bàn ghế đồ nghề…là vừa có dư với 
					số tiền dành dụm của cô, như vậy cô không phải lo chuyện 
					thiếu chi phí trong mấy tháng đầu ế ẩm. Mai mốt đây khi bán 
					buôn khá hơn Nụ có thể mướn luôn căn kế bên để mở rộng mặt 
					bằng thành quán cà phê. Mọi việc đã thoả thuận xong nhưng 
					phải tới tháng sau chủ mới giao nhà, vậy cũng tốt vì cô còn 
					phải chuẩn bị nhiều thứ.
 Hôm nay Nụ tìm Phấn để báo tin vui, nhưng không tìm được. 
					Nhà Phấn đóng im ỉm với cái khoá to đùng, tìm đến Công ty 
					thì nghe nói Phấn cùng ông chủ vừa lên Sài Gòn bàn hợp đồng 
					gì đó. Nụ thấy buồn lắm! Lâu rồi không liên lạc với con bạn, 
					khi định tìm nó tâm sự thì lại không gặp! Nghe hàng xóm nói 
					nó không về nhà cả tháng rồi, cả Tài cũng vậy! Đúng là có 
					chuyện gì không ổn ở đây…
 **   *
 Ngồi trên cái bar ở tầng thượng của khách sạn này nhìn xuống 
					Sài Gòn quả thật là đẹp, cái đẹp của những ánh đèn đủ màu 
					sắc lấp lánh như những vì sao, cái đẹp của dòng sông uốn 
					khúc mang trong nó làn gió mát lành lạnh của đêm trong vắt. 
					So với cái thị xã mà Phấn đang sống thì Sài Gòn là một ông 
					khổng lồ với đủ sự nhộn nhịp hào nhoáng, nó là miền đất hứa 
					của những sinh linh nhỏ bé mong tìm chút hư danh và tài lộc, 
					nó như một cái lòng hồ vĩ đại thu hút hết những luồng chảy 
					từ mọi hướng vào mình, làm khô cằn mọi thứ bao quanh nó, 
					nhấn chìm mọi thứ thuộc về nó.Chai vang đỏ chỉ mới cạn phân nửa vì cả chai mà chỉ có hai 
					thằng đàn ông uống, hai người đẹp chỉ uống nước cam vắt 
					thôi! Phấn không uống rượu cũng thường thôi vì cô không quen 
					uống, lần nào cô uống rượu là y như lần đó có chuyện. Còn cô 
					gái tên Hoa thì có vẻ muốn uống rượu vang lắm nhưng vẫn phải 
					uống nước cam cho có bạn với Phấn mà! Suốt bữa ăn Phấn không 
					hề nhìn Tuấn, cô không muốn nhìn và chẳng dám nhìn, hắn như 
					một thứ đáng sợ và đáng ghét đã từng làm vấy bẩn cô, trước 
					hắn là nỗi sợ hãi và hổ thẹn cùng cực. Cũng may hôm nay Tuấn 
					có Hoa bên cạnh, chứ nếu không thì Phấn đã kiếm cớ bỏ về 
					phòng lâu rồi!...
 Ly nước cam đã cạn vì ngoài ngắm cảnh ra Phấn có muốn nói 
					chuyện gì đâu, mà không có gì làm thì chỉ uống nước thôi! 
					Đầu cô lúc này hơi lâng lâng và mi mắt nằng nặng, có lẽ 
					không quen ngồi hứng gió đêm trên cao thế này nên thấy mệt, 
					cô nói với Bình:
 - Em thấy mệt. Em muốn về phòng nghĩ trước.
 Vừa đứng lên đầu cô như bị choáng quay cuồng làm cô lảo đảo 
					ngồi phịch trở lại ghế, cô lắc đầu mấy cái cố tìm tỉnh táo 
					mà không khá hơn, cái cảm giác bải hoải không sao tự chủ 
					được xâm chiếm cơ bắp cô. Tiếng dịu dàng của Hoa như xa vắng 
					bên tai:
 - Chị làm sao vậy?
 - Tôi thấy chóng…mặt quá….
 - Mặt chị đỏ lên rồi…Chắc chị bị sốt…Để em đưa chị về phòng 
					nghe…
 Phấn tựa vào người Hoa để cô ta dìu đi, dù gắng gượng nhưng 
					rõ ràng cô hoàn toàn mất phương hướng, đầu cô váng vất như 
					say biến mọi vật thành hư ảo mơ hồ không rõ nét. Tiếng thang 
					máy…tiếng mở cửa…thật chập chờn vang vọng…Chưa bao giờ Phấn 
					trải qua xúc cảm xáo động nôn nao như lúc này, tay chân cô 
					như không thuộc về cô nữa, máu chảy rần rật khắp huyết quản 
					thúc giục con tim đập loạn, đem theo hơi nóng ngây ngấy, như 
					có ngọn lửa vô hình cháy rực từ khoang bụng bốc cao lên lan 
					toả khắp châu thân…Mặt nệm mát rượi chẳng giúp ích được gì 
					chỉ làm mi mắt nặng trĩu…
 - Nhìn trán chị đầy mồ hôi nè…để em cởi bớt áo cho chị đỡ 
					nóng nghe…
 Phấn níu tay Hoa lại thều thào:
 - Không….Không…cần…đâu…
 - Chị ngại gì chứ! Chúng ta đều là phụ nữ mà!
 Những mảnh vải rời ra đem lại sự dễ chịu, nhưng da thịt như 
					căng ra mẩn cảm đến độ một cơn gió thổi qua cũng làm Phấn 
					rộn rực bâng khuâng. Sự trần truồng càng làm Phấn bức rức, 
					hai đầu vú như se lại cứng ngắt, muôn luồng rậm rực dồn tụ 
					vào những vùng thầm kín…
 Phấn không hề nhận thức được bên giường giờ đang có một 
					người đàn ông hoàn toàn trần truồng. Một người đàn ông to 
					con vạm vỡ với hạ bộ lòng thòng giữa đám lông rậm rì đầy dâm 
					đãng. Bộ mặt rỗ của Tuấn đang giãn ra mê mẩn, hắn trầm trồ 
					trước thân thể óng chuốt của Phấn đang bày ra dưới ánh đèn 
					sáng rực, làn da trắng ưng ửng hồng như đã nóng rực dục 
					tình, từng đường cong nét lượn tròn trặn mềm mại rún rẩy phô 
					bày hết nét gợi cảm trong cơn bức rức. Hai bàn tay Tuấn vuốt 
					lên đôi chân thuôn dài đang xát vào nhau day dứt của Phấn, 
					hắn miết đôi tay dọc theo đôi chân cô lên bộ đùi chắc lẳn 
					mịn màng rồi vòng theo dáng nở rộng của bờ mông căng mọng, 
					đôi tay khao khát túm lại nơi vòng eo thon thả để tiến dần 
					lên hai bầu vú như hai quả đào tiên no đầy đang phập phồng 
					núng nẩy theo hơi thở phấn khích của cô. Đôi tay hắn mơn 
					trớn đến đâu là cơ thể Phấn rướn cao dậm dựt đến đó đem theo 
					tiếng rên rỉ ngất ngây, giữa đôi đùi duỗi dài hé mở đỉnh 
					sinh dục tròn trặn ưởn hất lên cao như e ấp mà đĩ thoả gọi 
					mời, Tuấn nằm hẳn xuống bên tấm thân thơm tho tươi mát của 
					cô thèm thuồng liến quanh đầu núm vú se cứng màu hồng phấn 
					rồi mút chụt vào khoan khoái, bàn tay hắn tê mê vuốt sâu vào 
					vùng cấm kỵ đã rân rấn ướt đem lại cơn co giật nôn nao cho 
					xác thịt bị thuốc kích dục hành hạ của người đẹp, hắn xoa 
					nắn trọn hình hài thuôn tròn bầu bĩnh, hắn vuốt ve đôi lá 
					thịt non, hắn khều móc vào âm hạch, bàn tay hắn ướt nhớp 
					giữa dòng dục thủy tươm đầy thon thót…
 Phấn ngạt thở dưới tấm thân nặng trịch, mùi đàn ông nồng ấm, 
					đôi vú căng trĩu nén chặt giữa một lồng ngực nở nang cuồn 
					cuộn…Phấn chết chìm trong vòng tay mạnh mẽ nóng ngốt vây 
					phủ, trong cơn mưa môi tuôn đổ ướt đầm, một nụ hôn sâu mạnh 
					bạo tê tái đôi môi, tê rân đầu lưỡi, dáng hình khối thịt dài 
					cứng nóng in hằn rõ rệt trên làn da bụng khơi dậy ham muốn 
					tột cùng. Phấn dã dượi buông trôi theo sóng dục cuộn trào, 
					cô khao khát được xác thịt đàn ông chiếm hữu, cô khoái lạc 
					trong sự vầy vò đau đớn, cô dấn sâu xoắn chặt vào da thịt 
					đàn ông đòi hỏi đầy dâm tiện…Sự chờ đợi được đáp trả mạnh mẽ 
					và ngọt lịm, khối thịt như chiếc chày đâm sâu vào cơ thể đến 
					tận cùng đau nghiến nhói bỏng đầy khoái cảm, cô bấu cứng vào 
					mặt đệm rên xiết ngất ngây, bụng cô dính chặt theo bụng 
					người đàn ông nẩy lên sần sật ngập ngụa những nhịp cọ xát 
					day dứt dập dồn…Cả gian phòng vang đầy tiếng rên rỉ, tiếng 
					thở, tiếng da thịt đập nhau nhóp nhép, Phấn bấu cứng vào 
					thân thể Tuấn vật vã giữa bao lạc thú, cặp vú căng tròn biến 
					dạng dưới sự vò bóp, mồ hôi ướt đẫm trên hai xác thịt cong 
					cớn núng nẩy loạn cuồng…
 …Cả người Phấn sượng trân giần giật như nuốt trọn những gì 
					Tuấn ban cho giữa cơn cực khoái, hắn hổn hển từ từ rút dương 
					vật ra khỏi bụng của cô ngã vật xuống giường thoả thê mê 
					mỏi, cửa mình còn nở rộng của cô rân rấn ứa trào những giọt 
					nhểu nhảo hoà lẫn tinh dịch đàn ông đùn đục đầy ắp trong âm 
					đạo…
 **   *
 Bình bần thần đứng nhìn ra cửa sổ, máy lạnh chạy hết số mà 
					hắn vẫn nóng. Sao không nóng cho được khi giờ này thằng khốn 
					Tuấn đang làm thịt người đàn bà mà hắn tốn bao công sức mới 
					có được. Trong đời chưa bao giờ Bình bị hạ nhục như lần này, 
					người đàn bà của mình mà phải dâng cho thằng khác, nó muốn 
					lấy là lấy mà hắn không dám hó hé một tiếng, hèn quá hèn!Rõ ràng Bình không dám chống lại Tuấn, Công ty hắn dính 
					nhiều quá, dính tùm lum, dính không rút ra được với thằng 
					khốn đó. Lạng quạng với nó thì chỉ có nước sập tiệm, cái đó 
					gọi là chơi dao có ngày đứt tay! Giờ đúng là đứt ngọt, máu 
					me tùm lum rồi! Tuy mang tiếng là đổi đào cho nhau nhưng con 
					Hoa làm sao bằng được Phấn, con nhỏ trẻ hơn, chịu chơi hơn, 
					nhưng thua xa quá. Con Hoa là dân chơi, dân hám tiền, đâu có 
					nhà lành như Phấn, đâu có thục nữ như Phấn, nó giống mụ vợ 
					nhà hắn hơn, vừa đĩ vừa đanh đá. Mẹ nó! Tức đến hết thở nổi!
 Mùi xà phòng thơm phức ập vào mũi, bộ ngực đàn bà đầy căng 
					sau cái khăn lông áp lên lưng, hai cánh tay mịn màng choàng 
					qua ngực đưa tới miệng Bình cái chai rượu. Cái chai hồi nãy 
					còn lưng lửng giờ đã mất một khúc khá bộn, để con nhỏ uống 
					kiểu này phí quá! Bình giật chai rượu làm một hơi hết sạch 
					rồi vất vô góc phòng đánh cạch, đầu hắn lâng lâng, hơi nóng 
					càng hừng hực. Thằng Tuấn đụ tơi tả con đào của hắn rồi hết 
					cứu! Mày chơi con bồ tao thì tao chẳng ngu gì không bập con 
					nhỏ của mày! Con nhỏ cũng là đồng loã không chơi nó bảo hèn! 
					Với lại nóng như vầy cũng phải tìm cách giải nhiệt chứ!
 Con Hoa cười ngầy ngật khi Bình đẩy nó lên giường. Việc lột 
					đồ của con nhỏ dễ như ăn cơm bữa vì nó đâu có thèm mặc đồ, 
					nó chơi một cái khăn tắm ngang người mới dâm! Phải nói khi 
					trần truồng cơ thể con nhỏ cứ mơn mởn đến phát thèm, mọi thứ 
					nẩy nở đâu ra đó.
 Không đợi Bình cởi ra tay con Hoa đã mau chóng mở thắt lưng 
					quần cho hắn, cách nó làm đầy vẻ thích thú như muốn mau 
					chóng thấy cái khúc thịt biết thải tinh dịch nơi bụng hắn. 
					Dương vật Bình khi thoát khỏi sự gò bó của cái quần lót bật 
					ra thật hùng dũng, con nhỏ chụp lấy ngay và đút vô miệng, có 
					thể nói con nhỏ bú mút quá xịn, nó biết điều khiển cái lưỡi 
					rất chuyên nghiệp, cách hai bàn tay nó ôm tròn mà sục rất 
					nhịp nhàng dịu nhẹ. Bụng Bình rân rân rộn rực theo sự nở to 
					cương cứng của dương vật, con nhỏ như bị cây thịt có kích cỡ 
					mập mạp của hắn làm si dại thèm thuồng! Cổ họng nóng hổi của 
					nó nuốt lấy nghiến ngấu đầu khấc làm hắn tê rân ngây ngất. 
					Để nó bú kiểu này dám ra hết trơn còn đụ nỗi gì! Bình hất 
					mạnh cho con Hoa ngã ngữa ra nệm, trong mắt hắn chỉ còn thấy 
					khối xác thịt nuồn nuột háo hức chờ đợi, hắn nắm hai cổ chân 
					nó kéo cao lên rồi đẩy cả người nó vô giữa giường, hắn phanh 
					hai chân nó ra chèn bẹt. Cái cửa mình cạo sạch lông của nó 
					nở rộng rân rấn ướt trông thật sướng mắt “Con này dâm thật, 
					chỉ mới bú cặc mà nó cũng nứng rồi” hắn lầm bầm. Bình cầm 
					dương vật nhét vào khe thịt ẩm nóng của con nhỏ và lấy thế 
					thúc mạnh xuyên sâu nó vào trong khối xác thịt non nhầy bó 
					chật của bộ sinh dục nó, hai bàn tay hắn bóp nghiến hai bầu 
					vú núng nẩy như hai quả bóng cao su của nó dập mông bành 
					bạch đắm mình trong lạc thú xác thịt ngất ngây…
 Tình dục luôn là thứ trò chơi mà Bình cần khi hắn không còn 
					đủ tỉnh táo, chỉ khi ôm ấp một cơ thể đàn bà mượt nõn trong 
					vòng tay, chỉ khi vật dục nằm sâu trong lỗ thịt êm ái thì 
					hắn mới tìm thấy sự thanh thản ngất ngây nhẹ nhõm…Trong tê 
					mê Bình tưởng như mình đang vui thú trên xác thân Phấn! 
					Khuôn mặt xinh đẹp với đôi mắt giận hờn ẩn hiện trong tâm 
					thức hắn. Bình đã trút hết niềm căm phẫn bức bối vào cuộc 
					chơi xác thịt như một kẻ cuồng say. Hắn không tìm thấy thứ 
					khoái cảm sung sướng của xác thịt. Hắn như muốn dập nát cái 
					cơ thể con nhỏ bằng cơn uất hận…Con Hoa đâu có ngờ hôm nay 
					nó được hoà vào cuộc hoan lạc của hai xác thịt cùng một bóng 
					hình, nó phải vật vã giữa nhịp điệu cuồng loạn của hai vùng 
					sinh dục dính chặt lấy nhau cuồng loạn…
 Cái đau rát do những móng tay sắc nhọn cào trên lưng kéo 
					Bình ra khỏi cơn mộng ảo cũng là lúc sự thoả mãn trào dâng 
					ngùn ngụt đem lại cơn chất ngất xộc lên tận đỉnh đầu, hắn đã 
					bơm ra hết sự dồn nén nóng hổi. Sự thoả mãn làm Bình nhẹ 
					nhõm nhưng một nỗi chán chường mau chóng xâm chiếm hắn. Bình 
					uể oải nhìn cơ thể đẫm ướt mồ hôi và khuôn mặt phờ phạc 
					thiêm thiếp của con Hoa, hắn gỡ đôi chân thuôn mềm quắp chặt 
					vào hông ra bò dậy, tinh dịch đùn đục từ trong cửa mình con 
					Hoa ứa ra theo sự rút lui của dương vật hắn nhểu xuống mặt 
					đệm…Bình thất thểu vào phòng tắm. Sự nuối tiếc Phấn không 
					những không được giải toả mà nó như càng ăn sâu thêm vào 
					lòng hắn giữa sự mệt mỏi rã rời của xác thịt…
 (Hết Phần 3 ... Xin mời đón 
					xem tiếp
					Phần 
					4) |